Sao cũng được, mình muốn xem bọn chúng đang hướng về đâu!
Tôi tiến về phía Archer cùng hai con Kobold kia để thảo luận một chút.
“Uh, umm, Archer, mmmph!? (c-chân của cậu…!?)”
Tôi dùng tay phải bịt miệng Muriel, người đang nhảy chân sáo tới chỗ tôi. Tôi phải làm vậy vì thức ăn vừa xuất hiện ngay trước mắt.
Tôi nháy mắt với Dagger (em gái tôi) và ra hiệu bằng tay trái.
‘Có con mồi ở kia kìa.’
‘Em hiểu rồi anh hai.’
Buster cũng giơ tay đáp lại.
‘Đội trưởng, tôi sẽ vòng ra sau nó’
Con Kobold khổng lồ với cánh tay đen hạ thấp thân người và nhẹ nhàng băng qua con Tỳ Linh đang gặm cỏ. Dagger cũng tương tự, cô rút hai dao găm và nhẹ nhàng di chuyển tới phía trước con mồi, cô giữ một khoảng cách thích hợp.
Con mồi đã nằm trong thế gọng kìm được tạo bởi Dagger và Buster. Từ vị trí đó, cả hai hạ thấp hết mức có thể và nhẹ nhàng tiến về phía con Tỳ Linh.
Tôi thả Muriel ra, cô ngay lập tức hiểu được tình hình và im lặng. Tôi di chuyển sang bên hông con mồi, khụy gối và chuẩn bị một mũi tên. Cung tên của tôi là vũ khí chính để tấn công, Dagger và Buster ở đó để đảm bảo rằng nó không chạy thoát.
“Wofu, garuva” (Hỡi phong nguyên tố, hãy đáp lại lời kêu gọi của ta.)
Tôi nãy ra ý tưởng cường hóa mũi nên bằng phong ma pháp để giúp nó mạnh hơn.
“Gii!?”
Mũi tên được cường hóa bởi ma pháp xuyên thẳng qua bụng con Tỳ Linh, nó ngay lập tức ngã xuống.
“Waau, waau, gauuwau!” (Đồ ăn, đồ ăn!Tới giờ ăn tối rồi)
Như thường lẹ, em gái tôi kết liễu con mồi và rút hết máu khỏi cơ thể nó trước khi hiện tượng co cứng tử thi diễn ra.
“Gurua, woruau guruuofauuo” (Đội trưởng à, dạo gần đây tôi chẳng làm được gì cả.)
‘Hmph, cậu biết đấy, tôi không chỉ là một con Kobold chỉ biết vung kiếm.’
Cơ bản là dạo gần đây chúng tôi phải đánh giáp lá cà nhiều nên tôi thường phải sử dụng đoản kiếm, tôi chỉ có thể bắn một phát đầu bằng mũi tên mà thôi.
“Tuyệt vời, đây là lần đầu tiên mình nhìn thấy Kobold săn mồi! Hmm, nói đúng hơn thì đây là trải nghiệm đầu tiên của mình kể từ khi mình trở thành nhà sinh vật học nhỉ?”
Vì lý do nào đó mà trông cô gái pháp sư tóc đỏ có vẻ hào hứng, nhưng có vẻ như Dagger đã rút máu xong rồi. Buster vác theo con Tỳ Linh và chúng tôi đổi vị trí vì một lượng lớn các quái vật và sinh vật nguy hiểm sẽ kéo tới đây vì mùi máu.
Khi chúng tôi đã tìm được nơi nghỉ chân, Dagger thoăn thoắt chuẩn mổ xẻ con Tỳ Linh. Trong số 6 người thì Dagger thường đảm nhận việc mổ xẻ thịt, việc đó đã giúp em ấy trở nên thuần thục hơn trong việc sử dụng dao găm.
Muriel ngồi xem và chỉ cách để cắt một số bộ phận. Thông thường thì phụ nữ không giỏi về mảng này lắm nhưng có rất nhiều nữ mạo hiểm giả không ngại việc mổ xẻ.
“Dagger đúng là rất giỏi việc mổ xẻ thịt ha. Ah nhân tiện thì Tỳ Linh khổng phải thuộc giống hươu mà nó có quan hệ mật thiết với bò.”
“Wafiaaon? Garuwauan” (Cô nói gì vậy? Đây là thịt.)
Tôi nghe lỏm được một số câu trong lúc họ nói chuyện. Có vẻ như em gái tôi có thể đoán được một số từ nhưng nó không hiểu được rõ nghĩa…
Dù sao thì cũng đã tới lúc ăn tối rồi, tôi cắn một miếng vào trái cây mọng nước mà chúng tôi tìm được trên đường tới đây, tôi cũng đã cho Muriel một trái.
“Ah, đây chẳng phải là lê Kuremia sao? Cảm ơn.”
Cô ấy dùng dao cắt nhỏ quả lê và ăn từng miếng từng miếng hệt như một sinh vật nhỏ bé vậy.
Và món chính của tối nay chính là thịt Tỳ Linh. Nó là một trong số các món bò ngon nhất trong khu vưc này.
“….Xin lỗi, tao không ăn được cái này.”
Miếng thịt đầy máu, hương vị của sự hoang dã ngào ngạt,…nhưng chỉ có chúng tôi có thể ăn được thịt sống.
“Woaoon” (Có lẽ tôi nên sử dụng cái đó nhỉ.)
Tôi dùng hòn đá kế bên để đào một cái hố, tôi lấy ra một bó củi khô từ túi và đặt vào trong hố. Sau đó, tôi cho thêm vào một số vụn gỗ và bùi nhùi đã chuẩn bị từ trước vào hố. Sau khi bỏ vào thêm một ít lá khô, tôi cầm hòn đã lửa lấy được từ các mạo hiểm giả.
*click, click*
“Guh, guruoufa woruo wauoah.”
(Nnngh, ước gì tôi có thứ gì đó tốt hơn đá lửa.)
Nó bắt lửa hơi kém…
“Kuon, wafian?” (Anh hai đang làm gì vậy?)
“Gurua garuuo woruaufu…”
(Tôi không hiểu đội trưởng đang cố làm gì nữa…)
Nnngh, ánh mắt của Buster và Dagger khiến tôi bị tổn thương.
Tôi chật vật một lúc nhưng lửa vẫn chưa bén được. Ngay khi tôi vừa dừng lại để suy nghĩ, Muriel bên cạnh tôi đặt tay lên bếp lửa!
“Eii, lửa!”
H-hả!?
Ngay khi tôi vừa rút tay ra, nữ pháp sư tóc đó Muriel đã thi triển hỏa ma pháp cơ bản nhất, “hỏa”, và thắp sáng cái bếp lửa.
“Garuaau voru guruaou!!” (Nếu cô làm được thì làm sớm đi chứ!!)
“Kyah!”, Muriel giật mình và khóc thút thít.
Tôi không thể nhóm lửa bằng đá lửa, nhưng có một ngọn lửa đã bừng lên trong tôi (chắc ý ở đây là nổi giận)….nnngghhh giá như tôi có thể sử dụng hỏa ma pháp!
“Kuaan…” (Tỳ Linh……)
Huh!?
“Ofu, ofauofoh” (Đợi đã, em gái!)
“Kyuu!?” (Nóng quá!?)
Tôi đã chậm một bước, Dagger đã đưa tay về phía ngọn lửa và bị bỏng nhẹ.
“Gurua, gaon?”
(Đội trưởng, đó là gì vậy?)
“Woann” (Đó là lửa.)
Tôi cho Buster xem vết bỏng của Dagger và dạy cho cậu ta về sự nguy hiểm của lửa đồng thời tôi cũng chỉ cho cậu ta cách để nướng thịt. Nhân tiện, dù vị giác của loài Kobold khá tệ nhưng thịt nướng vẫn có cái ngon riêng của nó.
“Gurua, guaugaruou kuruaah” (Đội trưởng, hôm nào chúng ta lại làm thế này nhé.)
“N, kuruauu” (Mm, ngon quá!)
Đó là những gì họ nghĩ và có vẻ như Muriel cũng không chê bai gì.
“Cũng khá ngon nhỉ? Mình tự hỏi liệu có phải do nó có liên hệ mật thiết với bò không nữa?”
Nhiều chuyện đã xảy ra nhưng cuối cùng thì chúng tôi, bao gồm cả Muriel, đã ăn tối cùng nhau.
--------------------------------------------------------------------------------------------------
Tỳ Linh: Tỳ linh Nhật Bản – Wikipedia tiếng Việt