Kimi to Boku no Saigo no Senjo, Arui wa Sekai ga Hajimaru Seisen

chương 6: tiểu thiên sứ

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

1

Lãnh thổ Đế Quốc. Địa phận thuộc cực đông Altoria.

Một vùng ngoại ô nằm xa về phía đông Đế Đô. Bên trong cơ sở dưới lòng đất.

“Nhóc được thần linh ưu ái đấy. Nhóc đã nhìn thấy Elletear của hiện tại rồi, phải không?”

Một bể chứa đã bị phá tan. Ngước nhìn những ký tự SUBJECT E được khắc trên đó, nhà nghiên cứu không buồn giấu đi cảm giác hân hoan trong tông giọng của mình.

“Vichyssoise cũng là một mẫu vật rất tốt. Dù sao thì, một mẫu vật đã hoàn tất việc dung hợp với ý chỉ tinh linh sẽ đều không có ngoại lệ mà thể hiện ra dấu hiệu lệch hướng khỏi cơ thể con người. Elletear thế nào rồi?”

Cô ta liếc nhìn Sisbell, Rin rồi đến những thành viên của đơn vị 907 khi nói.

“Vẻ ngoài của cô ta có còn nhìn giống con người không? Làn da của cô ta mang màu gì? Còn đôi mắt? Ranh năng của Elletear có mọc dài ra không? Ồ, hai là cô ta có hai đầu---?”

Tiếng súng nổ vang vọng.

Nó cắt xuyên qua làn khói phủ dày trong hội trường rộng lớn và sượt qua gò má của Kelvina.

Một vết máu… Dòng chất lỏng đỏ sẫm ứa ra từ vết thương đó.

“Có ai muốn hàn huyên tâm sự à?”

Tay xạ thủ tóc bạc chĩa họng súng về phía nhà nghiên cứu. Cả hai cách nhau khoảng chừng mười mét. Jhin có thừa khả năng thể nhắm chuẩn xác đến từng sợi tóc trên đầu Kelvina.

“Bọn tôi là quân lính chính quy của quân đội Đế Quốc. Bọn tôi đang điều tra vì nghi ngờ cô đã vi phạm luật lệ của quốc gia này.”

“Phải, ta cũng đoán các cậu là binh sĩ Đế Quốc.” Nhà nghiên cứu nhìn lại họ với vẻ ngạc nhiên. “Ta cứ nghĩ sát thủ của Chủ Quyền sẽ đến để đòi lại Sisbell cơ.”

“Ừ, cơ mà tôi không biết về bọn họ… nhưng tôi biết về phù thủy Vichyssoise. Cô có phải là người đã tạo ra hình dạng đó của ả ta không?”

“Cô ta đúng là một mẫu vật đáng yêu đấy. Tỉ lệ cộng hưởng với nó không phải thấp hay quá cao.”

“’Nó’ là cái gì?”

“Ác mộng của hành tinh này.”

Cái gì?”

“Thứ mà các tinh linh tôn kính và mệnh danh cho là Đại Tai Họa Hành Tinh. Tương tự với các tinh linh, song vẫn có điểm khác biệt. Nếu như phải so sánh thì cũng như một con ngài độc giữa mười tỉ con bươm bướm vậy. Nhầm lẫn con ngài đó là một con bướm yêu kiều và cậu sẽ hứng chịu hậu quả khôn lường.”

“……….”

“Trong một dịp vô cùng hiếm có, nó sẽ trồi lên từ lõi hành tinh thông qua một vòng xoáy. Khi nó - bọn ta gọi là một Đại Tương Tác - xuất hiện, bọn ta và phân tách năng lượng ra nhằm đưa nó về đây và---"

“Đủ rồi. Cô đang lãng phí thời gian của bọn này đấy.” Jhin cắt ngang. Cậu ta lướt mắt qua một loạt những lò phản ứng khổng lồ xếp dọc hội trường rộng lớn rồi đến bể chứa đã vỡ vụn. “Cơ bản thì, đây là thí nghiệm lên con người. Đó là thứ mà cô đang tiến hành.”

“Là tiến hành thí nghiệm lên cơ thể tinh linh.”

“Tôi không quan tâm nó chính xác là thế nào. Boss, Nene.”

Khi hai người họ thủ sẵn khẩu súng điện cao áp của mình, Jhin hất cằm về phía một lò phản ứng phía sau cậu ấy.

“Chụp vài tấm hình làm bằng chứng khi ta còn có thể. Chúng ta sẽ cần đến chúng, và cả nhân chứng nữa. Ả ta nhất định phải giam giữ ai đó để dùng làm đối tượng thử nghiệm. Hai người hãy tìm và giải thoát cho họ đi.”

“Sẽ không tìm thấy đâu.” Kelvina chẳng buồn lau đi vệt máu trên má mình mà lắc đầu. “Ta chỉ muốn những mẫu vật thí nghiệm là thuần huyết. Những kẻ như vậy e rằng sẽ rất khó tìm ra ở Đế Quốc. Đó là lí do đề xuất của nhà Hydra là vô cùng giá trị còn ta thì mừng quýnh cả lên khi Elletear nguyện dâng hiến bản thân mình. Và cũng là lí do…” Ả ta xoay người lại, sau đó chỉ ngón tay thô ráp do tiếp xúc với hóa chất về phía nàng công chúa với mái tóc màu vàng dâu tây. “Ta sẽ không để nhóc thoát đâu.”

“Hế?!”

Đôi mắt điên loạn của Kelvina lóe lên khi dán chặt vào người Sisbell. Hứng chịu cái nhìn như đi xuyên qua cơ thể đó khiến cô ấy bất giác bước lùi lại.

“Cơ thể của nhóc là vô giá. Ta sẽ rất vui lòng---"

Một tiếng súng nổ khác. Lần thứ hai họng súng vang lên khắp hội trường cũng là lúc nhà nghiên cứu kia loạng choạng.

Nó đã bắn trúng má trái của ả ta. Lần này, viên đạn của Jhin đã lao đi gần má Kelvina hơn vài xen ti mét.

“Chỉ trả lời những gì được hỏi thôi.”

“……….”

Tỏng. Nhà khoa học điên giữ im lặng khi nhìn chằm chằm vào vũng máu nhểu xuống sàn nhà.

“…”

“Bọn này không có hứng thú với mấy câu chuyện kỳ ảo bệnh hoạn đó, vậy nên cứ ngoan ngoãn mà giữ trật tự đi. Bọn tôi sẽ báo cáo lại với trụ sở và giao cô cho căn cứ gần nhất.”

“Giờ thì đó là vấn đề đấy.” Nhà khoa học điên vẫn nhìn chăm chăm vào mặt đất. “Như các cậu có thể thấy, những thứ mà bọn ta phát triển ở đầy đều được đổ rất nhiều công sức vào. Phải có ai đó trông chừng những máy móc giá trị và đảm bảo một nhiệt độ và nồng độ hóa chất cụ thể cho nơi này. Nếu không có ta thì mọi thứ sẽ chẳng còn lại gì hết.”

“Nghe khá là tiện đấy.” Jhin đang rất là nghiêm túc. “Bọn tôi có thể bắt giữ cô đồng thời phá hủy cái cơ sở đáng ghê tởm này. Một hòn đá trúng hai con chim.”

“…Câu đó để ta nói mới đúng.”

Từ khi nào mà ả ta đã lôi nó ra? Nằm lọt thõm trong tay Kelvina là một loại thiết bị nhỏ nào đó. Đó là một chiếc điều khiển từ xa chỉ với độc một nút bấm.

“Một đơn vị Đế Quốc sẽ là thứ tốt nhất dành cho thí nghiệm này. Các cậu đến đúng lúc lắm.”

“Này, tốt nhất thì đừng có mà cử động---"

“Muộn rồi.”

Jhin còn không có thời gian để nổ súng. Khoảnh khắc nhà khoa học điên ấn ngón tay vào nút bấm, những tiếng rền vang bắt đầu phát ra từ những lò phản ứng trong hội trường.

Cạch.

Như pháo hoa, lớp kính của những lò phản ứng nổ tung.

Hơi nước tràn ra từ chúng. Linh lực được giải phóng khỏi các bình chứa chiếu sáng rực rỡ khắp hội trường như thể đang là giữa ban ngày.

“Cái gì đây?! Ánh sáng này là cái gì…?!”

Dù cho đã lấy tay che mắt lại thì nó vẫn quá mức chói lọi. Linh lực phát ra mạnh đến vô lí khiến họ hoàn toàn không thể nhìn trực diện được. Đối diện với nó, một cơn lạnh buốt bỗng chạy dọc sống lưng của Iska.

“Không thể nào…..”

Cậu đã từng chứng kiến thứ này rồi.

Chắc chắn rằng Iska đã từng được thị phạm thứ linh lực như thế này trước đây, và cậu ấy không phải là người duy nhất. Tại nhà nước độc lập Alsamira, cả Nene và Sisbell cũng đã từng nhìn thấy nó bên cạnh cậu.

“Anh Iska. Chắc chắn phải có thứ gì đó bên trong cỗ máy kia!”

“Object! Rốt cuộc thì mày đang giấu thứ gì bên trong mình hả?!”

Ánh sáng đó giống hệt như thứ tỏa ra từ Object - cỗ máy săn lùng phù thủy đã đuổi theo Sisbell. Vào lúc đó, thứ đã được giấu bên trong đơn vị cơ giới này hẳn là…

“Trỗi dậy đi, Con Quái Vật Của Katalisk.”

Với mệnh lệnh của Kelvina, những lò phản ứng đột ngột vỡ tan thành trăm mảnh. Những chùm sáng không xác định phóng ra từ đó. Chúng có hình dáng của con người và tỏa ra một màu tím xanh lấp lánh; những tia sáng tương tự với linh quang đang không ngừng phát ra.

“…Chúng giống với lúc đó!” Nhìn thấy thứ trông giống như tinh linh trước mắt mình, giọng Sisbell vỡ ra. “Iska, là con quái vật bên trong Object!”

“…Anh cũng cho là vậy.”

Iska thủ sẵn thanh hắc kiếm và hít vào một hơi thật sâu.

Cậu chưa bao giờ lường trước được chuyện này sẽ xảy ra cả. Kể cả trong những giấc mộng hỗn loạn nhất, chàng kiếm sĩ cũng không bao giờ nghĩ rằng mình sẽ có thể phát hiện ra được sinh vật bí ẩn bên trong quân lính cơ giới không xác định đó ở một nơi như thế này.

“Hóa ra cô là người tạo ra những thứ này sao, Kelvina?!”

“Ồ, vậy ra nhóc biết à?”

Nhà khóa học điên với mái đầu đỏ nhướng mày.

“Tên gọi hiện tại của chúng là Con Quái Vật Của Katalisk. Như các cậu có thể thấy, chúng là những tinh linh nhân tạo. Những sinh vật này sẽ đóng vai trò là nguồn năng lượng thế hệ mới cho vũ khí của quân đội Đế Quốc. Cơ mà ta thì thích gọi chúng là thú cưng của mình hơn.”

“…Thú cưng?”

“Phải. Nhắc mới để ý, ta nhớ rằng Bát Đại Tông Đồ thật sự có giao cho mình một Object

để truyền tinh linh nhân tạo vào. Nếu đã được tận mắt chứng kiến thì cậu đã có một trải nghiệm vô giá đấy.”

…Cô ta nói là thú cưng ư?

…Cái thứ đó chẳng dễ thương hay đáng yêu gì hết!

Một trong những Con Quái Vật Của Katalisk đã tấn công Sisbell và gần như đã phá hủy hoàn toàn một quốc gia trong quá trình thực thi nhiệm vụ. Nghĩ đến việc một thứ như vậy đã được sản xuất hàng loạt, Iska không kiềm nổi cảm giác ớn lạnh chạy dọc sóng lưng.

“Ta hiểu rồi.”

Cậu nghe thấy có tiếng chân ai đó vọng trên sàn khi bước tới. Với con dao trong tay, Rin hướng thẳng về phía Kelvina mà chẳng buồn liếc nhìn con thú cưng phía trên ả.

“Giải quyết ngươi sẽ là cách nhanh nhất.”

“Phá hủy.”

“Rin, nằm xuống!”

Iska nắm lấy tay nữ hầu gái từ phía sau và kéo cô ấy xuống đất.

Đó là lệnh tự hủy.

Cứ như pháo sáng vậy. Sinh vật nhân tạo đó phồng lên và ngay lập tức bùng nổ thành một quả cầu lửa tím.

“…Tại sao, ngươi!”

Rin xem chừng vô cùng phẫn nộ khi lồm cồm đứng dậy. Kelvina đã biến mất không còn chút tăm hơi.

Cô ta đã trốn vào trong làn sương. Chiếc áo khoác đung đưa của ả nhanh chóng mất hút vào trong hội trường.

“Sisbell, chúng ta cần phải thoát ra ngoài khi còn có thể! Những tinh linh nhân tạo còn lại có thể sẽ bắt đầu thức giấc đấy.”

Những tia lửa bay phấp phới khi Iska quay người lại. Cậu ấy hướng về phía vị đội trưởng đang đứng đực ra như trời trồng.

“Chỉ huy, chị biết biết ra mà nhỉ? Hãy đưa Nene và Jhin theo. Một khi đã thoát khỏi đây thì hãy gửi tin nhắn đến cơ sở Đế Quốc gần nhất có thể!”

“Đ-Đợi đã Iska! Còn anh thì sao?!”

“Anh không thể để ả ta thoát được.”

“Nhưng…!”

“Đi thôi.” Jhin nắm lấy vai Sisbell. Cậu ấy sau đó nhìn chăm chăm vào làn hơi nước vẫn tiếp tục tràn ra từ các lò phản ứng. “Mọi thứ sẽ là vô nghĩa nếu như cô không thể sống sót trở về. Cô nghĩ bọn tôi đi cả một chặng đường dài đến đây là vì cái gì hả?”

“…Ugh.”

Nàng công chúa bậm môi thật chặt. Cô ấy sau đó ngay lập tức lao đi khiến mái tóc màu vàng dâu tay dập dềnh lên xuống với mỗi bước chạy.

“Iska, anh không được phép chết cho đến khi trở thành vệ sĩ của em đâu đấy! Jhin, xin anh hãy cố hết sức mình đưa tôi rời khỏi đây!”

Sisbell lao người vào làn sương. Iska thậm chí còn không dõi theo bóng người đó rời đi mà quay về phía ngược lại. Về hướng mà Kelvina đã bỏ trốn.

Chàng kiếm sĩ ngay lập tức phóng đi. Song hành bên cạnh cậu ấy là một mái tóc màu nâu quen thuộc.

“Rin?”

“Nếu để ngươi lại một mình thì lát nữa Sisbell điện hạ sẽ trách phạt ta mất.”

Những lò phản ứng tiếp túc rên rỉ và rung chuyển. Khi băng qua chúng, cô người hầu của Alice nói thêm. “Vả lại… Ta không muốn thừa nhận chuyện này, nhưng việc đại công chúa cấu kết với Đế Quốc đã rõ như ban ngày. Cũng như nhà Hydra, ngài ấy là một kẻ phản quốc.”

“……….”

“Ta cần phải báo cáo việc này lại cho nữ hoàng. Và tất nhiên là cả tiểu thư Alice nữa.”

Có ít nhất hai người đã đồng mưu với Đế Quốc.

Bọn họ ít nhiều cũng đã suy đoán tình hình được như vậy khi còn ở trong Chủ Quyền rồi.

“Có hai người đứng sau vụ đảo chính. Đó là Elletear và ông – người đã mời gọi quân đội Đế Quốc đến đây.”

Jhin là người đã nhìn thấu việc đó. Chính trưởng tộc của nhà Hydra – Talisman – cũng đã xác nhận lại tại dinh thự riêng của nhà Lou.

…Thật ngang trái với Rin và Alice.

…Thật ngang trái cho họ khi thành viên trong gia đình lại là kẻ chịu trách nhiệm cho âm mưu thích sát nữ hoàng.

Chuyện đó không liên quan gì đến binh sĩ Đế Quốc. Cố gắng nhắc nhở bản thân về điều đó, Iska vẫn không thể nào quên được tình trạng bi thảm của Alice. Cùng lúc đó, chàng kiếm sĩ không khỏi cảm thấy rùng mình.

“Cựu Thánh Đồ Iska. Cậu có muốn trở thành thuộc hạ của ta không?”

“Ta muốn nghiền nát Nebulis đương thời thành hàng ngàn mảnh vụn. Ta muốn lật đổ những gì đã cắm sâu gốc rễ xuống vùng đất này.”

Cô ấy đã thừa nhận mọi thứ với cậu. Điều đó vô lí đến nỗi Iska còn phải ra sức thuyết phục bản thân đó chỉ là một trò đùa thôi nữa kìa.

…Chuyện đó xảy ra tại dinh thự của nhà Lou.

…Đúng là ở đó chỉ có hai người, nhưng liệu có bất kỳ người bình thường nào có thể tuyên bố chuyện đó cởi mở như vậy không?

Cậu không thể hiểu được. Đại công chúa Elletear mong muốn điều gì? Điều gì đáng giá đến mức khiến nàng công chúa gia nhập với Đế Quốc và dâng hiến cơ thể mình vào một quá trình thí nghiệm kinh hoàng để trở thành phù thủy?

“Ả kia rồi!”

Iska hướng mắt đi khi Rin hét lên. Băng qua hành lang nối trực tiếp với hội trường, bọn họ tiến sâu vào trong ngay sau nhà nghiên cứu tóc đỏ. Ngay khi Kelvina vừa chạy qua một cánh cửa cơ khí thì chúng ngay lập tức được đóng lại

“Ả định khóa mình trong đó?! Phá tan nó cho ta!”

Con hình nhân đất ngay lập tức lao tới và thọc ngón tay vào lối ra vào. Cánh cửa nhanh chóng bị cạy ra bằng vũ lực. Iska và Rin ngay lập tức phi người vào trong.

Lại là một hội trường rộng lớn khác. Phía trước hai người, họ nhìn thấy một lò phản ứng to lớn hơn hẳn những cái còn lại. Nó phải lớn gấp đôi hoặc hơn một loạt những cỗ máy ở hội trường kia. Linh quang hỗn loạn và gầm rú tỏa ra từ nó.

Và cách xa lò phản ứng đó…

“Ngươi bị dồn tới đường cùng rồi.”

Rin tiếp cận Kelvina – người đang hướng lưng về phía bọn họ.

“Đây không phải là nghiên cứu về tinh linh. Thứ mà ngươi đang tiến hành là sự báng bổ đối với chúng.”

“…”

“Ước gì ta có thể giải ngươi về Chủ Quyền, nhưng ít nhất thì ta sẽ bắt ngươi trả giá vì tội lỗi mà người đã gây ra với Elletear điện hạ.”

“-----"

“Cô có biết về loài chim mỏ chéo---một con iska trong ngôn ngữ của bọn ta không?”

Nhà khoa học điên xoay người mà không hề khiến chiếc áo khoác trắng đung đưa.

“Đó là một giống chim nhỏ. Sẽ chẳng ai để tâm nếu như nó chỉ tình cờ bay ngang. Nhưng loài chim đó có một đặc điểm rất khác thường---đầu mỏ trên và mỏ dưới của nó không khớp với nhau. Vì thế mà có rất nhiều câu chuyện dân gian về loài chim iska và chiếc mỏ không đồng nhất đó. Rằng nó đã dùng chiếc mỏ để rút cây thương đã đâm qua người một vị hiền triết hay ngăn chặn được mũi tên của quỷ dữ.”

Mắt của Kelvina hướng về phía Iska.

“Những thanh tinh linh kiếm của cậu cũng tương tự như vậy đó, cựu Thánh Đồ Iska. Trắng và đen. Kể cả chiều dài cũng không đồng nhất. Chúng chẳng ăn khớp gì nhau cả, như mỏ của một con chim iska vậy.”

“…Cô đang muốn nói cái gì?”

“Có một câu chuyện được ẩn giấu đằng sau chúng. Về cặp tinh linh kiếm đó.”

Thịch.

Đó là tiếng tim đập của một con quái vật khổng lồ ư? Trong khoảnh khắc, Iska gần như đã tin vào giả thuyết đó khi hội trường bỗng lạ lùng rung chuyển bởi một loại nhịp đập.

Nhưng âm thanh đó lại phát ra từ phía ngực của Kelvina.

Thịch, thịch… nó kêu lên không ngừng.

“Ta là một người Đế Quốc. Phải nói trước rằng ta không được sinh ra với sức mạnh tinh linh. Cần phải tốn khá nhiều thời gian để biến một ai đó thành phù thủy. Dựa vào lần thử thứ ba của ta thì sẽ mất sáu phút hai mươi chín giây để có thể đạt được trạng thái ổn định."

Một tiếng hú vang vọng khắp không gian. Những ngọn lửa tím bùng lên từ người nhà khoa học điên và nuốt chửng toàn bộ cơ thể ả.

“Cái---?!” Rin mở to mắt. “Iska, cái này giống như Vichyssoise…”

“Lùi lại đi Rin!”

Cả hai cùng lúc bật ra xa. Một tia lửa tím cuộn lên từ mặt sàn nơi họ vừa đứng và nuốt trọn nó.

“À, ra là vậy. Các cậu đã đối đầu với Vichyssoise rồi nhỉ?”

Phía bên kia ngọn lửa, người từng là nhà nghiên cứu tinh linh – Kelvina Sofita Elmos bắt đầu biến đổi.

Ngôi sao biến dị độc ác, Thiên Thần Của Katalisk.

Bộ trang phục trên người ả ta bị thổi bay. Mái tóc đỏ đó kết tinh lại ngay trước mắt họ, còn cơ thể của Kelvina thì hóa thành dạng bán trong suốt hệt như tấm kính mờ.

…Ả ta trông giống hệt Vichyssoise.

…Không. Nếu là vậy thì những đầu gai trên lưng ả là gì?

Khi Kelvina đã biến thân, những vật thể màu đen bắt đầu trồ ra từ cột sống ả. Chúng phần nhô ra mảnh như những cây kim đó đang ngày càng lớn lên và hình thành nên thứ gì đó trông như một đôi cánh méo mó.

“Không phải phù thủy mà là một thiên thần tà ác…” Kẻ từng là con người trước mắt họ dang rộng đôi cánh. “Ta đã tiếp tục nghiên cứu của mình bằng loại phẫu thuật tương tự với cái đã thực hiện lên Vichyssoise. Sau khi thay đổi nồng độ của thành phần thì thu được kết quả này. Cơ mà sự phản kháng của cơ thể cũng cao hơn nốt.”

Cách ả quan sát bọn họ cứ như cách kẻ săn mồi nhìn thú săn vậy. Thiên thần tà ác Kelvina hướng mắt xuống hai kẻ đã theo đuôi mình đến tận hội trường này.

“Bởi bình mình của loại sức mạnh mới, kỷ nguyên của tinh linh rồi cũng sẽ sớm lụi tàn.”

2

Một phòng thí nghiệm vô danh.

Tại tầng hầm của tòa nhà mà mình được bảo là Nơi Khai Sinh Phù Thủy, nàng công chúa tiếp tục lao người về trước mặc kệ mọi hơi thở gấp gáp.

“Cô Sisbell, lối này!”

“Ư-Ừ, tôi hiểu rồi!”

Đáp lại Nene đang vẫy tay dẫn đường, Sisbell chạy lên cầu thang hướng tới tầng trệt.

“Cô Sisbell, ở đây có cửa bí mật hay gì đó không? Như lối thoát hiểm dùng để thoát ra ngoài chẳng hạn?!”

“…Tôi không nhớ. Nhưng vì bị giam dưới tầng hầm, tôi cho rằng phải có lối thoát trực tiếp khỏi đây.”

Phòng chứa dược phẩm.

Sisbell cắn môi trong khi liếc mắt quanh căn phòng xa lạ.

Vì đã bị mất ý thức mà cô chẳng biết mình đã ở đâu cả. Kể cả khi chạy sau Nene và chỉ huy Mismis như lúc này, Sisbell những tưởng như bản thân đang mò mẫm đường đi trong một mê cung vậy.

“Xem ra ta chỉ có thể quay lại lối vào thôi. Mặc dù tôi chẳng cảm thấy thoải mái tẹo nào khi phải quay trở lại cái nơi tối tăm đó.”

“Jhin, ưm… tuy chúng ta vẫn chưa quen biết nhau được lâu, nhưng khi xem xét đến mọi việc thì…” Sisbell xoay đầu về phía chàng xạ thủ đang đảm nhận hậu phương. “Cảm ơn anh. Anh bắn ả ta là vì tôi đúng không?”

“Tại sao cô lại cảm ơn?”

“…Thôi kệ đi. Tôi biết là anh hiểu mà, vậy nên sẽ không nhắc lại làm gì.”

Đó là thời khắc mà cậu ấy nổ súng. Sisbell không cho rằng đó chỉ là tình cờ.

“Elletear thế nào rồi?”

“Vẻ ngoài của cô ta có còn nhìn giống con người không? Làn da của cô ta mang màu gì? Còn đôi mắt thì sao? Ranh năng của Elletear có mọc dài ra không? Ồ, hai là cô ta có hai đầu---?”

Kelvina đã coi chị gái cô như một con quái vật.

Vào lúc đó, Sisbell nhất định đã trông kích động lắm, nhưng viên đạn của Jhin đã buộc Kelvina phải ngậm miệng lại.

“Tôi cảm thấy nhẹ nhõm hơn rồi. Nhưng sẽ tốt hơn nếu như ả ta không trốn thoát chỉ với một vết trầy trên má. Giá mà ả bị đấm thẳng vào mặt thì tốt biết mấy.”

“Đó là nhiệm vụ của Iska, không phải tôi. Với lại, tiếp tục chạy đi.”

“Ư-Ừm, tôi biết rồi!”

Sisbell cố gắng đuổi theo Nene và chỉ huy Mismis nhanh nhất có thể. Trần nhà nơi này hoàn toàn không có nổi lấy một ánh đèn. Trước mắt cô, hai người họ đã biến mất vào trong bóng tối.

“C-Cô đâu rồi chỉ huy?! Nene!”

“Cô Sisbell, đằng này!” Giọng Nene vọng lại từ các bức tường. Đó là thứ duy nhất mà nàng công chúa có thể dựa vào trong cái mê cung tối đen như mực. Sàn nhà lúc này tối cực kỳ, và nếu có vật cản thì Sisbell nhất định sẽ vấp ngả. “Ugh… Mình không có lựa chọn nào khác.”

Sisbell đặt tay lên cổ áo. Nàng công chúa tháo khuyu ra và để lộ ra phía trên ngực mình---ấn tinh linh của cô ấy. Ở đó là một đốm sáng mờ nhạt. Thứ ánh sáng lập lòe như ánh diêm đó vẫn tốt hơn nhiều so với không gian đen đặc này.

“…Mặc dù tôi biết linh quang của mình cũng chẳng hữu dụng là mấy.”

“Khá được việc đối với tôi.”

“Thứ này khiến tôi trông như máy phát điện phiên bản con người ấy, vậy nên tôi không thích nó chút nào. Vả lại, Jhin, đừng có nhìn chằm chằm vào nó nữa. Một quý ông thì không nên nhìn trộm ngực của một cô gái đâu.”

“Ở đó có gì để mà nhìn à?”

“Tất nhiên là--- Mghf?!”

“Suỵt.” Jhin áp sát lấy Sisbell từ phía sau. Tay cậu ta đang đặt trên miệng cô.

Có lẽ mình không nên hét lên? Đó ít nhất là suy nghĩ xoẹt ngang tâm trí cô. Mặt khác, Jhin thì đang đông cứng tại chỗ, mắt thì nhìn chăm chăm về phía phòng chứa dược phẩm.

“…Ánh sáng đó.”

Bọn họ vô tình bắt gặp một ánh sáng tím rực rỡ. Ngay lúc Sisbell nhận ra, cánh cửa của phòng dược phẩm bị một vụ nổ thổi bay đi thành nhiều mảnh vụn. Bò ra từ trong đám cháy là những sinh vật gì đó mang hình dạng của con người và linh hồn. Đó là một trong những tinh linh nhân tạo – một con quái vật.

“Lẽ nào nó đang đuổi theo chúng ta…?!”

“Chạy ngay!”

Chẳng đợi Jhin kịp hét lên, Sisbell đã bắt đầu chạy đi nhanh nhất có thể về phía hành lang tăm tối.

==========

“Ta không có hứng thú với con người đâu. Nhưng cậu là trường hợp ngoại lệ đấy, cựu Thánh Đồ Iska.”

Hội trường được phủ đầy bởi những tia sáng tinh linh mờ ảo.

Kẻ từng là con người - giờ đây đã trở thành một sinh vật bán trong suốt như thủy tinh - chậm rãi nâng cơ thể mình dậy. Ả cứ như một thiên thần hạ tiện vừa được tự do khỏi xiềng xích của trọng lực vậy.

“Ta đã luôn muốn có một con người siêu việt như Thánh Đồ trở thành vật thí nghiệm của mình. Khao khát đến mức không ngừng cầu xin Bát Đại Tông Đồ cho mình một tên như vậy. Và may mắn thay, có vẻ như ta sắp tự mình giành được một Thánh Đồ rồi.”

Bát Đại Tông Đồ. Iska cau mày khi nghe được những từ ngữ kia. Vào lúc đó, hai cảm xúc khác nhau đã chiếm lấy tâm trí chàng kiếm. Cậu cảm thấy sốc khi kẻ chủ mưu là họ, song đồng thời cũng chắc chắn rằng kẻ chủ mưu nhất định phải là bọn họ. Hai cảm xúc trái ngược nhau đó xung đột và cuộn lại trong lồng ngực Iska.

…Cái dự án bí mật này. Mình biết đứng đằng sau nó phải là những kẻ tai to mặt lớn.

…Nhưng trong số tất cả thì đó lại là Bát Đại Tông Đồ!

Có lẽ đến cả trụ sở Đế Quốc cũng không biết gì về chuyện này. Đội 907 đã được tiếp xúc với bí mật đen tối và nguy hiểm nhất đang trú ngụ bên trong Đế Quốc.

“Đó là lí do---"

“Ngươi thích tán dóc lúc chiến đấu thật nhỉ?”

Iska nghe thấy tiếng ai đó phóng mình khỏi mặt đất. Nữ thiên thần tà ác Kelvina thì thậm chí còn không hề nhận ra. Vẫn còn đứng bên cạnh Iska cho đến ban nãy, Rin giờ đã vòng ra sau lưng ả.

“Ta sẽ nhổ bỏ đôi cánh ghê tởm đó.”

Cô ấy di chuyển hệt như một con báo và rồi bật khỏi sàn nhà gần ba mét vào không trung trước khi hướng hai con dao ngoại cỡ xuống.

Keng. Một âm thanh trầm đục vang lên.

Theo sau đó là tiếng vỡ vụn của đôi dao vang vọng khắp căn phòng.

“Chúng là những lưỡi đao quý giá của hoàng tộc đấy!”

“Còn ta thì cứng cạp hệt như Thành Trì Hành Tinh vậy. Kể cả một viên đạn pháp từ xe tăng cũng không thể nào xuyên thủng nổi đâu.”

Đôi cánh của Kelvina vặn vẹo. Chúng không được tạo thành từ những sợi lông vũ mà là vô số những khối thịt nhô ra từ cơ thể ả ta. Mỗi khối trong đó đang bắt đầu phát sáng. Chúng trông giống như những nòng súng máy đang sẵn sàng nhả đạn vậy.

Ánh sáng bắt đầu hội tụ lại. Hàng tá những tia sáng như vậy tập hợp lại thành một và soi rọi khắp hội trường như thể đang là ban ngày.

“Rin, đừng để nó chạm vào mình!”

“Dạ Quang.”

Nữ thiên thần tà ác giải phóng nó khỏi đôi cánh của mình---phát bắn tinh linh tối thượng giống y như những gì mà con Object đã từng khai hỏa. Vành đai ánh sáng hình thành rền lên chói tai và thiêu cháy không khí khi điên cuồng hướng về phía cô người hầu.

“Rin!”

“Đá ta đi!”

Đang bị kẹt giữa không trung, Rin được con binh sĩ đất vừa bay về phía ánh sáng rực rỡ đẩy văng đi…

Chạm vào tia sáng, con hình nhân ngay lập tức bốc hơi.

“Ngươi thổi bay hình nhân của ta?!”

Mặt Rin tái đi khi thứ ánh sáng vừa mớt suýt soát sượt qua người mình bắt đầu nung chảy sàn nhà. Nó thậm chí còn chạm vào bức tường phía dưới và tạo một vụ nổ khổng lồ.

“Guh?!” Rin bị sóng xung kích từ vụ nổ đánh văng xuống đất.

“Ta không có hứng thú với cô đâu, quý cô phù thủy ạ.”

Hàng chục tia sáng tiếp tục bừng lên từ đôi cánh đó. Chúng hội tụ lại và thắp sáng hội trường bằng những chùm sáng hệt như ánh mặt trời.

“Cô nghĩ tôi sẽ để cô làm vậy ư?”

Tia sáng bị cắt ngang giữa chừng. Sau khi nhảy về phía Rin, Iska đã nhanh chóng chém thanh hắc kiếm xuống.

“Cậu cắt đôi ánh sáng?”

“Tôi đã thấy cú bắn đó từ Object. Dù muốn dù không thì tôi vẫn còn nhớ.”

Mồ hôi hột chảy dọc xuống lưng Iska. Trong khi giữ không để cho Kelvina nhận ra cánh tay phải đã tê dại của mình, chàng kiếm sĩ cố gắng hướng cái lườm tự nhiên nhất có thể về phía nữ thiên thần tà ác.

…Mình vừa hành xử liều lĩnh quá.

…Cắt qua tia sáng đó đúng là một phép màu mà. Chính mình cũng không ngờ rằng nó sẽ thành công.

Trong khoảnh khắc đó, Iska đã không thể dựa dẫm vào kỹ năng của bản thân. Nhưng nếu cậu không mạo hiểm thì Rin có lẽ đã về với cát bụi rồi.

“Lẽ ra ta nên lường trước về chuyện này, nhưng cậu đã sai lầm khi cố cứu ả phù thủy đó rồi.” Thiên thần tà ác Kelvina chế nhạo. “Cánh tay phải đó đã không thể cử động được nữa. Ta chắc rằng việc cầm chắc thanh kiếm thôi cũng đau thấu xương nhỉ?”

“…..Chậc.”

“Tinh linh thuật thức của ta đã chạm vào tay phải của cậu. Khi cậu chém xuyên qua tia sáng thì đã bị nó sượt nhẹ qua cánh phải đúng chứ?”

Máu nhỏ xuống từ cánh tay phải của Iska. Có vẻ như đang chăm chú quan sát nó, nữ thiên thần tà ác nheo mắt lại.

“Cơ mà, những thanh tinh linh kiếm của cậu đúng là tuyệt diệu. Nếu có thể cắt qua tinh linh của ta thì chúng thậm chí còn có khả năng chém đôi hồi kết của hành tinh.”

“…..Cô đang nói về cái gì?”

“Ta có máu tìm tòi học hỏi đấy nhé.”

Nữ thiên thần tà ác dang rộng đôi tay giữa không trung. Kelvina như thể đang cố thuyết phục cậu giao nộp những thanh gươm báu.

“Sự thèm khát của ta dành cho cặp kiếm đó đã tăng thêm rồi. Ta nghe rằng chúng là loại nhạc cụ tối thượng được rèn đúc bởi chính các tinh linh.”

“Ngậm mồm vào, đồ quái vật.”

“Hửm?”

Âm thanh đó phát từ một góc của hội trường rộng lớn. Cô gái vừa bị sức mạnh tinh linh đánh gục đã đứng dậy. Rin sau đó lao thẳng về phía thiên thần tà ác Kelvina – kẻ vẫn còn đang ở giữa không trung. Kể cả có ở góc độ của Iska đi nữa thì hành động của cô ấy vẫn không thể nào lí giải được.

“Không được! Đừng lại gần cô ta, Rin!”

Thật quá liều lĩnh.

Cô ấy vừa mới làm hư hai con dao của mình mà không gây nổi một vết xước trên người ả thiên thần đó. Quan trọng hơn, Rin không thể nào sử dụng được tinh linh. Ở đây không có chút đất nào để cô ấy thao túng hết.

“Cô đang tuyệt vọng.” Giọng Kelvina nghe có vẻ thất vọng. “Thật đáng thương cho một thổ phù thủy. Lấy hết đất đi và sẽ trở thành một kẻ vô năng. Ta tin rằng hình nhân đất ban nãy là con bài cuối cùng của cô rồi.”

“…”

“Cô nghĩ mình sẽ làm được gì với nắm đấm đó---? Ughhhhhh?!”

Thiên thần tà ác Kelvina loạng choạng. Bị một cô gái con người nhỏ hơn mình đấm vào mặt giữa không trung khiến ả ngã người ra sau. Kelvina đã không nhìn thấu được nó.

Vì nhà khoa học điên đã trở thành tinh linh mà không ai với đầu óc tỉnh táo lại có thể lường trước việc một nắm đấm của con người bình thường lại có thể đả thương được ả. Đó là điều mà mọi người đã nghĩ, nhưng Kelvina vẫn bị đánh bay đi.

“Ngươi đang nói gì à?”

Rin xoay người lại sau khi hạ cánh. Như thể muốn khoe ra nắm đấm của mình mà cô ấy giương nó về phía con quái vật giữa không trung. Bàn tay cô nữ hầu đang được bao bọc trong đất.

“Tinh linh có tác dụng với ngươi. Vậy thì dễ hơn rồi. Ta đã tạo nên một quả cầu đất quanh nắm tay mình bằng tinh linh và nện ngươi hết sức có thể.”

“…….”

Một vết nứt nhỏ hình thành trên má của nữ thiên thần. Nó trông không thật sự đau đến vậy, nhưng cú đấm đó đã cho thấy sự nguy hiểm của Rin với tư cách là một tinh linh pháp sư.

“Thổ phù thủy. Tinh linh của ngươi là gì?”

“Chẳng quá hiển nhiên rồi à?”

“…Nhưng làm gì có đất để người sử dụng.”

“Ở ngay đây.”

Xoảng.

Dưới chân Rin, một lọ thủy tinh chứa đầy đất vỡ tan.

“Thổ tinh linh pháp sư sẽ vô dụng nếu không có đất đai? Bọn ta đã biết điều đó cả trăm năm trước rồi. Từ các thế hệ trước cả ta.”

Nhà khoa học điên từ Đế Quốc đã xem thường cô. Ả coi nhẹ độ thông thái và sự bền bỉ của các tinh linh pháp sư đã không ngừng đấu tranh trong suốt một trăm năm dài dẳng.

“Tất nhiên rằng ta không đến đây tay không.”

Rin kéo váy lên, Táo bạo để lộ cặp đùi trắng muốt của mình. Xếp dài bên dưới đó là hàng tá các chai lọ thủy tinh chứa đầy đất đá.

Những thứ đó tạo nên một dây chuyền hợp âm gần như là tuyệt mĩ khi chúng thay nhau rơi xuống dưới chân Rin và vỡ vụn. Cảnh tượng đó đã hấp dẫn được nữ thiên thần tà ác. Nó mới tao nhã làm sao---một loại nghệ thuật từ sự khéo léo của con người.

“Một lọ chứa khoảng năm mươi gam. Ở đây chỉ khoảng một kí từ hai mươi chai thôi.”

Mặt đất trỗi dậy.

Khi được tiếp xúc với tinh linh của thổ hệ pháp sư Rin Vinpose, chúng tụ hội lại quanh bàn tay cô và hóa thành những con dao sắc lẻm.

“Vừa đủ để ta xé toang đôi cánh đó.”

“…Thật đáng yêu làm sao.”

Kelvina mê mẩn quan sát. Con quái vật phi nhân loại nhìn chăm chăm vào cô gái bên dưới mình.

“Ta đã coi nhẹ ngươi, nhưng ngươi quả là một viên kim cương thô đấy, phù thủy. Nếu là sát thủ được phái đi để giải cứu công chúa thì ngươi hẳn là một trong những Tinh Linh Vệ Đoàn chuyên phụ trách việc bảo vệ hoàng tộc nhỉ?”

“Không có hứng trả lời.”

“Ta đây có dư thời gian để tán dóc mà. Chẳng có vấn đề gì đâu.”

Đôi mắt Rin vô cảm hệt như những hạt cát trong sa mạc. Không thèm che giấu sự thù địch của mình, cô gái đó nhếch môi lên thành một nụ cười trong khi hướng mắt về phía nữ thiên thần với vẻ khinh bỉ ngày càng dâng cao.

“Một phù thủy chất lượng cao khác bên cạnh công chúa Sisbell nhỉ?”

“Ta sẽ không lặp lại lần nữa.”

Tiếng bước chân của Rin vang vọng trong hội trường khi cô bật người khỏi mặt đất. Âm thanh đó cứ như là một vụ nổ.

“Một lưỡi đao làm từ đất.”

“Đến đây, hỏa tinh linh.”

Lời nói của nữ phù thủy và ả thiên thần tà ác chồng chéo lên nhau. Không khí bùng lên với một tiếng gầm. Ngọn lửa tử sắc nóng rực như mặt trời tỏa ra từ khắp cơ thể của Kelvina. Rin vẫn không dừng lại mà vẫn tiếp tục nhanh chóng rút ngắn khoảng cách với ả ta nhanh nhất có thể.

“Vành Đai Tiểu Hành Tinh Tím.”

Vòm lửa cuộn lại và hóa to thành một quả cầu thừa sức để nuốt chửng cô người hầu.

“Chậc.” Rin chặc lưỡi trước trận hỏa ngục trước mặt mình. Ngay giây tiếp theo, cô nhanh chóng xé bỏ phần vải thừa của chiếc váy – thứ vốn dài đến mức chạm đất – thành một chiếc váy ngắn để lộ đùi.

“Đó là trang phục chiến đấu à?”

“Ngươi nghĩ ta vận thứ này vì gu ăn mặc của bản thân hả?"

Cô hầu gái chúi người về trước, lướt nhanh trên mặt đất băng qua ngọn lửa và xuất hiện ngay trước mặt Kelvna. Rin nhắm thẳng vào giữa ngực đối phương và đâm con dao tới. Đến cả Iska cũng chỉ suýt soát theo kịp.

Song không một lời báo trước, nữ thiên thần đột ngột biến mất.

Lưỡi dao găm của Rin găm vào không trung. Con quái vật đã không còn ở đó nữa.

“Đây là lí do…”

“…Không thể nào?!”

“…ta gọi bản thân là một thiên thần.”

Nữ thiên thần tà ác đã ở phía trên đầu Rin.

Ả ta di chuyển đến đó từ lúc nào?

Kể cả người quan sát từ xa như Iska cũng phải rùng mình sau khi chứng kiến mọi chuyện từ đầu chí cuối. Không phải là cậu ấy không nhìn thấy Kelvina di chuyển. Chàng kiếm sĩ chỉ đơn giản là không cảm nhận được nó.

…Không hề có lấy một tiếng động hay dấu hiệu nào hết. Đến cả một cơn gió cũng không.

…Cách ả đột ngột xuất hiện cũng như lúc biến mất vậy. Là khả năng dịch chuyển tức thời của tinh linh sao?!

Nhưng thứ này khác với tinh linh dịch chuyển.

Chuyển động đó không thể nào được thực hiện bởi một tinh linh pháp sư được. Đó là hiện tượng thuộc về tinh linh---thứ siêu việt hơn mọi định luật vật lí.

Ả ta đã ở một đẳng cấp mà nhân loài sẽ không bao giờ có thể chạm tới được. Giờ Iska mới bắt đầu hiểu tại sao Kelvina lại gọi bản thân là một thiên thần---một thực thể thần thánh trong những câu chuyện ngụ ngôn.

“Chỉ mới là bắt đầu thôi.”

“Guh?!”

Ả ta đập đôi cánh vặn vẹo của mình xuống đầu Rin.

Chúng cứ như là máy chém vậy. Những con dao trong tay Rin hóa lại thành đất và ngay lập tức dựng thành một lá chắn.

Rin vội đỡ lấy đôi đánh đó.

“Ra là vậy, tái cấu trúc nhanh lắm. Giờ thì ngươi cũng thú vị rồi đấy.” Nữ thiên thần tà ác trìu mến nói. Bằng một bên cánh, ả ta nhẹ nhàng ấn chiếc khiên của Rin xuống. “Dẫu cho xương và thịt có bị đè bẹp thì ngươi vẫn sẽ là một mẫu vật thí nghiệm tốt. Thế nên đừng lo bị ta nghiền nát nhé.”

“…Đồ quái vật…” Rin nghiến răng trong khiên cố giữ vững lá chắn. Mặc dù cô ấy đang ra sức lùi chiếc cánh lại bằng cả sức mạnh nhưng nó chẳng hề xê dịch, cứ như thể cô nữ hầu đang đè khiên lên một bức tường thép vậy.

“Ả ác quỷ này… Ngươi còn muốn lạc bước khỏi nhân loại bao xa nữa mới thỏa mãn hả?!”

“À, cảm ơn đã khen.”

“…Hiểu rồi. Nếu vậy thì ta sẽ không xem ngươi là con người nữa. Không cần phải kìm chế gì lại nữa.”

Tấm khiên tan biến. Số đất cát nó nhanh chóng hóa thành một chiếc roi trong tay Rin và quấn quanh cánh của Kelvina.

“Để ta xem nếu bị giữ chặt thì ngươi sẽ di chuyển kiểu gì.”

“Hả?”

“Tấn công mau, Iska!”

Rin hét lớn. Tuy nhiên, nhưng khi cô nàng gào xong thì Iska đã lao thẳng về phía nữ thiên thần tà ác từ lúc nào. Cậu ấy có thể cắt qua ả ta bằng những thanh tinh linh kiếm. Điều đó đã được kiểm nghiệm thông qua trận chiến với Vichyssoise.

“Chậc.” Lần đầu tiên kelvina cho thấy biểu hiện của sự kinh hãi. Mặc dù đôi cánh vẫn bị mắc lại bởi sợi roi đất song cô ta vẫn có thể quay người lại và giương tay mình về phía của Iska.

“Mặc dù ta rất ghét việc phải đánh mất mẫu vật quý giá nhưng… hãy cứ biến thành tro bụi đi.”

Ngọn lửa tinh linh hừng hực được bắn đi.

Viên hỏa cầu tan ra thành vô vàn những tia lửa nhỏ phấp phới giữa không trung, và rồi dội xuống người Iska như một cơn mưa bất chợt.

“Cánh tay phải của người---Cái?!”

Chàng kiếm sĩ cắt qua tiếng rên rỉ của Kelvina và cứ vậy mà tiếp tục lao tới. Iska cẩn thanh canh đo quỹ đạo của quả cầu lửa đang thắp sáng toàn bộ hội trường trong sắc tím trong khi giơ thanh tinh linh kiếm của mình lên.

“Hah!”

Cậu ta cắt đôi trận hỏa ngục đang trút xuống đầu mình, kế đến là chém tan những quả cầu lửa đang từ từ lao đến. Iska tiếp tục né tránh những tỉa lửa đến từ phía trên và dẹp tan những đốm cháy đang đuổi ngược lên từ dưới đất bằng độ chính xác gần như là tuyệt đối của mình.

Cậu ấy đã thổi bay tất cả bằng thanh hắc kiếm đang nằm bên tay trái.

…Tôi biết mà.

…Trong cô chẳng hề thay đổi một chút nào cả, Kelvina!

Mặc dù đã biến đổi thành một thực thế siêu việt thì ở sâu bên trong, cô ta vẫn mang suy nghĩ và hành động của một nhà nghiên cứu.

Tất cả các Thánh Đồ đều có thể sử dụng bất kỳ tay nào như tay thuận của mình. Thông qua huấn luyện mà Iska đã phát triển được những kỹ năng mà không một người bình thường nào có thể ngờ tới.

Chỉ còn một bước cuối.

Một bước cuối cùng trước khi thanh kiếm của cậu với tới được phạm vị của Kelvina.

“Tuyệt mĩ.”

Nụ cười của ả ta không còn thuộc về con người nữa.

“Thánh Đồ đúng thật là tuyệt hảo. Kỹ năng chiến đấu đó cứ như là của một vị thần chiến tranh vậy. Mặc dù đã dựa dẫm vào trực giác nhưng cậu vẫn biết cách để đảm bảo khả năng sống sót của mình. Cậu đúng là một binh sĩ phi thường.”

“…Cô đang nói gì…?”

“Nhưng lại không là gì khi đem so với một thiên thần hết.”

Cả cơ thể ả lóe lên. Lần này khác với lúc hỏa tinh linh tràn ra từ khắp cơ thể Kelvina. Cơ thể trong suốt tựa đá quỷ đó lấp lánh như một viên ngọc trai---và rồi phát nổ.

Nó bộc phát thành hàng ngàn những hạt sáng tí hon và tan chảy vào không trung.

…Ả ta phát nổ?!

…Là tự hủy sao?! Không, như thế này là quá yếu.

Iska cho rằng đó phải là một vụ nổ khổng lồ đủ mạnh để xóa xổ toàn bộ hội trường này. Một cảm giác ớn lạnh gợn người bỗng chạy khắp cơ thể cậu ấy.

…Và được hiện thực hóa bằng một tiếng hét đến từ Rin. “Iska, đằng sau ngươi!”

Cái gì?

Chàng kiếm sĩ thậm chí còn không có thời giờ để mà thắc mắc. Đôi mắt Rin mở to trong khi hét lớn. Vào lúc đó, có một điều đã rõ ràng hơn tất cả---cậu có thể cảm nhận được cảm giác chết chóc đang tiếp cận mình từ phía trên.

Là một tia sáng.

Ngay khi Iska ném cơ thể đi, cậu ấy có thể cảm nhận được một lượng linh lực khổng lồ vừa sượt qua má mình.

Chỉ trong một phần giây ngắn ngủi.

Nếu do dự khi phóng đi thì đầu cậu ấy đã bị cắt lìa khỏi cổ rồi.

“Điểm tối đa cho suy nghĩ nhanh nhạy của ngươi, thổ phù thủy.”

Iska ngẩng đầu. Phía trên đó, cậu nhìn thấy hàng ngàn những tia sáng màu ngọc trai hội tụ lại với nhau. Chúng hóa thành hình dạng của một thiên thần đang vỗ đôi cánh dị dạng của mình phấp phới.

“Ngươi nghĩ rằng có thể sử dụng thổ tinh linh để giữ không cho ta sử dụng Bước Nhảy? Chính xác rồi đấy. Nhờ linh lực có trong số đất đá nên sợi roi đó có thể cầm chân được cơ thể vật lí của ta.”

Kelvina đã tái cấu trúc lại bản thân. Sau khi hóa thành cơ số những đốm sáng và hoàn toàn biến mất, ả ta đã tái định hình lại phía sau Iska. Mãi cho đến khi Rin kêu lên, cậu ấy đã chẳng thể nào cảm nhận được ả dù cho chỉ là một chút.

…Mình biết mà.

…Khả năng dịch chuyển của ả ta không hề có bất kỳ dấu hiệu nào và có thể được thi triển trong tích tắc. Nó đã nằm ngoài ngũ quan của con người!

Đây là lần đầu tiên.

Lần đầu tiên có kẻ lại có thể dễ dàng tấn công bất ngờ cậu từ phía sau như vậy.

“Xui xẻo thật nhỉ phù thủy? Sự thiếu hụt trong chỗ đất đai mà ngươi thao túng. Lượng linh lực mà người có thể truyền vào vài trăm gram đất là không đủ để trói buộc được ta.”

“…Huh!” Rin cau mày.

Vào lúc đó, Iska và Rin đã cùng lúc nhận ra điều khiến con quái vật này tách biệt hẳn với phần còn lại.

Nó không giống như đang đối đầu với con người.

Và ả ta cũng chẳng phải là một cỗ máy như Object.

Bọn họ đang chiến đấu với chính bản thân tinh linh. Đó chính là tình trạng hiện tại.

“Quả là một gương mặt đáng yêu đấy. Và cả cậu nữa, cựu Thánh Đồ Iska. Có vẻ như cậu cũng đã nhận ra. Khả năng của con người sẽ không bao giờ có thể so bì được với một thiên thần. Đây không chỉ là ở đẳng cấp khác không thôi. Có sự khác biệt vô cùng rõ rệt giữa tiềm năng của chúng ta.”

Thiên thần tà ác Kelvina dang rộng đôi tay. Những tia sáng tinh linh đầy ám muội tiếp tục tràn ra từ vô số những khối u cấu thành nên đôi cánh đó.

…Và rồi ả tai lại biến mất. Hoàn toàn không để lại một tiếng động hay âm thanh nào.

“Chết tiệt. Tiếp theo ả sẽ đến từ đâu…?”

“Phía sau ngươi này phù thủy.”

Một âm thanh nặng nề vang vọng.

Iska thậm chí còn không có thời gian để hét lớn. Cô nữ hầu bay vào không trung như một tờ giấy khi bị đôi cánh của Kelvina đánh văng đi.

“Rin!”

“…..Ugh…”

Lưng cô đập xuống nền nhà bằng bê tông. Cả người cô ấy co rúm lại khi định gào lên, nhưng lại chẳng có gì thoát ra nổi hết.

“Rin!”

Iska đột ngột tiến về trước. Song hướng đi đã được thay đổi.

Chàng kiếm sĩ đang lao thẳng về phía con quái vật vừa mới thổi bay Rin đi.

“Bỏ rơi ả ta hửm? Khá hợp với một người Đế Quốc khi mặc kệ một phù thủy đấy---"

“Chín giây.”

“Hả?!”

“Đó là khoảng thời gian giữa thứ mà cô gọi là Bước Nhảy. Tôi có sai không?”

Kelvina có thể sử dụng khả năng dịch chuyển phi thường của mình sau mỗi chín giây. Mỗi lần như vậy thì người ta chỉ có thể bất lực khi cô ta tiếp cận.

…Lần tới ả sử dụng thì mình sẽ không thể nào tránh được nữa.

…Đây là cơ hội duy nhất của mình!

Iska không có thì giờ để lo cho Rin. Cậu ấy cần phải kết thúc chuyện này trong chín giây ngắn ngủi mà mình có.

“Nhưng chỉ còn năm giây thôi đấy.”

Ả chế nhạo---sự chế nhạo từ một kẻ đã từ bỏ đi phần người của mình.

“Cậu nghĩ mình có thể bắt được ta à?”

“Không phải tôi.”

Iska không do dự tiến về trước. Siết chặt thanh hắc kiếm ở tay trái, cậu chàng lao thẳng về phía thiên thần tà ác đang bay lên gần trần nhà.

“Mà là Rin.”

Ruỳnh.

Một lỗ hổng xuất hiện trên bức tường bên cạnh Kelvina.

Phá hỏng bức tường, một con golem nhảy ra và công kích. Nó ấn chặt hai tay của nữ thiên thần ra sau lưng. Mọi thứ chỉ được thực hiện trong một khắc ngắn ngủi.

“Một con golem?!”

Kelvina không thể nào ngờ được chuyện này.

Nữ phù thủy đã bất tỉnh. Con golem đáng lẽ ra không thể nào di chuyển mà không có mệnh lệnh từ cô ấy. Bên cạnh đó, từ lúc nào mà cô ấy đã tạo ra được một con golem lớn như vậy---?

“Ngay từ lúc đầu.” Iska nói.

Nắm chặt thanh kiếm, chàng kiếm sĩ phóng về phía con quái vật. “Con golem đó đã đợi bên ngoài tòa nhà này từ lúc bắt đầu cho tới giờ.”

“Huh?!”

“Miễn là có đất thì cô ấy có thể làm được bất kỳ điều gì. Ngay khi trận chiến này khai màn, Rin đã ra lệnh cho con golem tiến xuống tầng hầm.”

Cô ấy sau đó đã cho nó chờ sẵn phía sau bức tường. Nó đã chờ đợi khoảnh khắc mà thiên thần tà ác Kelvina tiến đến gần để có thể phá nát bức tường và bất ngờ bắt lấy ả ta.

…Thời gian trễ là chín giây.

…Bọn mình không thể đánh bại ả trong thời gian đó. Vậy nên chỉ cần giữ chặt ả trước là được.

Bằng trận đồ của con golem. Tất cả những gì Iska cần làm là buộc ả tiến vào cái bẫy đã được bày sẵn.

“Vô lí!”

Nhà khoa học điên trố mắt. Ả cuối cùng cũng nhận ra. Để đảm bảo rằng bản thân sẽ có đủ chín giây để sử dụng Bước Nhảy bất bại của mình, ả đã cố tình bay ra xa khỏi Iskak hi bị tiếp cận.

Và đó chính là nước chiếu tướng.

Vì muốn trốn thoát khỏi chàng kiếm sĩ mà Kelvina đã rơi vào cái bẫy mà con golem đợi sau bức tường dựng nên.

Chín giây đã sắp sửa hết.

Nữ thiên thần tà ác không thể sử dụng khả năng dịch chuyển – con bài tẩy của mình.

Nguồn linh lực dồi dào phát ra từ con golem đất thì giữ không cho ả dùng đến sức mạnh.

“Tôi có một lời khuyên đây. Của người Đế Quốc dành cho nhau.”

“…Không lí nào.”

“Đừng bao giờ coi thường khả năng của một tinh linh pháp sư. Đó là bài học đầu tiên người ta sẽ dạy cô trong quân đội.”

Lưỡi kiếm đen lóe lên.

Bằng tay trái của mình, Iska hướng thanh hắc kiếm xuống và chém xuyên qua đôi cánh của Kelvina.

“…Ah!”

Chúng ngay lập tức rơi xuống

Vào lúc đôi cánh không còn thì Kelvina cũng không còn có thể sử dụng sức mạnh của mình nữa. Con golem vẫn tiếp tục khống chế toàn toàn cơ thể đó…

…và rồi ả đâm sầm vào nắp thủy tinh của lò phản ứng ở gần rồi rơi vào trong.

Rà!

Linh lực dâng trào từ lò phản ứng.

Không chỉ từ một cỗ máy. Những lò phản ứng bên cạnh cái mà Kelvina rơi vào cũng trào lên dữ dội như miệng núi lửa và bắt đầu tuông ra những chùm tia sáng lóe mắt.

“…Nó đang cộng hưởng ư…?!”

Rin ngẩng mặt lên khi cả hội trường bắt đầu rung chuyển.

“…Tinh linh bị giam giữ trong đó… đang cố trốn thoát…”

Không phải là con người, chúng là những tinh linh đã bị cưỡng ép đặt trong phòng thí nghiệm cấm này--- và hiện đã bắt đầu được giải phóng.

==========

Quan Tài Của Elza. Nơi Khai Sinh Phù Thủy.

Tầng trệt. Mặt tiền phía đông.

Giọng nói của các thành viên thuộc đơn vị 907 vang vọng khắp không gian tối tăm – nơi các cửa sổ đã hoàn toàn bị khóa chặt.

“Cô Sisbell, nhanh lên!”

“Anh Jhin, dùng súng của anh thì sao?!”

“Không được. Không thể tổn thương bọn này bằng hỏa lực. Những viên đạn cứ thế mà đi xuyên qua cơ thể chúng… Nên là cứ chạy đi!”

Cô nàng không biết bọn họ đang hướng đến nơi nào. Sisbell chỉ có thể dựa dẫm vào giọng nói của Nene và chỉ huy Mismis từ phía trước trong khi để tiếng hét từ đằng sau của Jhin thúc giục mình tiến lên. Nàng công chúa tiếp tục cắm đầu chạy nhanh nhất có thể.

“Jhin! Anh không thể làm gì à…?”

“Tôi thử rồi. Tôi làm sao có thể bắn một con quái vật mà đạn có thể đi xuyên qua người nó chứ? Cách tốt nhất là cứ chạy thôi.”

“…Đợi đã, âm thanh đó.”

Rỏengggggg.

Tiếng rít nghe như tiếng thủy tinh bị nghiền vụn. Sisbell quay người lại và phát hiện ra bức tường bê tông trước mặt mình đang tỏa ra ánh tím và tan ra như bùn lầy.

“Ơ-Ở phía sau bức tường?! Chúng vượt qua ta rồi ư?!”

“Nằm xuống!”

“…Ah!”

Tay xạ thủ tóc bạch kim ấn đầu nàng công chúa xuống.

Sisbell ngã lộn ra sàn và chứng kiến bức tường bê tông vỡ tung bởi vụ nổ kinh hoàng dễ như cách người ta đưa dao xuyên qua một tờ giấy. Một đám mây bụi dày đặc tụ lại từ bức tường đó. Phía sau làn khói, nàng công chúa nhìn thấy những đường nét mờ ảo của thứ năng lượng tinh linh dạng người. Nó tỏa sáng ma mị hệt như một hồn ma.

“…Tinh linh nhân tạo!”

Đó là một trong những con quái vật phát ra linh lực như thể đang tỏa sáng. Nó hắn đã được thả từ phòng nghiên cứu bên dưới và đuổi theo cả nhóm cho đến tận đây. Vì súng đạn là vô dụng với sinh vật này nên tất cả những gì bọn họ có thể làm lúc này là chạy trốn.

“Bên này! Ở bên này, cô Sisbell, Jhin!” Chỉ huy Mismis gọi hai người mau chóng đuổi theo từ sâu trong hành lang.

Bọn họ đã đi được bao xa rồi? Hai sườn của cô đau nhói do phải chạy hết tốc lực – việc mà Sisbell chẳng mấy khi làm, song cô ấy vẫn phải gắng gượng nếu như còn muốn sống tiếp.

…Vẫn chưa có tin tức gì từ Iska và Rin, mặc dù cả bọn đáng lí ra sẽ hội nhóm ở chỗ này.

…Trận chiến của họ với nhà khoa học điên đó sao rồi?

Nàng công chúa vội trốn vào bóng tối của hội trường.

“Haah… chậc… ah…”

“Cô Sisbell, cô ổn chứ?”

“T-Tôi ổn…”

Ngực cô đau quặn lại như thể sắp nổ tung. Kể cả việc đáp lời Nene thôi cũng ngốn hết toàn bộ sức lực của Sisbell.

…Nhưng bọn mình cũng đã thu thập được thêm thông tin từ chuyện này.

…Bọn mình cuối cùng cũng biết chân tướng thật sự của phù thủy Vichyssoise và thứ trong lõi của Object là gì.

Có kẻ đã tiến hành những thí nghiệm cấm kỵ.

Con quái vật trước mắt thì đang lùng bắt Sisbell. Giờ đã biết được chúng là sản phẩm từ thí nghiệm của Đế Quốc, cô cần phải tìm cách để báo lại với nữ hoàng.

Mặt khác, một điều bí ẩn mới lại phát sinh.

Sisbell cần phải tìm ra “thứ” mà nhà khoa học điên kia đã không ngừng thản thốt.

“Thứ mà các tinh linh tôn kính và mệnh danh cho là Đại Tai Họa Hành Tinh. Tương tự với các tinh linh, song vẫn có điểm khác biệt...”

“Trong một dịp vô cùng hiếm có, nó sẽ trồi lên từ lõi hành tinh thông qua một vòng xoáy.”

Các tinh linh? Đại Tai Họa Hành Tinh?

Những thứ đó là gì? Kể cả một người đã lắng nghe qua cơ số những cuộc hội thoại diễn ra bên trong Chủ Quyền Nebulis bằng tinh linh Soi Sáng của mình như Sisbell cũng chưa bao giờ nghe qua những từ ngữ như vậy.

“…..Thấy ngươi rồi.”

Thứ đó phát ra từ ngay dưới chân cô.

Vào khoảnh khắc những lời thì thầm như lời nguyền ai oán đó lọt vào tai Sisbell, cả người cô liền run lên cầm cập.

Nàng công chúa cảm thấy có thứ gì đó đạng cọ vào mắt cá chân mình.

Ngay khi nhận ra thì đã có thứ gì đó nắm chặt lấy cổ chân cô bằng một loại sức mạnh lạ thường. Một bóng hình người tỏa sáng mờ ảo như một hồn ma lú ra từ sàn nhà bụi bậm. Chỉ có đầu nó là ở phía trên mặt đất.

…Cái?!

…Nó trồi thẳng lên từ phòng thí nghiệm dưới lòng đất đến tận đây sao?!

Cô ấy là bị bắt. Vào lúc nàng công chúa nhận ra thì mọi việc cũng đã là quá muộn.

“Cô Sisbell?!”

“Khốn kiếp! Thả cô ấy ra!”

Những viên đạn của Jhin và khẩu súng điện của Nene đều không có tác dụng với nó. Với chỉ đầu và tay trồi lên từ sàn nhà bê tông, con tinh linh nhân tạo bắt đầu tỏa sáng mạnh hơn trong khi vẫn nắm lấy cổ chân của nàng công chúa.

“Tích hợp dạng sống.”

“Hả?!”

Sisbell nhớ trận thảm họa màu đỏ thẫm mà mình đã chứng kiến ở nhà nước độc lập.

Một tia sáng tối thượng đã thiêu cháy hết tất cả những gì mà nó đi quá. Nếu một thứ như vậy mà được giải phóng ở đây thì dù cho không trúng đòn trực diện, bất kỳ ai có mặt trong khu vực cũng sẽ bị trận sóng nhiệt thổi bay không còn một vết tích.

“…Đủ rồi! Các cô bỏ tôi lại đi!” Nàng công chúa hét lên.

Chính bản thân Sisbell còn không hiểu tại sao bản thân lại hét lên điều như vậy vào những giây phút cuối cùng này.

Người Đế Quốc vốn dĩ là kẻ thù của cô. Sinh mạng của họ đáng lí ra còn chẳng đáng so với giấy gói kẹo cao su với cô nữa kìa. Giá trị lớn nhất mà những người này mang lại cũng chỉ là làm con tin. Một công chúa của Chủ Quyền Nebulis như Sisbell đã được giảng dạy về điều đó qua hàng năm trời, và đến giờ cô vẫn nhớ như in những lời răn dạy đó. Chỉ có một cựu Thánh Đồ có giá trị làm vệ sĩ là ngoại lệ duy nhất của cô.

Sisbell không màng đến sống chết của ba người còn lại trong đội… hoặc là chính cô đã tự huyễn hoặc bản thân mình như vậy.

“Các cô đã làm hết sức mình rồi! Vậy nên không cần phải…!”

Ánh sáng ám muội kia tụ hợp lại.

Nó giải phóng thứ ánh sáng hủy diệt có thể biến mọi thứ thành cát bụi đi.

Sew sia lukia Sec amuy. Sera lu E lukia Ses qelno---Ta sẽ cho người nhìn thấy ký ức của mình, vậy nên hãy cho ta thấy được tương lai.

Linh lực bộc phát từ những lò phản ứng bên dưới lòng đất.

Hàng chục, không, hàng trăm những tia sáng lấp lóe mờ ảo thổi bay qua tích hợp dạng sống vừa mới được khai hỏa. Ánh sáng từ làn linh lực mờ ảo cuốn bay con tinh linh nhân tạo đi.

“……….Hả?”

Sisbell thậm chí còn không thể tưởng tượng ra được chuyện gì vừa xảy ra. Cô ấy nào biết vào khoảnh khắc đó bên dưới tầng hầm, Iska và Rin đã thành công phá hủy những lò phản ứng.

“…Mình… đã được cứu…?”

Nàng công chúa ngước mặt lên trong khi sốc lại tinh thần. Luồng linh quang vừa xuyên thủng trần nhà và để lại một ánh cầu vòng lấp lánh phía sau trước khi biến mất vào bầu trời xanh.

3

Lửa, ánh sáng và những tiếng rung chuyển làm chấn động toàn bộ lòng đất.

Cứ như thể là bên trong một vòng xoáy vậy. Bên trong hội trường dưới lòng đất, linh lực không ngừng mở rộng và cuộn lại thần kỳ vô cùng. Thứ đó hiện đang được bao bọc trong luồng không khí rực rỡ đầy màu sắc.

“…Cô?!” Iska hét lên mà không nghĩ ngợi gì.

Sau khi đổ sầm vào lò phản ứng, thiên thần tà ác Kelvina vẫn bò ra được – kể cả khi đã mất đi đôi cánh của mình.

Tuy nhiên… Iska khó có thể mà cho rằng đối thủ của cậu ấy vẫn còn phương án dự phòng nào nữa.

“Cơ thể cô…”

“Gì? Ta đã lường trước được chuyện này rồi.”

Khi Kelvna bò ra từ lò phản ứng, cậu nhận thấy những vết nứt đã hình thành khắp cơ thể trong suốt như đá quý của ả.

Mặc dù đã là một sinh vật siêu đẳng có thể chống lại nhiều định luật vật lí nhưng cơ thể ả ta vẫn bắt đầu tan vỡ trong dòng linh lực. Như một lâu đài cát đang bị gió cuốn tan.

“Nguyên tố có trong các thiên thần tà ác và phù thủy không thể cùng tồn tại với tinh linh của hành tinh này. Chúng như lửa và nước vậy. Thế nơi khi bị phơi nhiễm với một lượng lớn linh lực… thì sẽ mang lại kết cục như thể này. Cơ thể ta đang đào thải nó…”

“…”

“Linh lực sẽ không gây ra tác dụng phụ bởi con người, nhưng nó lại là một chất kịch độc đối với ta.”

Vút…

Lò phản ứng đang tạo nên các vụ chấn động đột ngột dừng lại như thể con rối bị đứt dây. Sinh vật từng là con người kia nhún vai trông như thể đang phấn khích.

“Ít nhất thì đó là lí do ta không phải chịu thương tổn từ các lò phản ứng. Thật không thể tin rằng cậu lại ném ta vào một trong số chúng.”

“…Thì…”

Iska thậm chí còn không cố gắng để làm vậy. Cậu ấy dẫn dụ ả về phía con golem. Đó là tất cả những gì mà chàng kiếm sĩ đã làm.

“Chỉ là trùng hợp thôi.”

“…Trong sốt tất cả thì ta ghét cái từ đó nhất đấy. Không chỉ vì tính phi khoa học và chịu phụ thuộc các yếu tố bên ngoài, nó còn nghe chẳng hề thanh lịch chút nào.”

Khóe môi của nhà khoa học điên cong lên. Ả ta dường như đang khá là thích thú.

“Ít nhất thì ta vẫn nghĩ cậu nên nói thứ tương tự với Elletear. Đây là ý muốn của hành tinh. Một thứ lãng mạn như vậy thì sao hả?”

“…Elletear.”

“Ta ghét hai chữ trùng hợp, nhưng hành tinh này đúng là có ý chí của riêng mình. Cậu cũng có thể thấy đấy.”

Với cơ thể đã vụn vỡ như cát, thiên thần tà ác Kelvina ngểnh cổ lên; đó là phần duy nhất mà ả ta còn có thể cử động. Ả ta sau đó chăm chú ngắm nhìn vòng xoáy ánh sáng.

Đỏ, lam, lục, trắng và vàng.

Những luồng linh lực tỏa sáng như huyễn ảnh đó đang cuộn tròn lại. Mặc dù nhà khoa học điên đã gọi nó là “chất kịch độc”, nhưng cảnh tượng này xem chừng vẫn khá dễ chịu với ả ta.

“’Ta nghe thấy bài ca của các tinh linh. Một giai điệu thánh thần được ban tặng bởi vạn triệu vì tinh tú.’”

“Cái gì?”

“Đó là những gì mà cô ta đã nói, rằng Elltear đã có được khả năng lắng nghe nó. Tuy không hiểu nó có ý nghĩa gì nhưng ta đã nghĩ, nếu bản thân có thể đến được lòng hành tinh thì kể cả mình---ít nhất thì đó là những gì mà ta đã tin vào…”

Kelvina thở ra một hơi thật dài – biểu hiện của việc ả ta đã từng là con người.

“Này, Nazariel. Tôi không thể chạm đến được lõi của hành tinh… thành phố của vạn triệu vì sao – Leinenheib – được nữa rồi. Nhưng nếu điều này cũng là ý chỉ của ân trên thì đành phải chấp nhận vậy.”

“Uh?! Đợi đã, Kelvina!”

“Nếu hành tinh ngẫu hứng cho phép thì mong rằng chúng ta sẽ còn gặp lại nhau.”

Một tiếng gầm vang lên.

Bị ngọn lửa tím nuốt trọn, cơ thể của nữ thiên thần bắt đầu vụn vỡ. Sự việc đó xảy ra đường đột đến mức Iska còn không kịp hét lên.

“Là một con ngài quái dị, ta sẽ chẳng bao giờ có thể bì được với loài bướm kiêu sa.”

Đã chạm vào điều cậm kỵ, nhà khoa học điên với vậy biến mất vào ánh sáng lập lòe của ngọn lửa màu tử sắc.

Truyện Chữ Hay