Kimi to Boku no Saigo no Senjo, Arui wa Sekai ga Hajimaru Seisen

giao đoạn: còn hơn cả những khao khát của con người

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

“Chúng ta đã triệu tập phù thủy Elletear.”

Hội đồng Đế Quốc---tổ chức nắm giữ quyền lực tối cao của quốc gia với diện tính lãnh thổ lớn nhất thế giới---đang tiến hành một cuộc bỏ phiếu.

“Ngẩng mặt lên, Elletear. Đã hai năm rồi kể từ lần cuối ngươi đặt chân đến Đế Quốc. Trở về sau một quãng thời gian dài như vậy, cảm giác như thế nào hả?”

“Quá là may mắn.”

Cả hai tay cô ấy đều bị xích lại. Phù thủy với gương mặt của nữ thần - Elletear – ngước lên với vẻ chăm chú say mê.

Elletear Lou Nebulis Đệ Cửu.

Mái tóc đung đưa mang sắc màu tuyệt đẹp của ngọc lục bảo, đan xen với chúng là những sợi vàng kim óng ánh. Gương mặt kiều diễm thì quá sức quyến rũ và hấp dẫn như thể là tạo vật kỳ ảo. Cô ấy hoàn toàn có thể khiến cả một vị quân vương phải quy hàng chỉ bằng một cái nhìn e thện và một nụ cười mỉm duy nhất. Nếu như vẻ đẹp tuyệt đối của Elletear có thể gọi là ma thuật thì không ai trên đời này ngoài cô ấy là phù hợp với với danh hiệu phù thủy.

“Rất vui vì được gặp các ngài, hỡi Bát Đại Tông Đồ.”

Elletear đang ở trong phòng nghị viện rộng lớn. Đứng trên một mặt phẳng ngay giữa trung tâm, cô ấy lần lượt lướt mắt qua một loạt tám người vừa nam vừa nữ đó.

Bát Đại Tông Đồ. Tám cá nhân quyền lực nhất và là người đứng đầu hội đồng Đế Quốc. Chỉ có thể nhìn thấy được những đường nét mờ ảo trên gương mặt họ thông qua các màn hình treo tường.

“Bọn ta rất vui vì ngươi đã quyết định trở về.”

“Kelvina đã vô cùng thất vọng khi ngươi đột ngột rời khỏi cơ sở đó đấy.”

“Ha-ha. Ta rất lấy làm tiếc vì điều đó."

Với đôi tay vẫn còn bị xích lại trước mặt mình, Elletear giơ nó lên gãi má và nở một nụ cười mỉm. Giọng cô nghe có vẻ hoài niệm khi nói. “Ta cứ tưởng rằng mình sẽ bị xử lí cơ; dù sao thì viện trưởng Kelvina sau đó cũng sẽ thu thập dữ liệu từ cơ thể ta và suốt ngày nghiền ngẫm. Cô ta cũng bảo rằng mức độ tương thích của ta là quá cao mà.”

“…Ồ? Ngươi còn nhớ à?”

“…Báo cáo nói rằng ngươi đã mất đi nhận thức vào lúc đó.”

“Ta đã lấy lại được lí trí. Suýt chút nữa thì ta đã vụn vỡ rồi, nhưng bằng cách nào đó mà ta đã bắt đầu thích nghi được với bản thân.”

“…Ra là vậy.”

Bát Đại Tông Đồ im lặng.

Nếu có bất kỳ thành viên nào của hội đồng chứng kiến cảnh này thì bọn họ chắc chắn cũng sẽ không biết phải thốt lên cái gì. Không tài nào đong đếm được sự dè dặt kỳ lạ mà Bát Đại Tông Đồ dành cho một nữ phù thủy đơn lẻ.

“Và do thế.” Elletear phá vỡ sự im lặng bằng cách nhấn mạnh. “Ta đã trốn thoát trước khi bị thủ tiêu như một đối tượng vượt ngoài tầm kiểm soát. Nhưng giờ nghĩ lại thì ta đã sai rồi. Bát Đại Tông Đồ các ngài tất nhiên sẽ không bao giờ đưa ra một mệnh lệnh tàn nhẫn như vậy cả.”

“Phải, đúng vậy đấy.”

“Ai mà chẳng có sai lầm. Bọn ta sẽ không bao giờ đi đến quyết định như vậy với một công chúa kiêu hãnh đã tự mình tình nguyện trở thành mẫu vật thí nghiệm như ngươi.”

“Vâng. Ta thật thô lỗ vì đã tự mình đưa ra giả thuyết đó.”

Thật thanh lịch và cao quý. Nàng công chúa của Chủ Quyền Nebulis sau đó cúi đầu.

“Đó là lỗi lầm của ta.”

“Ngẩng mặt lên đi. Ngươi không phải là một người tầm thường để phải cúi đầu.”

“Song bọn ta có vài thứ muốn hỏi.”

“Bọn ta chỉ có dữ liệu về cơ thể tinh linh của ngươi từ hai năm trước. Chúng ta tin chắc rằng quá trình hấp thụ của nó đã lan đi khắp cơ thể ngươi từ lúc đó rồi.”

“Tất nhiên.”

Nữ phù thủy tóc lục bảo đặt ngón tay lên bộ ngực đầy đặn của mình.

“Việc đó đủ khiến ta không ngừng run rẩy. Nhưng càng ngày… ta càng cảm thấy dễ chịu khi hơn dung hợp với nó. Cảm giác nó lan tỏa đi khắp cơ thể mình mới thật diệu kỳ làm sao.”

“-------"

“-------"

“Ta đã không còn sợ bất kỳ thứ gì nữa.”

Elletear duỗi thẳng những ngón tay.

Cứ như thể cô ấy đang siết chặt lấy một quả trái cây ngoại cỡ vậy. Từ bộ váy hoàng gia của mình, Elletear bấu vào cơ thể là ôm chầm lấy bộ ngực nảy nở của mình.

“Cảm giác như ta cuối cùng đã sắp chạm được tới vị trí có thể thay đổi thế giới này vậy.”

Và rồi sự im lặng.

Theo sau phát ngôn của Elletear là một âm thanh tĩnh lặng và sâu lắng đến mức người ta còn có thể cảm nhận được tiếng bụi trong không trung.

“Vậy thì bọn ta sẽ hỏi ngươi một lần nữa.”

“Elletear, mục đích của ngươi rốt cuộc là gì?”

“……….” Nữ phù thủy chậm rãi thở ra. “Mục tiêu của ta? Sao chứ, trước giờ nó hoàn toàn chẳng hề thay đổi.”

Nàng công chúa buông tay ra khỏi ngực mình. Cô lướt mắt qua tám người cầm quyền tối cao với đôi con ngươi của một người hoàn toàn khác. Trong đó là phẩm hạnh cao ngút trời.

“Ta muốn cải cách lại Chủ Quyền. Thời nay, chỉ có những người được sinh ra trong hoàng tộc là được coi trọng, trong khi những tinh linh pháp sư yếu ớt thì lại bị khinh thường. Ta ước ao có thể tạo nên một thiên đường không có những tiêu chuẩn như vậy.”

Chủ Quyền Nebulis đương thời chỉ là một ngụy thiên đường. Chỉ những cá nhân được sinh ra với tinh linh mạnh mẽ là được kính trọng. Ngay từ khi có nhận thức về thế giới này thì nhị công chúa và tam công chúa đã không ngừng nhận được những lời ngợi ca từ các tùy tùng. Kissing của nhà Zoa hay Mizerhyby từ nhà Hydra cũng được đắm mình trong những lời có cánh. Bọn họ là những thuần huyết với sức mạnh phù hợp với vai trò nữ hoàng tiếp theo.

Nhưng chính xác mà nói, ngoài họ ra thì không ai khác trong Chủ Quyền có thể được đứng dưới ánh đèn sân khấu. Quốc gia đó hoàn toàn chẳng hề thay đổi kể từ khi thành lập; đại công chúa Elletear không có chỗ đứng trong bộ máy đó.

“Tinh linh của là là Giọng Nói. Tất cả những gì mà nó có thể làm là nhại lại giọng của người khác. Một mánh lới rẻ tiền, thứ hợp để phô diễn trong quán rượu. Bọn chúng gọi nó như thế đấy.”

Elletear đã phải chịu không biết bao nhiêu là tủi nhục. Nhưng cô ấy chưa bao giờ cho người khác thấy những giọt lệ của mình mà chỉ lủi thủi khóc trên giường vào mỗi đêm.

---Kể cả khi mình đã đẩy mọi khả năng của bản thân đến cực hạn.

---Mình chăm chỉ hơn bất kỳ ai trong học thuật và lễ nghi, để có thể trở thành một nữ hoàng thích hợp.

Nhưng không ai công nhận điều đó. Thay vào đó, Elletear lại trở thành mục tiêu của những lời chế nhạo không hồi kết, đơn giản chỉ là vì tinh linh của cô quá yếu kém.

“Như các ngài có thể đoán được, chúng bảo rằng ta không có đủ tố chất để trở thành nữ hoàng. Từ thuở nhỏ, rất nhiều người đã bỡn cợt rằng ta sẽ không bao giờ chạm tới được vị trí đó.”

“Điều đó hoàn toàn chính xác.”

“Giá trị của tinh linh chiếm hữu sẽ quyết định giá trị của con người. Đó là Chủ Quyền.”

“Đế Quốc không phải là quốc gia miệt thị những phù thủy nhất. Bọn ta vẫn nhớ chính ngươi đã nói những lời như vậy về Chủ Quyền Nebulis vào hai năm về trước.”

Đó là lí do tại sao.

Đó là lí do tại sao đại công chúa đã đi đến Đế Quốc. Cô ấy đã tự nguyện dâng hiến cơ thể mình – thân xác của một thuần huyết – để trở thành mẫu vật cho thí nghiệm bí mật mà Bát Đại Tông Đồ đang tiến hành.

“Đó là lí do ta khao khát trở thành một phù thủy thật sự.”

“Và điều gì tạo nên một phù thủy đúng nghĩa?”

“Là phù thủy tối cường, tuyệt đối và độc tôn---là kẻ cuối cùng trụ vững trên thế giới này.”

Nữ phù thủy ngước lên nhìn Bát Đại Tông Đồ. Nàng công chúa đã sống với danh phận là thuần huyết yếu nhất nói lên giấc mơ của mình.

“Đối với Chủ Quyền, ta đã trở thành Phù Thủy Tai Ương. Chắc rằng nữ hoàng sẽ nghĩ ta đúng là một đứa con gái ngu ngốc, trong khi hai người em của ta sẽ khinh miệt người chị gái bị mất đi lí trí này.”

“Và ngươi ổn với chúng sao?”

“Vâng.”

“Kể cả khi phải trả giá bằng vẻ đẹp nữ thần của mình?”

“Ngươi có thể dễ dàng mê hoặc bất kỳ người đàn ông nào trên thế giới này bằng cơ thể mình. Ngươi không cảm nhận được những khao khát trần tục đó sao?”

“…Ah-ha.”

Nữ phù thủy lúc nào cũng trông trưởng thành hơn cả vẻ ngoài đôi mươi của mình. Lần đầu tiên, cô ấy phô ra một nụ cười tinh nghịch phù hợp với độ tuổi.

“Nhiều người lầm tưởng về ta với cái cơ thể này, nhưng dù trông như vậy thôi thì ta vẫn là một thiếu nữ ngây thơ với trái tim trong trắng đấy. Khoái cảm? Trụy lạc? Ta chưa bao giờ biết về những thứ như vậy cả.”

“Và ngươi hoàn toàn không có hứng thú với điều đó?”

“Ta đã từ bỏ những thú vui của con người rồi.”

“Tuyệt diệu.”

Tràng tán dương dội đến từ bên trên. Nỗi mến mộ vô bờ bến từ tám chiếc màn hình truyền vang vọng khi Elletear liếc nhìn chúng.

“Thật là một quyết tâm tuyệt vời.”

“Rất có thể chúng ta sẽ làm việc với nhau một lần nữa. Mục tiêu của chúng ta là như nhau.”

“Đúng vậy, vì chúng ta đều tìm kiếm về lõi của hành tinh này.”

Một tràng vỗ tay khác lại dội xuống từ phía trên đầu của nữ phù thủy.

“Giờ thì, Elletear, chào mừng ngươi đến với Đế Quốc một lần nữa.”

“Chúng ta sẽ chuẩn bị phòng cho ngươi. Hãy đi theo hắn ta.”

Elletear xoay người lại.

Hắn ta đã ở đó từ lúc nào?

Một hiệp sĩ tóc đỏ đang đứng ở lối vào của phòng hội đồng. Nhất tọa Thành Đồ Joheim – “Hiệp Sĩ Thần Tốc”. Elletear khó mà quên được người đàn ông này. Vẫn còn một dấu vết mờ nhạt về vết thương mà hắn đã gây ra khi chém thanh trường kiếm của mình qua ngực cô. Cơ mà, vết thương đó sẽ hoàn toàn biến mất sau một vài ngày nữa.

“Ngươi sẽ dẫn đường cho ta chứ?”

“……….”

“Vậy thì trông cậy vào ngươi.”

Nhất tọa Thánh Đồ quay người đi.

Đi với tôi. Mặc dù không nói ra thành tiếng thì Elletear vẫn bắt đầu đi theo sau hắn. Cô hướng lưng về phía Bát Đại Tông Đồ.

“Đầu tiên sẽ là mảnh đất quê hương của ta. Sau đó, ta sẽ có thể thay đổi cả Đế Quốc.” Nữ phù thủy thì thào với đôi bờ môi dâm dục.

Truyện Chữ Hay