Kimi to Boku no Saigo no Senjo, Arui wa Sekai ga Hajimaru Seisen

chương 3: đường đến mặt trời

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

1

Khách sạn Kamilish. Tầng bốn mươi mốt.

Vào năm giờ sáng - quãng thời gian trước cả khi bữa đầu tiên trong ngày được phục vụ, Iska bắt gặp một cô gái đang cất bước trong hành lang.

“Rin? Cô thức sớm nhỉ.”

“Ta đã dậy được một giờ rồi. Ta đã quen với điều đó… và có vẻ như ngươi cũng vậy. Ta đang nghĩ đến việc đánh thức ngươi nếu như ngươi ngủ gật lúc đang canh chừng.”

Iska đang đứng trước ba căn phòng với nhiệm vụ túc trực.

Giọng Rin nghe vô cùng chắc chắn. “Đến giờ đổi ca rồi.”

“…?”

“Ta bảo rằng mình sẽ đổi ca với ngươi. Chúng ta sẽ có một chiến lược mới vào buổi trưa. Hãy nghỉ ngơi cho đến lúc đó.”

“Không, tôi vẫn ổn. Dù sao thì tôi cũng đổi ca với Jhin mỗi hai giờ.”

“Số phận của Sisbell điện hạ nằm trong tay ngươi.” Rin lẩm bẩm. Cô ném tầm mắt về phía cuối hành lang trong khi nhỏ giọng xuống để ngăn ngươi khác nghe thấy trong trường hợp bị theo dõi. “Ta đã thật sự nghĩ như thế này sau khi bàn bạc với tiểu thư Alice vào hôm qua. Phải thú nhận rằng nó chẳng phù hợp với ta chút nào, nhưng chỉ lần thôi thôi, ta sẽ sẵn sàng hỗ trợ người trong bất kỳ trường hợp nào.”

“Cảm ơn cô, nhưng bọn tôi đã thay phiên nghỉ ngơi rồi.”

“Đi tập luyện hay gì đó đi.” Rin nói như một chiến binh lão luyện. “Đứng trực suốt hai giờ liền trong hành lang không ngăn giác quan của ngươi khỏi việc bị mai mòn đâu. Ta sẽ làm thay, vậy nên hãy dốc hết sức lực để đảm bảo bản thân sẽ ở trong tình trạng hoàn hảo nhất.”

“…..”

“Ngươi có thể đi bảo dưỡng những thanh kiếm hay kiểm tra lại trang bị. Dẫu sao thì ta vẫn chắc chắn rằng ngươi có thể làm gì đó có ích hơn việc canh gác.”

“…Tôi hiểu rồi.” Iska là người đầu tiên đầu hàng khi bị Rin nhìn chằm chằm vào mình. “Nhưng tôi không có quyền quyết định chuyện này. Tôi sẽ đi hỏi chỉ huy Mismis.”

Khi quay người lại, cuộc trao đổi giữa bọn họ với Alice vào ngày hỗm trước bỗng lóe lên trong đầu Iska.

“Oh…”

“Gì? Ta sẽ canh gác, vậy nên nhanh chóng về phòng mình đi.”

“Về hôm qua. Tôi có vài chuyện muốn hỏi cô.”

Là về buổi họp ngày hôm qua với Alice, khi mà bọn họ thảo luận về nơi Sisbell có khả năng bị giam giữ. Iska thì lo về một điều khác: Alice đã tiết lộ một bí mật với riêng cậu ấy trước khi rời đi.

“Đúng là có hơi kỳ quặc khi tôi hỏi điều này---khi xét đến vị trí của chúng ta… nhưng có thật sự rằng nữ hoàng đã giao chiến với tên Joheim đó trong cuộc đột kích ba ngày trước?”

“…Ý ngươi là sao khi bảo ‘tên Joheim đó’?” Sự gai gốc chất chứa trong giọng nói của Rin.

“Tôi đoán rằng bà là nữ hoàng của Nebulis?”

“Tôi là Joheim. Và bà nên biết một điều: tôi là nhất tọa Thánh Đồ.”

“Nữ hoàng bảo rằng ngài ấy đã chiến đấu với một kẻ tự xưng như vậy.” Rin nói

“Tên đó trông ra sao? Cô có nhìn thấy hắn mà phải không?”

“Hiển nhiên. Hắn là một tên đàn ông cao lớn với thanh kiếm mỏng dài. Tóc đỏ, mặc giáp và áo khoác. Chúng với trang phục chiến đấu thông thường nên khả năng cao là hàng đặc chế.”

“…Vậy chắc là thật rồi.”

Thánh Đồ Joheim. Trong kỷ nguyên nơi mà súng ống và đạn pháo là thứ vũ khí thống trị nơi chiến trường thì gã ta cùng với Iska là những Thánh Đồ duy nhất dựa dẫm vào kiếm thuật. Iska cũng không phải là chưa bao giờ va chạm với gã.

“Này Iska. Trả lời ta điều này: ý ngươi đang bảo rằng nữ hoàng đã nhầm lẫn sao? Hay tên đó là một kẻ khác chứ không phải là Joheim?” Rin trở nên khó chịu với cậu.

Iska chậm rãi lắc đầu. “Tôi không hề có ý đó.”

Nhất tọa Thánh Đồ đã tấn công nữ hoàng. Iska khá kinh ngạc khi hay tin Joheim đã rời xa hoàng đế, song ngoài gã ra thì không một ai khác là có thể đánh bại người trị vì Nebulis được.

“Đó nhất định phải là Joheim. Nhưng vì vị trí của mình mà tôi không thể giải thích chi tiết được.”

“Vậy câu hỏi của ngươi là gì?”

“Là về cách Elletear đã bị ám hại.”

“Cái gì?!” Vai Rin run lên. “…Ngươi rốt cuộc là có ý gì? Elletear điện hạ đã cố gắng bảo vệ nữ hoàng, vậy nên mới phải hứng chịu thương tích nghiêm trọng. Chính mắt tiểu thư Alice và ta đã chứng kiến điều đó.”

“Và Joheim đã đưa cô ấy đi?”

“Chính xác. Ngài ấy đã bị xe đưa đi, nhưng không ai có thể đảm bảo rằng liệu ngài ấy vẫn còn sống hay là---"

“Đó chính là chỗ đáng ngờ.”

Người chị gái sắc nước hương trời của Alice.

Song, Iska đã nghe được vài thứ về cô ấy. Ngay trước khi Vichyssoise bắt Sisbell đi, nàng công chúa út đã tuyên bố chắc nịch rằng Elletear là người đứng sau mọi việc.

“Điều tôi đang lo là không ai biết về chuyện Elletear vẫn còn sống.”

“Gì? Nó thì sao? Sau khi nhận phải một cú chém man rợ như vậy---"

“Đó hẳn phải là một đòn trí mạng. Vậy nên rất kỳ lạ. Nếu cô ấy thật sự bị tấn công bởi một Thánh Đồ thì sẽ không ai nghi ngờ về tình trạng của cô ấy. Kể cả tôi thì cũng sẽ hết hy vọng nếu hứng trọn lưỡi kiếm của Joheim.”

“Hả?!”

“Nếu cô ấy bị Joheim bắt đi thì tức là anh ta cho rằng cô ấy vẫn còn sống. Mọi đòn tấn công nghiêm túc của Thánh Đồ đều nguy hiểm chết người. Anh ta hẳn đã cố tình ra đòn trượt có chủ đích.”

“…Nhưng nếu nó không phải là vết thương trí mạng, vậy thì ngươi đang ám chỉ…” Rin đan đôi mày lại.

Vài chục giây im lặng trôi qua.

“Ngươi nghĩ Elletear điện hạ đang đóng kịch?”

“Cô ấy có khả năng là một trong những người đứng sau mọi việc. Về cơ bản, bọn tôi biết được cô ấy có liên hệ với nhà Hydra. Thêm vào đó, cô ấy đã lường trước được sự tồn tại của chúng tôi và đe dọa buộc Sisbell phải đến dinh thự của gia tộc.”

“…Vậy ngươi nghĩ rằng ngài ấy đang diễn vở kịch đau thương về công chúa bảo vệ nữ hoàng?”

“Và không phải chuyện đó đã tác động mạnh lên cảm xúc của Alice sao?”

Alice đã nghi ngờ Elletear có nhúng tay vào âm mưu này… nhưng chứng kiến cảnh tượng kinh hoàn đó đã khiến quan điểm về sự thật của Alice bị đảo lộn.

…Sẽ ra sao nếu tất cả chỉ là tính toán của Elletear?

…Sẽ ra sao nếu cố tình để bị chém là một phần trong kế hoạch của cô ấy?

Alice và nữ hoàng đã bị đánh lừa. Kể cả gia đình - những người thân ruột thịt của Elletear - cũng không thể nhìn thấu được toan tính thâm độc của nàng công chúa cả.

“Không… lí nào. Ta từ chối tin Elletear điện hạ đã cố tình làm một việc như vậy… Vì ngươi không nhìn thấy máu phụt ra thôi.” Rin cắn môi. “Sàn nhà đã bị nhuốm đỏ. Chính mắt ta đã

nhìn thấy. Không có diễn kịch gì hết. Đó thật sự là---"

“Phù thủy Vichyssoise.”

“Cái gì?”

“Sát thủ của nhà Hydra. Một con quái vật thật sự. Cô ta không chết kể cả khi bị một thanh kiếm chém xuyên qua người. Tôi tin rằng cô cũng đã chứng kiến điều đó, Rin.”

Thiếu đi cảm giác lưỡi kiếm bị chững lại khiến cậu hốt hoảng. Iska dừng kiếm.

Cứ như là cắt qua nước.

Có quá nhiều sự tương đồng giữa nữ phù thủy mà Iska không thể tổn thương và Elletear, người đã bị lưỡi kiếm của một Thánh Đồ đi qua cơ thể.

“…Không thể nào.” Rin đứng như trời trồng. Môi cô ấy trở nên tím tái đi. “…Ngươi đang bảo Elletear điện hạ… cũng như con quái vật đó…?”

“Nếu là như vậy thì cô ấy sẽ không chết bởi một cú chém. Tổng kết lại thì sẽ rất hợp lí phải không? Đặc biệt là vì cô ấy vẫn còn sống.”

Elletear chắ chắn đã biết rằng mình sẽ không chết. Trên thực tế, nếu đã thông đồng với nhà Hydra thì cô ấy hẳn đã biết về bí mật trở thành một phù thủy.

“Vậy thì cơ bản, người Thánh Đồ đó sẽ không ra tay nếu như cô ấy có thể tử vong. Anh ta nhất định đã biết về mánh khóe của Elletear.”

“…Nh-Nhưng…”

“Elletear đã để bản thân bị thương để có thể thoát khỏi cung điện. Nếu nghĩ vậy thì sẽ rất là hợp lí. Cô ấy hoàn toàn không bị quân đội Đế Quốc bắt đi: chính bản thân Elletear đã tự nguyện đến Đế Quốc.”

“…” Nữ hầu gái của Alice không thể đưa ra lời hồi đáp nào.

“Để tôi làm rõ điều này, bọn tôi không quan tâm về Elletear hay việc cô ấy có là thứ gì đi chăng nữa.” Khả năng đội 907 chạm mặt Elletear trong Đế Quốc là vô cùng thấp. “Tôi không biết cô ấy đang suy tính chuyện gì. Tôi sẽ không tìm hiểu xem liệu Elletear có phải là gián điệp của Đế Quốc hay không, mà nếu có thì tôi cũng sẽ không tiết lộ cho cô biết. Lí do duy nhất chúng ta hợp tác với nhau là để giải cứu Sisbell, chỉ có vậy thôi.”

“…Ta hiểu.” Rin cuối cùng cũng gật đầu. “Tất cả những gì chúng ta cần là đòi lại ngài ấy. Nhà Lou sẽ lo liệu chuyện của Elletear điện hạ.”

2

Buổi chiều. Trong căn phòng suite diễn ra cuộc họp bàn chiến lược.

“Được rồi, chỉ để làm rõ thôi: bọn tôi cơ bản chỉ cần hành sử như quân đội Đế Quốc thôi phải không?”

Ngồi bên cạnh chiếc bàn, Mismis đặt câu hỏi cho Rin - người đang đứng trước mặt cô ấy.

“Binh lính Đế Quốc vẫn còn ẩn nấp ở bang trung ương. Và bốn người trong số bọn chúng đã vô tình nhắm đến một cơ sở được sở hữu bởi nhà Hydra…”

“Đúng vậy.

Và Sisbell điện hạ chỉ vô tình xuất hiện ở đó---hoặc chúng ta sẽ giả vờ là vậy.” Rin trao đổi bằng mắt với những người hầu khác. “Và hai người họ sẽ thực hiện chiến dịch này với các ngươi.”

Hai trong số những người hầu gái cúi đầu. Trông họ rất là căng thẳng mặc dù đã cùng dùng bữa, cùng nghỉ ngơi với nhóm Iska trong vài ngày qua.

“Tôi là Nami Orcast.

Rất hân hạnh được chính thức làm quen với mọi người.”

“Tôi là Sistia-Katz. Mặc dù trọng trách này là quá cao cả so với tôi nhưng tôi sẽ cố gắng hết sức và sẵn sàng hy sinh mạng sống của mình để giải cứu tiểu thư Sisbelll.”

Nami là một cô gái tóc đen mười lăm tuổi. Sistia với mái tóc màu nâu thì là mười sáu. Không ai trong số hai người họ quân nhân, song như những người hầu của gia tộc Lou, bọn họ sở hữu tinh linh có thể sử dụng để thay đổi tình hình trong những lúc khẩn cấp.

Sương Mù của Nami có thể giúp đột nhập vào căn cứ của kẻ địch. Vọng Âm của Sistia thì có thể hỗ trợ định vị vị trí của Sisbell.

Đơn vị 907 và hai người hầu này sẽ lập thành nhóm thực hiện hành động lần này.

“Tuy đã nói sơ qua về tinh linh của họ rồi, nhưng ta tin rằng cứ để đích thân bọn họ kể lại thì sẽ tốt hơn. Nami.” Rin gọi tên.

“Tinh linh của tôi là Sương Mù. Có lẽ cho mọi người được mục sở thị thì sẽ nhanh hơn.”

Cô gái với mái tóc đen giương tay lên. Không gian xung quanh cô ấy trở nên mờ ảo như một làn sóng nhiệt. Rồi bất thình lình, cô ấy hòa lẫn vào phần còn lại của căn phòng.

“Cổ biến mất rồi!” Chỉ huy Mismis kêu lên, song phản ứng của Nene còn dữ dội hơn nữa.

“…Whoa! Còn nhanh hơn cả lớp ngụy trang quang học của Đế Quốc.” Nene cảm thán.

Công nghệ tiên tiến nhất được phát triển bởi quân đội Đế Quốc cũng làm mờ ảo hình ảnh để trở nên vô hình. Nene chăm chú nhìn về phía mà Nami đứng ban này bằng đôi mắt hiếu kỳ của một kỹ sư, nhưng…

“Tôi ở đây.”

“Eek?! T-Từ khi nào…?” Nene suýt nữa đã hồn lìa khỏi xác khi có ai đó chạm lên vai mình từ phía sau.

Nữ tinh linh pháp sư xuất hiện ngay phía sau cô ấy. Nami đã loại bỏ âm thanh của những tiếng bước chân, nhưng nếu không nắm rõ tình hình thì cô ấy giống như vừa mới dịch chuyển vậy.

“Cậu có nhìn thấu được nó không, Iska?”

“…Hoàn toàn không. Tớ chỉ cảm nhận được bước chân của cô ấy một chút.”

“Thật là một năng lực lãng phí đối với người hầu.” Cảm xúc của Jhin có vẻ khá là lẫn lộn.

Cô ấy có thể được người ta thuê làm sát thủ ngay tức khắc. Nếu muốn thì cô gái nhỏ nhắn này sẽ là người sở hữu tiềm năng ám sát tài năng bậc nhất Đế Quốc. Màn trình diễn ngắn gọn của Nami đã cho bọn cậu biết về một mối đe dọa khác của các tinh linh pháp sư.

“Đúng là lối suy nghĩ Đế Quốc.” Rin lẩm bẩm. “Tinh linh không thật sự mạnh mẽ như người Đế Quốc suy nghĩ đâu. Nami, hãy cho chúng thấy đi.”

“Tất nhiên rồi.”

Thiếu nữ tóc đen nhảy lên khiến lớp ngụy trang đã từng rất hoàn hảo tan biến ngay trước mắt họ. Một trường hợp giải trừ tinh linh thuật cưỡng chế. Từ những gì mà bản thân đã quan sát được, Iska nảy ra một suy đoán trong đầu.

“Tốc độ là vấn đề phải không?”

“Đúng vậy. Tôi không thể duy trì Sương Mù nếu di chuyển quá nhanh. Nếu cố chạy hay nhảy thì lớp ngụy trang sẽ biến mất.”

Cô ấy không thể chiến đấu với một tinh linh dễ bị gián đoạn như vậy, tức rằng Nami không thể tham chiến trên chiến trường.

…Cô ấy chỉ có thể sử dụng nó để ẩn nấp.

…Có vẻ như cổ sẽ không hợp với vai trò một điệp viên tình báo rồi.

Tinh linh của cô ấy chuyên dụng trong việc bảo vệ Alice, nữ hoàng và hai nàng công chúa còn lại. Là loại rất phù hợp với một người đầy tớ.

“Tôi có thể che giấu hình ảnh của nhiều người, nhưng càng nhiều người thì thời gian càng bị hạn chế đi. Hãy giả định rằng công cuộc giải cứu tiểu thư Sisbell lần này chỉ có thể được thực hiện trong vài giờ đồng hồ.”

Nami vươn tay ra rồi hướng mu bàn tay – nơi ấn tinh linh hiện hữu – ra trước mặt họ.

“Ngay khi các cô cậu chạm vào ấn tinh linh này thì lớp ngụy trang sẽ được kích hoạt. Những nếu đi quá xa khỏi tôi thì hiệu ứng sẽ hết tác dụng, vậy nên xin hãy cẩn thận.”

“Tôi nghĩ bản thân đã nắm bắt được những thông tin trọng yếu rồi.” Jhin hướng mắt về phía cô hầu gái còn lại. “Kế đến là cô đấy, Sistia. Tinh linh của cô là gì?”

“Vọng âm có thể thu thập âm thanh và phân tích chúng. Nó có thể nghe được giọng nói và hơi thở từ xa.” Cô gái tóc nâu nhấn ngón tay lên môi, ra hiệu cho cả bọn giữ im lặng. “Nó có thể hoạt động trong bán kính năm mươi mét. Nếu là trong khách sạn này thì là mọi thứ nằm trong phạm vi bảy tầng lầu. Để ví dụ, lúc này đây, tôi có thể nghe thấy những du khách đang trò chuyện ở tầng ba mươi lăm.”

“Kể cả bên trong những căn phòng đã đóng cửa?”

“Còn tùy thuộc vào việc chúng có được kín hoàn toàn hay không nữa. Và có lẽ là còn phụ thuộc vào loại âm thanh. Rất khó để phát hiện được âm thanh của kim loại còn đối với tiếng bước chân và tiếng động của con người thì dễ hơn nhiều. Vì tinh linh trú ngụ trong cơ thể con người nên nó khá nhạy cảm với âm thanh mà ta tạo ra, và---"

“Sistia.”

“…Tôi vô cùng xin lỗi vì đã cung cấp những thông tin không cần thiết về sức mạnh tinh linh.” Cô hầu gái hắng giọng khi bị Rin lườm.

“Tóm lại thì,” Sistia nói. “chúng ta sẽ sử dụng Sương Mù của Nami để đột nhập vào căn cứ của nhà Hydra. Nếu đến gần tiểu thư Sisbell thì chúng ta có thể sử dụng tinh linh của tôi để xác định vị trí của ngài ấy. Song chúng ta không cần phải cố giải cứu cho tiểu thư.”

Bọn họ chỉ cần định vị được nơi chốn của Sisbell. Sau đó thì nữ hoàng sẽ tổ chức một cuộc lục soát cưỡng chế vào hang ổ của nhà Hydra.

“Chúng ta sẽ tiến hành kế hoạch trong hai ngày và nhắm vào những lúc Talisman bận rộn với các buổi họp. Dù cho có bị bắt tại trận thì nhà Hydra cơ bản sẽ không thể làm gì mà không có người trưởng tộc… Còn thắc mắc nào không?”

“Tôi có.” Jhin ngay lập tức đáp lại Rin trong khi nhìn về phía Nami. “Là về tinh linh Sương Mù. Chúng ta sẽ tàng hình với cả camera giám sát một khi nó được kích hoạt?”

“Vâng. Không một ống kính nào có thể quay lại được.”

“Cảm biến nhiệt và cảm biến hồng ngoại thì sao?”

“Chúng sẽ bắt được thân nhiệt của con người. Cửa tự động sẽ là một vấn đề.”

“Vậy có nghĩa rằng mùi hương và tiếng bước chân cũng có thể đánh động cho kẻ địch?”

“Phải. Nhưng Vọng Âm của Sistia có thể hạn chế những thứ đó. Thu thập âm thanh cũng có nghĩa rằng có thể ngăn chặn chúng lan đi.”

“Một câu hỏi cuối cùng.” Jhin lần này quay về phía Sistia. “Về Vọng Âm---cô có thể dùng nó để loại bỏ tiếng súng không?”

“Thật đáng tiếc…”

“Hiểu rồi. Vậy thì chúng ta sẽ tập trung vào kế hoạch đột nhập.”

Bọn họ sẽ tránh tham gia giao tranh nhất có thể. Súng điện của Nene và Mismis có chức năng giảm thanh nhưng nó không hoàn toàn loại bỏ đi tiếng động. Jhin thì không thể sử dụng khẩu súng trường của mình được.

“Nếu có chuyện gì xảy ra thì ta đã có Iska rồi.” Jhin nói.

“Đúng vậy.” Iska cũng đi đến kết luận tương tự.

…Những thanh kiếm của mình sẽ không gây nhiều tiếng động khi sử dụng.

…Và sẽ không khó để tấn công bất ngờ kẻ địch khi đã tiếp cận bằng Sương Mù.

Tất nhiên, sử dụng bạo lực là phương pháp cuối cùng. Nếu bọn họ bắt đầu náo loạn trong căn cứ của nhà Hydra thì nhóm của Iska sẽ bị đặt vào tình thế hiểm hóc---do cả số lượng và lợi thế sân nhà của kẻ địch.

“Và Rin, ở đó cũng có cả những thuần huyết nữa phải không?”

“Có khả năng đó. Đặc biệt là người chịu trách nhiệm khi trưởng gia tộc vắng mặt – công chúa Mizerhyby.”

“Một công chùa à…”

Bọn họ về cơ bản đã giả định rằng nhà Hydra cũng có một ứng cử viên cho ngôi báu như nhà Lou. Song, đây là lần đầu tiên sự nghi ngờ của đội 907 được xác thực.

“Cô có thể nói chi tiết được không Rin?”

“Hiển nhiên. Ta sẽ cho các ngươi biết về nhà Hydra và các tinh linh pháp sư của bọn chúng..." Rin cau mày trước khi tự chấn chỉnh lại vẻ nghiêm nghị khiến Iska cảm thấy rất bất ngờ. Cô ấy díp mắt lại một cách nặng nề trước khi nhìn thẳng về phía cậu. “Kế hoạch lần này phụ thuộc vào các ngươi.”

“…..”

“Ta không biết mình nên giải thích thế nào về chuyện này, nhưng ta tin tưởng vào kỹ năng của các ngươi. Xin hãy giải cứu tiểu thư Sisbell.”

“Um, Rin? Tôi ghét phải nói thẳng như thế này, nhưng…?” Nami có vẻ hoang mang. “Cô biết bọn họ là ai mà nhỉ?”

“…?! Kh-Không, hừ… Tôi đã phạm phải sai lầm…” Mặt Rin đỏ bừng lên. Hoặc là bọn họ nghĩ vậy. Cô ấy sau đó đá vào chân Iska. “Kiếm sĩ Đế Quốc! Là do ngươi mà bọn họ đã hiểu sai về ta!”

“Tại sao lại thành lỗi của tôi rồi?!”

“Im ngay! Im ngay cho ta!”

“Oái!” Iska lao người né tránh trước khi được Rin tặng cho một cú đá khác.

Truyện Chữ Hay