Kikanshita Yuusha no Gojitsudan

chương 164: tin đồn về ma quỷ và cựu anh hùng (1)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

-Không đâu, em từ chối….

Như tôi đã đoán….

Kubo trả lời chỉ ngay một giây sau khi nhận được câu hỏi của tôi.

-Em không thể trả lời ngay được. Em muốn suy nghĩ thêm chút nữa…

Cô ấy nói vậy đó.

-P…Phải rồi, chỉ có Kubo-san mới có thể khơi gợi được niềm đam mê trong mọi người.

Yamazaki ngồi cạnh tôi cũng lên tiếng sau khi bị tôi đẩy nhẹ vào vai.

Hiện tại, tôi đang ở trong phòng câu lạc bộ của mình như thường lệ.

Ngoài tôi, Kubo và Yamazaki còn có Akane, Otake và Shinji.

Trước đó, chúng tôi đã cùng lên kế hoạch cho chuyến đi cắm trại mùa xuân sẽ diễn ra trong tuần tới, mọi thứ đã được chuẩn bị hoàn thành, chỉ còn kiểm tra lại cho cẩn thận mà thôi.

Sau đó tôi đã bảo Yamazaki gọi Kubo-san tới, và vì lí do nào đó có cả Otake cũng đến. Một lát sau thì Akane tới, còn Kubo thì đi cùng Shinji, có vẻ đôi trẻ đang phát triển khá tốt đây.

Lý do tôi gọi họ tới đây chính là vì lời đề nghị cho vị trí chủ tịch năm sau của Câu lạc bộ.

Tôi đã ngỏ ý muốn chuyển lại (ném lại) cái vị trí mà tôi nhận được từ Kanzaki-senpai năm ngoái cho Kubo.

Mặc dù tôi đã nghĩ rằng với tính cách của mình, chắc chắn Kubo sẽ từ chối. Nhưng có vẻ cô ấy không tới mức cự tuyệt tôi như vậy.

-Em nghĩ Chủ tịch mới nên là nam thì sẽ ổn hơn. Aikawa hay Normura cũng được, hoặc là một người khéo léo trong giao thiệp như Kobayashi ấy.

-Aikawa thì chắc chắn là không được, cái tương lai mà cậu ta đứng đầu câu lạc bộ này nghe như chuyện cười ấy. Với Kobayashi thì cô ấy hơi thiếu động lực và không hoạt bát lắm. Với lại anh cũng rất lo khi cô ấy mới chỉ là năm nhất.

Tôi tiếp tục thuyết phục mà không chút chùn bước.

-Nomura thì sao?

-Tên đó quá dễ đoán và thiếu kiềm chế.

-Ác quá đó Senpai…

Tôi thẳng tính mà, có sao nói vậy thôi. Nên biết sao được…

-Kubo có thể bình tĩnh xử lý mọi rắc rối và được các sinh viên năm nhất tin tưởng. Dù có nghĩ thế nào thì trong số các thành viên năm hai, chỉ có em mới có thể đảm nhận vị trí này.

Thực tế thì chúng tôi cũng cần những điều đó từ người lãnh đạo mới, câu lạc bộ của chúng tôi chủ yếu hoạt động bên ngoài trường, đặc biệt là những chuyến đi tour bằng xe máy.

Những rắc rối chắc chắn là không thể tránh khỏi và thường liên quan đến những đối tượng không phải sinh viên. Phổ biến nhất vẫn là vi phạm luật giao thông hoặc những xích mích xảy ra trên đường, những nơi ở trọ qua đêm.

Trong những trường hợp đó, phẩm chất cần thiết nhất của một người lãnh đạo là khả năng xử lý rắc rối. Tất nhiên là các thành viên cũng cần tự có ý thức, nhưng những chuyện như thế vẫn phải cần người lãnh đạo.

Nomura và Kobayashi không tệ, nhưng họ lại thiếu tự tin để giải quyết vấn đề. Còn Aikawa thì đích thị là một tên khôn lỏi.

-Cộng thêm Shinji hỗ trợ nữa nhé? Em cứ tùy ý sử dụng thằng bé sao cũng được.

Tôi thúc đẩy việc thuyết phục mạnh hơn nữa.

Dù chưa được Shinji đồng ý, nhưng chắc chắn là Kubo sẽ rất vui. Và đương nhiên là Shinji cũng khó mà từ chối lời đề nghị này.

-Nhưng liệu mọi người có hợp tác với em kh….

-Mọi người….ah, Kashiwagi-senpai đây rồi.

Kubo bắt đầu lung lay một chút trước đề nghị đó của tôi, nhưng chưa kịp nói xong câu tiếp theo thì cửa phòng lại mở toang ra, và người đứng đó là Tokuda.

Oi, tôi cảm thấy có mùi không thơm ở đây…

-E…Em nghe nói khi anh vừa về Nhật Bản đã bị cảnh sát giữ lại ở sân bay. Có chuyện gì vậy??

Tên này nghe ở đâu vậy nhỉ?

Akio-senpai sau đó đã được tôi cho đi du lịch dị giới một chuyến “trong mơ” với đầy đủ những kĩ thuật tôi đã thực hiện để buộc 1 trong bốn Quỷ vương dưới trướng Ma vương đầu hàng mà không cần động tay.

Điều cậu ta vừa nói khiến tôi nhớ lại ngày tồi tệ đó.

Ngay sau khi vừa đáp xuống Narita, tôi đã bị Akechi và Senba đưa về trụ sở cơ quan cảnh sát Quốc gia tại tòa nhà Kasumigaseki.

Đó không phải Sở cảnh sát Tokyo nơi Akechi làm việc, cũng chẳng phải trụ sở cơ quan cảnh sát biển mà Senba công tác.

Nơi đây, trụ sở Cơ quan cảnh sát Quốc gia, cơ quan đứng đầu trong bộ máy ngành cảnh sát của NHật Bản, bao gồm cả sở cảnh sát Tokyo. Vì thế tôi có hơi kinh ngạc khi được đưa tới đây, nhưng một người đàn ông khoảng 50 tuổi đã đợi tôi ở một căn phòng trong đó sẽ cho tôi câu trả lời.

Sau vụ việc đêm hôm đó, một cơn bão thực sự đã nổi lên trong quan hệ chính trị giữa hai nước.

Rõ ràng, cảnh sát Anh đã điều tra việc đó và xác định “Kronos” chính là người liên quan trực tiếp đến vụ bắt giữ các nhà lập pháp bắt tay với đám khủng bố.

Đặc biệt là theo lời khai của một tay paparazzi nào đó và cả một nghị sĩ quốc hội, người ta nghi ngờ rằng Kronos là một đơn vị đặc biệt thuộc về cảnh sát hoặc quân đội Nhật Bản. Nếu vậy, đó sẽ là một vấn đề chính trị rất phức tạp.

Rốt cuộc thì trang phục của tôi khi đó là trang phục gần giống Kronos, vì thế họ có thể dễ dàng đoán ra tôi là người Nhật. Và dĩ nhiên là với những khả năng đặc biệt đó, họ sẽ coi tôi như một đơn vị được đào tạo đặc biệt.

Về phía cảnh sát Nhật, họ cũng biết tôi, nhưng lại chẳng liên quan gì tới tôi cả, vì thế trong việc này họ hoàn toàn chẳng biết gì hết.

-Cậu là một thường dân và chính phủ không thể hạn chế hành vi của cậu trừ khi nó phạm pháp. Nhưng bản thân cậu cũng phải cẩn thận với hành vi của mình. Tôi muốn cậu hiểu điều đó.Ngoài ra, theo yêu cầu của cậu, chúng tôi đã cố gắng không để lộ danh tính của Kronos, nhưng những việc cậu làm lại khiến chúng tôi ngày càng khó khăn hơn khi muốn làm điều đó. Cậu có biết tôi đã rụng bao nhiêu sợi tóc trong một tiếng sau khi nhận được thông tin đó không? 73 sợi đó. Tôi đã mất bao nhiêu tiền mua thuốc mọc tóc mấy năm qua, mãi tới gần đây chúng mới mọc lại, vậy mà cậu…Cậu có ác cảm với tôi sao? Cậu ghét chúng tôi sao? Hơn nữa do chênh lệch múi giờ giữa ở đây với Anh quốc, tôi đã không về kịp ngày kỉ niệm ngày cưới của vợ chồng tôi. Ánh mắt của bà ấy khi tôi trở về ngày hôm sau, cậu có biết tôi đã bị ám ảnh bởi nó đến mức nào không?

Cứ như thế, tôi bị ông ấy phàn nàn suốt mấy tiếng liền, nhưng dù gì thì cũng là tôi có lỗi.

Dù tôi chẳng làm gì sai, nhưng cuối cùng tôi lại phải là người xin lỗi trước những lời phàn nàn đó.

Có lẽ nếu tôi dùng ma thuật chữa trị, tóc ông ấy sẽ mọc lại sớm thôi.

Sau lời phàn nàn của người mà sau đó tôi mới biết là Bộ trưởng bộ Quốc phòng, tôi tiếp tục bị Akechi và Senba lên lớp, kết quả là đến tận khuya tôi mới được về.

Kết luận lại là tôi sẽ phải tìm cách nào đó để Kronos không dính vào những rắc rối thêm nữa.

-Kashiwagi…oi, Kashiwagi…

Yamazaki vỗ vai và lay gọi khi thấy tôi thừ mặt ra đó.

-À không…không có gì….

Tôi vội vàng trả lời cho qua chuyện. Nhưng đột nhiên Kubo thở dài một tiếng rồi lên tiếng.

-Em hiểu rồi.,..có lẽ em sẽ chấp nhận vị trí Chủ tịch mới.

-Thật sao? Cảm ơn em rất nhiều….

-Nhưng với một điều kiện…

-Điều kiện?

=========

Bốn ngày sau, theo như những gì đã hứa với Kubo, tôi cùng Akane, Raira, Tia, Mel và Ayumi cùng đi với nhau đến một tòa nhà nằm ven biển ở ngoại ô thành phố Odawara, tỉnh Kanagawa.

Tòa nhà này từng là một khách sạn du lịch, nhưng đã phá sản vài năm trước và bị bỏ hoang.

Tuy vậy tình trạng của nó không quá tồi, và có thể tái sử dụng nếu cải tạo lại một chút.

Tôi chưa nghe nói được lý do vì sao nơi này đóng cửa, nhưng có vài người dân địa phương nói rằng họ cảm thấy rờn rợn khi đi qua nơi đó. Cũng phải, một tòa nhà bỏ hoang thế này, chính là một nơi khởi nguồn lí tưởng cho mấy câu chuyện tâm linh.

Và điều kiện mà chúng tôi đã hứa với Kubo chính là chuyện của tòa nhà này.

-Chú của em đang điều hành một công ty quản lý và khai thác khách sạn và resort, và chú ấy đã mua lại nơi này vài tuần trước.

Đại khái thì câu chuyện của Kubo là thế này.

Công ty của chú cô ấy đã mua lại nơi này và dự định cải tạo nó để xây một resort kiểu mới ở đây.

Mọi thủ tục mua bán đều không vấn đề gì, nhưng khi cho người đi khảo sát để lập dự án cải tạo, có rất nhiều điều bí ẩn đã xảy ra.

Những thiết bị khảo sát mà họ mang theo đều bị hỏng, lốp ô tô bị rạch nát. Các thiết bị đột nhiên biến mất bí ẩn rồi xuất hiện lại ở một nơi rất vô lí. Rồi còn có thứ gì đó như tiếng hú của thú hoang văng vẳng trong khu vực.

Không chỉ vậy, dân cư xung quanh cũng đồn rằng nơi này có ma.

Kết quả điều tra sơ bộ như vậy khiến chú của Kubo rất lo lắng bởi nó có thể ảnh hưởng đến không chỉ kế hoạch xây dựng resort hiện tại mà còn cả khả năng thu hút khách hàng sau này nữa.

-Em không thể làm được gì nếu phải nhận vị trí Chủ tịch, và cũng khó lòng công khai nhờ ai đó được. Nhưng em vẫn muốn giúp chú ấy vì chú ấy rất thương em từ khi em còn nhỏ. Vì không có lý do rõ ràng nên chú em cũng chẳng thể làm gì được. Nếu là Kashiwagi-senpai và mọi người, em nghĩ sẽ có thể làm được gì đó.

Nhân tiện thì kết quả của chuyến đi này sẽ được báo cáo lại với chú của Kubo.

Để Kubo chấp nhận vị trí mới, tôi sẽ phải nhận nhiệm vụ này.

Dù sao thì gần đây chúng tôi cũng không có nhiều khoảng thời gian rảnh rỗi và thư thái cùng nhau. Chưa kể tới là cả nhóm sẽ được đài thọ toàn bộ chi phí ăn ở tain một khách sạn gần đó.

Nhân tiện thì Yamazaki đang phải đi phỏng vấn tìm việc nên cậu ta không thể tham gia, thay vào đó là Ayumi, người vừa hoàn thành bài thi đầu vào.

Và vì vậy, giờ chúng tôi đang ở đây với nhiệm vụ kiểm tra toàn bộ nơi này.

Trước hết, tôi sẽ dùng tìm kiếm để vẽ ra một sơ đồ chung cho toàn bộ nơi này.

Đó là một khách sạn lớn, chỉ riêng việc đi qua hết các phòng ốc ở đây cũng đã tốn khá nhiều thời gian rồi.

*Kéttttt*

Tra chiếc chìa khóa vào ổ và đẩy cánh cổng rỉ sét ra với những tiếng kêu chói tai, chúng tôi bước vào trong.

Truyện Chữ Hay