Chuyển ngữ Phạm Hải Yến Beta Nhã Vy
Tân Thanh tiếp tục xoắn xuýt, mọi người mặc dù không thúc giục nhưng cũng dần mất kiên nhẫn, bởi vì thời gian Tân Thanh chọn rõ ràng lâu hơn tất cả mọi người, Tân Thanh tự nhiên có thể cảm nhận được đồng đội phiền chán.
Tân Thanh chốc lại thò tay tới Hoa Vĩ Xà, lát lại đưa về Thủy Kỳ Lân, cuối cùng cắn răng chọn Hoa Vĩ Xà nhưng ánh mắt nhìn Thủy Kỳ Lân dường như có chút không cam lòng.
Ngải Lập vốn đứng bên cạnh Ngọc Diệu Âm thoáng cái đã không thấy đâu, lại thoáng cái trở lại bên người Ngọc Diệu Âm, xem ra công lực Ngải Lập sau khi tăng tiến tựa như thoát thai hoán cốt (thay da đổi thịt, lột xác), thủ pháp di chuyển này có thể ngang ngửa với Linh Hầu.
Nhìn Thủy Kỳ Lân trên tay Ngải Lập, Ngọc Diệu Âm lập tức hiểu ra Ngải Lập ngay từ đầu đã nhìn trúng Thủy Kỳ Lân.
“Ngải ca ca, Thủy Kỳ Lân này không phải chỉ ở trong nước mới có thể phát huy thực lực thú cấp sáu thôi sao? Bên kia còn nhiều thú cấp sáu cơ mà?”
Ngải Lập Đặc thỏa mãn lấy Thủy Kỳ Lân “Công pháp của ta là hệ thủy, trong tất cả thú con chúng ta sở hữu chỉ có Thủy Kỳ Lân là hệ thủy tinh khiết, hơn nữa còn là thú cấp , chỉ có thể thấy mà không thể cầu (ý nói rất hiếm), bây giờ bị ta chọn rồi, không ngờ vận may của ta không tệ nhỉ?!”
Tân Thanh mới đầu cũng cả kinh, còn tưởng mình bỏ lỡ cái gì, trong lòng hối hận không thôi, chỉ là bây giờ nghe Ngải Lập vừa nói lại âm thầm cảm thấy may mắn khi mình chọn Hoa Vĩ Xà, bởi vì mình tu luyện công pháp hệ thổ.
Vừa rồi cân nhắc đến những loại thú cường đại lại không kết hợp với công pháp của mình, dù vậy đánh bậy đánh bạ chọn Hoa Vĩ Xà cũng là vô tâm trồng liễu, liễu thành ấm (mèo mù vớ cá rán), cảm xúc hối hận được quét sạch, Tân Thanh vui vẻ trở lại.
Mọi người trong tổ có thể cảm nhận một loạt cảm xúc biến hóa của Tân Thanh, không khỏi xì mũi coi thường.
Chưa chọn thú con chỉ còn Lâm Đa Bảo và Ngọc Diệu Âm. Tất cả mọi người đều biết hiểu biết của hai người đối với những thú con trước mắt không nhiều, vì thế Ngải lập Đặc trắng trợn giới thiệu.
Lâm Đa Bảo cực kì dụng tâm nghe Ngải Lập Đặc nói, Ngọc Diệu Âm thì hơi ngượng, dù sao mình đã có con chim kia rồi.
Nghĩ đến con chim kia, Ngọc Diệu Âm giật mình, lấy nó ra để vào chỗ chọn, dù sao về sau mình phải nuôi hai con sủng vật, nếu như hai con sủng vật bất hòa, thường xuyên đánh nhau thì chắc chắn lợi bất cập hại.
Ngọc Diệu Âm không ngờ những con thú cấp kia hình như cũng không thích con chim này, nó cũng không thích những con thú cấp này, đầu nghiêng về một bên, căn bản không nhìn thú cấp trước mặt, dường như không nhìn trúng.
Con chim kia chỉ liếc nhìn duy nhất Thiên Quy Dư, Lâm Đa Bảo vốn để ý suy nghĩ của Ngọc Diệu Âm, bây giờ Ngọc Diệu Âm hình như muốn cho chú chim này chọn sủng vật giúp nàng, mà trong số thú cấp , con chim kia chỉ buồn nhìn Thiên Quy Dư này, Lâm Đa Bảo liền chọn Thiên Quy Dư làm thú sủng, rõ ràng là yêu ai yêu cả đường đi.
Ngải Lập Đặc kịp thời im miệng vì Lâm Đa Bảo hành động rất cảm tính, căn bản không có chút lí tính nào, dựa theo Ngải Lập Đặc phân tích, Lâm Đa bảo hiện tại thu luyện công pháp và rèn luyện thân thể phải liên hệ, tự nhiên không nên chọn thú sủng thân thể cứng rắn mà nên lựa chọn thú sủng bổ sung cho mình mới đúng.
Những người khác trong tổ cũng đều lắc đầu, nhìn ra được Lâm Đa cực kỳ để ý Ngọc Diệu Âm, chỉ là vấn đề trọng đại, thú sủng này không phải có thể tùy ý đổi, phải tổn hao hai năm thời gian và tinh lực để thú con phục tùng một bậc, đầu tiên dùng hai năm để thú con nhận chủ, sau đó lại mất thêm hai năm để huấn luyện, cuối cùng còn thêm hai năm để thú con thăng cấp.