Sổ tay sinh tồn của gà con-mục :
Chuyện có ý nghĩa nhất trong cuộc đời của gà con chính là đánh quái, thăng cấp, chém BOSS.
Chuyện hơi bi kịch trong cuộc đời gà con là bị treo; tương đối bi kịch là lạc đường; bi kịch nhất chính là lạc đường khi hồi sinh.
Lúc này, có lựa chọn: linh hồn sống lại ở Thiên Sứ điện? Hay vẫn là tìm đường chạy tới chỗ thi thể rồi hồi sinh?
Nhân sinh, quá đản đau! Đúng không? Khi gặp chuyện này phải nhớ một câu – chết nhiều lần, sẽ quen thôi...
... ...
-Ngụy Kim Tịch chết tiệt!
Nhìn quyển sổ tay, Sở Thiên Biến mở miệng mắng, gờ khắc này hắn đã hiểu vì sao đản đau không cần phải giải thích!
Giờ phút này Sở Thiên Biến đang ở trạng thái linh hồn, mà thi thể hắn thì nằm ở m bên ngoài, tuy gần nhưng hắn lại không dám sống lại bởi vì bên cạnh thi thể có con thằn lằn, chỉ cần hắn sống lại, con thằn lằn này sẽ tấn công hắn ngay lập tức.
Giống như câu nói của Ngụy Kim Tịch ghi trong sổ tay, muốn sống lại ở Thiên Sứ điện rồi suy yếu? hay là tìm thi thể rồi sống lại? Đây quả thật là một lựa chọn gian nan
Việc lựa chọn một trong phương án làm cho Sở Thiên Biến cảm thấy vô cùng đau đầu.
Đây là lần thứ hắn tử vong, linh hồn đã di chuyển một hồi lâu trong Vân Khê Sơn Mạch mới có thể tìm tới chỗ thi thể của hắn.
Sở Thiên Biến lần đầu tiên tử vong là ngày trước, đó là lần hắn cấp đi lạc vào khu vực của quái vật cấp, sau đó hắn bị một con rắn đầy màu sắc tấn công, sau khi đánh nhau một hồi lâu, hắn rốt cuộc cũng thành công đánh chết con rắn, thế nhưng hắn cũng bị trúng độc. Hắn chỉ kịp nhặt cái răng rắn rơi ra và tháo những trang bị xanh trên người xuống, ngay sau đó hắn liền bị độc chết. Lần chạy tìm thi thể đó đã hao phí hết giờ hắn mới có thể chạy tới Thiên Sứ điện.
Từ đó, Sở Thiên Biến đều rất cẩn thận, từ từ hắn cũng tìm ra khu vực thích hợp cho hắn, đồng thời cũng thuận lợi tìm được rồi gấu lớn, hoàn thành nhiệm vụ, lúc đó hắn cũng đã lên tới cấp.
Một ngày trước, sau khi trả nhiệm vụ, nhận ban thưởng, chạy tới chỗ An Lạc, hắn nhận được nhiệm vụ ‘tìm hang Bạo Hùng’. Thay bao tay xanh biếc vào, hắn hứng trí bừng bừng chạy đi, quyết tâm trong nữa ngày phải hoàn thành nhiệm vụ này, thế nhưng hắn không ngờ mình lại bị Đại Tinh Tinh ở Vân Khê Sơn Mạch tập kích.
Sở Thiên Biến dù sao cũng là cấp, trên người lại có món Ưu Tú trang bị, cấp Tinh Tinh hắn nào thèm để ý.
HP, quái vật căn bản đỡ không nổi đòn ma pháp của hắn, thế nhưng khi lượng Mp gần về , con Tinh Tinh đột nhiên khởi động Xung Phong đánh tới làm cho Sở Thiên Biến không kịp phản ứng đã bị đánh bay xuống vực, tạo thành lần tử vong thứ của hắn.
Lần thứ hai tìm thi thể không thể nghi ngờ là kéo dài hơn lần đầu, Sở Thiên Biến tuy nói nắm rõ như lòng bàn tay khu vực hoạt động của quái vật cấp trong Vân Khê Sơn Mạch, nhưng bên dưới vách núi hắn lại không biết chút nào.
Sở Thiên Biến đương nhiên sẽ không ngốc tới mức dùng trạng thái linh hồn từ trên nhảy xuống, tuy trạng thái linh hồn sẽ không chết, nhưng hắn còn phải lo lắng đường về khi sống lại nữa!
Vì thế, sau một thời gian dài chạy xuống, ngay khi thấy được thi thể của mình, hắn cùng lúc phát hiện bên cạnh thi thể có con cấp thằn lằn, lúc đó tình hình quả thật vô cùng quái dị.
Nhân sinh đản đau cùng lắm cũng chỉ như thế này thôi...
... ...
Sở Thiên Biến oán thầm vài câu, hắn phát giác từ khi tiến vào Dạ Tước, mỗi ngày hắn đều gặp phải chuyện khiêu chiến kiên nhẫn của hắn.
Loại cảm giác này làm cho Sở Thiên Biến nhớ lại năm tháng trước kia, nhớ lại đoạn thời gian hắn vẫn còn là thợ săn tiền thưởng, mỗi khi chấp hành nhiệm vụ đều gặp phải những nguy hiểm không thể nào biết trước, là một gã thợ săn tiền thưởng mới vào nghề, hắn luôn rất khẩn trương, hưng phấn, run rẩy, sợ hãi và kích động.
Hiện tại, sau khi tiến vào Dạ Tước, sự khẩn trương hưng phấn đã rời xa hắn năm một lần nữa trở lại...
-Gần với thi thể của mình nhất có con thằn lằn, khoảng cách m, động tác phải nhanh mới được!
Sở Thiên Biến nhìn về phía con thằn lằn cách đó không xa, ngay khi con quái vật xoay người lại, hắn lập tức sống lại, ngay khi sống lại, hắn ngay lập tức chạy tới một lỗ hỗm cách vách đá không xa rồi lấy bánh mì và nước suối ma pháp ra bắt đầu khôi phục HP và MP.
- cấp quái, điểm HP. Nếu chỉ con thì không khó đối phó.
Sở Thiên Biến yên lặng tính toán, lên cấp, trí tuệ của hắn đã lên tới lượng HP cũng đã đột phá mức .
Sau khi chuyển chức thành Bình Hành Đức Lỗ Y, Tinh Hỏa Trụ tạo thành tổn thương có gia tăng lên, không có Bạo Kích cũng có thễ tạo thành điểm thương tổn, thuật Phẫn Nộ cũng có thể tạo thành điểm.
Sở Thiên Biến tự tin có thể giải quyết con thằn lằn trong vòng giây, chỉ cần không kinh động con quái vật xung quanh là được.
Kế hoạch định ra, Sở Thiên Biến thoáng phán đoán hành động của con thằn lằn còn lại, sau đó bắt đầu đọc chú ngữ. Hiện tại đối với việc dẫn quái, đánh quái, Sở Thiên Biến tự nhận không kém hơn những cao thủ khác, tuy rằng ngoại trừ Hương Thảo Thiên Không, hắn chưa từng tổ đội với người khác.
Chú ngữ Tinh Hỏa Trụ nhanh chóng đọc, trên đỉnh pháp trượng có một cộ lữa xuất hiện, . giây sau, một cột lửa xuất hiện trên người con thằn lằn.
Tiếp thep, Nguyệt Diễm trong nháy mắt đánh ra, bắn thẳng về phía đầu thằn lằn quái, chú ngữ thuật Phẫn Nộ bắt đầu vang lên, một quả cầu xanh biết bắn ra, ở trước khi con thằn lằn chạy tới chỗ Sở Thiên Biến, một con đã ngã xuống.
Tiếp theo, một vòng Tinh Hỏa Trụ + Nguyệt Diễm+ Thuật Phẫn Nộ... xuất hiện, giây sau, con thằn lằn còn lại cũng ngã xuống.
-Chỉ hao tổn HP, chịu đựng thằn lằn quái tấn công hẳn là có thể chịu được. Nhưng mà còn phải cân nhắc tới việc thời gian đọc chú ngữ dài hơn, nhiều nhất chỉ có thể chịu thằn lằn quái tấn công, nếu là con thì tình huống có chút khó nói.
Sở Thiên Biến một bên nhận xét lần chiến đấu vừa rồi, một bên nhặt vật phẩm lên, sau đó ngồi xuống khôi phục.
Ba ngày thời gian, Sở Thiên Biến dựa theo biện pháp rút ngắn thời gian đọc chú ngữ thuật Phẫn Nộ thuận lợi rút ngắn thời gian đọc chú ngữ Tinh Hỏa Trụ xuống giống như trong thuyết minh, tuy rằng muốn tiến thêm một bước là rất khó, nhưng mà hắn cũng đã rất vừa lòng với tình huống hiện tại rồi.
Dù sao, đối với Sở Thiên Biến hiện tại mà nói, hai cái kỹ năng cho dù có giảm xuống giây và . giây cũng vô dụng, hắn không có dủ MP để lien tục sử dụng kỹ năng!
-Nếu như có một người chắn quái thì tốt quá rồi.
Sở Thiên Biến cảm thán, đây mới là thứ cần thiết cho hắn hiện nay, một lần nữa mở ra khung bạn tốt, thấy Hương Thảo Thiên Không mặc dù đang Online nhưng kênh bạn tốt lại đóng, hắn liền mắng thầm:
-Tên này còn tức giận vì chuyện mình uy hiếp hắn à? Đàn ông gì mà keo kiệt thế...
Trong lòng không ngừng oán thầm, khôi phục xong hắn liền đứng lên, hắn kéo con thằn lằn qua.
phút sau, Sở Thiên Biến vỗ vỗ giáp da, nhìn con đường trước mặt, hắn quyết định giấu chuyện mình bị lạc đường, vĩnh viễn không nói cho bất cứ người nào khác.
... ...
Khí hậu của Vân Khê Sơn Mạch rất kỳ quái, mặt hướng Phong Ngữ Trấn có thời tiết ấm áp- giữa sườn núi thì cả ngày ẩm ướt, mặt khác của sườn núi thì tràn đầy băng tuyết, đẳng cấp của quái vật cũng không thất, ít nhất cũng cấp.
Sở Thiên Biến đoán Vân Khê Sơn Mạch có một mặt có tuyết là vì gần đó là Băng Tuyết Đàn Sơn.
Đi đọc theo con đường trở lên đỉnh núi, khi thấy sắp lên tới đỉnh núi, Sở Thiên Biến thở ra một hơi, hắn rất sợ hãi Đại Tinh Tinh một lần nữa chạy ra rồi dùng xung phong, trên con đường nhỏ này, kỹ năng Xung Phong rất khó đối phó.
Ngay khi Sở Thiên Biến sắp tới gần đường lớn, hắn nghe được tiến gầm gừ, theo bản năng quay người nhìn lại, hắn thấy cách đó không xa có một bóng người xinh xắn đang cùng quái vật quần ẩu.
-Thợ Săn...
Sở Thiên Biến nháy mắt mấy cái, hắn nghĩ mình đang nhìn lầm, than thể xinh xắn kia quả thật là Thợ Săn.
Phải biết rằng, người chưa chuyển chức mới gọi là Thợ Săn, người chơi sau khi chuyển chức xong có các cách gọi khác nhau: Kiến Tập Tuần Thú Sư, Kiến Tập Cung Tiễn Thủ, Kiến Tập Du Hiệp.
Người chưa chuyển chức hiện tại không nhiều, điểm này Sở Thiên Biến cũng không kỳ quái. Nhưng người chưa chuyển chức lại chạy tới Vân Khê Sơn Mạch thì lại khác, đây là chuyện làm cho mọi người rất ngạc nhiên.
Càng làm cho Sở Thiên Biến dỡ khóc dỡ cười chính là người Thợ Săn này lại không kéo khoảng cách rồi dùng cung bắn mà lại cầm một thanh kiếm lớn, dựa vào phòng ngự từng kiếm từng kiếm chém quái.
Nhìn tốc độ công kích thông thả kia, mỗi lần công kích chỉ tạo thành điểm tổn thương, Sở Thiên Biến đầu đầy gân xanh, nữ thợ săn này xem mình là Chiến Sĩ hay sao?
-Quên đi, dù sao dạng người gì cũng có, người khác thích lấy kiếm chem. Quái có lien quan gì tới mình.
Sở Thiên Biến lắc đầu định rời khỏi.
-Đức Lỗ Y ca ca, có thể giúp em một chút không? Em, em không biết đánh quái...
Ngay khi Sở Thiên Biến chuẩn bị rời khỏi, cô bé kia liền chạy tới, Sở Thiên Biến lúc này cũng thấy rõ bộ dạng của nữ Thợ Săn.
Khuôn mặt nhỏ bởi vì sợ hãi nên không còn chút máu, than hình chỉ khoảng cô bé - tuổi, có điều hai ngọn núi trước mặt lại có chút quá mức hung vĩ, Sở Thiên Biến lúc đầu còn tưởng rằng đây là nữ Thợ Săn tộc Chu Nho.
Khi nữ Thợ Săn tới gần, Sở Thiên Biến mới chính thức thấy rõ bộ dạng của cô nàng, cô nàng không phải Chu Nho mà là Nhân Loại!
Một cô bé hơn tuổi, nữ Thợ Săn Nhân Loại chưa chuyển chức, ID: Mễ Lạp Nhi, Sở Thiên Biến bỗng nhiên cảm thấy đầu mình sắp sửa đau nhức...