Trái ngược với Thiết Khai ngày ngày đấm hùng hục vào gốc cây, lúc này Phong đang thảnh thơi trong phòng, chân vắt chữ ngũ, tay cầm một quyển sách không bìa chăm chú đọc. Quay trở lại vài ngày trước, lúc này vu bà đang dẫn Phong vào một căn phòng nhỏ ở tầng đầu tiên của tháp thiên văn. Căn phòng nhỏ này có vẻ đã khá lâu không có người ở nên bụi bám khắp nơi, nhưng đó chẳng phải vấn đề, vu bà chỉ cần lấy tay khua một cái là hoá ra một dòng nước nhỏ cuốn bụi bặm, rác thải, xác côn trùng... đưa hết ra ngoài. Đây là một trong những phép làm sạch cơ bản của thủy hệ, pháp sư cấp hai ai cũng học qua nó để tự làm sạch mà không cần động tay chân. Sau khi đợi Phong cất đồ đạc cá nhân vào phòng vu bà mới gọi hắn đến ngồi xuống uống trà rồi từ từ nói:
- Loại võ bà bà truyền cho cậu có tên là: tuyệt mạch quyền. Để thuần thục được môn võ này phải cần có một lượng khá lớn kiến thức về chuyên ngành. Vì thế nên cậu chịu khó đọc thuộc phần kiến thức cơ bản rồi sẽ đến thực hành sau nhé.
Nói rồi vu bà chỉ tay xuống bàn gỗ, mộc lực khắp nơi tụ lại hoá thành một khối gỗ vuông vức đặt trên bàn, vu bà tiếp tục đặt tay lên khối gỗ rồi vận ma lực biến nó thành một chồng sách mới tinh.Thuật "hoá sách" này được khá nhiều pháp sư mộc hệ dùng tới khi mà không có giấy bút, hoặc đơn giản họ quá lười để viết. Nhưng nhiều nhất cũng chỉ biến một hai trang, vì ngoài việc phải tập trung ma lực cùng kết ấn họ còn phải chỉnh lý lại câu từ, hình ảnh trong đầu thành một tác phẩm hoàn chỉnh rồi mới niệm phép, viết được nhiều hay không phải phụ thuộc vào trí nhớ của người làm phép. Sau khi hết kinh ngạc vì màn ảo thuật, Phong vội vàng đón lấy chồng sách từ tay vu bà mồm ríu rít cảm ơn. Vu bà dặn dò Phong trước khi đi, chỉ cần đọc hết chồng sách này là có thể lên tầng tiếp theo học những phần tiếp của "tuyệt mạch quyền" vu bà để trên đó. Phòng đã có đầy đủ tiện nghi, cơm nước sẽ có người mang đến mỗi ngày, Phong có có việc cày hết chồng sách này thôi.
Gấp quyển sách lại nhắm mắt thổi "phù" một tiếng, sau vài ngày cày quốc Phong cũng đã cơ bản hiểu về môn "tuyệt mạch quyền" này. Theo sách thì môn võ này dựa trên hệ thống kinh lạc của cơ thể con người. Kinh lạc là tên gọi chung của kinh lạc và mạch lạc trong cơ thể. Trong đó kinh là đường thẳng là cái khung của kinh lạc đi ở sâu; mạch lạc là đường ngang, là cái lưới, từ kinh mạch chia ra như cái lưới phân bố khắp mọi nơi. Kinh lạc phân bố ra toàn thân là con đường vận hành của nội năng, ma năng, khí huyết, tân dịch khiến con người từ lục phủ ngũ tạng, can mạch, cơ nhục, xương...kết thành một chỉnh thể thống nhất. Nội năng và ngoại năng vận hành theo mỗi kinh lạc qua một hệ thống các điểm mẫn cảm mà thông tới các bộ phận. Điểm mẫn cảm ấy gọi là huyệt vị, huyệt vị không rời kinh lạc kinh lạc quyết định huyệt vị. Có tổng cộng huyệt vị trên cơ thể. Huyệt có thể nằm trên kinh mạch, có thể không. Một số huyệt đặc biệt chỉ xuất hiện khi cơ thể ốm đau bệnh tật. Theo như sách nội lực hệ mộc có tác động rõ ràng đến huyệt vị trong cơ thể hơn nữa nội sư cấp cao còn có thể nhìn thấu được kinh lạc trong cơ thể người. Nếu dùng mộc lực tấn công vào các yếu huyệt trong cơ thể sẽ tạo ra nội thương thậm chí phá hủy cả lục phủ ngũ tạng trong cơ thể. Khác với "hoả tuyến quyền" lấy cứng đối cứng, môn võ này thiên về nhu quyền, không quá chú trọng dùng sức mà tập trung vào tốc độ, chính xác, linh hoạt, hiệu quả...làm sao cho đòn đánh tốn ít sức nhất trong thời gian ngắn nhất.
Nhưng trước khi tập luyện ngoại công hay các chiêu thức của "tuyệt mạch quyền", Phong phải thành thạo nội công của môn võ này trước đã. Công pháp của môn võ này có mục đích khá đơn giản, là phải phóng được nội năng từ mọi nơi trên cơ thể; cơ bản nhất là phải xuất ra được từ đầu ngón tay, khớp ngón tay, cùi trỏ...để khi những điểm đấy tiếp xúc vào cơ thể, mộc lực sẽ được phóng ra tấn công thẳng vào huyệt đạo đổi phương. Thường thường những nội sư sử dụng bí chiêu thì chỉ cần đưa nội năng chảy qua những đường kinh mạch cụ thể, còn nếu muốn phóng ra nội năng thì chỉ cần xuất ra một vài điểm cụ thể như lòng bàn tay, bàn chân...Tuyệt mạch quyền yêu cầu cao hơn thế, không chỉ các điểm nhỏ như ngón tay mà người sử dụng phải học cách phóng nội năng từ mọi nơi trong cơ thể, nội lực không chỉ phải kiểm soát ở kinh lạc mà còn phải kiểm soát ở toàn mạch lạc nữa. Chính vì thế vu bà mới bảo môn võ này phù hợp với người có hệ mộc như hắn, nội sư mộc hệ nổi tiếng trong việc kiểm soát nội năng.
Lúc đọc đến phần kiểm soát nội năng, mặt Phong nhăn lại vì trong sách mô tả món này khá là khó nhằn. Nhưng khi thực hành Phong nhận ra hắn rất có thiên phú trong việc này, chỉ cần nhớ và kiểm soát nội năng đi đúng qua kinh lạc, cơ thể sẽ tự cảm nhận và dẫn dắt nội năng đi qua mạch lạc tương ứng. Phong thích thú quan sát mộc lực nhàn nhạt được phóng ra từ đầu ngón tay mình, chỉ cần hắn vận lực là có thể phóng nó ra ngoài, tuy khoảng cách chỉ có ba bốn phân nhưng như thế là đủ để tấn công vào huyệt đạo đối thủ. Thành công bước đầu tạo động lực cho Phong tiếp tục luyện tập phóng xuất nội lực từ các điểm khác ghi ở trong sách, nhìn chồng sách đã vơi đi một nửa, Phong nhẩm tính sẽ rất nhanh thôi là mình hoàn thành chương trình ở tầng một này để leo lên tầng hai.