Một lúc sau, Ám đi vào ,trên tay cầm thêm một xấp hồ sơ màu vàng .
-Cậu chủ, mọi thứ người cần điều được ở đây-Ám khẽ cuối người xuống, đặt tờ giấy lên chiếc bàn mà người tóc vàng kia đang ngồi.
-Khả năng làm việc của cậu đã tăng lên rồi đấy-chàng trai tóc vàng nhẹ nhàng cầm xấp hồ sơ.
-Theo tôi điều tra, mấy ngày trước tiểu thư đã ở Anh để tham dự lễ kế thừa ngai vàng của bảo bối và cũng mới đến Pháp hôm nay-
-Vậy à, thì ra hai ông bà đó muốn ta đến Pháp ký hợp đồng để ta không thể gặp được mèo nhỏ, hai người đó đã nhấn chân sâu lắm rồi đấy, Tiểu thư đã đi cùng ai-Giọng nói có chút tức giận nhưng phải kìm hãm.
-Lúc ở Anh, Tiểu thư đã ở cùng với những người bạn của cô ấy, nhưng không hiểu vì sao , khi đến Pháp, cô ấy chỉ đi cùng với một người con trai-Ám nói
-Con trai sao, cậu có biết người ấy không-Tay vân vê ly sâm panh, mặt có chút tức giận.
-Thưa, là cậu Trần Lê Quốc Tuấn của tập đoàn Trần thị-
-Hai người ấy hiện đang ở đâu-
-Hai người đã lên chuyến bay về Việt Nam sáng nay rồi ah.
-Chuẩn bị trực thăng, điều tra địa điểm của Tiểu thư, hai ngày sau chúng ta sẽ xuất phát-
-Vâng-
-Cậu lui ra đi-
-Chào Cậu chủ-
Sau khi Ám ra khỏi phòng, bên trong toàn nghe thấy tiếng đổ bể.
-Mèo nhỏ, em giỏi lắm, chạy đi, hãy chạy xa nhất có thể, nếu bị tôi bắt, không biết em sẽ như thế nào đâu-Người con trai tóc vàng bây giờ như một con thú điên loạn, đôi mắt đỏ ngầu, ném đồ quanh phòng.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Trong lúc đó
Jun và Ice đã về đến nhà. Bước vào hai người ko thể nhận ra đây là ngôi nhà xinh đẹp của bọn họ nữa mà thay vào đó, ngôi nhà như chìm trong bãi tác.Trên tường và cửa thì dính đầy trứng gà cùng những bột phấn màu, bột mì. Dưới sàn thì đầy cả rác cùng chai rượu vươn vaĩ khắp nơi, màn hình TV đời mới nhất cũng bị vỡ tan hoang, bộ ghế salong đắt tiền cũng bị loài bông , lò xo ra ngoài. Nhìn thấy cảnh này, máu nóng của ice dồ lên não , khí lạnh toát ra ngày càng nhiều làm cho Jun cũng phải thụt chân lui lại phía sau vài bước.
-Mấy người bước ra đây cho tôi- Ice gầm lên giận dữ.
-Mả cha đứa nào đấy, dám phá giấc ngủ của ông-kun ở sau chiếc ghế sopha tức giận ném ngay cái gối về phía Ice, nhưng may sao cô né đi được và cái gối đó đã an tọa trên gương mặt yêu nghiệt của Jun.
-Kun, Anh dạy ngay cho tôi-Thấy Ice tức nên quay lên nhìn trời, mới quay lại thì có một cái gối hạ cánh lên gương mặt xinh đẹp của anh. Máu điên của anh cũng nổi dậy
- Oáp, hey....Ice ..e..m về...bao..giờ ,vậy- miệng kun bắt đầu lắp bắp , anh sợ hàn khí toát ra từ người ngày càng nộng đậm
- Mới vê ,giải thích chuyện gì đã xảy ra cho em- Ice thản nhiên , tay vớ lấy cái ghế ghỗ đang nằm ngổn ngang dưới đất lên ngồi, miệng nở nụ cười của ác ma
- Ah...., Mày đang nói chuyện vs ai vậy kun-kun đang định giải thích nhưng kin từ trên lầu bước xuống
- Băn..g..Nh..i- khi thấy ice, chân cậu ko ngừng run rẩy
- ko chào mừng em về sao, anh trai