-À! Cám ơn hai người đã mời vợ tôi tới dự! Xe thì vợ tôi không cần mượn của hai vị đâu, bởi vì cô ấy không đủ tiền để mua xe giống của các vị. Chỉ có thể đi tạm chiếc xe Bugatti Vision GranTurismo thôi!
Nói xong Phương Tiếu Quân ôm ngang eo Trương Doanh rời đi. Để lại hai cặp đôi Mạc Đinh và Đổng Ngạch chết lặng khi chưa kịp tiêu hoá câu nói của Phương Tiếu Quân, bên tai của Mạc Đinh chỉ nghe câu "xe Bugatti Vision GranTurismo", cho tới khi tỉnh lại thì không thấy hai người Phương Tiếu Quân cùng Trương Doanh đâu cả. Nhìn sang bên cạnh thấy Đổng Ngạc cũng giống mình, chỉ là anh ta vẫn còn đang ngây người. Thấy vậy, Mạc Đinh liền rời đi, tới một nơi khác liền bấm số, một hồi đổ chuông nghe Mạc Đinh nói:
- Điều tra cho tôi cuộc sống cũng như nói ở, tất cả những gì liên quan tới một người tên Trương Doanh thời gian gần đây cho tôi!
-.....
- Được, tôi sẽ gửi ảnh qua cho, đặc biệt điều tra cho tôi chàng trai theo Trương Doanh cho tôi, coi có phải họ là vợ chồng không?
-....
- Tôi cần kết quả càng sớm càng tốt!
-....
- Được!
Cúp điện thoại, Mạc Đinh khẽ cười, trong đầu là viễn cảnh được sánh bước cùng Phương Tiếu Quân cùng ngồi trên chiếc xe Bugatti Vision GranTurismo đời mới đó, cảm nhận tất cả mọi người nhìn mình đầy ghen tị và ước ao, Mạc Đinh cười vui vẻ.
Dưới sự chờ đợi nôn nóng của Mạc Đinh, cuối cùng cô cũng có thông tin, không điều tra được chàng trai cô muốn, chỉ có thể biết rằng anh hay lái chiếc xe Bugatti Vision GranTurismo, chàng trai và Trương Doanh không phải là vợ chồng. Họ chỉ mới quen biết nhau có mấy ngày thôi, biết được điều mình cần biết, Mạc Đinh cười vui vẻ, giờ cô chỉ cần huỷ hôn với Đổng Ngạc là có thể tự do theo đuổi chàng trai có chiếc xe Bugatti Vision GranTurismo đó rồi. Mạc Đinh tin chắc với gia thế của mình thì anh (Phương Tiếu Quân) sẽ bỏ Trương Doanh để yêu cô.
Cô tin tưởng khi nói câu chia tay với Đổng Ngạc thì anh chắc chắn sẽ đồng ý ngay, không phải anh ta vẫn còn yêu Trương Doanh sao? Giờ cô để anh ta tự do theo đuổi người mình yêu.
Nghĩ như vậy, Mạc Đinh đi tìm Đổng Ngạc để nói chuyện.
__________________cách tuyến________________
Tại những nơi khác, bốn người nhanh chóng đi mua những món đồ mình muốn mua xong liền vội vàng ra xe để về nhà.
Trên đường trở về, Tống Nghiêm Tịch im lặng không nói gì, An Diệp Lạc cũng ngồi yên khoing nói. Cuối cùng vẫn là An Diệp Lạc nói trước:
- Lúc nãy trong khu trung tâm thương mại anh đã nghe thấy hết rồi đó! Giờ anh có thể rời đi được rồi!
- Vì sao? - Tống Nghiêm Tịch khó hiểu nhìn An Diệp Lạc, anh không hiểu vì sao cô lại nói vậy.
- Anh không nghe thấy sao? Tất cả những gì xấu xa đều là tôi, người ta nói nếu có con sẽ chẳng bao giờ cho con họ lấy tôi!- An Diệp Lạc lạnh lùng nói.
- Tôi nói rồi, em là người tôi yêu, cho nên em có như thế nào thì tôi cũng khôn buông tay! Cho nên em đừng xua đuổi tôi được chứ?- Tống Nghiêm Tụch bình tĩnh trả lời cô.
- Anh không sợ yêu tôi rồi gia đình anh sẽ phản đối và ép anh chia tay với tôi sao?- An Diệp Lạc vẫn giọng lạnh lùng.
- Gia đình tôi không để ý tới vấn đề đó, với lại người trong gia đình tôi sẽ không bao giờ can thiệp vào quyết định của tôi. Cho nên vấn đề em đưa ra quá thừa rồi!- Tống Nghiêm Tịch khẽ cười nói.
Thấy Tống Nghiêm Tịch anh cố chấp như vậy, An Diệp Lạc khẽ thở dài, cô trong lòng đang suy nghĩ mình có nên mở rộng lòng mình chào đón anh không? Thế nhưng, cô vẫn lo sợ, lo rằng khi mình đã đặt tình cảm vào anh rồi thì cô sẽ lại bị anh bỏ rơi. Cảm giác đau đó, cô không muốn thử lần nữa. Giữa lúc cô đang phân vân, anh bên cạnh khẽ nói:
- Tôi không biết quá khứ em là như thế nào, tôi cũng không quan tâm, cái tôi quan tâm là bản thân em, em có mở lòng mình một lần nữa để đón nhận tình yêu của tôi hay không? Hãy nên cho mình một cơ hội, đừng buông xuôi tất cả!
Nhìn biểu hiện rối rắm của cô, anh biết cô đang phân vân. Nghe anh nói vậy, An Diệp Lạc khẽ nhắm mắt, nhớ tới chuyện tình của kiếp trước và kiếp này, nó làm cô chẳng dám tin vào thứ được gọi là Tình Yêu nữa rồi.
Bên này người thì phân vân, người thì hồi hộp chờ đợi thì bên chiếc xe Bugatti Vision GranTurismo của Phương Tiếu Quân cũng im lặng. Anh lái xe thỉnh thoảng quay sang nhìn Trương Doanh, chỉ thấy khuôn mặt của Trương Doanh nghiêng sang một bên.