Chap
Hồng Ngân vừa bước vào nhà hàng thì đã thấy bao ánh mắt nhìn mình. Khóe môi cô cong lên. Trước nay cô chưa bao giờ mất tự tin vào bản thân. Bất giác cô nhìn ở vị trí quen thuộc ngày xưa từng ăn ở đây ở Lý Cảnh thì thấy người này đang ngồi dùng bữa cùng cô gái khác.
“Đúng là anh ta chưa bao giờ thay đổi cả. Luôn chọn ngay view đẹp nhất mà ngồi.” – cô thầm nghĩ – “Ít nhất cũng nên qua chào hỏi chút dù là về lý hay tình. Về lý, người này là gia đình có thế lực, quan hệ tốt thì thuận lợi cho công việc mình. Tình thì dù sao cũng là người cũ nên lịch sự một chút. Cả đều là người trưởng thành, chuyện bất tiện hậu chia tay gần như không có.”
Hồng Ngân rảo bước đến bàn Lý Cảnh mỉm cười – “Xin chào, lại trùng hợp gặp anh lần nữa nhỉ?”, đoạn cô quay qua cô bạn gái mới của anh lịch sự gật đầu chào hỏi – “Xin chào cô, tôi là Hồng Ngân, còn cô đây là…”
Lý Cảnh lịch sự đứng lên chào cô và giới thiệu bạn gái của mình – “Đây là Thùy Vân, vợ sắp cưới của anh”. Anh không hề nói dối, dù kết hôn thật hay giả thì Thùy Vân này cũng sẽ là vợ anh chị bằng bây giờ giới thiệu cho mọi người biết luôn.
Thùy Vân đứng lên, cúi nhẹ đầu xuống chào Hồng Ngân mỉm cười – “Hân hạnh được gặp chị”. Cô đưa mắt nhìn nữ diễn viên chính trong vở kịch sắp tới của cô thầm đánh giá – “Đúng là điện nước dư dả, nhìn mình còn muốn xịt máu mũi huống gì đàn ông. Thật đúng là đẳng cấp hoàn toàn khác Thư Kỳ hay Tiểu Hoa mà.”
“Chị đi mình sao?” – Thùy Vân lên tiếng.
Hồng Ngân lắc đầu – “Không tôi đang chờ bạn trai.”
Thùy Vân mỉm cười – “Nếu chị không phiền thì ngồi chung cùng chúng tôi luôn được không? Dù gì bạn trai chị cũng chưa đến mà.”
Hồng Ngân đưa mắt nhìn Lý Cảnh thấy người này không phản đối thì mỉm cười ngọt ngào cùng cô gái nhỏ này – “Ừ, cảm ơn cô.”
Lý Cảnh nhìn Thùy Vân và Hồng Ngân, lòng có chút bất tiện khi bạn gái cũ hội ngộ bạn gái mới. Sao lại trùng hợp như thế chứ? Anh liếc thấy sắc mặt Thùy Vân thấy cô gái này tỏ ra bình thường không có sự đắc thắng thường ngày. Không đúng, nhà hàng này và thời gian hẹn đều do anh sắp xếp, cô không hề nhúng tay. Có thể anh quá đa nghi chăng?
Thùy Vân cười thầm. Không phải anh chàng Ken đến trễ mà cô và Hoàng Trí sắp xếp lấy số Hồng Ngân gửi anh ta dời lịch hẹn trễ lại phút đủ để câu cô gái này ở đây gặp thằng cha yandere Lý Cảnh. Sẵn tiện giảm hảo cảm của Hồng Ngân với anh chàng ca sĩ Ken thần thánh đó luôn. Thật may người này đều là người của giới giải trí, lịch kín mít kẻ thì đi đóng phim, người thì đi lưu diễn ngủ còn éo có thời gian làm gì có thời gian lấy khẩu cung nhau. Còn Lý Cảnh, người của Lý Thanh ở công ty cố tình sắp xếp thời gian tối thứ hai có chuyện bận cần tên này nên tuyệt nhiên thời điểm, không gian cô đều không nhúng tay. Chứng cứ ngoại phạm cực kỳ hoàn hảo. Hắn hoàn toàn không có lý do nghi ngờ cô. Đúng là luyện tập Conan thần thánh không hề uổng.
Hồng Ngân lướt nhìn Lý Cảnh rồi nhìn Thùy Vân thì cười nhẹ. Quan hệ hai người này đúng là có gì đó kỳ lạ, không như các cặp tình nhân thường ngày. Cô gái này bên ngoài thì tình cảm nhưng lại pha sự lạnh nhạt bên trong. Còn bạn trai cũ của cô Lý Cảnh nhìn thì bình thường nhưng thoáng trong ánh mắt dò xét cô gái kia. Hồng Ngân cô đứng vững giới giải trí thị phi bao nhiêu năm làm sao phản ứng này qua mặt được cô. Làm được ở ngành này không chỉ nhờ tài năng, nhan sắc mà còn thủ đoạn nhìn người.
“Hồng Ngân, em muốn ăn gì?” – Lý Cảnh lên tiếng phá vỡ sự im lặng.
Hồng Ngân đáp - “Như cũ”. Chết thật phản xạ vô điều kiện.
Anh nhíu mày nhìn bạn gái cũ rồi nhìn sang Thùy Vân, cô gái thông minh này chắc chắn sẽ đoán được mối quan hệ của người.
Lý Cảnh nhanh chóng lấy lại sự bình thản mỉm cười - “Ừ, đúng rồi, ở đây nổi tiếng nhất là món foie gras nhỉ?”. Đây là câu nói thích hợp nhất để cứu vãn tình huống khó xử hiện giờ. Lấy đặc điểm chính của nhà hàng làm điểm nhấn, Hồng Ngân có nói "như cũ" cũng không nói lên điều gì.
Hai cô gái đều cười nhạt trong lòng – “Đúng là đàn ông thích lấp liếm mà.”
Hồng Ngân cười thân thiện giải vây cho anh - “Foie gras thì thường dùng cùng rượu port nhỉ?”. Dù gì đây cũng là lỗi của cô, nên phối hợp chút không làm không khí người khó xử.
“Đúng là Hồng Ngân, một cô gái luôn thông minh nghĩ cho người khác”- Lý Cảnh nghĩ thầm. Đây chính là lý do ngày xưa anh yêu cô gái này.
“Ừ, em đúng là khéo ăn thật” – anh mỉm cười lịch lãm.
Thùy Vân nhìn phân đoạn này cười thầm, đến lúc cô đóng vai ngô nghê thấp kém thiếu thẩm vị rồi mà quả là mấy cái lĩnh vực sành ăn sành uống này cô thấp kém thật. Đúng là vai này đo ni đóng giày cho cô mà. Thật ra Hồng Ngân này bản thân đã là cô gái khí chất từ trong ra ngoài rồi, không cần cô thủ vai bần tiện phối hợp mấy.
Thùy Vân lên tiếng - “Em uống Coca”. Nếu mai mốt không khắc phục được lỗi sư phụ nói thì cô chuyển sang ngành điện ảnh làm đạo diễn được à.
“Không được, đi đâu em cũng uống nước ngọt không sợ bị tiểu đường hả? Cứ Coca thẳng tiến thế này, nó tài trợ cho em sao?” – Lý Cảnh lên tiếng.
Thùy Vân chửi thầm – “Cha nội này, chả lẽ giờ tôi nói tôi muốn uống trà Lài, trà hoa Sen hay trà Long Tĩnh của Trung Quốc ở nhà hàng Pháp sao. Đây có phải nhà hàng đa quốc gia như “Liêu trai” đâu. Tôi đóng vai ngu cũng có mức độ thôi chứ? Ngu kiểu đó đập đầu chết con mẹ nó đi. Em học tiếng Nhật, nghiên cứu văn hóa phương Đông có phải phương Tây đâu anh hai. Lại thêm uống ba cái rượu đó lỡ say tối nay lên giường cùng anh như phim truyền hình chết bà nó à.”
Anh ra lệnh - “Nước trái cây đi.”
Cô cố mỉm cười – “Tùy anh.”
Hồng Ngân nhìn phản ứng đôi uyên ương trước mặt thì không khỏi nhíu mày. Từ khi nào mà người đàn ông kiểu cách này lại hành xử trẻ con đến thế mà kẻ này cực kỳ kén cá chọn canh làm gì cũng phải đúng gu sao lại chọn cô vợ tương lai thiếu thẩm vị thế này? Còn cô gái kia nữa sao lại ngô nghê đến thế chứ? Không chỉ thiếu khí chất bên ngoài mà còn thiếu cả khí chất bên trong nữa. Thật là khó hiểu.
Hồng Ngân bật cười – “Hai người thật thú vị. Mà anh thay đổi thật rồi.”
Lý Cảnh giờ mới nhớ đến tình hình hiện tại, nhanh chóng lấy lại nụ cười lịch lãm thường ngày – “Con người phải thay đổi mà, thôi để anh gọi món”. Một lời dứt khoát tỏ thái độ nếu cô gái này còn ý định với anh.
Nhìn Lý Cảnh gọi món và thái độ nữ chính thần thánh đang ngồi đối diện, Thùy Vân nghĩ thầm – “Đúng là người của giới giải trí có khác, cư xử cực kỳ thông minh. Coi bộ cô gái này là thú dữ rồi. Đàn bà đáng sợ nhất là dạng biết tiến biết lui, biết nâng biết bỏ lại hiểu thấu lòng người mà Hồng Ngân này là cô gái đa đoan như thế. Cái đầu của người này chỉ hơn chứ không kém mình, dù sao mình chỉ có kiến thức sách vở mà người này có cả thực tiễn. Ca này khó à.”
Thùy Vân đảo mắt nhìn ra cửa. Nam phụ thần thánh xuất hiện, đúng là thần thánh thật. Coi như hôm nay cô đóng vai nữ phụ kinh điển của ngôn tình vậy. Xuất hiện chỉ làm nền cho nam chính thần thánh, nữ chính thần thánh, nam phụ thần thánh, ok cô là người dưới mặt đất. À còn bối cảnh thần thánh và món ăn thần thánh nữa.
Ken thu hút ánh nhìn mọi người bước tới bàn Lý Cảnh mỉm cười gật đầu chào. Hồng Ngân cười thân thiện đứng lên nắm lấy cổ tay anh và đưa tay giới thiệu mọi người với nhau một cách chuyên nghiệp.
Tên này phong thái đúng là chỉ hơn Lý Cảnh chứ không kém. Ca này khó thật à… Mà không khí này khốn nạn thật. Hèn chi mấy con nữ phụ điên lên hại mấy má nữ chính là phải ? Nhọ còn hơn chó.
Thùy Vân đưa mắt nhìn người con nhà người ta trước mặt chợt thấy cái bàn này từ khi nào là tâm điểm chú ý mà cô là tâm điểm nhiều nhất. Đặc biệt là Lý Cảnh chọn nơi có view đẹp nhất nữa chứ ? Ok, cô có thể gọi là hàng độc - lạ. Ít nhất Thùy Vân có thể tưởng tượng mình như sư tử trắng lần đầu đến Việt Nam thu hút mọi ánh nhìn.
Cô lên tiếng phá vỡ im lặng - " Sao lâu quá vậy ? ". Đây đúng là người yêu cũ gặp người yêu mới mà.
Lý Cảnh nhìn cô dịu dàng mỉm cười – " Đây là món khá cầu kỳ. Em đợi chút đi ". Sau đó anh quay lên nhìn cặp kim đồng ngọc nữ trước mặt – " Hai người quả thật rất đẹp đôi nhỉ ? "
Ken mỉm cười chuyên nghiệp - " Anh quá khen. "
Hai người đàn ông thần thánh nói chuyện xã giao qua lại cùng cô gái thần thánh, đúng như Thùy Vân dự đoán hay mấy tác gia tiểu thuyết ngôn tình hay viết, cô thành nữ phụ thừa thãi của lịch sử. Điều đó lại may cho cô, tin giải trí kiến thức bằng không, thẩm vị hay phong cách sống tệ hại. Đúng là vai này đo ni đóng giày cho cô mà. So perfect !
" Có lẽ mai mốt nếu thất nghiệp ngoài đạo diễn mình nên dự tuyển lớp quần chúng " - Thùy Vân thưởng thức món ăn thần thánh mà phấn khởi trong lòng.
Lý Cảnh thi thoảng liếc nhìn người vơ tương lai của mình thấy cô cứ im lặng mà ăn không nói không rằng sợ cô buồn, anh lại gợi chuyện kéo cô vào nhưng đâu lại vào đấy tự dưng vai diễn của cô lại bị kéo ra.
Hồng Ngân nhìn thái độ quan tâm của Lý Cảnh dành cho cô gái kia thì cười nhạt. Người này thay đổi thật rồi, kẻ này từ xưa chưa bao giờ quan tâm ai nhiều như thế. Có lẽ lãng tử quay đầu thật rồi. Mà cô gái kia làm cái quái gì cũng không biết thế ? Giải trí không rành gì cả mà cô nàng này nhìn Ken bạn trai cô thật không có phản ứng đúng là hoàn toàn không biết giới showbiz, phong cách sống còn tệ hơn, nhìn kiểu đòi uống Coca cùng Foie gras là hiểu. Cuối cùng cô Thùy Vân này là thần thánh phương nào ? Cái gì cũng tệ hại sao mà cua được anh chàng kiểu cách kia chứ ? Lọ Lem thành công chúa thì bản chất cô ta đã là con bá tước… Thật là khó hiểu.
Ken nhìn bạn gái mình lại nhìn bạn trai cũ cô, người này dù ngoại hình không bằng anh nhưng lại có gia thế. Bên cạnh đó lại rất có phong cách nữa. Sau đó anh nhìn cô bạn gái người này, lòng có chút khó hiểu.
Nhìn đĩa thức ăn sắp hết của mình trong khi đĩa của nhân vật trong truyền thuyết kia còn gần như y nguyên. Thùy Vân không khỏi bĩu môi.
Món ăn Tây đâu có nhiều mà sao đám này ăn chậm thế này. Nói chung thật ngưỡng mộ biên kịch Ấn Độ có thể kéo kịch bản từ chuyện chả có quái gì để nói chỉ là mắt nhìn nhau thôi mà làm thành hơn phút dài ngoằng còn mình đây muốn kéo có buổi tối mà giờ bí diễn biến rồi. Nam nữ chính gặp nhau rồi còn quái gì nữa đâu. Khốn nhất là không khí này làm bản thân chả nghĩ được gì hết. Tại sao đời thật không có slow motion nhỉ ? Mà không nếu có thật thì mỗi lần coi trận bóng đá chắc phải coi năm vì chiếu cận mặt từng cổ động viên. Khốn thật, giờ không phải lúc nghĩ nhảm. Tập trung tìm cách kéo gần ba má này lại đẩy anh chàng Ken đi.
Lý Cảnh liếc thấy đĩa thức ăn của Thùy Vân sắp hết thì quay sang nhìn cô dịu dàng hỏi – " Em muốn ăn thêm không ? Để anh gọi thêm. "
Một lời như đánh thức người trong mộng.
Thùy Vân đảo mắt nhìn cặp uyên ương đối diện, đúng là tiên đồng ngọc nữ nhưng so với tên Lý Cảnh lãng mạn này thì tên Ken tương đối lạnh lùng. Thôi thì…
Thùy Vân quay lên nhìn Lý Cảnh gật đầu.
Nhìn cô gái này hôm nay ngoan ngoãn như thế, Lý Cảnh cười ngọt ngào và gọi người phục vụ ra gọi thêm đĩa foie gras cho cô. Nếu ngày nào cô cũng nghe lời thế này thì hay quá.
Dạng không có khí chất có cái lợi của không có khí chất là có thể làm những chuyện xấu hổ. Thùy Vân cô hôm nay đã đóng vai nhọ như chó giờ có thêm vai trà xanh cũng chả chết thằng Tây nào.
Cô đưa nĩa lên gắp miếng gan cuối cùng quệt qua nước sốt và đưa lên môi cố tình đẩy nó dính mép môi và ngẩng lên bình thản như không biết gì. Ok, đóng vai đơ đơ là sở trường của cô. Hồng Ngân và Ken ngẩn người, cô gái thần thánh nhìn cô ra hiệu, Thùy Vân giả như không biết gì thì anh chồng hờ của cô đã lấy khăn trên tay dịu dàng lau cho cô. Miệng không nén tiếng cười.
" Cảm ơn sự phối hợp diễn xuất của anh. " - Thùy Vân cười thầm trong lòng. Cô đảo mắt nhìn gương mặt Hồng Ngân. Khóe miệng cô cong lên.
Hồng Ngân dù thông minh cỡ nào cũng là đàn bà mà đàn bà thì ghen tỵ là chuyện thường tình. Thấy người yêu cũ ân cần cùng người yêu mới của anh ta lại thêm sự lạnh lùng của bạn trai hiện tại tất lòng có chút không vui và so sánh. Dù chỉ chút nhỏ nhưng đủ để Thùy Vân cô lợi dụng, chỉ sợ cô gái này không còn gì nữa mới lo thôi. Tất nhiên, nhân tố quan trọng nhất ở đây chính là thái độ lãng mạn của Lý Cảnh. Dù phong thái không bằng tên Ken nhưng gương mặt lạnh lùng, thái độ ngọt ngào mà nụ cười có phần trẻ con là đủ công phá rồi.
Hồng Ngân nhìn thái độ Lý Cảnh ân cần cùng cô vợ tương lai lại thêm sự lạnh nhạt của người yêu mình thì có chút khó chịu. Đúng là người là người trưởng thành nên cư xử khác không nên trẻ con như thế nhưng cô cũng có chút ganh tỵ sự ngọt ngào kia của Lý Cảnh dành cho Thùy Vân.