Chap
Thùy Vân nằm nhìn vào trần nhà trong lòng ngổn ngang suy nghĩ. Kế sách chém gió kia chỉ là kế hoãn binh không dùng được lâu. Bên cạnh đó, đám người này ra tay độc ác thế này thì sẽ không dễ dàng tha cho chị em cô. Còn đám người Lý Cảnh hay cảnh sát có biết khái niệm G và GPS không chứ? Nếu họ không nhìn được thì đến lúc cứu được chỉ tới hốt xác người thôi.
“Cuối cùng em có quan hệ gì tới người đó thế hả?” – Thùy Hân nằm cạnh cô thì thầm.
“À thằng em Lý Cảnh là bạn. Thằng anh Lý Thanh là … mối quan hệ khó nói lắm với ở đây không tiện nói.”
“Hả? Anh em?” – Thùy Hân kinh ngạc, cô từng nghi ngờ quan hệ người này do cả đều cùng họ Lý mà tên Lý Thanh dù không phải nhân viên chính thức mà chỉ học việc nhưng lại được ưu ái khá nhiều. Tuy nhiên khi điều tra thông tin có được từ báo chí thì nhà họ Lý chỉ có người con trai duy nhất là Lý Cảnh. Chẳng lẽ là…
“Lý Thanh là con ngoài giá thú.” – Thùy Vân lên tiếng – “Hắn và Lý Cảnh là đối thủ cạnh tranh làm người đứng đầu bang hội. Chị có thể tưởng tượng quan hệ như ba cái phim TQ hiện giờ, giống như mấy hoàng tử tranh chức thái tử đó. Còn chúng ta thì hiện giờ giống như Ukraine, Nga Mỹ choảng nhau ruồi muỗi chết”. Giờ chỉ còn cách cho chị cô nắm hết tình hình để cùng phối hợp thôi.
“Vậy cuối cùng em là người của thằng nào?”
“Éo phải của thằng nào cả.”
“Mà mai mốt em chọn bạn thì chọn mấy thằng trung lập như Thụy Sĩ cho lành. Chơi cùng mấy nước lớn nguy hiểm lắm, chúng nó không bỏ bom nhau mà bỏ toàn nhà láng giềng nhau để đe dọa không.”
“Phụt, chị dạy em bá đạo thật đó chị hai” – Thùy Vân không nhịn được cười – “Chị làm mấy vết thương em đau quá”.
“Không giỡn nữa.” – Thùy Hân thầm thì – “Kẻ bắt cóc chúng ta là người bên Lý Cảnh, tình hình hiện tại chỉ còn dựa vào chúng nhìn nhận tầm quan trọng của em đối với hắn thế nào thôi.”
Không ngờ chị gái cô nắm bắt tình hình nhanh như thế. Đây cũng là điều cô băn khoăn, kẻ này làm việc sau lưng boss của mình là có dụng ý gì? Tại sao lại là cô cơ chứ? Mà tại sao không giết cô ngay mà tra hỏi? Nếu thế chỉ có khả năng: cô còn giá trị lợi dụng. Cô nhắm mắt nhớ lại toàn bộ mọi chuyện ban nãy, chỉ cần chút thông tin nữa thôi.
Lý Cảnh. Nội gián. Lý Thanh. Tiếp cận…
Nếu kẻ này dám bắt cô thì chắc chắn hắn không sợ thế lực tên Lý Cảnh. Một người có thế lực hơn cả bang chủ sao? Cựu bang chủ? Sao đám người này không có cuộc họp thường niên trưng cầu ý kiến các đảng đối lập như mấy nước dân chủ nhỉ? Cô phải góp ý cho tên Lý Cảnh tái cơ cấu lại tổ chức mới được.
Hắn để cô sống nếu cô đoán không lầm là muốn moi thông tin của Lý Thanh. Kẻ này muốn hạ bệ thằng ngốc đó. Muốn nghĩa là chưa làm được. Ok, chị cô tạm an toàn.
Kẻ này quan tâm Lý Cảnh, đi cửa sau không muốn hắn biết và muốn dọn đường mấy kẻ cản trở cho hắn. Sao nghe sặc mùi gay thế này. Đệch! Tập trung lại. Cha hắn sao? Nếu như thế thì lúc trước giết quách Lý Thanh cho rảnh nợ, chả lẽ định chơi trò trùm cuối Naraku không giết mẹ nó mà luyện level cho Inuyasha sao? Nhảm vãi. Nếu thế chỉ có khả năng còn tồn tại thế lực thứ ngoài lão già cha tên kia. Giờ lại có mùi của Hunter x Hunter rồi đây.
Inuyasha, Hunter x Hunter: bộ truyện tranh nổi tiếng của Nhật
“Giờ em ngủ đây.” – Thùy Vân lên tiếng. Giờ có suy nghĩ thêm cũng chả ra được gì chỉ còn biết ngủ chờ người tới cứu thôi. Cô không có sức mạnh thần thánh của nam chính shounen nên giờ bó tay. Ai đến cứu cũng được, cảnh sát hay giang hồ cô không quan tâm chỉ cần giữ được cái mạng cho chị em cô là được. Giờ cô cần giữ cho đầu óc mình tỉnh táo để mai chơi tiếp cùng đám người này.
…
“Anh kể lại cho tôi tình hình.” – Lý Cảnh không ngờ có ngày lại ngồi chung bàn bình tĩnh nói chuyện cùng kẻ này – “Tôi cần thêm thông tin để biết được cô ấy đang nghĩ gì.”
Lý Thanh thuật lại mọi chuyện cho thằng em mình biết. Anh cũng chả thích thú gì khi bị thằng nhãi này ra lệnh như kiểu ép cung nhưng tạm gác ân oán cá nhân lại. Giờ cuộc chiến này đang liên lụy người vô tội, giang hồ có quy tắc giang hồ.
“Khoan.” – Lý Cảnh nhíu mày lại – “anh gọi được cho điện thoại Thùy Hân? Điện thoại cô ta có ở nhà không?”
“Không biết.”
“Anh cho người của anh bí mật đi đến nhà cô ta lục soát chiếc điện thoại đó ngay” – Lý Cảnh nói lời này mà đau thật, anh mang tiếng người đứng đầu mà người đáng tin còn không có – “Nhớ là tuyệt đối bí mật.”
Đã ngày trôi qua mà không có tin tức gì của cô.
“Em tuyệt đối đừng có chuyện gì.”
Lý Thanh nhanh chóng rời khỏi phòng Tổng giám đốc, anh bí mật ra lệnh cho đàn em của mình đến nhà Thùy Hân tìm chiếc điện thoại kia. Anh không hiểu ý của em trai mình nhưng nếu nó làm thế chắc chắn là có lý do.
“À mà kêu tụi nó chăm sóc cẩn thận cho con trai cô ta. " - anh nói thêm vào.
“Tụi em hiểu.”
Anh nhớ gương mặt tất tả mỗi chiều sau khi tan việc của Thùy Hân để đón con thì bật cười. Cô gái này làm anh nhớ đến mẹ của mình.
…
“Không tìm được điện thoại.” – Lý Cảnh như giải tỏa được gánh nặng trong lòng. Nếu không có ở nhà và công ty mà hiện tại còn gọi được thì chắc chắn là đang mang theo bên người nhưng bọn bắt cóc không có bị điếc, gọi âm ỉ thế mà không nghe chắc chắn là chúng chưa phát hiện được. Anh không lầm thì đây chính là tín hiệu của Thùy Vân – “mà cô ta xài điện thoại gì?”. Nghe chữ Iphone anh mừng thầm trong lòng, nếu Thùy Hân không xài smartphone thì bó tay.
“Tìm người kiểm tra tài khoản của Thùy Hân ngay.” – anh ra lệnh.
Chắc chắn chị em cô ấy có bật GPS. Thùy Vân là cô gái thông minh luôn có kế hoạch B cho mình, cô ấy không bao giờ ngồi yên chờ chết. Chết tiệt thật, đây là tính cách anh ghét nhất của cô ta mà cũng là thứ khiến anh không thể không yêu được.
…
Hoàng Trí nhanh chóng tận dụng cơ hội trời cho này. Anh đứng trước mặt Lý Cảnh bình tĩnh nói.
“Em từng gia nhập nhóm hacker nên biết cách hack tài khoản người khác. Quan trọng nhất hiện tại là truy cập được IP của điện thoại cô Hân rồi dò tìm trên server hệ thống. Attack hệ thống đám mây…” – anh chém gió mà chả biết mình đang nói gì hy vọng tên này không hiểu anh nói gì mà theo thông tin bên anh điều tra thì Lý Cảnh không có học IT. Kẻ này cũng không phải dạng người thích mò ở mấy phòng net chơi game online nên chắc không bể mánh – “… chuyện này khá phức tạp. Cho em tiếng đi sẽ có kết quả ngay.”
“ tiếng.” – Lý Cảnh lạnh lùng đáp.
Hả, cha nội này trả giá kinh thật. Hình như tên này tưởng ai cũng là thành viên Anonymous sao? Tự dưng giờ quăng cái đùng thông tin cô Thùy Hân này cho bên cảnh sát, Hoàng Trí sợ họ không tìm kịp nhưng lệnh sếp lớn thế này thì làm sao? Quả chanh này chua quá.
“ tiếng. Chuyện này cần thời gian.” – Hoàng Trí trả giá.
“ tiếng” – Lý Cảnh không quan tâm – “Làm ngay đi. Nếu mà không kịp thì mày khó giữ mạng” - Lý Cảnh đe dọa. Hy vọng mấy tên IT anh kêu về đều nhanh chóng có kết quả.
Một bên mất mạng. Một bên mất chức. Khốn nạn thật. Làm điệp viên mang đâu có dễ.
“Em sẽ cố gắng.”
…
“Nếu các người dám làm gì chúng tôi thì hắn không tha cho các người đâu.” – Thùy Vân nhìn thẳng mặt đe dọa kẻ đứng đầu ở đây. Mới sáng sớm mà mấy tên điên này đã tạt nước lạnh vào chị em cô rồi kéo ra đây rồi. Cô thì không sao mà nhìn chị gái mình áo sơ mi dính chặt vào ngực làm lộ cả nội y mà khổ nỗi bà này mặc hàng Victoria Secret lộ kiểu nào cũng quyến rũ, bên cạnh đó Thùy Hân thuộc dạng xinh đẹp nữa. Cô nhìn qua lại thấy đám sói đói kia cứ nhìn chằm chằm người chị ấy thì không thể không lo. Chết tiệt.
Một tên nắm đầu cô đập vào tường.
“Tôi biết cả rồi” – cô lên tiếng – “Các người là người của người đó, muốn qua mặt Lý Cảnh xử lý sao?” – Thùy Vân cố tình dùng từ mang tính chất chung chung nói, hy vọng qua mặt đám du côn này thành công.
“Mày biết gì?” – người đàn ông trung niên nhướng mày nhìn cô.
“Các người muốn dọn đường diệt Lý Thanh cho hắn. Đừng nghĩ qua mặt hắn như thế này là được, nếu tôi chết hắn hận ông ta suốt đời.” – Thùy Vân cố mạnh miệng. Khả năng cao người đứng đầu thế lực thứ là đàn ông, đành đánh cược vậy.
“Ngài ấy kể với mày về ông ta sao?” – người đàn ông nhíu mày.
“Kể tất cả.” – cô nhìn thẳng mắt ông ta. Phải để người này tin mọi thứ cô nói đều là sự thật.
“Nếu thế càng cần phải giết mày."
“Giết tôi được lợi lộc gì cho các người? Tôi không phải người cùa Lý Thanh chỉ có quan hệ em gái của nhân tình với hắn thôi, hoàn toàn không có âm mưu gì cả.”
“Làm ngài ấy lung lạc không còn nghe lời lão gia chính là một tội.” – hắn lấy tay giật tóc nắm đầu cô lên.
Sơ đồ quan hệ trong đầu cô hoàn thành.
“Nếu hắn căm hận ông ta thì cả đời các người không bao giờ điều khiển được tên đó đâu. Chó bị dồn đường cùng sẽ quay đầu cắn lại” – cô cố gượng đau nói – “chả lẽ các người không hiểu quy luật này.”
Ông ta nhìn cô cười độc ác.
“Nếu thế chỉ cần cho con chó đó biết giới hạn bản thân. Giết mày để cho ngài ấy biết cả đời không bao giờ thoát khỏi lão gia là được” – ông nhớ lại lệnh của ông Hùng “Không moi được tin thì giết ngay”.
Khốn thật, đám này chơi luật rừng, không theo quy luật gì cả.
“Tụi bây xử tụi nó. Thích làm gì thì làm nhưng tuyệt đối phải giết chết chúng.”
Thùy Vân nhìn lại thì thấy bốn năm tên giang hồ đang nhìn chằm chằm cô và chị cô. Ánh mắt của chúng như sói đói nhìn Thùy Hân. Bị trói chặt hai tay hai chân thế này có chạy cũng không được. Không thể kết thúc như thế này được.
“Nếu tôi giúp các người điều khiển Lý Cảnh thì sao?” – cô lên tiếng.
Cô không cho phép ai làm hại gia đình mình. Quan trọng là phải còn sống.
" Giết chúng. " - ông lạnh lùng nói, không buồn ngoảnh mặt lại. Trần Hùng nói moi xong thông tin nhất định phải giết cô gái này, không được để cô ta lung lạc.
Nhìn cánh cửa đóng sập lại, cô nhìn chị gái mình bị đám du côn kia vây quanh. Hy vọng duy nhất của cô và chị Hân mất cả rồi. Không hiểu tại sao cô lại cười thế này, một nụ cười bất lực.
" Không phải anh nói sẽ bảo vệ tôi sao? "