Sau khi ăn xong ly parfait dâu, họ trở lại khu luyện tập, và lại đấu với nhau.
Lần này, Laura cũng thắng.
Cô bé đang ở trong tình trạng tốt nhất.
「...Ngày mai chị sẽ thắng.」
「Vâng. Mai hãy tiếp tục nhé!」
Sau đó, Anna cầu xin cô bé dạy phép thuật cho cô, vậy nên Laura đưa cô về phòng.
Hai người họ ngồi trên giường, mở những ghi chép và tài liệu của Khoa Phép thuật, và nghiên cứu.
「Nghe này, Anna-san. Đầu tiên, phép thuật được chia thành sáu loại. Phép thuật Tấn công, Phòng ngự, Hồi Phục, Triệu hồi, Cường hóa và Phép thuật Đặc biệt desu.」
「Chị biết. Chị phần nào cũng biết được chúng như thế nào rồi. Nhưng, chỉ có Phép thuật Đặc biệt, chị không tài nào tưởng tượng được.」
「U~n... em cũng chưa thật sự được học nên cũng không thể giải thích chính xác được, nhưng phép thuật không thuộc về 5 loại kia thì được gọi là Đặc biệt.」
「Ví dụ như?」
「Làm một thứ xuất hiện ở một nơi không có thứ gì cả. Bay lên trời. Thay đổi hình dạng. Và những thứ khác, những việc ngoài sức tưởng tượng. Chúng được gọi là Phép thuật Đặc biệt desu.」
「Biết bay thì đúng là tiện thật. Laura có thể bay được không?」
「Em vẫn chưa... Phép thuật Đặc biệt rất khó so với các phép thuật khác, Emilia-sensei nói vậy.」
「Nhưng, tài năng Phép thuật Đặc biệt của Laura cũng là 9999 mà. Em sẽ có thể làm được nó nếu cố hết sức thôi.」
「Thật sao? Vậy, thử làm nó xem!」
Laura, trong khi vẫn còn trên giường, tưởng tượng ra hình ảnh mình đang lơ lửng trên không.
Và rồi, cơ thể cô thật sự *FuwaFuwa* bay lơ lửng.
「Tuyệt thật... Laura, đang bay.」
Anna, người bình thường mặt không biến sắc, tròn mắt.
「Ồ~, thật sự thành công rồi. Em, sẽ thành cơn gió!」
Và rồi, cô bé trở nên sa đà và bay lên cao hơn, nhưng... *Gotsun* chấn động lan truyền từ đầu cô.
「Ui da!」
Đây là bên trong phòng. Cũng bình thường thôi nếu va đầu với trần nhà nếu dùng Phép thuật Bay.
Laura mất sự tập trung, và rơi xuống giường.
「Mừng em trở lại (Okaerinasai)」
「Ui~... em về rồi đây (Tadaimadesu). Có vẻ như muốn thành cơn gió thì cần phải luyện tập rồi.」
「Nào nào.」
Anna xoa cục u trên đầu tôi.
Cô ấy là một người rất đáng sợ khi cầm kiếm, nhưng bỉnh thường thì cô ấy rất tốt bụng.
Tính cách này của cô, rất giống với Charlotte.
「Chị hiểu về Phép thuật Đặc biệt rồi. Và thứ chị muốn sử dụng, là Phép thuật Cường hóa và Phép thuật Phòng ngự. Đầu tiên, chị muốn có thể cường hóa cơ bắp của mình bằng Phép thuật Cường hóa.」
Phép thuật Cường hóa, đúng như cái tên, là một phép thuật có thể cường hóa một thứ gì đó.
Như Anna vừa nói lúc nãy, kiểu như cường hóa cơ bắp của chính mình vậy. Hay có lẽ là làm một chuyện tương tự với đồng đội.
Đồng thời còn có tăng cường giác quan của mình. Nâng cao sức chống chịu với độc dược và tương tự vậy. Hay tăng cường khả năng hô hấp. Hoặc cả việc nâng cao tửu lượng của mình. Vân vân và mây mây, nó rất là hữu dụng. Cường hóa sức mạnh và thể lực của ngựa hay di chuyển một quãng đường xa với tốc độ cao, những chuyện như thế cũng có thể làm được.
Mục tiêu của Phép thuật Cường hóa không chỉ là vật sống, mà nó còn có tác dụng với đồ vật. Như tăng cường độ sắc bén của thanh kiếm, nâng cao sức mạnh của bùa ma thuật, hay nâng cao hiểu quả của thuốc.
Mặc dù là, Phép thuật Cường hóa có hiệu quả tốt nhất là với các sinh vật, và trên lớp cũng được học là việc cường hóa các đồ vật có độ khó rất cao.
「Cho dù là Phép thuật Cường hóa, hãy bất kể cái gì đi nữa, để dùng được phép thuật, đầu tiên ta cần phải điều khiển được pháp lực của mình. Anna-san có thể điều khiển pháp lực của chị được không?」
「Hoàn toàn không. Không biết.」
「Vậy thì, hãy bắt đầu học nó đã. Từ đầu, thứ được gọi là phép thuật là ――」
Nếu sức mạnh cơ bắp được tạo ra từ cơ bắp, thì pháp lực được tạo ra từ cơ thể tinh thần.
Nhưng một người thường, không thể cảm nhận được cơ thể tinh thần của mình.
Nhưng, nó chi không thể cảm nhận được thôi, chứ mỗi người đều có cơ thể tinh thần của mình.
Có thể nói cơ thể tinh thần đó là linh hồn.
「Cơ thể tinh thần tồn tại bằng cách nằm chồng lên cơ thể xác thịt. Vậy nên, cơ thể tinh thần về cơ bản có thể cảm nhận được thông qua cơ thể xác thịt. Vậy nên, hãy thực hiện kĩ năng thở em được học trên lớp nào.」
「Kĩ năng thở sao? Liệu có thể sử dụng được phép thuật chỉ bằng cách thở không?」
「Không không, đây là giai đoạn chuẩn bị cho phép thuật. Nhận ra cơ thể tinh thần của mình, và lấy pháp lực từ đó ra, bài tập đó là như vậy. Nào giờ, hãy nhắm mắt lại và thư giãn nào.」
「Thư giãn...」
Anna nhắm mắt lại.
Và thả lỏng cơ bắp trên toàn bộ cơ thể, và làm mờ nhạt đi cả sự hiện diện của bản thân.
「*Suya~*...」
「N-ngủ không giống với thư giãn đâu!」
「Ha... Chị không kìm được.」
Bắt đầu lại từ đầu, một lần nữa.
「Nếu như chị đã thư giãn, thì hãy hít một hơi thật sâu. Và dừng lại. Từ từ thở ra, và lại dừng lại. Hãy lặp lại việc này. Đến khi chị có thể làm được một cách vô thức.」
Anna, đúng như chỉ dẫn, nhắm mắt lại và lặp lại việc thở sâu.
「Nào giờ, tiếp theo là, chị sẽ tìm cơ thể tinh thần của mình. Nhưng dù nói vậy, cơ thể tinh thần lại nằm chồng lên cơ thể xác thịt, nên nó sẽ ở đâu đó trong cơ thể của chị. Trong khi hít thở sâu, hãy tưởng tượng về nó. Từ đỉnh đầu đến cổ, vai, cánh tay, đầu ngón tay. Từ đó, đến ngực, hông, đùi, cứ như thế, nhìn nó bằng đôi mắt trong tim chị. Ngoài cơ thể xác thịt của chị, có gì khác ở đó không? Có gì nằm chồng lên không?」
「...Cái này à?」
Cái này, dù cô có nói vậy, nhưng thứ Anna đang thấy qua tưởng tượng đó, Laura không thể nào biết được.
Nhưng, nếu cô ấy nói có thể thấy, thì có lẽ là thật.
「Chị có thể di chuyển cơ thể tinh thần mà chị thấy đó không?」
「Nó di chuyển rồi. Trong một nơi tối tăm nào đó, nó đang di chuyển kiểu như *ByunByun*」
「Tốt lắm. Vậy, làm ơn hãy mang nó từ thế giới tinh thần ra thế giới thật đi.」
Nó có thể nghe như một yêu cầu vô lí, nhưng không thể bắt đầu được việc gì nếu cô ấy không làm được việc này.
Phép thuật, là sự biến đổi thế giới bằng pháp lực.
Sẽ không có gì xảy ra nếu một người không thể mang chính cơ thể tinh thần của mình ra.
「Ra đi nào...」
Khi Anna lẩm bẩm, cơ thể cô ấy hơi sáng lên.
Cơ thể tinh thần tồn tại chồng lên cơ thể xác thịt.
Nó xuất hiện ở hình dạng có thể thấy được.
「Thành công rồi desuyo, Anna-san! Chị có thể mở mắt ra rồi đấy!」
「Gì vậy. Chị đang tỏa sáng.」
Anna nhìn vào lòng bàn tay, và đang cực kì tò mò.
「Ánh sáng này là cơ thể tinh thần. Đẹp nhỉ.」
「Nếu vào ban đêm thì côn trùng có thể sẽ bay đến nhỉ.」
「u... đừng nói những điều thiếu mộng mơ vậy chứ! Dù sao thì, pháp lực sẽ đi ra từ cơ thể tinh thần ấy. Hãy cố để có thể thoải mái lấy nó ra và cất nó vào. Thế nên, chị hãy thu nó lại nào.」
「Ei.」
Anna, với giọng vô tư, ánh sáng mờ nhạt ấy biến mất.
「Ohh, chị có thể lấy nó ra và thu lại vào chỉ trong một nháy. Tuyệt thật desu. Khi chị đã quen với nó, hãy mang chỉ một phần cơ thể tinh thần ra, và chị có thể dùng nó như pháp lực. Mọi thứ đều là tưởng tượng. Lúc này, chúng ta làm được bằng cách từ từ tập trung, nhưng nếu chị có thể nhanh chóng dùng cơ thể tinh thần một cách vô thức, và có thể tượng tượng phép thuật cùng lúc, thì nó có thể dùng trong thực chiến.」
「Có vẻ khó... Laura cũng luyện tập thế này sao?」
「Em thì... khi em nhận ra thì em đã dùng được rồi!」
Sau khi cô bé trả lời, Anna phồng má và cau mày nhìn cô.
「Thật đáng ghét.」
「S-sao lại thế desuka? Có phải em làm gì đâu chứ!」
「Đáng ghét là vì em có thể dùng phép thuật dù không làm gì cả. Sẽ đơn giản hơn khi so sánh với kiếm. Ví dụ như, phải rồi. Một kẻ nghiệp dư, với chỉ tài năng và không cần nỗ lực chút nào, đột nhiên chém đứt đôi một cái mũ sắt vậy.」
Laura tưởng tượng đúng như cô ấy nói.
「Chị sẽ muốn đá đít hắn thôi!」
「Bởi thế nên, giờ chị sẽ trừng phạt Laura.」
「Trừng phạt sao?! Ah, không phải đó, không phải hai bên em mà, em yếu ở đó lắm... Ah, Ahyahyahya!!」
「Đến tai này *Fuu~*」
「Nnyaa~?! Dừng lại đi mà~... ahyun, đừng mà, dừng lại đi mà~...」
Tai Laura, hai bên sườn, nách, lòng bàn chân và hông của cô bé, bất kể điểm yếu nào của Laura, cũng bị tấn công và trở nên *FunyaFunya*.
「...Chị tưởng rằng em là mạnh nhất, những không ngờ lại có nhiều điểm yếu như thế này. Ghi nhớ, ghi nhớ thôi.」
「Uu... chị không nên làm vậy đâu desu yo. Trong khi chiến đấu, em sẽ không để chị *Fuu~* vào tai của em đâu...!」
「Vậy sao. Vậy thì giờ chị sẽ làm vậy. *Fu~Fu~*」
「Nyaaaaa~!」
Laura, không còn sức chống cự nào, đã bị giải quyết gọn như ý Anna.
Sức lực không còn trong cơ thể cô bé.
Cô bé cố bằng cách nào đó trốn chạy bằng cách bò đi, nhưng bị Anna cưỡi nên, cô không thể làm được gì.
「Cho!? Hai người, hai người đang làm cái gì vậy desuno!」
Và ngay khi đó, Charlotte trở về.
Chỉ ngón tay và đỏ mặt, *PuruPuru* cô đang run rẩy.
「Cái gì sao, tớ đang định trêu chọc Laura.」
「Trêu... thật trơ trẽn desuwa, thật trơ trẽn desuwa!!」
Charlotte đỏ mặt và dùng cả hai tay mình để che mặt.
Nhưng, từ khoảng trống giữa những ngón tay, cô vẫn đang nhìn.
「Charlotte-san~... đừng nhìn nữa mà hãy cứu em đi~...」
「C-chị sẽ cứu em ngay đây! Anna-san, chuẩn bị tinh thần đi!!」
「Charlotte nữa, vào tai này *Fu~*」
「Ahyaaan!」
Và cuộc thống trị của Anna bắt đầu.