Kenkyo, Kenjitsu o Motto ni Ikite Orimasu

chương 120

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trans+edit: Lice

Để củng cố hình tượng của mình trong mắt Mao - chan, tôi lại phải dấn thân vào trường dạy thêm nổ lực học nhiều hơn nữa.

Lần tới, tôi sẽ nằm ở vị trí thứ 25. Dục tốc bất đạt, giờ cứ thật chậm rãi thôi. Nhưng rồi vào một ngày đẹp trời...

Tôi mở cuốn sách bài tập ra cùng với tâm tư là làm cho sự quyết tâm trong tim của tôi lại hừng hực cháy như thuở ban đầu. Sau đấy thì tôi nhìn thấy Umewaka - kun cùng nhóm bạn của cậu ta tiến vào.

"Kisshouin - san ới", cậu ta cất lời, "Dù mới nghe nói thôi, nhưng mà chắc chắn cậu trai gần sát cửa, hàng thứ 2 phía trước thực sự là một học sinh của Zuiran đấy. Cậu có biết cậu ta không?"

"Hở?"

Đây là lần đầu tiên tôi nghe thấy có người từ Zuiran đến học trùng trường dạy thêm với tôi. Tôi trợn mắt lên nhìn cho thật kỹ bộ dạng của cậu ta nhưng vẫn chả biết cậu ta là ai cả.

"Mình không dám chắc lắm... Hẳn là bọn mình chưa từng học cùng lớp bao giờ"

"Vậy hả? Cơ mà cậu ta có vẻ quen biết cậu đó Kisshouin - san"

"Thật à?"

"Mình nghe mọi người nói là cậu ta chỉ vừa đến học ở trường dạy thêm này vào năm nay thôi. Nếu cả 2 người cùng đến từ một trường vậy thì cậu hẳn là có thể bắt chuyện với cậu ta nhỉ?"

"Hẳn là được"

Tôi quyết định sẽ đến chào hỏi, dù sao thì cậu ta cũng là học sinh của Zuiran mà.

Dù vậy lúc này không thích hợp lắm, thầy giáo của chúng tôi đã vào lớp rồi, tôi nên đợi đến giờ nghỉ trưa.

Giờ nghỉ trưa đã điểm, tôi bước đến chỗ của cậu trai kia nhưng mà sau khi nhìn thấy tôi thì gương mặt của cậu ta liền biến hóa, sợ hãi vô cùng. Ớ? Gì vậy trời?

"Nghe nói cậu là học sinh của Zuiran, có phải vậy không?"

"Ah! Đúng vậy..."

Cậu trai nhìn siêng năng nhưng vẻ ngoài không mấy đặc biệt, tên là Tagaki - kun, vào thẳng Cao trung Zuiran như Ngoại Nhân. (Tran: như vầy thấy sang hẳn hơn nhỉ :'> )

"Tên mình là Kisshouin Reika. Rất vui được gặp cậu"

"Vâng, tất nhiên là mình biết cậu là ai mà..." cậu ấy sợ hãi đáp.

Nào nào nào, có cần phải như thế không chớ?

"Cậu ở lớp nào vậy, Tagaki - kun? Vào Zuiran cùng với ai thế?"

"Ờm.... Mình ở lớp của Enjou - san..."

"Enjou - sama à?"

Thế nghĩa là cậu ta học cùng lớp với Wakaba - chan nhỉ?

"Vậy thì cậu cùng Takamichi - san có cùng xuất thân rồi. Hai người có thân nhau không?"

"Hở!? Không, không hẳn..."

"Thế à. Thế cô ấy ở trong lớp là người như thế nào vậy? Có bạn bè gì không?"

"Ờm... Mình nghĩ là cô ấy có bạn..."

Vậy là cổ cũng có kết bạn với mọi người. Đúng là nhẹ hết cả người. Mình đã lo là cô ấy sẽ bị cô lập hoàn toàn. Cũng đúng, đâu phải cả trường đều ghét cổ đâu chứ. Chỉ một vài trong số đó thôi, và toàn là mấy thứ phiền phức di động.

Trước khi trở lại chỗ ngồi của mình, tôi đã dặn dò cậu ta nếu có cần gì thì cứ đến hỏi tôi, dù sao thì cậu ta cũng chỉ có một mình ở đây.

"Cậu ta thực sự là học sinh của Zuiran hả?"

"Đúng thế. Nhưng mà cả 2 khác lớp nên không khác người lạ là bao. Cơ mà, cậu ta hình như biết đến mình"

"Ô hô? Kisshouin - san này, cậu rất nổi tiếng ở trường hả?"

"Dù sao thì Kisshouin - san cũng rất nổi bật mà~"

"Thực ra thì" tôi giải thích "Mình đã vào Zuiran từ hồi tiểu học rồi, thế nên họ biết đến mình nhiều hơn là những người nhập học sau này"

Tôi lơ đãng liếc nhìn sang bóng lưng của Tagaki - kun. Chả biết do giác quan thứ 6 của cậu ta mạnh quá hay sao mà phát hiện ra có gì đó sai sai và quay đầu ngó nghiêng, sau đó trước khi cậu ra nhanh chóng quay đầu đi ánh mắt chúng tôi chạm nhau . Hmmm~ Mình tự hỏi mình trong mắt cậu ta là như thế nào vậy trời...

"Ủa? Kisshouin - san, cậu ta sợ cậu à?"

Xin đừng nói đến chủ đề này, cảm ơn.

Sau khi về đến nhà thì tôi nhận được tin nhắn từ Bea - tan.

"Hãy cố lên! Mình là bạn của cậu, Reika - tan! Từ người bạn tâm giao, Beatrice"

Cảm ơn vì lời an ủi, Bea - tan...

Trời trong, nắng sớm và bùm, tôi đụng trúng Enjou ngay hành lang trong tòa nhà dạy học.

"Sáng tốt lành, Kisshouin - san"

"Sáng tốt lành nha, Enjou - sama"

Và chả biết vì cái gì mà cuối cùng bọn này cùng nhau trở về lớp học. Đã vậy còn đi ngang qua cả tá đám con gái, họ dừng lại rồi đứng đực mặt ra đấy ngắm nhìn hắn ta nữa chứ.

Ghen tị chết mất thôi... Mình đã có làm cái quái gì đâu mà sao đám con trai tên nào cũng né tránh ánh mắt mình với vẻ sợ hãi như né tà vậy trời...

"Sao thế, Kisshouin - san?"

"Không có gì đâu"

"Ừm hửm" hắn ta nở nụ cười tươi rói.

Có vài đứa con gái đang ngắm hắn ta bắt đầu quắn quéo gào rú lên.

"Cậu không ở cùng Kaburagi - sama sáng hôm nay à?"

"À, cũng có phải là đến trường cùng nhau đâu. Gượm đã, chả nhẽ cậu nghĩ rằng bọn này mỗi sáng đều sẽ vui vẻ đi cùng một chiếc xe đến trường ? Không phải như vậy thì sẽ rất đáng sợ sao? Lại còn là 2 đứa con trai cao trung nữa chứ? Cơ mà thời gian xuất phát giống nhau nên hay va phải nhau trên đường nhiều lần là thật"

"Ôi chao, thật thế à?"

Biết gì hem, tui từng thấy 2 người bước ra trong cùng chiếc xe vài lần rồi đóa nha.

Dường như hắn ta đoán được gì đó trong biểu cảm của tôi và nói tiếp,

"Nói đúng hơn thì, có một khoảng thời gian tớ không thể rời mắt khỏi cậu ấy và đến đón cậu ấy đi học. Tớ phải cảm ơn cậu vì lần đó đã giúp đỡ mới đúng"

Enjou lại tặng thêm một nụ cười.

... Lần trước hả.

"Cũng nhờ cậu đã xã thân ra tay giúp đỡ và động viên, bọn này đã có thể làm Masaya vui trở lại. Cảm ơn nhiều nha"

"Không cần khách khí vậy..."

Cách mà hắn ta nói làm mình ngứa hết cả người. Thì ra hắn là tên đầu sỏ làm mình bị biết đến dưới cái danh là người con gái khó có thể từ chối người khác!

"Và em trai của tớ cũng nhận được sự chăm lo của cậu nữa. Hôm kia thằng bé đem về một món đồ chơi nhỏ và nói rằng cậu dạy thằng bé làm nó"

"À, là con thỏ tuyết đó sao!"

Yukino - kun, thằng bé đúng là một Thiên sứ - chan thuần khiết mà, không như ông anh trai lòng dạ đen thui nào đó của em ấy. Mình mong là em ấy sẽ không bị thằng anh dạy lệch đường ray vì cái tư tưởng quỷ quyệt của hắn.

"Vậy ra nó gọi là chọc len nhỉ. Tớ không nghĩ là cậu có sở thích như thế này đâu. Em trai tớ khá vui vẻ với nó"

"Ồ, thế thì mình cũng rất mừng vì em ấy thích nó"

Đầu tôi hiện lên nụ cười vô hại đơn thuần của thằng bé và tự nở nụ cười.

"Có vẻ con thỏ tuyết đó đã chiếm được vị trí quan trọng trong em ấy nhỉ. Em ấy còn kể cho tớ nghe chuyện cậu cùng Kaburagi - sama đã xây người tuyết cho em ấy như thế nào nữa. Cậu đúng là rất yêu thương em ấy, Enjou - sama"

"Hừm, dù sao thì bọn này cũng có khoảng cách về tuổi tác rất lớn mà. Và thể chất cũng của em ấy cũng chưa tốt lên hẳn nữa. Không phải anh trai cũng nuông chiều cậu sao? Cơ mà lúc trước tớ nghe đồn cậu dường như là một brocon, sao bây giờ lại lấn sang thành fathercon vậy nhỉ Kisshouin - san"

Tanuki!!

"Đúng là tớ cùng anh trai rất thân thiết. Nhưng còn cái lời đồn fathercon nhạt nhòa kia thì tớ còn chả biết nó tồn tại luôn ý chứ"

"À ha, ra là vậy"

Enjou cười thích thú.

Vẫn là khi chúng tôi còn dưới ánh mắt của đám con gái, bước đi cùng nhau đến lúc thấy khoảng cách lớp học của hắn ta càng lúc càng gần, ngay trước khi hắn dừng lại ngay cửa lớp của mình.

"À, phải rồi" hắn ta lầm bầm "Vì cậu vẫn luôn rất yêu quý anh trai của mình nên cả gu cũng là đám con trai lớn tuổi hơn à?"

"Hở?"

Enjou nhếch mép và đi vào trong lớp..... Đáng sợ vãi chưởng. Hắn ta đang nói đến ai vậy???

Trời thì đẹp đấy nhưng tâm tình thì mây đen che cả rồi, tôi trở về lớp học của mình và chú ý đến sự náo nhiệt nho nhỏ trong lớp. Đập vào mắt là gương mặt đầy phấn khích của Nonose - chan và Miharu - chan.

"Mình đã bảo rồi mà, viên thị thần làm gì có cửa mà xứng với công chúa kia chứ! Công chúa thì phải cùng với hoàng tử mới hợp!"

"Nhưng tớ cổ vũ cho viên thị thần"

"Thế hay là chúng ta đi an ủi cậu ta đi?"

Mặc dù chả hiểu họ đang nói về cái mô tê gì, nhưng trông họ đang rất thích thú với đề tài ấy.

Nonose - chan và Miharu - chan rời đi để gọi Lớp Trưởng ra ngoài. Cậu ta vui mừng khi thấy Miharu - chan đến trò chuyện cùng cậu ta.

Về phần tôi thì Ru'ne - chan và những người khác bu lấy tôi để hỏi xem tôi và Enjou đã nói gì mà vui vẻ như vậy.

Truyện Chữ Hay