Chương 102
Trans + edit : Lice
Tôi đang ăn kurikinton (*) vào ngày Đầu Năm trong khi nhận ra một điều đã gây nên cú sốc của tôi lúc này. Có lẽ nào Kaburagi đã bị Yurie - sama từ chối hay không !?
Có phải hay không là đống điểm kiểm tra lần này là do cậu ta bị sốc đến mức không thể tập trung. Và vì chuyện đó mà cậu ta đi tha hương đâu đó để giải quyết vấn đề bị thất tình của mình.
Wow, năm nay lập luận của mình trở nên sắc bén thật đó...
Nhưng chuyện đó chưa từng xảy ra trong Kimidol kia mà. Ý tôi là, cậu ta chưa từng đi tha hương như thế lần nào trong manga cả, và cậu ta đáng lí là phải bị từ chối sau khi cậu ta thân thiết hơn một chút với Wakaba - chan mới đúng.
Hmmm... Có lẽ câu chuyện đã thay đổi so manga một ít nhỉ. Đầu tiên nữa là, thủ phạm chính của chiến dịch bắt nạt đang ngồi ăn uống thù lù ở đây đây nè. Và có vẻ như là tính cách của nhân vật chính cũng khác đi chút đỉnh nữa. Đế Vương mà tôi trở thành fan trong manga sẽ tuyệt đối không bao giờ là cái người có cái say mê lập dị với trận chiến kỵ sĩ cả, kể cả cậu ta có là một tên điên kì quặc có chấp niệm với Ngày Hội Thao hay phê bình người khác chỉ vì mang thiếu cái mũi của động vật trong cuộc thi chạy trang phục. Cậu ta ngầu kinh luôn ấy. Và Enjou thì là một người tử tế và lịch lãm - cũng là người vẫn luôn trông chừng Đế Vương và Wakaba- chan, không phải là tên khốn đầy mưu mô xảo quyệt của hiện tại. Lúc đầu, việc thiếu mất mái tóc màu nâu mật ong đã làm câu chuyện chệch hướng hẳn ra khỏi manga rồi.
Với lại... Tôi cũng có chút cảm thấy Wakaba - chan giờ đã trở nên... có chút giống một người trì độn...
Tôi tự hỏi, đó là tại sao nhỉ. Tại sao nguyên dàn nhân vật chính giờ đây đều bắt đầu lần lượt thay phiên nhau trở nên tai hại khác xa so với cái tôi của họ trong manga thế này. Thêm nữa là bên cạnh đó, những người chưa từng lộ diện trong manga như Onii - sama với Imari - sama và cả Tomoe - senpai lại ngầu một cách kinh dị thế chứ ! Nếu mà họ được cho xuất hiện trong Kimidol thì đảm bảo họ cũng sẽ rất nổi tiếng nữa ! Đặc biệt nhất là Tomoe - senpai. Ảnh ngầu hệt như Đế Vương trong manga đã từng.
Với tất cả những chuyện không theo quy luật này, sẽ khiến cho nó tiến triển khác biệt so với manga chăng ? Ờm, miễn là cuộc sống của tôi nó vẫn cứ tốt đẹp và yên tĩnh thế này thì tôi cũng chả quan tâm tới vấn đề đó làm gì.
Dù sao thì, tôi cũng đã bỏ hết tiền lì xì Đầu Năm vào ống heo tiết kiệm của mình rồi.
Mặc dù cái mà tôi được Onii - sama cho sẽ được tôi trân trọng cất ngay bên cạnh giường của tôi.
Kaburagi đã không có mặt ở lễ khai giảng ở học kì 3. Hắn ta vẫn còn trên chuyến hành trình của mình à ?
Thậm chí bây giờ cả những học sinh sơ trung cũng bắt đầu bàn tán về chuyện cậu ta vắng mặt kia kìa. Đây đúng là một chuyện đáng kinh ngạc khi mà chỉ là do một học sinh trốn học thôi mà đã tạo nên ảnh hưởng đến thế này.
Khi tôi đi đến salon, Enjou đã ở đó được một lúc sau đoạn thời gian vắng bóng. Cậu ta đang bị vây quanh bởi đám người hỏi thăm về chuyện của Kaburagi.
"Masaya đã bị bệnh cảm suốt ngày Đầu Năm, thế nên bây giờ cậu ấy đang nghỉ ngơi. Cậu ấy sẽ trở lại trường trong vài ngày tới"
Bị cảm á ? Cậu ta đã trở về sau khi giải quyết xong vấn nạn thất tình của mình rồi à ? Hẳn có thể là cậu ta đã tìm lại được tâm hồn trong sạch của mình đi. Cũng không phải là cá nhân tôi từng trãi qua hay hiểu biết quá nhiều về chuyện tự mình làm ra một chuyến hành trình vì chuyện đó...
Khi Enjou phát hiện ra tôi, cậu ta lấy cớ cho mình và đi đến.
"Chúc mừng năm mới, Kisshouin - san"
"Chúc mừng năm mới, Enjou - sama"
Enjou dẫn tôi đến một chỗ ít người hơn và đưa cho tôi một cái bao.
"Đây, cái này cho cậu đấy. Nói nghiêm túc thì đây là một vài món quà lưu niệm từ việc tớ đi hết nơi này đến chốn khác để túm Masaya về. Thật ra nó cũng là phí bịt miệng của cậu luôn á"
Eh... Có chút đáng sợ đấy.
"....Cảm ơn tiền công của cậu"
Và thế là với một nụ cười, Enjou đưa cho tôi món quà mà tôi cự tuyệt muốn.
Vậy ra là Enjou đi ra ngoài để lôi đầu Kaburagi về à. Và cả mấy từ 'Hết nơi này đến chốn khác' đó có nghĩa là cậu ta đã phải chạy đông tây đến nhiều nơi khác nhau hả ? Thậm chí cả vào lúc những ngày Đầu Năm bận rộn thế này, cậu ta vẫn cứ cực kì nghiêm túc với tình bạn như thế. Nói gì thì nói, tên này đúng là khá giỏi khoản trông nom người khác đấy.
"Cậu có đề cập qua việc Kaburagi bị cảm liệt giường phải không ?"
"Ừ. Cậu ấy đang nghỉ ngơi ở nhà. Cậu biết đó, cậu ta đã đi đến một nơi lạnh kinh thiên luôn. Nhưng mà tớ nghĩ cái câu mà mọi người luôn nói là bệnh tật xuất phát từ tâm là thật đấy. Cậu ấy thực sự rất yếu đuối"
"Tớ hiểu rồi..."
Một nơi nào đó cực kì lạnh à ?
Bệnh tật xuất phát từ tâm ?
Vậy ra tên đó thực sự đã đi lung tung hết cả lên vì thất tình hả !?
Nếu cậu ta đã đi đến một nơi rất lạnh, thì tôi đoán hẳn có lẽ là phía Bắc Châu Âu hay Nga nhỉ. Ồ, nhưng mà không phải khá là tệ khi mà Đế Vương Napoleon bay sang Nga sao ?
Nhưng khi tưởng tượng đến việc Kaburagi bay đến vùng Tundra của người Siberia vẫn là một cái gì đó rất buồn cười. Tôi tưởng tượng đến việc cậu ta khám phá ra một con voi ma mút. Fu a ha ha.
"Nhưng cậu ấy không bị phát sốt nên chắc không bao lâu nữa sẽ ổn cả thôi. Một khi Masaya trở lại trường, tớ sẽ để mọi chuyện còn lại cho cậu nha"
"...Huhu ?"
Tôi chả biết hắn ta đang nói về cái gì cả, nên tôi chỉ cười cho qua chuyện thôi.
Khi tôi trở về nhà, tôi đã mở cái túi quà lưu niệm Enjou đưa.
"Bánh quy Toujinbou (**)"
"Bánh quy bơ giòn của thác Kegon(***)"

"Biển cây Monjuu (4)"

Xin lỗi vì đã cười cậu, Kaburagi...
Ai nghĩ được rằng cậu thậm chí sẽ xa đến mức này trong chuyến hành trình của mình cơ chứ... Kaburagi... Trở lại đi mà !!
Nhưng nghĩ lại thì trong chuyến hành trình của con cháu đáng kính nhà Kaburagi không chỉ thất bại trong việc rời khỏi Nhật Bản, thậm chí lại còn thất bại trong việc rời khỏi đảo Honshu của chúng ta nữa chớ. Làm tôi cảm thấy có chút ngạc nhiên.
Một vài ngày sau đó, Kaburagi đã lần đầu tiên trình diện sau suốt một tháng trời. Trông cậu ta như bong bóng xì hơi vậy.
Làn da thảm đạm và đôi mắt đầy sự chết chóc. Uwahh... Trông như mọi thứ đều đã kết thúc vậy...
Cậu ta là người rất khó để tiếp cận, nhưng bây giờ nó lại theo một chiều hướng khác rồi. Không ai biết mình nên làm thế nào cả. Tôi vờ như tôi không nhìn thấy cậu ta.
Hầu hết mọi người đều nghĩ là cậu ta thành ra như thế vì cậu ta mới ốm dậy, nhưng đó là một ý nghĩ sai lầm hoàn toàn. Đã thế lại có một vài đám con gái nói chuyện với nhau về cái dáng vẻ kiệt quệ của cậu ta cũng rất là đẹp nữa.
Tôi cũng từng rất chán nản khi mà tình cảm của tôi với Tomoe - senpai không thành, nhưng mà tâm tình của tôi không tệ đến mức như cậu ta. Hầu hết vấn đề hẳn là nằm ở sự khác biệt về thời gian đi, khi mà tôi chỉ thích crush của mình trong vài tháng còn cậu ta là tận 10 năm cơ mà.
Đôi khi nó cũng thật có chút đau đớn khi phải nhìn đến mặt yếu đuối của một người tràn đầy năng lượng mà, đúng chứ. Mẹ nó, Kaburagi, bây giờ là lúc tìm tình yêu mới đó tên kia ! Nhà ngươi có một cuộc tình định cmn mệnh mang tên Wakaba - chan ở ngay đây nè !
Nhắc đến Wakaba - chan, thì cô ấy vẫn không che giấu lại được niềm hạnh phúc của cổ với kết quả bài thi lần trước. Dù sao thì học bổng của cổ cũng là dựa vào nó mà.
Trong khi toàn trường đang lo lắng cho Kaburagi, thì Wakaba - chan trông có vẻ chả quan tâm gì mấy. Tôi nghĩ rằng đôi khi tâm trạng của cô ấy cũng có chút bối rối.
Khi mà họ không có mối liên hệ gì với nhau, cậu ta sẽ không trút giận lên cô ấy đâu. Với lại ngay từ lúc đầu thì trông cậu ta cũng chẳng có tí năng lượng nào để làm việc đó rồi.
Maihama - san đến đón Kaburagi đi. Bình thường thì cậu ta sẽ ngó lơ cô nàng này, nhưng lần này cậu ta lại không hề chống cự gì với việc cô ta nắm lấy tay và chăm sóc cậu ta.
Cả một đống người từng tận mắt thấy qua Maihama - san trong suốt Lễ Hội Trường, thế nên đã có một cái nồi ồn ào ầm ĩ siêu to khổng lồ dấy lên khi thấy 2 người bọn họ đi về chung.
"Con nhỏ đó là ai thế ?"
"Maihama Ema của trường Yurinomiya đấy ! Cô ta rõ ràng là bởi vì thân thiết với Yurie - sama nên cứ bám dính lấy Kaburagi - sama đây mà !"
"Sao Kaburagi - sama lại có thể đi về cùng với một người con gái khác ngoài Yurie - sama kia chứ !"
Uwaa, uwaah, đây đúng là sự hỗn loạn đến từ địa ngục mà.
Mọi người đều đang làm vẻ mặt như quỷ ăn thịt người vậy !
Thậm chí cả những đứa con gái trong nhóm của tôi cũng híp mắt lại nhìn về hướng của cái xe một cách man rợ.
Serika - chan và Kikuno - chan cũng đang phun ra những lời nguyền rủa. Kaburagi này, chú có thực sự ổn hay không thế...? Nói mới nhớ, tên Enjou đang ở cái chốn quỷ quái nào thế hả ?
Tôi nhìn xung quanh và thấy tên đó cũng đang nhìn theo phương hướng của chiếc xe một cách nghiêm nghị.
Tất cả những việc đã xảy ra khiến tôi cảm thấy hơi bị sợ, thế nên tôi đã giả ngu như chưa nhận ra việc gì đang diễn ra và lẳng lặng thoát đi chỗ này.
Ngay đêm đó, Aira - sama nhắn tin cho tôi nói rằng chị ấy muốn gặp tôi để nói chuyện.
Lần đầu tiên sau khoảng thời gian khá dài bụng của tôi nó lại bắt đầu quặn thắt hết cả lên.
--------------------------
Chú thích :
(*) Kurikinton : là kẹo hạt dẻ được trộn chung với khoai ngọt nghiền nhừ và si rô kẹo hạt dẻ, nó được xem như là một món ăn truyền thống vào ngày Đầu Năm.(**) Toujinbou là một địa điểm tự tử nổi tiếng. Theo thống kê thì hằng năm có nhiều hơn 25 người tự tử ở đây bằng cách nhảy khỏi những mỏm đá cao 70 thước.(***) Thác Kegon là một địa điểm tự tử nổi tiếng. Đặc biệt là với giới trẻ Nhật Bản.(4) Aokigahara, được biết đến với tên gọi là Khu rừng tự sát hay Biển cây theo biến động được thống kê dựa trên núi Fuji, nhưng ở đó lại có hơn 105 hồ sơ tự sát được lưu lại hằng năm.