Trans + edit : Buru No Yume
---------------------
Lớp tôi quyết định mở quán cà phê cross - dress cho Lễ Hội Trường.
Ban đầu nó chỉ là quán 'cà phê' thôi nhưng sau khi nhìn thấy Iwamuro - kun nổi tiếng quá chừng khi mặc như nàng Lọ Lem, chúng tôi đã nghĩ, 'Này, sao không để những đứa con trai khác cũng mặc váy luôn thể ?'
Vậy nên bọn tôi sau đó lại nghĩ 'Tại sao không làm cho trót để tụi con gái cũng cross - dress luôn ?' đó cũng là cái cách mà cuối cùng bọn tôi thống nhất với nhau trai là hầu gái còn gái là quản gia.
Nhưng sau tất cả thì nó vẫn là 'hầu gái'. Hầu gái à. Có ai đó lên tiếng nói rằng nếu bọn tôi muốn làm chủ đề hầu gái, thì có lẽ chúng tôi cần tìm hiểu sâu hơn, làm nó đa dạng hơn chứ đừng chỉ làm một hầu gái bình thường, và đưa ra đề nghị tại sao không làm hầu gái gothic lolita. Chúng tôi đã tán thành ý kiến đó.
Mắt của Iwamuro - kun sáng rực lên. Tôi quyết định sẽ bàn bạc cụ thể với cậu ấy sau.
Về phần tôi thì, ban đầu chỉ có dự định là giúp đỡ chuẩn bị thức ăn trong nhà bếp thôi, nhưng Satomi - kun lại nói rằng,
"Kisshouin - san cậu cần phải phục vụ ở bên ngoài !"
Cuối cùng tôi đã phải mặc lên một bộ đồ quản gia luôn. Tôi cũng chả hiểu tại sao cậu ta lại cần tôi làm như vậy.
Mặt của tôi rất nữ tính và tôi cũng có quả đầu xoăn như xúc xích nữa, tôi không chắc là mình có thể trở thành một chàng quản gia nóng bỏng đâu.
Điều đó sẽ được xác nhận khi tôi khoác lên mình bộ trang phục này đi. Mình trông không được nam tính lắm. Hay mình nên buộc tóc lên ?
Hơn nữa, chắc cũng không thành vấn đề gì đâu. Tôi không nghĩ là ai cũng có thể thật sự nhận ra tôi chỉ bằng một cái liếc mắt khi mà tôi đang đứng chung với một bầy con trai cross - dressing nhìn như bộ lạc nguyên thủy và đầy kinh hãi kia.
Trong lúc tôi suy nghĩ về điều đó, Satomi - kun đưa tôi một cái cài đầu có tai thú trên đó.
"Đây là gì thế ?"
"Một đôi tai cừu đấy. Một quản gia (Shitsuji) cừu (Hitsuji). Không phải nó dễ thương lắm sao ? Tớ rất muốn cậu đeo nó đấy. Ô, và đừng có buộc tóc lên như thế chớ. Mái tóc đó là nhãn hiệu của cậu mà. Cậu không cảm thấy mái tóc xoăn tít của cậu trông rất giống một chú cừu hay sao ? Xem này" Cậu ấy nói thế và cài nó lên đầu tôi.
Lại là một con vật nữa à…? Tuy nhiên…
"Chỉ có tai thôi à ?"
"Đúng nha. Sao thế ?"
"Sau cuộc thi chạy trang phục lần trước, Kaburagi - sama đã hỏi tớ là tại sao tớ không mang mũi chuột"
"Eh… Tớ không nghĩ là mình có thể yêu cầu cậu mang một cái trong số chúng đâu"
"Nó cũng không thoải mái chút nào"
"....Đúng nhỉ, thôi thì lần này chỉ cần có đôi tai này là được rồi"
"Cậu có vẻ rất thích mấy cái tai"
"Đúng thế !"
Và thế là với nụ cười rực rỡ trên môi Satomi - kun đã phán xét định mệnh của tôi là một con cừu.
Lí do của cậu ta là, "Đó là bởi vì cậu là một con cừu đội lốt sói mà Kisshouin - san. Nó thật sự hợp đến hoàn mỹ với cậu đấy !"
Satomi - kun bộ trông tớ đáng sợ đến mức đó à ?
Tôi nhìn chính mình trong gương đang mặc trang phục quản gia và đeo tai cừu. Có ổn thật không vậy, tôi ơi.
Tôi mong là nó không quá tệ. Chuyện gì sẽ xảy ra nếu tôi đi theo chiều hướng điên rồ giống Iwamuro - kun đây. Tôi đáng lí phải là một Nữ hoàng Rococo nhưng bản thân tôi giờ lại cảm thấy mình đã trở thành một nhân vật trong vở hài kịch kỳ quái…
Iwamuro - kun và tôi thảo luận về trang phục của hầu gái. Họ sẽ đội mũ đội đầu hay là mũ sắt ? Họ sẽ mặc váy hay là áo sơ mi nữ với áo nịt ngực và váy cạp cao ? Có nên sử dụng vòng bên để làm cho váy phòng ra hay không ?
Iwamuro - kun rất cuồng nhiệt với chuyện này và không chịu chấp nhận ít hơn một ý kiến.
Cuối cùng thì những gì chúng tôi chốt lại là mũ đội đầu với tóc giả xoăn xúc xích. Nhưng mà chả hiểu sao tôi lại cảm thấy nó có chút quen mắt… Đó không phải là tóc của tôi sao ? Ờm, tóc của tôi cũng không có xoăn đến mức đó đâu.
"Con rất ngưỡng mộ mái tóc như công chúa của ngài đấy Sư phụ…." Cậu ấy nói thế trong khi cự quậy thân thể khổng lồ của mình.
Có vẻ như là cậu ấy đã đi quá xa để có thể quay đầu trở về rồi. Tôi cần phải đi xin lỗi cha mẹ cậu ấy thôi.
Và thêm nữa đó là tôi không nhớ mình đã trở thành sư phụ, hoặc thu nạp một đồ đệ khi nào cả. Đừng khiến mình lạc lối hơn nữa. Sư phụ của cậu đang ở câu lạc bộ Judo kia kìa.
Dù sao thì, tôi vẫn trang điểm cho cậu ấy thành một hầu gái gothic lolita đáng yêu.
Không giống như lúc tham gia trò chạy trang phục, hiện tại tôi có nhiều thời gian hơn để chuẩn bị, vậy nên tôi quyết định gắn cho cậu ấy đôi mi giả và vẽ lên những giọt nước mắt. Có lẽ nên gắn cả móng tay giả nữa.
Mn, mn. Cậu rất xinh đẹp đấy Iwamuro - kun.
Quán cà phê của bọn tôi đã rất thành công ngay từ ngày đầu.
Lúc đầu đám con trai rên rỉ bảo không muốn làm, nhưng ngay khi mặc lên cái váy họ dần dần bắt đầu cạnh tranh trong sự lộng lẫy. Cuối cùng thì một vài người bị chất lượng làm cho mê mẫn. Có khi nào trong số họ cũng có khá nhiều người thực sự muốn cross - dress hay không nhỉ ?
Nhờ đó mà đám nữ quản gia bọn tôi chỉ là làm nền cho hầu gái thôi.
Quán cà phê của lớp tôi, Cà phê Sheep Dolly, là một nơi mà bạn có thể yêu cầu bất kì hầu gái riêng biệt nào phục vụ cho bạn. Vì thế nên một vài hầu gái nổi tiếng đã phải bận rộn kinh khủng. Cơ mà, rõ ràng là tên của quán bọn tôi đến từ quản gia cừu và hầu gái trông như búp bê kia mà, nhưng sao tôi lại là người duy nhất mang tai cừu ?
Thêm nữa là, quán cà phê Sheep Dolly không có sử dụng và chưa từng sử dụng Thực Phẩm Biến Đổi Gen [note46387] đâu đấy.
Đột nhiên, có ai đó yêu cầu tôi phục vụ. Người đầu tiên chọn tôi đó là Tomoe - senpai !
"Tomoe-senpai ! Irasshaimase [note46388] !"
"Anh đến rồi nè, Kisshouin - san ! Cái tai dễ thương lắm. Con cừu (hitsuji) à, vì em là một quản gia (shitsuji) đúng không ?"
"Vậy nó thực sự đã xuất hiện à…"
Thế là nó rất kì lạ đúng không ? Dù vậy cũng đã hơi trễ để thay nó ra rồi.
"Vậy thì, Cô Cừu, làm ơn cho tôi một phần Bánh pound cake nho rượu rum""Vâng, sẽ mang ra ngay ạ !"
Tôi nhanh chóng rời đi để đưa món anh ấy đặt cho phòng bếp. Anh ấy đến chỉ để nhìn thấy mình ! Mình cảm thấy thật hạnh phúc ! Ehehe, và anh ấy còn nói là tai cừu của mình đáng yêu nữa !
Không hiểu sao nhưng mà tôi có cái cảm giác bây giờ chỉ mới thực sự là lúc mọi thứ bắt đầu !
Sau Tomoe - senpai, một vài người bạn ở lớp khác của tôi đến thăm quán. Ririna vênh váo bước vào điểm thẳng mặt và nói,
"Này ! Cô quản gia quái đản kia ! Mang cho tôi một ít trà, ngay bây giờ !"
Cũng có khá nhiều người yêu cầu tôi phục vụ. Tôi cũng khá là tự hào với số lượng đó nhưng đến cuối cùng thì tôi vẫn thua hầu gái gothic lolita Iwamuro - kun.
Satomi - kun cũng không ngớt lời khen ngợi tôi nữa.
"Khổng hổ danh là Kisshouin - san ! Khả năng hút khách của cậu ấy thực sự rất tuyệt luôn ấy !"
Ngài mai sẽ là ngày Lễ Hội Trường diễn ra, cho phép người ngoài vào trong. Mình sẽ cố gắng hết sức !
Khi đến thời gian nghỉ ngơi của tôi, tôi đã đến thăm câu lạc bộ Thủ công.
Cứ mỗi năm họ đều sẽ làm một chiếc váy cưới cho Lễ Hội Trường. Hôm nay là ngày họ bỏ tấm màn che của chiếc váy mà họ đã thiết kế và làm từ hồi tháng tư, nó là thành quả cho sự kết hợp của toàn bộ thành viên câu lạc bộ Thủ công.
Nó được thêu tỉ mỉ đến từng gấu váy, và nó tuyệt đến mức bạn không thể nào tin đây là một chiếc váy được làm ra bởi học sinh cao trung.
Dù tôi là thành viên (tạm thời), tôi chỉ đính lên đó một đóa hoa hồng bằng vải thôi. Lần đó khi tôi đang yên lặng nhìn họ làm chiếc váy, họ đã mời tôi hỗ trợ cùng. Tôi hoàn toàn không ép họ đâu á.
Có rất nhiều người đang đứng trong phòng ngắm nhìn nó, trong đó có cả Lớp Trưởng. Một thiếu nữ thực thụ đã nhập môn.
Tôi lẳng lặng lẻn ra phía sau cậu ấy.
"Có phải cậu cũng muốn mặc thử nó không Lớp Trưởng?"
"Uwah !? Kisshouin-san !"
Mặt của vị Nữ Lớp Trưởng nào đó đã đỏ lên một cách hiển nhiên. Mình hiểu, hiểu mà. Mình hy vọng một ngày nào đó giấc mơ của cậu sẽ thành hiện thực.
Ngay sau đó, Iwamuro - kun cũng bất thình lình từ đâu xuất hiện. Vậy là lại thêm một nhập môn thiếu nữ đến đây.
Một thiếu nữ Lớp Trưởng và một thiếu nữ của câu lạc bộ Judo. Đây là dịp để các thiếu nữ gặp mặt nhau nhỉ.
Ngày kế tiếp, cà phê Sheep Dolly trở thành một địa điểm hot.
Mặc dù giờ trường đã mở cổng cho người ngoài vào, nhưng họ vẫn cần có vé để vào cổng, vậy nên chỉ có bạn bè và họ hàng thân thuộc của học sinh ở đây mới có thể có nó.
"Mời mình nữa !" Yêu Chó - kun đã bảo tôi làm thế, nhưng nó sẽ rất bực mình nếu bị gọi là chó ở trường, thế nên tôi đã lịch sự từ chối cậu ta. Và hơn nữa tôi cũng đoán ra được cậu ta sẽ đề nghị đeo tai chó thay cho tai cừu. Tôi đã bị đối xử như một chú chó chăn cừu ở đây rồi vậy nên tôi không cần bất cứ chuyện xúi quẩy nào nữa đâu.
Lễ Hội Trường của Aoi - chan cũng tổ chức vào hôm nay, vì thế cô ấy không thể đến được. Thiệt là tiếc quá đi à.
Khi tôi đang chìm trong hồi ức, thì ai đó đã chỉ định tôi.
"Sakura-chan !"
Đó là Sakura - chan và Akizawa - kun.
"Gokigen’yoh, Reika-san"
"Xin chào Kisshouin - san. Sakurako đến tham quan nên tớ đã dẫn cô ấy tới đây"
Những người hầu gái cross - dressing của lớp tôi đã trở nên ồn ào lên khi nghĩ đến chuyện Akizawa - kun mang theo một cô gái.
"Reika - san, bộ đó quản gia đó hợp với bồ lắm. Cả đôi tai cũng rất thú vị nữa"
Mắt của bồ ấy rõ ràng là đang cười mình. Hmph. Satomi - kun xuất hiện từ khu vực của nhân viên.
"Chào mừng, Fukioka - san. Cậu đang đi tham quan với Akizawa hôm này à ?"
"Lâu rồi không gặp Satomi - kun. Tớ nghe nói Reika - san đang mặc đồ nam và tớ chỉ đơn thuần là muốn nhìn xem thôi ấy mà"
"Ra là vậy à. Vậy là 2 người là bạn của nhau hử ?"
"Đúng thế. Tớ và Reika - san đã là bạn của nhau từ hồi tiểu học cơ"
Mình đã thắc mắc được một lúc rồi, nhưng mà có gì to tát nếu không sử dụng kính ngữ kia chứ ? Và đã đó chuyện gì với nụ cười thùy mị của bồ ấy bây giờ vậy ?
Tôi có thể nghe thấy một vài từ như 'thuần khiết' và 'Yamato Nadeshiko' được thì thầm bởi nhóm hầu gái cross - dressing của lớp tôi.
Bồ tuyệt thật đó Sakura - chan. Bồ lừa sạch bọn họ luôn kìa. Năng lực giả tạo của bồ đã đạt đến trình độ thượng thừa rồi đó.
Hai người bọn họ đã bắt đầu đi tham quan khắp nơi trong trường. Có vẻ như mục đích thực sự của bồ ấy là làm cho toàn trường biết bồ ấy tồn tại , và tất nhiên là chặn đứng hết đám con gái muốn mon men tới gần cậu ấy. Thực tế thì chuyện Akizawa - kun không biết gì về âm mưu của bồ ấy thật đúng là là một điều rất may mắn.
Vào buổi chiều, mọi thứ đột nhiên trở nên ồn ào hơn. Hóa ra là do Đế Vương và Enjou đã đến quán cà phê Sheep Dolly! Và theo sau họ là Yurie - sama và Aira - sama ! Ồ, và hình như có cả Maihama - san nữa. Cả nơi này liền biến thành một mớ lộn xộn khi họ đến. Vì họ không điểm tên ai phục vụ cả nên tôi đã đến phục vụ cho họ.
"Lâu rồi không gặp Reika - san" Aira - sama nói.
Tôi chào lại mọi người.
"Kisshouin - san" Enjou nói "Đầu tiên là chuột, giờ thì là cừu ư ? Cậu biết đấy mọi người đều đang bàn tán về nó"
"Mũi cừu của cô đâu rồi ?" Kaburagi lên tiếng phê bình.
"Chiếc mũi đó sẽ làm khó thở đấy"
"Đã mang nó lên thì phải mang cho nghiêm túc chứ"
Cái tên này bị gì vậy trời.
"Với cương vị là một tiểu thư của nhà Kisshouin thì cô đúng là toàn mang mấy thứ kỳ dị" Maihama - san dùng lời lẽ đâm chọt trong lúc đang nghịch tóc của chính mình. Tôi đoán là cô ta không vui khi thấy Kaburagi nói chuyện với tôi.
"Ema" Yurie - sama khiển trách "Cho chị xin lỗi về cô bé này nhé Kisshouin - san"
"Yurie-oneesama ~" Maihama - san than vãn trước khi tiếp tục nói.
"Mặc như thế này, rồi lại nhịn ăn, cô đúng là toàn làm những điều kì quặc Reika - san à. Huhu" Cô ta cười lên.
Đừng có nhắc tới cái vụ nhịn ăn !
"Câu đó nghe cứ như đang phê bình mẹ của Masaya rất thậm tệ đấy. Có lẽ tôi nên nói với Obaa - sama về việc này" Enjou nở nụ cười.
Maihama - san đột ngột chấp vá lại lỗi sai đó với một nụ cười gượng gạo. Đúng là ngu ngốc mà. Còn nữa, nói hay lắm, tên chủ mưu chết tiệt.
Khi tôi nói xong với họ về những món họ gọi và bước vào nhà bếp, 5 người họ vẫn là tâm điểm của sự chú ý.
Maihama - san ngồi bên cạnh Kaburagi và cố gắng tạo một số đề tài để nói chuyện với cậu ta. Trông Kaburagi thì vừa chán ngấy vừa lãng tránh đi mưu toan của cô nàng đó. Yurie - sama và Aira - sama đang rất vui vẻ ước lượng từng hầu gái một.
Trở nên thân thiết với Kaburagi ở Zuiran đồng nghĩa với trở thành kẻ thù của rất nhiều cô gái. Bởi vậy mà, quán cà phê như muốn bị chôn vùi bởi những ánh nhìn chết chóc ngày một tăng lên của những cô gái. Maihama - san thì chỉ đáp trả lại bọn họ bằng nụ cười thắng lợi của mình thôi. Má ơi dễ sợ quá điiiiii !
"Đây nè Kisshouin - san"
Satomi - kun đưa tôi một ít trà, và một ít bánh quy cừu chỉ được tặng cho khách hàng nữ.
Tôi đặt từng cái trước mặt họ. Yurie - sama và Aira - sama được tôi đưa cho bánh quy bơ hình cừu màu vàng. Maihama - san thì được bánh màu đen. Mấy cái bánh quy cừu màu đen chỉ dành cho những khách hàng nhất định mới có thể có. Còn bây giờ thì nhấc mông lên và biến đi giùm cái, cái con nhỏ chuyên gây phiền phức kia !
Khi 5 người bọn họ rời khỏi, Aira - sama trông như đã biết lỗi rồi vậy.
"Xin lỗi vì đã làm em cảm thấy không thoải mái Reika - chan"
Đấy cũng không phải là lỗi của chị mà.
Còn về Kaburagi, thì Maihama - san vẫn cứ xoay xung quanh cậu ta và trông cậu ta vẫn chán chết kể cả lúc rời khỏi.
Trong khi tôi đang cảm thấy kiệt sức thì Iwamuro - kun đứng kế bên tôi.
"Đúng là tóc xoăn ngốc nghếch. Cô ta không thể so được với ngài đâu, Sư phụ"
.... Ừ. Cảm ơn cậu Iwamuro - kun.
Một tháng sau, khi kết quả cuối kỳ được dán lên, Kaburagi Masaya đã không có tên không danh sách đó.
-------------------------Artist: Kuramoto