Vậy là Aira-sama và Yurie-sama đã đỗ vào trường họ mong muốn và hiện chỉ còn chờ tốt nghiệp cao trung nữa thôi.
Từ khi Yurie-sama không đến salon dù chỉ một lần, Kaburagi tỏ ra tuyệt vọng ẩn sau chiếc mặt nạ điềm tĩnh của mình. Cậu ta hẳn bị đánh gục bởi sự khó khăn khi một học sinh trung học lại đi hẹn hò với sinh viên đại học. Dù cậu có vượt qua chông gai đi nữa thì cũng không thể xóa bỏ sự cách biệt về tuổi tác được.
Tôi nghe nói Aira-sama và Yurie-sama đã lưu ý dành khá nhiều thời gian hơn với cậu ta.
Chỉ là, có những ngày mà Yurie-sama quá bận bịu để đến, Kaburagi chỉ có thể nhìn ra cửa sổ và thở dài.
Không biết cậu ta ta có tính đi viết mấy câu thơ không, có lẽ tôi nên dạy cậu ta cách bói hoa chăng.
AH, tôi cũng biết đến một khu đền khá là hay đấy biết không? Ngôi đền đó khá là hiệu nghiệm cậu nên đi thử xem sao, Kaburagi-sama.
Nói đến mấy đoạn thơ thì anh chàng lớp trưởng chẳng có bước tiến mới mẻ nào dù đã mạnh dạn thể hiện tình yêu của mình.
Tôi đã chắc cú là cậu sẽ đi tỏ tình ngay sau đó, nhưng từ khi không thấy có dấu hiệu nào, nên tôi đã đi hỏi cậu ta, cậu nói rằng mình quá xấu hổ để thử.
Tôi thực sự không thể hiểu nổi cái tiêu chuẩn xấu hổ của cậu ta là gì luôn đấy.
Nghĩ tới đây thì tôi hỏi tại sao cậu lại làm mấy cái chuyện như viết thơ tình như thế… thì cậu đáp lại là cậu bị ảnh hưởng bởi Shimazaki Touson[note10928] , và trước khi nhận ra thì cậu đã bị nhiễm rồi, quả là là một căn bệnh đáng sợ.
Hình như lớp trưởng mong muốn Miharu-chan nhận ra tình cảm của mình thông qua những cậu thơ.
Cậu nghĩ rẳng bởi vì cái tên ‘Miharu(美波留) có chứa ‘ba(波)(làn sóng)’ nên cậu đi vẽ biển vô á? Ai lại đi làm thế bao giờ!
Nếu hai người cùng lớp và thân nhau ngay từ đầu thì, chắc có lẽ sẽ nhận ra, nhưng nếu cô ấy nghĩ cô ấy là người đó, thì trong trường hợp này sẽ khiến cô ấy hoàn toàn là một kẻ bị ảo tưởng về bản thân mất.
Cuối cùng lớp trưởng xin tôi vài lời khuyên cho bước tiếp theo, tôi gợi ý là cậu nên đưa socola valentive cho cô ấy, tôi đoán cậu ta khá là thích cái gọi là “được tặng Socola Valentive” bởi cậu đã chuẩn bị một thứ khá là đắt đỏ.
Không chỉ vậy, cậu ta quá xấu hổ để đưa cho cô ấy, vậy nên cậu đã nhờ tôi đưa giùm. Cái mức độ nữ tính của cậu ta đạt đến cái cảnh giới nào rồi vậy trời. Tôi đã bảo là nên có ít nhất là một tấm thiệp với lời chúc, nhưng đến phút cuối cậu cũng chẳng có đủ dũng khí để viết nốt. Chuyện này cũng tưởng tự khi thử dùng thơ. Hm, chẳng lẽ nên theo ý tưởng của Touson và vẽ thêm hình quả táo hay thứ gì đó vô chăng?
(Trans :
Mối tình đầu.
Lần đầu tiên gặp em lướt mái tóc của mình
Là khi anh thấy em dưới gốc cây táo
Cây trâm hoa trên mái tóc của em
Anh đã nghĩ bản thân em cũng chính là hoa
Em nhẹ nhành hướng bàn tay trắng muốt
Trao cho anh một quả táo:
Giống như màu đỏ chín của trái cây mùa thu
Những cảm xúc tình yêu đầu tiên của em
Niềm ao ước của anh, trong cơn vô thức
Chạm vào mái tóc của em
Chìm đắm trong niềm hạnh phúc của tình yêu
Say đắm trong tình yêu của em
Dưới gốc cây trong khu vườn cây táo
Trên con đường eo hẹp của thiên nhiên
Ai đã để lại kỉ vật này tại nơi đây?
Câu hỏi của em xuyên qua anh trong niềm hạnh phúc.
Shimazaki Touson
)
Vì vài lý do nên tôi phải đi đưa quà cho Miharu-chan kiểu như giri-socola vậy, cổ khá ngạc nhiên khi tôi bổng nhiên tặng quà và đồng thời kéo luôn tôi vào mớ rắc rối. Tôi vừa tặng solola đầy lãng mạng cho một cô gái mà tôi thậm chí không thân thiết, chuyện gì sẽ xảy ra nếu cổ hiểu lầm và phát tán tán vài tin đồn kì cục đây.
Và, cô ấy thực sự hiểu lầm nhưng theo chiều hướng khác. Câu chuyện lại chuyển hướng sang tôi, rằng tôi thích một người nào đó và đưa cho cô ấy gửi dùm vì tôi không đủ cam đảm để tỏ tình.
Miharu-chan nhìn tôi vẻ mặt đầy hiểu lầm và gật đầu “ Năm sau hãy cố hết mình nha!” và kèm theo sự an ủi không cần thiết.
Cậu chịu trách nhiệm về chuyện này như thế nào đây hả Lớp trưởng!!!
Và bây giờ Miharu-chan nghĩ rằng tôi đang thích ai đó.
Về phía lớp trưởng, thì cậu cực khi phấn kích khi tôi giao lại quà tặng của Ngày Lễ Trắng cho cậu ta.
Tôi bắt đầu thấy lo khi cậu ta càng ngày càng giống một thiếu nữ rồi đấy, tôi nghĩ mình nên bắt đầu thân thiết với cậu ta như với một người bạn nữ vậy.
Một ngày nọ, tôi nhận được tin tức từ Serika-chan về nhóm của Tsuruhana-san.
“Tsuruhana-san đang đeo khuyên tai đó.”
“Eh-“
Khuyên tại ở trường trung học sao !? Nghe có vẻ phạm pháp quá!
Chẳng phải đeo khuyên tai bị trường cấm rồi mà? Ủa mà tôi nghĩ tóc mũi khoan như tôi đâu có quyền nói thế.
[note10930]
“Vài cô gái cũng bắt đầu đeo khuyên tai luôn đó.”
“Không thể tin được. Không thể chấp nhận được.”
Kikuno-chan và vài cô gái khác cũng tham gia đi tám luôn.
Không giống như trường khác, Zui’ran đầy rẫy học sinh đến từ gia đình khá giả nên khá nhiều vấn để cần phải giải quyết. Do đó mà quy định nhà trường về tác phong học sinh cũng được áp dụng.
Nhuộm tóc cơ bản là bị cấm tiệt, nhưng tôi nghe nói chỉ cần nhuộm một ít và để cho nó khá tự nhiên thì không sao.
Và tôi cũng có mái tóc uốn xoăn nè.
Nhưng khuyên tai sao. Hình như bọn họ đeo mà không có sự đồng ý của cha mẹ thì phải, hay là bọn họ cảm thấy ổn khi để như vậy?
Hay có lẽ, ngạc nhiên thay là, cô ta tự tiện đeo thôi.
Trường hợp của cô ta là khá nghiên trọng đấy. Bỏ qua việc uốn tóc và nhuộm lại, vài gia đình truyền thống cực kì ghét để khuyên tai.
Okaa-sama cũng nói tôi không được đeo luôn
Và còn nữa, nhóm của Tsuruhana-san ngày càng hống hách hơn. Dù rằng nhóm của tôi vẫn đứng vị trí cao hơn họ, nhưng một ngày nào đó chắc sẽ thay đổi.
Serika-chan và người khác bắt đầu bàn luận giải quyết xem có nên đi mách về họ không. (Trans: Ý đi nói với giáo viên ấy)
Nhưng tôi thì mong họ nên dừng lại, nhóm của tôi yếu đuối giống như mấy lộng tóc của tôi vậy.
“Chúng ta nên theo dõi họ thêm một chút nữa, mình không nghĩ sẽ là ý kiến hay nếu nói chuyện này cho giáo viên.”
Tôi phần nào kiểm soát và làm dịu họ lại, nhưng có vẻ mọi thứ trở nên căng thẳng hơn khi chúng tôi học năm ba.
Trời, tôi ghét phải như vậy, mọi người cứ nghĩ tôi thuộc dạng cao thủ, nhưng thực chất tôi chỉ là kẻ sẽ cong đuôi bỏ chạy ngay khi có đánh nhau thôi. Con gái đáng sợ lắm.
Trong khi mọi chuyện xảy ra, tôi nghe nói là Kaburagi đã đến trường cao trung để dự lễ tốt nghiệp với bó hoa Ly ly. Lớp trưởng này, Kaburagi này, tại sao hết gã này đến gã khác trở thành những thiếu nữ thuần khiết vậy? Điều này khiến tôi có chút ghen tị đấy.
Nhưng hoa ly ly sao. Rất có thể cậu ta đã trông thấy Onii-sama tặng tôi bó hoa Urara và thấy thích nó chăng?
Thực ra thì hồi đó gã cũng nhảy điệu Walts với Yurie-sama luôn.
Bỏ qua Onii-sama một bên, có lẽ Kaburagi trở thành học trò của Imari-sama hay gì đó chăng.
Một ngày nọ, Imari-sama đến thăm tôi và đưa cho tôi một cái hộp hoa.Thật phong cách quá đi! Không hổ là Imari-sama đây mà! Kaburagi à, đàn ông con trai không thể dính mình vào mỗi mấy bó hoa đó đâu, thật giống như ngựa quen lỗi cũ mà![note10934]