Vào lúc Isaac và Lôi Điểu đang giao chiến kịch liệt tại Sảnh Carly.
“Là con Quái Vật Đen đó!”
Khi tổ đội chinh chiến tiến về Sảnh Carly, họ liền nhận ra đối thủ của Lôi Điểu và đội quân sử ma là ai.
Một thực thể có mặt mỗi khi ác quỷ xuất hiện. Một sinh vật có thể thi triển Băng thuật bá đạo trên diện rộng như vậy chỉ có thể là con “Quái Vật Đen” đó.
Ciel, một thành trong tổ đội chinh chiến, nheo mắt nhìn. Cô bỗng nghĩ đến chàng trai với mái tóc lam bạc.
Mặc dù sở hữu một lượng mana ít ỏi, cậu lại có được cảm nhận mana mà ngay cả cô còn không sánh bằng.
Khả năng cảm nhận mana tỷ lệ thuận với trữ lượng mana tối đa của một người.
Ciel thắc mắc vì sao cậu lại có được cảm nhận mana xuất chúng đến thế mặc dù chỉ thuộc hạng tép riu, nhưng cô đã nghĩ đến một khả năng giải thích cho nghịch lý này.
“Có khi nào...”
Con quái vật đó là chàng trai tóc lam bạc bị cô cho hít đất trước đó?
Một trận chiến ác liệt tại Sảnh Carly.
Ciel vẫn luôn nghĩ mình là người có thiên phú và sức mạnh, nhưng lỡ đâu bị cuốn vào trận chiến ấy thì chắc cô đã phải đối diện với cái chết vô nghĩa hơn cả con thiêu thân.
Kết cục của loài sâu bọ bị người qua đường giẫm đạp chí ít còn đỡ hơn.
Tất nhiên... đó chỉ là suy đoán của cô. Ciel có thể đã nhìn nhầm một người bình thường với một sinh vật toàn năng.
‘Cơ mà, nghe buồn cười thật.’
Bởi vì không thích chạy, Ciel đã hỗ trợ tổ đội chinh chiến từ phía sau trong lúc đi bộ lên đỉnh đồi.
Không lâu sau, sử ma được cô bí mật phóng lên trời đã quay về.
“Zabet,” một con dơi màu tím sở hữu mana hệ Lôi đáp trên vai cô. Nó vỗ đôi cánh với vẻ mặt ngạc nhiên.
[Ci-Ciel! Cậu đoán đúng rồi! Chính là cậu ta! Cái người đã đi cùng cậu trước đó!]
Zabet vội vàng bay xuống sau khi xác nhận tình hình trước khi Lôi Điểu và Isaac giao chiến. Nó vẫn bình an mặc dù bị cuốn vào cơn bão dữ dội sinh ra từ trận chiến.
Ciel nhìn Zabet ồn ào rồi khẽ nhắm mắt lại. Đó là lúc sự hoài nghi của cô trở thành khẳng định.
Nghe nói rằng hàng năm sẽ có những cá nhân vô cùng xuất sắc nhập học tại Học viện Märchen, xem ra tân học viên năm nay cũng không ngoại lệ.
Hơn nữa, thực tế không phải là Luce Eltania mà có một người còn mạnh hơn cả cô nàng thủ khoa.
Cho đến bây giờ Ciel mới nhận ra điều đó.
Sau khi sự việc kết thúc. Phía trên Học viện Märchen cũ.
≪Boo― Boo―≫
Một sinh vật tròn trịa như bóng bay đang lơ lửng trên trời.
Tứ chi của nó thụt vào trong cơ thể căng phồng, kèm theo là quả mặt dị hợm xếp thành nhiều lớp khiến ai đó khi nhìn cũng đều hãi hùng.
Lớp da nâu vàng của nó có hoa văn hệt như vết nứt trên cánh đồng lúa khô.
Những gì phát ra từ miệng nó chỉ là tiếng “Boo” vô nghĩa.
Con quỷ bóng bay vô năng ấy đang quan sát mọi thứ bằng [Thiên Lý Nhãn].
Cặp mí khép chặt dần hé mở. Đôi mắt sắc lạnh và đỏ ngầu nhìn xuống bên dưới.
Heinkel Độc Bá. Mặc dù bây giờ tạm thời vô năng, nhưng hắn chính là một trong các tai ương nguy hiểm nhất. Hắn âm thầm quan sát Isaac, người đang chiêm ngưỡng [Hào Quang Đại Thụ].
≪Boo― Boo―≫
Chẳng mấy chốc, Heinkel đã lẩn khuất bóng sau những đám mây.
———————❖———————
Các nhân viên tại Học viện đã phải chạy đôn chạy đáo sau sự xuất hiện của Vera và Lôi Điểu Galia. Nó bao gồm việc điều tra tại chỗ và tìm ra sự thật, thẩm vấn các nạn nhân, thuyết phục các nhà đầu tư có ảnh hưởng lớn trong việc đảm bảo tài chính Học viện, phân tích nguyên nhân dẫn đến sự tình, phương pháp cải thiện an ninh, v.v. Học viện đã dồn hết mọi nguồn nhân lực vào trong đấy.
Vụ việc Lôi Điểu không chỉ nghiêm trọng mà phải là cực kỳ nghiêm trọng. Nếu chỉ sai một ly thôi thì hậu quả sẽ rất không lường.
Để rồi khi kỳ nghỉ hè đến, các Hiệp Sĩ Hoàng Gia sau khi nghe được tin về Học viện sẽ đến đây. Tình hình lúc ấy tiếp tục leo thang, và ban lãnh đạo nhà trường đã phải hao tâm tổn sức đến độ hộc máu.
Luce đã được mời đến Ủy Ban Điều Tra Sự Thật với tư cách là chủ nhân của Lôi Điểu Galia. Tuy nhiên, vì rõ ràng ả ác quỷ đã ép buộc triệu hồi Galia trái với ý muốn Luce nên không có lý do gì để kỷ luật cô bé tội nghiệp cả.
Thế nhưng, Lôi Điểu Galia là ma thú tám sao. Nếu một ma thú diệt quốc lại vô cớ đi tàn phá thì phía Học viện không thể làm ngơ được. Họ cần bảo đảm nó sẽ không gây họa nữa.
Vấn đề là Luce hiện giờ đang trong tình trạng cạn kiệt mana, ngay cả ma thuật cơ bản cũng khó lòng dùng được huống chi đến việc triệu hồi sử ma.
Chẳng cần biết bạn có nhiều mana cỡ nào, chỉ cần cạn kiệt là tốc độ hồi mana sẽ giảm trầm trọng. Không, ngay cả từ “cạn kiệt” cũng không đủ để miêu tả. Luce sẽ phải mất ít nhất một tuần để khôi phục lại thể trạng bình thường.
Cuối cùng, phía Học viện mong Luce sẽ thông cảm và quyết định cách ly cho đến khi cô hoàn toàn bình phục.
Họ cũng chỉ định một người đứng ra giám sát cô.
“Ra đây là phòng của hậu bối non nớt làm chị phải khổ sở sao~?”
Sảnh Charles, ký túc dành riêng cho các học viên ưu tú của Học viện.
Luce đang ngồi trên giường với chiếc khăn tắm trên đầu, mặc trên người là bộ đồ một mảnh dễ chịu. Không lâu sau khi cô gái với mái tóc tím đội chiếc mũ phù thủy bước vào phòng, một luồng khí tức nguy hiểm, dày như sương mù tỏa ra từ người cổ.
Giám sát viên, Dorothy Heartnova. Cô mang trên mình một cảm giác xa cách trước ánh mắt ngây dại của Luce. Kết quả là bầu không khí giữa hai người tạo ra sự tương phản rõ rệt chia đôi cả căn phòng.
Suy cho cùng, ai cũng gọi Dorothy là tai họa mà. Một người không thể bị ràng buộc bởi bất kỳ quy tắc hay định luật nào. Đôi mắt hăm dọa của Luce chẳng qua chỉ như một con kiến qua đường với cô thôi.
Dorothy dùng khăn tay che mắt lại rồi đi vòng quanh phòng của Luce như một nhà thám hiểm đang khám phá một vùng đất mới.
Luce thấy khó chịu với thái độ của vị tiền bối.
Ngặt nỗi đang trong tình trạng cạn kiệt mana, cô chỉ có thể nghiến răng chịu đựng mà không thể làm gì hơn.
“Nyahaha! Căn phòng này hợp với tính cách của em thật đấy! Nội thất kiểu gì đây, chẳng thấy một góc đáng yêu nào cả!”
“...”
“Ngay cả một con gấu bông cũng không có luôn! Em thiếu thốn lắm sao? Cần chị cho mượn một con không?”
“...”
“Kyaa, cái gì đây? Một con hình nhân bị nguyền rủa dùng trong hắc thuật! Không ngờ hậu bối đây lại có sở thích kỳ lạ như vậy~ Nè, chị có thể thử bỏ tóc của em vào đây lúc chán quá được không? Được mà nhỉ?”
“Nếu chị đến đây để gây sự thì mời ra ngoài cho.”
Luce không thể nhẫn nhịn được nữa nên đã lên tiếng. Đó là câu đầu tiên cô nói sau mười phút kể từ lúc Dorothy có mặt. Luce nói ra suy nghĩ trong đầu mặc cho đối phương có là tiền bối của cô hay nhân vật mạnh nhất tại Học viện.
Nhưng Dorothy như thể biết trước điều đó, hé mở đôi mắt hình bán nguyệt và tiến lại gần Luce với nụ cười nham hiểm.
Dorothy ngồi bên thành giường rồi quay đầu sang Luce. Luce cố tình lảng tránh ánh mắt của của cô.
“Hậu bối, em có nhận ra điều gì đó lạ không?”
“...”
“Em không cần phải kiềm chế con chim điện đó nữa đâu.”
Luce cau mày. Cô cuối cùng cũng nhìn thẳng vào mắt Dorothy.
Con ngươi của Dorothy lúc nào cũng rực rỡ như vũ trụ được thêu dệt bằng ánh sao. Đôi đồng tử hình ánh sao ấy vẫn còn đó. Chúng vẫn thật thật ảo ảo như mọi khi.
Dorothy đã lập khế ước Stella, Tinh Linh Ánh Sao. Đôi mắt của cô bị biến đổi độc lạ dưới ảnh hưởng của Stella. Luce nghe được câu chuyện đó khi cô ở cùng với Isaac.
Vào lúc ấy, Luce đã không chú tâm đến nội dung của cuộc trò chuyện, cô chỉ lặng lẽ lắng nghe vì muốn tận hưởng khoảng thời gian ở cạnh Isaac.
Rõ ràng vị tiền bối phiền phức kia là một nhân vật nguy hiểm.
Luce không thấy lạ khi Dorothy nhận ra cô vẫn luôn dùng một nửa lượng mana, tương đương với tổng lượng mana hệ Lôi của cô, để trấn áp Lôi Điểu.
Luce chỉ phản ứng khi nghe được cô không cần phải kiềm chế Lôi Điểu nữa.
Là chủ nhân của Galia, cô rõ ràng cảm nhận nó đã được giải thoát khỏi xiềng xích của lời nguyền và quay lại làm một sử ma ngoan ngoãn. Giờ thì không biết rằng tình trạng của cô sẽ ra sao khi mana hồi lại.
Tuy nhiên, cô biết rất rõ một điều.
Luce giờ đây sẽ có thể tung toàn lực.
Nếu không có gì khác, vị trí tân học viên mạnh nhất Khoa Ma Thuật của cô sẽ được củng cố thêm.
“...Galia được tự do rồi.”
“Chị biết chứ, con chim điện đó quả là một cậu nhóc tốt nhỉ.”
“Đừng gọi Galia là chim điện nữa. Chị đang hạ nhục nó đấy.”
Luce vẫn khó gần như mọi khi.
Cơ mà, ngoài Isaac ra thì Dorothy chính là người trò chuyện với Luce nhiều nhất. Luce có thói quen là hay phất lờ lời nói của mọi người.
Có vẻ là vì cô thường xuyên gặp mặt Dorothy.
“Nihihi.”
Dorothy cười hồn nhiên khi cô rời khỏi giường và tiến về phía cửa ra vào.
“Thế thì kết thúc cuộc giám sát thôi.”
“Nhanh vậy sao...? Chẳng phải Học viện bảo ba ngày lận mà...”
“Phiền lắm!”
Câu trả lời ngắn gọn và xúc tích của Dorothy lập tức thuyết phục Luce.
“Thế nên hậu bối này, em hãy ngoan ngoãn ở yên đây nhé!”
Dorothy nở một nụ cười tinh nghịch rồi mở cửa bước ra ngoài hành lang.
Ngay khi cô rời khỏi, căn phòng trở nên im ắng. Bầu không khí thay đổi nhanh thật.
Cuối cùng nỗi phiền toái cũng biến mất. Luce thở phào nhẹ nhõm.
Bịch.
Cô nằm bệt xuống giường và nhìn trần nhà chằm chằm. Giờ thì được ở một mình rồi, nhiều suy nghĩ bắt đầu ùa vào tâm trí cô.
Greung. Anh ta lại cứu cô lần nữa. Quả nhiên đó là một nam nhân dùng Áo Choàng Ngụy Trang để che dấu thân phận, và dường như lớp ngụy trạng của anh ta đã bị bại lộ do áo choàng hư hại trong lúc chiến đấu với lũ quỷ.
Vào lúc ấy, đôi mắt của cô quá mờ nên không thể nhìn rõ được diện mạo của anh ta.
Tuy vậy, Luce chỉ có thể nghĩ đến một người từ kích cỡ bàn tay đã chạm vào người cô và đường nét bờ vai.
“Isaac...”
Luce rất muốn nắm lấy tay cậu ngay bây giờ để so sánh kích cỡ và cảm giác của chúng với tay của Greung trong ký ức mình.
Tất nhiên, nếu cô suy luận hợp lý hơn, rõ ràng hai người họ không thể là cùng một người được.
Cứ cho Isaac là Greung đi. Vậy ai có thể giải thích được trữ lượng mana và năng lực của cậu? Vả lại, hằng ngày cậu đều luyện tập vô cùng chăm chỉ.
‘Nhưng...’
Hệ Băng. Cỡ tay. Bờ vai.
Cô gái có khả năng ghi nhớ mọi thứ không phải là kiểu người dựa dẫm vào trực giác. Tuy nhiên, trực giác đang gào thét với cô lúc này.
Mình tin rằng danh tính thật sự của Greung chính là Isaac.
Có lẽ cô đã cảm thấy như vậy kể từ bài kiểm tra xếp lớp. Trực giác mà Luce liên tục phất lờ có thể đã luôn cố gắng thuyết phục cô Isaac chính là Greung.
Có lẽ vì vậy cô cảm thấy Isaac rất thân thuộc... Luce đã không nhận ra.
“...”
Cuối cùng chọn tin vào trực giác của mình, Luce bật nhảy khỏi giường và hướng về cánh cửa.
Cô đã được nam nhân bí ẩn đó cứu mạng hai lần. Làm sao cô không bị anh ta hấp dẫn cho được.
Mỗi khi nghĩ về người ấy, trái tim của cô như đập loạn xạ, phá tan bầu không khí tĩnh mịch. Kể cả với Luce ít khi tiếp xúc với người khác, không khó để cô nhận ra bản chất của thứ cảm xúc lạ lẫm mà mình đang lần đầu trải nghiệm.
Lồng ngực cô đang thổn thức. Luce cảm giác như mình sắp phát điên vậy. Chỉ khi nào tìm ra được danh tính của Greung thì sự hỗn loạn bên trong cô mới chịu dừng lại.
Phải nhanh chóng tìm hiểu xem Isaac có phải là Greung không. Đây là lúc để giải quyết mâu thuẫn giữa lý trí và trực giác, cũng như là xoa dịu cơn thổn thức trong lồng ngực.
Ngay khi cô vừa định vặn nắm cửa thì...
Rắc rắc―!
“Ây da!”
Cô thấy tay nhói đau và lập tức lùi lại. Một chùm ánh sao xuất hiện rồi biến mất trên tay nắm cửa.
Vừa rồi một tờ ghi chú nhỏ mắc dưới tay nắm rơi xuống sàn khi xảy ra tác động. Khi cô nhặt nó lên thì thấy một dòng chữ và một hình vẽ nhân vật đội mũ phù thủy.
[Đã bảo là ở yên đấy đi mà! Nghỉ ngơi đi! Chị sẽ mang đồ ăn cho em!]
Một hình bóng xuất hiện trong khóe mắt của Luce. Cô nắm chặt lòng bàn tay và vò nát tờ ghi chú.
Sau cùng, cô thử trốn thoát bằng cửa sổ, nhưng kết quả vẫn vậy. Sát khí của Luce giờ đây càng mãnh liệt hơn.
———————❖———————
=================================
[Trạng Thái]
———————
Tên: Issac
Cấp: 60
Giới Tính: Nam
Năm: Nhất
Danh Hiệu: Tân học viên
Mana: 1800/1800
_ Tốc Độ Hồi Phục Mana (C)
_ Thể Lực (B-)
_ Sức Mạnh (B-)
_ Trí Tuệ (C+)
_ Ý Chí (A-)
[Tiềm Năng]
———————
Điểm Chỉ Số: 0
◈ Tốc Độ Tăng Trưởng
————————————
_ Hiệu Quả Luyện Tập Vật Lý (B+): 56/100 [Tăng]
_ Hiệu Quả Luyện Tập Ma Thuật (A): 71/100 [Tăng]
_ Hiệu Quả Học Tập (B+): 51/100 [Tăng]
◈ Kháng Nguyên Tố
———————————
_ Kháng Hỏa (D-): 10/100 [Tăng]
_ Kháng Thủy (D+): 16/100 [Tăng]
_ Kháng Băng (C+): 34/100 [Tăng]
_ Kháng Lôi (B-): 39/100 [Tăng]
_ Kháng Nham (D): 12/100 [Tăng]
_ Kháng Phong (C-): 23/100 [Tăng]
_ Kháng Thuộc Tính Trung Lập (D+): 18/100 [Tăng]
◈ Sức Chiến Đấu Với Các Tộc
——————————————
_ Sức Chiến Đấu Với Nhân Tộc (E): 4/100 [Tăng]
_ Sức Chiến Đấu Với Tộc Khác (E): 1/100 [Tăng]
_ Sức Chiến Đấu Với Thiên Tộc (E): 0/100 [Tăng]
_ Sức Chiến Đấu Với Quỷ Tộc (S): 100/100 [Tăng]
[Kỹ Năng Chiến Đấu]
———————————
Chuỗi Nguyên Tố 1: Băng
_ Uy Lực Nguyên Tố (B-)
_ Hiệu Quả Nguyên Tố (B-)
_ Sức Mạnh Tổng Hợp Của Nguyên Tố (B-)
Chuỗi Nguyên Tố 2 (Khóa)
[Kỹ Năng Đã Sở Hữu]
――――――――――
Phát Động
_ (★1) Tạo Băng (B-) /
(★5) Hắc Băng (B-)
_ (★2) Màn Băng (B-)
_ (★1) Lãnh Khí Phát Tán (B+)
_ (★1) Ma Thuật Bảo Vệ Cơ Bản (D+)
_ (★4) Hỏa Băng (C+)
_ (★4) Tường Băng (C+)
_ (★5) Bộc Phát Băng Kết (C-)
_ (★2) Phấn Tuyết (C)
Nội Tại
_ (★7) Thấu Hiểu Tâm Trí
_ (★5) Dò Tìm Ác Quỷ
_ (★9) Băng Đế
Cây Kỹ Năng ≪Chi Tiết≫
[Đặc Tính Độc Nhất]
―――――――――
_ Thợ Săn
=================================
=================================
[Sử Ma]
——————————————
Eden (Cấp: 50)
Bậc: ★3
Tộc: Ma Thú
Hệ: Nham
Liên Kết: 65
Đồng Bộ: 20
Mana Dùng Để Triệu Hồi: 40
_ Kỹ Năng Sở Hữu ≪Chi Tiết≫
=================================
Đã bốn ngày trôi qua kể từ sự kiện Hàng Phục Lôi Điểu và Luce bị cách ly.
Trong khoảng thời gian ấy, Học viện đã cho tập hợp các học viên và giải thích chi tiết chuyện xảy ra trong bài kiểm tra cuối kỳ một của học viên năm nhất Khoa Ma Thuật. Họ đã thông báo việc kiểm tra lại; tuy nhiên, những học viên nào đã hoàn thành bài kiểm tra hoặc có một Thẻ Rơi trước khi sự cố xảy ra sẽ nhận được điểm cộng.
Hiển nhiên những người đã hoàn thành bài kiểm tra đều phản đối, nhưng rồi miễn cưỡng chấp do ý kiến của số đông cho rằng đấy là sự cố nguy hiểm, ảnh hưởng đến an nguy của các học viên. Vâng, đó là sức mạnh của số đông.
Trong ❰Ma Pháp Hiệp Sĩ của Märchen❱ cũng có khúc kiểm tra lại. Đó là điều mà tôi đã dự liệu trước.
Tóm lại, điểm của học kỳ một được xác định bằng tổng điểm các bài kiểm tra và điểm đánh giá quá trình tính cho đến thời điểm hiện giờ. Do vậy, được cộng điểm khi kiểm tra là một lợi thế lớn.
Hiển nhiên, tôi chính là người nhận được nhiều điểm cộng nhất. Tuy vậy, tôi khó mà đạt điểm giỏi trong học kỳ một vì đã xin đầu hàng trong bài đánh giá giao đấu.
Và theo trực giác, tôi cảm giác như chiêu buff hệ Băng, [Hắc Băng], thấm nhuần hắc mana không phù hợp với [Băng Đế] chút nào.
Đặc biệt là khó mà sử [Hắc Băng] với Băng thuật bảy sao trở lên. Nó giống việc bạn ép buộc liên kết và vận hành các mạch không khớp với nhau, chẳng mang lại hiệu quả gì cả.
Nói tóm lại, việc bỏ ra điểm chỉ số để nâng cấp sức mạnh ma thuật chẳng đáng tí nào.
Thêm nữa, lượng mana tiêu thụ gần như gấp ba lần trước đó. Nói nôm na, trừ khi muốn đánh nhanh thắng nhanh thì tốt nhất tôi nên dùng [Hắc Băng] một cách thận trọng.
Tôi dùng 5 điểm vào [Hiệu Quả Luyện Tập Vật Lý] và 16 điểm vào [Hiệu Quả Học Tập] với 21 điểm chỉ số đã nhận được.
Mỗi chỉ số kháng nguyên tố của tôi đều đã tăng thêm mười điểm nhờ mở khóa thành tựu trong sự kiện Hàng Phục Lôi Điểu. Điều kiện tối thiểu để lấy được Lưỡi Hái Băng của Hilde là chỉ số [Kháng Hệ Băng] phải đạt 60 hoặc hơn. Với Vòng Tay Nguyên Tố, giờ thì tôi đã có thể vượt qua ngưỡng đó rồi.
Phần lớn là nhờ vào sự xuất hiện sớm của Leafa Hão Huyền, kẻ đáng lý nên xuất hiện trong học kỳ hai mới đúng. Kế hoạch của tôi là đi lấy cây lưỡi hái khi kết thúc năm nhất, nhưng giờ điều kiện để lấy nó đã được đáp ứng trước khi vào học kỳ hai.
Nói trắng ra, tôi định sẽ lấy Lưỡi Hái Băng của Hilde – vũ khí tối thượng hệ Băng – trong kỳ nghỉ này. Mỗi việc cầm thứ vũ khí huyền thoại đó trên tay thôi là sức mạnh của Băng thuật sẽ gia tăng đáng kể.
“Luce Eltania, trò sẵn sàng chưa?”
Giữa ban ngày, tại bãi biển.
Bãi biển gần Học viện Märchen đẹp đến mức có thể gọi là một điểm du lịch hấp dẫn khép kín. Bãi cát trắng mịn phản chiếu ánh dương, cùng với hình ảnh của mặt biển gợn sóng màu lục bảo trông rực rỡ làm sao.
Tại đó có một cô nữ sinh là người duy nhất nhúng bàn chân xuống mặt nước. Mắt tóc vàng hường óng ả của cô tung bay trong làn gió biển. Luce Eltania.
Dưới sự giám sát của các giáo sư Học viện, Luce gật đầu trước câu hỏi của Giáo sư Fernando.
Học viện đã dẫn theo các phù thủy cấp cao và cả Dorothy Heartnova, người được coi là nhân vật mạnh nhất tại Học viện. Việc này là để đảm bảo cho sự an toàn của sử ma tám sao, Lôi Điểu Galia. Họ cần chuẩn bị tinh thần cho mọi trận chiến xảy ra đột xuất.
Hiện tại, Luce đã khôi phục đủ lượng mana để gọi Galia ra. Việc cô nàng có thể triệu hồi một sử mana tám sao chỉ sau bốn ngày trong tình trạng cạn kiệt mana chứng tỏ tốc độ hồi phục mana của cổ nhanh khủng khiếp.
Và tôi đang bí mật quan sát sự việc trong lúc nấp sau một gốc cây gần bãi biển.
Luce đưa tay trái về phía biển cả.
Ngay sau đó, Giáo sư Fernando ra lệnh cho cô ấy triệu hồi Lôi Điểu.
Kết ấn trên cổ tay trái Luce bắt đầu phát ra ánh sáng tím.
Vùuuuuuuuu― Đùuunngg────!!!
Trong tích tắc, mây đen che kín khắp trời, sấm sét tím gầm vang dữ dội.
Lôi Điểu hiện thân từ chùm sét tím lập lòe giữa không trung. “Lôi Điểu Galia” đã lộ diện.
────────[Squaaaaaaawk────!!]
=================================
[Lôi Điểu Galia]
―――――――――
Cấp: 175
Tộc: Ma Thú
Hệ: Lôi
Độ Nguy Hiểm: X
Tâm Trí: [Thấy nhẹ nhõm vì Luce Eltania vẫn bình an vô sự.]
=================================
Galia hạ cánh xuống chỗ nước nông của vùng biển và nhìn Luce.
Trong khi mọi người đều nín thở thì Luce là người duy nhất thấy bồn chồn.
Nó nhẹ nhàng khều má cô nàng bằng đỉnh của chiếc mỏ lớn.
Và sau đó, Luce dịu dàng ôm lấy đầu của Galia vào lòng.
“Tại sao... đến tận bây giờ ngươi mới chịu trở lại chứ... Tại sao...?”
Cô gái lỗ mãng và lạnh lùng của mọi ngày...
Đang gục đầu khóc nức nở.
Với Luce, Galia là sinh vật duy nhất cùng cô chia sẻ những ký ức về khoảng thời gian tại ngôi nhà bánh kẹo. Mặc dù Hansel và Phù Thủy Ngôi Nhà Bánh Kẹo đã mất, Galia vẫn cỏn sống dẫu dính phải lời nguyền.
Vì thế, một trong những mong muốn của Luce chính là đưa Galia trở về trạng thái ban đầu.
Và điều đó đã thành hiện thực, ngay tại lúc này đây.
Galia cụp đôi mắt. Sau bao nhiêu năm trời nhiễm lời nguyền “bản tính hủy diệt” của Ác Long, nó hẳn là rất ân hận vì đã trở thành gánh nặng cho Luce.
Các giáo sư lặng lẽ quan sát cuộc đoàn tụ của Luce và Lôi Điểu. Cô ấy ôm chặt Galia một lúc lâu.
Một ngày nào đó, Luce sẽ trở thành một Tháp Chủ lẫy lừng, xưng bá khắp cả Đế quốc và ghi danh trong sử sách.
Vào lúc này đây, mong muốn giải phóng Galia khỏi lời nguyền trở thành hiện thực đã đánh dấu cho sự khởi đầu của hành trình ấy.
———————❖———————
Vào một đêm tối tại Sảnh Doris, ký túc xá cho các học viên có thứ hạng kém.
Tôi đang lau khô mái tóc ướt nhẹp của mình bằng khăn tắm. Tôi vừa mới tắm xong sau khi quay về từ buổi luyện tập hằng ngày.
Khi trở về phòng, đủ loại suy nghĩ vẩn vơ chẳng thèm xuất hiện lúc tôi luyện tập bỗng xẹt ngang tâm trí.
Cái nổi bật nhất trong số đó chắc chắn là về Kaya.
Tôi thật sự muốn bày tỏ lòng biết ơn với cổ vì đã sử dụng [Hào Quang Đại Thụ], dẫu đó chỉ là gián tiếp.
Cơ mà, dạo gần đây Kaya có vẻ đang cố tính lảng tránh tôi.
À thì, không phải là theo hướng xấu. Dựa theo [Thấu Hiểu Tâm Trí], cô ấy luôn vui mừng khi gặp tôi.
Kaya còn đỏ mặt và trông ngượng ngùng mỗi khi nhìn thấy tôi. Có vẻ cô nàng đã nảy sinh tình cảm nam nữ với tôi rồi.
‘Chắc là vì Kaya và mình đã trải qua nhiều chuyện cùng với nhau.’
Tôi đoán được đại khái thời điểm mà Kaya đã phải lòng mình. Có thể là lúc chúng tôi đến hang kiến và trong bài kiểm tra cuối kỳ một.
Cái ngày đi săn Garzia Ẩn Sĩ, do tình cảnh ép buộc nên chúng tôi đã ngủ chung với nhau.
Trong trận chiến kịch liệt của bài kiểm tra cuối kỳ, tôi đã đặt Đũa Phép Armana vào tay Kaya từ đằng sau. Lúc ấy, tôi cứ nghĩ mình đã hết cách bởi quá tuyệt vọng...
Đúng thật là tôi đã quá bất cẩn với cô gái không có phòng bị với đàn ông. Giờ hối hận cũng đã muộn.
Đương nhiên, nếu có được một mỹ nữ như Kaya làm bạn gái thì tôi sẽ vui sướng đến độ khỏa thân nhảy cẳng lên, xoay người 360 độ và rồi lộn nhào trên không trung trong lúc hét “Húuuu!” hết cỡ luôn.
Ngặt một nỗi tình cảnh hiện giờ không cho phép tôi hẹn hò bất kỳ ai cả. Ít ra là cho đến khi đả bại Tà Thần.
Ngoài ra còn có vài rắc rối xoay quanh Kaya cần được giải quyết trước đã.
Vả lại, tôi đâu có bị nhan sắc của Kaya hút hồn đâu. Vướng vào chuyện yêu đương bây giờ chỉ tổ cản trở việc luyện tập của tôi thôi. Vì vậy, tôi đành phải gác lại chuyện của Kaya sau vậy.
Nghĩ xong, tôi mặc áo quần vào.
「Tạo Nước (Hệ Thủy, ★1)」
Toạt──!
“...?”
Đột nhiên, tôi nghe tiếng nước bắn lên cửa sổ. Không phải do mưa trút xuống mà là do ai đó bắn nước lên.
Tôi tiến đến cánh cửa sổ và mở toang nó ra.
Bên ngoài ký túc xá, đứng dưới đêm trăng là một cô học viên với mái tóc vàng hường và một chú cá voi sát thủ nhỏ nhắn đang vẫy chào tôi.
Không ngờ là Luce lại tự mình đến tìm tôi...
Mặc dù đang là mùa hè, nhưng trời khá lạnh khi về đêm. Tôi mặc một chiếc áo khoác mỏng rồi rời ký túc xá.
Trên lề đường của khuôn viên Học viện Märchen có những ánh đèn rọi sáng Luce, cô gái đang đứng trên con đường đá dăm. Cô ấy mặc chiếc váy một mảnh cùng với áo len.
Ngay khi Luce thấy tôi, cô ấy thu hồi Bello rồi tạo dáng đứng thẹn thùng. Nụ cười hiền dịu như mọi khi xuất hiện trên môi cô nàng.
=================================
[Luce Eltania]
―――――――――
Cấp: 150
Tộc: Người
Hệ: Thủy, Lôi
Độ Nguy Hiểm: X
Tâm Trí: [Mừng rỡ vì được gặp bạn.]
=================================
Cấp độ của Luce đã tăng vọt. Cửa sổ trạng thái đo được cổ đang ở cấp 150.
Khi giờ đây Galia đã quay lại trạng thái ban đầu, cô ấy sẽ bảo toàn được toàn bộ lượng mana hệ Lôi vốn có của mình.
Nói đúng hơn, cô nàng đã trở về cấp độ gốc của mình. Luce vốn dĩ mạnh sẵn rồi.
Nhân tiện nói thêm, khi người chơi lên cấp, họ sẽ nhận được chỉ số tiềm năng và nhận ít sát thương hơn từ kẻ thù thua cấp.
Tuy nhiên, vài người có cấp độ chỉ đơn giản phụ thuộc vào khả năng chiến của họ. Tiêu chí để xác định cấp độ mỗi người vốn dĩ khác nhau.
“Lâu rồi không gặp cậu, Luce. Thời gian cách ly của cậu hết rồi sao?”
Luce gật đầu.
“Sao vậy?”
“Tớ nhớ cậu lắm, Isaac.”
Tôi hít một hơi thật sâu trong giây lát. Đôi lúc, những lời phát ra từ Luce như đánh một đòn chí tử vào tim tôi vậy.
Cổ nói vậy không phải vì muốn thành đôi với tôi. Trái tim của Luce sẽ rộng mở ngay khi vừa mở ra một chút, vì vậy mà cô nàng khá thân thiết với tôi. Chỉ là bao quanh lối vào là một rào cản khổng lồ.
Hơn nữa, cô ấy đã tạo nên một bức tường ngăn cách với mọi người xung quanh vì biến cố trong quá khứ.
Thế nên, cổ mới không hiểu rõ làm thế nào để giữ khoảng cách của một người bạn, và điều gì không nên nói trong tình bạn.
Tôi có thể hiểu và phất lờ lời tán tỉnh vô thức của Luce.
“Cậu ổn chứ? Nghe nói cậu gặp không ít rắc rối. Tớ lo lắm đấy, nhưng mà lại không thể tới thăm bởi cậu đang bị cách ly.”
“...!”
=================================
[Luce Eltania]
―――――――――
Tâm Trí: [Hạnh phúc vì được bạn lo lắng.]
=================================
...Có lẽ tôi nên cẩn thận với lời nói của mình hơn.
“T-Tớ ổn mà. Isaac, tớ có thể nhờ cậu một việc... Được chứ?”
Cô nàng luôn mở đầu bằng mấy câu vô tri đang nghiêm túc nhờ vả tôi một việc, vậy đó chắc hẳn là một chuyện hệ trọng.
Luce dạo gần đây đã trải qua nhiều cung bậc cảm xúc. Từ việc gây hại cho người khác ngoài ý muốn bằng Lôi Điểu cho đến việc đưa Galia trở về trạng thái bình thường. Cô ấy chắc là đang trong quá trình ổn định lại những cảm xúc phức tạp trong người.
Đó là những gì đã diễn ra trong game..
“Là việc gì?”
Tôi sẵn sàng làm bất cứ thứ gì mà cô ấy chuẩn bị nói.
Nếu anh hoàn thành yêu cầu ấy, hy vọng em sẽ có thể ổn định cảm xúc và tiếp tục nói mấy điều vu vơ trên trời dưới đất như mọi khi.
Vì vậy, anh quyết sẽ đáp ứng mọi nguyện vọng của em.
Nghĩ vậy, tôi tập trung lắng nghe yêu cầu Luce sắp nói.
“...Tớ nắm tay cậu được không?”
Rít rít―
Tiếng côn trùng inh ỏi. Tôi im lặng là vì không thể nói nên lời.
Luce tinh tế đưa bàn tay phải ra, như thể muốn tôi nắm chặt nó. Khi nhìn vào bàn tay mảnh mai và thanh tú ấy, tôi không thể thốt ra được lời nào luôn.
Tôi ngước nhìn Luce, người đang cúi đầu xuống để lảng tránh ánh mắt của tôi.
“Tớ muốn nắm tay cậu, Isaac.”
Vào một đêm mùa hạ.
Giọng nói cô ấy vang vọng trong không khí, êm dịu như vầng trăng trên trời đêm.
Tôi chợt nhớ ra rằng giọng Luce nghe hay làm sao.
Lúc đó, tâm trí tôi chao đảo và không thể nghĩ được gì khác.
Tôi chỉ biết đứng nhìn bàn tay ấy một lúc lâu.
Chúng tôi đứng tại đó, bên dưới ánh đèn đường.
Yên tĩnh, lặng lẽ. Cả hai đều cúi đầu e thẹn.