Bây giờ đang là giữa trưa và trời đang nắng chang chang. Một làn gió mát lạnh thổi qua người tôi.
Tôi đang tán gẫu với Mateo ở dưới bóng mát của một gốc cây sau khi đi dạo với hắn.
Không ngoài dự đoán, Mateo đã mời tôi vào băng của mình.
Hắn đã chăm sóc cho tôi trong suốt ba ngày nay, tôi đã chấp nhận những ý tốt đó trong khi giả vờ tỏ ra biết ơn khi hắn mua thức ăn cho mình, đồng thời tôi cũng đã ngỏ ý “muốn đi theo hắn”.
Tôi thực sự rất cảm kích điều đó. Tất cả nhờ vào Mateo mà tôi không phải lo về việc chết đói và chuyên tâm vào tập luyện cũng như việc trở thành một con nợ.
“Danh hiệu quý tộc à? Vứt nó cho mấy con chó ngoài đường ấy. Mục đích của tôi chính là báo thù bọn quý tộc vì đã ngó lơ những dân đen như chúng ta. Tôi chắc chắn sẽ trở nên mạnh hơn nữa để đưa địa vị của chúng ta lên một tầm cao khác.”
Mateo nói ra một lời hứa mà tôi không thể làm ngơ cho được. Tôi giả vờ cảm phục trước những lời đó bằng mấy từ như “Ừm, đúng vậy” hay “Tất nhiên rồi!”. Tất cả chỉ để tạo niềm tin với Mateo.
Nó kiểu như tôi là một nhân viên mới của công ty và đang cố lấy lòng ông sếp vậy.
“Một ngày nào đó tôi sẽ tạo ra một thế giới mà thường dân sẽ không bao giờ bị coi thường. Một người bị đối xử bất công bởi bởi thân phận là một thường dân bậc E như cậu hiểu đó mà đúng chứ? Vậy nên cậu hãy gia nhập với tôi đi, Issac.”
“...Được, tôi sẽ đi theo cậu.”
Đó chỉ là một lời hứa suông và sẽ lụi tàn nhanh chóng thôi.
Trước mắt tôi phải ngăn chặn bad ending đã, vậy nên tôi cần phải chơi với hắn thêm một khoảng thời gian nữa.
━─━─━━─━「₪」━━─━─━─━
Cứ như vậy mà tôi đã trở thành một những thành viên trong băng đảng của Mateo.
Ngoài tôi ra còn có ba người nữa tham gia vào. Một người đến từ lớp B và hai người còn lại từ lớp C, tất cả bọn tôi đều là thường dân hết.
“Haa, tại sao mình lại phải làm việc này chứ...?”
Là một thành viên trong băng của Mateo, tôi bắt buộc phải vuốt tóc của mình lên. Nói thật nhìn tôi xấu thậm tệ khi để lộ ra phần trán của mình.
Quay lại chuyện chính, Mateo, người đang khoác trên vai chiếc áo khoác đồng phục đang đi ở phía trước, theo sau đó là tôi và ba tên thuộc hạ của hắn.
Hắn đang rất nỗ lực để có thể thực hiện lời hứa của mình.
Có phải do chúng tôi vuốt tóc lên không ta?
Khi đang bước đi trên hành lang của sảnh Orphin, tôi có thể cảm nhận được ánh mắt của mọi người xung quanh đang hướng về chúng tôi.
“Kìa, hắn là tên thường dân mana bậc E đó đấy.”
“Vậy ra hắn tham gia băng của Mateo để trốn tránh à.”
“Hắn ta là kẻ đội sổ trong bài kiểm tra xếp lớp đấy, pffft.”
...À rồi, bọn chúng chỉ đang lườm và chế giễu mỗi tôi thôi.
Quả không hổ danh Học viện Märchen, tính cách của bọn học viên quả là cặn bã.
“Bọn ngươi vừa gọi bạn của ta là gì thế?”
“Ah...! À không, không có gì cả...”
Hồ? Mateo đang đứng ra bảo vệ tôi sao?
Bởi vì Mateo được công nhận là một thiên tài và đứng đầu lớp B nên hầu hết các học viên không ai dám lại gần hắn cả.
Học viện Märchen có một bối cảnh là địa vị của một học viên không thể quyết định năng lực của họ. Tất nhiên điều đó không có nghĩa địa vị của họ không quan trọng, thực chất năng lực mà họ sở hữu còn có sức ảnh hưởng lớn hơn cả địa vị nữa.
‘Bọn khốn...’
Tôi khịt mũi.
Mặc dù chỉ là một thuộc hạ quèn thôi nhưng tôi thật sự rất cảm động trước tình bằng hữu của Mateo.
Tất nhiên là tôi chỉ cảm kích vì hắn đã đứng ra vì tôi thôi. Mateo hiện giờ vẫn còn rất ngây thơ và vô vọng lắm, thế nên hắn vẫn chưa có gì gọi là đáng kinh ngạc cả.
“Ian Fairytale?”
Cùng lúc đó, một tên thuộc hạ đứng kế tôi gọi tên của nam chính.
Đó là Ian, người đã can thiệp vào khi Mateo đang kiếm chuyện với người học viên kia.
Mateo và Ian lườm nhau.
Một sự im lặng và kèm theo đó là bầu không khí đang trở nên căng thẳng hơn.
“Tên khốn đó, không biết lần này hắn ta định nói gì với anh Mateo nữa...?”
“Thằng nhóc chết tiệt.”
Các người không thấy có hơi quá khi gọi Mateo là anh khi chúng ta học cùng năm sao?
“Ngươi lại đi kiếm chuyện với bạn học khác à, Mateo?”
Wow, đây là lần đầu tiên tôi nghe thấy giọng của Ian trong thế giới này đấy.
Một giọng nói đanh thép của một nam chính. Đó là một giọng nói mà tôi đã nghe vô số lần mỗi khi chơi con game này.
Đến nỗi mà tôi định mở miệng ra chào cậu ta vì vui quá.
Mateo bước tới gần Ian với thái độ khinh thường.
“Ian Fairytale... không hổ danh là đứa con thứ hai của Hầu Tước, ngươi đúng là phiền phức thật đấy.”
“Vậy thì nhà ngươi làm gì được ta chứ?”
“Ta sẽ dùng ngươi như một bước đệm cho mục tiêu của ta, đồng thời đây cũng sẽ là một ví dụ để cho bọn quý tộc thấy sự hiềm khích của ta.”
“Thằng nhóc tự kiêu này.”
Ok, bọn họ đang gây sự với nhau đúng như theo cốt truyện game rồi.
Dựa theo cốt truyện của ≪Ma Pháp Hiệp Sĩ của Märchen≫, Ian và Mateo đã gặp nhau trước đó và gần như tẩn nhau luôn rồi.
Nguồn gốc của vấn đề bắt đầu từ việc Mateo yêu cầu một học viên từ lớp C của Khoa Ma Thuật đấu tay đôi với hắn tại khu luyện tập. Đối thủ của hắn là một tên quý tộc hay phân biệt đối xử với thường dân. Mateo đã hoàn toàn hủy diệt hắn với quyết tâm của mình.
Cùng lúc đó, tên nam chính Ian đây, đã tình cờ có mặt ở cùng khu luyện tập với họ. Cậu ta đã đứng ra và ngăn chặn việc đó lại để rồi hai người rơi vào một cuộc chiến tâm lý.
Sau vài lời, Mateo giả vờ tỏ ra rộng lượng và bỏ đi.
Đó là câu chuyện mà tôi biết được.
“Trông ta chướng mắt vậy à? Vậy có ngon thì nhào vô đi.”
Mateo khiêu khích Ian.
“Ta sẽ không đánh nhau với ngươi đâu, người như ngươi không xứng để ta ra tay.”
“Ngươi thực sự rất yếu, ta biết là ngươi chỉ đang nói suông ngoài miệng mà thôi.”
Cuộn đấu khẩu chỉ diễn ra trong chốc lát.
Sau một hồi cãi lộn, Mateo ngó lơ Ian và bước đi với hai tay bỏ vào túi.
Thuộc hạ của hắn – tôi và ba tên kia – cũng nhanh chân theo sau.
Bọn chúng lè lưỡi ra và mỉa mai cậu ta khi bước qua, trông chúng như mấy tên phản diện hạng ba vậy.
Tất nhiên tôi cũng phải làm theo rồi.
Xin cậu đừng có ngất mỗi khi đánh nhau với mấy tên ác quỷ nữa nha.
━─━─━━─━「₪」━━─━─━─━
“Có một con nhỏ tên là ‘Amy Holloway’ luôn lẽo đẽo theo sau Ian. Cô ta là con gái của Bá tước Holloway.”
Đâu đó ở trong rừng Josena.
Băng của Mateo bao gồm tôi đang tụ tập lại ở trong một ngôi nhà kho bỏ hoang rộng rãi để thực hiện cuộc bàn bạc chiến lược của những tên phản diện hạng ba.
“Hay là chúng ta bắt cóc cô ta đi.”
“Hở, chúng ta sẽ làm thật sao?!”
Ba bọn kia ai cũng ngạc nhiên cả, hiễn nhiên tôi cũng phải hùa theo họ.
Đúng như dự đoán, kế hoạch của Mateo vẫn diễn ra giống ở trong game.
「Màn 2, Chương 2, Bắt Cóc Bạn Thuở Nhỏ」. Đây chính là sự kiện mà bạn thuở nhỏ của Ian, Amy Holloway, bị bắt cóc bởi băng của Mateo.
Trong sự kiện này Ian và Mateo sẽ đọ sức với nhau.
“Ý của ta là không phải chúng ta sẽ làm hại đến Amy Holloway. Chúng ta chỉ bắt cóc và nhốt cô ta ở chỗ nào đó. Cô ta chỉ là mồi nhử để dụ Ian ra thôi.”
“Anh dự định sẽ làm gì vậy...?!”
“Đó sẽ là lời cảnh báo dành cho bọn quý tộc vì dám xem thường chúng ta, bọn chúng sẽ phải gánh chịu hậu quả nặng nề.”
Sau khi đánh bại hết đàn em của Mateo, Ian sẽ một đấu một với Mateo.
Trong khi đó, một ác quỷ sẽ xuất hiện. Hắn thức tỉnh được là nhờ vào lượng mana uy lực của Mateo.
Và hiển nhiên mục tiêu của hắn chính là Ian, người mang trên mình hệ ánh sáng.
Tuy nhiên, tên ác quỷ sẽ tấn công chướng ngại vật là Mateo trước. Ian lúc đó là người duy nhất có thể bảo vệ hắn do tất cả thuộc hạ của Mateo đã bất tỉnh từ trước đó.
Sau khi Ian giải cứu thành công Mateo, cả hai sẽ tạm hợp lực lại để đánh bại tên ác quỷ. Sau đó Mateo sẽ giảng hòa với Ian và cả hai trở thành bạn.
Nói sao thì đây cũng là lần đầu tiên tôi tận mắt thấy băng của Mateo bàn bạc chiến lược. Tôi thấy khá là vui khi được chứng kiến một cảnh không hề tồn tại ở trong game gốc.
“Bắt đầu với tên Ian Fairytale đó trước. Chúng ta không thể ép hắn chiến đấu được, vậy nên chúng ta cần tạo cho hắn một lý do. Ta định là sẽ nhấn chìm hắn trong sự tuyệt vọng.”
“Không hổ danh là anh Mateo!”
Khi còn chơi game, tôi đã nghĩ hắn ta chỉ là một tên phản diện hạng ba mà thôi...
Nhưng giờ được chứng kiến tận mắt thì quả thật Mateo đúng là một tên đại ngốc và khốn nạn thật sự.
Những thuộc hạ của hắn cũng không kém gì. Kiểu gì bọn chúng cũng trả lời rằng sẽ tuân theo mệnh lệnh của hắn hoặc phô diễn sức mạnh của một thường dân trước bọn quý tộc.
Tôi có hai lý do để gia nhập vào băng của Mateo.
Một là để đánh bại tên ác quỷ sẽ xuất hiện.
Hai là...
“Vậy vụ bắt cóc ấy...”
“Mình sẽ làm.”
Mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía tôi.
Lý do thứ hai mà tôi gia nhập vào băng của Mateo chính là...
...Để an toàn bắt cóc bạn thuở nhỏ của Ian và đồng thời là một trong các nhân vật yêu thích của tôi, Amy Holloway.
“Hãy để việc đó cho mình. Mình cũng muốn góp một chút sức mọn cho Mateo.”
Kỹ năng chiến đấu đáng kinh ngạc của Ian đã khiến cho băng của Mateo ai cũng sửng sốt cả.
Do mọi thứ đã diễn ra không theo ý muốn của Mateo nên hắn đã trút cơn giận lên đầu Amy.
Chắc đó chỉ là một tình tiết nhỏ giúp cốt truyện thêm kịch tính, nhưng tôi thật sự chả ưa điều đó chút nào cả.
━─━─━━─━「₪」━━─━─━─━
“Keukkukkeukkeukuk.”
“Hahahaha...”
Không hiểu sao mà tụi thuộc hạ của Mateo lại cười như một lũ phản diện hạng ba nữa. Nhưng vì lý do nào mà tôi thấy nó hài hước thật, thế là tôi cũng hùa theo bọn chúng và cười theo.
Tôi cảm giác mình gần như sắp hòa nhập cùng với chúng mỗi khi ngồi ăn cùng với băng của Mateo.
Mỗi khi Mateo đi gây gỗ với ai đó, bọn tôi chỉ đứng lườm bọn họ ở ngoài thôi, và rồi chúng tôi sẽ tụ tập lại ở cái nhà kho bỏ hoang này để chia sẽ những khó khăn mà chúng tôi gặp phải khi bị bọn quý tộc bỏ rơi.
Mà, cái băng này sẽ sớm tan rã thôi nên tôi phải cố tận hưởng nó hết mức có thể mới được.
“Keukkeukkeuk.”
“Hahahaha...”
Hahahaha...
Vui thật đấy.
‘Vậy là ngày mai là buổi cuối rồi.’
Ngày mai chính là ngày mà kế hoạch sẽ diễn ra.
Bằng cách nào đó mà băng của Mateo lại có thêm hai người rồi, nhưng điều đó cũng không quan trọng.
Suy cho cùng bọn họ cũng chỉ là những nhân vật ngoài lề sẽ bị Ian đánh bật cả thôi.
Cho dù đây có là độ khó “Địa Ngục” đi nữa, cấp độ của nhân tộc vẫn được giữ nguyên. Ngược lại những tộc khác lại tăng lên mỗi khi độ khó leo thang.
Ngoài ra, cấp độ của Ian mà tôi thấy trước đó là “45”. Còn cấp của đám thuộc hạ của Mateo ở đâu đó vào khoảng 40.
Thêm vào đó, Ian có một chút lợi thế về mặt thể hình và giỏi trong việc cận chiến.
Nói cách khác, cậu ta trông giống như một tên đầu gấu có thể dễ dàng hạ bệ tụi kia, không tính những lần cậu ta bị bọn ác quỷ bón hành.
Nếu Ian đứng ra bảo vệ Mateo trước tên ác quỷ, mọi thứ lúc đó sẽ chấm hết. Vậy nên việc tôi cần làm là can thiệp vào để đánh bại tên ác quỷ đó trước.
Ít nhất là vậy nếu không có trở ngại nào...
━─━─━━─━「₪」━━─━─━─━
Cuộc sống tại dinh thự của Công tước Astrean khác hẳn so với những người con gái của các gia đình quý tộc khác.
Gerald Astrean được phong danh hiệu Công tước bởi những chiến công vẻ vang của ông ở trong cuộc chiến tại Nies. Được xem là một trong những Kiếm Thánh, ông ấy đã kết hôn với phù thủy thiên tài Historia để tiếp tục nối dõi gia tộc Astrean.
Người con thứ hai của vị Thánh Kiếm và phù thủy thiên tài ấy là một cô gái với mái tóc xanh lá nhạt.
Đối với Kaya, cha của cô, vị Kiếm Thánh, là “một người mà cô phải mù quáng noi theo”.
“Nhà Astrean, dậy nào.”
““SẴN SÀNG!!!””
Mỗi khi phụ thân của cô hô như vậy qua phép khuếch thanh, cho dù Kaya có đang ngủ sâu cỡ nào đi nữa cũng phải nhanh chóng thức dậy và sắp xếp lại giường của mình.
“Merlin Astrean!”
“Con gái trưởng Merlin Astrean, có mặt!”
“Kaya Astrean!”
“Con gái thứ hai Kaya Astrean, có mặt!”
Mỗi lần được phụ thân gọi tên, cô đều phải thêm “con gái thứ hai” vào trước tên của mình.
Ngay khi thức dậy, cô phải lập tức có mặt ở trước dinh thự nhà Astrean.
“Hãy hét lên trong khoảng năm giây.”
““AHHHHHHHHH―!!!””
“Bây giờ chúng ta sẽ tiến hành sinh hoạt của buổi sáng. Nhà Astrean, xuất phát!”
““Vâng!!!””
“KHỞI HÀNH!”
Trước khi mặt trời mọc, hai chị em nhà cô phải chạy bộ trong bầu không khí ẩm ướt như một truyền thống.
“Con đã chơi với Arwen hay đã học?”
“Chơi ạ! Con xin lỗi ạ!”
“Lăn sang trái, lăn.”
“Lăn sang trái!!”
“Lăn sang phải, lăn.”
“Lăn sang phải!!”
“Hít đất năm lần. Hãy nói lại theo ta nào.”
“Hít đất năm lần!!”
“Năm lần bắt đầu.”
“Một, hai...! Kuheuk!”
Kaya nghĩ những điều đó không phải là rất quá đáng với một đứa trẻ sáu tuổi sao?
“Các con hãy mau lên giường ngay đi. Đó là bắt buộc đấy.”
“Cái quái gì vậy!”
...Không, vừa rồi chỉ là hồi ức về quá khứ của cô thôi, nhưng những gì mà cô nhớ được chính là đống ký ức đó.
Ngoài ra, cô còn chưa từng tiếp xúc với đứa con trai nào cả, ngay cả việc ăn vặt, chơi đùa, vân vân, còn bị hạn chế nữa là.
Tư tưởng giáo dục của Gerald đó là bọn trẻ chỉ thực sự trưởng thành nếu được huấn luyện trong môi trường quân ngũ, chính điều đó đã tra tấn Kaya suốt cả tuổi thơ của cô.
Ít nhất Kaya cũng không bị chết ngạt khi lớn lên trong môi trường đó và vẫn giữ cách ăn nói của một quý tộc nhờ vào chính sách giáo dục nhân từ của mẫu thân dấu yêu của cô, Historia.
Nhưng khi ở trước mặt phụ thân, cô vẫn phải tuân theo cách giáo huấn như trong quân ngũ của ông ấy.
Có phải là do phải sống trong hoàn cảnh như vậy mà Kaya đã hình thành một thói quen là cô luôn quan sát kỹ lưỡng một người mà cô quan tâm tới bởi vì cô đã phải luôn quan sát kỹ đôi mắt phụ thân của cô.
Thế nhưng bây giờ trong tâm trí của cô chỉ có một người.
Kaya Astrean, vị á khoa của Khoa Ma Thuật của Học viện Märchen.
Dựa vào kết quả của bài kiểm tra xếp lớp, cô đã được xếp vào lớp A, lớp cao nhất, thế mà niềm hân hoan khi được xếp vào lớp A chỉ được thoáng chốc. Thứ duy nhất mà bây giờ đang ở trong đầu của cô chính là Issac.
Sau nhiều lần suy nghĩ, cô đã quyết định sẽ để mắt đến cậu ta.
Một ngày nọ khi lớp học đã kết thúc, cô liền chạy đi tìm Issac, sau một hồi loay hoay tìm cô đã nhìn thấy cậu ta đừng đằng xa.
Vì một lý do nào đó mà cậu ta đang đi chung với băng của Mateo. Đó là cái nhóm mà được mọi người đồn thổi trong những ngày qua.
Ai nhìn vào cũng đoán được Issac thuộc trong băng đó vì tất cả họ đều vuốt tóc lên cả.
Có phải đó là cái nhóm mà mọi người nói rằng họ đang chống đối lại quý tộc? Tôi nghe được rằng bọn họ đang cãi nhau vụ gì đó với mấy học viên quý tộc kia.
Dù người đứng đầu của băng đó, Mateo Jordana, có tài giỏi cỡ nào đi nữa, cậu ta chỉ sẽ rước họa vào thân nếu bị các quý tộc ghét bỏ.
Nhìn băng đảng đó trông giống như một lũ trẻ trâu thật sự.
Tuy vậy...
‘Tại sao ngài Issac lại ở trong băng của Mateo chứ...?’
Một chàng trai đã đạt tới cảnh giới của một Đại Phù Thủy.
Issac chắc chắn phải có lý do nào đó đằng sau chuyện này mà Kaya không thể đoán được.
Tại sao cậu ấy lại gia nhập với bọn đầu gấu đó chứ?
Kaya không thể không thắc mắc tại sao được.
Thế là cô quyết định theo đuôi của Issac.
Cậu ấy đã hoàn toàn bị ảnh hưởng bởi băng của Mateo, phát ra một tiếng cười ma quái kiểu “kekekehaha”.
‘Khoan đã, ngài Issac đang cười như một kẻ xấu sao...?’
Kaya không khỏi há hốc khi cô quan sát Issac bằng cách thò đầu của mình ra từ phía sau cây cột.
Cô chắc chắn rằng cho dù bọn Mateo có hợp sức lại đi nữa cũng không mạnh bằng đầu ngón chân của Issac! Với trình độ của cậu hiện giờ mà ở trong cái băng đó là thì không khác nào một trò đùa cả.
Nhưng tại sao chứ...?
‘...Bộ băng đảng của Mateo có vấn đề gì sao?’
Cô chỉ có thể đưa ra một kết luận là Issac có một lý do sâu xa nào đó nên mới làm vậy.
Nếu không thì Issac không thể nào lại tham gia vào cái nhóm phế vật đó được.
Issac quả là một người mang đầy bí ẩn.
Hiện giờ Kaya đã vô học chính thức rồi nên cô phải tập trung vào chuyện học tập và luyện tập của mình... thế nhưng đầu óc của cô mấy ngày nay chỉ toàn nghĩ về hình bóng của Issac.
Tại sao một người mạnh như vậy lại che giấu năng lực của mình?
Không rõ là ngài ấy đã có một quá khứ hào hùng cỡ nào nữa.
Và mối quan hệ giữa ngài và Sylphia nàng tiên Lục Bảo là gì chứ?
...Issac đã không trả lời câu hỏi trước đó của cô, vậy nên cô cũng không có cách nào để tìm ra được.
Ít ra thì cô cũng phải tìm ra nguyên nhân tại sao cậu lại gia nhập vào băng đảng du côn đó.
‘Vậy thì mình đành phải đi giám sát ngài ấy vậy...!’
Cụm từ “bám đuôi” liền xuất hiện trong tâm trí cô, nhưng Kaya lại lắc đầu phủ nhận và tự nhủ rằng nó không phải như vậy.