Kẻ Yếu Nhất Học Viện Lại Là Khắc Tinh Của Quỷ

lớp d

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

[Kết Quả Bài Kiểm Tra Xếp Lớp]

Hạng 1: Luce Eltania 8350 điểm.

Hạng 2: Kaya Astrean 8200 điểm.

Hạng 3: Ciel Carnedas 8020 điểm.

Hạng 4: Tristan Humphrey 7720 điểm.

Hạng 5: Doji Tu Mals 7600 điểm.

.

.

.

.

.

.

Hạng 300: Issac 20 điểm.

“Không ngờ là tên Ian lại có thể xếp hạng 240 chỉ với bậc E...”

“Có lẽ do hắn ta gặp may ấy mà.”

“May mắn như vậy cũng đáng khen đấy. Cậu hãy nhìn tên Issac mà xem, ngay cả một kẻ cũng là bậc E như hắn cũng nhận được 20 điểm, 20 điểm đấy!”

“20 điểm? Hắn ta có còn là con người không vậy...?”

Tại “Sảnh Orphin” của Khoa Ma Thuật.

Các học viên năm nhất của Khoa Ma Thuật đang tụ tập trên tầng một của tòa nhà. Trong khi đó, một bảng thông báo bằng giấy da in kết quả của bài kiểm tra xếp lớp được dán ở trên tường ngay giữa hành lang.

‘Hạng cuối sao...?’

Tôi xếp hạng thứ 300 trên tổng số 300 học viên năm nhất của Khoa Ma Thuật.

Tôi đã đoán trước được điều này... Nhưng tận mắt chứng kiến nó thì lại là chuyện khác nữa. Tôi thật sự đội sổ rồi.

Mặc khác thì Ian, người cũng là bậc E khác như tôi, xếp hạng 240. Sự tầm thường của mình chí thậm chí còn nổi bật hơn tôi nghĩ nữa.

Các học viên khác đều cười nhạo mỗi khi họ hướng mắt về tôi.

Haa... Không gì có thể làm nhục chí của tôi được.

Bài kiểm tra xếp lớp là một bài kiểm tra cần thiết để xác định lớp mà các học viên sẽ được xếp vào. Đúng như tên gọi của chúng, các lớp học tạm thời chỉ là tạm thời mà thôi.

Và như bạn thấy đấy, tôi đã được xếp vào lớp D, lớp tệ nhất.

Bài kiểm tra xếp lớp không chỉ phản ánh kết quả mà bạn đạt được trong đó mà còn có kết quả của bài đánh giá mana nữa. Nói cách khác, tên mana bậc E Ian Fairytale cũng là bạn học cùng lớp D với tôi.

Ngay cả lúc tôi còn chơi ≪Ma Pháp Hiệp Sĩ của Märchen≫, kết quả của bài kiểm tra xếp lớp luôn là lớp D vô điều kiện. Rốt cuộc thì Ian có chạy đằng trời cũng không thể thoát khỏi số phận được.

Tôi không có thành kiến gì về việc học lớp D hết.

Cho dù tôi có ở lớp nào đi chăng nữa, tôi cũng sẽ nỗ lực hết mình để trở nên mạnh mẽ hơn.

Vấn đề thật sự ở đây... là tiền.

‘20 điểm tương ứng với 20 Gel...’

Tôi chỉ nhận được 20 Gel – giá tiền của hai ổ bánh mì 10 Gel.

Làm thế quái nào mà tôi có thể sống sót với chỉ hai ổ bánh mì được chứ?

“...Giải pháp hiện giờ chính là đi vay tiền.”

Tôi chỉ sợ là mình không thể tránh khỏi việc trở thành một con nợ.

Do việc các ngân hàng trên hòn đảo này đang nằm dưới quyền kiểm soát của học viện nên thông tin của mỗi học viên sẽ được chia sẻ giữa Học viện và ngân hàng.

Nếu khoảng vay của học viên trở thành nợ xấu, tín nhiệm của họ sẽ bị hạ thấp, và kết quả là họ sẽ bị trừng phạt trong đánh giá thành tích của mình.

Điều đó có nghĩ nếu bạn không có đủ khả năng thì nên cuốn gói khỏi học viện đi là vừa, còn không thì phải cố tới chết.

Đây là một hệ thống tàn nhẫn chỉ dành cho bọn học viên ưu tú kèm theo chính sách “cá lớn nuốt cá bé” của Học viện.

‘Tại sao lại là mình chứ...?’

Tôi thở dài trong ngao ngán.

━─━─━━─━「₪」━━─━─━─━

Sau khi bài kiểm tra xếp lớp kết thúc, Luce đã báo lại cho Học viện về sự xuất hiện của tên ác quỷ.

Văn phòng Khoa đã triệu tập một cuộc họp khẩn cấp. Dựa theo những gì xảy ra trong game, tôi đã biết được nội dung chính của cuộc họp là gì.

Đầu tiên là khi một ác quỷ xuất hiện, việc đó sẽ được giấu kính để tránh gây ra sự hoang mang cho học viên.

Bởi vì không có dấu hiệu nào cho thấy có sự đột nhập từ bên ngoài nên họ đã kết luận rằng tên ác quỷ đã có mặt trong rừng Delphine từ trước đó.

Kết quả là các thành viên trong Hội đồng của Học viện sẽ phải đi điều tra kỹ lưỡng khuôn viên của trường và đưa ra các giải pháp khác để xác định và loại trừ các yếu tố nguy hiểm.

Và tất nhiên những giải pháp đó của Học viện sẽ không làm được gì nhiều hoặc gần như vô ích thôi.

Cho dù họ có đi khám xét từng ngóc ngách của nơi kiểm tra trước khi diễn ra hay dựng một kết giới, tất cả những việc đó cũng không thể ngăn cản việc những ác quỷ đang ngủ sâu dưới lòng đất dưới dạng mana xuất hiện trong những bài kiểm tra sau này được.

Nói trắng ra là họ không thể.

Cuối cùng thì Chủ tịch hội đồng quản trị và Hiệu trưởng đã đứng ra chịu trách nhiệm cho việc đó, nhưng Học viện vẫn tiếp tục hoạt động của nó, vậy nên họ không cần phải lo lắng nhiều.

Tuy nhiên lần này đã có một điều khác hẳn so với cốt truyện gốc của game.

‘Mình đã can thiệp vào nó.’

Đó là sự tồn tại của tôi với tư cách là Issac.

Luce có vẻ như cũng đã báo lại con quái vật do tôi cải trang thành đã tiêu diệt tên ác quỷ kia.

Tôi có thể thấy thông báo đang được đính trên bảng thông báo ngay giữa khuôn viên của Học viện.

Thông báo miêu tả rằng con quái vật ấy có dạng người với cơ bắp cuồn cuộn và kèm theo đó là dòng: ‘Xin hãy báo lại cho nhà trường nếu học viên nào đã từng thấy ai với đặc điểm nhận dạng như trên.’

‘Đúng là nó trông như thế thật...’

Ở trong game, khi bạn khoác lên chiếc Áo Choàng Ngụy Trang, nhân vật của bạn sẽ thay đổi theo cứ như trở thành một người khác vậy. Thế nên tôi biết rằng Berserker trông đáng sợ đến cỡ nào.

Cao hơn hai mét với cơ thể lực lưỡng, gã bự con đó có khuôn mặt của một con quái vật hung tợn với làn da ngâm và một cái miệng há rộng.

Bạn có thể nhìn thấy rõ những chiếc răng sắc nhọn nhưng lại vô cùng đều đặn của hắn.

Thêm vào đó những chiếc răng nanh của hắn to như của một con hổ răng kiếm vậy, kèm theo là chiếc mũ trùm đầu cụp xuống và hai khóe mắt có vẻ thăm quầng chỉ thêm tô điểm cặp mắt màu đỏ máu hung tợn của hắn.

Tất cả những đặc điểm trên hội tụ lại trong một dáng vẻ có thể miêu tả bằng bằng chữ “nguy hiểm”.

‘Mình sắp sửa bị coi là một con ác quỷ mới đau chứ.’

Bọn ác quỷ cứ thế sẽ tiếp tục xuất hiện cho đến khi nào Ian tốt nghiệp, và cho đến chừng đấy tôi vẫn phải sát phạt bọn chúng.

Nếu như phía Học viện, chỗ mà luôn gặp rắc rối với bọn ác quỷ, biết được tôi chính là kẻ diệt bọn chúng thì không biết sẽ có chuyện ầm ĩ gì xảy ra nữa.

Và cũng sẽ chỉ là vấn đề về thời gian cho đến khi sự tồn tại của tôi được truyền đến tai Hội trưởng Hội học sinh, Alice Carroll.

Tương tự như việc được nhắc đến bởi các học viên khác. Nghĩ đến chuyện đó thôi cũng đủ khiến tôi đau đầu rồi.

Ước gì tôi có thể đi thẳng một mạch đến trùm cuối “Nephid Tà Phần” mà không vướng phải rắc rối nào.

Đó là lý do tại sao tôi lại mua Áo Choàng Ngụy Trang, nhưng xui thay hóa ra nó lại là Berserker.

Giả sử trong lúc đi tiêu diệt ác quỷ mà tôi bị người khác tấn công vì ngoại hình của mình thì chẳng phải tệ lắm sao?

Nói đi nói lại thì tôi cũng chẳng thể làm gì hơn.

Thứ nhất là tôi không biết cách nào để kiểm tra cái áo choàng đó sẽ biến mình trở thành thứ gì. Nó là thứ duy nhất còn lại trong cửa hàng và ông chủ cửa hàng còn chẳng thèm nói gì thêm.

‘Nhưng giờ trên người mình chẳng còn một xu dính túi để mua cái khác nữa...’

Một trong các chính sách của cửa hàng bí mật chính là nó không hề cho hoàn tiền hay đổi trả lại, đau hơn là giá của Áo Choàng Ngụy Trang cao cắt cổ để tôi có thể mua thêm một cái nữa.

Hiện giờ tài sản còn lại của tôi chỉ đủ để mua hai ổ bánh mì mà thôi.

Hơn nữa, tôi còn không biết khi nào cái cửa hàng đó sẽ làm mới lại nữa.

“Đói quá đi trời ơi...”

Âm thanh ọc ọc đến từ dưới bụng chỉ khiến tôi muốn phát khóc mà thôi. Tôi thật sự đói quá rồi...

Những gì tôi có trên tay mình hiện giờ chỉ là một ổ bánh mì 10 Gel.

Tôi ngồi xuống trên một băng ghế giữ trời trưa và bắt đầu ăn.

Giờ thì tôi chỉ còn lại đúng 10 Gel. Chắc là tôi phải đi đến ngân hàng để vay tiền sau vậy...

Một tân học viên vừa mới hoàn thành bài kiểm tra xếp lớp xong mà giờ lại sắp trở thành một con nợ rồi.

Tôi đã chơi game này vô số lần rồi nhưng chưa lần nào phải lâm vào tình cảnh như thế này cả...

Phải nói là cay thật chứ.

“Bộ cậu ở ngồi ở đây một mình à?”

Một giọng nam trầm bỗng vang lên từ phía sau của tôi.

Đó là một giọng nói rất đỗi quen thuộc mà tôi hay nghe ở trong ≪Ma Pháp Hiệp Sĩ của Märchen≫.

Tôi quay lại để nhìn cái người vừa nói câu vừa nãy.

====================

[Mateo Jordana]

—————————

Cấp: 75

Tộc: Người

Hệ: Nham

Độ Nguy Hiểm: X

====================

Mái tóc nâu được chia thành hai mái để lộ ra phần trán và kèm theo là những đường nét rõ ràng trên khuôn mặt của hắn. Hắn ta có một thân hình vạm vỡ, vậy nên có thể nói hệ Nham rất hợp với hắn.

Mateo Jordana.

Hắn ta là một nhân vật có tên tuổi sẽ trở thành đối thủ của Ian Fairytale và đóng một vai trò hỗ trợ quan trọng trong tương lai.

Meteo bắt đầu giới thiệu bản thân khi tôi nhìn chằm chằm vào hắn.

“Tôi là Mateo Jordana. Còn cậu là Issac đúng chứ?”

Meteo hỏi khi tựa lưng vào băng ghế.

Giọng của hắn vang vọng như thể được phát ra ở trong hang động vậy. Tôi ước gì giọng của mình cũng nam tính được như vậy.

“Đúng rồi, sao cậu lại hỏi chứ?”

“Chỉ có một ổ bánh mì thôi sao... Lý do gì cậu lại không ăn đầy đủ hơn đi chứ?”

“Đó là do tôi không còn Gel dính túi nào.”

“Cậu mới đây đã dùng hết Gel rồi à? K-Không đời nào... Bộ cậu bị cướp hả?”

Mateo nhíu mày lại.

Đó là một câu trả lời để khiến tôi tin rằng chúng tôi ở cùng một phe, đơn giản là vì hắn ta cũng là một thường dân. Có vẻ hắn cũng đang cảm thấy đồng cảm với tôi, một thường dân giống hắn.

Băng đảng chỉ bao gồm thường dân của Mateo sẽ được thành lập sau. Mateo đang lên kế hoạch để chống đối lại bọn quý tộc và Ian chính là mục tiêu đầu tiên của hắn.

Tôi, Issac, nhằm ngăn chặn bad ending, phải trở thành thuộc hạ của hắn trong khoảng thời gian sắp tới.

“Cậu đoán đúng rồi đấy...”

Tôi đã cố tình nói dối nhằm lợi dụng sự đồng cảm để hắn mua đồ ăn cho tôi.

Mateo là một người trọng tình nghĩa, hắn ta không thể thấy chết mà không cứu. Và sự trọng tình nghĩa ấy bây giờ đang hướng về tên “thường dân” như tôi đây.

Ngoài ra hắn cũng đã quen với việc tiết kiệm tiền và hơn nữa ma thuật của hắn cũng thuộc dạng không phải vừa. Cỡ gì hắn cũng phải ít nhất dư ra vài đồng Gel.

“Con mẹ nó, bọn quý tộc đó lại giở trò nữa rồi...! Đi nào, tôi sẽ giúp cậu mua một bữa ăn dinh dưỡng hơn.”

Tôi vẫn chưa hề nói mình bị cướp bởi quý tộc hay thường dân nữa nhưng có vẻ Mateo đã tự mình suy đoán việc đó.

Nếu hắn có thể mua cho tôi đồ ăn thì quá tốt rồi. Nhờ vào tính cách đó nên có lẽ tôi sẽ không phải lo chết đói trong khoảng thời gian sắp tới.

Ngon rồi. Tôi không ngờ cách đó lại hữu dụng đến vậy.

Tất nhiên là tôi chắc chắn sẽ trả hết số nợ của mình khi đến thời điểm thích hợp.

Và rồi Mateo đã bao tôi một bữa ăn 50 Gel tại căn tin của học viên. Hắn đã hỏi ai là là tên cướp nhưng tôi đã lảnh tráng bằng cách nói do lúc đó là nửa đêm nên không nhận ra được thủ phạm.

━─━─━━─━「₪」━━─━─━─━

“Các em được xếp vào lớp này dựa vào kết bài kiểm tra xếp lớp và đánh giá mana. Đây chính là lớp D, lớp học thấp nhất trong số bốn lớp.”

Tôi đang ngồi ở chính giữa trong một lớp học chỉ có 20 người.

Chỉ có năm học viên là được xếp vào lớp A, 20 thì vào lớp D, lớp tệ nhất. Số học viên còn lại thì được phân bổ vào lớp B và lớp C.

Hiển nhiên là tôi thuộc một trong số 20 người học viên đó.

“Điều đó có nghĩa các em là những mảnh ghép chưa hoàn thiện của Khoa Ma Thuật lúc này đây.”

Ở trước bục giảng, vị giáo sư chịu tránh nhiệm cho lớp D đang đứng lườm các học viên với đôi mắt xanh khi đang kể lể dài dòng với giọng điệu lạnh lùng.

Đó là giáo sư Fernando, một người đàn ông đẹp trai với mái tóc bạc.

Tôi có thể thấy được bọn con gái lớp D đang đổ đốn trước vẻ đẹp trai đó. Đến nỗi mà tôi có thể nghe được những câu nói đùa như “Thật là may mắn khi mình được xếp vào lớp D”.

...Ai lại đi nhận xét mỉa mai như vậy bằng giọng điệu hạnh phúc kia chứ?

“Đây chính là Học viện Märchen. Ở trong thế giới này, chỉ có kẻ mạnh mới được phép tồn tại.”

Giáo sư Fernando tiếp tục nói khi ngài bước qua bước lại chậm rãi trên bục giảng với hai tay chấp phía sau. Tiếng giày của ngài vang vọng khắp cả lớp học.

“Cho dù chương trình giảng dạy có như nhau đi nữa, nó cũng không hề có chỗ dành cho kẻ yếu. Nếu các em không trở nên mạnh mẽ hơn thì chỉ có nước bị nuốt chửng bởi những kẻ mạnh. Vậy nên hãy sống sót, thất bại sẽ chỉ khiến các em bị đuổi khỏi đây thôi.”

Nếu không đạt tiêu chuẩn mà nhà trường đề ra, bạn sẽ bị cảnh cáo một lần. Một khi tích đủ ba lần như vậy, lúc đó bạn sẽ bị đuổi thẳng cổ.

Nghĩ lại thì, lý do mà Issac không hề xuất hiện sau khi game bắt đầu có lẽ là do hắn ta đã bị đuổi học chăng...?

...Nếu là vậy thì tôi cần phải cố gắng hơn mới được.

“Ngay cả khi thuộc lớp D, các em vẫn chính là một trong những học viên ưu tú giống như các học viên khác tại Học viện Märchen. Vậy nên các em hãy ráng hết sức có thể. Đó là bổn phận của một phù thủy cũng như học viên của Học viện Märchen, và kết quả cho sự nỗ lực ấy chính là tấm bằng khi các em tốt nghiệp. Các em đã rõ chưa?”

Giáo sư Fernando dừng lại và hỏi các học viên bằng một giọng lạnh lùng.

Tất cả các nữ học viên đều đồng thanh trả lời, ‘Vâng ạ!’

Giáo sư Fernando có vẻ khá hài lòng với câu trả lời vừa rồi.

Nói thật tôi nghe bài phát biểu vừa rồi nhiều đến nỗi phát ngán luôn rồi. Thực chất tôi đã ghi nhớ được toàn bộ những lời đó trong đầu, đến nỗi mà tôi thậm chí có thể bắt chước được giọng nói của giáo sư nữa mà.

“Ừm. Vậy giờ hãy để ta giải thích cho các em về chương trình học của lớp D.”

Nếu ở trong game thì bây giờ đoạn cắt cảnh này đã kết thúc tại đây và chuyển cảnh, sau đó dòng chữ 「Màn 2, Chương 1, Lớp D」 sẽ xuất hiện. Điều đó có nghĩ màn thứ hai của cốt truyện đã chính thức bắt đầu.

Mặc dù vậy, giáo sư Fernando vẫn tiếp tục với công việc của mình. Đây chính là một cảnh không xuất hiện trong game.

À nhân tiện thì cái hồi mà tôi đánh bại Trevion Ác Ma chính là 「Màn 1, Chương 1, Ian Fairytale」.

Còn buổi đánh giá mana là 「Màn 1, Chương 2, Niềm Đam Mê Của Kẻ Bậc E」.

Và sự kiện bài kiểm tra xếp lớp là 「Màn 1, Chương 3, Bài Kiểm Tra Xếp Lớp」.

“...Ở trong học kỳ đầu tiên, mục tiêu của các em là làm chủ được hệ nguyên tố thứ nhất. Lịch học của học kỳ đầu cũng đã được phân chia rõ ràng. Để có thể trở thành một phù thủy thực thụ thì trước tiên các em phải làm chủ được hệ nguyên tố đầu tiên.”

Tôi nghĩ sẽ tốt hơn nếu mình thành thạo được Băng thuật trong học kỳ đầu tiên dựa theo lịch của chương trình học.

Vậy nên khi học kỳ thứ hai bắt đầu tôi có thể sẽ học được nguyên tố thứ hai.

Sau cùng thì giáo sư Fernando nói về thời khóa biểu của lớp học, nhưng dù gì đó cũng là thứ mà tôi đã biết sẵn.

Mặc dù không dính dáng đến chương trình học nhưng sớm thôi, 「Màn 2, Chương 2, Bắt Cóc Bạn Thuở Nhỏ」 sẽ bắt đầu. Trong sự kiện đó, Ian và Mateo sẽ đối đầu với nhau và tôi sẽ có cơ hội nhận được chiến lợi phẩm “Khuyên Tai Vực Sâu” giúp người đeo có khả năng đọc suy nghĩ.

Và rồi đến 「Màn 2, Chương 3, Huyến Luyện Thực Tế」.

Cùng thời điểm diễn ra buổi huyến luyện, 「Màn 2, Chương 4, Quân Đoàn Kiến」 khét tiếng sẽ bắt đầu với sự xuất hiện của “Garzia Ẩn Sĩ”.

Một trong những “Bức Tường Than Khóc” của ≪Ma Pháp Hiệp Sĩ của Märchen≫ trong độ khó Địa Ngục. Hắn là tên ác quỷ mà nhiều người chơi căm ghét nhất.

Cách thức hoạt động của hắn vô cùng tinh vi và thêm vào đó cấp 140 của hắn. Ngay cả khi tôi dùng đặc tính “Thợ Săn” cũng chưa chắc có thể đánh bại được hắn.

Hơn nữa, những thuộc hạ của Garzia, binh đoàn “Kiến Tai Ương”, có được trí tuệ tập thể xuất sắc và dùng đủ mọi thủ đoạn để gây áp lực với người chơi.

Tại sao cái độ khó Địa Ngục đã khó khăn rồi giờ còn thêm khó nữa chứ? Đó là do có sự tồn tại của Garzia.

Tôi đã nghĩ ra một kế sách để khắc chế Garzia trước rồi nên hy vọng nó sẽ có hiệu quả.

Như tên gọi “Bức Tường Than Khóc” của Garzia, mặc dù bị nhiều người ghét nhưng bù lại hắn sẽ rơi ra một vật phẩm vô cùng hữu dụng có tên là “Vỏ Bọc Của Tai Ương”.

‘Nó phải là của mình bằng bất cứ giá nào.’

Tiếp đến là hồi 「Màn 3, Chương 1, Giao Đấu」.

Đó là thời điểm mà bài đánh giá PvP diễn ra. Hình thức của nó chính là các tân học viên sẽ đấu tay đôi với nhau.

Điểm nhấm trong hồi này là trận đấu giữa Ian và Luce, cậu ta sẽ khiến mọi người đều phải há hốc kinh ngạc bởi hệ ánh sáng của mình.

‘Còn mình sẽ đấu với ai đây ta?’

Chắc hẳn tôi cũng sẽ trở nên mạnh hơn một chút vào thời điểm đó. Vậy nên bài đánh giá sẽ là một thước đo tốt để xác định năng lực của tôi.

Tất nhiên là tôi phải né Kaya ra rồi, kiểu gì tôi cũng thua nếu đụng độ phải cô nàng.

Sau đó là đến 「Màn 3, Chương 2, Sử Ma」. Đó là lúc mà tôi có thể có cho mình một sử ma, và rồi hồi kết thúc học kỳ đầu tiên được mong chờ bấy lâu 「Màn 3, Chương 3, Bài Thi Cuối Kỳ」. Nó sẽ đưa bạn thẳng đến 「Màn 3, Chương 4, Khuất Phục Lôi Điểu」.

Một khi hoàn thành xong “Màn 3, Chương 4”, đó cũng là thời điểm mà học kỳ thứ nhất kết thúc và các học viên sẽ có một thời gian để nghỉ ngơi. Tôi cần phải vạch ra kế hoạch cụ thể cho kỳ nghỉ của mình mới được. Nhưng trước tiên tôi cần phải sống sót qua kiếp nạn “Lôi Điểu” đã.

Hãy tiếp tục suy nghĩ nào, tôi cần phải nhớ lại nhiều chi tiết nhất có thể của từng hồi và tìm ra những lợi thế giúp ích được cho mình.

Và tất nhiên.

‘Mục tiêu cuối cùng của mình vẫn phải tiêu diệt Nephid Tà Thần và phá đảo con game này.’

━─━─━━─━「₪」━━─━─━─━

Luce không thể nào tập trung vào lớp học được

Đúng như những gì dự đoán, cô đã được xếp vào lớp A và mới đây đã có một học viên đang cố làm quen với cô.

“Hân hạnh được làm quen với cậu, Luce Eltania. Tôi đến từ gia tộc Whiteclark...”

Vụt―

Khi Luce bước vào lớp học, cô cứ mặc kệ những người xung quanh cố bắt chuyện với mình mà cứ giữ thái độ lạnh nhạt.

Ngay từ đầu cô đã không hề muốn quan tâm đến mấy chuyện bao đồng ấy. Những mối quan hệ hay tuổi thanh xuân tại học viện không phải là những gì cô quan tâm.

Luce bước vào Học viện này chỉ vì “tấm bằng tốt nghiệp cao cấp của Học viện Märchen của Khoa Ma Thuật”.

Nhờ vậy mục tiêu trở thành Tháp Chủ của cô mới dễ dàng hơn được.

“...”

Tuy nhiên...

Vẫn còn một khúc mắc khiến cho cô bận tâm như một miếng xương cá đang mắc trong cổ họng vậy.

Cô ấy không thể tập trung vào bài giảng của giáo sư Philip, người phụ trách của lớp A. Mà điều đó cũng không quan trọng bởi vì nó như là cô đang ôn tập lại những gì đã được học.

‘Tên ác quỷ và Greung...’

Sau khi báo cáo lại cho Học viện về chuyện đã xảy ra trong bài kiểm tra, Luce đã được cho biết rằng không hề có dấu hiệu của sự đột nhập từ bên ngoài.

Nói cách khác, Greung và tên ác quỷ đã có mặt ở trong rừng Dephine từ trước đó.

‘Lúc đó chỉ có những tân học viện là đang có mặt trong rừng Delphine. Có khả năng là một trong hai bọn chúng là học sinh của Khoa Ma Thuật đã dùng Áo Choàng Ngụy Trang hay thứ gì đó... Chắc chắn người đó không phải là tên ác quỷ rồi.”

Mọi tân học viên tại Học viện đều phải trải qua một bài kiểm tra gắt gao để xem hệ mà họ sở hữu là gì.

Tất cả chỉ để đề phòng có một ác quỷ tri thức trà trộn vào Học viện, nếu vậy mana hệ Ám của hắn sẽ bị phát hiện. Nói cách khác, sẽ không có chuyện một học viên của Học viện lại là một ác quỷ được.

‘Nhưng Greung khác với bọn chúng.’

Mặc khác, Greung chỉ đơn giản sử dụng “ma thuật hệ Băng”, đó chỉ là một hệ nguyên tố thông thường. Có khả năng con quái vật ấy lại là một học viên của Học viện đã cải trang thành.

‘Có vẻ nó xuất hiện chỉ để tiêu diệt tên ác quỷ kia... Greung có phải là đã biết trước việc một ác quỷ sẽ xuất hiện trong lúc kiểm tra không?’

Những suy nghĩ đó cứ bám riết ở trong đầu cô suốt.

‘Giả sử Greung là một tân học viên của Khoa Ma Thuật và đã có mặt trong bài kiểm tra thì sao? Giả sử cậu ta bước vào Học viện Märchen với mục đích là diệt quỷ thì sẽ sao? Giả sử vì lý do nào đó cậu ta phải mặc Áo Choàng Ngụy Trang để che giấu thân phận của mình thì sao chứ...?’

...Cũng có lý bởi vì một con quái vật mạnh như vậy làm sao để lộ thân phận của mình được chứ.

Nhưng Luce ngay lập tức xua tan suy nghĩ đó đi.

‘...Mình ngốc thật. Bọn mình đã hoàn thành buổi đánh giá mana vào ngày đầu tiên rồi mà. Nếu ai có đó mạnh thật sự thì họ đã bị phát hiện ra rồi.’

Kết quả đánh giá mana không hề sai. Bọn họ không thể nào che giấu được lượng mana tối đa mà mình sở hữu.

...Trừ khi đó là “Cảnh giới của một Đại Phù Thủy” mà giáo sư Fernando đã nhắc đến.

‘Không thể nào... không thể nào đó là thật được.’

Không thể nào là thật được. Không thể nào một học viên cùng tuổi với cô lại đạt đến cảnh giới của Đại Phù Thủy được. Chuyện đó quá hư cấu.

Luce ngẫm nghĩ khi cô vuốt cằm bằng hai ngón trỏ của mình.

‘Hoặc có thể Greung là một lãng khách đang lang thang trong rừng Delphine.’

Nghĩ đi nào, liệu tôi còn manh mối nào nữa không?

‘...Trang phục.’

Trang phục của nó. Luce cố nhớ lại trang phục mà Greung đã mặc.

Đôi mắt của cô đã nhìn thấy trang phục của Greung khi ma thuật của nó bắt đầu xuất hiện và thắp sáng cả khu rừng tối om.

Những ký ức đó quay trở về trong Luce như một bức tranh mơ hồ, cô khám xét từng chi tiết trong mảnh ghép ký ức của mình.

Chưa gọn gàng cho lắm nhưng gần như mới tinh. Chúng không tàn tạ đến mức để gọi Greung là một kẻ lang thang.

Giả sử đó là “Áo Choàng Ngụy Trang” thì sao?

Có lẽ cậu ta đã dự đoán trước sẽ có chuyện không lành nên mới buộc phải che giấu thân phận.

Và... câu chuyện về cậu ta xuất hiện chỉ để diệt quỷ.

...Không lý nào lại vậy, nhưng ít ra cô đã đưa ra được một giả thuyết.

‘Trong số những bạn học của mình, có một người đã đạt đến cảnh giới của Đại Phù Thủy và người đó đến Học viện này để diệt quỷ... Chắc chắn Học viện này đang ẩn chứa một bí ẩn nào đó...’

Luce cười thầm, cô nghĩ mình bị hâm hay sao mà lại đi nghĩ như vậy.

‘Mình lại suy nghĩ vớ vấn rồi...’

Nhưng lỡ đâu nó là thật thì sao?

‘...Đi điều tra việc đó chắc sẽ không chết ai đâu nhỉ?’

Luce đã luôn phải giữ bản thân tránh xa những người khác ngay từ khi cô còn mười tuổi, ngay sau khi cô ký khế ước với Lôi Điểu Galia.

Nhưng giờ đây, đã lâu lắm rồi cô mới thấy tò mò về một người khác như vậy.

‘Trước tiên, mình cần phải đặc biệt chú ý đến những bạn học sử dùng hệ Băng.’

Luce viết ra quyết định đó lên tờ giấy da đặt kế bên sách của mình bằng một cây bút lông vũ.

[Tìm ra danh tính thật sự của Greung.]

...Và rồi cô gạch một đường thẳng dưới dòng chữ đó.

Truyện Chữ Hay