GbMNT: Bữa giờ bận bịu quá nên nay mới up được 1 chương ((ToT;))
Ngày mới vui vẻ nhé :>
Update nhỏ (11/3/2023): "Võ thuật chiến đấu thiêng liêng" -> "Võ thuật thần chiến"
================================================
-Chương 9: Võ thuật thần chiến (1)-
Nếu ai đó bước đi khoảng 10 phút ra khỏi lối ra phía bắc của đại điện đền, họ sẽ bắt gặp bản thân đang đứng giữa khu rừng xanh tươi duy nhất ở Elia.
Vera đứng giữa khu rừng và nhìn vào ngôi nhà nhỏ đằng trước.
Đó là một căn nhà cũ kĩ mà hắn ta có thể cảm nhận rõ ràng rằng nó đã bị bỏ hoang trong một thời gian dài.
Những mảng tơ nhện lan tỏa khắp nơi, bụi phủ trên bề mặt lan can, cánh cửa rách rưới lung lay, và một cảm giác hoang tàn ngập tràn trong không khí.
Đây là nơi mà Vera sẽ sống trong thời gian tới.
Hắn tươi cười thích thú khi dò xét căn nhà yên tĩnh và khu rừng xanh tươi xung quanh.
Vera được cung cấp chỗ ở tại ký túc xá của đền thánh, với đầy đủ các tiện nghi cần thiết. Tuy nhiên, có một lý do khiến hắn từ chối lời đề nghị đó.
“Tôi không muốn trở nên lẩm cẩm.”
Giống như bất kỳ tòa nhà nào khác trong Thánh Quốc, ký túc xá cũng được sơn hoàn toàn bằng màu trắng tinh khiết.
Không chỉ tòa nhà mà cả đồ đạc bên trong cũng được sơn màu trắng.
Vera không tự tin rằng tâm trí của hắn có thể chịu đựng được việc sống trong một nơi như thế.
"Cậu có chắc là cậu muốn ở nơi như thế này không?"
Đầu Vera quay sang phía giọng nói hắn nghe được cạnh mình.
Trong tầm nhìn hắn là vị lãnh đạo của các Hiệp Sĩ, người vừa đọ sức bằng kiếm với hắn.
Một người đàn ông trung niên tên là Norn có mái tóc màu rơm.
"Vâng, tôi thích nơi này. Nó thật yên tĩnh."
“Thật mừng là cậu hài lòng… Tuy nhiên, nơi này vẫn cần được sửa chữa, vì vậy tôi sẽ gửi người đến cho việc đó."
“Cảm ơn.”
“Vậy thì tôi quay về đây. Nếu cậu cần bất kỳ điều gì, cứ thoải mái mà nói với tôi nhé.”
“Tất nhiên rồi.”
Sau một cuộc trò chuyện ngắn, Norn rời đi.
Khi Vera nhìn tấm lưng đang khuất dần của Norn, hắn cuối cùng cũng đi tới lối vào và mở cánh cửa.
Một tiếng ‘cót két’ rõ to vang vọng khắp căn nhà, và cặp lông mày của Vera nhăn nhó trước cảnh quan bên trong căn nhà.
“...Chắc chắn là cần phải được sửa sang lại rồi.”
Thật vậy, mọi thứ đều nhìn như cần phải được sửa chữa lại.
Với ý nghĩ như thế, Vera
để ý tới một cái bàn và tựa hông mình vào đó.
Hắn phủi hết bụi bằng tay mình trong một lúc khiến cho cái bàn lắc lư, không lâu sau đó, biểu cảm của Vera như đang trầm ngâm khi hắn nhớ lại những gì đã diễn ra cho đến lúc này.
Buổi thẩm vấn sau khi hắn gặp Vargo. Cuối cùng, hắn nhớ lại những lời cay độc mà mình đã phun ra trong cơn giận dữ, và biểu cảm của hắn tối sầm lại ngay lập tức.
‘Lão già khẩu xà đó.’
Vargo cuối cùng cũng nói ra những gì ẩn chứa trong tim Vera.
Vera không biết có gì buồn cười, nhưng sau khi cười mãi một lúc lâu, Vargo mới quay đầu và biến mất, chỉ để lại những lời, "Hãy cố gắng hơn nữa."
Sau đó, Norn là người đã ở bên cạnh hắn kể từ đó.
Vera, vẫn tiếp diễn những dòng suy nghĩ của mình, thở ra một hơi nhẹ nhõm để làm nguôi đi cơn thịnh nộ có thể bùng phát bất kỳ lúc nào.
‘...Hiện giờ, kết quả trông cũng khả quan rồi.’
Những gì mà Vargo đã biểu lộ ra rõ ràng là ông đã chấp thuận. Ông ta hẳn đã đồng ý để hắn được nhập tịch. Đó là lý do tại sao họ cho hắn một nơi để tá túc qua ngày.
Xét về tiến trình tổng thể thì cũng không tệ. Chẳng phải đây chính là bước đầu để tiến tới mục tiêu sao?
Những lời của lão già cực kỳ khiêu khích, nhưng Vera không đủ liều lĩnh để làm xáo trộn mọi thứ chỉ vì hắn có ác cảm với lão.
Vera ngồi vắt chéo chân và trầm tư.
Từ giờ phải làm gì đây?
‘Lễ nhậm chức Tông Đồ’
Hắn buộc phải tiến hành buổi lễ để được công nhận việc hắn là một tông đồ, để cho phép hắn trở thành người hộ tống Thánh nữ trong tương lai.
Vera biết rất rõ về ‘Lễ nhậm chức Tông Đồ’ bởi vì nó luôn là tâm điểm mỗi khi Thánh Quốc trở thành chủ đề bàn tán.
Chuỗi Mân Côi bạch kim mà Thánh nữ đang mang trên cổ cô trong kiếp trước của hắn là biểu tượng của một tông đồ đã hoàn thành Lễ nhậm chức Tông Đồ.
Nó đóng vai trò như là một minh chứng cho chín vị tông đồ được chọn bởi chín vị thần.
‘Câu hỏi ở đây là, mình sẽ phải đối mặt với thể loại thử thách nào đây?’
Lễ nhậm chức Tông Đồ là một nghi thức chứng minh bản thân của một người bằng cách vượt qua thử thách được các vị thần ban xuống thông qua mặc khải.
Đương nhiên, nội dung thử thách được đưa ra bởi các vị thần sẽ liên tục thay đổi.
Thời gian cần bỏ ra để hoàn thành thử thách cũng sẽ thay đổi.
Cách đây năm mươi năm, thời đại của sự thịnh vượng, được duy trì bởi Vargo St. Lore được cho là nhờ vào nhiệm vụ xét xử tội ác trên khắp lục địa, và ông đã đầu quân cho sứ mệnh này, du hành trên toàn cầu trong khoảng mười năm, trở thành một huyền thoại sống.
Cặp song sinh, giờ đây phải canh gác những cánh cổng của Thánh Quốc, đang phải đứng đó để nhận ra được ý nghĩa thực sự của sự bảo vệ.
Sau đó khuôn mặt của Thánh nữ lướt qua tâm trí của Vera.
‘Thử thách được ban xuống cho Thánh nữ…’
Những việc mà cô ấy đã làm có lẽ đã được thực hiện trong bí mật. Tuy nhiên, Vera đã nghe về những điều đó từ cô ấy trong cuộc đời trước của hắn.
Chắc hẳn là nó.
Vera nắm chặt tay lại.
‘...Nó phải được hoàn thành trong vòng bốn năm.’
Thử thách của tôi nhất định phải kết thúc trong khung thời gian đó.
Sau khi nhận được thánh ấn và tiến vào Thánh Quốc, Thánh nữ sẽ đi đến khu ổ chuột để vượt qua thử thách của cô ấy.
Vera không hề muốn để cô ấy bơ vơ một mình ở một nơi như vậy. Thế nên hắn phải ở cạnh cô khi cô ghé lại nơi đó.
Ở cuộc đời thứ hai này, hắn đã thề rằng hắn sẽ sống vì cô ấy.
Vera thở nhẹ và đứng thẳng dậy.
Norn đã thông báo cho hắn rằng mặc khải sẽ diễn ra một khi những sự chuẩn bị được hoàn tất trong cỡ một tuần.
Vera nhớ ra những gì mà hắn cần làm cho đến lúc đó.
-Cậu trông như một con chó đang tới kỳ vậy.
Những lời mà Vargo đã nói.
Đó là những từ ngữ mà Vera rất muốn một mực chối bỏ bằng mọi cách, thế nhưng, nó cũng là thứ mà hắn không thể phủ nhận.
Vera thả lỏng nắm tay ra và nhìn chằm chằm vào lòng bàn tay hắn một cách hững hờ, rồi suy ngẫm.
Đó là bàn tay đã luôn tước đoạt đi từ những kẻ khác. Đó là một cuộc sống nơi tôi cướp bóc từ những kẻ khác bằng một thanh kiếm bằng chính đôi tay này.
Tuy nhiên, mọi thứ phải khác đi kể từ giờ.
Nếu hắn muốn đứng bên cạnh cô ấy, thì thay vì cố gắng chiếm đoạt hay lấy đi, hắn cần phải đóng vai trò bảo vệ để đảm bảo an toàn cho cô ấy.
Với thanh kiếm hắn cầm trên tay và lời thề khắc ghi trên linh hồn hắn, hắn phải bảo vệ cô ấy.
Một lần nữa, lời nói của Vargo xoẹt ngang tâm trí hắn.
‘Không một hình thức, không có mục đích, cũng không có một chút đứng đắn.’
Và một lần nữa, Vera nắm chặt tay mình lại.
‘...Tôi sẽ làm việc đó.’
Tôi sẽ làm đi làm lại cho đến khi nào được mới thôi. Sau đó chúng ta sẽ xem ai mới là người cười ai.
Với Vera, ý niệm về thất bại không còn đọng lại trong tâm trí hắn.
Hắn vẫn cảm thấy tự tin về kỹ năng kiếm thuật của mình, hơn bất kỳ điều gì khác.
****
Ở giữa đại điện đền là hình ảnh Trevor đang cầu nguyện trước các vị thần trên bức vẽ tường.
Vera thở ra một hơi nhẹ nhõm sau khi tìm tìm thấy anh ta.
Thật khó để mà tìm được tên đó. Vấn đề ở đây chính là mặc cho tên này có đứng ngay trước mặt thì bạn cũng không thể cảm nhận được một chút hiện diện của anh ta.
Dù cho hắn có hỏi ai qua lại đi nữa, chỉ có duy nhất một câu trả lời; anh ta sẽ ở đâu đó trong Đại Điện Đền, thành ra hắn sau cùng cũng tìm thấy tên đó trong lúc loay hoay khắp nơi.
Lý do mà tôi tìm đến Trevor chỉ có một… để học về ‘Võ thuật thần chiến’.
Chính là sự đứng đắn mà Vargo nói đến.
Hắn ta cứ tưởng cách chắc ăn nhất để hòa nhập nó với kiếm kỹ của mình là Thánh Lực, vậy nên hắn tìm đến Norn để nhờ giúp đỡ. Tuy nhiên, anh ta đã lắc đầu, biểu thị từ chối, và nói rằng Trevor mới là người tốt nhất để học hỏi theo.
– Võ thuật thần chiến của tông đồ khác xa so với thông thường. Vị tông đồ Trevor sẽ có hiểu biết tốt hơn về việc này.
Nghe thật là buồn cười.
– Cậu không biết sao? Trevor cũng là một tông đồ đấy. Anh ta đã được ban phước dưới thánh ấn của sự thông thái.
Tên đó giới thiệu rằng anh ta là người trông coi đại sảnh thay vì là một tông đồ, vậy thì làm sao mà tôi biết được cơ chứ?
Trong lúc nghe được sự thật ấy, Vera một lần nữa nhớ lại những gì mà hắn đã nghĩ tới trước khi đặt chân đến đây.
‘Các vị thần đều thật ngu ngốc.’
Tiêu chuẩn được đặt ra để được ban tặng thánh ấn là gì, và tại sao toàn bộ các tông đồ đều quái đản hết vậy?
Vera thở dài trước những gì mà hắn đang nghĩ và tiến đến chỗ Trevor ngay sau đó với những tiếng bước chân vang vọng.
Không lâu sau đó, Trevor quay đầu.
“Ô kìa, Ngài Vera, Cậu sao rồi?”
“Tôi vẫn ổn.”
Vera cúi người nhẹ trước lời nói của Trevor và nhanh chóng đi thẳng vào vấn đề.
Để kiềm chế và lịch sự như thế này thật không đúng với bản chất tự nhiên của Vera.
“Tôi muốn học hỏi về Võ thuật thần chiến, vậy nên tôi có hỏi thăm xung quanh và nghe được rằng Trevor sẽ biết về chủ đề này một cách tường tận, thành ra tôi đến đây để gặp anh. Anh sẽ chỉ dạy cho tôi chứ?”
“A.”
Sau lời yêu cầu dài dòng, Trevor bật nhẹ ra một tiếng trước hắn và gật đầu với một nụ cười điềm đạm.
“Ừ thì, cậu đã đến đúng chỗ rồi đấy. Võ thuật thần chiến sử dụng thánh ấn là một lĩnh vực mà hầu hết các hiệp sĩ không mấy quen thuộc.”
Trevor đứng dậy ngay khi anh ta nói xong, sau đó chỉ tay đến ngôi đền và tiếp tục.
“Tại sao chúng ta không vào trong và tán gẫu ở đó?”
Vera gật đầu và theo sau Trevor.
****
Sau khi đi bộ sâu hơn vào tiền sảnh của ngôi đền, Vera đã đặt chân đến một căn phòng xa ở trong, không tin vào quan cảnh
trước mắt hắn.
“Một phòng thí nghiệm sao?”
Nơi mà Vera đã đến cùng sự chỉ dẫn của Trevor là một không gian mà không thể diễn tả thành lời.
Ngoài những trang thiết bị như những chai bình và đủ thứ thuốc khử được đặt khắp nơi,những cuộn giấy trên các bức tường đã tạo nên một bầu không khí huyền bí.
Trevor trả lời kèm một nụ cười nho trong khi Vera ngắm nhìn xung quanh căn phòng.
“Nó có hơi chút bừa bộn đúng không? Tôi đang dang dở việc nghiên cứu nguyên lý đằng sau thánh lực.”
“Ý anh là luật thiên đường sao?”
“Phải, đó là một yếu tố thiết yếu để củng cố dãy Maginot.”
Vera gật đầu trước những gì Trevor nói.
Dãy Maginot.
Là một hàng rào che chắn vượt ngoài tầm hiểu biết bao quanh Thánh Quốc Elia.
Nó là một rào chắn làm cho Elia trở thành một pháo đài bất khả xâm phạm,
nó hấp thụ toàn bộ chấn động ma thuật đến từ các mối đe dọa bên ngoài.
“Anh phụ trách nó sao?”
“Phải, đây là nhiệm vụ của những ai nhận được thánh ấn của sự thông thái từ thế hệ này qua thế hệ khác.”
Trevor trả lời ngắn gọn, và sau khi dọn dẹp cái bàn ở góc phòng, anh ta chỉ Vera đến đó và tiếp tục.
“Vậy, cậu có câu hỏi về Võ thuật thần chiến.”
“Vâng, Ngài Norn đã nói rằng Trevor biết rõ nhất trong số các Tông Đồ.”
“Quá khen rồi.”
Trevor, người đang nhếch miệng trước những lời nói về anh ta, đặt 2 cánh tay lên bằng để chống cằm và tiếp tục nói.
“Hừm… Trước hết, Vera, cậu biết được bao nhiêu về Võ thuật thần chiến?”
“Tôi biết rằng nó là đó là một loại thể thuật sử dụng thánh lực để tăng cường sức mạnh cơ thể.”
Vera nhìn Trevor mà trả lời.
Thật ra thì Vera không biết nhiều về các chi tiết của Võ thuật thần chiến.
Hắn đã không ngừng tìm kiếm thông tin trong một thời gian dài để sử dụng thánh ấn tốt hơn trong tiền kiếp, nhưng nó không dễ tiếp cận được bởi tính kín đáo của Thánh Quốc.
Đây là thông tin mà hắn không thể tìm ra nếu hắn không đào sâu hơn, nhưng hắn không mấy bận tâm bởi vì sẽ khó khăn biết bao nhiêu nếu những tin đồn về sự tồn tại của hắn lan truyền đến tai của Thánh Quốc.
Câu trả lời của Trevor theo sau ý tưởng mà Vera vừa đề ra.
“Phải… Võ thuật thông thường không khác gì mấy so với những gì mà Vera biết. Nó tương tự như thể thuật chiến đấu sử dụng ma lực vậy.”
Một câu trả lời khẳng định ý tưởng của Vera.
“Tuy nhiên.”
Hắn ta chỉ có mỗi manh mối đó mà thôi.
Khi Trevor bổ sung thêm, anh ta vào thẳng tư thế và vươn tay về phía trước để tạo thành một nắm đấm.
“Nó sẽ là một câu chuyện khác nếu dính líu tới thánh ấn.”
Thánh lực trỗi dậy từ Trevor.
Nó có màu xanh lam, sáng bóng như mặt biển vào ngày hè nắng nóng.
Thánh lực của anh ta liên kết chặt chẽ với nhau và biến thành vô số những đường vẽ.
Những đường vẽ thay đổi hình dáng thành những đường nét và tự khắc chính nó lên cơ thể như một hình xăm.
Đôi mắt của Vera mở to trước cách sử dụng thánh lực mà hắn chưa từng thấy trước đó.
Là tự nhiên thôi mà, tất nhiên rồi. Nhưng, hiện giờ, cách duy nhất để hắn sử dụng thánh ấn là khuếch đại thánh lực trong hắn tới cái mức tuôn chảy ra.
Trevor tiếp tục trong vui vẻ, liếc nhìn vào khuôn mặt đầy bất ngờ của Vera.
“Nếu cậu ghép nối thánh ấn của mình với võ thuật của bản thân, cậu sẽ có thể tung ra nhiều đòn tấn công không khoan nhượng sử dụng thánh lực của mình như một sự thay thế đấy.”
-Kết thúc chương 9: Võ thuật thần chiến (1)-