Trans + Edit: Hito
___________________________
“Vậy thì tạm biệt nhé~”
Lúc chúng tôi tiễn Thổ Anh Hùng Gracia-san đang vẫy tay về núi, trong tâm tôi cứ lặp đi lặp lại câu nói “Chết thật chứ~”.
“Thế có được không? Ông ta đi rồi kìa”
Ayl hỏi trong khi vừa vẫy tay vừa đứng cạnh tôi.
“Um~ ít ra chúng ta đã biết chỗ của ông ta rồi, nên ổn thôi nhỉ?”
“Ông ta là mục tiêu diệt trừ, phải không?”
“Thử giết Ossan thân thiện như vậy đi. Rồi tối cô khỏi ngủ ngon luôn”
“Ừm, chuyện đó, chuyện đó chắc đúng, nhưng mà... kia là yêu cầu của Thần, phải không?”
“Cứ điều tra và tống cổ lũ tinh linh là được rồi”
“Không biết chúng ta có làm được không nữa...?”
Có vẻ Gracia-san đang điều hành nông trang ở một quốc gia hoang vu phương xa ở khu vực hồ nước bên kia ngọn núi. Ông ta nói mình đến hồ nước để làm việc và phát hiện một đống quái vật trên con đường núi.
“Vợ con tôi đang dợi, nên tôi(ora) phải làm thế, hahaha”
Trong suốt lúc trò chuyện, có lẽ ông ta đã quen với chúng tôi rồi, Gracia-san bắt đầu nói với nhiều dấu nhấn hơn.
Liệu tôi có thể giết người đã có vợ con và xưng hô là 'Ora' không? Bây giờ, tôi lại thấy rối bời.
Ngay từ đầu, nếu Thổ Tinh Linh không bỏ việc, thì chúng tôi cần gì phải tống cổ nó, rồi thì chúng tôi khỏi cần diệt anh hùng.
Nếu là thế, tôi không biết chúng tôi nên làm gì nữa. Nếu chúng tôi cứ nói, “Hắn không nên lơ là trong nhiệm vụ~” thì có được không?
Khi về, tôi thử đến nhà thờ hỏi Thần xem sao.
Liệu người đó có xuất hiện nếu tôi cầu nguyện không?
Mà, sao cũng được. Ngài ấy là người tôi đã buông thả trong một khoảng thời gian mà. Tôi cá là tình hình đã ổn.
Dù sao, bây giờ thì...
“Tôi dám chắc là vụ diệt trừ Locust Hopper cũng đã xong xuôi cả rồi. Quay về thôi nào”
“Liệu có đợt thứ hai không?”
Ayl nói trong khi nhìn chăm chăm về phía bắc sa mạc.
“Không đời nào đâu nhỉ?”
Sau cơn mưa, bầu trời nơi sa mạc thật trong xanh, xung quanh chả có lấy một con bọ.
Lúc chúng tôi quay về khu cắm trại, khu vực xung quanh lều của chúng tôi đã bị nhuộm đỏ.
Khi tôi tới gần hơn để xem chuyện gì đã xảy ra, dường như Velsa đã dùng thuốc diệt trùng dạng khói.
Nhờ có lá chắn được dựng lên để chống lại cơn mưa, có vẻ chỉ có khu vực cắm trại mới có màu của thuốc diệt trùng làm từ cây hút mana.
“Khúc cuối, đàn châu chấu vẫn bay được tới tận đây, nên tôi kéo mọi người vào khu cắm trại của chúng ta”
Velsa giải thích.
Có những con Locust Hopper bị nghiền nát trên mặt đất.
“Làm tốt làm. Trời ạ, cuối cùng cũng kết thúc rồi”
Riddle tới nói.
“Có vẻ là vậy”
Đúng vậy, giờ tôi phải thảo luận về vấn đề bồi thường thôi.
“Chiến dịch thành công rồi, nên là...”
Khi tôi nói vậy, Riddle vỗ vai tôi.
“Tôi nghĩ là, sau khi chúng ta xác định được có thiết hại ở chỗ nào không, thì các công ty xung quanh sẽ bồi thường cho Công Ty Komuro. Cậu có thể mong đợi một khoảng thù lao lớn đấy. Dù gì, tôi phải chắc chắn báo cáo về cậu mà. Nên hãy đợi thêm một chút nhé”
Ông ta tính trước cả rồi.
“Được rồi, mọi người, tập hợp lại nào! Xác nhận xem có ai tử vong hay mất tích không! Chúng ta vẫn còn trong chiến dịch cho tới lúc quay trở về đấy!”
Mọi người tụ tập lại một túp lều lớn, và Riddle ra lệnh.
Có cặp anh em mạo hiểm giả bị mất tích, nhưng họ liền được tìm thấy trong khu cắm trại của chúng tôi.
Có vẻ họ đã nhảy lộn vào làn khói của thuốc diệt trùng làm từ cây hút mana và cả hai đều gánh chịu thiếu hụt ma lực, nhưng dường như họ không có nguy hiểm gì tới tính mạng cả.
Một toa xe phải đi hai chuyến trong hơn 5 ngày thì tất cả thành viên mới về được Floura.
Công ty của chúng tôi có thể quay về ngay, nhưng chúng tôi phải trở về sau cùng để chắc không có chuyện gì xảy ra.
Lúc tôi dùng chiêu Làm Sạch để dọn dẹp khu cắm trại, kiểm tra xem thuốc diệt trùng làm từ cây hút mana và thuốc sát trùng, rồi rửa sạch bình xịt, thì quản gia của gia tộc Blacks đến.
Riddle và Jerry với những người khác đã khởi hành về Floura trước chúng tôi để báo cáo, nên ở đây không còn ai trong gia tộc Blacks ngoại trừ vị quản gia này.
“Cảm ơn mọi người đã vất vả”
“Ông cũng vậy”
“Chiến dịch lần này thành công là nhờ có Công Ty Komuro. Từ bây giờ, với chiến dịch diệt trừ lần này làm cơ sở, tôi tin rằng chúng ta sẽ có thể lập ra kế hoạch đối phó nhằm diệt trừ Locust Hopper. Chúng tôi hy vọng được hợp tác với anh từ giờ trở đi”
Quản gia cúi đầu thật sâu.
“Aah, ừ. Nhưng lịch trình công việc tiếp theo của chúng tôi đã kín mít rồi, nên chúng tôi chắc không có nhiều thời gian lắm đâu”
“Tôi hiểu. Bên phía chúng tôi cũng sẽ bận rộn ở mức độ nào đó. Và cả... những mạo hiểm giả này có chuyện với Naoki-sama đấy”
Lúc quay đi nhìn, tôi thấy những tinh anh của Công Hội Mạo Hiểm Giả còn ở lại đang cố thách đấu với tôi.
Rắc rối quá đi mất.
Dường như có người đã lan truyền chiến tích đánh bại Chimera của chúng tôi, và những tên nghiện chiến đấu tới gần tôi.
Đây là lúc tôi giao lại cho Phó Chủ Tịch của mình.
“Ayl-, những mạo hiểm giả đằng đó đang tới để thách đấu với chúng ta kìa”
“Nna?”
Ayl quay đầu sang rồi thấy những mạo hiểm giả, và thở dài một tiếng.
“Seth-, Merumo-, đi tập luyện với những mạo hiểm giả đằng kia đi-, làm đối thủ của họ ấy-”
Và cô ấy truyền lại cho những tên lính mới.
Tôi lo lắng liệu có ổn không khi để những mạo hiểm giả tinh anh lại cho lính mới, nhưng mà bây giờ, dọn dẹp được ưu tiên hơn.
Trong khi đang dọn dẹp, tôi nghe thấy âm thanh chiến đấu dữ dội và dã man lan đến, nhưng có lẽ chuyện này là trải nghiệm tốt cho lính mới của tôi. Có vẻ mệnh lệnh của Phó Chủ Tịch của tôi chuẩn xác lắm.
“Vậy thì? Phần thưởng thì sao?”
Velsa hỏi trong khi đóng gói bình xịt vào trong hộp.
“Ông ta nói, 'đợi thêm một chút'”
“Hy vọng họ trả đầy đủ”
“Ah, phải rồi. Sau khi đánh bại Chimera, chúng tôi đã gặp Thổ Anh Hùng đấy”
“Ah, vậy sao?”
“Ừ, ông ta nói mình có một nông trang ở bên kia hồ”
“Heeh~, hồ à, ý anh là cái ở phía đông, bên kia ngọn núi á? Đó là quê hương của Seth, phải không nhỉ?”
“Thế cơ à? Vậy hãy cố gắng bình tĩnh mà đi đến ngọn núi đó để ghé thăm quê hương của Seth thôi. Chúng ta sẽ điều tra, và nếu chúng ta thấy như có thể tống cổ Thổ Tinh Linh, thì cứ diệt nó; kế hoạch thế đó”
“Bất chợt nói thế có ổn không vậy?”
“Không ổn à? Với Thần mà nói, thì dường như thế là đủ rồi. Thổ Anh Hùng có vẻ là một Ossan rất tốt tính”
“Sao cơ, thế thì sao chúng ta có thể giết ông ta được chứ?”
“Và bởi vì như thế, chúng ta sẽ coi nó như một kỳ nghỉ của công ty đi”
“Hay lắm! Kỳ nghỉ của công ty! Ayl- đi tìm quán trọ tốt thôi nào-!”
Velsa và Ayl cẩn thận thảo luận về cách họ thu thập thông tin.
Những chuyện như, chúng tôi nên lập yêu cầu kiểu như, “Tìm kiếm thông tin!” tại Thương Hội, hoặc hỏi những người bán hàng rong quán trọ tốt nhất ở đâu; họ thảo luận những chuyện như thế rất nghiêm túc.
Sau đó, trong 4 ngày, chẳng có gì đặc biệt xảy ra cả, và chúng tôi đi săn quái vật, tắm rửa, ngắm sao rồi đi ngủ; nói cách khác, chúng tôi như kiểu cắm trại dã ngoại vậy.
Lính mới bị mạo hiểm giả đánh bại, và mạo hiểm giả cũng bị lính mới đánh bại, nên chắc có điểm hay của nó.
Velsa kéo Ayl vào sa mạc để điều tra về những con quái vật.
Tôi cũng đi cùng khi tỉnh ngủ.
Còn khi bị bỏ lại do đang ngủ, thì tôi sẽ nói chuyện với quản gia của gia tộc Blacks để hỏi thăm về Liên Minh.
Có vẻ họ đã giúp Liên Minh chống lại được mối đe dọa của một quốc gia đối địch phương bắc.
Quốc gia đó có lịch sử cổ xưa, và dường như nó đã tồn tại được 200 năm kể từ thời kỳ chiến tranh, và không còn trận chiến nào nữa.
Và rồi, tôi cũng nói chuyện với Balzack sau một khoảng thời gian.
Bởi vì tôi gọi vào lúc đêm khuya, nên tôi không nghe thấy gì khác ngoài tiếng ngáy của Sera.
“Này, đã lâu rồi nhỉ; bên ông sao rồi?”
[Ooh-! Naoki-sama, đã lâu rồi! Dạo gần đây, người chăn cừu có giao một tấm thảm ạ. Có vẻ đó là sản phẩm được gửi đến như lời cảm ơn đối với Naoki-sama đấy]
À ừ, tôi có nhờ họ làm thảm mà.
“Tôi hiểu rồi, cứ thoải mái dùng nó đi”
[Vâng, dùng nó mà ngủ cực kỳ thoải mái luôn đấy ạ! Naoki-sama, gần đây ngài ở đâu?]
“Aah, tôi ở thị trấn có tên Floura, trong Liên Minh Ruginia. Tôi đã thành lập một công ty. Công ty diệt trừ và dọn dẹp”
[Công ty ở ngoại quốc ư? Vẫn đi diệt trừ Bagroach như mọi khi à. Giờ ngài tính định cư ở thị trấn đó luôn sao?]
“Không, tôi sẽ chu du khắp nơi nhằm tìm kiếm anh hùng. Ah, phải rồi, Balzack này, nếu có nghe thông tin gì về anh hùng thì nói cho tôi biết nhé”
[Anh hùng? Ngài muốn gặp anh hùng hay sao?]
“Để diệt họ?”
[Ngài tính diệt anh hùng ư?]
“Ah-, thì đó, tôi đã gặp Thần...”
[Thần? Ý ngài là, vị thần mà nhà thờ cầu nguyện và tôn thờ ư?]
Giải thích chuyện này phiền phức quá đi.
“Mà, ừ. N~ giải thích thì rắc rối lắm, nhưng tôi nhận được một yêu cầu từ Thần...”
[Lời sấm truyền á? Naoki-sama được ban một lời sấm truyền á? Diệt trừ anh hùng? Ngài có chắc đó không phải là Ác Thần không vậy?]
“Ah-, về Ác Thần thì, tôi cũng gặp hắn rồi. Hắn đấu đá với lại Thần”
[… Thật xin lỗi. Đầu óc già cõi của tôi không bắt kịp chủ đề rồi]
“Tôi hiểu, mà, tôi thấy mừng vì Balzack có vẻ vẫn khỏe re”
[Có vẻ Naoki-sama đã vượt xa thường thức mất rồi... vậy thì ý định của ngài là gì?]
“Ý định của tôi à... bây giờ thì là nhân viên của công ty. Dù rằng tôi là chủ tịch”
[Vậy là lên đường và tìm kiếm nhân viên à?]
Thật kỳ lạ khi tôi lên đường như một mạo hiểm giả và giờ lại điều hành một công ty nhỉ? Chắc cũng được.
[BANG! Nananananaoki-sa – ack-! Ouch!!!!!]
Dường như Sera đã tỉnh dậy và đụng phải gì đó.
“Yo, khỏe chứ, Sera?”
[Em khỏe ạ! Mà bây giờ ngón út của em đau quá!]
“Tôi hiểu rồi, vẫn như thường lệ nhỉ”
[Bây giờ ngài đang ở đâu?]
“Bây giờ thì đang ở ngoại quốc. Một thị trấn nằm ở phía nam Liên Minh Ruginia, Floura”
[Em tính viết thư cho ngài! Nói cho em biết tên của quán trọ đó đi!]
“Ừm, tôi nghĩ chúng tôi sẽ ở lại thị trấn thêm một khoảng thời gian nữa, nhưng chắc tốt hơn là nên gửi thư qua Thương Hội đi”
Ngay cả khi chúng tôi chuyển chỗ, nếu là gửi qua Thương Hội thì họ có thể liên lạc với chúng tôi và giữ lá thư cẩn thận.
[T-Thương Hội?]
[Có vẻ ngài ấy đã thành lập công ty rồi]
Balzack trả lời thay tôi.
“Thì thế đó. Bây giờ, tôi là nhân viên của công ty. Tôi là doanh nhân đó”
[Fufufu, vậy sao? Ra là thế! Xin hãy để lại chức Phó Chủ Tịch cho em nhé!]
“Phó Chủ Tịch là người mà hai người cũng biết đấy, Ayl. Hai người biết đó, giáo quan của Công Hội Mạo Hiểm Giả”
[Cái gì! Người phụ nữ đó á! Từ khi nào thế?! Em hiểu rồi! Nếu em dùng ma thuật đánh bại cô ta là được rồi nhỉ, phải không?]
“Ừm, nếu cô làm được. Dù sao, chuyện bên đây là thế đó. Tôi mừng vì hai người đều ổn cả. Vậy thì, gặp lại sau nhé-”
[Vâng!]
[Khoan đã, em còn chưa nói đã nữa mà. Ah-...]
Tôi khép Túi Hội Thoại lại.
Tôi cũng liên lạc với Teyl, và bà ấy ngại ngùng báo rằng bà ấy đã có một đám cười hoàng tráng, và họ đang chờ sinh con.
[Thật khó tin khi tôi có thai ở cái tuổi này...]
Bà ấy có vẻ hạnh phúc lắm, nên tôi nói, “Chúc mừng nhé!”
Không phải Teyl đã tầm 50 rồi ư? Sinh đẻ có ổn không vậy?
Khi tôi hỏi, có vẻ trong huyết mạch của bà ấy có dòng máu của loài Elf, loài sống lâu.
Bà ấy còn không biết nữa là nên bà ấy đã giật mình.
Sau đó là kể về chuyện của chồng bà, nên tôi xin được phép bỏ qua.
Dẫu là vậy, đó vẫn là chuyện đáng để vui mừng.
Khi tôi nói lại cho Ayl và Velsa.
““Tôi hiểu rồi! Bà ấy chắc hạnh phúc lắm nhỉ! Không biết bà ấy có bùng cháy không ta!””
Họ nói.