Trans + Edit: Hito
____________________________________
Thuốc diệt trùng màu xanh đậm tạo ra một làn sương trên sa mạc.
Locust Hopper vừa dồn lại mà bay để tránh làn sương càng lúc càng dày đặc vừa tiếp cận chúng tôi.
Dù cho đám Locust Hopper dẫn đầu đã bị ép phải hóa thành làn khói đỏ rồi biến mất hẳn, chúng vẫn như cơn sóng đen lao về phía trước, từng con lao về đằng này.
Tôi phun thuốc diệt trùng làm từ cây hút mana trong khi nhận thấy lũ Locust Hopper đang vọt lên trời.
Tất cả những gì tôi thấy trước mắt mình là một màu đỏ.
Nhờ ơn cái mặt nạ mà tiếng hít thở của tôi thật lớn và khó chịu.
Ayl và tôi đang làm một mình, nên không có ai ở xung quanh cả.
Nơi thuốc diệt trùng màu xanh đậm trộn với thuốc diệt trùng màu đỏ làm từ cây hút mana có màu sắc thật rùng rợn.
Khoảng trống để lũ Locust Hopper luồng lách trốn thoát khỏi vòng vây đã bị lắp kín, và vài con Locust Hopper phóng thẳng lên trời.
Nó vẫn còn trong phạm vi tôi có thể chạm tới nếu nhảy lên, nên tôi cũng phun lên trời.
Có vẻ chiến dịch diệt trừ khá là thành công.
Đám Salamander sa mạc và bọ cạp độc đuổi theo sau lũ Locust Hopper cũng đã xuất hiện, nhưng những mạo hiểm giả tinh anh đã nhảy ra và kết liễu chúng.
Tôi có thể dùng Túi Vật Phẩm để bổ sung thuốc diệt trùng làm từ cây hút mana mà không gặp vấn đề gì, vì đã có làn sương che nó đi rồi.
Dần dần, đàn Locust Hopper mới đầu che phủ cả bầu trời đến mức tôi nghĩ chúng bất tận, mà nay đã ít dần, và tôi bắt đầu thấy được bầu trời trong xanh thông qua những khoảng trống trong đàn Locust Hopper.
Khoảng 2 tiếng đã qua đi.
Đàn Locust Hopper cũng có vẻ đã trở thành một nhóm nhỏ, nhìn từ bên ngoài thì đã thưa thớt rồi.
Những nhóm mạo hiểm giả đứng trước đã quen với việc sử dụng bình xịt đang dẫn dụ đàn Locust Hopper vào những cái bẫy khói thuốc diệt trùng làm từ cây hút mana.
Còn những nhóm khác cũng bắt đầu làm theo họ, nên thành ra tôi không còn việc gì để làm.
Tôi là người đã đặt bẫy, nên tôi tự hỏi có phải tất cả đều biến thành điểm kinh nghiệm của tôi không.
Cảm...ơn!
Tôi sẽ đãi họ một bữa.
Khi tôi mới nghĩ chiến dịch sắp sửa kết thúc, thì tôi nghe âm thanh phát ra từ Túi Hội Thoại.
[Seth đây! Đến từ phía đông sa mạc, có một cơn bão bụi... à không, là một cơn lốc! Và trông như, có một con quái vật khổng lồ bên trong cơn lốc!]
“Rõ rồi! Rút lui ngay đi! Ayl!”
[Giờ tôi đang tới!]
Phó chủ tịch của tôi hành động nhanh thật đấy!
Khi tôi thông báo cho những nhóm xung quanh, họ cụng tay với tôi.
Có lẽ ý của họ là, “Cứ đi đi”.
Được cậu trai B tiễn, khi chạy thẳng về phía đông, tôi thấy một khối cát trước mặt mình.
Chắc là Ayl rồi.
Và trước mặt cô ấy, tôi thấy một cơn lốc xoáy đang thổi.
Khói đỏ, khỏi xanh đậm, và lũ Locust Hopper đều bị hút vào.
“Ayl!”
“Naoki! Anh bắt kịp rồi à?! Cơn lốc đó, kỳ lạ lắm. Tôi có thể ngửi thấy mùi ma lực!”
“Ma lực?”
Tôi có thể thấy nhóm mạo hiểm giả đang chạy khỏi cơn lốc.
Vẽ ma trận phòng ngự lên bộ đồ liền quần của mình, tôi chạy ra trước mặt những mạo hiểm giả.
“Anh đã cứu chúng tôi!”
“Không có gì, chạy lẹ lên!”
Những mạo hiểm giả vừa chạy vừa gửi lời cảm ơn.
Tôi buộc cơn lốc dừng lại với cơ thể của mình và chuyển hướng nó.
Bỗng dưng cơn lốc tan biến. Chắc là hiệu ứng ma thuật đã bị phá vỡ.
Khi nhìn ngọn núi đằng xa, tôi thấy được một con Salamander sa mạc hơi lớn đến từ ngọn núi ấy.
“Đó là con quái vật khổng lồ à?”
Ayl hỏi như thể đang thấy chán ghét.
“Không phải, ở trên kìa!”
Con quái vật khổng lồ chậm rãi đứng lên mặt đất.
Con quái vật có thân sư tử với hai cái đầu, một đầu sư tử và một đầu dê, với đuôi rắn.
“Ái chà, một gã rập khuôn xuất hiện rồi!”
“Chimera!”
Kích thước của nó cũng cỡ con Haze Turtle, loài mà tôi đã thấy trên hòn đảo hầm ngục trước kia.
Cái kích thước đó chúng tôi đã quen quá rồi, nên Ayl với tôi đều chả thấy kinh hãi gì mấy.
“Ayl, chăm lo cho cái đuôi đi!”
“Đã rõ!”
Chạy về phía con Chimera, tôi vẽ ma trận lên không song song với mặt đất để tạo bậc thang đi lên.
Ayl chạy trên không với Taijutsu, lao thẳng tới con Chimera.
Khi con Chimera gầm lên để dọa tôi, tôi phóng lên cao bên trên con Chimera.
Sau đó, tôi chỉ việc vẽ ma trận trọng lực lên cơ thể mình thôi.
Tôi rơi xuống nhanh hơn tốc độ cái đầu dê phun ra hỏa cầu và nghiền nát cái đầu sư tử.
Đồng thời, Ayl đụng độ với cái đuôi rắn.
Kiếm của Ayl chém trúng cái răng nanh của con rắn làm tia lửa bắn ra.
Cái răng nanh quái quỷ gì vậy?
“Thích thật đấy!!”
Cứ như hình dạng thật của cô ấy đã xuất hiện, Ayl cười khẩy trong khi chém đứt gốc của con rắn.
Cái đầu dê nhắm vào tôi như thể nó sắp phóng thêm quả hỏa cầu nữa.
Tay tôi cứ như một ngọn giáo đâm vào cần cổ của con sư tử, thêm chút sức lực, và khi tôi giựt đứt cái đầu ra khỏi thân, tôi nắm lấy bờm con sư tử và dùng nó mà quật vào đầu dê.
Nó có vẻ bị choáng, và tôi cứ đập nó như thế, con Chimera dừng di chuyển.
Đứng trên đống thịt nát bấy với ngoại hình nhuốm máu; người ta mà thấy tôi thế này thì chết mất nhỉ?
Tháo mặt nạ ra, tôi dùng Làm Sạch lên bản thân.
Ayl chém chết con Salamander sa mạc đang tới chỗ chúng tôi.
“Ayl, cô có muốn tôi dùng Làm Sạch lên cô luôn không?”
“Hm? Ừm, làm đi... Có gì đó đang tới kìa”
Ayl nói trong khi nhìn chăm chăm về phía ngọn núi.
Tôi vừa nhìn về phía ngọn núi vừa dùng Làm Sạch lên Ayl, và thấy có một Ossan đang chạy về phía chúng tôi.
Tương đối mà nói, tốc độ chạy của ông ta nhanh quá.
“Xin lỗi-!!”
Ossan với khuôn mặt có vẻ thân thiện đè chiếc mũ rơm trên đầu xuống trong khi chạy với một nụ cười.
Ossan mặc bộ trang phục kiểu nông dân trông như đồ liền quần bên trên chiếc áo phông trắng.
Ayl nắm chặt thanh kiếm trong khi cảnh giác.
Tôi chả cảm thấy gì, nhưng Ossan đó mạnh lắm à?
“Chà~, tôi đang chinh phạt vài con quái vật mình tìm được trong khi đi trên núi, thì có một con xổng mất, naa. Hahaha, mà-, mấy người có sao không?”
Ossan nói với ngữ điệu thật lạ, như kiểu miền quê ấy.
“Ah, chúng tôi không sao, chúng tôi không sao. Ah! Ông muốn phân tách nó lấy thịt à? Nếu vậy... thì xin lỗi nhé! Người của tôi đập nát nó rồi, nên là...”
Trong khi phản biện rằng đó không phải là lỗi của tôi, tôi dùng tay chỉ vào xác con Chimera.
“Đập nát...?!!!”
Đôi mắt của Ossan mở to, và ông ta tới gần con Chimera.
“Trời ạ~~ đây là, đây là đập nát thành từng mảnh rồi!”
“Ông có cần ma thạch không?”
“Không không, thứ đó thuộc về người đã đánh bại nó, phải không? Chà~, những quốc gia sa mạc cũng có người mạnh mẽ nhỉ, naa, hahaha”
Tôi thấy như ông ta là một Ossan tốt tính cười nhiều.
“Ah, cậu mặc đồ đẹp đấy”
“À không, ông cũng mặc đồ đẹp đó chứ, nên chúng ta như nhau thôi”
Ossan khen bộ đồ liền quần của tôi, vậy nên tôi cũng khen bộ đồ liền quần của Ossan.
“Đây là, tôi được vợ mình may cho đấy, thấy không. Tuy là giả kim thuật sư, nhưng chúng tôi cũng có thể may vá, thấy chưa, hahaha. Ah, người phụ nữ đằng kia là vợ cậu à?”
“Ah, không, không phải đâu, đây là nhân viên của tôi. Ah, xin lỗi vì tôi đã giới thiệu trễ nhé, tôi đang quản lý một công ty diệt trừ. Tôi là Naoki Komuro”
“Công ty diệt trừ? Thật là một thứ mới lạ”
“Vâng, chúng tôi diệt côn trùng và dọn dẹp”
“Tôi hiểu, có gì tương lai hãy đến nông trang của tôi nhé. Lũ bọ ở đó khủng khiếp lắm, hahaha”
“Oh, đương nhiên rồi! Chúng tôi tính rẻ cho”
Ossan bắt đầu cười, nên tôi cũng cười theo.
“Ossan, ông là ai?”
Ayl hỏi, trong khi vẫn cảnh giác với Ossan tới giờ.
“Aa, xin lỗi. Xin lỗi vì đã giới thiệu trễ! Tôi là thổ anh hùng, Gracia Gnome, hahaha. Chắc hai người không nghĩ tới anh hùng lại là một Ossan như tôi đâu nhỉ? Hahaha...”
Tôi đứng hình với nụ cười còn trên mặt.