Trans: Hito
Đôi lời: Mấy chương trước Trans Eng để là "Detect Skill" nhưng chương này lại để là "Search Skill"
_______________________________________________
Đây là lần đầu tiên tôi đặt chân vào khu rừng.
Thực ra thì sẽ là vậy, nếu không tính lần đầu tôi rơi vào thế giới này.
Vào khoảng thời gian đó, tôi phải đi tìm dấu hiệu của người dân mà không hề có tâm trạng thoái mái thưởng thức phong cảnh ấy, nhưng giờ tôi đã có thể tận hưởng đất mùn dưới chân mình và ánh nắng chói chang chiếu xuyên qua khẽ lá.
Như thể cảnh báo tôi, Irene nói gần đây có loại Goblin khác, “hãy lưu ý nhé”.
“Vào lúc đó, tôi không chắc là nên lưu ý cái gì nữa, nhưng chắc là Balzack biết nhỉ?”
“Về cơ bản, chắc là một loài Goblin mới ấy mà, có thể là một giống đặc biệt mạnh trong khu vực này, và ngài cần lưu ý điều này khi chiến đấu, ý là vậy đấy ạ”
“Là vậy sao..... Balzack là người có thể dựa vào huh?”
“Cấp Naoki-sama cao, nhưng ngài thực sự lại chẳng biết gì cả”
“Chẳng biết gì hết, naa. Nhưng mà, thời tiết tuyệt thật đấy. Có quái vật thì thật là, bu- bu- !!!”
Có gì đó nhảy ra trước mặt tôi.
Chẳng có thiệt hại gì nhiều, nhưng tôi đau tim lắm đấy.
Khi tôi nhìn vào, nó là một con thỏ có kích thước ngang với con chó cỡ trung và có sừng nữa, đang dọa chúng tôi.
“Đó là Forabbit!” (Balzack)
“Là vậy sao; Chúng ta chạy nhé?”
“Xin ngài đừng có chạy khỏi loại kẻ thù này ạ!”
Khi Balzack nói vậy, kiếm ông ấy đã chém vào nó.
“Ông mạnh đấy huh? Balzack”
“Không phải vậy đâu! Do thanh kiếm này thật khác thường thôi! Chúng ta nên làm gì đây, lột lông à?”
“Không cần đâu. Cứ lấy bằng chứng chinh phạt rồi đi thôi”
“Đã rõ. Chúng ta có nên đốt xác nó không?”
“Làm vậy nữa đi”
Balzack cắt tai, còn tôi vẽ vòng tròn ma thuật lên nền đất để tiêu hủy nó.
“Buồn thật đấy; tôi không biết tại sao ngài lại không dùng thứ sức mạnh đó trong chiến đấu nữa?”
“Đúng rồi nhỉ. Lần tới tôi sẽ thử”
Sau khi đi được một lúc, tất cả loại Forabbit và masmascal đều chạy ra ngoài.
Tất cả bọn chúng đều bị thiêu chết, và Balzack nổi điên với tôi, “Thế còn bằng chứng chinh phạt thì sao?!”
Ông ấy mà nổi điên thì rắc rối lắm, naa; khi tôi nhìn vào hướng khác, tôi nhận thấy thứ gì đó màu tím, trông như quái vật hình người vậy, nó đang núp vào góc khuất của cái cây và nhìn về hướng này.
“Balzack, đó là Goblin à?”
“Đúng vậy. Tuy nhiên, màu sắc lại sai quá. Có phải đó là thứ Irene-sama đã nói đến không?”
“Tôi nên làm gì đây? Tôi đoán là chẳng tốt gì nếu tôi thiêu nó?”
“Để tôi đánh thay cho!”
Khi Balzack vậy, ông ấy chém ngang qua nó.
Con Goblin khác màu ngồi xổm xuống để né đòn, nhưng cái cây mà nó dùng để trốn đã hoàn toàn bị cắt và đổ xuống.
Con Goblin né cái cây ấy và chạy thoát thân trong sự bối rối.
“Giờ thì, rượt theo nó nào”
Balzack vừa nói vừa tra kiếm lại vỏ treo ở thắt lưng.
“Rượt theo?”
“Vâng, vì đồng đội của nó có thể là đang ở gần đây. Nếu đúng thật vậy thì chúng ta có thể hoàn thành yêu cầu trong một lần luôn”
Balzack rượt theo, chạy sâu vào rừng.
Tôi cũng chạy theo, cách ông ấy một bước chân.
Thường thì tôi có tập thể dục đủ đâu nên tốc độ có hơi chậm, nhưng chẳng biết sao tôi có thể xoay xở để chạy theo kịp nữa.
Đúng như mong đợi, ít nhất tôi nên chạy bộ nhỉ?
Chỉ là, bền bỉ của tôi quá đủ để tôi không thấy mệt mỏi gì cả.
Sau khi chạy được 10 phút, mất dấu con Goblin luôn.
Balzack đang chạy trước thì đứng yên và ra hiệu cho tôi dừng lại.
Tất cả các loại cây đều bị đốn hạ, tạo thành một vùng trũng lớn, mặt đất lộ ra.
Ổ của con Goblin trải dài theo đường chéo dọc theo đáy của vùng trũng ấy.
Chỗ đó đủ lớn để một người trưởng thành bước vào, nhưng nếu có lắp một loạt bẫy thì rắc rối lắm đấy.
“Chúng ta có định vào trổng không?”
“Ngài thấy sao? Tôi có thể dùng mũi của mình nên không có vấn đề gì. Nếu Naoki-sama có kỹ năng Tìm Kiếm thì......”
“Tôi có đấy. Sẽ tốt hơn nếu tôi làm vậy ngay từ đầu”
Khi tôi xem qua kỹ năng Tìm Kiếm, tôi phát hiện ra rằng cái ổ này rất là dài.
Hơn nữa, lượng Goblin bên trong ở quy mô bạn không thể đếm xuể; mấy số như 100 hay 200 không thể dùng làm đơn vị đâu.
Lối vào hang động này cũng có vài con; khoảng 6 con.
“Vậy thì, chúng ta nên làm gì đây?”
Tôi tham khảo ý kiến của Balzack.
“Tôi nghĩ tốt nhất nên xem nó là thứ thuộc chuyên môn của Naoki-sama đi ạ, ngài chuyên về các yêu cầu dạng diệt trừ mà”
“Maa, tôi đoán là chúng ta cũng không thể cứ để vầy được. Trong tờ giấy có ghi, đốt sạch chúng sẽ không thể đáp ứng yêu cầu”
Nói vậy xong, tôi lục trong túi mình.
Thứ mà tôi lấy ra là thuốc diệt côn trùng loại Va○san* và một tấm ván dính. (TN: Varsan, một loại bom khói)
“Ông nghĩ mấy thứ này sẽ có công dụng chứ?”
“Cái gì sẽ có cơ? Mấy thứ này là gì?”
“Một loại thuốc diệt côn trùng sử dụng trong các khu vực rộng lớn. Nếu chuyển thứ bên trong thành thuốc ngủ và ném vào trổng, tôi nghĩ chúng ta sẽ xoay xở được”
“Và tấm ván này có chất kết dính đấy nhé, nhưng giờ tôi muốn ông đi hái nấm làm thuốc ngủ, Balzack ạ”
“Đã rõ. Loại phù hợp với Tiệm Thuốc Elf à?”
“Ông biết sao?”
“Vâng, dù gì thì tôi cũng có xem Camilla-sama làm việc mà”
“Vậy thì tôi giao lại cho ông. À phải rồi, mang theo cái này đi”
Nói vậy, tôi lấy hai cái túi nhỏ ra, vẽ vòng tròn ma thuật lên chúng, và giao một cái cho Balzack.
“Thử nói vào trổng đi”
“E? Vào đây sao?”
[“E? Vào đây sao?”]
Nghe được tiếng Balzack nói từ cái túi này đấy.
“Thấy không nào? Dù ông có ở xa đi nữa thì đây là một chiếc túi đặt một ít ma thuật vào thôi là nói chuyện được rồi. Chà, sau một khoảng thời gian nhất định, vòng tròn ma thuật sẽ biến mất, nó tồn tại trong khoảng 2 tiếng thôi. Mang theo cái này đi. Chúng ta sẽ gặp lại sau”
“Lời của tôi sao, tuyệt thật đấy! Tôi hiểu rồi”
Balzack cầm cái túi như thể đó là thứ vô cùng quý giá và rồi biến mất bên trong khu rừng.
“Giờ thì mình phải hạ mấy con đang ở lối vào thôi”
Tôi vẽ vòng tròn ma thuật rồi đi ra để dùng thổ ma thuật chặn lối vào.
Tôi ưu tiên chặn lối vào, và tôi vẽ vòng tròn ma thuật lên tấm ván gỗ rồi ném vào đó.
Bất cứ kẻ nào có ma lực đi qua nó sẽ khiến đá rơi xuống như mưa.
Dù có là Goblin thì chúng vẫn có ma lực.
Vậy cũng đủ chắc rồi, có một sự hỗn loạn lớn khi một con Goblin xuất hiện và hòn đá đè lên người nó.
Tôi ném từng cái một vào và lối vào bị niêm phong luôn.
Bây giờ lối vào bị chặn rồi, tôi cần tìm một lỗ khí.
Và rồi, Balzack liên lạc với tôi.
[“Tôi lấy được nấm ngủ rồi. Ngài nghe tôi chứ, Naoki-sama?”]
“Aa, tôi nghe rồi. Vậy lại lối vào đi, chỗ cái con Goblin bị rượt theo chạy vào ấy”
Tôi gặp Balzack và làm thuốc ngủ liều mạnh.
Tôi đổ thuốc ngủ liều mạnh vào Va○san và tìm lỗ khí.
Dùng kỹ năng Tìm Kiếm, tôi tìm thấy một vết nứt trên tảng đá bên cạnh con sông.
Bởi nó nối với hang động ấy, khói từ thuốc ngủ liều mạnh sẽ vào trong thôi; Tôi ném vào trong vết nứt.
Sau đó bịt vết nứt lại với thổ ma thuật.
Sau một lúc, dường như lũ Goblin ở trổng nổi xung dữ lắm.
Với kỹ năng Tìm Kiếm, tôi thấy rằng, bởi không phải tất cả lỗ khí đều đã bị bịt lại, khói bóc lên khắp nơi bên trong khu rừng.
Uống loại thuốc kháng buồn ngủ, tôi dùng thổ ma thuật để dừng mấy cái chỗ có khói bốc lên.
Balzack cũng vẽ vòng tròn ma thuật và giúp tôi.
Khi đã hết khói bốc lên, với kỹ năng Tìm Kiếm tôi thấy rằng trong hang, chuyển động của lũ Goblin đã trở nên tồi tệ hơn nữa.
Có hiệu quả rồi đấy, nên tất cả những gì chúng tôi cần làm là ngồi chờ mà thôi.
Trong khoảng thời gian đó, chúng tôi cũng đã dùng xong bữa trưa.
“Hôm nay khá là nhiều đấy”
“Trời ạ, khi đi với Naoki-sama là tôi cảm thấy như chúng ta không phải là đang đi chinh phạt quái vật gì cả”
“Thay vì chinh phạt, diệt trừ thì đúng hơn. Đó là những gì tôi làm mà. Are? Cấp tôi lên rồi”
Khi tôi vô tình nhìn vào Thẻ Mạo Hiểm Giả thì cấp đã lên tới 72.
Khi nhìn vào kỹ năng Tìm Kiếm thì đốm đỏ tượng trưng cho Goblin đã hóa thành đốm đen.
“Có lẽ thuốc quá mạnh, huh?”
“Chắc chắn là vậy rồi, nếu mà tiêu thụ một lượng lớn thuốc ngủ thì kiểu gì cũng quy tiên cho xem. Vậy thì, hãy đợi đến khi chúng chết hết nhé”
Trong khi nghỉ giải lao với trà thảo dược Balzack pha, tôi ngồi đợi ở gốc cây.
Khi quái vật lộ mặt thì Balzack thịt chúng.
Có vài con Goblin ra ngoài được nhưng không thể tấn công, nên Balzack cho chúng bay đầu.
Khi tôi ném túi độc, tôi đã hiểu tại sao chúng lại hóa thành màu tím.
Độc hoạt động được trên Goblin xanh, nhưng lại không hoạt động trên Goblin tím.
Nói cho Balzack biết, những con Goblin tiêu thụ quá nhiều độc sẽ tiến hóa.
Khi tôi nghe về chất độc, tôi nhớ đến xác masmascal bị tôi ném vào rừng.
Khi tôi nghĩ đến những gì diễn ra xung quanh và tấn công tôi, tôi đã vô cùng xúc động.
“Giờ chắc cũng đến lúc mở ra rồi nhỉ”
“Đã rõ”
Đầu tiên tôi xóa vòng tròn ma thuật trên đỉnh các lỗ khí và dời đống đất đá ấy đi.
Tôi giải phóng những tảng đá ở lối vào và dùng phong ma thuật để hút khi nhằm loại bỏ thuốc ngủ.
Cho chắc thôi, để hít thở không khí sạch, tôi vẽ vòng tròn ma thuật lên một chiếc khăn tay và che miệng như mặt nạ.
Ở lối vào có rất nhiều Goblin, chúng tôi cắt tai phải như bằng chứng chinh phạt hết con này đến con khác.
Trong lũ đó, có những cá thể đặc biệt lớn và những con Goblin mặc trang phục lòe loẹt; Balzack dạy tôi rằng đó là loài ưu việt.
Loài ưu việt là những con đã quá xa lạ với sức mạnh của Goblin và rất hiếm khi xuất hiện ở Kubenia; chuyện đó xảy ra vài năm một lần và toàn là hù mấy tên Mạo Hiểm Giả tân thủ thôi.
Bằng cách nào đó tôi đã diệt sạch bọn chúng.
“Đốt chúng có được không?”
“Có lẽ sẽ tốt hơn nếu báo cáo cho Công Hội. Rốt cuộc thì làm quái gì có một nhóm Goblin với số lượng lớn như vầy chứ. Nếu gọi cho mấy người chuyên ngành thì họ có thể tìm được cách ngăn chặn chuyện này trong tương lai”
“Đúng thật vậy. A! Ma Thạch này”
Trong loài vượt trội, cũng có vài con có ma thạch ở giữa ngực.
Chúng có thể biến thành tiền và tôi có thể dùng chúng để tạo ma cụ, nên thu thập thôi nào.
“Tuy nhiên, cũng có nhiều con có ma thạch đấy ạ. Nhắc mới nhớ, viên ma thạch của con vespahornet chúa được thu hồi không nhỉ?”
“không biết nữa”
“Có lẽ là có đấy, tôi sẽ đi xem”
“Xin lỗi nhé, tôi giao lại cho ông đấy”
Khi đã cắt xong tai phải của lũ Goblin này, có đến tận 636 con.
Chúng tôi cắt hơi bị nhiều rồi.
Tôi cũng cắt tai Goblin thành ra giờ đau lưng quá đi.
“Để an toàn, tôi có nên biến nơi này thành một nơi kín gió để giữ cảnh quan không nhỉ?”
“Đúng thật vậy. Phương pháp đó có lẽ sẽ tốt”
Tôi lại vẽ vòng tròn ma thuật lên lối vào, niêm phong hang động này.
Tôi chỉ cần để mấy cái lỗ khí lại thôi.
Nhờ vào số lượng tai phải ấy mà túi khá là nặng, rồi chúng tôi vào thị trấn và hướng thẳng đến Công Hội.
Dù nói là chỉ có tai phải thôi mà thì tích tiểu thành đại đấy nhé.
Khi tôi về đến nhà, tôi sẽ làm một cái túi dù có bỏ bao nhiêu vào đi nữa cũng không bị nặng.