Kamitachi ni Hirowareta Otoko (LN)

chương 4 hồi 4: cuộc tìm kiếm trong rừng 3

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tôi chặt đứt bất cứ nhánh rễ cây nào đang tiến về hướng mình. Vỏ ngoài của con quái vật có màu đen, và chu vi của thân cây phải lên đến 10 mét. Tôi ước lượng chiều cao của nó cũng phải rơi vào khoảng 20 mét. Trên thân cây có nhiều vết lồi lõm và sứt vỡ, tạo nên cảm giác bất an hơn là kỳ vĩ. Khuôn mặt trên thân cây có hình tròn, và có chiều cao gấp đôi một người trưởng thành. Vị trí của nó là ở gần sát với phần rễ cây. Kết hợp dáng vẻ và kích cỡ đó lại với nhau tạo nên hình ảnh ghê rợn của một sinh vật kì quái.

“Ryoma, Leipin, đứng tránh xa khỏi tầm với của nó ra và hỗ trợ bọn tôi! Cilia, bảo vệ bọn họ!”Asagi ra lệnh. Chúng tôi nghe theo lời của anh ấy và ở nguyên tại chỗ.

Tôi dùng phép Lát đường lên nơi mình đang đứng, sau đó ném số rìu làm từ slime sắt đi, tiêu diệt bất cứ con ma cây nào đang mò tới. Leipin hỗ trợ tôi bằng ma thuật, trong khi Cilia chặt đám rễ cây đang tới gần Leipin và tôi.

Cả nhóm còn lại thì đồng loạt tấn công con ma cây, nhưng có vẻ nó chịu đòn giỏi hơn bọn tôi nghĩ. Kết hợp một phép thuật hệ mộc gọi là Nảy mầm với kích cỡ khổng lồ của nó, con quái vật đã trở thành một đối thủ vô cùng khó chịu. Phép thuật đó thường không mang tính năng hồi phục, nhưng vì con ma cây già cỗi là quái vật hệ thực vật, nảy mầm cũng chẳng khác nào phép tự hồi phục cả. Chúng tôi vẫn có lợi thế hơn, nhưng cũng không vì thế mà đánh mất cảnh giác.

Con ma cây già cỗi bỗng phát ra một tiếng nghe gần giống với tiếng rên rỉ và tiếng hét. Tôi liếc mắt sang bên cạnh và thấy Mizelia đã cắm trúng thanh rìu vào mặt nó. Có vẻ như cô ấy đã đánh trúng nó một vài lần rồi, nhưng cú đánh lần này cắm sâu hơn hẳn. Theo sau đó là Welanna và Miya, cũng cùng tấn công vào khuôn mặt.

Nhưng con ma cây già cỗi bỗng phản công lại bằng một đòn bất ngờ. Miệng nó nhả ra một quả bóng màu đen bay về phía Welanna. Cô ấy tránh được nó dù bị bất ngờ, nhưng tán cây của con quái vật ngay lập tức bay về phía cô, ép cô phải hủy đòn tấn công ban nãy.

Đòn đánh đó chắc chắn là Quả cầu Bóng tối, một phép thuật hệ bóng tối. Welanna phải ngừng lại, nhưng ít ra thì Miya vẫn có thể tiếp tục tấn công. Hoặc ít nhất thì tôi nghĩ thế, cho đến khi con ma cây già cỗi bắt đầu tạo ra một đám sương mù màu đen. Khi thấy vậy, Miya rút lui.

“Cái gì vậy?!” cô ấy hét lên. Cây rìu trong tay cô ngay lập tức rỉ sét.

“Tôi cũng đang thắc mắc đây!” Asagi nói.

“Phép thuật trước đó là Quả cầu Bóng tối!” Leipin giải thích. “Con ma cây này có thể dùng được cả ma pháp hệ bóng tối nữa! Cái phản ứng vừa rồi chắc chắn cũng là từ ảnh hưởng của ma thuật hệ bóng tối mà ra!” Điều này đã đi ngược lại với tất cả những thông tin mà chúng tôi nghe được trước đây.

“Chúng ta có quá ít thông tin!” Asagi tuyên bố. “Hãy tạm thời rút lui và lập ra phương án đối phó!”

Và vì vậy, chúng tôi bị ép phải tạm rút lui.

◇◇◇

Khi thoát được khỏi phạm vi tấn công của con ma cây già cỗi, chúng tôi cùng nghỉ ngơi và bàn bạc.

“Miya, tay chị thế nào rồi?”

“Vẫn ổn, nhưng thứ này thì hỏng rồi,” Miya nói và đưa chúng tôi xem cây rìu của mình. Tất cả những phần làm từ kim loại đều đã rỉ sét, còn phần lưỡi hầu như đã vỡ vụn. “Tất cả đều là nhờ cái đám sương đen đó.”

“Chuyện này không ổn rồi,” Asagi nói.

“Không thể tấn công nó bằng vũ khí như vậy được,” Welanna tiếp lời.

“Leipin, chúng ta phải tấn công nó bằng cách nào đây?” Mizelia hỏi.

“Đến cả tôi còn chưa từng biết về con ma cây già cỗi nào có thể dùng một ma pháp khác ngoài hệ mộc. Tôi cũng chưa từng nghe về một phép thuật hệ bóng tối có thể làm vũ khí bị gỉ sét. Phép thuật hệ bóng tối có thể được đối phó và chữa lành bởi hệ ánh sáng, còn ma lực hệ bóng tối có thể được thanh tẩy bằng hệ ánh sáng, nhưng việc này không thể làm ngay lập tức trong lúc đang giao chiến được.”

Phép thuật hệ bóng tối đó có khả năng làm kim loại bị gỉ sét. Có lẽ đây là thứ đã khiến đám slime kim loại của tôi kinh hãi, nhưng thế vẫn chưa giải thích được tại sao slime sắt lại không bị ảnh hưởng. Nhưng cùng với đó, tôi nảy ra một ý tưởng và quyết định cho cả nhóm biết.

◇◇◇

Sau khi giải thích xong giả thuyết của mình, chúng tôi lại đối đầu với con ma cây già cỗi một lần nữa. Có rất nhiều điều mà chúng tôi không đoán trước được từ con quái vật này, nhưng nó không mạnh tới mức có thể đe dọa tới tính mạng, và chúng tôi luôn có thể rút lui nếu mọi việc chuyển biến xấu; vì vậy, không có gì ngăn cản chúng tôi tiến hành kế hoạch của mình cả.

“Làm thôi nào!”

“Lát đường!”

Sau khi tôi ép mặt đất xuống để cản trở đám rễ, chúng tôi đồng loạt lao về phía con ma cây. Khi chúng tôi tới gần, nó lại băt đẩu nhả ra đám sương đen để tự vệ.

“Nó tới rồi!”

“Được rồi, hãy thử cái này xem sao!”

Tôi ném chiếc rìu slime sắt về phía mặt con ma cây. Nó lao xuyên qua đám sương đen và cắm thẳng vào giữa hai mắt con quái vật. Và thông qua giao ước, con slime sắt báo với tôi là nó vẫn ổn.

“Không vấn đề gì hết! Có vẻ như con slime sắt không bị ảnh hưởng bởi phép thuật đó!”

“Được rồi, vậy hãy cùng gắng sức tiêu diệt nó nào!” Asagi hét lên, lao về phía mặt con ma cây. Miya, Mizelia, và Welanna bám sát theo sau. Còn tôi dùng phép Mũi tên lửa trong lúc chém vào mặt con quái vật.

Ý tưởng của tôi là chiến đấu với nó bằng vũ khí và trang bị làm từ slime sắt. Tôi nhắc lại với cả nhóm về việc số slime kim loại sợ hãi trước khi tiếp cận con ma cây già cỗi, và đi tới giả thuyết rằng chúng sợ theo bản năng, do cơ thể chúng được làm từ kim loại. Trong khi đó, dù slime sắt cũng làm từ kim loại, chúng lại không tỏ ra sợ sệt, vì vậy tôi nghi rằng đám sương này không gây ảnh hưởng tới chúng.

Tôi cũng nhắc tới số kiến thức trên Trái Đất, với lý do rằng đó là do ông tôi từng dạy. Sắt càng nguyên chất, nó càng khó bị gỉ sét hơn. Và vì slime của tôi tiến hóa thành slime sắt do liên tục ăn sắt nguyên chất, cơ thể chúng cũng được làm từ sắt nguyên chất.

Khả năng cao là đám sương của con ma cây già cỗi không thể làm tất cả các kim loại gỉ sét theo cùng một tốc độ được, vì vậy chúng tôi quyết định thử làm theo ý tưởng này. Ma thuật có thể biến điều không thể thành có thể, nhưng thế không có nghĩa là nó có thể làm được tất cả mọi thứ. Nó phải tuân theo quy luật tự nhiên đến một mức độ nào đó. Phép thuật nào càng cố thay đổi quy luật của tự nhiên, nó lại càng tốn ma lực hơn, vì vậy chuyện gì cũng có giới hạn. Ngay cả khi tính đến sức ảnh hưởng của ma thuật, tôi dự đoán rằng phép thuật đó cũng gặp rắc rối trong việc làm sắt nguyên chất bị gỉ sét.

Quả thực là số sắt đã bị gỉ sét chậm hơn, và dù tôi cũng lo ngại về việc đám slime sắt sẽ gặp rắc rối nếu trận đấu kéo dài, cả nhóm đã giúp giải quyết vấn đề đó cho tôi. Bước đầu tiên là ném con slime sắt trước xem chuyện gì sẽ xảy ra, và nếu như nó thất bại, chúng tôi sẽ thu hồi con slime và rút lui. Con slime sẽ được cứu bằng một phương pháp mà Leipin đã đề cập trước đó. Lõi của con slime là phần quan trọng nhất, còn những phần gỉ sét khác ngoài bề mặt không phải là vấn đề gì nghiêm trọng. Miễn là phần gỉ sét được ngăn lại trước khi nó chạm đến lõi, mạng sống của con slime sẽ không bị đe dọa.

Nếu con slime không gặp vấn đề gì, chúng tôi sẽ tiếp tục chiến đấu. Chúng tôi đã lập ra kế hoạch này dựa trên những thông tin thu thập được từ trận đánh trước đó, và muốn giải quyết nó thật nhanh gọn. Ngay khi trận chiến kết thúc, chúng tôi sẽ chữa thương bằng ma pháp hệ ánh sáng để đề phòng. Và nếu như chúng tôi không thể tiêu diệt được con ma cây già cỗi, chúng tôi vẫn có thể lựa chọn rút lui.

Cả đội đồng ý sẽ giúp tôi thu hồi con slime và rút lui nếu cần thiết, vì vậy chúng tôi cùng thách đấu con ma cây già cỗi một lần nữa. Lần này tôi tham dự cùng nhóm tuyến đầu, và con quái vật tấn công càng hung bạo hơn. Đầu tiên, nó dùng tán cây để tấn công từ trên cao. Tiếp đó nó dùng Quả cầu Bóng tối. Cuối cùng, nó cố cản đường bọn tôi bằng cách dùng rễ để chặn đường. Nó cũng đã cố trói tôi một vài lần, vì vậy tôi phải chặt cả số rễ cây mới có thể tiến bước được.

Khuôn mặt của con ma cây già cỗi đã hiện ra ngay trước mắt tôi. Tôi cố tiếp cận và tấn công, nhưng con quái vật không để tôi làm thế dễ dàng. Nó chuẩn bị dùng chiêu Quả cầu Bóng tối trong lúc vung một cành cây về phía tôi. Tôi vặn người né sang một bên, liên tục lách qua trái và phải để tránh cành cây đang tới gần. Sau đó, tôi dùng kiếm chém lên để cắt đứt nó, khiến cành cây văng xuống nền đất.

Ngay tiếp đó, tôi tránh Quả cầu Bóng tối và rút ngắn khoảng cách với khuôn mặt của con ma cây. Khi đứng ngay phía dưới khuôn mặt nó, tôi dùng kiếm chém ngang vào vị trí tương tự cổ họng của con người. Lưỡi kiếm được bao phủ bởi qi dễ dàng cắt xuyên qua lớp vỏ gỗ ngoài. Một lượng lớn ma lực tràn ra khỏi bề mặt vết cắt.

Giờ thì con ma cây già cỗi mới nhận ra nó đang gặp rắc rối. Cường độ tấn công của nó giảm xuống, và nó bắt đầu tập trung hồi phục vết thương, nhưng không ai trong số chúng tôi sẽ để nó làm thế. Leipin đánh trúng vết thương ban nãy bằng một phép thuật trung cấp hệ lửa có tên là Lưỡi Thương Lửa. Đúng như mong đợi, dùng một phép thuật có thể gây phát nổ ở trong vô cùng hiệu quả. Tốc độ hồi phục của con ma cây giảm mạnh. Không để bỏ lỡ cơ hội này, cả đội đồng loạt tấn công khuôn mặt con quái vật cùng những khu vực xung quanh đó.

Trong khi đó, tôi chuẩn bị trước một đòn tấn công mới. Tôi yêu cầu con slime sắt lớn biến đổi, và tách 15 con slime sắt khác ra. Sau đó, tôi nhanh chóng biến con slime sắt lớn thành một quả cầu sắt đủ nhỏ để có thể bê bằng hai tay. Nó được bao phủ bởi những chiếc chông sắc nhọn, và có một tay cầm hình bán nguyệt có lỗ xuyên qua để tôi có thể cầm vào. Còn về phần 15 con slime sắt, mỗi con lại biến thành một mắt xích và nối qua tay cầm này để tôi có thể nắm chắc bằng tay phải. Chỉ trong vòng năm giây, tôi đã biến thanh katana của mình thành một quả cầu sắt có gắn xích.

“Sẵn sàng khi mọi người sẵn sàng!” tôi hô to.

Quả cầu sắt gắn dây xích này được tạo ra để gây sát thương nặng trong một đòn đánh, và đặc biệt hiệu quả đối với những con quái vật lớn. Khi tôi kéo sợi dây xích lên, nó tạo ra tiếng lách cách đặc trưng. Quả cầu nặng tới mức cần phải có thể lực tốt hoặc phải dùng đến phép cường hóa mới có thể nâng nó lên được. Nhờ phương pháp điều hòa năng lượng, tôi đã có thể ném nó đi. Sau khi có đủ quán tính, quả cầu cùng dây xích bay vút qua không trung. Tôi chưa từng có kinh nghiệm dùng vũ khí dạng này, nhưng có lẽ tôi vẫn có thể ném trúng một vật thể bất động.

“Được rồi, tránh xa ra nào!” Asagi ra lệnh, và cả nhóm vẫn đang liên tục tấn công con ma cây già cỗi nãy giờ đồng loạt loạt tỏa ra. Mục tiêu của tôi là khuôn mặt con quái vật.

Quả cầu sắt bay thẳng vào giữa sống mũi, tạo nên một khe nứt lớn trên khuôn mặt sần sùi của con ma cây; một lượng lớn ma lực trào ra khỏi đó. Những đòn tấn công trước đấy có lẽ đã làm khuôn mặt nó dễ bị tổn thương hơn. Cộng dồn tất cả những sát thương từ đầu đến giờ lại, mặt của con ma cây đã không thể hứng chịu đòn tấn công này. Tôi dự tính phải đánh nó từ bốn đến năm lần mới thành công, nhưng như thể đã mất hết sức sống, các tán cây cùng rễ của nó ngừng lại. Giờ nó chỉ còn thở thoi thóp.

“Ryoma, làm đi,” Asagi nói.

“Dù sao thì công sức lớn nhất trong ngày hôm nay vẫn thuộc về cậu và đàn slime,” Cilia tiếp lời.

“Hãy kết thúc chuyện này một lần và mãi mãi,” Welanna nói.

“Được rồi.”

Tôi lại xoay sợi xích một lần nữa, lần này dùng hết sức mình để nhắm vào trán của con ma cây già cỗi. Với một tiếng động lớn, khuôn mặt con quái vật bị vỡ vụn. Ma lực phun trào ra khỏi đó trong một lúc, rồi từ từ chảy chậm lại, cho đến khi tôi không còn cảm nhận được gì nữa.“Nó chết chưa?” Cilia hỏi.

“Đòn tấn công như vậy là đủ để kết liễu rồi,” Leipin trả lời.

Sau khi xác nhận không có ai bị thương, tôi dùng ma pháp hệ ánh sáng để hồi phục cho lũ slime sắt. Trông chúng có vẻ ổn, nhưng tôi vẫn muốn đề phòng. Thật may là mọi việc đã kết thúc êm đẹp.

“Cuối cùng cũng kết thúc,” Asagi nói trong lúc tôi dùng phép Quả cầu Ánh sáng lên đàn slime sắt. Anh ấy đang nhìn về phía xác của con ma cây già cỗi. Tôi chẳng biết sẽ phải mất bao lâu để có thể tự mình thu gom toàn bộ số gỗ này lại. Chúng có lẽ cũng sẽ chẳng nhét vừa trong Nhà Không Gian của chúng tôi.

“Đừng lo,” Asagi nói. “Ngay sau khi đàn slime của cậu hồi phục, chúng ta sẽ quay trở lại thị trấn và báo với hội. Trong lúc ở đó, chúng ta có thể nhờ người giúp đỡ trong việc thu thập và vận chuyển gỗ luôn. Chi phí nhân công thì cứ để hội xử lý sau khi chúng ta quay trở về Gimul.”

Và vì thế, chúng tôi quay trở lại thị trấn, báo cáo với Hội, và đăng đơn thuê người. Gỗ sẽ được thu thập bắt đầu từ ngày mai. Còn bây giờ đã đến lúc để lên giường đi ngủ.

Truyện Chữ Hay