Trong khi toàn nhân loại đang hân hoan khi hoàn thiện được ma thuật, một chuỗi sự việc đã xảy ra trên khắp thế giới.
Nó bắt đầu từ một quốc gia xa xôi nọ.
Vào một buổi chiều.
Một người lính gác đang thong thả nhìn về phía cánh rừng lúc nhúc ma vật. Anh cùng đồng đội đang ở trên một tòa tháp canh gác cao. Chiều hôm ấy, anh nhận ra một làn khói lớn ở phía đằng xa.
Người lính gác tò mò, dùng ma thuật thấu thị để nhìn kĩ hơn. Khi nhận ra thứ bên trong làn khói, anh mở to mắt bàng hoàng, mồ hôi túa ra, chân run bần bật.
“Thưa ngài- thưa ngài, chúng ta gặp nguy rồi!!”
Người lính chạy thục mạng về phòng làm việc của chỉ huy đội phòng thủ. Vị chỉ huy đang giải quyết giấy tờ, giật mình trước cánh cửa đột ngột mở.
“Ồn ào quá… Haa-
Tôi làm hỏng con tem này vì cậu đấy.”
Nhưng người lính không xin lỗi mà chỉ tiếp tục hét to,
“Thưa ngài, lũ ma vật! Là lũ ma vật!
Có một cuộc chạy loạn ma vật đang tiến đến đây!”
Khi nghe vậy, người chỉ huy mất hứng.
“Ma vật, huh?
Vài con cỡ vừa?
Bình tĩnh lại đi, chúng không làm gì được tường thành đâu.”
Người lính gác tiếp tục mô tả lại những gì anh thấy. Con dấu rơi khỏi tay người chỉ huy. Anh chẳng thể bình tĩnh được nữa.
-----
Ma thuật bây giờ gần như không để lại tàn dư mana, nên nơi duy nhất còn nhiều tàn dư mana là gần các khu vực đông dân nơi ma thuật được sử dụng hàng ngày. Vậy nên những ma vật cỡ lớn đói năng lượng bắt đầu di chuyển đến những nơi đó.
Thành phố nhỏ ở vùng xa xôi này là nơi đầu tiên phải hứng chịu.
Nơi đây có dân số nhỏ, nên dù có sử dụng ma thuật kiểu cũ thì cũng không có nhiều tàn dư mana. Nhưng ma thuật mới đã làm giảm lượng tàn dư mana vốn đã ít đó.
Ma vật cỡ lớn trong khu vực vì thế mà mất đi nguồn cung năng lượng quan trọng.
Ban đầu, chúng ăn những ma vật nhỏ hơn, nhưng giờ thì tìm thấy con mồi cũng khó khăn. Vì vậy, chúng di cư theo bản năng. Chúng hiểu rằng nếu con người dùng thứ sức mạnh kì lạ ấy, cơn đói của chúng sẽ được thỏa mãn.
Và rồi những con ma vật lớn hơn 20m bắt đầu di chuyển đến nơi có đông người và có nhiều ma thuật được sử dụng.
Nói cách khác, là đất nước xấu số này.
-----
Số lượng lớn quân nhân đang dàn hàng trên tường thành, chuẩn bị cho cuộc chạy loạn đang đến, toàn bộ chiến lực của cả thành phố đang ở trên bức tường.
Những người lính nghiến răng ngăn bản thân run rẩy vì sợ.
Người chỉ huy tiến lên phía trước
“Quân lính! Đây là lúc cho chúng thấy sức mạnh của đội phòng thủ chúng ta!
Ma vật sắp tấn công nơi này!
Không phải là lũ cỡ vừa các cậu hay gặp! Đây là lũ khổng lồ giẫm đạp lên đám yếu ớt đó!
Nếu cuộc chạy loạn đến được đây, bức tường này chắc chắn sẽ sụp đổ!
Đây là phòng tuyến cuối cùng của đất nước ta!!! Nếu nó bị phá vỡ, thứ duy nhất chờ đợi chỉ có địa ngục!
Tất cả sẽ thống khổ!! Gia đình các cậu!! Người yêu các cậu!! Chắc chắn!! Vì vậy, hỡi quân lính, chúng ta phải tiêu diệt lũ ma vật tại đây!!
Không được phép thất bại!!
Nghe đây!! Hãy vững tim!!
Chiến đấu như cách các cậu đã được huấn luyện!!
Thì chắc chắn!!
Chắc chắn!!
Sẽ thắng lợi!!”
Người chỉ huy cố hết sức để làm tăng sĩ khí cho quân lính, rồi phân bố nhiệm vụ cho từng nhóm. Tất cả đều cầm trượng ma thuật, vài nhóm đang nạp mana cho vũ khí hạng nặng.
Khi quân đội hoàn tất chuẩn bị, mặt đất cũng bắt đầu rung chuyển.
Rung chấn tăng dần lên, đám khói bụi mù mịt cũng tới gần hơn, làm họ cứ ngỡ mình đang ở tâm một trận động đất. Tiếng chân của ma vật mỗi lúc một rõ hơn.
“…Nó đang đến…”
Những người lính nắm chặt cây trượng trong tay.
Đám ma vật đi đầu là cỡ vừa. Có vẻ chúng đang chạy khỏi đám cỡ lớn đuổi theo phía sau.
Nhưng những người lính chẳng quan tâm.
Ngay khi chúng vào tầm bắn, họ đồng loạt thi triển ma thuật công kích.
Đám ma vật đi đầu bị thương và gục xuống.
Chỉ mất vài phút, lực lượng phòng thủ đã tiêu diệt hết lũ ma vật cỡ vừa. Tất cả đều trong tính toán, chuyện này quá đơn giản với họ.
Vấn đề là những thứ tiếp theo.
Nó cứ như… một bức tường.
Một bức tường da thịt đang di chuyển, mỗi bước kéo theo khói bụi mịt mù ngang tầng mây.
Trong một khắc, quân lính chùn bước, nhưng ngay lập tức định thần lại và tiếp tục bắn ma thuật. Hàng loạt phát bắn trực diện làm xây xát bức tường kia.
Nhưng con ma vật không dừng lại. Với nó, đó chỉ là vài vết xước nhỏ.
Nhiều cây trượng hết mana, quân lính phải liên tục đổi trượng mới.
Trong khi quân lính đang chiến đấu tuyệt vọng với mồ hôi vã ra như tắm, người dân cũng đang chiến đấu, đây là một cuộc chiến tổng lực.
Những người chưa cắt bỏ tim mana thì nạp năng lượng cho đá mana. Những cựu binh và lính dự bị cũng tham chiến, dùng ma thuật hỗ trợ từ phía sau. Các cửa hàng ma cụ thì cung cấp toàn bộ trượng và đá mana họ có cho quân đội.
Nhờ những nỗ lực ấy, cuộc chạy loạn dần chậm lại. Những con cỡ lớn mình đầy vết thương, xương vỡ vụn cùng nội tạng lòi ra, ngã xuống từng con một.
Thấy vậy, người chỉ huy an tâm.
(Chiến thắng rồi.)
Ông nghĩ vậy.
Nhưng khi ông cùng quân lính nhìn thấy thứ ở phía sau cùng đám ma vật, họ đứng hình.
Một con rùa đá.
Nó to hơn một cỡ với lũ ma vật còn lại.
Con ma vật lớn hơn 30m, dừng lại khi bức tường phòng thủ lọt vào đôi mắt to tròn sắc bén của nó. Rồi nó thở mạnh ra, bước một bước lớn.
Từng bước một, nó tăng tốc dần, tạo nên một cơn lốc cát bụi.
Tiếng bước chân tựa sấm rền. Nó đang chạy thẳng đến bức tường thành, đá bay mọi thứ cản đường.
Xác đám ma vật cỡ vừa bị giẫm bẹp. Một con ma vật cỡ lớn bị húc bay. Ngay cả mìn ma thuật chống ma vật cũng phát nổ mà chẳng gây được thương tích gì. Con rùa đá tăng tốc.
Ma thuật tấn công phóng về phía con rùa.
Toàn quân đang sử dụng những ma thuật mạnh nhất họ biết.
Nhưng vô ích.
Con rùa đá chỉ đơn giản thu đầu lại trong mai mà tiếp tục chạy.
Ma thuật tấn công bình thường còn lâu mới có tác dụng.
Quân đội vẫn tuyệt vọng bắn phá, lần này nhắm vào chân con rùa nhằm làm chậm nó lại, dù chỉ một chút.
Khi vị chỉ huy lẫn quân lính đều đang mang ánh mắt như tất cả đã kết thúc, một giọng nói vang lên.
“Nạp mana hoàn tất!! Khai hỏa!!”
Khoảnh khắc tiếp theo, một tia sáng bắn xuyên cơ thể con rùa.
…
Tại Cộng hòa Hiền giả, hàng loạt công nghệ ma thuật đã được phát minh.
Ma thuật cho đời sống, y tế, kiến trúc, ẩm thực, đều được nghiên cứu và phát triển mỗi ngày.
Trong đó, ngành được cung cấp nhiều nguồn lực nhất là ma thuật quân sự. Với nguồn vốn, nguồn nhân lực và nguồn tài nguyên dồi dào sau nhiều thế kỉ, Cộng hòa Hiền giả đã đạt được sức mạnh vượt xa những quốc gia khác, và những vũ khí ma thuật mới vẫn được phát triển thêm.
Một trong những vũ khí đã được nghiên cứu từ lâu là “Pháo ma thuật hạng nặng”. Điểm mấu chốt là phát bắn từ khẩu pháo đấy có thể xuyên thủng mọi thứ.
Nó được lấy cảm hứng từ ma cụ mà “Phù thủy vĩ đại nhất lịch sử nhân loại” lấy được từ đâu đó xưa kia.
Tuy nó ngốn một lượng mana khủng khiếp, thì trên lí thuyết, nó có thể xuyên thủng một ngọn núi.
Những vũ khí ma thuật phát triển tại Cộng hòa có giá thành rất rẻ, vậy nên một thành phố vùng sâu vùng xa cũng có thể mua được.
Phát bắn từ khẩu pháo đã xuyên qua cơ thể con rùa đá.
Nó dừng lại.
Nó thò cổ mình ra, nhìn vào vết thương của mình.
“Không thể tin được.”
Vị chỉ huy thốt lên.
Lượng lớn dịch cơ thể chảy ra từ vết thương, con rùa đá rống lên và lăn lộn.
Vài phát bắn nữa hướng về con rùa. Chân nó bị thổi bay, mai thủng lỗ chỗ, xuyên thẳng qua cổ họng.
Không lâu sau, con rùa đá mình đầy lỗ hổng ngã xuống.
Khi quân đội nhận thấy con rùa không còn di chuyển nữa, họ hò reo,
“Chúng ta- Chúng ta làm được rồi!! Chúng ta đã hạ được rùa đá!!”
“Có tin được không!? Quân đội vùng hẻo lánh này có thể hạ được rùa đá!?”
“Có phải là mơ!? Tôi đang mơ sao!? Tôi còn sống chứ!?”
“Quân lính! Đừng mất cảnh giác!! Vẫn còn ma vật!! Tiêu diệt chúng!!”
“Vẫn còn đủ mana cho vài phát bắn pháo ma thuật nữa!! Gửi tặng đến đám ma vật nào!!”
“Yeahh!! Quân lính!! Khai hỏa!!!”
Trận chiến tiếp tục, nhưng từ lúc đó nó giống một trận giả chiến hơn.
Lũ ma vật tiến công hoàn toàn theo bản năng chỉ trở thành bia tập bắn cho những người lính được huấn luyện bài bản.
Ma thuật của họ dễ dàng bắn hạ những con đi lạc còn lại, kết thúc trận chiến nhanh chóng.
-----
Cuộc chiến quyết định ấy đã thúc đẩy cuộc săn ma vật trên toàn thế giới.
Ma thuật thời đại mới sẽ không tạo ra ma vật dù dùng nhiều mức nào.
Quân đội các nước tiến ra bên ngoài các bức tường, thực hiện chiến dịch tiêu diệt ma vật, khiến số lượng chúng giảm mạnh.
Những người vẫn còn tim mana cũng có thể đi lại tự do bên ngoài bức tường.
Đất đai xung quanh được chiếm lại. Nông dân đến khai khẩn ở các vùng sâu vùng xa. Không còn mối đe dọa từ ma vật, nhiều quốc gia gửi người đi mở rộng bờ cõi.
Những bức tường dày chống ma vật được dỡ bỏ vì không còn cần thiết nữa, chỉ còn lại lớp màng chắn chống ma thuật. Các quốc gia cứ thế mà mở rộng qua từng năm.