“Thế là đủ.”
Nữ học giả gật đầu hài lòng khi kiểm tra lại những dụng cụ cần thiết cho chuyến đi được chất đầy thành chồng. Cô đã quyết tâm. Cô nhất định sẽ tìm ra mối liên hệ cụ thể giữa trái tim thứ hai và ma thuật rồi ‘công khai sự thật ra toàn thế giới’. Nếu chỉ vùi mình trong phòng thí nghiệm thì sẽ chẳng thu được thêm kết quả gì.
Vì thế, cô lựa chọn lên đường.
Cô sẽ đi ra ngoài kia, vượt qua những bức tường và tiếp tục nghiên cứu.
Đó là quyết tâm của cô.
“Chuẩn bị đã hoàn tất. Mình đã tiết kiệm tiền từ mọi nguồn có thể. Tất cả đã được sắp xếp ổn thỏa. Chắc chẳng cần thêm gì nữa.”
Cô nghĩ vậy, và nhăn mặt trước đống hành lí lộn xộn.
Đống hành lí đã trở nên quá khổ, nhưng mình cũng đã sắp xếp được. Đêm nay, mình sẽ thoát khỏi các bức tường. Mình sẽ đào một đường hầm bằng ma thuật. Bỏ qua lũ ma vật thì quân lính canh gác chắc chắn sẽ không thể đuổi theo mình. Có lẽ một con thú hoang thì có thể, nhưng ma thuật của mình cũng mạnh mà. Mình có thể làm nó bốc hơi ngay tức khắc.
Cô chợt dừng gật gù.
Không, như thế quá phô trương. Mình cần tập trung vào nghiên cứu. Hay là kiểm tra lại mọi thứ lần nữa… Không, mình cần bình tĩnh lại đã. Có lẽ nên kiếm gì đó để đọc.
Dần dần, những cái bóng trên tường dài ra, con chữ trên giấy chỉ còn mập mờ dưới ánh nến. Nữ học giả ngẩng đầu lên. Vầng dương đỏ tựa loài quỷ bắt đầu lùi về sau những đám mây đen kịt. Bầu trời rực rỡ sắc đỏ cũng hạ xuống dưới chân trời nhường chỗ cho màn đêm tăm tối. Trong màn đêm, cô sẽ đào một đường hầm, và thoát đi, ra ngoài thế giới. Tất nhiên là cô định mang theo con ma vật đang bị nhốt. Kế hoạch đáng lẽ là vậy.
Bình tĩnh. Phải bình tĩnh. Như mọi lần thì cô luôn bị cuốn vào mỗi cuốn sách. Cô không chỉ đọc, mà còn phân tích từng giả thuyết, các vấn đề được đặt ra và áp dụng nó vào những nghiên cứu của mình, nhưng lần này cô không thể tập trung được vì căng thẳng. Trời đã tối muộn. Cô cầm lấy đũa ma thuật và vung nhẹ.
“…Hm? …Huh?”
Cô cố gắng vung đũa nhiều lần nhưng ánh sáng trong căn phòng vẫn không xuất hiện. Cô cẩn thận kiểm tra lại đũa ma thuật cũng như các ma pháp trận trên nó. Nhưng chẳng có gì sai cả. Cô lại vung đũa lần nữa trong nỗ lực kích hoạt ma thuật, nhưng vẫn chẳng có ánh sáng nào. Cô chán nản lắc đầu, rồi đặt đũa ma thuật xuống bàn. Rồi cô vẽ một ma pháp trận lên giấy và niệm chú ma thuật ánh sáng. Lẽ ra ma thuật phải thành công.
…Nhưng chẳng có ma thuật nào được kích hoạt.
Huh?
Sao ma thuật lại không hoạt động?
Đũa ma thuật cũng không bị hỏng…!!
Chẳng lẽ!! Ma thuật đã biến mất khỏi thế giới!?
Nữ học giả chuyển tầm nhìn ra ngoài cửa sổ.
Không, mọi nhà vẫn có ánh sáng. Mọi thứ vẫn… bình thường.
Cô lắc đầu lần nữa.
Thế thì…
Thứ gì…
Đã xảy ra với mình…
…
…! Không lẽ nào!
Vì loại bỏ trái tim thứ hai! Mình không thể dùng được ma thuật!?
Nhưng vừa mới nãy mình còn dùng được mà!?
!!... Chẳng lẽ…!!
Đó chỉ là do năng lượng ma thuật còn sót lại từ đá ma thuật trên đũa?
Nữ học giả nhớ lại từng khoảnh khắc cô dùng ma thuật từ khi trở về, rồi tính toán lại tổng lượng năng lượng ma thuật đã dùng.
Quả nhiên là vậy! Bằng đúng lượng năng lượng ma thuật mình đã nạp vào đũa! Vậy là trái tim thứ hai không chỉ liên quan đến ma vật mà còn cả ma thuật ư!? Thật là một phát hiện lớn!
Cho đến lúc này, chủ đề Ma thuật đến từ đâu vẫn là một bí ẩn trong giới học giả. Có rất nhiều giả thuyết về nguồn gốc của ma thuật. Một giả thuyết cho rằng “Nó là sức mạnh để bảo vệ được Nữ thần ban cho nhân loại.” Cũng có người nghĩ khác, “Nhân loại sinh ra có ma thuật là lẽ tự nhiên”, vì thế nên người ta chỉ có thể sử dụng ma thuật bằng lượng năng lượng ma thuật họ sở hữu.
Chẳng ai lại nghĩ rằng một bộ phận nhỏ bé tưởng như vô dụng lại liên quan đến ma thuật. Là ma thuật đó, chứ không phải gì khác! Các tù nhân lúc trước đã được kiểm tra sức khỏe và sức mạnh vật lí sau khi loại bỏ trái tim thứ hai, nhưng không hề được kiểm tra khả năng ma thuật.
Cơ quan được gọi là trái tim thứ hai này lại nhiều bí ẩn đến vậy sao…
Vì nó có liên hệ đến năng lượng ma thuật…
… Vậy có lẽ là… có mối quan hệ kiểu nguyên nhân – kết quả gì đó giữa ma vật và ma thuật?
Với ý nghĩ chợt hiện ra, nữ học giả với tay lên ngăn cao nhất của giá sách, nơi chứa đầy sổ ghi chú của cô thời còn đi học. Cô lấy ra một quyển sách, lướt nhanh qua từng trang cho đến chương mang tựa đề “Lịch sử của Ma thuật” và “Lịch sử của Ma vật”
…Đúng như mình nghĩ, mặc dù có đôi chút cách biệt thời gian, khi ma thuật bắt đầu phát triển thì ma vật cũng gia tăng số lượng. Quả thật có mối liên hệ gì đó giữa ma thuật và ma vật!
Cô vốn định rời đi ngay đêm nay. Nhưng cô đã thay đổi ý định. Nữ học giả cho rằng còn những việc quan trọng khác cần làm. Ngày mai, cô sẽ đến thư viện, nghiên cứu lịch sử của ma vật và ma thuật. Oh, nhưng thư viện thì lại mở cửa khá muộn…
Cánh cửa thư viện cuối cùng cũng chậm rãi mở ra vào sáng muộn, nữ học giả chỉ chờ có thế để phóng thật nhanh vào trong.
Đúng như mình đã lo. Lần đầu tiên phát hiện ra “ma vật” trùng khớp với thời điểm ma thuật bắt đầu được phổ biến rộng rãi.
Nhìn lại thuở sơ khai của sự phát triển ma thuật, ban đầu có rất ít ma vật. Trong những ghi chép về việc phát hiện ma vật, các loài động vật đều trở nên hung hăng hơn bình thường. Nó thật quá khác lạ.
Có vẻ như ngay trong nước cũng có một số lượng lớn động vật bị chuyển hóa thành ma vật. Khi chúng trở nên hưng hăng bất thường, loài người lúc ấy chẳng biết phải làm gì. Cuối cùng, họ quyết định giết sạch chúng.
Đúng rồi, chẳng phải trước kia có khái niệm “vật nuôi” à? Theo ghi chép, có một số loài được giữ trong nhà như một thành viên của gia đình. Giờ thì thật khó để tưởng tượng. “Động vật thì luôn hung dữ” là điều ai cũng công nhận, và chẳng thể nào giữ chúng trong nhà được. Những thí nghiệm liên quan đến động vật thì đều có thương tích không nặng thì nhẹ.
Ma thuật và ma vật chắc chắn có mối liên hệ với nhau.
Sau cả ngày nghiên cứu các tài liệu trong thư viện, cô ấy đã đi đến kết luận này. Cô quyết định thay đổi kế hoạch ban đầu của mình. Có một nơi mà cô muốn điều tra sâu hơn. Đó chính là “quốc gia vĩ đại trong quá khứ đã sụp đổ bởi ma vật chỉ trong một đêm.”
Tại sao một đất nước lại có thể bị phá hủy chỉ sau một đêm?
Điều gì đã kích động lượng ma vật lớn đến nhường đó trong đêm ấy?
Có lẽ nó cũng có liên quan đến ma thuật.
Mình phải đến đó và tận mắt chứng kiến.
Nữ học giả trở về nhà và đến bên chiếc bàn.
Hiện trên bàn là rất nhiều bản đồ được ghép lại với nhau một cách lộn xộn. Hầu hết chúng đều là từ thời các tuyến đường buôn bán vẫn còn có thể đi lại được. Lẫn trong những tấm giấy da ố vàng có một vài tấm sáng màu hơn – là những bản đồ mới do nhà thờ phân phát. Nữ học giả lần ngón tay theo con đường lớn đi qua các thị trấn và thành phố được đánh dấu, đôi lúc lại men theo những con đường mòn băng qua rừng. Nếu đi theo tuyến đường chính, cô sẽ mất khoảng một năm. Còn nếu băng theo đường rừng thì thời gian giảm xuống khoảng một nửa. Cô chẳng còn phải lo ngại nguy hiểm trong rừng nữa. Ma vật bây giờ sẽ không tấn công cô. Ngoài ra, những Người được ban phước cùng những chiếc xe sang trọng thường xuyên đi trên tuyến đường chính. Nếu cô muốn di chuyển bí mật thì tốt nhất là nên né các tuyến đường lớn ấy.
Kế hoạch ban đầu của cô là sử dụng ma thuật để chống lại nguy hiểm như động vật hoang dã. Nhưng giờ cô không thể sử dụng ma thuật nếu không có đá mana được nạp đầy năng lượng ma thuật. Tất nhiên cô có thể tích trữ thêm nhiều đá mana. Tuy nhiên, dù bản thân từng viên đá thì không quá to hay nặng, nhưng để chuẩn bị cho một chuyến đi kéo dài nửa năm cộng thêm vài tháng ở lại điều tra thì số lượng đá mana cần là rất lớn. Cô sẽ hiếm có cơ hội để bổ sung lượng đá mana dự trữ, vậy nên cần phải mua nhiều đá hơn ngay từ bây giờ để đảm bảo. Sau khi tính toán, nữ học giả nhận thấy rằng khối lượng của những viên đá mà cô sẽ phải mang gần bằng lượng hành lí cô định mang theo ban đầu, đồng nghĩa với việc cô chỉ còn có thể mang rất ít nhu yếu phẩm hàng ngày. Cô có thể ném bớt những viên đá mana cạn năng lượng dọc đường, nhưng ngay cả như vậy, việc tăng khối lượng hành lí sẽ làm tăng đáng kể thời gian dự đoán ban đầu.
Cô nhìn một cách miễn cưỡng vào những con số rồi lại vào cái ví.
Toàn bộ tiền tiết kiệm của cô.
Một tiếng thở dài.
Và cô quyết tâm cầm ví đến cửa hàng đá mana.
Vài ngày sau, sau khi nhận được một lượng lớn đá mana, cô kiểm tra hành lí lần cuối.
Cô sẽ lên đường đêm nay.
Con ma vật trong lồng giờ đã được cho vào bao tải.
Chỉ còn lại việc rời đi mà đảm bảo không ai phát hiện.
Cô lấy ra một viên đá mana quý giá và ru ngủ con ma vật, rồi vĩnh biệt căn nhà của mình.
Những con phố vắng vẻ chìm trong bóng tối.
Cô dễ dàng đến bên búc tường. Sau đó, cô đào một đường hầm chỉ đủ rộng cho một người đi qua. Khi ra ngoài, cô vùi lại đống đất đá bị đào lên rồi thả con ma vật đang ngủ khỏi bao tải. Có một người lính tuần tra đang đi vòng quanh. Cô đứng dậy và rời đi, cẩn thận để không bị người lính nhìn thấy.
Khi mặt trời nhô lên tại chân trời, có một bóng hình phụ nữ trong rừng sâu.
Đúng như cô dự đoán, có rất nhiều ma vật lang thang trong rừng, một vài con thậm chí còn dừng lại để nhìn chằm chằm vào cô.
Tuy nhiên, cô không quan tâm và tiếp tục cất bước trong rừng với chiếc ba lô quá khổ của mình.
Thỉnh thoảng, cô liếc thấy một con ma vật lớn đến mức phải ngước lên nhìn, nhưng bước chân của cô vẫn tiến lên đều đặn.