~ Translator : Dantalian ~
Đón xem chương mới sớm 1 ngày tai web team dịch.
Chương 03 được Update vào lúc 18h10. Chúc các bạn đọc vui vẻ.
________________________________________________
Ở kiếp này, vẻ ngoài của quỷ vương đã thay đổi so với kiếp trước. Ở kiếp trước, cô ấy là một thiên thần sa ngã xinh đẹp với mái tóc bạc và đôi cánh đen tuyền. Tuy nhiên, kiếp này, quỷ vương lại là một con quỷ có sừng khổng lồ.
Để thu thập thông tin về quỷ vương ở kiếp trước, tôi đã đến nơi mà loài quỷ và loài người chung sống, nhưng đã ngạc nhiên rằng người tôi đang tìm kiếm đã vào chung quán ăn mà tôi đang thu thập thông tin. Có khả năng cô là một người khác giống với cô ấy thôi, vì có một vài điểm khác biệt. Kiếp trước, cô ấy ở độ tuổi quá nửa vị thành niên, còn đây, cô ấy là giữa vị thành niên. Mái tóc bạc giờ đây đã thành đen. Để xác nhận điều đó, tôi đã cố tình ném một quả bom mù.
“Nếu phải nói, thì người kế bên tôi đây chính là quỷ vương.”
Ừ, tôi tự hỏi phản ứng của cô ấy ra sao.
“Ôi ôi, không lý nào đúa bé này có thể là quỷ vương được. Thậm chí cả tôi cũng trên cơ cô ấy luôn đó.”
Vì bản thân đã say, nên người thương nhân phá lên cười trong tâm trạng vui vẻ. Ừm, phản ứng của người này không chẳng đáng gì; tôi chỉ quan tâm phản ửng của cô gái.
“Không ngờ cậu lại đột nhiên gọi một ai đó là quỷ vương. Tôi nghĩ cậu hơi quá chén rồi đấy.”
Người con gái giấu đi khuôn mặt mình dưới lớp áo choàng nói với chất giọng sáng sủa. Đó là một câu trả lời vô tội. Nghĩ lại, thanh âm của cô ấy cũng khác so với những gì tôi nhớ và cô ấy trẻ con hơn lúc đó. Tôi tự hỏi nếu cô ấy có thay đổi giọng nói trước khi trở thành quỷ vương hay không.
“Tôi có giống bị say đâu, nhưng cô chỉ trông giống quỷ vương mà tôi biết.”
“… Cậu đã gặp quỷ vương trước đây?”
“Đã tự rất lâu, tôi đã gặp.”
“Hiểu rồi. Nhưng cậu nhầm lẫn tôi với ai rồi. Tôi chỉ là một con quỷ nghèo nàn… thậm chí khó khăn kiếm bữa ăn như hôm nay.”
Sau khi tự giễu cợt chính mình, bữa ăn của cô ấy đã được mang đến. Đúng như tôi nghĩ, chỉ có mỗi cháo với rau vụn và vài mẫu thịt khô nổi lên bề mặt. Cô ấy ăn trông rất ngon lành. Tôi nghe thấy tiếng bao tử gầm rú lên; đó tiếng của Setsuna. Mặc dù đã có một nồi hầm thịt gấu ngay trước mặt cô, vì tôi chưa bắt đầu ăn, nên rất có thể cô ấy quyết định đợi.
“Freya, Setsuna, cũng ăn đi thôi.”
“… Nn. Bụng rỗng tuếch rồi.”
“Đúng là sự tra tấn khi phải nhịn ăn trong lúc ngửi mùi thôm từ nồi thịt này.”
Cảm thấy ngượng, mặt Setsuna đã đỏ ửng lên, còn Freya đã lấy phần của mình. Mùi hương rất thơm. Rất nhiều thịt gấu và rau xanh đã được nấu chính với súp miso bổng ngô làm nước hầm. Mặc dù thịt gấu trông rất ngon, tôi cũng mong đợi rau đã thấm rất nhiều vị thịt và nước hầm ngon lành.
“Ngon quá.”
“Ngay cả trong những gì Setsuna ăn trước đây, cái này đáng để liệt vào danh sách món ngon.”
“Đúng vậy, anh không thể đoán ra sao nó lại ngon như vật dù chỉ là cách nấu đơn giản.
Thời điểm tôi cho nó vào miệng, vị ngon mạnh mẽ của thịt gấu lan tỏa. Miso đã có được vị ngon của thịt gấu. Ngay khi tôi nếm, tôi nhận ra rằng muối và gia vị đã được tẩm vào thịt, nhờ đó mà loại bỏ được mùi hôi của động vật, khiến nó mềm và cũng tăng vị ngon lên. Nước hầm không chỉ được làm bằng hòa với miso, mà còn là một loài nước súp được làm cẩn thận từ vài loài nấm.
Đầu bép của quán ăn này khá là chắc tay. Cả về độ tươi ngon của rau mà tôi mua ở chợ cũng vượt ngưỡng, nên nếu tôi ăn nó thay cho thịt, tôi cảm thấy mình có thể ăn nó suốt đời. Không chỉ ngon, tôi có thể cảm thấy giá trị tài năng về khoảng công kích của mình đang tăng lên. Tôi lại có thể mạnh hơn rồi. Tuy nhiên…
“Chỗ này có hơi nhiều.”
“Mừng vì được ăn nhiều… nhưng Setsuna no căng rồi.”
“Nếu chúng ta ăn hết đống này, chắc chắn sẽ béo phì mất.”
Mặc dù tôi đưa 2kg thịt gấu và yêu cầu họ nấu, nhưng tôi không nghĩ rằng họ lại dùng hết số đó vào nồi thịt này, Cả Setsuna và Freya đã ăn khá nhiều, nhưng cùng với rau, nó đã vượt qua 1kg trên 1 người. Ngoài nồi thịt ra, chúng tôi cũng yêu cầu nhiều món khác, nên chúng tôi cũng ăn bánh và uống rượu. Chỉ ba người, chúng tôi không thể ăn hết toàn bộ.
Tôi nghe thấy tiếng dạ dạy réo lên lần nữa. Lân này, không phải của Setsuna, mà là của cô gái quỷ vương (tạm thời). Cháo mà cô ấy gọi không thể thỏa mãn cô vì số lượng quá ít.
“Dường như chúng ta không thể ăn hết chỗ này rồi. vì sẽ rất lãng phí nếu để thừa, nên tôi có thể nhờ cô giúp chúng tôi được không.”
“Cậu không có lí do gì để cho từ thiện tôi cả.”
“Không phải từ thiên. Nó thật lãng phí khi vứt chỗ thức ăn họ đã đặc biệt làm cho chúng tôi, nó cũng là lời xin lỗi vì đã nhầm lẫn cô với quỷ vương.”
“… Nếu là thế, thì tôi sẽ chấp nhận.”
Tôi ra hiệu cho Freya bằng mắt và cô ấy chuyền một chiếc đĩa với miếng thịt gấu lớn cho quỷ vương (tạm thời). Thời điểm cô ấy nhận được nó, đôi mắt huyết sắc của cô lấp lánh trong khi mỉm cười vô tội. Và sau đó, cô ấy bắt đầu hùng hổ ăn nó. Đáng yêu thật. Mặc dù là một con quỷ đủ ma lực để hủy diệt toàn bộ tổ đội của tôi, tôi lại cảm thấy âm áp khi nhìn cô ấy ăn.
“Puha-, ngon quá. Cảm ơn. Cậu là một con người tốt. Tại sao lại nhầm tôi với quỷ vương?”
“Tôi đã nói rồi. Tôi đã gặp quỷ vương từ rất lâu. Cô ấy là một cô gái có mái tóc bạc và đôi đồng tử đỏ thẩm một màu. Đôi cánh đen tuyền của thiên thần rất tráng lệ.”
Thời điểm tôi nói thế, màu mắt của cô ấy thay đổi.
“Một quỷ vương với mái tóc bạc và đôi cánh đen? Tại sao là người đó… ngoài ra, nó hoàn toàn-”
“Tôi không nói về cô. Chỉ là, đó là quỷ vương mà tôi biết trông như thế.”
Sự thù hận tràn ngập trong đôi mắt cô ấy. Tôi tự hỏi phải chăng cô ấy tức giận vì tôi nhìn thấy đôi cánh được đôi cánh mà cô đã giấu dưới chiếc áo choàng. Có lẽ tóc cô ấy chỉ nhuộm và màu thực sự là bạc.
“Wow, thanh niên. Đừng nói mọi thứ không ngừng như thế. Tóc bạc, mắt đỏ thẩm và cánh đen là đặc điểm của tộc hắc dực đấy.”
Người thương nhân can thiệp vào cuộc đối thoại của chúng tôi trong khi cười; đó là một chủng tộc mà tôi chưa bao giờ nghe qua.
“Chủng loài ấy có gì tệ?”
“Hơn cả tệ, đó là chủng tộc mà quỷ vương hiện thời muốn tận diệt. Có một phần thưởng khi bắt được bất kì ai từ tộc ấy. Hơn nữa, họ thậm chí không quan tâm tộc ấy sống chết ra sao.”
Hiểu rồi, vậy đó là vì sao cô gái này giả trang. Một bộ tộc quá mạnh đến mức quỷ vương tạm hiện thời quyết định trừ khử. Tôi trở nên hứng thú với họ rồi đấy.
“Nếu tộc hắc dực xuất hiện ở đây…”
“Thì họ sẽ bắt đầu giết lẫn nhau. Sau cùng, tiền thưởng đủ để conn cháu sau này sống thoải mái cơ mà. Để con mồi không bị người khác nẫng tay trên, thậm chí, họ có thể giết cả đối thủ trước khi tóm con mồi nữa.”
Câu chuyện đó khá là ghê gớm và nguy hiểm. Tôi nhìn biểu cảm của cô gái; biểu cảm của cô ấy đã biến mất. Cô ấy cảnh giác mọi thứ xung quanh.
“Uhh, tên của cô là gì ấy nhỉ?”
“Tôi không có tâm trạng cho cậu biết tên. Tôi nên rời khỏi đây. Tôi đã ăn xong và… nếu không muốn chết, cậu không nên dấn thân vào những thứ không cần thiết.”
“Nào nào, đừng nói thế, tôi sẽ dần thân mà không chừng chừ đâu. Hãy đề phòng trước toàn bộ cửa sổ bằng tất cả sức mạnh. Nếu không làm thế, cô sẽ chết đấy.”
Tôi tốt bụng khuyên cô ấy vào lời. Freya và Setsuna, người đặt hết sự tin tưởng vào tôi đã chuẩn bị sẵn sàng.
Ừ, tôi tự hỏi mình nên làm gì với quỷ vương (tạm thời). Cô ấy nhìn về phía cửa sổ và tròn mắt. Thật tốt khi cô ấy ngoan ngoãn, vì với sức mạnh của cô ấy, cô có thể sống sót.
Quỷ vương (tạm thời) chỉ tay về phía cửa sổ và thi triển một tấm chắn phòng hộ với toàn lực; thật đáng kinh ngạc. Pháp trận của cô ấy có thể nói là còn non, nhưng sức phòng thủ thì thuộc hàng nhất phẩm vì lượng ma lực cô ấy giải phóng ra.
Và sau đó, một tiếng sấm gầm ghê gớm xuất hiện ngay lúc đó. Cửa sổ bị thổi bay và ma thuật hỏa hệ bừng cháy dữ dội. Setsuna trốn phía sau lá chắn của Freya và tôi trốn sau cái của quỷ vương (tạm thời)/ Mặc dù tôi có thể tự thân vận động, nhưng tôi muốn tránh lãng phí ma lực.
“U-, vì ngươi…”
Cô gái quỷ vương (tạm thời) làm ra một thanh âm tức tối trong khi đang chuyển hóa ma lực vào tấm chắn. Đợt tấn công ma thuật hệ hỏa không hề kết thúc chỉ trong một lần, đợt mưa tên thứ hai và ba đến không ngừng. Tuy nhiên, lá chắn ma lực mạnh mẽ không hề lay chuyển.
“Không phải là tôi. Ma thuật hỏa hệ này có nhiều loài ma lực hòa lẫn vào trong. Một ma thuật tổ hợp được làm bởi nhiều người niệm và họ thậm chí đang dùng sức mạnh từ mạch ma thuật, có nghĩa nó là cả một nghi thức. Ít nhất, nó sẽ mất một giờ để tiến hành hình thành. Điều tôi muốn nói, là việc cô đến đây đã bị lộ với những kẻ tấn công và đó là một cuộc tấn công có hệ thống.”
Đáng buồn thay, thật là thô lỗ. Cô ấy có thể làm ra một lời tố cáo sai lệch tốt hơn việc nói rằng tôi là người tiết lộ danh tính của cô và tấn công cô ấy. Có khả năng là cô ấy đã lui tới tiệm này nhiều lần trước đây. Thật là ngu xuẩn khi để lộ những hành vi dể đoán và bị tấn công như vậy.
“Uuu, có thể nó đúng, nhưng…”
Gương mặt cô ấy hiện lên một vẻ nhục nhã. Cô ấy vẫn bĩnh tĩnh đến lạ thường. Không ngờ cô ấy có thể dễ dàng chặn được ma thuật dạng nghi thức đủ sức khiến Freya toát mồ hôi lạnh trong khi tuyệt vọng chống cự. Một quỷ vương có thể làm nhiều như thế. Cả hai cô gái và tôi đều không tổn thương gì, nhưng vì hậu quả, khu vực của quán ăn đã hóa thành một đống đổ nát. Cả nhân viên và khách đã bị chết cháy hoặc trốn đi rồi. Mặc dù đây là một cửa hàng tốt, nhưng chúng lại làm những thứ dã man như thế này.
“Trong khi tôi tốt bụng, tôi sẽ cho cô một lời khuyên nữa. Trong tình trạng mà chúng chớp nhoáng tấn công như thế này, thường thì đó là một đánh lạc hướng. Vì chúng đã dùng nhiều hỏa lực như thế này, thì đối thủ khá cảnh giác với sức mạnh của cô. Trong trường hợp đó, rất có thể chúng không nghĩ lạc quan rằng sẽ kết thúc trong đòn vừa rồi. Chúng sẽ khiến cô tập trung chỉ một chiều và sau đó bất ngờ công kích cô từ một điểm mù. Chúng sẽ tấn công cô với một đòn khó mà nhận thức được bởi ma thuật. Nếu là tôi, tôi sẽ dùng một mũi tên tẩm độc.”
Lúc đầu, sự thiếu kiên nhẫn hiện lên trên mặt cô ấy. Có hơi ngoài dự đoán một chút. Những tên đang tấn công chúng tôi lần này khá lão luyện đấy. Tôi không nghĩ rằng cô gái quỷ vuong này sống lâu đến vậy mà không hề tự trang bị cho mình những giả thiết này.
Có lẽ cô ấy có một hộ vệ lão luyện theo chân cô từ trước đến giờ. Tôi tò mò quá. Tôi có thể dùng [Hồi Phục] để dễ dàng hiểu hết toàn bộ, vì ngay từ kiếp trước, tôi đã quá say mê trong việc giết cô ấy với [Giảm Hồi Phục] để rồi không đọc được kí ức của cô ấy. Nếu cô ấy bị thương, tôi có thể đơn giản dùng [Hồi Phục], nhưng miễn cường dùng nó thật quá nguy hiểm. Cô gái này rất ngốc, nhưng lại mạnh vô cùng.
“Cảm ơn vì lời cảnh báo. Nhưng nó là chuyện không cần thiết phải quan ngại. Sau cùng-”
Lời nói của cô ấy bị gián đoạn bởi một mũi tên bắn vào đùi. Dường như một chất độc tê liệt cực mạnh đã được tẩm vào nó, vì cô ấy đã gục xuống ngay lập tức. Những viên hỏa đạn đã ngừng lại. Người đàn ông bắn cô ấy bằng một cái nỏ trốn trong tiệm. Như dự đoán của tôi; chẳng khác gì so với tôi tính toán cả.
Cô ấy liếc mắt về phía người đã bắn cô. Tên đó là một con quỷ từ tộc loạn ngưu. Một tia sáng thô bỉ dạ lên trong mắt hắn. Hừm, phải làm gì đây.
“Sao cô không thuê tôi nhỉ, cô có thể trả công cho tôi sau khi tôi làm xong việc. nếu cô không thuê tôi, cô sẽ bị bắt đi bởi tên đó hoặc là bị giết, nhưng dù là hướng nào, tôi nghĩ nó chắc khá dễ chịu nhỉ.”
Kể cả khi cô ấy thuê tôi, tôi nghĩ nó sẽ dễ chịu đấy, nhưng điều đó là điều đó. Trong lúc này, chúng tôi có thể thoát khỏi tình trạng khó xử này.
Dường như cô ấy thậm chí không thế nói được nữa. Tuy vậy, tôi biết rằng cô ấy nói gì. “Cứu với.”. Tốt lắm, vận may của cô ấy tốt đấy. Tôi là một anh hùng. Để tôi đáp lại lời thỉnh cầu từ một cô gái dễ thương nào.
“Hiểu rồi. Nếu đã thế, con quỷ đằng kia. Ta sẽ bảo vệ cô ấy. Miễn là ta còn bảo vệ cô ấy, một cọng tóc cũng đừng nghĩ là chạm vào được. Ngươi có thể ngoan ngoãn rời đi chứ?”
“Con người, yếu ớt. Đối đầu, với bọn ta, ngu dốt.”
Cái tên loạn ngưu tộc ấy dường như không đi một mình và còn 3 người trong tiệm nữa. Từ phía ngoài, những tên bắn ma thuật nghi thức cũng đã vào rồi. Thật thì, đây quả là cách đọc của bọn quỷ. Không tốt rồi, tôi sắp cười mất.
“Có, cái gì, vui…”
“Gohu-, không, méo có gì đâu. Chỉ là cảnh cáo thôi. Ta là một quý ông trẻ tuổi tốt bụng đang tràn trề quan niệm công lý, nhưng có một thứ ta tuyệt đối không thể tha thứ.”
Đúng vậy, thậm chí có thể gọi đó là điểm yếu độc nhất của tôi. Tôi có một ngưỡng cửa dẫn sự tức giận mà khi nó đã bị động vào, tôi không thể kiểm soát bản thân nữa.
“Ta không tha cho bất kỳ ai dám cướp thứ gì từ ta. Các ngươi đã phá hủy một trong những cửa hàng mà ta ưa thích. Tội đáng chết. Tuy nhiên, ta cảm thấy chút tội lỗi vì ta đã cản trở công việc của các ngươi, nên ta sẽ tha thứ điều đó. Nhưng mà, nếu các ngươi thử cướp đồ chơi (chủ) mới của ta… thì chỉ có chết một đường.”
(Trans: <(“) nói nhiều quá… đánh thì đánh đi… bày đặt làm trò lý sự cùn…)
Đúng vậy, một bài diễn thuyết thẳng thắn, những tên này nên biết ơn tôi vì vẫn cho phép chúng được sống. Sau cùng, chẳng có gì hơn việc chúng được phép sống vị sự nhân từ của tôi cả.
“Ồn ào, chết đi.”
Tên loạn ngưu ấy rút kiếm khỏi vỏ. Nếu hắn một tên thích tử tự, tôi phải đáp ứng hắn thôi.
“Không may rồi.”
Tôi dùng một kĩ thuật kết hợp từ năng lực mình đã sao chép từ thánh kiếm, [Thấu thị] và [Thoát thân]. Bằng việc hòa vào nhịp thở của đối phương, tôi chọn khoảng nghỉ giữa những lần hít thở; thời điểm ngắn ngủi sự cảnh giác của hắn phai đi và chạm vào hắn sau khi tiếp cận trong giây lát.
“[Giảm Hồi Phục]”
Tên loạn ngưu ấy co giật và sau đó gục ngã. Còn lại hai tên quỷ khác giật mình; nếu chúng hó hế sơ hở ra dù chỉ một lần thôi, nó sẽ là thời điểm tàn đời của chúng. Tôi sẽ lịch sự tàn sát chúng. Cả hai tên còn lại gục ngã ngay tên đầu tiên.
“Freya, Setsuna, lên thôi. Anh đã được cô ấy thuê là hộ vệ, nên chúng sẽ cống hiến mọi thứ để bảo vệ cô ấy.”
“Nn. Hiểu rồi. Nhưng lần này, quá nhiều thứ đã xảy ra bất ngờ.”
“Setsuna-chan, Kaeruga-sama chắc chắn có vài suy nghĩ sâu xa sau hành vi của mình! Giờ thì, chúng ta nên im lặng và làm theo anh ấy.”
Freya và Setsuna theo sát phía sau tôi. Tôi mang cô gái quỷ vương (tạm thời) trên vai mình.
“Uwa, đừng có lỗ mãng.”
“Có thể nói chuyện rồi sao. Bộ độc tê liệt đã hết tác dụng lên cô rồi ư?”
Dựa theo thử nghiệm của tôi, dường như loại độc đó khiến voi không thể cử động trong một nửa tháng đấy.
“Mặc dù vẫn không thể đi, nếu chỉ một chút, thì tôi có thể. Này, sao lại cứu tôi?”
Tôi không thể nói sự thật được. Tôi nên dựng lên cái gì đó.
“Tâm trạng tôi và nhiều sự kiện đã xảy ra.”
Không chỉ cô gái quỷ vương (tạm thời), mà còn Freya và Setsuna đều trông nhăn nhó. Tôi nghĩ ra một lý do ngẫu nhiên, nhưng có vẻ như nó đã quá lố rồi.
“Đùa thôi. Đó là một câu chuyện quan trọng, nên tôi sẽ chậm rãi kể cho cô sau.”
Tôi không thể nói những thứ thiếu suy nghĩ được. Sau cùng, tôi thậm chí vẫn không biết tình hình của cô gái này. Thế nên, tôi sẽ cho dìm no xuống.
“Để nó sang một bên đi, hãy chữa trị cho cô đã. Tôi là trị liệu sư. Tôi có thể dễ dàng loại bỏ chất độc như thế.”
“Yeah, nhờ cậu.”
Vì tôi nhận được sự cho phép, tôi dùng [Hồi Phục]. Vì tôi sẽ dùng nó, tôi cũng nên đọc kí ức của cô ấy. Hiểu rồi, vậy cô gái này đúng thật là quỷ vương ở kiếp trước. Dường như những thứ thú vị sắp diễn ra rồi. Như tôi nghĩ, thực sự có một sự thật rằng chỉ có thể nhìn ở khía cạnh của loài quỷ. Nụ cười trên miệng tôi không thể dừng lại. Trước tiên, chúng tôi nên rút lui về một nơi an toàn và sau đó dựng lên một kế hoạch cho những việc sẽ làm sau đó.