Kaguya-sama wa Kokurasetai ~Shuuchiin Gakuen Nanafushigi~

chương 02: paladin-sama muốn trở nên áp đảo

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Sau khi hi sinh vô số sinh mạng và xương máu, con rồng cuối cùng cũng bị phong ấn.

Mọi người đều tuyên bố rằng chúng ta cuối cùng cũng bước sang thời kì của sự bình yên.

Thế nhưng họ đã lầm.

Con rồng vẫn còn sống và nó đang dần khôi phục lại sức mạnh để chuẩn bị cho cuộc trả thù!

Phe những kẻ tôn thờ thần linh đối đầu với bè lũ bóng đêm tàn ác; Liên minh chiến đấu chống lại những kẻ tìm kiếm sự diệt vong.

Nếu ngươi muốn tiếp tục sống với niềm kiêu hãnh, ngươi không bao giờ được phép thua cuộc.

Đây là kỉ nguyên của những cuộc chiến tranh !

Kẻ gục ngã trước cũng chính là kẻ thua cuộc.

Học viện tư thục Shuchin.

Được thành lập với mục đích trở thành cơ sở đào tạo ma pháp để phong ấn con ác long từng một thời tàn phá thế giới, nơi đây là ngôi trường ma pháp danh giá với bề dày lịch sử đáng tự hào

Với cách loại bỏ việc luyện tập những ma pháp cổ đại, phong ấn ngày càng trở nên yếu hơn và con ác long hùng mạnh cũng dần thức tỉnh.

--Và như một lẽ thường tình, một phàm nhân nào đó sẽ mang trong mình sức mạnh đủ để hạ gục con ác long.

Đọc tới đây, Shirogane ngần ngại hỏi:

“Erm, liệu tớ có cần phải đọc nốt phần còn lại không?”

Fujiwara đang đeo một chiếc mắt kính trang trí và cầm trên tay cây gậy. Trong bộ dạng y hệt giáo viên, cô từ chối:

“Cậu đang nói gì vậy Hội trưởng!? Nếu cậu không thể ghi nhớ cốt truyện thì làm sao có thể tham gia trò TRPG chứ. Tớ sẽ không ép cậu phải nhớ hết mấy chi tiết vặt vãnh đâu nhưng mua một cuốn sách hướng dẫn chính thức là phép lịch sự tối thiểu đấy. Bởi nó được tạo nên bởi câu lạc bộ TG, cậu sẽ không phải trả phí. Thế nhưng, ít nhất cũng phải đọc hết hướng dẫn người chơi đi chứ.”

“Nhưng mà, cái vụ phong ấn suy yếu do loại bỏ ma pháp cổ nghe nó ảo ma canada quá, tớ chả hiểu nó nghĩa là gì cả”

“Chờ chút nào Hội trưởng. Nếu đã như vậy thì anh cầm lấy cuốn từ điển thuật ngữ này đi. Nó còn có cả hình minh họa và lời giải thích chi tiết nữa. Oh, hẳn là Fujiwara-senpai đã vẽ cái này. Nét vẽ trông chẳng khác gì cái Graffiti trên bảng trắng trong phòng hội học sinh”

Khi nghe thấy lời phàn nàn của Shirogane, Ishigami từ bên cạnh đưa cậu cả tá những tập sách dày.

“Ughh—Mới nhìn qua thôi cũng thấy đau đầu rồi”

“Đừng có chưa đọc mà đã nói như vậy! Hơn nữa, cậu mới chính là người kêu mình có hứng với cái trò TRPG này đó Hội trưởng!”

“Đúng là tớ có nói vậy, nhưng thế này thì có vẻ hơi quá rồi...”

Shirogane cố vặn lại Fujiwara, thế nhưng có ai đó bước vào và ủng hộ cô ấy

“Đừng nói như thế chứ Shirogane-kun, xác định tâm trạng cho những thứ như này cũng quan trọng lắm đó chứ. Cứ đọc cho hết hướng dẫn mà Fujiwaara-san viết đi”

“Phải đó Hội trưởng, cậu có thể nhập vai vào nhân vật của mình sâu tới mức nào trước khi trò chơi bắt đầu cũng là một cách để kiểm tra khả năng của người chơi đấy.”

Người vừa xoa dịu Shirogane chính là Nagisa Kashiwagi và bạn trai cô ấy. Cả hai ngồi sát bên nhau và vì lí do nào đó hai người đang cùng đọc chung một cuốn sách.

Mặt của bọn họ gần nhau đến nỗi chạm tới nơi rồi.

“Oh, Nagisa, nhìn chỗ này nè. Nó nói ‘kẻ đánh bại được con ác long sẽ được ban bất cứ phần thưởng nào’. Chúng ta nên làm gì đây? Cậu muốn điều gì sau khi ta hạ gục được nó?”

“Ehh? Chà, tớ nên lấy cái gì đây nhỉ--”

Cặp đôi Kashiwagi, những người đã công khai mối quan hệ của mình mới hai giây trước vừa cố xoa dịu Shirogane nay đã chìm đắm trong thế giới của riêng họ”

Nhìn thấy cảnh này, ánh mắt của Ishigami tối sầm lại. Một lát sau, Ishigami kiếm đâu ra cuộn giấy vệ sinh và giữ ngang mặt cậu ta trong

tư thế Hassō-ni-kamae, một tư thế tuyệt vời trong cả việc tấn công lẫn phòng thủ và nó cũng là thế võ để hỗ trợ người thực hiện nghi lễ Seppuku.

“Ishigami! Trò chơi, tập trung vào trò chơi đi được không? Chúng ta ở chung một đội mà!”

Nhận thấy sát khí tỏa ra từ Ishigami, Shirogane tuyệt vọng kiềm chế cậu kouhai của mình lại.

--Đúng vậy, Ishigami, Shirogane và cặp đôi Kashiwagi giờ đây là những người cùng chung chiến tuyến với mối liên kết còn sâu nặng hơn cả máu mủ.

Mục tiêu của họ chính là đánh bại con rồng còn đang say giấc nồng trong khuôn viên tòa nhà cổ.

Nếu bốn người bọn họ thất bại thì con ác long cổ xưa sẽ tỉnh giấc từ giấc ngủ ngàn thu và một lần nữa nhấn chìm thế giới trong biển lửa.

Vận mệnh của cả thế giới giờ đây nằm trong tay của bốn vị anh hùng dũng cảm.

************************************************

Tất cả mọi chuyện đều xuất phát từ một câu bình luận của Shirogane.

Chuyện này xảy ra vào ngày thứ ba kể từ hôm Ishigami và Kaguya giả vờ hẹn hò.

Họ đã thất bại trong việc lan truyền tin fake về việc hai người đến với nhau. Nguyên do không phải là bởi diễn xuất của hai người quá tệ.

Theo như những gì Fujiwara nghe ngóng được, có vẻ như trong mắt các học viên khác, Kaguya chỉ giống như đang dạy dỗ đàn em Ishigami của mình mà thôi.

Mặc dù kế hoạch thất bại nhưng nó vẫn đem lại hiệu quả ngoài dự đoán. Có lẽ hung thủ đã phát hoảng khi thấy Ishigami bị Kaguya miễn cưỡng lôi đi khắp nơi. Vụ gửi thư đe dọa cũng đã dừng lại và mọi chuyện lại đâu vào đấy.

Ishigami cuối cùng cũng thoát khỏi khoảng thời gian kinh hoàng đó, và đang vui vẻ ngồi chơi game trong phòng Hội Học Sinh lúc này. Cậu không phải giả vờ làm người yêu của Kaguya nữa. Thấy Ishigami vẫn như mọi khi, Shirogane lại nhớ tới mấy trò mà người chơi nhập vai thành một nhân vật cụ thể nào đó.

“Ishigami, em đã bao giờ chơi thử TRPG chưa ?”

“Chắc là rồi, nếu cái game anh đang nói tới là cái kiểu game chơi qua mấy phòng chat trên mạng”

“Có vẻ nó đang dần nổi trở lại rồi nhỉ”

“Oh tớ hiểu rồi. Hội trưởng, nếu như cậu thấy hứng thú--”

Ngay khoảnh khắc Ishigami trả lời, ai đó bỗng xuất hiện hào nhoáng như mọi khi.

“Tớ nghe hết những gì cậu nói rồi! Nếu cậu thấy thích thú với TRPG, thì nên tự mình thử nó. Cũng vừa hay tớ có sẵn kịch bản lấy bối cảnh ở học viện Shuchin đây!”

Và tất nhiên, người đó chính là Chika Fujiwara.

Cô đang cầm một tập giấy in và khoác lên mình một chiếc khăn quàng màu trắng quấn chéo trên vai. Ishigami thấy vậy liền chỉ vào dòng chứ trên chiếc khăn quàng và ngạc nhiên nói:

“Oh! [ Câu lạc bộ TG]! Nó nói câu lạc bộ TG cơ đấy! Fujiwara-senpai đang thực sự đeo một chiếc khăn quàng kìa. Hay là người trước mắt chúng ta là hàng giả?”

“Hmmp.. Nếu em muốn biết chị là thật hay giả thì sao em không thử sử dụng kiến thức và trí thông minh của mình đi Ishigami-kun?”

Fujiwara nở một nụ cười tràn đầy tự tin rồi đưa cho Shirogane và Ishigami mỗi người một bản in.

Shirogane đón lấy nó theo phản xạ rồi hỏi:

“Tớ cũng có chút hứng thú nhưng chúng ta chơi luôn bây giờ sao? Shinomiya và Iino vẫn đang bận bịu ở câu lạc bộ của họ thế nên không tới được. Chỉ có 3 đứa chúng ta thì có đủ để chơi game này không?”

“Hôm qua, có ba thành viên của câu lạc bộ TG cũng đã chơi thử rồi nên cậu không cần lo về vấn đề đó đâu. Nhưng mà game này nhiều người chơi mới vui. Như vậy thì tớ cũng không phải làm người chơi mà có thể tập trung hoàn toàn vào vị trí GM.Tớ sẽ đi kiếm thêm mấy người nữa, cho nên tranh thủ lúc này mấy cậu đọc hướng dẫn đi”

[note36439]

Sau đó Fujiwara chạy ra khỏi phòng. Mười sáu phút sau cô trở lại và đưa theo cặp đôi Kashiwagi khi cô bắt gặp họ đi dạo ở hành lang phía sau căn phòng của Hội học sinh.

Shirogane, Ishigami và cặp đôi Kashiwagi bắt đầu tạo nhân vật của họ.

“Trước hết hãy chọn một vai trò từ danh sách này đã”

Fujiwara nở nụ cười rồi mang ra danh sách nhân vật. Tuy nhiên, Shirogane không biết mình phải trọn gì.

Cậu có thể hiểu các vị trí ‘kiếm sĩ’ hay ‘pháp sư’. Nhưng mà ‘kẻ treo xác’ hay ‘bạn của nhân vật chính người có thể chia sẻ về việc nữ chính thích anh ta nhường nào’ thì nghe nó ảo quá mà. Mấy cái này sao mà gọi là vai trò được.

Trong lúc cậu còn đang đau đầu với đống danh sách:

“Được rồi, tớ sẽ chọn ‘phù thủy dược sĩ’ ”

“Vậy thì tớ sẽ trở thành ‘hoa tiêu không-thời gian’ ”

Người thừa kế bệnh viện và con gái của chủ công ty sản xuất tàu nhanh chóng đưa ra câu trả lời.

Thấy họ dễ dàng lựa chọn chức vụ, Ishigami người đang bối rối ngẩng đầu lên như thể cậu vừa nghĩ ra điều gì đó:

“Nếu chúng ta lựa chọn chức danh kiểu vậy, thì nghề hợp với em có lẽ là ‘làm trò ngớ ngẩn bum’ bởi cha em làm trong ngành sản xuất đồ chơi”

[note36440]

“Chà, bố tớ không có nghề nghiệp ổn định, thế nên tớ cũng sẽ chọn ‘ làm trò ngớ ngẩn bum’”

Khoảnh khắc họ nói vậy, bầu không khí xung quanh Shirogane và Ishigami dần trở nên u ám. Trái ngược với họ, cặp đôi Kashiwagi đã bắt đầu tung xúc xắc để quyết định nhân vật, tiếng cười của họ vang vọng khắp căn phòng.

Tâm trạng của Shirogane xấu đi, nó hiện rõ trên khuôn mặt cậu ta.

Thấy Shirogane như vậy, Fujiwara quở trách cậu với ánh nhìn gắt gao:

“Nè, chỉ là một trò chơi thôi mà. Đừng trầm cảm chỉ vì mấy cái thứ kì lạ này chứ. Để tớ cho cậu một vài lời khuyên nhé. ‘phù thủy dược sĩ’ là người trị liệu còn ‘hoa tiêu không thời gian’ lại có nhiều kĩ năng điều khiển. Bởi vậy tớ nghĩ cả hai người nên chọn mấy vị trí chiến đấu để cân bằng đội hình”

“ Fujiwara, cậu không chọn à ?”

“Lúc này tớ không phải là người chơi, mà là ‘GM’ người sẽ điều hành trò chơi. Bởi vậy bốn người các cậu sẽ phải cố gắng hơn nếu muốn tiêu diệt con ác long”

Cuối cùng, Shirogane chọn ‘Paladin’ còn Ishigami thì chọn ‘hắc phù thủy’

Tiếp theo họ cần tung xúc xắc để quyết định các chỉ số, như trí thông minh chẳng hạn.

“Không cần phải tung xúc xắc đâu, chỉ cần bấm một nút là chúng ta có thể tạo ra chỉ số ngẫu nghiên trên mạng rồi”

Nghe Ishigami nói vậy, Fujiwara trống tay lên hông và thở dài.

“Em không hiểu rồi, gieo xúc xắc mới là phần thú vị của trò TRPG này đấy. Thậm chí nói rằng mục đích của việc chơi TRPG là tung xúc xắc cũng không sai đâu.”

Fujiwara rất cứng nhắc về vụ này, thế là âm thanh tung xúc xắc vang vọng khắp phòng Hội học sinh suốt một lúc lâu.

Sau khi cả bốn người bọn họ xác định được chỉ số, vẻ mặt Fujiwara như nói rằng “cuối cùng cũng tới lúc này” và lấy ra cái gì đó.

“Uwah!? Nó to thế!”

Đó là 4 chiếc xúc xắc 6 mặt bự tới nỗi phải cầm lên bằng hai tay. Thỉnh thoảng mấy thứ này cũng xuất hiện trên chương trình truyền hình, để cho mấy người nổi tiếng tung chúng, cơ mà người bình thường thì sẽ chẳng ai mua thứ này đâu.

“Bởi chúng ta sẽ vừa chơi vừa di chuyển quanh khuôn viên trường học, nếu chúng không đủ to thì sẽ bất tiện lắm. Được rồi, chúng ta tiến tới giao đoạn di chuyển rồi. Mỗi người chúng ta đều gieo xúc xắc một lần đi”

“Chờ chút đã, GM Fujiwara. Xin lỗi nhưng tớ vẫn còn là chiếu mới,tớ chẳng hiểu nổi mấy cái chỉ số chúng ta quyết định hồi nãy là gì và chúng ứng dụng vào game như thế nào. Cậu có thể giải thích một chút được không”

“Ah – Hội trưởng, cậu là người sẽ luôn đọc kĩ hướng dẫn chơi trước khi mua game. Tớ nghĩ như vậy cũng tuyệt đấy, nhưng mà với trò chơi này thì tớ thấy giải thích trong lúc cậu trải nghiệm nó sẽ dễ hơn. Thoải mái đi, cậu chỉ được tham gia cuộc hành trình mà chẳng biết gì phía trước như thế này một lần trong đời thôi, bởi vậy cậu nên chân trọng những trải nghiệm này.

“Nhưng mà...thôi kệ đi, tớ hiểu rồi”

Mặc dù không được thuyết phục cho lắm nhưng Shirogane chỉ biết gật đầu trước một Fujiwara lúc nào cũng luôn tươi cười.

Tới lúc này, Shirogane đã bị ép phải đọc hết cái bối cảnh kì quặc của thế giới game, tung xúc xắc hết lần này tới lần khác, rồi còn phải viết lại chỉ số nhân vật của cậu trên giấy.

Cậu không hiểu mấy thứ này thì có gì vui. Thế nhưng cặp Kashiwagi đang đắm chìm trong thế giới của bọn họ còn Ishigami thì lại im lặng nhìn chằm chằm vào tờ chỉ số nhân vật của cậu với khuôn mặt nghiêm túc.Trong bầu không khí như này, Shirogane thấy rằng thật khó để nói lên lời

Shirogane hiểu những gì Fujiwara muốn nói, thế những cậu cảm thấy mấy thứ như này chẳng thân thiện chút nào với người mới như bản thân cả.

‘Có vẻ như mình sẽ không thể hỏi...’

Cảm thấy như bị xa lánh, cậu cầm lên một chiếc xúc xắc khổng lồ.

“Bắt đầu nào...Một-Hai!”

Theo tín hiệu của Fujiwara, Shirogane hờ hững thả viên xúc xắc khỏi bàn tay cậu.

Tuy nhiên, trái ngược với kì vọng của cậu, 3 chiếc xúc xắc còn lại lại được ném lên thật cao

Ánh nhìn của Shirogane dõi theo viên xúc xắc, khi nó ngừng lăn, cậu nhận thấy một tia sáng lóe lên trong mắt Fujiwara

Khuôn mặt cô ấy như của một người vứt hết mọi thứ xung quanh và chỉ để ý tới một thứ gì đó

Dưới ánh nhìn thích thú như trẻ con của Fujiwara, viên xúc xắc lăn chậm dần và cuối cùng dừng hẳn.

--

Vào khoảnh khắc đó, cánh cổng dẫn tới một thế giới khác mở ra

¯¯¯

Trò chơi nhập vai trên bàn ( Tabletop Rold Playing Game) hay còn được biết tới với cái tên TRPG

Cội nguồn của trò chơi RPG, một gã khổng lồ trong ngành công nghiệp game

Về cơ bản thì, thay vì để máy tính random và tính toán kết quả của việc tung xúc xắc thì mọi thứ được thực hiện một cách thủ công trong TRPG.

Ví dụ, nếu bạn bắt gặp kẻ địch, bạn sẽ gieo xúc xắc với số lần bằng điểm khéo léo của kẻ thù rồi làm điều tương tự dựa theo điểm khéo léo của bản thân. Cuối cùng, nếu tổng số điểm của bạn lớn hơn của kẻ địch thì họ sẽ được quyền đi trước.

Và phần thú vị nhất của trò chơi, đó là người chơi được quyền quyết định bất cứ điều gì.

Sau khi tung xúc xắc, lúc đối mặt với kẻ thù—bạn có thể lựa chọn phương án đốt cháy vùng xung quanh để tạo lợi thế địa hình; hoặc bạn có thể rải rác những đồng vàng để đánh lạc hướng kẻ địch. Giống như trong đời thực, bạn luôn có vô số lựa chọn.

GM người điều hành trò chơi sẽ đánh giá xem những lựa chọn đó có hợp lý không bằng cách so sánh nó với cuốn sách ghi quy tắc. Cuốn sách này sẽ không thể liệt kê cụ thể được hết mọi thứ, thế nên tùy trường hợp GM sẽ cần phải ứng biến, ví dụ ‘hãy gieo xúc xắc với số lần dựa trên chỉ số may mắn của bạn—không may thay, gió bỗng dưng đổi chiều và lửa lan tới quanh bạn. Kẻ địch nhận 1 sát thương và bạn chịu 3 sát thương’ hay ‘Kẻ địch là đám goblin. Bởi vậy chúng không hiểu được giá trị của đồng vàng, và chúng sẽ ưu tiên tấn công bạn thay vì chú ý đến đống vàng’.

Không giống như trò chơi điện tử, chơi game kiểu này có đủ thứ hạn chế. Bạn sẽ không thể chơi nếu như không có đủ người, bạn không thể lưu trò chơi bất cứ lúc nào mình muốn, và nếu một người chơi tự coi mình là trung tâm thì trò chơi cũng không thể tiếp diễn

Tuy nhiên, chính những hạn chế này đã đem lại sức hút và tính tự do của trò chơi.

Trong thời đại mà ngành công nghiệp game đang bùng nổ, những người chưa từng thử qua thể loại này chắc chắn sẽ cho rằng nó không vui

Nhập vai cũng là một thể loại diễn xuất

Sự khác biệt giữa TRPG và các thể loại game khác chính là sự mê hoặc cùng cảm giác được đắm chìm trong nó mang lại.

Một khi bạn được trải nghiệm sức cuốn hút của thể loại này, viên xúc xắc sẽ trở thành chìa khóa dẫn bạn tới một thế giới hoàn toàn khác.

Hãy chọn đi ! Liệu bạn có đủ can đảm để mở cửa với chiếc chìa khóa này hay không, tất cả đều tùy thuộc vào bạn

***

“Được rồi, tớ sẽ giải thích lại trò chơi một lần nữa. Đây là một trò chơi TRPG với quy mô toàn bộ khuôn viên trường. Mục tiêu tối thượng của chúng ta là tiêu diệt con ác long cổ đại đang ngủ say bên dưới tòa nhà cũ kĩ. Nửa đầu của trò chơi sẽ là hành trình đi thu thập những kho báu

bí mật, còn nửa sau là trận chiến chống lại con rồng”

Fujiwara giơ ngón tay lên và bắt đầu giải thích sau khi mọi người tung xúc xắc.

Cô ấy xác nhận con số trên bề mặt những viên xúc xắc đang nằm rải rác dưới nền đất, mở tờ giấy trong tay ra và nói:

“ Bốn, bốn, hai, một. Hãy nhìn bản đồ khi các cậu di chuyển. Cấm ai trong các cậu đi một mình, bởi vậy mọi người hãy quyết định nơi mình hướng đến trước khi đi”

Đó là một chiếc bản đồ vẽ tay chia học viện Shuchin thành nhiều ô vuông nhỏ. Shirogane chống tay lên cằm, cậu gật đầu rồi hỏi

“Tổng là 11. Vậy có nghĩa là bọn tớ có thể di chuyển 11 ô đúng không?”

Đó là những gì cậu nghĩ, thế nhưng hai cánh tay cô đan chéo lại thành hình chữ X ra hiệu rằng cậu đã lầm

“Sai—bét. Nó chẳng liên quan gì đến tổng số điểm của xúc xắc cả. Khi di chuyển trong khuôn viên trường, mỗi vùng sẽ có một độ khó khác nhau.Ví dụ độ khó của hành lang là 2,còn chỗ sân là 3,..... chúng được phân loại cẩn thận hết rồi. Có 3 xúc xắc tung ra số điểm lớn hơn hai, bởi vậy cậu có thể tiến lên 3 ô ở hành lang”

“Nghe phiền phức thế”

Ishigami nói ngay sau khi Shirogane phàn nàn:

“Đừng lo, cũng có nhiều game với quy tắc tương tự mà. Em sẽ nói cho anh biết lúc đầu chúng ta có thể đi được những đâu. Em chắc chắn anh sớm muộn gì cũng có thể quen với nó thôi Hội trưởng”

“Hiểu rồi, hi vọng cậu nói đúng Ishigami--”

Shirogane thở phào nhẹ nhõm, thế rồi Fujiwara bỗng dưng dựa sang một bên và nói:

“Oh nhân tiện thì, theo như luật, khi mà cậu tung ra số sáu thì một tỉnh của Nhật Bản sẽ bị nuốt chửng vào khe nứt thời gian và tan biến, bởi vậy xin hãy cẩn thận. Do phong ấn của con rồng ngày càng yếu dần đi, Scale Maiden sẽ không còn có thể sử dụng năng lượng của cô ấy để ổn định không-thời gian. Các quận huyện cũng có khả năng biến mất nếu như người chơi thực hiện một số hành động nhất định nữa, hi vọng các cậu hãy nhớ lấy điều đó. Bên cạnh đó, nếu cả 46 tỉnh thành ngoại trừ Tokyo đều biến mất thì con ác long sẽ được hồi sinh trước khi tất cả kho báu bí mật được thu thập hết. Tổ đội của các cậu sẽ bị buộc phải chiến đấu với nhiều bất lợi. Bởi vậy hãy để ý giữ lại ít nhất một tỉnh trong suốt chuyến hành trình.”

“Xin lỗi Hội trưởng, em xin phép được rút lại lời nói của mình. Mấy cái quy tắc mà Fujiwara đặt ra nó hỗn loạn hơn em tưởng. Em chắc là lúc nữa chúng ta sẽ bắt gặp rất nhiều thứ vô lý đấy”

Trong lúc Fujiwara vui vẻ giới thiệu mấy quy tắc lạ lùng, Ishigami nhìn cô với vẻ mặt của đứa con gái đang tuổi dậy thì nghe bố cô đùa mấy câu nhạy cảm.

“D-Dù sao thì, chúng ta bắt đầu di chuyển thôi. Tới ‘thư viện’ thì sao nhỉ, chẳng phải nó gần đây nhất sao”

K vui vẻ nói để xoa dịu bầu không khí.

“Phải đó. Tớ không nghĩ ra được nơi nào hợp lý hơn, bởi vậy tớ đồng ý với lựa chọn ‘thư viện’”

“Nếu đây là một trò chơi bình thường, các khu vực sẽ được sắp xếp theo trình tự từ dễ đến khó để phù hợp hơn với người mới chơi. Em nghĩ chúng ta có thể hướng tới ‘thư viện’, tất nhiên là trong trường hợp đây là một trò chơi bình thường’

“N cũng đã nói vậy rồi,và tớ cũng không có gì để phản đối cả”

Cả ba người còn lại đều đồng tình với quyết định trên và cùng nhau hướng tới ‘thư viện’. Mọi người nhìn theo các ô được vẽ trên bản đồ và tiến lên 3 bước, và rồi lại tung xúc xắc lần nữa. Sau khi lặp đi lặp lại vài lần, họ bắt gặp một nam và một nữ đang đi bên nhau vai kề vai

“Oh, Hội trưởng kìa. Xin chào—”

“À ừm...Xin chào”

Hai người mỉm cười và gật đầu với Shirogane khi họ đi ngang qua, và Shirogane chào lại họ trong khi vô thức giấu chiếc xúc xắc sau lưng

Cậu đang sợ toát cả mồ hôi, lo rằng mình sẽ bị đối xử như một kẻ đáng nghi bởi họ thấy cậu đang chơi một trò kì quặc gì đó trong khuôn viên trường. Đúng lúc đó, Fujiwara bỗng dưng hét to:

“Okay—Bắt gặp một cặp đôi! Mọi người, hãy tung xúc xắc của mình đi nào!”

“ Ehh? Nhưng tại sao.... Mà thôi kệ đi, đây.”

Fujiwara đếm số điểm mà Shirogane và những người khác tung được rồi nói to :

“Tổng của tất cả mọi người là mười. Nếu lần này các cậu tung được ít hơn mười hai điểm, một tỉnh thành sẽ tan biến do sự khiêu khích của cặp tình nhân. Tokushima sẽ là tỉnh biến mất vào khe nứt thời gian lần này”

“Sự khiêu khích của cặp tình nhân mà mạnh như vậy sao !?”

Lãnh thổ rộng xấp xỉ 4000 kilomet vuông và 750000 cư dân sinh sống trên đó đang đứng trước bờ vực diệt vong chỉ vì vài lời chế nhạo của một cặp đôi nọ. Dẫu biết chỉ là game thôi nhưng nghe chẳng dễ chịu chút nào cả.

“Chắc hẳn là một cuộc chạm chán sẽ diễn ra mỗi khi ta đi ngang qua ai đó. Bởi vậy em nghĩ thay vì hướng thẳng tới đích đến, chúng ta nên chọn lối đi nào mà vắng người hơn”

Ishigami bình tĩnh phân tích trò chơi. Cậu nhặt xúc xắc của mình và Shirogane lên, đưa một cái cho Hội trưởng và nói:

“Tuy nhiên chúng ta chỉ cách ‘thư viện’ 2 ô nữa thôi, em nghĩ chúng ta vẫn nên tiếp tục. Hãy cùng nghĩ về điểm đến tiếp theo và lối đi phù hợp sau khi chúng ta tìm được kho báu bí mật đầu tiên”

“Như vậy cũng hợp lý đó. Chắc hẳn sẽ có trình tự và điều kiện cụ thể để chúng ta có thể thu thập kho báu, thế nhưng thông tin chúng ta nắm giữ trong tay lúc này vẫn còn quá ít. Dù sao thì, trước mắt chúng ta hãy cứ tiếp tục như kế hoạch ban đầu đã”

“Tớ cũng nghĩ vậy”

Cả ba người họ lập tức sẵn sàng chấp nhận sự thay đổi đột ngột. Một lần nữa Shirogane lại cảm thấy bị xa lánh

“O-Okay...”

Trò chơi vẫn cứ thế tiếp diễn mà chẳng cần quan tâm tới suy nghĩ của cậu

“Oh, chúng ta có thể nhận được vật phẩm phục hồi ở phòng y tế này, cùng hướng tới đó nhé?”

“Phòng y tế ư?!”

Vai của Ishigami run lên bần bật.

“Có chuyện gì vậy Ishigami ?”

“Không, Không có gì đâu, chỉ là chúng ta không tới phòng y tế có được không....?”

“Nếu xét tới trận chiến cuối cùng trong tương lai, chẳng phải chúng ta nên kiếm vật phẩm phục hồi sao?”

Kashiwagi sẵn sàng nêu lên ý kiến của mình.

“Chà, thực ra thì—”

Ishigami kể với mọi người những gì đã xảy ra ngày hôm đó.

Cậu gặp phải một giấc mơ kì lạ, và khi tỉnh dậy, cậu thấy có ai đó đang hướng về phía cậu.

Nhìn kĩ hơn, người đó chính là—

“Oh anh hiểu rồi. Cậu đang nói rằng người hướng về cậu đó là một bộ xương huh”

“Em chắc chắn lúc đó mình đã nghe thấy giọng nói của Shinomiya-senpai. Thế nhưng lúc em mở rèm ra...”

Một bộ xương đang đứng ở đó

Chỉ tưởng tượng cảnh đó thôi cũng đủ để thấy Shirogane thấy lạnh sống lưng

“Nghe như ‘bộ xương ghé thăm ấy nhỉ’ ”

Kashiwagi vỗ hai tay lại rồi nói. Nghe vậy Shirogane liền hỏi :

“Bộ xương ghé thăm ư”

“Cậu chưa bao giờ nghe qua bảy bí ẩn của ngôi trường này sao?”

Khoảnh khắc Kashiwagi nói về nó, Fujiwara ngay lập tức giơ tay lên và vui vẻ trả lời

“Tớ cũng biết về nó ~ ‘bức tranh biết đi’, ‘piano sonata vô hình’ và mấy thứ như vậy”

“Nếu tớ không nhầm thì còn có ‘13 bậc thang’, ‘cây tự vẫn’ và cả ‘chiếc nhẫn ban ước nguyện nữa’ ”

Hai đứa con gái vui vẻ đếm số bí ẩn trên ngón tay họ.

Có vẻ như trường nào cũng có 7 bí ẩn, cơ mà Shirogane thì chưa từng nghe về chúng bao giờ

“Hmm—vậy là có cả mấy thứ như vậy à. Tớ chưa bao giờ nghe về nó cả”

Nghe thấy lời lẩm bẩm của Shirogane, Kashiwagi nhanh chóng giúp cậu làm dịu đi bầu không khí:

“ Dù sao Hội trưởng cũng từ trường khác chuyển tới mà.”

“Em cũng không biết về nó...”

Ishigami nói với giọng tràn ngập nỗi cô đơn. Cậu hẳn là chưa từng nghe qua mấy tin đồn như vậy ở trường tại cậu không có bạn, điều này khiến cậu cảm thấy trầm cảm.

Shirogane hỏi mấy cô gái nhằm chuyển hướng sự chú ý của Ishigami:

“Nhân tiện thì, tớ mới đếm được có sáu, cái còn lại là gì thế?”

“Hmm hmm, cậu muốn biết thật sao?”

Fujiwara dùng tay che miệng và cười khúc khích.

Cô đang cố trêu chọc hội trưởng thay vì kể cho mọi người về bí ẩn cuối cùng.

Nhận thấy Shirogane dần trở nên tức tối, Kashiwagi nói:

“Những người gặp được cả 6 bí ẩn đều sẽ ngã khỏi gác mái và ngỏm củ tỏi...đại loại là mấy thứ như vậy..”

“Cẩn thận đấy nhé, Ishigami-kun, em chỉ còn 5 cái nữa thôi đó ~”

“Tha cho em đi mà.”

Ishigami lúc này cùng với khuôn mặt đã tái nhợt trả lời.

Shirogane vốn chỉ muốn chuyển hướng sự chú ý của I thôi, thế nhưng nó vô tình lại khiến cho mọi chuyện trở nên tệ hơn.

Dù sao thì, tiếp tục cuộc hội thoại về mấy cái bí ẩn đáng sợ này không tốt một chút nào.

“Ừm thì...Bởi vì có một bộ xương trong phòng y tế, chúng ta sẽ bị cuốn vào những trận chiến không cần thiết, điều đó khiến việc lấy vật phẩm hồi phục không còn đáng nữa. Hãy bỏ qua chỗ đó thôi.”

***

Sau khi thành công thu thập được báu vật bí mật trong ‘thư viện’, nhóm của Shirogane hướng tới gác mái.

Còn về chìa khóa lên gác mái, có một chiếc trong văn phòng, chìa khóa vạn năng của hiệu trưởng cũng tính là một chiếc và hội trưởng câu lạc bộ thiên văn học hẳn cũng có một chiếc dự phòng nữa...vậy là có tổng cộng 3 chiếc.

Gác mái cũng thuộc một phần của trò chơi, thế nhưng bởi không có chìa khóa, họ phải sử dụng bục ở chỗ cầu thang gác để đi lên.

Quy tắc ở chỗ cầu thang là: mỗi người tung xúc xắc một lần, và tổng số điểm họ tung được sẽ bằng với số bậc thang mọi người có thể leo.

“Cùng gieo xúc xắc nào, một—hai.”

Theo hiệu của Shirogane, mọi người cùng tung xúc xắc, tổng điểm của cả bốn là 12.

“Cho-ko-re-to”

[note36443]

Mặc dù là GM, Fujiwara lại bỏ qua hết các bậc thang và đi trước cả đám.

Đi theo ngay sau đó là Shirogane và cặp đôi Kashiwagi.

“Được rồi, đây là cái checkpoint thứ 2. Có một vật phẩm tên là ‘ghế đẩu nhỏ’ trên gác mái—hmm?”

Fujiwara ngạc nhiên quay người lại:

“...Ishigami-kun, em còn làm gì mà cứ đứng đó hoài vậy?”

Trong khi mọi người đã đứng trên bục, vì một lí do nào đó Ishigami dừng lại dưới đó một bậc.

“Huh? Tổng điểm là 12, vậy thì chẳng phải chúng ta chỉ được tiến lên mười hai bước sao?”

“......”

Fujiwara im lặng trong một khoảnh khắc, rồi nở nụ cười nói với Ishigami

“Thôi nào Ishigami-kun, đừng có đùa như thế chứ”

“Không, chị mới là người tính nhầm, không phải sao? Gì chứ mấy cái số liệu thì sao em nhầm lẫn được chứ”

Ishigami phản pháo lại với nụ cười cứng ngắc

Thế nhưng, Fujiwara lại trở nên nghiêm trọng

“Cũng phải, thật khó để tưởng tượng việc Ishigami mắc lỗi trong khâu tính toán...bởi vậy nên chị cứ nghĩ em đang đùa.”

“Như em mới nói đó, chị mới là người tính nhầm”

“Không thể như vậy được”

Fujiwara phủ nhận chắc nịch.

“Bởi vì, chỉ có 11 bậc trên chiếc cầu thang gác này”

“Huh?”

Ishigami và Fujiwara mặt đối mặt nhau

Bởi Fujiwara đang đứng trên một bậc, chiều cao của họ lúc này gần ngang nhau.

“Để chị hỏi em một lần nữa”

Fujiwara nhìn thẳng vào Ishigami.“Em đang đùa, phải không?”

Thời gian lúc này như đóng băng vậy

Một lúc sau—

“A-A_À tất nhiên rồi--! Em đang mải suy nghĩ về toki soba và không đếm tử tế!” [note36444]

Ishigami người rõ ràng đang dần trở nên mất trí đi lên bậc thang cuối cùng – bậc thang thứ 13

Kashiwagi lẩm bẩm “ Đó chính là bí ẩn thứ 2”

***

“Ahh—một con quái vật hoang dã vừa xuất hiện”

Fujiwara nói và chỉ tay vào giáo viên toán

Giáo viên toán nói:

“Em nói ai là quái vật vầy hả!? Tôi mới chính là người bị quấy rối bởi một con quái vật đây! Chính là tôi đấy!”

Và rồi bỏ đi

Có vẻ như bắt gặp giáo viên sẽ bị biến thành bắt gặp quái vật. Cuộc chiến vẫn cứ tiếp diễn kể cả khi giáo viên đã rời đi. Fujiwara khẽ nhăn trán, rồi giải thích thật to để khơi dậy tinh thần chiến đấu của Shirogane và những người khác:

“ Vì chỉ số khéo léo của Zama-sensei là một, người chơi sẽ được đi trước. Hãy di chuyển theo trình tự điểm khéo léo từ cao xuống thấp trong đội. Người đầu tiên sẽ là ‘hoa tiêu không thời gian.”

“Oh , lượt của mình luôn à.”

Kashiwagi người bị réo tên bởi Fujiwara đang có chút hoảng loạn.

“Trong trận chiến, hay tung xúc xắc với số lần tương đương với điểm chiến đấu của bạn, được rồi...Xem nào, điểm chiến đấu của tớ là 2, cho tớ mượn xúc xắc của cậu nào.”

“Cố lên nhé Nagisa—”

Kashiwagi mượn một viên xúc xắc từ bạn trai cô ấy, và rồi tung xúc xắc với toàn bộ sức của cô ấy. Thế nhưng kết quả nó lại là một, một.

“Oh, đúng là tệ quá mức mà... Thế nhưng trò chơi này không có cài đặt nào như vậy, thế nên đây chỉ là một thất bại bình thường thôi. Zama-sensei đã phòng thủ được đòn tấn công của ‘hoa tiêu không thời gian’ và nhận không sát thương”

[note36445]

“Ahh...Tớ xin lỗi, mọi người”

Kashiwagi chắp tay lại với nhau và xin lỗi.

“Đừng lo Nagisa, lượt kế tiếp là Paladin, anh ấy chắc chắn sẽ dễ dàng hạ gục con quái vật chỉ với một đòn thôi.”

“Eh, Paladin, ý cậu là tớ đúng không? Vậy là tớ chỉ cần gieo xúc xắc đúng không? Với số lần bằng chỉ số chiến đấu của tớ...”

Shirogane muốn kiểm tra lại chỉ số của nhân vật, thế nhưng có vẻ cậu đang gặp khó khăn. Cuốn hướng dẫn có quá nhiều trang và làm gián đoạn khả năng tìm kiếm của cậu. Fujiwara không thể chịu được nữa và nói:

“Chỉ số chiến đấu của Hội trưởng là năm.”

“Năm...làm sao mà tớ cầm năm viên xúc xắc một lúc được ?Nó to quá!”

“Vậy thì cậu tung hai lần đi, tung 3 viên trước”

Shirogane làm theo chỉ dẫn của Fujiwara, mượn thêm xúc xắc từ cặp đôi Kashiwagi. Tính cả viên cậu có sẵn là 3 viên. Hai tay của Shirogane bị lấp đầy chỉ với ngần đó.

Ishigami không thể đưa viên của cậu cho Shirogane, cậu quay quay xúc xắc của mình rồi lẩm bẩm:

“Chơi kiểu 5D6 với mấy cái xúc xắc khổng lồ này khó lắm. Nếu anh không muốn mất đi tính linh hoạt của việc đặt ra tiềm năng chiến đấu của nhân vật, chẳng phải đặt đơn vị nhỏ nhất về 1D3 hay 1D2 , thay vì 1D6 ư?”

[note36446]

“Như vậy là không cần thiết, Nếu chúng ta chơi kiểu 1D3, điều đó có nghĩ là dù ta tung ra được mặt 3 điểm hay 4 điểm thì kết quả cũng như nhau! Ý tưởng tối giản hóa lối chơi là tốt nhưng nếu làm vậy thì xúc xắc 6 mặt còn được sinh ra để làm gì nữa? Trong mấy cái game kiểu này thì càng tung nhiều xúc xắc càng vui chứ?”

“...Tớ chả hiểu mấy cậu đang tranh luận về cái gì...nhưng tớ chuẩn bị gieo xúc xắc đây.”

Ishigami và Fujiwara lại cãi vặt như mọi khi, và Shirogane không thể theo kịp cuộc tranh luận của bọn họ nên quyết định thả rơi viên xúc xắc và để nó tự lăn. Kể cả như vậy, viên xúc xắc với đầy không khí bên trong vẫn lăn vung vãi khắp mọi nơi.

Ánh mắt của Fujiwara lúc nãy vừa mới hóa hình tam giác nay đã trở nên vui vẻ khi nhìn thấy kết quả trên xúc xắc

“Sáu, sáu, bốn! Cậu vừa được hai lần chí mạng liên tiếp đó, Hội trưởng!”

“Erm, vậy mấy tỉnh thành không bị biến mất à?”

“Khe nứt thời gian chỉ xảy ra trong khi chúng ta di chuyển thôi. Nếu cậu tung được 6 điểm trong lúc đang chiến đấu hoặc lẩn trốn thì nó sẽ được tính là một đòn chí mạng, và cậu sẽ nhận thêm một lượt gieo xúc xắc nữa. Bởi vậy, bây giờ cậu có thể tung thêm 4 viên xúc xắc nữa”

Kashiwagi vỗ tay và nói

“Oh, Shirogane ,cậu tuyệt vời quá”

Mượn cả viên của Ishigami, lần này Shirogane nhặt lên cả 4 viên cùng một lúc,

“Uwah, nhiều quá, tớ không ôm hết chúng cùng một lúc được.”

“Cứ tung đi. Gieo xúc xắc cũng chỉ là vấn đề về lòng can đảm thôi mà”

Được Fujiwara cổ vũ, Shirogane tung xúc xắc. Một vài nữ sinh tình cờ đi ngang qua và bị bất ngờ trước cảnh tượng này. Shirogane gật đầu với họ và xin lỗi, thế rồi cậu nghe thấy Fujiwara hét toáng lên: “Lại một con sáu nữa!”

“Hội trưởng, cậu lại được tung một lần nữa”

Ishigami cục cằn bỗng mỉm cười khi thấy Shirogane gieo xúc xắc. Đó là một nụ cười vui mừng hiếm thấy, một khuôn mặt mà Ishigami không mấy khi để lộ. Đó là một Ishigami gầy và cao lêu nghêu mang trong mình khuôn mặt trẻ trung và hiền lành hơn tuổi thực sự của cậu.

Cuối cùng, Shirogane tung xúc xắc mà chẳng hay biết gì về điều đó.

Tuy nhiên, cậu lại được trải nghiệm một cảm giác hoàn toàn khác từ sự sáng tạo của nhân vật.

Cậu tung xúc xắc mười một lần, đạt tổng cộng 48 điểm.

Sau khi nhận đòn tấn công từ Paladin, vị giáo viên toán yếu kém đã tan thành cát bụi.

Màn trình diễn của Shirogane đã trở thành nguồn cảm hứng cho những người đồng đội của cậu.

“Thật là tuyệt vời ~. Dù sao thì người chiến đấu chính của cả đội là Shirogane mà.”

“Hội trưởng, lúc nãy cậu quá tay rồi. Lần sau nương tay một chút nhé, để còn tới lượt mình nữa.”

Kashiwagi và mọi người dành tặng cho Shirogane vô số lời khen, trong khi Ishigami chỉ im lặng vỗ tay đằng sau.

“...Vậy là chúng ta đã thắng huh.”

Nói thẳng ra thì, Fujiwara vẫn chưa làm rõ luật lệ cũng như cách thức vận hành của thế giới này, và Shirogane cũng chẳng thể hiểu nổi có gì vui ở tựa game TRPG này nữa-- cho tới lúc này.

Shirogane nhìn xuống viên xúc xắc lăn vào cậu lúc trước.

Vì một lí do nào đó, cậu cảm thấy như được thôi thúc tung những viên xúc xắc này một lần nữa.

***

Nếu bạn nghe giải thích mà trước đó chẳng biết cái gì thì các quy tắc của thế giới này sẽ trở nên khá phức tạp.

Tuy nhiên sau khi chơi được một lúc, bạn sẽ dần nắm được quy tắc và có thể quyết đinh được xem bản thân nên chọn hướng đi nào, và rồi bạn sẽ càng có thêm nhiều sự tự do trong những hành động của mình.

Vượt qua một vài trở ngại, tính toán lại giá trị kỳ vọng của mình và biến đổi tâm trạng bởi những lượt tung xúc xắc hoàn toàn không thể đoán trước—Cứ như vậy cuộc hành trình tiếp diễn.

[note36447]

Shirogane từ trước tới nay vẫn luôn là chàng thiếu niên ủy mị yêu thích những vì sao và khóc vì một bộ manga shouju. [note36453]

TRPG được thiết kế để giam cầm trái tim của tuổi trẻ, thế nhưng trên thực tế, rất nhiều người vẫn luôn nhớ về nó mặc dù hàng thập kỉ đã trôi qua. Làm sao mà một người đa cảm như Shirogane lại có thể không bị trò chơi này làm cho mê mẩn chứ!

Hơn thế nữa, Shirogane lần này đóng một vai trò đặc biệt.

Paladin—một thuật ngữ mà sẽ khiến cậu thanh niên năm hai cao trung bị kích thích, thậm chí cả những chàng trai lớn tuổi hơn cũng cảm thấy hứng thú.

Trong trò chơi này, năng lực của Paladin nằm ở một đẳng cấp hoàn toàn khác so với những nhân vật còn lại.

Hoa tiêu không thời gian có thể dùng những kĩ năng di chuyển, Dược sĩ phù thủy có thể trị liệu. Trái ngược với hai người họ, Paladin không có mấy kĩ năng đặc trưng đó, thế nhưng bù lại cậu có chỉ số cao hơn hẳn những vị trí khác. Đặc biệt là một Paladin được nâng cấp, mạnh tới mức áp đảo.

Lúc đầu Shirogane sẽ cần Kashiwagi và những người khác hỗ trợ, thế nhưng sau khi cậu nhận được điểm kinh nghiệm và lên cấp, Shirogane sẽ dần trở thành chủ lực của cả team.

Shirogane có tài năng tiếp thu mọi thứ rất nhanh, bởi vậy chỉ trong một khoảng thời gian ngắn cậu đã có thể nắm rõ toàn bộ luật lệ. Cậu có thể nhanh chóng tính được giá trị kỳ vọng và nhờ đó đưa ra được những quyết định dễ dàng hơn. Quan trọng hơn hết, cậu có thể đoán được GM Fujiwara đang suy tính gì từ mấy hành động xảo quyệt của cô ấy, giúp cho tổ đội của cậu né được bẫy. Giờ đây cậu đã trở thành trụ cột của cả team.

“Shirogane tuyệt vời quá! Chúng ta lại làm được một lần nữa rồi! Bây giờ chúng ta có thể lấy được kho tiền bí mật của Hiệu Trưởng rồi!”

“Mặc dù chúng ta cũng chẳng cần ngần đó tiền làm gì”

“Ôi không – Chúng ta lại bắt gặp lời mời chào của câu lạc bộ Saha rồi. Huh? Chúng ta đã thành công né được nhờ trí tuệ của Paladin sao? Thật tuyệt vời !”

“Hhu? Tớ vừa làm gì à”

“Chà, khi chúng ta di chuyển trong hành lang của học sinh năm ba, nếu ta không chào hỏi những người đi qua với tỉ lệ 1: 5 thì sẽ phải chịu sát thương. Ôi không, Ishigam-kun đã ngay lập tức cúi đầu xuống rồi kìa. Nếu chuyện này cứ tiếp diễn—Hội trưởng?! Thật là mạnh quá! Cách cậu chào hỏi mọi người đã vượt qua cả khả năng của Paladin rồi, nó phải ở cái tầm của anh hùng luôn ấy chứ!”

“Tớ cũng đâu muốn trở nên quá nổi bật đâu.”

Shirogane tiếp tục phiêu lưu và ngày càng mạnh hơn. Cậu sẽ được những người đồng đội tán dương dù cậu làm bất cứ thứ gì, thứ càng khiến Shirogane chìm đắm sâu hơn sau vài chuyến hành trình.

-- Tái sinh với sức mạnh áp đảo

Niềm vui sướng khi chém lìa kẻ địch với lưỡi kiếm của mình, sự thống nhất trong những lời khen của đồng đội. Hai liều dopamine liên tiếp khiến Shirogane cảm thấy như mình được tái sinh và không thể cản phá. [note36454]

Đặc biệt là kĩ năng “mail order” mà lúc đầu cậu tưởng rằng vô dụng, nay lại mang lại những hiệu ứng hack game. Nó cho phép bạn “lướt qua” trò chơi mà chẳng cần lo nghĩ gì về tiền bạc cả.

Đèn LED trên trần nhà như những bó đuốc cháy bập bùng còn những tiếng reo hò từ những hoạt động câu lạc bộ nghe chẳng khác nào đám người dị giáo đang tụng kinh.

Sau biết bao gian nan và thử thách, nhóm người Shirogane cuối cùng cũng tới được điểm checkpoint thứ 5 và thu thập được tổng cộng 5 báu vật bí mật.

Và bây giờ, họ hướng tới tòa nhà cổ xưa để tấn công con rồng còn đang say giấc nồng.

Tuy nhiên, khe nứt thời gian cũng đang tàn phá đảo quốc Nhật Bản, và Nhật Bản giờ đây cũng đang đứng trước nguy cơ bị tan biến hoàn toàn.

Ngoài Tokyo ra, chỉ còn duy nhất 2 tỉnh thành khác—Và tổ đội của Shirogane còn cách toà nhà cổ 15 ô nữa.

Nếu họ tung phải mặt sáu hai lần trước khi đi được 15 ô, mọi người sẽ buộc phải chiến đấu với con rồng.

***

“Ahh! Tớ rất xin lỗiiii!”

Kashiwagi—Không, phải là Hoa tiêu không-thời gian òa khóc

Cô đã gieo phải mặt sáu—và tỉnh Wakayama tan biến vào phía bên kia chân trời nghiệp chướng. Tokyo và Toyama là hai tỉnh thành duy nhất còn lại.

[note36455]

Shirogane an ủi Hoa tiêu không thời gian với giọng nói vui vẻ.

“Không sao đâu, con rồng ngay trước mắt chúng ta rồi, ta chỉ cần lén lút tới gần nó là được”

“Đúng vậy, đó không phải lỗi của cậu đâu, Nagisa”

Pháp sư dược sĩ nhẹ nhàng xoa đầu Hoa tiêu không thời gian để xoa dịu cô.

“Argghhh--.... Em không thể kiềm chế được ham muốn sử dụng ma pháp gây nổ cũng mình nữa rồi”

Hắc phù thủy nói với đôi mắt u sầu đi kèm với biệt danh của cậu. Tuy nhiên, Shirogane có thể thông cảm với cậu

“Nếu chỉ có như vậy thôi thì cứ mặc kệ đi. Trận chiến cuối cùng nằm ở trước mắt chúng ta rồi. Chúng ta là đồng đội của nhau, bởi vậy tốt nhất không nên phá hỏng tâm trạng của nhau

Shirogane đặt tay lên vai Hắc phù thủy, người vừa gật đầu sau một khoảng lặng nhỏ : “...Anh nói có lý ” . Shirogane vỗ vai cậu rồi nói:

“Anh trông cậy cả vào cậu đấy, Hắc phù thủy”

--Lúc này, Shirogane đã hoàn toàn bị cuốn hút vào trò chơi. Mặc dù Ishigami và Kashiwagi vẫn đang mặc đồng phục bình thưởng nhưng trong mắt của Shirogane, hai người lúc này đã lần lượt khoác lên mình những chiếc áo choàng đen và trắng.

Sân trường thân thuộc lúc này đã trở thành đồng bằng trải dài tới đường chân trời còn toà nhà thì đã bị biến thành một toàn lâu đài cổ kính nơi con rồng tại vị.

Shirogane, người lúc này đã nhìn thế giới dưới một ánh nhìn hoàn toàn khác, không hề lơ là cảnh giác trước bất cứ giáo viên nào, thế nhưng cậu nhận lại ra sự hiện diện của một thứ gì đó chậm hơn Ishigami.

“Này, nhìn kìa! Đằng đó có phải là một cặp đôi không?”

Cậu nhìn theo hướng ngón tay của Hắc phù thủy, và nhìn thấy một cặp đôi đang ngồi thân mật trên ghế.

Như này tệ quá. Bởi chỗ đó đã bị chiếm, GM sẽ bắt mọi người phải tung xúc xắc để né tránh khi đi ngang qua họ. Nếu thất bại thì tỉnh Toyama cũng sẽ tan biến và họ sẽ phải đối mặt ngay với con ác long.

Mọi người cũng không thể né bằng cách đi đường vòng được. Con đường dẫn tới tòa nhà đã được lát sẵn, bởi vậy họ chỉ cần tung được số hai để tiến lên trên con đường này. Tuy nhiên, nếu họ chọn đi vòng qua cặp đôi thì mọi người sẽ cần phải đi qua sân trường, nơi cần phải tung được 3 điểm hoặc cao hơn. Điều này đã tạo ra một sự khác biệt lớn.

Trong lúc cậu đang đau đầu không biết nên chọn đường nào, Shirogane bỗng để ý một điều gì đó

“—Khoan đã, liệu họ có thực sự là.. một cặp đôi?”

Cậu cẩn thận quan sát hai người trên băng ghế. Họ không nhuộm tóc hay đeo chút trang sức nào cả. Nếu so với cặp đôi Kashiwagi khi họ mới bắt đầu hẹn hò, cặp này trông dè dặt hơn nhiều.

Cậu nghe lén cuộc trò chuyện của bọn họ.

“11 tháng 11 năm 2044 là hôm nào?”

“Thứ sáu !”

Và cậu nhận ra họ chỉ nói mãi về các ngày trong tuần

Shirogane và Ishigami nhìn nhau và bắt đầu thảo luận:

“Họ không phải cặp tình nhân, đúng không?”

“Anh nhắc thì em mới để ý, thật khó để mà khẳng định được. Với em, họ có thể nổ tung luôn đi. Dù có cảm tình với nhau hay không, chắc chắn là 2 người họ đang đắm chìm trong thế giới của riêng mình”

“Vấn đề quan trọng là, GM sẽ nói gì?”

Họ ngó nhìn Fujiwara và thấy cô đang chờ họ để quyết định với nụ cười khúc khích trên môi.

“Việc quyết định xem họ có phải là một cặp hay không có chuẩn mực rõ ràng. Và tất nhiên, tớ không thể nói cho cậu biết được”

Đúng như dự đoán, cô ấy không gợi ý một chút gì.

“Tại sao chúng ta không thử vận may của mình và cứ thế xông lên nhỉ?”

Thật là hiếm khi Ishigami nói điều gì đó với khuôn mặt hung hăng như vậy.

“Chà, tớ không thực sự muốn mạo hiểm cho lắm. Giá như có cách nào đó để xác định xem họ có thực sự là cặp đôi hay không thì tốt biết mấy”

“Ah , nếu là về xác định tình nhân, thì tớ có một cách đấy.”

Phù thủy dược sĩ tự tin tuyên bố.

Shirogane mở to mắt ngạc nhiên trong khi Ishigami thì kích động phản bác lại:

“Nếu như thực sự có cách để xác định tình cảm, thì 50% số vụ crush đơn phương trên thế giới này sẽ được ngăn ngừa! Điều này là không thể, đó là vì sao mọi người cứ lặp đi lặp lại cùng một thảm kịch đó!”

“Heehee, bình tĩnh đi đã nào. Đây là cách thức anh phát hiện ra với đám bạn trong một thời gian ngắn sau khi vào cao trung”

Phù thủy dược sĩ hất nhẹ mái tóc vàng của mình và lấy ra cái gì đó:

“Một chiếc eke?”

“Chính xác, trông họ có vẻ yêu thích toán học bởi họ cứ chơi mãi cái trò đoán xem ngày nào là thứ mấy trong tuần...Và chiếc eke nó như một vật phẩm thần thánh đối với những người yêu thích toán. Nếu họ thấy thứ này dưới chân, chắc chắn họ sẽ nhặt lên. Đại loại là như vậy.”

Phù thủy dược sĩ ném bộ eke như ném chiếc đĩa nhựa.

Thế rồi, chiếc eke hạ cánh ở phía bên trái của băng ghế--phía bên nam sinh ngồi.

Phù thủy dược sĩ vừa quan sát bọn họ vừa giải thích cho Ishigami và Shirogane:

“Nhìn cho kĩ này. Nếu chiếc eke nằm ở phía bên đó thì nam sinh sẽ dễ nhặt hơn. Tuy nhiên, vì hai người ngồi đối diện nhau trên một băng ghế, cậu ta sẽ gặp phải một vấn đề.”

“Vấn đề gì cơ?”

Hoa tiêu không thời gian không hiểu ý cậu nói là gì và nghiêng đầu một cách láu lỉnh. Ishigami và Shirogane đập nắm đấm của mình vào lòng bàn tay và ngộ ra “Thì ra là vậy”

“Hiểu rồi! Nếu cậu nam sinh kia cúi xuống để nhặt eke, ánh mắt cậu ta chắc chắn sẽ nhìn phải vào trong váy của cô gái. Đó chính là quy luật của tự nhiên!”

“Cậu ta không hề cố ý nhòm váy cô ấy, đó là mỗt chuỗi sự kiện không thể tránh khỏi! Phải rồi, không còn cách nào khác nữa!”

Shirogane và Ishigami bày tỏ sự tán thành và chấp nhận lý lẽ của cậu ta. Phù thủy dược sĩ cúi đầu lịch thiệp, tỏ ý rằng bọn họ đã đúng.

“Exacterment”

Hoa tiêu không thời gian nhìn đám con trai với ánh mắt lạnh lùng, cứ như thể cô đang nhìn vào đám rác rưởi biết đi vậy. Thế nhưng bộ ba chẳng hề hay biết và tiếp tục bàn luận.

Phù thủy dược sĩ dơ ngón tay lên và vênh váo nói:

“Điều đó có nghĩa, chìa khóa chính là khoảnh khắc cậu ta vô tình liếc phải váy cậu ấy. Nếu họ không phải một cặp đôi, cô gái sẽ cảm thấy kinh tởm và né tránh cậu ta bằng cách đổi tư thế ngồi sớm hơn dự tính. Tuy nhiên, nếu họ thực sự là một cặp đôi thì—”

“Nếu họ thực là một cặp đôi thì?”

Shirogane và Ishigami nuốt nước miếng. Nếu như có ai đó đang chuẩn bị nhòm bên dưới váy họ, những thành viên nữ của Hội Học sinh sẽ cảm thấy kinh tởm và đổi dáng ngồi. Đó là quy luật tự nhiên.

Tuy nhiên, nếu như họ là người yêu nhau thì mọi thứ sẽ khác biệt ra sao? Shirogane và Ishigami nắm chặt bàn tay của họ và chờ đợi cậu ta nói tiếp.

Khi mọi người cứ tưởng sự im lặng sẽ mãi kéo dài, Phù thủy dược sĩ mở mắt ra và nói

“Nếu họ thực sự là một cặp đôi—thì cô gái sẽ nói với cặp má ửng đỏ ‘Geez,...XX-kun, cái đồ biến thái này!’ và cậu trai sẽ được tha thứ!”

Shirogane và Ishigami cảm thấy như bị sét đánh vậy

“Hợp lý!”

“Oh, em từng nghe qua câu đó rồi! Chết tiệt, em cứ tưởng mấy chàng trai nóng bỏng mới được tha thứ thôi chứ, hóa ra nó áp dụng cho cả đám người yêu nhau nữa à!? Khốn nạn ahh!”

“...Hmm, nếu tớ là cô gái đó, kiểu gì tớ cũng sẽ thấy tức giận thôi.”

Cả 3 bọn họ bỗng dưng cảm thấy không khí xung quanh lạnh đi vài độ.

Trái ngược với bộ ba đang hype, hoa tiêu không thời gian lại mang trên mình biểu cảm băng giá:

“Ara, Nagisa. Không có ai làm thế với cậu đâu. Mọi người đều biết hai chúng ta là một cặp cơ mà”

“Haaah-phải, phải ...”

Phù thủy dược sĩ ôm bạn gái thắm thiết và xoa dịu cô. Biểu cảm đáng sợ cũng tan biến khỏi khuôn mặt của Hoa tiêu không thời gian.

Cô bạn gái giận dữ trở lại về cô gái dịu dàng như mọi khi chỉ với vài lời nói từ bạn trai cô.

“Tớ hiểu rồi, vậy mấy người yêu nhau là như vậy à”

“Mấy lời khiêu khích của bọn họ cảm giác như đủ để làm cả một tỉnh thành biến mất, mặc dù họ là đồng minh của chúng ta”

Mặc dù đã vượt qua bao nhiêu gian nan thử thách, Shirogane và Ishigami vẫn có cảm giác thất bại hơn bao giờ hết.

“Đủ rồi, vấn đề ở đây là bọn họ. Vậy cậu kết luận như thế nào?”

Phù thủy dược sĩ chỉ tay vào cặp đôi trên băng ghế.

Chiếc eke bên băng ghế đã bị--

“Huh?”

“Chẳng có phản ứng gì cả”

Cho dù họ có đợi thêm bao lâu, cặp đôi kia vẫn chẳng hề có ý định nhặt cái eke lên

Có vẻ như họ còn chẳng nhận ra cái eke ở dưới chân mình.

“Chúng ta nên làm gì đây?”

“Ughh, làm gì nhỉ..”

Phù thủy dược sĩ chẳng biết nói gì chỉ đành gãi mã. Thấy tình hình như vậy. Ishigami lắc đầu và nói:

“Không còn cách nào khác”

“Hội trưởng, hai người họ chắc chắn là một cặp đôi. Bởi vì họ đang đắm chìm trong thế giới của riêng họ và trong mắt chỉ có nhau. Để cho an toàn thì chúng ta đi đường vòng nhé.”

“—Không, anh đã nghĩ kĩ rồi. Chúng ta sẽ tiếp tục theo con đường này”

Shirogane đã đưa ra quyết định chắc chắn, và mọi người chuẩn bị tung xúc xắc của minh:

“Tiến lên nào!”

Họ tiến bước mà không gieo phải bất cứ mặt sáu điểm nào. Khi họ tới ô nơi cặp đôi đóng chiếm, Fujiwara vui vẻ tuyên bố rằng:

“Được rồi, bởi vì các cậu đã gặp phải—”

“Khoan, chờ đã GM Fujiwara. Tỉnh thành sẽ chỉ biến mất do lời khiêu khích của cặp đôi. Trong trường hợp này, họ thậm chí còn chẳng để ý rằng chúng ta ở đây. Bởi vậy không hề có lời khiêu khích nào, hay nói cách khác là chẳng có lý do gì để tung xúc xắc cả.”

Những lập luận bất ngờ của Shirogane khiến Phù thủy dược sĩ và Hoa tiêu không thời gian cùng há hốc kinh ngạc

“Ohh!?”

“Liệu điều đó có hợp lý không, GM?”

Tất cả bọn họ căng thẳng nhìn Fujiwara và cô ấy đan chéo tay lại

--

“Safe, lời đề nghị của Hội trưởng đã được chấp thuận”

Ding Ding—Fujiwara tạo thành vòng tròn lớn với hai cánh tay cô.

Niềm vui như vỡ òa khoảnh khắc ấy.

“Tuyệt! Hãy cùng tung xúc xắc luôn nào!”

Và may mắn thay, lần này cũng không hề có số sáu nào hiện ra, cả nhóm đã thành công vượt qua sân trường.

Khi Shirogane đi ngang qua họ, cặp đôi trên băng ghế đang nói:

“..Điều đó có nghĩa là bản thân Kronecker cũng không biết làm thế nào để giải đáp vấn đề anh ta đưa ra vào năm 1877. Biết bao năm đã trôi qua, hẳn đã có vô số người thử sức với vấn đề này.”

“ Thật lãng mạn làm sao... Dù sao thì, anh ta còn gọi vấn đề đó là ‘giấc mơ thân yêu nhất của tuổi trẻ’. ‘ liebster Jugendtaum’ của anh ta đã kéo theo biết bao người trên thế giới, và cũng chẳng ai biết sẽ phải tốn bao lâu để giải quyết nó và rắc rối nó gây ra sẽ lớn nhường nào”

[note36456]

Shirogane chẳng hiểu 2 người họ đang nói về cái gì, thế nhưng cậu không hề có ý định phá rối cặp đôi đang lạc lối trong thế giới của bọn họ. Cậu nhanh chóng rời khỏi sân trường.

***

Trái ngược với sự giả dối của vũ trụ này, sự thật chỉ có thể diễn tả qua những mặt xúc xắc—

“Ahh!”

“Hyaa—Xin lỗi! Tớ lại làm hỏng chuyện rồi”

Những giọt nước mắt ứa ra trên khuôn mặt của Hoa tiêu không thời gian.

Viên xúc xắc cô ấy tung ra lăn trúng mặt sáu. Shirogane tung được mặt ba, thế nhưng điều đó cũng chẳng còn quan trọng nữa.

Họ chỉ còn cách tòa nhà có bốn ô nữa thôi, và nếu may mắn , mọi người sẽ có thể đến được luôn sau một lượt. Tuy nhiên, bi kịch ập đến và kết quả là toàn bộ đảo quốc Nhật Bản ngoại trừ Tokyo đã bị khe nứt thời gian nuốt chửng. Phong ấn con rồng cũng bị phá tan trong khoảnh khắc đó.

“—Chúng ta chỉ cách mỗi một bước nữa thôi mà. Ahh, Tớ không đổ lỗi cho cậu đâu Hoa tiêu không thời gian. Như này cũng ổn mà, chúng ta tới được xa như thế này là hay rồi.”

“Phải đó. Nếu như không thể đánh lén con rồng thì chỉ cần hạ gục nó trực diện thôi mà.”

“...Dù sao thì Hắc phù thủy cũng chưa thể trình diễn được sức mạnh thực sự khi đánh nhau với bọn tép riu. Mọi người chuẩn bị nhìn vai trò chiến đấu đặc biệt của em nhanh chóng làm gỏi con Boss nè.”

“Cảm ơn mọi người...”

Hoa tiêu không thời gian cúi đầu cảm ơn những lời động viên của đồng đội. Mà điều này cũng chẳng còn quan trọng.

Sắp phải đối mặt với con ác long, không ai có ý định trách mắng cô ấy. Sau khi cùng nhau trải qua chuyến hành trình, tổ đội của Shirogane giờ đây đã gắn kết với nhau như những người đồng chí thực sự. Họ vô cùng tự hào về điều này.

Shirogane chuẩn bị tinh thần, sau đó quét mắt xung quanh cẩn thận.

“Giờ sao? Con rồng đã tỉnh giấc chưa? Chúng ta có nên tung xúc xắc để dò tìm nó không?”

“Không cần thiết đâu, đây là trận chiến bắt buộc bởi vì tất cả tỉnh thành đã tan biến, con ác long sẽ chiếm lấy cơ thể của ai đó và hồi sinh. Bởi vậy người xuất hiện tiếp theo sẽ trở thành ác long. Hp và chỉ số chiến đấu của nó cũng sẽ phụ thuộc vào người đó”

Đáp lại thắc mắc của Shirogane, Fujiwara trả lời với khuôn mặt như muốn nói “Tớ cứ tưởng

cậu sẽ không bao giờ hỏi cái đó chứ”

“Tuổi tác của người đó sẽ quyết định lượng hp, năng lực chiến đấu sẽ phụ thuộc vào câu lạc bộ. Khả năng cảm nhận và độ cuốn hút không quan trọng, bởi vậy những chỉ số sẽ không bị phản chiếu, Và nếu con rồng là ai đó chúng ta quen biết hoặc nổi tiếng trong trường, nó sẽ có khả năng phòng thủ đặc biệt. Xuất thân từ một gia đình với truyền thống lâu đời cũng là một nhân tố quan trọng. Ví dụ, con trai của một chủ công ti IT sẽ không quá mạnh mẽ, bởi IT là ngành công nghiệp mới nổi lên gần đây”

Fujiwara vui vẻ cười, và Shirogane hỏi:

“Thế nếu người đó là giáo viên thì sao?”

“Cái đó cũng tùy, thế nhưng chắc chắn hp của họ khá cao nên họ chắc chắn sẽ rất mạnh, Ví dụ, cố vấn của câu lạc bộ Judo sẽ trở thành một con rồng 45 tuổi, độc thân, cơ bắp và không có não!”

Sau đó, tổ đội Shirogane căng thẳng đợi chờ ai đó đi qua.

Không biết có phải là may mắn hay không, thế như Shirogane và đồng bọn đang ở trên đường dẫn tới tòa nhà cũ. Con đường này vốn ít ai qua lại, và sau khi đợi thêm một lúc nữa, vẫn chẳng có ai xuất hiện.

Chuông báo thức trên điện thoại Fujiwara vang lên và cô tuyên bố:

“ Quy tắc đặc biệt đã được kích hoạt. Chúng ta sẽ đợi thêm ba phút , mà nếu không có ai xuất hiện thì các cậu được phép tung xúc xắc để di chuyển, rồi nếu sau 3 phút tiếp theo vẫn không có ai thì chúng ta lại tung tiếp”

“Đừng ai tới đừng ai tới đừng ai tới. Chỉ có mấy người từ câu lạc bộ làm vườn mới đi qua lối này thôi..”

Phù thủy dược sĩ chắp tay lại cầu nguyện. Shirogane có thể đồng cảm với mong muốn được cầu nguyện của cậu ấy.

Tuy nhiên, trong lòng Shirogane lại không đồng ý với quan điểm đó, bởi thành viên câu lạc bộ làm vườn không phải những người duy nhất sử dụng con đường này. Phía cuối của con đường chính là một tòa nhà mà chẳng có gì để học sinh bình thường lui tới và những người không phải thành viên câu lạc bộ tới gần—trường bắn cung.

“Ehh!?”

Ishigami hét toáng lên

Dõi theo ánh nhìn của cậu, Shirogane thấy một bóng hình rất quen thuộc đang đi lại ở phía xa.

“Ah, mọi thứ chấm dứt rồi—GG”

Ánh sáng trong mắt của Ishigami vụt tắt và thay vào đó là nỗi tuyệt vọng ngập tràn.

Dưới ánh nhìn cẩn trọng của đám Shirogane, người đó bước về phía họ và nghiêng đầu thắc mắc:

“Fujiwara, Ishigami và cả Hội trưởng nữa...mấy cậu tới đây làm gì vậy”

Đó chính là thành viên của câu lạc bộ bắn cung, đồng thời là Hội phó Hội Học Sinh—Kaguya Shinomiya.

Cô ấy rất nổi tiếng trong trường và không ai không biết về cô cả, con gái của nhà Shinomiya, gia tộc nổi tiếng với lịch sử lâu đời trong việc hỗ trợ đất nước—hay nói cách khác, con ác long cổ đại đáng sợ nhất đã thức tỉnh

***

“Mọi người, hãy chuẩn bị cho trận chiến cuối cùng! Hãy hạ gục Kaguya-san để cứu lấy trường học!”

“Chờ đã nào Fujiwara-san?...Chuyện gì đang xảy ra vậy?”

Kaguya nhìn chằm chằm vào viên xúc xắc khổng lồ mà Fujiwara vừa đẩy cho cô.

Đó là một viên xúc xắc Fujiwara lôi ra từ trong túi , và được bơm đầy không khí bên trong. Kích cỡ của nó cũng tầm tầm mấy viên của đám Shirogane , thế nhưng có một điểm khác biệt

Không như những viên xúc xắc trắng còn lại, viên của Kaguya lại có màu đỏ thẫm.

Viên xúc xắc thật đẹp nhưng đồng thời cũng thật kinh hoàng, như mặt tàn nhẫn của con rồng độc ác vậy.

“Đây là hoạt động của câu lạc bộ TG à? Cả Hội trưởng cũng chơi sao?”

Kashiwagi hỏi Shirogane. Hình ảnh dáng người nhỏ nhắn của cô ôm viên xúc xắc to đùng trông cực kì dễ thương, thế nhưng trong mắt của Shirogane, nó lại như thế này:

--Màu đỏ thẫm của viên xúc xắc giống hệt màu da của cô ta. Ả vẫn còn đủ minh mẫn để trò truyện thế nhưng có thể phát điên bất cứ lúc nào.

Bởi đầu óc của Shirogane vẫn còn mê mụ, lời giải thích của Fujiwara gần như chẳng đọng lại chút gì trong đầu cậu.

“Kaguya được sinh ra vào tháng 1, bởi vậy năm nay cô ấy vẫn 16 tuổi. Vậy nên hp của cô ấy sẽ là 16. Những bộ phận khác nhau trên cơ thể cô ấy sẽ có chỉ số phòng thủ khác nhau , bởi vậy cậu phải chọn vị trí tấn công, như tấn công vào đầu, ngực, bụng hay cánh. Con rồng cũng có điểm yếu nữa, nên hãy cố tấn công nhiều nơi khác nhau để tìm ra nó.”

Sau khi Fujiwara kết thúc lời giải thích, Kaguya biến hình thành một con rồng khổng lồ trong mắt của Shirogane

“—Shinomiya....”

“Pwezz?” (Hội trưởng?)

Như giọng của mấy tên thám tử trong các chương trình trinh thám—Giọng của Kaguya trong đầu Shirogane như thể bị bóp méo qua máy đổi giọng, điều đó càng khiến trái tim cậu nhức nhối hơn.

Chất giọng tuyệt đẹp cùng đôi mắt dễ thương của Kaguya đã bị biến thành thứ này.

--Kể cả như vậy, Shirogane cũng chẳng thể quyết định được

“Để bảo vệ trường học—Tớ phải chĩa kiếm vào Shinomiya?”

“Ehh, soordd? (Ehh, kiếm ư?)

“Tớ buộc phải chiến đấu..Paladin vẫn luôn phải ưu tiên trách nhiệm của họ trên mọi thứ khác...nhưng..nhưng”

Viên xúc xắc vốn nhẹ như không khí nay lại trở nên nặng trĩu trong tay của Shirogane

Chẳng hề quan tâm tới sự bối rối của Shirogane, GM vui vẻ nói:

“Được rồi, đây là trận chiến cuối cùng. Ác long sẽ luôn là người tung xúc xắc. Ai có chỉ số khéo leo thấp hơn số điểm kẻ thù gieo được sẽ không được phép đi lượt đó”

“Ehh, nhưng chỉ số khéo léo của tớ chỉ có hai thôi”

Thấy Phù thủy dược sĩ rên rỉ, Fujiwara dịu dàng nhìn cậu:

“Nếu lượt của cậu bị skip, điểm khéo léo của cậu sẽ được cộng dồn vào lượt sau”

“Như vậy nghe vẫn khó khăn hơn nhiều...Vậy là tớ chỉ được phép di chuyển mỗi 2 hay 3 lượt thôi sao”

“...Nhưng, t-tớ cchưaa baoo giờ n-nói m-mình sseẽ c-chơi mà...”

Hoa tiêu không thời gian hỏi, át cả lời nói của Kaguya:

“Nhỡ Shinomiya từ chối giúp chúng ta thì sao?”

“Vậy thì con rồng sẽ phát điên, mọi chỉ số của nó tăng mạnh”

Trong một khoảnh khắc, Shirogane trở về làm người bình thường:

“Xin cậu đó, Shinomiya, chỉ tầm 10 phút thôi”

“... Thôi được rồi, nếu như nó chỉ tốn ngần đó thời gian”

Ngay khoảnh khắc Shirogane cầu xin, con ác long đáng sợ tan biến trong làn khói và Kaguya, người đang có chút khó chịu, hiện ra thế chỗ cho nó.

Kaguya lẩm bẩm điều gì đó trong lúc cô gieo xúc xắc

Cô tung được mặt sáu.

“Được rồi, một đòn chí mạng từ con rồng. Cảm thấy ủ rũ khi vừa mới tỉnh dậy, con rồng tung cánh hăm dọa, ngăn không cho bất cứ ai lại gần. Toàn bộ tổ đội đều không được di chuyển và nhận một chút sát thương. Những người có kĩ năng phòng thủ được phép dùng chúng để giảm sát thương gánh chịu”

“Không thể nào! Vừa mới bắt đầu mà đã như vậy sao?”

Hoa tiêu không thời gian hét lên, trong khi đó Shirogane rên rỉ trong đau đớn

“Phải rồi, tớ quên mất chúng ta đang đối mặt với Shinomiya”

Trong quá khứ, khi Hội Học Sinh chơi board game cùng Fujiwara, Kaguya đã chiến thắng. [note36457]

Cuộc sống không đối xử công bằng với tất cả mọi người.

“Được rồi, hãy tung xúc xắc thêm một lần nữa Shinomiya. Lần này nó sẽ quyết định đòn tấn công của cậu”

“...Nhưng tớ chẳng hiểu quy tắc trò chơi này một tẹo nào cả.”

Với khuôn mặt khó hiểu, Kaguya lại tung xúc xắc lần nữa. Cô vẫn rất thẳng thắn.

Và một lần nữa cô lại tung được mặt sáu.

“Uwah! Lại một đòn chí mạng nữa, Kaguya, mục tiêu của cậu là—”

“Nhân tiện đang nói đến game thì, Ishigami-kun, em có thể giải thích cho chị...”

Cả hai người nói gần như cùng một lúc.

Với ánh nhìn bất ngờ, Fujiwara chỉ vào Ishigami và nói:

“Ahh, Ishigami-kun, em đã bị tiêu diệt. Khi con rồng ra một đòn chí mạng, nó sẽ tiêu diệt kẻ địch bất kể người đó còn bao nhiêu hp”

“Chị đùa em à!? Em còn đang định xả đồ của mình để đánh boss cơ mà!”

“Ishigami ahhh!”

Shirogane cố ôm lấy người đồng đội vừa vài giây trước còn sát cánh bên cậu. Thế nhưng cho dù cố gắng thế nào, cậu cũng chẳng thể với lấy Ishigami.

Hắc phù thủy nay đã tan biến thành tro bụi dưới sức nóng của ngọn lửa hung tàn.

Chàng trai mà Shirogane phụ thuộc vào hơn bất cứ ai, chính là người đầu tiên ngã xuống.

“Được rồi, tới lúc tung xúc xắc để xác định điểm khéo léo của Kaguya lượt sau rồi. Hãy gieo xúc xắc đi.”

“Hội trưởng...Anh phải cố hết sức vì cả em nữa...”

Mặc dù đã hi sinh nhưng linh hồn Ishigami vẫn còn vương vấn nơi trần thế này, cứ như thể cậu đang dẫn lối những người đồng đội đã vào sinh ra tử cùng mình vậy.

Ishigami lúc này mang trên đầu vòng hào quang tiếp tục quan sát tổ Shirogane và những người bạn chiến đấu với con ác long.

“—Tạii ssao ttớ chỉi đuuoocc coó baa điểmmmm?” ( tại sao tớ chỉ được có ba điểm)

Có vẻ như chuỗi may mắn của cô đã bị phá vỡ, và Kaguya chỉ tung được mặt 3. Bởi điểm khéo léo của mọi người đều được cộng dồn từ lượt trước, cả ba người đều được hành động.

“Lượt của tớ đầu tiên. Thay vì tấn công, tớ sẽ sử dụng kĩ năng, chuyển đổi phi thuyền không thời gian sang chế độ phòng thủ. Bằng cách này thì chúng ta có thể chống chịu đòn tấn công của con rồng trong vài lượt nữa. Trong lúc tớ đang phòng thủ thì hãy tấn công bằng tất cả những gì cậu có đi Shirogane”

“T-Tớ hiểu rồi...”

Hoa tiêu không thời gian - người có điểm khéo léo cao nhất đã quyết định sử dụng kĩ năng. Con rồng đã giáng nỗi kinh hoàng lên cả đội chỉ sau vài phút và một kĩ năng phòng thủ trong lúc này đúng là như trời ban mà.

Paladin là người có độ khéo léo cao thứ hai. Cậu vẫn hơi miễn cưỡng trong việc tấn công Kaguya, thế nhưng bởi cậu đã được giao trọng trách này, cậu buộc phải gạt đi những lăn tăn trong tâm trí.

Shirogane tung 5 viên xúc xắc, chia thành hai đợt. Tổng số điểm là 18, trong đó có cả một viên điểm 6, tức là một đòn chí mạng. Cậu lại gieo xúc xắc một lần nữa.

“Tuyệt, bốn điểm. Vậy tổng tất cả là 22”

“Hãy chọn vị trí cậu định nhắm tới đi. Nếu như nó vượt qua khả năng phòng ngự của con rồng thì nó sẽ chịu sát thương. Nếu cậu nhắm vào điểm yếu, cậu sẽ gây ra 3 lần sát thương”

Tổng là 22 - với con số như vậy thì tấn công vào phần nào cũng sẽ có tác dụng.

Shirogane kết luận và quyết định nhắm vào phần bụng.

“Xin lỗi nhé, Shinomiya—”

***

Kaguya thở dài ngao ngán

Cô một lần nữa lại bị kéo vào mấy cái trò chơi kì lạ của Fujiwara.

Trong kí ức của Kaguya, mấy trò chơi của Fujiwara chẳng đem lại gì tốt đẹp cả... Thế nhưng điều đó không quá quan trọng. Cô quan ngại hơn về Shirogane – người đang trông có vẻ khác thường.

Cậu ấy trông có vẻ hoạt bát hơn---nhưng không phải hơi tăng động quá sao?

Kaguya liếc nhìn Shirogane

Đó là ánh mắt cô chưa từng thấy trong Shirogane trước đây

Ánh mắt ấy... hình như mình từng thấy chúng rồi. Nó là...vào hôm sau kì nghỉ hè ấy

--

Đêm trăng tròn giữa mùa thu ấy

Shirogane đã làm đủ thứ với Kaguya, đó là một đêm mà cô không thể nào quên

Chỉ nhớ lại nó thôi cũng đủ khiến bờ má cô ửng đỏ

..Chà, đêm hôm đó Hội trưởng đã đắm chìm trong những vì sao, vậy chẳng lẽ lúc này cậu ấy cũng đang mê mẩn trò chơi này?

Chẳng ai giải thích mấy nên Kaguya còn chẳng biết quy tắc của trò chơi kỳ quặc này. Thế nhưng, tâm trí của Shirogane có vẻ như đang đắm chìm trong đó.

Kaguya tiếp tục trò chơi với những thắc mắc luẩn quẩn trong tâm trí.

“Không may, chỉ số phòng thủ của Kaguya cao hơn. Hội trưởng, đòn tấn công của cậu không có tác dụng.

“Không thể nào!? Tận 22 điểm cơ mà!”

Vì lí do nào đó, có vẻ như Kaguya đã chặn được đòn tấn công của Shirogane. Mặc dù, cô chẳng biết mình vừa làm gì.

Kaguya cảm thấy vui vì cô đã thắng được Shirogane. Mặc dù Hayasaka thường hay nói với cô “Tại sao cứ phải thắng mấy cái trò chơi thất bại này thế ?” Con gái mà lơ là cảnh giác một chút mới nổi tiếng được” thế nhưng cô chẳng thèm quan tâm.

‘Tình yêu cũng là một cuộc chiến’. Thua cuộc để giúp mối quan hệ tiến triển, trơn chu hơn thì không có gì đáng xấu hổ cả. Thế nhưng, nếu như cô không chiến thắng một ván đấu quan trọng như vậy, nó sẽ hủy hoại danh tiếng nhà Shinomiya.

Ngoài Shirogane ra, vẫn còn một người nữa đang quay cuồng vì aura đáng sợ toát ra từ Shinomiya

“Ehh, Hội Phó, lớp phòng thủ của cậu cứng rắn quá. Tới đòn tấn công nghiêm túc của Hội trưởng cũng chẳng xi nhê gì, nó được làm từ thép à?”

“Phòng thủ quá cao!? Cứng như thép ư?”

Những lời nói của bạn trai Kashiwagi đã giáng một đòn chí mạng vào trái tim cô

Thế những, chẳng ai để ý tâm hồn đang bị tổn thương của Kaguya và trò chơi cứ thế tiếp diễn.

“Tớ sẽ hồi máu cho cả đội, chúng ta sẽ có thể hồi phục lại lượng sát thương nhận phải lúc nãy.”

“Đòn tấn công của Kaguya đã bị phi thuyền không thời gian chặn lại. Hãy bắt đầu quyết định điểm khéo léo của vòng tiếp theo nào. Tung xúc xắc đi Kaguya-san.”

Bị Fujiwara thúc giục, Kaguya nhìn vào viên xúc xắc trên tay cô

“Hah,... nhân tiện thì, làm thế nào để trò chơi kết thúc?”

“Kaguya-san hủy diệt toàn bộ tổ đội của Shirogane, hoặc hp của cậu tụt về con số không”

“Các cậu có cá cược gì như mọi khi không?”

“Không, bữa nay bọn tớ chẳng cược gì cả”

“Thế sao? Vậy thì—”

Với Kaguya, thất bại không có nghĩa là nhục nhã. Để tránh bị mọi người tẩy chay, cô thường sẽ sử dụng ‘60% sức mạnh’ vào bất cứ điều gì khi làm và coi thất bại như một phần của cuộc sống.

“ Năm điểm. Hoa tiêu không thời gian được phép di chuyển”

“Tớ sẽ lại dùng kĩ năng của mình. Nếu như phi thuyền không thời gian có thể đỡ được thì chúng ta cứ tiếp tục thế này cũng được”

Kaguya không hiểu những gì Kashiwagi vừa nói nhưng cô vẫn tiếp tục tung xúc xắc bởi sự thúc giục của Fujiwara

Cô quay về phía Ishigami để tìm người giải thích quy tắc trò chơi. Khoảnh khắc cô nói - có vẻ ngẫu nhiên nhưng thực ra cô đã tính toán hết cả

“Ishigami –oh, chị vừa tung được 5 điểm này. Ishigami, trò chơi này...”

“Ác long quyết định chọn Ishigami làm mục tiêu. Nhưng vì cậu ta ngỏm sẵn rồi—”

Kaguya mỉm cười trong lòng trong khi chẳng ai nhận thấy điều gì vừa xảy ra:

Fujiwara tuân theo quy tắc của trò chơi rất khắt khe. Vừa rồi người đầu tiên mình nói chuyện đã bị chọn ngay làm mục tiêu. Có vẻ như việc xác định mục tiêu chẳng liên quan gì đến người mà mình thực sự tấn công.

Kaguya gọi tên Ishigami và giả vờ mình không hiểu luật chơi, cốt để đòn tấn công của cô thất bại bởi nó nhắm vào một người đã chết.

Mọi người cứ nói lớp phòng thủ của cô quá chắc chắn và cứng cáp, điều đó khiến Kaguya bị tổn thương sâu sắc

Mình từng bị những người chẳng hề quen biết khiếp sợ, thế nhưng mình không muốn Hội trưởng cũng….

--

Sẽ ổn thôi nếu cậu tôn trọng cô, ngưỡng mộ cô hay thậm chí nịnh bợ cô. Thế nhưng, nếu cậu cảm thấy sợ hãi cô thì bọn họ chỉ ngày càng xa cách hơn thôi—và Kaguya không thể chấp nhận điều đó.

Bởi vậy Kaguya quyết định mình sẽ cố tình thua trò chơi này.

Thua cuộc ở đây chẳng sao cả, cô chỉ cần giả vờ rằng mình la một cô gái tệ ở khoản chơi game, và dùng cơ hội đó để tấn công Shirogane.

Hội trưởng thích dạy cho người khác—Nếu mình đòi cậu ấy dạy cách chơi sau khi game kết thúc thì Hội trưởng sẽ nói về nó không ngừng—Phải rồi, y như đêm mùa thu đó—

Kaguya nhớ về đêm mà cô nằm trên cánh tay Hội trưởng, và cả hai người họ dựa vào nhau và cùng ngắm những vì sao.

Vẫn còn khá nhiều học sinh ở lại trường để tham gia hoạt động câu lạc bộ hoặc một số ở lại để tập luyện cho lễ hội thể thao sắp tới. Điều quan trọng là phòng kho dụng cụ--cô phải tránh xa khỏi cái nơi đen đủi đó.

Ughh..Chỉ cần nghĩ tới nó thôi là mặt mình...

Kaguya chạm vào má bên trái của cô với bàn tay phải. Đây là một kĩ thuật cô học được sau khi được Hayasaka huấn luyện - routine. Nó cho phép Kaguya bình tĩnh lại ngay lập tức.

Nó sẽ thành công thôi. Mình có thể từ từ nghĩ về cách thức tấn công Hội trưởng, vẫn còn vài round nữa cho tới khi hp của mình bị tụt giảm về con số không.

Trong khi K đang ủ mưu tính kế, Fujiwarabỗng đọc quyển quy tắc trong hoảng loạn:

“—Mệnh lệnh ẩn đã được kích hoạt. Con rồng đã làm thịt cái xác! Sau khi đánh chén Ishigami được nướng chín vừa đủ, sức mạnh của Kaguya đã được cường hóa. Từ lượt sau trở đi, lực tấn công sẽ được tăng gấp đôi!”

“Ishigami ahhhh!”

Shirogane với khuôn mặt tái nhợt cố gắng vươn tay về phía Ishigami, cố gắng kéo thằng đàn em trở lại từ cánh cổng địa ngục.

Kaguya cũng muốn hét theo

Tại sao mấy cái thứ có thể làm giảm thiện cảm của Hội trưởng với mình cứ xảy ra suốt vậy!? Geez, cái game được Fujiwara thiết kế lúc nào cũng có kết cục như vậy hết !

“Tớ chưa từng nghĩ một lệnh ẩn sẽ được cậu khám phá ra . Đúng như kì vọng, Kaguya-san”

Khi nghe Fujiwara nói vậy, trông Shirogane như vừa vỡ mộng vậy.

Đừng nhìn tớ với cái biểu cảm như vậy chứ. Tớ đâu muốn nó xảy ra đâu!

“Bị biến thành công cụ tăng cường sức mạnh của kẻ địch sau khi bị thủ tiêu ngay tức thì...Xin lỗi vì đã ngáng chân mọi người.”

Không không không, Ishigami, em không phải xin lỗi đâu. Mọi chuyện đều là lỗi của con đàn bà này. Nhỏ đó đang cố gắng làm đủ thứ trò để làm giảm thiện cảm của Hội trưởng dành cho chị, còn nhỏ thì đứng nhìn từ một bên mà chẳng dám tham gia trò chơi.

Kaguya lườm Fujiwara với ánh mắt mà bạn sẽ không giờ nên sử dụng để nhìn bạn bè. Fujiwara trông có vẻ như đang tận hưởng trò chơi từ tận đáy lòng, cô đọc cuốn sách quy tắc rồi nở một nụ cười hồn nhiên trên khuôn mặt.

Kaguya nguyền rủa Fujiwara nhiều vô số kể trong lòng, rồi sử dụng routine.

Bình tĩnh lại và nghĩ đi. Nếu như mình lại lãng phí một lượt và không tấn công như lúc nãy thì nó sẽ chẳng tự nhiên chút nào cả--Thế nhưng nếu mình có làm điều gì không cần thiết thì vớ vẩn sẽ dính phải cái quy tắc nào đó của Fujiwara và làm con rồng còn tàn bạo hơn.

Dù sao thì, Kaguya tung xúc xắc để quyết định điểm khéo léo của lượt này.

Viên xúc xắc bật văng trên nền đất và quay tròn. Cuối cùng, viên xúc xắc đỏ thẫm dừng lại ở con số sáu. Mặc dù vừa rồi Shirogane và bạn trai của Kashiwagi bị mất lượt và điểm khéo léo của họ được cộng dồn vào lượt này nhưng con rồng vẫn được ưu tiên đi trước. Và mọi người đều nhận một chút sát thương từ đòn chí mạng.

Shirogane và đồng bọn hét lên trong hoảng loạn. Dù là con rồng quá mạnh hay Hội Phó quá tàn ác, tiếng hét của họ vang vọng khắp khu nhà. Tới cả Kaguya cũng muốn hét theo luôn.

Tiếp theo , cô sẽ tung xúc xắc cho đòn tấn công. Và có vẻ như bây giờ Kaguya là người duy nhất tung xúc xắc.

Shirogane chỉ được gieo một lần từ lúc Kaguya tham gia cuộc chơi. Kể cả như vậy, cậu ta vẫn nhập vai vào trò chơi sâu tới mức nãy giờ không hò hét trong vui sướng thì hét lên trong cơn đau đớn.

...Chuyện gì đang diễn ra vậy? Cái trò này thú vị tới vậy sao? Mình không thể hiểu nổi. Mình muốn thua nhanh nhất có thể...Mọi người đều nghĩ mình là một con quái vật nhẫn tâm không có tình người...Chẳng phải là mấy người vô dụng quá sao!

Kaguya gieo được 3 điểm cho đòn tấn công. Cô bắt đầu nghĩ xem mình nên chọn mục tiêu nào.

Tất nhiên mình sẽ để Hội trưởng tới cuối cũng, nãy Kashiwagi có nói cô ấy sẽ phòng thủ nhỉ? Vậy thì đáp án duy nhất chính là –

Kaguya bỗng dưng mở mắt ra với mục tiêu trong tầm ngắm

“Kaguya, hãy chọn mục tiêu của cậu đi”

“... Vậy thì, tớ sẽ chọn Kashiwagi người đang đứng gần nhất với tớ”

Nếu Kashiwagi có khả năng phòng ngự thì hẳn là cô ấy sẽ không bị hạ đo ván trong một nốt nhạc đâu—đó là những gì Kaguya nghĩ

“Oh, cậu nhắm vào tớ à? Vậy tớ sẽ phòng ngự với kĩ năng của phi thuyền không thời gian”

“Khoan đã!”

Ngay khi Kashiwagi vẫn còn chưa dứt lời, đồng đội của cô chen vào. Cậu hất nhẹ chiếc khuyên tai, nhắm mắt phiền não trong một khoảnh khắc và rồi mở ra và hét lên:

“Tớ chọn bảo vệ N—Không, tớ chọn bảo vệ Hoa tiêu không thời gian!”

“T-Tại sao? Tớ có thể phòng ngự với phi thuyền không thời gian cơ mà..”

Đáp trả lại Kashiwagi, người cộng sự của cô trả lời với một biểu cảm ngượng ngùng

“Tớ không quan tâm mấy cái đó. Tớ là một bác sĩ, bởi vậy tớ sẽ không đứng nhìn người đồng đội bị thương đâu”

“Phù thủy dược sĩ...”

2 người bọn họ trao nhau ánh nhìn say đắm

Trước cảnh tượng này, không chỉ Kaguya, Ishigami hay Shirogane, kể cả Fujiwara cũng nhìn bọn họ với ánh mắt lạnh lùng.

“...Vậy thì Phù thủy dược sĩ sẽ nhận 6 điểm sát thương. Chà, cậu ta chỉ may mắn giữ được mạng của mình. Cô ấy sẽ liên tục di chuyển, nhưng đây vẫn là lượt của Kaguya

Kế hoạch của Kaguya một lần nữa lại thất bại. Nếu Kashiwagi đỡ đòn tấn công như dự tính, cô sẽ chịu 0 sát thương . Thế nhưng tên bạn trai lại cứ thích chĩa mông vào và phá hoại mọi thứ cơ.

Cái game chết tiệt này bị sao thế?! Gì cũng được, làm ơn hãy kết thúc nó đi

Lại là lượt của con rồng, Kaguya miễn cưỡng tung xúc xắc

Nó lăn ra số một.

Mục đích của Kaguya là thua trò chơi này, bởi vậy được 1 lại là điều đáng mừng. Sau khi thả tay khỏi xúc xắc, cô cuối cùng cũng sử dụng được routine

Sau hai lượt , cuối cùng cũng tới lượt của Shirogane. Ngay lúc này, độ khéo léo của cậu đã đạt tới đỉnh điểm

Mặc dù tâm trạng của cậu đã tệ trông thấy sau những gì cặp đôi Kashiwagi mới làm khi nãy, Shirogane đằng hắng để làm mới cái đầu của cậu và hét lên với ánh mắt giận dữ:

“Tớ sẽ không để Shinomiya làm những gì cô ấy muốn đâu! Thánh kiếm!”

...Hội trưởng có phải loại người mê mẩn mấy hiệu ứng đặc biệt trong phim nếu cậu ta có con trai và sẽ mua mà suy tầm những đồ chơi và figure đắt tiền không?

Thấy Shirogane như vậy, Kaguya cảm thấy lo lắng về tương lai

“..Ughh, chỉ có mười thôi à...Thôi được rồi, tớ sẽ tấn công vào ngực!”

Fujiwara lật lật cuốn sách của cô để kiểm tra thứ gì đó. Trong lúc đó Kashiwagi nhặt xúc xắc và đưa trả lại cho Kaguya, một lần nữa phong ấn tuyệt kĩ Routine.

“..Xong. Đòn tấn công vừa rồi cực kì hiệu quả, con rồng nhận 3 sát thương”

“Tuyệt vời !”

Khi nghe thấy những gì Fujiwara nói, Shirogane hân hoan vung nắm đấm của cậu

Hội trưởng...cứ như một đứa trẻ ấy nhỉ---Chà, mình hiếm khi thấy cậu ấy hành xử như thế này, cho nên đây là một khoảnh khắc đáng quý—Fufu, trông cậu ấy như đang đấm bốc với không khí vậy, đáng yêu quá đi.

Cậu ta hét to để ăn mừng chiến tích và khích lệ những người đồng đội còn sống sót:

“Ngực của Shinomiya phẳng lắm! Đó chính là điểm yếu của cô ấy!”

“Cậu nói ngực của ai phẳng thế hả!”

Không thể dùng routine, Kaguya không thể kìm nén tiếng hét của mình, và cô vô tình quăng xúc xắc trên tay đi

“Oh, một nước đi đặc biệt. Con rồng có một cơ hội hành động mà không cần quan tâm tới lượt của ai. Điều kiện là nó phải tung xúc xắc trong lúc không phải lượt đi của nó. Kaguya tung được 2 điểm, nó sẽ không bị nhân đôi sát thương bởi đòn tấn công này không được thực hiện trong lượt. Hội trưởng sẽ chịu hai sát thương...Kaguya thật tuyệt vời quá đi! Cậu còn chẳng biết luật mà cứ liên tục kích hoạt các mệnh lệnh ẩn.”

“Tớ chẳng hiểu cậu đang nói cái gì hết á”

Fujiwara khen ngợi cô với giọng điệu vui vẻ, thế nhưng Kaguya lại chả vui chút nào.

***

Kể cả với Paladin người đã quen với chiến trường, cuộc chiến này vẫn chẳng khác nào thảm họa.

Hắc phù thủy đã ngỏm củ tỏi ngay tại chỗ, Phù thủy dược sĩ thì đang hấp hối còn phi thuyền không thời gian đang bảo vệ họ cũng sắp sụp đổ tới nơi, chẳng biết nó còn chịu được bao nhiêu đòn tấn công của con rồng nữa.

Đội hình đang dần tan rã—kể cả như vậy, cậu cũng không hề chùn bước

Cùng với niềm danh dự của Paladin đang bị đe dọa, cậu phải giải cứu thế giới lúc này đang đứng trước bờ vực diệt vong...Hoặc đáng ra mọi thứ phải diễn biến như vậy.

“Với tớ, cậu còn quan trọng hơn cả thế giới này. Đó là điều tớ nhận ra trong suốt chuyến hành trình vừa qua. Mặc dù bản thân là bác sĩ nhưng có vẻ như tớ đã mắc phải căn bệnh không thể chữa khỏi

“Tớ hiểu những gì cậu muốn nói...Nhưng chẳng phải chúng ta vẫn còn xứ mệnh đánh bại con rồng sao?”

“Tớ biết chứ! Bởi vậy tớ muốn bảo vệ cậu và cả thế giới nữa! Để giữ gìn những ngày tháng đôi ta bên nhau, tớ sẽ đánh bại con rồng này!”

Phù thủy dược sĩ và Hoa tiêu không thời gian đang tay trong tay và vì lý do nào đó đang cảm thấy kích thích.

Cách đó một chút, Shirogane tung xúc xắc

“Ah, một đòn chí mạng, hãy tung xúc xắc thêm một lần nữa”

Bởi cậu tung được mặt 6, Shirogane tiếp tục gieo xúc xắc một lần nữa. Tới lúc này, những người bạn sẽ giúp cậu nhặt xúc xắc nếu chúng rơi gần họ, thế nhưng bởi trong mắt Phù thủy dược sĩ chỉ có Hoa tiêu không thời gian, bởi vậy cậu ta chẳng thèm để ý tới viên xúc xắc của Shirogane bên dưới chân mình.

“Vậy thì tớ chọn tấn công phần ngực”

“Đã hiểu. Trừ đi điểm phòng ngự, Paladin đã gây 6 sát thương lên con rồng. Giờ đây hp còn một nửa, nó sẽ chuyển đổi sang dạng thứ hai.”

“Dạng thứ hai?”

Thấy Shirogane hỏi vậy, Fujiwara gật đầu nghiêm túc:

“Lớp vảy rắn chắc trên cơ thể con rồng dần bong ra. Nhìn kĩ lại thì tất cả những chiếc vảy đó đều có hình dáng giống những tỉnh thành bị nuốt chửng. Chỉ có miếng vảy hình tokyo là vẫn còn lại trên ngực trái của con rồng.”

Những lời nói của Fujiwara đã tạo nên một bức tranh rõ ràng trong tâm trí Shirogane

Con ác long quằn quại trong đau đớn, sau khi nhận đòn tấn công từ nhóm Shirogane, từng miếng vảy rơi khỏi cơ thể nó. Nó gầm lên với âm lượng to gấp 100 lần tiếng chó sủa và phun lửa lên bầu trời.

“Con rồng dần trở nên nhỏ bé hơn. Đó là bởi vì sức mạnh nó hấp thụ từ những tỉnh thành nay đã dần cạn kiệt. Tuy nhiên bản tính ngang tàn của nó giờ đây lại khiến đòn tấn công của nó mạnh gấp đôi.”

“Oh hóa ra khe nứt thời gian là để cho vụ này sao?”

Shirogane thực sự thấy ấn tượng. Cậu chưa từng nghĩ rằng hành trình mọi người đi chôm kho tiền bí mật của hiệu trưởng lại là điềm báo cho việc này. Cậu cứ nghĩ rằng nó chỉ là một sự sắp đặt kì quặc của câu lạc bộ TG, thế nhưng hóa ra khe nứt thời gian lại có liên kết chặt chẽ với lớp vảy bảo vệ của con rồng—

Niềm đam mê trò chơi đang dần nguôi ngoai nay lại một lần nữa bùng cháy trong cậu

“Từ lượt này trở đi, người chơi chỉ được chọn tấn công những cái vảy còn lại trên đầu con rồng. Xin hãy suy nghĩ kĩ trước khi tấn công”

“...GM, tớ muốn xác nhận một chuyện. Những chiếc vảy đã rơi xuống đất bây giờ tình trạng như thế nào? Chúng ta có thể kiểm tra trạng thái của Saitama , Chiba và những tỉnh thành khác không?”

Fujiwara phô ra vẻ mặt “hỏi hay đấy” rồi mỉm cười trước câu hỏi của Shirogane

“Có, cậu có thể kiểm tra chúng. Bởi nhóm của Shirogane đã có được chiếc gương ma pháp từ ‘vị vua’, các cậu đã nhận ra những tỉnh thành của Nhật Bản bị tan biến vào rãnh thời gian. Và bằng cách sử dụng chiếc gương thần, chúng ta được biết rằng tất cả tỉnh thành đều đã trở lại bình thường”

“Hiểu rồi. Nếu như chúng ta không loại bỏ miếng vảy Tokyo trước khi hạ gục con rồng, có thể cả lũ sẽ đồng quy vô tận cùng nó”

“Mọi chuyện sẽ ổn thôi mà , Nagisa. Hãy cùng sử dụng kĩ năng đó”

“Nhưng, đó là cấm thuật không thời gian! Chúng ta có thể đi đời đó!?”

Cặp đôi đó lại ngắt lời độc thoại của Shirogane

Họ tay trong tay mặt đối mặt, và nói với nhau bằng ánh mắt mơ hồ

Trận chiến với con ác long đang đạt đỉnh điểm. Thế nhưng ngọn lửa rực cháy trong tim Shirogane vụt tắt sau khi cậu thấy 2 người họ hành xử như vậy.

“ Kĩ năng ‘cơn thịnh nộ của phi thuyền không thời gian’ chỉ có thể sử dụng được với sự giúp sức của tất cả mọi người, và nếu như nó thất bại thì chúng ta sẽ phải gánh chịu những hậu quả khung khiếp! Kể cả như thế, cậu vẫn—”

“Phải. Tớ muốn dùng nó. Bởi...Bởi đó là cách duy nhất để chúng ta sống sót!”

“Không...con rồng không còn nhiều hp tới vậy đâu. Trừ khi chúng ta cực kì xui xẻo, không thì cứ chiến đấu theo cách này thì ta vẫn có thể chiến thắng mà”

Vì lý do nào đó, Phù thủy dược sĩ nhất quyết ép cả đội tới bờ vực. Shirogane phản đối ý kiến đó thế nhưng cặp đôi này đang bị tình yêu che mắt nên có vẻ như chẳng nghe thấy cậu nói gì.

“GM, tớ tuyên bố rằng chúng tớ sẽ sử dụng kĩ năng ‘cơn thịnh nộ của phi thuyền không thời gian’. Đây sẽ là canh bạc cuối cùng”

“Kaguya, đây sẽ là cuộc đụng độ cuối cùng của chúng ta!”

“À ừm, sao cũng được, các cậu có thể lẹ lẹ lên và kết thúc nó không”

Shinomiya chạm vào bờ má với bàn tay của mình rồi nhìn họ với ánh nhìn lạnh lẽo.

Phù thủy dược sĩ đưa Shirogane viên xúc xắc và nói

“Nếu tổng điểm xúc xắc của chúng ta được 14 hoặc hơn thì phi thuyền phi thời gian sẽ lao vào kẻ địch với tốc độ tối đa. Dù con rồng có chỉ số phòng thủ cao thế nào thì chúng ta cũng sẽ chiến thắng thôi”

“Không, như tớ mới nói, vảy của nó đã rụng xuống nên chỉ số phòng thủ cũng...ah, cậu ta còn chẳng thèm nghe luôn”

“Tiến lên nào, Nagisa”

“Phải đó, vì tương lai của đôi ta”

Cặp đôi bỏ mặc lời nói Shirogane ngoài tai và tung xúc xắc. Shirogane không còn cách nào khác đành phải tung theo

“Tổng điểm là—14”

“Chúng ta làm được rồi!”

Họ đập tay ăn mừng, còn Phù thủy dược sĩ thì ngẩng đầu lên trời để cố ngăn giọt nước mắt lăn xuống.

Điều kiện để kích hoạt kĩ năng đã đạt được, bởi vậy họ chỉ cần chỉ ra mục tiêu mà phi thuyền muốn lao vào

Thế nhưng Phù thủy dược sĩ có vẻ như đang hồi tưởng về những trận chiến cậu đã trải qua và nói khi đang ngẩng cao đầu.

“ Đây quả là một chuyến hành trình dài đằng đẵng... Chúng ta đã trải qua vụ nổ từ khe nứt thời gian, lập mọi giao kèo với câu lạc bộ Saha để hiểu được chữ viết trên ngôi mộ bị quên lãng mà chúng ta tìm thấy trong thư viện”

“Tung xúc xắc thành công, xin hãy chọn mục tiêu của cậu~”

Fujiwara nhắc nhẹ, thế nhưng có vẻ như nó chẳng tác dụng đến tâm trí Phù thủy dược sĩ và cậu ta tiếp tục kể lể về cuộc hành trình

“Để đột nhập được vào văn phòng hiệu trưởng và phá két sắt, chúng ta phải quyết định nên cắt dây xanh hay đỏ...pha đó suýt soát thật.”

“Phải, tớ chưa từng nghĩ rằng còn có lựa chọn thứ ba. Bình thường thì sẽ chẳng ai để ý cả”

“Chúng ta tới được đây là nhờ đủ thứ phép màu. Thế nhưng phép màu tuyệt diệu nhất lại là một thứ khác.”

“Đó là gì vậy”

“Đó là—Được gặp gỡ cậu”

“Tớ thật hạnh phúc quá”

“Xin hãy chọn mục tiêu của cậu~”

Fujiwara mỉm cười với với cặp đôi đang ôm nhau thắm thiết trước mặt cô, thế nhưng nếu như bạn quan sát thật kĩ, ánh mắt cô ấy hoàn toàn chẳng giống như đang cười.

Hẳn là họ cảm nhận được sự hăm dọa vô hình của Fujiwara và nhìn về phía Kaguya, người đang đóng vai kẻ thù

“Vậy thì tớ sẽ đếm đến 3 và chúng ta cùng chọn nhé”

“May quá, cuối cùng nó cũng kết thúc rồi”

“Được rồi, một—hai—”

Ngay khoảnh khắc định mệnh đó, cặp đôi Kashiwagi hít thở thật sâu, thế nhưng cùng lúc đó—

Shirogane đập vào lòng bàn tay, như thể vừa nhớ ra điều gì đó quan trọng.

“À phải rồi Ishigami, anh không thấy người ta bán kẹo cao su ở mấy cửa hàng nữa, họ còn bán nó ở đâu nữa không?”

“Mấy loại kẹo cao su được sản xuất gần đây có vị khá mạnh. Em nghĩ hình như có kỉ lục guinness—”

Một tia sáng bỗng hiện lên trong mắt Fujiwara

Cô tàn nhẫn tuyên bố:

“Được rồi, và mục tiêu là Ishigami. Phi thuyền nổ tàn tành với cơ thể Ishigami là tâm điểm của vụ nổ. Những người chơi xung quanh cậu, đó là Paladin, Phù thủy dược sĩ và Hoa tiêu không thời gian đều nhận 22 điểm sát thương”

Nhận 22 sát thương cũng đồng nghĩa cái chết ngay lập tức. Shirogane hét toáng lên khi cậu nghe thấy lời tuyên bố khắc nghiệt đó:

“Haaah~ Tại sao mọi chuyện lại có thể~Mọi thứ kết thúc rồi~ tất cả đều là lỗi của tớ~”

“Chết tiệt~chúng ta đã chiến đấu rất cực khổ để đến được đây~ Mặc dù em chết sẵn rồi cơ mà~”

Shirogane và Ishigami nói với giọng đều đều. Họ mang trên mình biểu cảm phức tạp, thật khó để nói rằng họ đang cười hay đang khóc nữa.

Cuối cùng họ đã không chọn cứu lấy thế giới mà lại chọn phá hủy nó. Thế giới nơi có quy tắc rằng tỉnh thành sẽ tan biến chỉ bởi lời khiêu khích của cặp tình nhân. Điều này không áp dụng cho những thành viên là cặp đôi, thế nhưng thay vào đó thứ bị kéo vào vết nứt thời gian lại chính là ý thức lẽ phải của họ. Tuy nhiên,...

“Nagisa, cho dù có là tận thế, chúng ta vẫn sẽ luôn ở bên nhau mà”

“Phải đó, mãi mãi...Cho dù không gian thời gian có tan biến, chúng ta sẽ luôn—”

Cả hai ôm nhau thắm thiết.

“Ah, chết tiệt! Hai người họ chẳng thèm quan tâm bất cứ thứ gì cả và cứ nhất quyết bóp méo câu chuyện sao cho vừa ý bọn họ! GM , xin hãy cho phép em tung xúc xắc để quyết định chỉ số thông minh của em! Em muốn thử xem liệu tình yêu của họ có phải thật lòng không! Khoan, trước đó hãy để em chia cách bọn họ về thể chất!”

“Bình tĩnh đã nào Ishigami, lực tấn công của cái đũa phép của cậu quá yếu! Đây, hãy cầm lấy thanh kiếm của anh!”

Shirogane và Ishigami bắt đầu hú hét, thế nhưng tình cảm bền chặt của các cặp đôi không thể bị chia lìa, cho dù đó có là thánh kiếm đi chăng nữa—

***

“ Bởi những hiệp sĩ duy nhất có thể hạ gục con rồng đã tự hủy trong vụ nổ phi thuyền. Con rồng bị bỏ lại một mình trong tòa lâu đài cổ và nó gắn lại các mảnh vảy về cơ thể mình. Sau khi hoàn toàn hồi sinh, nó hít thở thật sâu và khè ra ngọn lửa siêu to khổng lồ. Thấy toàn bộ Nhật bản cháy thành tro bụi, con rồng giang cánh và hướng về phía bên kia đại dương. Trong lúc bay tới miền đất phía xa, nó gầm một tiếng chói tai.”

Fujiwara đọc một cách trang trọng và đóng cuốn sách

Cô ấy để lộ ra gương mặt thỏa mãn của một người vừa mới đọc xong quyển sách và nắm lấy bàn tay của người chiến thắng và đưa nó lên cao

“Và thế là, trò chơi kết thúc với sự hủy diệt của Nhật Bản và chiến thắng giành cho con rồng. Xin chúc mừng cậu Kaguya-san”

“..Tớ chẳng cảm thấy vui chút nào cả.”

Bởi tay phải của cô đang bị Fujiwara nắm, cô không thể sử dụng routine để giấu đi ánh nhìn bực bội hướng tới người bạn của cô.

--Kết quả của trận đấu hôm nay: Chú rồng Kaguya giành chiến thắng.

Truyện Chữ Hay