Joshiryou no Kanrinin wo suru koto ni natta Ore, Sunderu Joshi no Reberu ga tonikaku Takasugiru Ken. Konna no Najimeru wake ga nai

chương 76: mirei về sau

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

“E-Em ngủ đây thì tên này lại tự tiện lẻn vào! Thiệt không tin nổi luôn chớ!”

“Ơ kìa!? Không phải không phải!”

“Anh bớt xạo đi! Mau nói thật đi!”

“Thề là anh không nói dối! Có em mới là người nói dối đó, Mirei!”

“Hả!? Anh định đẩy tội lên tôi á! Đồ tệ hại, xuống địa ngục một trăm lần cho chừa nhá!”

Đây là chuyện của sau đó. Mirei làm như mình vừa tỉnh giấc và bật cả cơ thể dậy.

Ngay lập tức, cô nàng nổ ra cãi cọ với Souta trước mặt những cô gái khác.

Mirei sẽ yểm trợ giúp mình. Souta tin vào điều đó và bao che cho Mirei đến tận ban nãy… nhưng tia hi vọng đó bị chính cô nàng làm cho bẹp nhúm, khi cô bán rẻ anh chàng không thương tiếc. Và một Mirei không thương tiếc đó thậm chí còn không làm dịu tình hình kiểu “thôi thì, đâu có chuyện xảy ra nên mình bỏ qua được không?”, huống chi là nói ra sự thật “em là người rủ hắn”. Rốt cuộc, cô đổ hết mọi tội lỗi lên đầu Souta “tất cả trách nhiệm là ở hắn!”.

Đương nhiên vẫn có người chọn tin theo những lời nói xảo trá của cô nàng.

“Hừm… Đúng là Mirei-chan đáng tin hơn nhỉ. Lúc chị ngủ cùng Souta-san, Mirei-chan cũng là người gay gắt nhất. Nếu thế thì có thể nói…”

“Kotoha!? Từ đã!? Kotoha đang rơi vào bẫy của Mirei-san đấy!”

“Anh đừng có giỡn mặt! Tại sao tôi phải đặt bẫy ai chớ.”

“Thì Souta-san đã nói là ‘tự nhiên mở mắt ra thì chuyện thế này’ mà nhỉ? Nếu thế thì những điều tôi vừa nói chỉ là hiển nhiên thôi… đó?”

“Đ-Đúng là tôi không phủ nhận chuyện đó! Cái tự nhiên mở mắt kia là tôi nói thật mà!”

“Hiyori không tinnn!”

Và thế là một Hiyori hừng hực khí thế đã quyết định sang phe của Mirei.

Những nhân vật nằm ngoài đương sự gồm có ba cô gái: Hiyori, Kotoha và Mirei. Trong số đó, đã có hai người đứng về phía Mirei, khiến Souta rơi vào thế bất lợi về quân số.

“B-Biết là không thể nhưng mọi người hãy tin tôi…”

“Đã gây chuyện thì sao bọn này tin anh được chứ. Hứ.”

“!?”

Mirei tiếp tục màn công kích lên Souta. Và cô nàng lén lút đánh mắt với anh.

Ngay khoảnh khắc đó, Souta nhận ra Mirei đang cười nhếch mép như muốn khiêu khích với mình, kiểu “chấp nhận sự thật đi”.

Mirei tin chắc mình đã giành phần thắng đa số rồi mà.

Chắc hẳn sẽ có người cho rằng “đã bao che cho con bé đến mức đó mà nó còn khiêu khích mình nữa là sao!” hay “tống sự thật ra cho rồi!”.

Nhưng Souta vẫn tôn trọng cảm xúc của Mirei và chọn không nói ra sự thật.

Đây là hành động có thể nói là hết sức ngớ ngẩn, nhưng cũng đồng thời làm minh chứng cho những tin tưởng Souta nhận được từ trước tới nay. Sự quan tâm đến nhường ấy dành cho người khác của anh chắc chắn sẽ được đền đáp.

“...Hiyori, Kotoha. Hai em bình tĩnh một chút và suy nghĩ thử xem?

Koyuki đưa tay đỡ cằm làm vẻ mặt nghiêm nghị và mào đầu một câu như vậy.

“Lý lẽ của Souta-san quả thật có nhiều vấn đề, nhưng xét những gì chúng ta đã thấy từ trước đến giờ, chị nghĩ cậu ấy không phải là người làm những chuyện như thế đâu. Và nhờ sự tiến cử của Rie-san mà Souta-san mới có được công việc này, sao cậu ấy có thể hành động rủi ro vậy được.”

“Chị nói cũng có lý…”

“N-Nhưng lý lẽ của Souta-san lạ lắm luôn á!? Hiyori tin chắc nếu là sự thật thì ai cũng có thể nói được!”

“Đúng như Hiyori nói! Tên này thiệt sự là kẻ làm những chuyện như thế! Chị nhìn vào em bị hại đi nè!”

Koyuki bình tĩnh đưa ra phân tích của mình khiến Kotoha có phần lưỡng lự, trong khi Hiyori thì vẫn theo phe ủng hộ Mirei và một mực nhấn vào mặt vô lý trong lời biện minh của Souta.

Quan sát của Souta thế này. Mirei và Hiyori là địch. Kotoha là trung lập. Koyuki là đồng minh.

Bây giờ là 6 giờ sáng. Đã đến lúc Souta bắt tay vào làm bữa sáng, nhưng anh chàng không có vẻ gì là sẽ trốn thoát được bầu không khí này.

Sự náo nhiệt và ồn ào trước mắt anh thể hiện nơi đây đích thực là một ký túc xá.

“Theo chị, Souta-san đang có điều che giấu chúng ta. Hoặc là điều cậu ấy không thể nói được.”

“Điều không thể nói được… ạ?”

“Ừ. Nếu nói dối thì Souta-san chắc chắn sẽ trở thành kẻ thù của Mirei, nên xét từ vị trí của cậu ấy, Souta-san còn phải đưa ra một lý lẽ đủ sức thuyết phục chúng ta làm đồng mình. Bởi chị thấy thứ lý lẽ lạ lùng kiểu ‘tự nhiên mở mắt ra thì chuyện thế này’ không mang lại lợi ích gì cho Souta-san cả.”

“Há!?”

Koyuki thể hiện góc nhìn sắc bén của mình, khiến đôi đồng tử của Mirei dao động dữ dội. Trước lập luận chặt chẽ như thế, cô nàng sao có thể đưa ra ý kiến phản bác được. Dưới ánh mắt của Souta, mọi chuyện đúng như những gì Koyuki suy nghĩ.

“K-Koyuki-san, đó là bẫy của tên này á! Chị đang bị hắn giăng bẫy rồi! Hắn nhắm tới điều đó nên mới quăng mấy câu mơ hồ á!”

“Kotoha, nghe ý kiến của chị em thấy thế nào?”

“Phải, rồi nhỉ. Mirei-chan bắt đầu hoảng hốt như thế thì em nghĩ khả năng như thế là rất cao… Và Souta-san có thể đưa ra lời nói dối kín kẽ hơn thế nhiều…”

“H-Hốt hoảng là đương nhiên! Em đang bị hắn đẩy tội mà biểu!”

“Em mới là người đẩy tội lên anh đấy, Mirei-san!?”

“Lắm chuyện, anh câm dùm cái!”

Chính nghĩa nhất định giành thắng lợi. Đây là chân lý Anpanm*n[note49406] đã truyền lại cho chúng ta.

Giờ đây, Mirei phải hứng trọn tất cả những gì vừa phủ lên đầu Souta ban nãy.

“...Mirei, EM cũng đang che giấu điều gì đó, phải không? Em nói là Souta-san ‘tự tiện lẻn vào’, nhưng người nằm ở phía trong và dựa lưng vào sofa là Souta-san mà nhỉ? Tức là Souta-san nằm ngủ ở sofa trước, sau đó Mirei mới lẻn vào. Đây là lời giải thích hợp lý nhất rồi.”

“K-Không phải! T-Tại cái tư thế ngủ á chị! Do tư thế nên chỗ ngủ mới đổi ra đổi vào!”

Mirei ngốc nghếch chẳng có một lý lẽ nào ra hồn. Với khuôn mặt đỏ chót, cô nàng đang rất cố gắng thanh minh cho bản thân, nhưng tình cảnh bị chĩa mũi dùi khiến những lời nói dối của cô dở hơi không tả nổi…

Kotoha - người đáng lẽ là đồng minh của Mirei - thậm chí còn đang trừng mắt nhìn cô.

“Ngay lúc này, tôi không biết là Souta-san có gì cần nói không nhỉ? Tranh thủ đi nhé.”

Koyuki chọn cách nói vòng vo để ám thị cho Souta biết, rằng “nếu bây giờ cậu nói ra sự thật thì mọi nghi ngờ cho cậu sẽ bị xóa sạch”.

Khi Souta còn đang lưỡng lự xoay đầu tứ tung không biết phải làm sao với cơ hội đó, anh chàng vô tình bắt gặp hình ảnh Mirei đang ở cạnh.

Đó là một Mirei… lồng hai ngón trỏ vào nhau, đôi đồng tử chạy loạn xạ còn bờ môi thì mím chặt.

Vẻ nhếch mép ban nãy đã mất dạng từ lâu. Koyuki, người cô đặt nhiều niềm tin nhất, đã đứng về phía đối địch với Mirei và chỉ ra những điểm không thể xác đáng hơn, khiến cô nàng tin chắc mình không còn tiếng nói nữa… Mirei rụt cơ thể lại và hoàn toàn biến thành sinh vật bé nhỏ.

“À, ờm…”

Nhìn là đủ hiểu, đó không phải là một Mirei của mọi khi nữa. Sát thêm muối vào vết thương… chỉ khiến cô trở nên đáng thương hơn mà thôi.

“O-Ờm… Chắc lỗi là ở em… À không, lỗi là ở em. Em đã là người lẻn vào. K-Không biết là do ngái ngủ hay sao ấy, ahaha…”

“Vậy thì chuyện là như cậu nói nhỉ.”

“...Tôi hiểu rồi.”

Nếu Koyuki lẫn Kotoha không hiểu ý của Souta thì câu nói vừa rồi của anh chàng là không chấp nhận được. Nhưng cả hai người họ đều rất bén ở khoản này.

Người khác đã biện hộ cho Souta đến thế rồi, giúp anh chàng giành được ưu thế cuối cùng đến thế rồi, vậy mà anh chàng vẫn có thể thốt ra những lời như thế được. Rõ ràng, Souta không được lợi lộc gì với hành động đó cả, và ý muốn bao che cho Mirei trở nên quá sức lộ liễu. Lộ liễu như vậy rồi… thế mà vẫn còn một người thật sự tin vào những lời chàng ta vừa nói.

Đó chính là Hiyori - cô gái ngây thơ vô số tội của ký túc xá này.

“AAA!? T-Tức là! Tức là nếu chúc ngủ ngon ở phòng khách thì có thể ngủ cùng Souta-san đúng không hảảả!!”

“Hở?”

“Ơ?”

“Gì cơ?”

Lần lượt theo thứ tự là Souta, Koyuki và đến Kotoha. Kể cả Mirei mới làm vẻ tuyệt vọng ban nãy, giờ đang trơ như phỗng.

Chính câu nói đó của Hiyori khiến dòng chảy câu chuyện chệch hẳn chủ đề ban đầu…

“Mirei-chan đang che giấu điều đó đúng không!? C-Cậu tàn nhẫn quá ááá! Cậu phải cho Hiyori biết nữa chứứứ!”

Hiểu lầm này của Hiyori khiến mọi người đều ngơ ngác không biết phải nói gì hơn. Nhưng đối với Souta, không điều gì làm anh chàng phải cảm tạ trời đất hơn thế, bởi vì anh đã có thể bao che Mirei mà không cần nói ra sự thật.

“Ừ thì… Anh nghe từ nguồn giấu tên là Hiyori có tư thế ngủ xấu nên anh mới che giấu như thế ấy chứ. Ai mà thích bị em đá văng khỏi giường đâu.”

“Gì ááá!? Souta-san thiếu ý tứ với quý cô quá đóóó! Ụa, nguồn giấu tên chẳng phải chỉ có Mirei-chan sao!?”

Hiyori trừng trừng về phía Mirei với một vẻ mặt lẽ ra phải đáng sợ nhưng thực chất không thể nói là đáng sợ được.

“Ờm, phải rồi nhỉ. Nếu bài kiểm tra tiếp theo Hiyori lọt vào nửa trên trong xếp hạng toàn khối thì anh cũng sẽ làm điều tương tự với Hiyori cho.”

“T-Thiệt không ạ! Vậy Hiyori chỉ còn cách nỗ lực saooo!!”

“Ô? Đáng mong chờ thật đó… Ây chết, để anh làm đồ ăn cái đã.”

“Oaaa! Hiyori muốn ăn trứng chiên và cơm nắm!! Và thêm dăm bông nữa!”

“Được luôn.”

Cơn náo động buổi sáng kết thúc bằng sự hiểu lầm của Hiyori.

Souta tiến vào căn bếp, theo sau là Hiyori nhảy chân sáo với vẻ hí hửng.

Và những người còn lại ở phòng khách bao gồm Koyuki, Kotoha sắc bén cùng với tên thủ phạm Mirei.

“Mirei, tí nữa em nhớ xin lỗi Souta-san đi đó? Chị biết là em rồi sẽ hóa giải hiểu lầm với từng người, nhưng cậu ấy đã che chở cho em nãy giờ luôn đó.”

“Em xin lỗi…”

“C-Chị này, Souta-san đúng là không thể tin nổi nhỉ… Bao che Mirei-chan đến thế có thể gây ảnh hưởng đến quan hệ với chúng ta, vậy mà…”

“Thì chẳng phải đó là bằng chứng cho thấy Souta-san trân quý Mirei đến nhường nào sao. Chỉ có số ít người mới làm vậy được thôi.”

“...Vâng…”

Khi xung quanh chỉ còn những bậc đàn chị, Mirei mới có thể thành thật với lòng mình.

Cô nàng gật đầu không ngớt với điều Koyuki vừa nói, bởi đó cũng là những tâm tư của cô bấy lâu…

****

Ngày hôm sau. Trời quang mây tạnh.

“...Đi, Sôta.”

“Đợi anh chút đã, Mirei-san.”

“Tên.”

“Xin lỗi em, Mirei. Anh vẫn chưa quen lắm.”

“Ừm, Sôta lộn nữa là em đâm Sôta. Bằng dao.”

Cách hai người họ xưng hô với nhau đã có sự thay đổi.

Và khi mà mọi sự đã vỡ lở với những người xung quanh, Mirei giờ đây có thể đường đường chính chính yêu cầu Souta ngủ chung với mình…

Truyện Chữ Hay