Cũng còn khá lâu bọn tôi mới mở cửa tiếp khách nên tôi quyết định đi ăn tối với Shequraso và Lupe.
Một đám phụ nữ ngồi ăn một mình thì được xem là đáng xấu hổ hay đại loại thế—xã hội này vừa ngu ngốc, vừa cổ hủ vừa trọng nam khinh nữ nên bọn tôi còn chả đi chơi với nhau vui vẻ được—thế là chúng tôi dựng một băng ghế trước cửa hàng, cảm giác giống như đang nghỉ trưa ấy.
"Hôm qua cậu tiếp cái ông hói phải không Haru? Nghe bảo hắn liếm khắp người cậu à?"
"Ừa, cứ liếm khắp nơi. Gớm vãi."
"Tớ cũng ghét cái thằng cha đó. Lần nào xong việc cũng phải tắm lại rõ lâu."
"Ừ, cái thằng cha đó còn liếm vào trong lỗ đít của tớ nữa. Kinh thật sự."
"Gì cơ? Hắn có bao giờ làm thế với tớ đâu."
"Tớ cũng vậy."
"Hả? Thật không? Vậy chỉ có mình tớ bị à? Ọeeee."
"Cảm giác thế nào."
"Thôi xin kiếu."
"Đi mà Shequraso, kể đi. Cảm thấy thế nào? Bị một thằng đàn ông đút lưỡi vào lỗ đít?"
"Haru đừng có nói mấy thứ tởm lợm vậy chứ..."
"Cứu mình với Luppe. Mình không muốn kể mà."
Ban đầu thì Shequraso còn hơi lưỡng lự, nhưng chắc là do lúc đấy không đông người, chúng tôi cũng đang hưng phấn, cô ấy cũng hé chút lời, bàn thêm về khách hàng rồi lại than phiền về các vấn đề của quán.
Rồi bỗng dưng mọi thứ trở nên cực kỳ thú vị.
"Lâu lâu như này cũng vui chứ nhỉ."
Đúng không? Con gái đứa nào mà chả thích tán gẫu.
Shequraso xõa mái tóc màu cam dài đính đầy phụ kiện của mình phất phơ trong gió rồi nói, "Đồ ăn cũng ngon," kèm theo một nụ cười thỏa mãn.
Một khi bọn tôi tiếp khách, cô ấy tỏa ra một bầu không khí cực kỳ thi vị, nhưng những lúc duỗi lưng dưới bầu trời xanh thế này, cô ấy trông chẳng khác gì sinh viên đại học bình thường cả.
Tôi khá chắc là cô ấy 21 tuổi. Cô ấy hát hay vãi đạn, đứng thứ ba trên bảng xếp hạng doanh số, ngực đẹp, mông căng, cực cực xinh, và cô ấy có giá 150 rubers. Tôi kể mãi cũng chả hết.
Nữ thần đấy nở một nụ cười pha chút thơ ngây lẫn kiêu hãnh, rồi nói, "Tuần này mình sẽ xin nghỉ."
"Ồ, khoan... thật á?!"
"Hử? Sao đấy Haru?"
"Đi nghỉ mát ngay vào tuần bận rộn nhất chỉ có thể là vì đàn ông thôi. Đúng không?"
"Gìiiii??"
"Hehe. Đừng kể cho ai biết nhé."
"Có phải là cái gã con trai của Bang Chủ không?"
Shequraso có một gã khách quen giàu sụ, trẻ trung - con trai của chủ dịch vụ môi giới, là trùm của bang hội nắm quyền quản lý tất cả nhà thổ ở khu phố đèn đỏ này.
Trên danh nghĩa thì là chủ bang hội, nhưng thường thì trong ngành này, hắn hay được coi là ông chủ ya**za, và con trai hắn ta là một tên khốn.
Nhưng gia tộc đấy thuộc dạng có quyền lực trong khu vực nên thậm chí cả Quý Bà cũng chẳng dám từ chối. Gã trai này có vẻ là fan trung thành của giọng hát lẫn hai quả mông của Shequraso. Hắn thường hay ghé khá thường xuyên với đàn em của mình.
"Không, không. Tớ còn lâu mới đi với hắn," cô ấy cười.
Tất nhiên là không.
"Hở? Vậy thì là ai?"
"Cậu không được kể với ai đâu đấy nhé. Là một.....quân nhân."
"Thật hay đùa đấy?"
"Wow!"
Vì thành phố này nằm ở tiền tuyến của cuộc chiến với quân đội quỷ vương, có rất nhiều lính từ quân đội hoàng gia được điều phối đến đây, và họ cũng ghé tiệm của bọn tôi rất thường xuyên.
Họ là những người thượng đẳng của thế giới này. Binh sĩ trẻ cũng tốt, nên rất nhiều cô cố bám lấy họ.
Nhưng trong mắt đám lính đấy, bọn bán thân nhưng bọn tôi chỉ là tạm thời, vậy nên cũng cần phải cẩn thận về việc bọn họ có thực sự nghiêm túc với chúng tôi không.
"Anh ta không bao giờ lên trên lầu, cậu biết không. Có vẻ anh ấy chỉ đến để nghe mình hát. Rồi hai đứa mình đi hẹn hò một lần ở ngoài, rồi đột nhiên anh ấy muốn tớ vào phòng anh ấy."
"Ồ, thế cậu có vào không."
Bọn tôi cũng có hệ thống hẹn hò nữa. Còn tùy thuộc vào giá của từng cô, nhưng đối với tôi, mỗi cuộc hẹn tốn 30 rubers. Thường sẽ là những thứ như đi chơi lòng vòng vài tiếng trước khi mở quán. Dẫn một cô về nhà là bị cấm tiệt, và nếu hai người ngủ cùng nhau, giá cả ở tiệm sẽ được áp dụng tương đương, tất nhiên vài cô cũng thuận theo rồi kết thúc là vào nhà anh chàng.
Cơ bản thì đến mức đấy, tùy vào việc bạn cảm thấy thế nào mà có lấy tiền hay không. Tôi đi hẹn hò với Sumo một lần, nhưng chúng tôi chỉ ăn thịt.
"Sao? Tớ làm gì nhanh thế được. Nhưng rồi anh ấy lại hẹn tớ một lần nữa. Lúc đó tớ cũng thấy khá tội lỗi vì anh ấy lần nào đến nghe tớ hát cũng đãi tớ ăn. Anh ấy có vẻ khá nghiêm túc..."
"Rồi cậu có ngủ với hắn không?"
"Thì."
"Rồi?" Luppe cũng nhảy vào.
"Anh ấy hỏi tớ có muốn là người đặc biệt của riêng anh không," Shequraso trả lời với một nụ cười bẽn lẽn.
"Éc!"
"Aaa, cậu may quá."
Thật tình mà nói, tôi không biết liệu hắn ta có thật sự đáng tin, nhưng Shequraso cũng dày dặn kinh nghiệm, nên tôi không cần phải nói cho cô nghe điều đó. Tôi khá chắc cô ấy có thể tự đánh giá được. Hơn nữa tôi cũng chả muốn phá hỏng bầu không khí.
"Vậy thì bọn tớ càng phải biết mặt anh ta."
"Có đẹp trai không? Có không?"
"Không, trông bình thường lắm. Các cậu chắc chắn chẳng nhớ nổi đâu."
"Ahhh, tớ cũng muốn yêu ai đó."
"Tớ thì muốn ai đó khác ngoài Sumo..."
"Haru, vậy còn cái gã thám hiểm giả cậu cứ hay gặp ấy? Cậu có vẻ thân với hắn mà."
"Mm, tên đó hả? Là tớ không bấm nút cho hắn biến được ấy. Bọn tớ giống như kiểu thây ma đồng loại, đại loại thế."
Bọn này chỉ chết cùng nhau, thế thôi.
"Thây ma?"
"Đừng quan tâm. Chỉ là không có chuyện tớ đi chơi với gã đâu."
"Nhưng tớ nghe khách hàng kể về hắn rồi. Huyết Vũ Vô Tận, đúng hông? Hắn cũng nổi ở đấu trường dữ lắm."
"Hả? Vô Tận cái gì cơ...?"
"Bạn cậu ấy! Cái gã Huyết Vũ Vô Tận ấy!"
"Bwa-ha! Đúng là thằng cuồng dâm sinh hoang tưởng mà! Cái quá khứ xấu hổ của nó kể tới mai cũng chả hết!"
"Hả? Có gì mà buồn cười à?!"
"Không phải cậu ta mạnh lắm sao?"
"Mm, cũng khó giải thích lắm. Nhưng dù sao thì hắn ta cũng chỉ là một tên ngốc thôi, ngu ngốc. Chắc chắn chẳng có gì đặc biệt đối với tớ, nên đừng hiểu nhầm."
"Hửmmmm? Mình hiểu rồi." Luppe gật đầu như thể đã thông được chuyện gì đó.
"Đợi chút đã. Luppe, chẳng lẽ cậu...?"
"Hả? Không! Làm gì có!"
"Nói thật đi! Tớ chắc chắn sẽ giới thiệu cho nếu mấy gã như thế là gu của cậu, còn mừng là đằng khác."
"Tớ mới phát hiện ra cái gì đây? Chuyện tình tiếp theo là của Luppe à?"
"Không, tớ đã nói rồi mà!"
Tôi thật sự thích tám nhảm như thế này. Đúng là nói chuyện với chị em thì tiếp cho ta thêm sinh lực mà.
Thậm chí lúc ảnh sáng mặt trời bắt đầu tắt dần, số lượng người dần đông lên, chúng tôi vẫn tiếp tục nói, và nói.
Từ đâu đó bỗng vang tiếng guitar.
"Ồ, là cái bài đang nổi tiếng gần mấy bang hội thi nhân đây mà. Nghe hay quá ha!"
"Đúng nhỉ? Nghe hay phết. Tớ muốn hát một bài như thế lắm, nhưng tớ cần người nào biết chơi cơ."
Có vẻ như có ai đó đang biểu diễn quanh đây.
Đối với tôi nghe chả khác gì mấy bài bình thường, nhưng được thôi.
"Bài này tên là, 'Cú Vỗ từ Nữ Thần', đúng không? Lối chơi đó đúng là độc nhất vô nhị. Cậu có thể nghe rất nhiều âm điệu cùng một lúc!"
"Ai viết lên bài đấy có thể giàu to. Với kỹ thuật đó, họ có thể còn kiếm nhiều hơn. Mình ghen tị quá! Không biết đấy là ai nhỉ."
"Hmm."
Tôi chả biết dấy là ai, nhưng tôi ghen tị với bất cứ ai có thể sống an nhàn.
Cơ mà, nghe cũng chả tuyệt đến thế.
Đối với tôi nghe chẳng khác gì ăn cướp trắng trợn bài "Torietsu." Chán ngắt.
"Được rồi, sắp tới giờ mở cửa rồi."
"Cũng vui phết. Lần sau lại ăn cùng nhau nữa nhé."
"Ừ. Được thôi, giờ thì chăm chỉ làm việc nào!"
Cũng vẫn là một ngày ngủ cùng đàn ông khác.