Sau đó mọi việc diễn ra khá nhanh chóng.
Airia cho tập trung tất cả những người giúp việc còn đang sợ hãi lại, và ra lệnh.
“Truyền lệnh của ta. Bảo toàn bộ quân đội ngừng phản kháng. Chúng ta đầu hàng đội quân Ma Vương.”
Uh-oh, đúng rồi, tôi cũng nên thông báo cho quân của mình.
"Tôi sẽ tru lên một chút. Đừng sợ. Nó chỉ là một thông điệp gửi đến các đồng đội của tôi. "
Đối mặt về phía người giúp việc, người mà gần như không thể đứng vững do quá sợ hãi, tôi nói nhẹ nhàng nhất có thể.
Sau đó, tôi đi ra ngoài cửa sổ, và bắt đầu tru chéo gào thét:
"KIMOCHIIIIIIIIIII....."
(edit: đm thằng trans mày thêm vào à ?)
(trans: đâu ra, nó vốn thế mà - dịch nguyên văn từ eng :3 )
(edit: bố hơi nghi đấy ?)
Các cửa sổ bắt đầu rung lên dữ dội, tất cả những người giúp việc đều hét lên" Kyaaa! "," Hyaa! ", Và ngã quỵ xuống.
Thậm chí có một cô gái làm ướt cả quần của mình…… Ôi trời, tôi đã làm một chuyện thật tồi tệ mà!
Nhưng với tiếng hú này, mệnh lệnh của tôi được truyền đi trong toàn thành phố.
"Nhiệm vụ hoàn thành! Tập hợp"
Gần như lập tức sau đó, âm thanh gào thét của người sói có thể nghe được từ những nơi xung quanh.
“Đi thôi.”
“Theo lệnh chỉ huy.”
“Không có ai bị thương nhỉ.”
Những âm thanh đến tai tôi, dần dần trở nên yên tĩnh. Có vẻ như tất cả các trận chiến áp đảo xảy ra tại các khu vực khác của thành phố đã kết thúc.
Tôi hy vọng rằng họ đã không đi quá xa trong việc chiếm lấy thành phố.
Một lúc sau, tất cả những người sói đã tập trung tại quảng trường trước dinh thự của Bá Tước. Tất cả bọn họ người sói nam và nữ đồng loạt tỏa ra luồng khí tức thật đáng sợ.
Mặc dù nói họ là thuộc hạ của tôi nhưng họ cũng không phải chính xác là thuộc hạ của tôi.
“Tôi có chút mệt mỏi sau cuộc chiến này. Thật là khó khăn khi kiềm chế sức mạnh của mình mà.”
Một người sói có bộ lông màu xám mỉm cười với tôi. Ông là Woddo-jiisan, một người sống trong khu phố của tôi.
Trong hình dạng con người thì ông lại là một ông già có mái tóc trắng tốt bụng.
Còn người gật đầu bên cạnh ông là Meari-baasan, và người phía sau anh ta là em họ của tôi.
Một số trong số họ, là những người là người quen và người thân của tôi.
Người sói đi săn theo bầy. Tất cả mọi người
đều thuộc cùng một làng và xem nhau như những người đồng đội trong cùng một bầy. Nếu có việc gì đó xảy ra, chúng tôi luôn chiến đấu với nhau, như thế này đây.
Do người sói được xem như một loài quỷ.
Và luật tuyệt đối của loài quỷ là kẻ yếu phục tùng kẻ mạnh.
Vì vậy tất nhiên người sói cũng không phải ngoại lệ.
Có một số người hoài nghi về năng lực của tôi, bắt đầu lên tiếng phàn nàn ngay lập tức.
"Hey Vaito, Cách này liệu có quá yếu đuối ?"
Một tên cao lớn, với cái đầu màu đỏ làm vẻ mặt phản đối chỉ trích tôi.
Họ là anh em họ của tôi, anh em nhà Gaani.Người này có lẽ là người em là Nibert, còn người anh là Gabert, họ đang cố gắng biểu thị trực tiếp sự bất mãn với tôi.
“Ngươi quên rồi sao, bởi vì con người mà biết bao tổ tiên của chúng ta đã bị giết? Chúng ta phải giết sạch chúng để trả thù cho tổ tiên.”
Những anh chàng này là người bạn thời thơ ấu của tôi, và họ có thể chất mạnh mẽ hơn tôi.
Có vẻ như họ đến bây giờ vẫn không thừa nhận tôi là người chỉ huy quân đội người sói .
Thật vô vọng mà. Nó là quá nhiều đối với kẻ có kiếp trước từng là con người như tôi, vậy nhưng những tên này sẽ không chịu nghe lời trừ khi tôi biểu thị sức mạnh của mình ra thị uy với chúng.
Nhảy xuống từ cửa sổ tầng hai, tôi bước tới phía trước mặt anh em Gaani.
"Anh có gì bất mãn ?"
Sau đó, trong khoảnh khắc, hai anh em họ nhìn nhau.
Tôi đoán họ nghĩ rằng họ sẽ giành chiến thắng nếu cả hai cùng tấn công.
Như thường lệ, anh em Gaani cho thấy một thái độ tự mãn.
“Nếu ta là chỉ huy, ta sẽ không làm nửa vời như thế.”
Tên người sói với mái tóc đỏ cao hơn tôi một cái đầu ấy nhấn mạnh từng chữ “Nếu ta là chỉ huy”.
Xem ra cậu ta muốn chiến đấu với tôi.
Những người sói ở xung quanh như nhận thấy được bầu không khí bắt đầu giãn ra. Có vẻ như họ vẫn chưa hoàn toàn chấp nhận tôi.
Tôi trừng mắt nhìn anh em Gaani.
"Tôi là người chỉ huy. Nếu anh bất mãn, chỉ cần đánh bại tôi"
"Liệu ngươi có mạnh ?"
Người em nhà Gaani cười chế giễu tôi.
Anh em nhà Gaani nằm trong số những chiến binh tinh nhuệ của tộc người sói. Họ có thể hình tốt và được huấn luyện bài bản.
Nếu tôi đương đầu trực tiếp, tôi sẽ không thể giành chiến thắng một cuộc chiến một chọi một. Kể cả thời thơ ấu, tôi vẫn chưa lần nào thắng được họ cả.
Tuy nhiên, hiện tại tôi là chỉ huy thay thế của một sư đoàn đội quân Quỷ vương.
Tôi nở nụ cười.
“Sau khi nghe cái này, ngươi không cần phải lo lắng nữa.”
Tôi hú lên.
Tiếng hú lần này của tôi không đơn giản như tiếng hú trước.
Những đợt sóng âm của nó làm run lắc cả những tòa nhà và cây cối xung quanh. Tất cả các cửa kính cửa sổ của dinh thự Bá Tước đều vỡ tan.
"Uuuu !?"
"Uwaaa !?"
Anh em nhà Gaani ngập ngừng lùi lài vài bước. Tất cả những người sói đang đứng đó cũng không khỏi ngồi sụp xuống ngay tại chỗ.
Tiếng hú của người sói có thể khiến cho con người và các loài quái vật khác rơi vào khủng hoảng.
Tuy nhiên, những con người có ý chí mạnh mẽ không bị ảnh hưởng nhiều, và nó không hoạt động khi chống lại một con quỷ có sức mạnh tương đương hay lớn hơn.
Dĩ nhiên là nó không hề có ảnh hưởng gì tới người sói.
Nhưng tiếng hú của tôi thực hiện có thể coi như phép thuật mạnh mẽ. Đây là một tiếng hú được cường hóa bởi ma thuật.
Có lẽ tôi không phải là một chiến binh thực thụ, nhưng tôi chắc chắn là một pháp sư.
Chỉ huy Sư đoàn Ba đội quân Quỷ vương, Pháp sư Người sói Vaito. Đó chính là con người tôi bây giờ.
Tiếng hú đó là một trong những ma thuật của tôi, ‘Rung Hồn’.
Trong một tiếng hú, nó sẽ thay đổi dòng chảy ma thuật xung quanh chỉ có loài quỷ mới có thể sử dụng được. Con người sẽ không thể sử dụng được ma thuật trong thời gian ngắn, và sức mạnh ma thuật của loài quỷ chúng tôi sẽ được gia tăng lên.
Và nó có một hiệu ứng khác nữa, đó là khiến cho những người có thái độ thù địch với tôi cảm thấy sợ hãi.
Tuy nhiên, với sự dũng cảm, thì nó sẽ hoàn toàn vô dụng. Bởi ma thuật này liên kết giữa ma thuật với trái tim, giống như bạn đang cố gắng tỉnh táo chống cự lại dược lực của thuốc mê.
Anh em nhà Gaani chắc chắn đã hoàn suy sụp.
"U ... ..a ...."
"Ni, ... an-cha ..."
Ngay bây giờ tôi có thể dễ dàng giết chết cả hai người trong một nốt nhạc. Tôi bước tới gần hai người họ sau đó đánh nhẹ lên thái dương họ, mà không có bất kỳ sự phản kháng nào cả.
Tôi cười nhạo anh em nhà Gaani, những người lúc này vẫn đang không ngừng run rẩy.
“Giờ tin tôi rồi chứ.”
Cùng lúc đó, sức mạnh ma thuật của tôi giảm xuống và anh em nhà Gaani lấy lại được lí trí của mình.
Người anh nhà Gaani cuối cùng cũng lên tiếng.
“A, ah….. Vâng…. Cậu là chỉ huy…. Tôi sẽ nghe theo lời cậu.”
" Hm "
Tôi nở nụ cười rồi sau đó thông báo với đội quân người sói một lần nữa.
“Sư đoàn Ba đội quân Quỷ vương chúng ta đã chiếm được thành phố thương mại Ryun Height. Từ bây giờ, nghiêm cấm tất các hành vi chiến đấu ngoài tự vệ!
Những người sói cúi đầu xuống và ‘vâng’ đáp lại tôi.
Sau đó, tôi lại giải thích một lần nữa với họ.
“Mục tiêu của chúng ta là kiểm soát thành phố này và hợp tác với đội quân Quỷ vương. Vì vậy không làm tổn hại đến dân thường và các cơ sở, RÕ CHƯA ."
“Tôi không hiểu.”
Người em nhà Gaani nghiêng đầu tỏ vẻ không hiểu, nhưng lần này không phải là một cuộc nổi loạn, mà thật sự là cậu ta không hiểu được.
Anh em Gaani tuy dũng cảm, nhưng nói thẳng là họ là những kẻ ngốc. Ngay từ ngày xưa rồi.
Tôi giải thích thêm để họ hiểu rõ được.
“Nghe này, thành phố này như một con nai đầy mỹ vị cho đội quân Quỷ vương chúng ta. Vì thế đừng có cắt vụn nó trước khi nó đủ hương vị. Nếu không tôi sẽ giết các người.”
“Vâng, đã rõ.”
Lần này, anh em nhà Gaani gật đầu đồng ý.
Nhưng mặc kệ họ có hiểu hay không, tôi đành phải hài lòng với nó.
Người anh nhà Gaani khoanh tay lại càu nhàu.
“Nhưng có thật sự phải làm như thế không? Từ lũ con người xung quanh, tôi có thể cảm nhận được sát ý rất mạnh mẽ của chúng.”
Như cậu ta nói. Tôi cũng cảm nhận được sự thù địch từ xung quanh mình.
“Việc đó cứ giao cho tôi, chỉ tôi mới có thể làm được thôi. Còn mọi người cứ làm theo lệnh tôi là được.”
“o…, vâng.”
Khi tôi gầm grừ nhẹ một cái, người anh nhà Gaani cúi đầu mình xuống.
Và tôi tiếp túc giải thích cho những người sói khác một lần nữa.
“Uum, tôi hứa là sẽ cung cấp thức ăn ngon cho mọi người, và nếu mọi người muốn đi săn, thế thì hãy đi săn tùy thích ở khu rừng gần đó, nhưng làm ơn, đừng tấn công con người. Được chứ?”
Bởi vì có những người chú người dì hàng xóm của tôi trong đội, nên thật khó khăn cho tôi mà. Và khi tôi nhận ra thì bài phát biểu của tôi lịch sự tới mức không thể lịch sự hơn.Nhưng may thay tất cả họ đã chấp nhận lời yêu cầu của tôi.
“Fufu, được rồi ja~. Ai bảo đây là lệnh tuyệt đối của chỉ huy chứ jano~.”
“Chúng ta cũng chuẩn bị cho trận chiến tiếp theo thôi.
Bởi vì những người sói già đã vâng lời, những người trẻ tuổi dường như không có bất kỳ phản đối.
“Em đói quá! Vaito-anchan, cho em thức ăn đi!”
“Naa, chúng ta ở đâu tối nay đây? Không phải ngủ ngoài trời đấy chứ?”
“Im lặng nào bọn nhóc! Tôi sẽ nhanh sắp xếp thôi, vì thế hãy giữ yên lặng nào!”
Đội quân người sói đang thiếu người, vì thế bất kỳ ai có ích trong làng từ già tới trẻ tôi đều mang theo hết.
Trừ những người già lớn tuổi ốm yếu, những trẻ em không được dẫn và những người bảo vệ làng.
Do đó, tuy trông đội quân người sói tôi thật hách dịch và đáng sợ, nhưng nhiều thành viên không khác gì những người tham gia chuyến dã ngoại. Có hai người vẫn chỉ mới tuổi đôi mươi.
So sánh dân số ba ngàn người và đội quân người sói chỉ có 56 người. Kể cả có tính thêm 200 khuyển nhân bên ngoài, thì nó vẫn chưa đủ để hoàn toàn kiểm soát thành phố này.
Chuyện này sẽ thật ổn chứ? Đột nhiên, tôi cảm thấy có chút lo lắng.