Credit
Trans : Unknow a.k.a Unk
Edit : Sainu
------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Đây là lần đầu tiên tôi đắm mình trong bồn tắm của con gái.
Không những thế, tôi đã quen với việc tắm trong bồn tắm nhỏ, đủ để tôi có thể chạm được cả hai thành mà đầu tôi vẫn còn nổi trên mặt nước.
Cái bồn tắm này lớn hơn rất nhiều, nhìn qua cũng thấy nó có thể chứa nhiều hơn một người. Dường như nó được làm hoàn toàn bằng đá. Hơi nước trong phòng rất nhiều nhưng chẳng có chiếc quạt nào để thông gió, chỉ có một cái lỗ nhỏ trên trần nhà. Hầu như không thấy được bất cứ gì ở trên trần.
Nước tắm được đưa vào qua một hệ thống ống nhỏ nối với bồn chứa lớn. Thật bất ngờ, liệu những loại quyền lợi này luôn được dành cho những tòa dinh thự giàu có này sao? Tuy nhiên, nước phải được đun liên tục để đàm bảo nhiệt độ nên tôi không nên ở trong này quá lâu.
Kể cả mọi thứ có vẻ rất bình thường, nhưng đây không giống với thế giới nơi tôi lớn lên. Trước kia, tôi luôn tắm thật nhanh. Có lẽ là do sự khác biệt văn hoá. Quay trở lại hôm nay, là ngày trọng đại. Hoặc ít nhất là Oriza-san bảo tôi như vậy. Tôi không biết rõ về thế giới này lắm, điều này đáng quan ngại, nên sẽ thật tuyệt nếu như có người cung cấp cho tôi thông tin bổ ích.
“Vậy ngài đã hiểu chưa, Seiren-sama?”
“Cảm ơn cô. Tuy nhiên, tôi vẫn không hiểu tại sao cô lại ở đây”
Oriza-san dịu dàng mỉm cười và trả lời trong khi kỳ tay tôi cẩn thận với một miếng bọt biển: ”Tôi ở đây để giúp ngài tắm”. Cô ấy nhẹ nhàng cầm tay tôi lên và kỳ những phần bên trong.
“Seiren-sama, dù ngài không lớn lên trong gia tộc Shiya, nhưng mọi người ở đây đều coi ngài như một người không thể thiếu.“
“Thật sao?”
“Đúng vậy không đời nào mà bố mẹ ngài lại không mong nhớ ngài.”
“Tôi hiểu rồi.”
Sự thoải mái của tôi rõ ràng là điều quan trọng nhất. Chính vì vậy, họ không muốn khiến tôi có cảm giác như đang bị ép buộc.
Tôi vẫn chưa thể tin rằng tôi là một thành viên của gia đình quý tộc, Shiya. Thật tuyệt khi biết mình có một gia đình, nhưng quả nhiên rất khó để làm quen với điều này. Ở trại trẻ mồ côi, nơi tôi lớn lên, có lẽ sự quan tâm còn không bằng so với một nhân viên quét dọn ở đây. Thực sự, tôi đoán tôi nên xem xét tình hình cho các nhân viên ở đây. Dù vậy tôi vẫn đang phân vân với việc có gia đình giàu như thế này. Có quá nhiều thứ để tìm hiểu. Đây là hai thế giới khác nhau, mà tôi thì vẫn quen với thế giới cũ hơn.
“Seiren-sama ngực ngài thật nở nang.”
Điều này. Tôi nghĩ tôi chưa cần lo lắng…. Nhưng đây là phòng tắm. Trong nhà này, một cô hầu gái tắm rửa cho tôi là điều bình thường. Đương nhiên điều này kéo theo việc cả cơ thể loã lồ của tôi sẽ bị nhìn thấy. Đây thực sự là một vấn đề tôi không thể đối đầu với việc trở thành con gái như thế này.
“Có lẽ cô nên nhớ rằng, đây là lần đầu tiên tôi nhìn cơ thể trần như nhộng này của tôi”
“Ngài không cần phải lo, chúng không quá to cũng không quá nhỏ”
Oriza-san cẩn thận tắm rửa cho tôi trong khi nói những điều như vậy. Tôi biết là cô ấy đang cố gắng giúp tôi vì công việc của cô ấy nhưng mà nó khá là dị…….
“Được rồi giờ đến phần dưới nào. Ngài có thể tách hai chân ra được không. ( ͡° ͜ʖ ͡°)”
“Tôi,….”
“Đừng lo lắng mà. Chúng ta cần đảm bảo phần chân ngài phải sạch sẽ.”
“Điều này,…. không cần thiết lắm đâu!”
“Việc này rất quan trọng. Tôi thực sự ghen tị với bờ hông và cái eo thon gọn của ngài đó.”
À .. ùm. Tôi không quen với việc này. Cô ấy làm sạch sẽ từng bộ phận trên cơ thể tôi, điều này quả thật rất ngại ngùng. Ít ra màn mát-xa của cô ấy khá dễ chịu.
Sau đó cô ấy lau toàn bộ cơ thể của tôi với một cái khăn tắm lớn. Nó khá là giống với khăn tắm nhưng tôi cũng chả biết nó được làm từ gì. Nó là mảnh vải mềm, thoải mái, và nhanh chóng lấy đi những giọt nước đang đọng trên người tôi.
“Seiren-sama, hãy mặc bộ quần áo này vào. Tôi đã chuẩn bị chúng cho ngài.”
Minoa-san xuất hiện một cách bất thình lình mang theo quần áo đã được phân loại. Được xếp gọn gàng trên chiếc khay, đầu tiên là quần áo lót. Đúng vậy bao gồm cả bra và pantsu (Unk: thg nào không biết 2 cái này comment phát ( ͡° ͜ʖ ͡°) ). Chúng được thiết kế đơn giản với màu trắng và có vẻ rất mỏng. (Unk: main 18 r chả lẽ m muốn mấy đồ đó phải thô ráp:)) )
“Oh,uh cảm ơn. Tôi vẫn không quen mặc kiểu quần áo lót này.” (Unk: ko quen thì thả rông đê )
Minoa-san, cảm ơn cô vì đã giúp tôi hình dung được đống này. Có vẻ như đây là điều ít nhất mà tôi có thể tin tưởng các maid làm cho tôi. Đa phần là vì họ biết rõ về những thứ đồ này. (Unk: tại sao thg này 18 tuổi r mà trong sáng thế ???)
Tôi không thể nào biết cách sử dụng thứ này. Nói thật, đáng lẽ ra, nó sẽ không tốn nhiều thời gian thế này nếu tôi không bối rối trong việc phân biệt viền ren của pantsu. Chưa kể đến việc tôi chưa bao giờ quan tâm tới chúng ở thế giới cũ. Nhưng việc phức tạp nhất vẫn là bra.
“....Uh, thực sự thì…, tôi phải mặc như thế nào đây?”
“Oh? Ngày chưa từng dùng thứ này sao Seiren-sama? Cho dù là với bộ ngực đó?”
“Thôi được rồi. Đầu tiên ngài cần cho hai dây vào vai và đảm bảo không dây nào bị xoắn hoặc mắc vào khoá.”
Là một thằng đàn ông, tôi chưa bao giờ phải lo nghĩ về khoản này. Tôi chả có lí do gì để mặc bra ở thế giới cũ. Vì trước đó, ngực tôi cũng không to và phát triển đến thế này. Tôi chưa từng có thứ gì nặng như thế này ở trên ngực. Tôi cũng chẳng hiểu được những gì con gái phải chịu đựng. Nhưng giờ thì khác rồi, tôi đã hiểu và nó cũng thành vấn đề mà tôi cần đương đầu. (Unk: chú m lo nghĩ mới là chuyện lạ ( ͡° ͜ʖ ͡°). )
“Uh,tôi làm vậy đúng chưa??”
“Tuyệt vời. Trông rất vừa vặn”
Ngực của tôi vừa vặn, thoải mái nằm trong cái bra. Trong khi Oriza-san đi tới đầu kia của bồn tắm và bắt đầu dọn dẹp, Minoa-san chăm chú với đống quần áo và trầm trồ trước việc tất cả đều vừa vặn với tôi một cách lạ thường.
Oriza-san cầm một cây gậy sắt và mở cái cửa sổ nhỏ mà lúc trước tôi thấy. Vậy ra, đó là cách cánh cửa đó hoạt động. Với sự hỗ trợ của hai người, tôi cuối cùng đã mặc được chiếc bra. Hi vọng từ mai tôi có thể tự mặc chúng. Nhưng nếu không thể thì cũng luôn có bọn họ ở bên và giúp đỡ.
Tiếp theo, cô ấy mang ra một bộ váy màu xanh hơi rộng và mặc nó lên người tôi. Tôi phải mặc bộ váy này bằng cách bắt đầu kéo nó từ dưới chân lên, sau đó đóng chặt các nút ở phía sau lưng và dùng đai quấn quanh bụng tôi như là một bộ kimono. Woah, nó hơi khó chịu khi tôi cử động. Tôi nên làm quen dần với việc này
“Ngài có cảm thấy dễ chịu không.”
“Tôi vẫn chưa quen với quần áo kiểu này lắm và có lẽ cái đai bị thắt hơi chặt.”
Minoa-san hỏi tôi về mức độ thoải mái trong khi tôi bận rộn với những cái cúc trên phần tay áo. Ngạc nhiên trước câu trả lời của tôi về chiếc đai, cô ấy nhìn tôi với ánh mắt mang đầy vẻ hối lỗi.
“Tôi rất xin lỗi nhưng tất cả đống quần áo là của ngài và thật bất ngờ khi ngài không biết những loại này.”
“Yeah, tôi chưa bao giờ lo lắng về chiếc đai khi còn ở thế giới cũ. Xin lỗi nhé, tôi cần thời gian để làm quen với nó.”
Thực ra nó không chỉ là vấn đề cái đai, eo của tôi có thể chịu được kể cả khi thắt chặt hơn. Tuy nhiên ở thế giới cũ, tôi cũng chả bao giờ mặc loại quần áo này. Có lẽ tôi không nên nói như vậy vì Minoa-san có biểu hiện thất vọng vì cô ấy đã bỏ rất nhiều công sức cho bộ trang phục này và nó thực sự là bộ váy đẹp. (Unk: eo con kiến hả ae).
“Seiren-sama, xin hãy ngồi xuống để chúng tôi có thể đeo giày cho ngài.”
(Unk: phục vụ từ A-Z izz real -_-)
Bây giờ cái bồn tắm đã được dọn sạch và tôi được chỉ tới một cái ghế gỗ gần đó. Có vẻ như Minoa đã chuẩn bị sẵn một đôi giày cho tôi. Đây cũng là một điều tôi cần phải cân nhắc vì cũ đã không còn vừa nữa. Như mọi thằng con trai khác, cỡ giày tôi đi là 26 nhưng bây là khoảng 24 hoặc bé hơn.
(Unk: đơn vị số đo ở đây là nhật nhé 26 = 8,5 nam = 10 nữ theo như US còn VN t ko biết, t đi tận 46 cơ -_-)
“Đôi giày này có vừa với ngài không?.”
“Tôi xin lỗi, tội không biết chính xác cỡ giày của tôi.”
“Để tôi giúp ngài.”
Không hề bị bất ngờ trước thông tin đó, Minoa-san lấy đôi giày ra khỏi chiếc hộp. Tôi không thể đánh giá được xem đôi giày có vừa hay không chỉ qua việc nhìn chúng. Đôi giày có vẻ cùng bộ với bộ đồ, ít nhất là dải ruy-băng trên đó có chung thiết kế. Tôi đến và ngồi xuống ghế.
Dù sao thì đây thực sự là minh chứng cho việc cô ấy là một maid đầy tài năng, bởi vì…..
“......WOW, nó vừa khít luôn!!”
(Unk: t ước t có maid như thế này, khỏi phải mất công chọn giày đi 3 ngày ko đc đôi giày vừa chân -_-)
“Các ngón chân của ngài có thoải mái không?”
“Yub, tôi không chắc chắn về việc đi lại xung quanh, nhưng bây giờ thì ổn. Cảm ơn cô.”
“.....”
“Tôi sẽ cho cô biết nếu như có chuyện xảy ra.”
Sự thật, chân tôi hoàn toàn vừa vặn nằm trong đôi giày này, chúng không quá chật. Đế giày hơi cứng nhưng điều đó vẫn không đáng kể, tốt hơn là đi chân trần. Giày cao gót cũng là thứ tôi cần làm quen dần. Đoạn ruy-băng mềm mại được quấn quanh mắt cá chân tôi để cố định. Trông đôi giày trắng thực sự rất đáng yêu.
“Seiren-sama, chúng ta nên về phòng thôi. Alica sẽ đến phòng của ngài để chuẩn bị bữa ăn.”
“Được thôi.”
“Vâng.”
Oriza-san và Minoa-san đã giúp tôi rất nhiều trong ngày hôm nay. Họ thực sự giúp tôi thích nghi với việc trở thành một người con gái. Tôi cẩn thận suy nghĩ về vấn đề này và đứng dậy khỏi cái ghế.
Còn tiếp...
=======================
Góc tán nhảm
Unk: thề, dịch chap này nó xoắn não quá anh em à phụ kiện của chị em thật là bá đạo không biết tả sao :))
Sainu: Tội thanh niên :v
Gab : Nghe nói chap này nó cứ ( ͡° ͜ʖ ͡°)