Buổi tối, ngay cái hôm tôi trao lại cuốn sổ tay cho hoa khôi của trường, tôi vẫn đi làm công việc bán thời gian như mọi khi.
Kể từ lúc nhận việc tới giờ, trải qua bao nhiêu lần chỉ bảo, song ấn tượng của tôi về Hiiragi-san cũng chẳng thay đổi gì ráo: Vẫn là một cô gái khó gần và luôn luôn tỏ ra lạnh lùng.
Thế mà, mỗi khi chỉ dẫn cho tôi, cô ấy lại rất tốt bụng và tử tế. Hơn nữa, hễ mỗi lần tôi thắc mắc chuyện gì, cô ấy không hề tỏ vẻ bực bội mà ngay lập tức giải đáp cho tôi. Vậy nên tôi cho rằng, cô ấy là một người rất tử tế từ tận đáy lòng.
Cổ luôn phụ giúp tôi mỗi khi tôi gặp rắc rối, và mặc dù chưa hiểu vì sao, nhưng từ lúc nào tôi đã có thiện cảm với cô ấy.
[Hiiragi-san!]
[Có chuyện gì sao?]
[Cảm ơn cậu đã giúp đỡ mình ngày hôm nay.]
[...Mình đã làm gì à?]
Sau khi kết thúc công việc làm thêm ngoài giờ, tôi đã gửi một lời cảm ơn đến Hiiragi-san, thế mà nhìn cô nàng như kiểu chẳng rõ đối phương đang muốn nói cái gì, và nghiêng đầu tỏ vẻ nghi hoặc.
Chắc đối với cổ thì chuyện đó chẳng nhằm nhò vào đâu.
Khả năng của cô ấy là luôn đối xử tử tế với người khác đến mức chẳng hề hay biết mình đang tỏ ra tử tế với họ, và điểm đó ở cô nàng làm tôi cảm thấy ngồ ngộ.
[Khi mình còn chưa biết xử trí ra sao với một khách hàng tới đây hôm nay, cậu đã tiếp quản và làm việc đó thay mình mà.]
[,,,À, đúng là có chuyện đấy thật. Mà cậu đừng bận tâm, dù gì đó cũng là việc của mình.]
Hiiragi-san trông có vẻ hài lòng với câu trả lời của tôi. Dường như mấy vấn đề phát sinh kiểu này với cô ấy lại quá tầm thường đi. Thế nên cô mới đáp lại tôi bằng một câu rất ngắn gọn.
[Nhưng mà mình không thể dừng bận tâm đến nó! Cậu có vấn đề gì cần giải quyết không? Có thể tớ giúp cậu được đó.]
Không riêng gì lần này, cô ấy đã giúp đỡ và cứu vớt tôi không biết bao nhiêu lần mà kể, từ lúc còn là tay mơ cho đến khi đã quen với công việc. Không tài nào tôi lại không đáp lại một thứ gì đó cho cổ, sau mọi sự chăm sóc mà cô ấy dành cho tôi.
Tôi nói vậy, không phải vì muốn được đồng ý.
Hiiragi-san có thể bác bỏ lời đề nghị của tôi tùy thích, song tôi chỉ muốn cô ấy biết rằng tôi mang ơn cô ấy rất nhiều.
Nhỡ cô ấy có từ chối, thiết nghĩ tôi sẽ mua ít đồ ngọt từ một cửa hàng có tiếng để tặng cổ, ai dè tôi lại nhận được một câu trả lời ngoài dự tính.
[...Vậy thì, cậu giúp mình một chuyện được không?]
============================================================