Vài ngày sau cuộc đi săn, chúng tôi đã quét sạch từng con nai một ở xung quanh đây rồi.
Số lượng thì rơi vào khoảng 20.
Dù bọn tôi không có ý định diệt sạch chúng, nhưng tụi tôi không còn nhìn thấy bất kỳ con hươu nào ở xung quanh nữa.
Có lẽ chúng đã nhận biết nơi ẩn náu là một chỗ nguy hiểm nên đã di chuyển đến địa điểm khác.
Tại hòn đảo này, nguyên liệu thô từ bọn hươu là tốt nhất.
Cho dù là thịt hay lông, tất cả đều có chất lượng cao hết.
Thịt hươu dễ ăn, và ngon hơn cả thịt lợn rừng lẫn thịt thỏ.
Thịt lợn rừng có mùi rất đặc trưng, nhưng hươu lại có mùi nhẹ hơn.
Bọn tôi có thể nướng chúng lên liền, mà không cần phải chuẩn bị quá kỹ càng.
Lông của hươu rất hữu ích trong việc làm quần áo mùa đông, cùng với những đồ vật khác nữa.
Bọn tôi thì dùng lông hươu để phủ lên tấm đệm.
Tại vì bọn tôi có những chiếc áo khoác lông để giữ ấm rồi.
Đến cả xương cũng có công dụng của nó.
Bọn tôi có thể dùng chúng để làm nước dùng cho súp. Tương tự với Tonkotsu.
Lợn rừng cũng có thể làm như thế, nhưng xương lợn rừng lại có mùi khá nồng khi nấu.
Nước súp được làm từ xương hươu có bị béo ngậy và tốt cho dạ dày.
Xương hươu còn có thể dùng làm mục đích khác nữa.
Ví dụ, ta có thể biến phần xương thành lưỡi câu nếu biết cách xử lý nó.
Người thời Yahoo và Jomon cũng dùng xương động vật làm lưỡi câu.
Chúng tôi vẫn đang dùng số móc câu mà tôi có mang theo, nhưng giờ thì sắp hết rồi.
Vậy nên, bọn tôi sẽ xem xét việc biến xương hươu thành lưỡi câu trong tương lai.
Hơn nữa, chúng tôi còn có thể biến xương thành đồ trang sức, dù chuyện này sẽ không xảy ra đâu.
Trong quá khứ, người ta thường dùng xương động vật làm vòng cổ và những đồ trang sức khác.
◇
Chủ Nhật, mùng 3 tháng 11, trong lúc dùng bữa tối.
Bọn tôi đang tận hưởng thức ăn khi ngồi cạnh bên đống lửa như thường lệ.
Vì đã đi săn hươu cho đến tận tối, nên thực đơn của tối nay cũng là hươu nốt.
「Nếu biết hươu có vị ngon như thế này thì tớ đã đi săn chúng từ lâu rồi.」
Arisa nói trong khi uống súp.
Trong súp có thịt hươu đã được thái mỏng.
Những món khác thì được ăn kèm với rau rừng có mùi thơm nồng.
「Tớ hiểu cảm giác của cậu mà. Nhưng, cậu có thực sự muốn dùng súp nóng trong những tháng ấm hơn không?」
Tôi vừa nói vừa cười
Bây giờ đã là tháng 10, nên nhiệt độ hơi thấp.
Vậy nên, cảm giác thật tuyệt khi được dùng súp nóng. Nhưng vào mùa hè thì lại không.
「Cậu nói đúng.」
Arisa tiếp tục ăn, rồi lại xin thêm phần mới.
Eri vui vẻ nhận lấy cái bát, rồi cho đầy súp vào.
「Giờ thì đã có da hươu rồi, nên chúng ta đã có thêm cách để bảo vệ bản thân khỏi cái lạnh.」
Meiko nhồi thịt hươu cùng với rau vào miệng.
Thịt hươu chỉ dùng mỗi muối làm gia vị nên khá là đạm bạc.
Khuôn mặt cô ấy lộ rõ vẻ hạnh phúc khi nhai thịt một cách ngon lành.
「Việc phòng lạnh trông có vẻ ổn rồi, tất cả là nhờ công sức của nhóm thủ công cả. Trừ khi cái lạnh đạt đến cực độ, thì chúng ta sẽ không thể chết rét được. Kho lương thực thì vẫn tốt như mọi khi, và chúng ta còn vừa bổ sung thêm vỏ sò nữa. Có lẽ chúng ta sẽ thử cái này trước khi mùa đông đến.」
「Chúng ta thử gì cơ?」
「Vượt biển để qua hòn đảo khác.」
「「「「!!?」 」 」 」
Mọi người đều đang ra vẻ thắc mắc.
Lời nói của mình khiến họ ngạc nhiên vậy sao?
Tôi mỉm cười.
「Chúng ta đã cải tiến con thuyền đánh cá mà Yoshiokada thiết kế và hiệu suất của nó cũng đã tăng lên, đúng chứ?」
Trước đây.
Tại thời điểm đó, khi đóng con thuyền đánh cá, mấy cái cánh buồm gần như chỉ để trưng bày.
Không bắt gió, và phần lớn lực đẩy đều đến từ mấy cái mái chèo.
Những cải tiến kia cho phép con thuyền hoạt động như là một cái thuyền buồm.
「Vậy nên tớ nghĩ chúng ta nên thử một lần, để xem sẽ đi được bao xa.」
Tôi cảm thấy một ý chí kỳ lạ đến từ hòn đảo này.
Nó như thể có ý chí của riêng mình, từ chối bất cứ ai muốn rời khỏi hòn đảo này.
Hòn đảo và môi trường sống rất dễ chịu. Nhưng khi cố gắng rời đi thì tất cả sẽ thay đổi.
Gió mạnh, sóng dữ, tất cả đều muốn cản trở bọn tôi.
Chúng tôi đã thử nhiều lần rồi, nhưng lúc nào cũng gặp khó khăn.
Bọn tôi dường như không thể chạm đến hòn đảo phía bên kia.
「Một khi sang đông, nhiệt độ nước biển sẽ giảm xuống, sẽ rất nguy hiểm đấy. Vì vậy chúng ta nên thử khi vẫn còn đang là tháng 11. Có ai phản đối không?」
「Tớ đồng ý.」
Karin là người đầu tiên lên tiếng.
「Nhưng những ai sẽ đi? Chúng ta không thể cho tất cả mọi người lên thuyền được, đúng chứ?」
「Chỉ vài người đi thôi. Sẽ là Yoshiokada, Muscle và tớ. Tớ sẽ là đầu tàu, Muscle sẽ chèo mái chèo. Và Yoshiokada sẽ là người tự mình trải nghiệm cái vùng biển dữ dội đó.」
「Hiểu rồi.」
Sau đó, mọi người đều lên tiếng chấp thuận cả.
Không ai phản đối. Vậy nên, bọn tôi đặt mục tiêu là giữa tháng 11 sẽ bắt đầu thử thách.
◇
Vào ngày hôm sau.
Ngày thứ 111 ở thế giới khác.
Khi chúng tôi chuẩn bị làm việc vào buổi sáng, thì nhóm thủ công có thông báo.
Meiko phát biểu với tư cách là người đại diện.
「Tớ đã làm vài cái bình nước bằng tre, cậu nghĩ thế nào?」
「「「Ohh!!」」」
Bọn tôi đều rất bất ngờ.
Một bình nước có thể bày bán, ngay cả là ở thời hiện đại.
Một cái bình nước đơn giản làm từ tre.
Phần duy nhất cần sửa đổi là cái miệng bình mà thôi.
Phần miệng sẽ có hình tròn, và chỗ để uống sẽ được cắt thành hình chữ V.
Còn lại thì chỉ cần tạo lỗ để xỏ dây, và làm thêm nắp để tăng sự tiện dụng.
Tuy nhiên, điều đó khá là khó khăn.
Xử lý tre cần có sức bền, nếu không thì sẽ rất dễ trượt tay.
Vây nên phải thật cẩn thận khi dùng lực lên tre.
「Đúng như mong đợi từ Meiko.」
「Người nảy ra ý tưởng này là Sofia.」
「Nhưng Meiko là dẫn đầu việc này mà.」
Những thành viên trong nhóm thủ công gồm chị em Asakura và Sofia.
Sofia là người nảy ra những ý tưởng.
「Bây giờ thì, Amane sẽ không cần phải làm một cái bình hồ lô mới.」
Amane quỳ xuống trước Sofia, và nhận lấy cái bình nước bằng cả hai tay.
Trông như thể một hiệp sĩ được nhà vua trao gươm báu vậy.
Dù sự thật thì đó chỉ là một cái bình nước.
「Thật ra thì, còn có những thứ khác ngoài bình nước, nhưng phải đến tôi nay mới biết được nha.」
Meiko nháy mắt.
Hinako và Sofia gật đầu mà tự hào.
Trông họ có vẻ tự nhiên.
「Vậy thì, tớ mong lắm đấy」
「Chúng tôi nhận bình tre từ nhóm thủ công, rồi đi ra ngoài làm việc.」