Ngày thứ 34. Thứ tư, ngày 21 tháng 8.
Bọn tôi đang bố trí nhiều người để chuẩn bị cho việc trồng lúa.
「Hôm nay, bọn mình sẽ làm đất canh tác và đi tìm cây lúa.」
Sau bữa sáng, tôi đưa ra chỉ dẫn ở bên trong nơi ẩn náu.
「Đầu tiên là việc làm đất. Arisa, Karin, Tanaka, Muscle Takahashi, và Kageyama sẽ lo liệu. Karin biết cách làm cụ thể nên hãy nghe theo chỉ dẫn của cô ấy.」
「Uhyaa, ở đây toàn là con trai.」
Arisa ngạc nhiên.
「Để làm đất canh tác cậu cần cả sức mạnh lẫn sức bền. Tớ thấy cậu khỏe như con trai vậy. Cậu không muốn điều đó ư?」
「Oh, thật á?」
Tôi gượng cười và nói "Còn một chuyện nữa."
「Tớ cảm thấy có lỗi nếu chỉ có Karin tại đó.」
「Nghĩa là, tớ ở đây để giữ cho Karin không bị loại ra chỗ khác?」
「Chính xác!」
「Ác quá đấy~ Nhưng không sao, tớ sẽ giữ an toàn cho Karin.」
Tôi không nói ra, nhưng cũng để nâng cao tinh thần cho đám con trai nữa.
Sự tươi vui của Arisa rất nổi tiếng con trai thích.
Không phải là yêu, giống một tồn tại được gọi là Idol hơn.
Nếu ở gần Arisa, tôi chắc chắn đám con trai sẽ trở nên phấn chấn hơn.
「Gufufu, Nikotama-dono, Niimi-dono, rất hân hạnh.」
「Tanaka, cậu bình thường trở lại rồi! Cậu cuối cùng cũng nhận ra tớ tốt hơn Eri rồi ư? Hey~ Hey~.」
Vì vài lí do nào đó mà Arisa khóa đầu Tanaka.
Tanaka cảm thấy hạnh phúc vì mặt của cậu ta đáng ép vào ngực của Arisa.
Kageyama, Muscle, và Yoshi Okada lẩm bẩm "Ghen tị thật."
Bọn họ đều hứng lên rồi.
「Kế tiếp là thu thập cây lúa, sẽ là công việc của Mana, Eri, Yoshi Okada và Hinako.」
「Tớ không phiền đâu, nhưng mà bọn mình tìm cây lúa ở đâu?」
「Tớ sẽ chỉ đường cho. Tớ đã tìm thấy cây lúa cạn.」
「Đúng như mong đợi từ Shinomiya-san.」
Hinako đang vỗ tay.
Tôi ngạc nhiên nhìn vào Hinako.
Rồi, Hinako đỏ mặt, cúi đầu xuống.
「Cây lúa cạn, là gì vậy?」
Mana hỏi.
「Cậu thấy đấy, nó là...」
Khi tôi định trả lời, Eri chen ngang vào.
「Nó có nghĩa là lúa nương.」
Và nói.
「Cậu biết chúng ư?」
「Cái này có trong bài test kanji hồi năm 2 đó. Viết là Lúa (稲) trồng trên đất liền (陸) đúng chứ? Hồi đó chữ lúa cạn (陸稲) này đáng lẽ đọc là RIKUTOU mà tớ viết nhầm thành RIKU-INE. Nên tớ nhớ tới giờ đấy. Nghĩa của nó thì tớ cũng tra luôn từ lúc đấy rồi.」
「Ra là vậy.」
Trường bọn tôi mỗi năm đều có bài khảo sát chất lượng.
Gồm Kanji, Tiếng Anh, còn những bài kiểm tra khác thì tôi không biết nhiều lắm.
Nhân tiện thì, điểm tôi thấp lắm.
「Các cậu sẽ đi thu thập cây lúa.」
「「「Rõ.」 」 」
「Mana, nếu có thể, cậu có thể yêu cầu bọn khỉ làm mới chỗ bẫy được không? Mấy cái bẫy thỏ và bẫy sập đang bị bỏ mặc đấy.」
「Không sao cả.」
「Là sao?」
「Bọn khỉ có thể tự thân làm mới mấy cái bẫy rồi. Tớ cũng đã dạy cho chúng cách xử lý đám thỏ nên cũng không cần phải chỉ cho chúng nữa.」
Mana nhìn vào Hinako.
「Hôm trước, chị đã đưa cho Hinako-chan một ít da thỏ đúng chứ? Rita và cả đám khỉ đã lột da và mang tới đây đó.」
「Bọn chúng đáng kinh ngạc thật đấy.」
Tôi chả có cửa mà so với đám khỉ.
Và cả Rita, cái thứ đã tè lên mặt tôi.
Trước đó, tôi cứ ngỡ nó là một con khỉ chết tiệt, nhưng giờ nó có thể làm rất nhiều việc.
「Vậy thì, hãy yêu cầu bọn khỉ làm như thường lệ nhé.」
「Hiểu rồi.」
Giờ chỉ còn lại Sofia, Meiko và Amane mà thôi.
「Sofia và Meiko hãy tiếp tục làm việc thủ công. Meiko của cứ tập trung vào chuyên môn của mình. Và Sofia, cậu có thể làm bất cứ thứ gì mình muốn, dựa vào tình hình bên trong nơi ẩn náu.」
「Rõ!」
「Đương nhiên rồi.」
「Amane, bọn mình sẽ đi bắt một con vịt.」
「Đã hiểu.」
Nghe lời chỉ dẫn của tôi cho Amane, Eri bất mãn nói.
「Tớ không có kinh nghiệm trong việc làm vịt?」
「「Cậu không phải lo về việc xử lý vịt đâu.」 」
Amane và tôi đồng thanh nói.
「Amane có thể sơ chế bọn vịt ư?」
「Ít nhất, tớ có thể làm cho chúng ăn được.」
「Kĩ thuật đó cậu cũng học được từ khóa huấn luyện chiến đấu à?」
「Ừm.」
「Đúng như mong đợi từ một chuyên gia chiến đấu.」
Amane gật đầu và nói "Không có vấn đề gì đâu."
「Không có vấn đề gì về việc xử lí cả. Nhưng, bọn mình không bắt vịt vì lí do đó.」
「Thật hả.」
「Thật ra thì, mình sẽ thả mấy con vịt ra chỗ cánh đồng. Chúng sẽ ăn cỏ và mấy con sâu bệnh, đất cũng trở nên tốt hơn mà không cần có hóa chất. Đó được gọi là chăn nuôi vịt.」
「Có thể dùng vịt cho việc đó ư? Tuyệt thật đấy.」
「Hokage-kun chắc là biết rất nhiều nhỉ.」
Karin nói.
「Chỉ là mấy thứ liên quan đến kĩ năng sinh tồn thôi.」
「Sau khi mùa màng kết thúc thì bọn mình sẽ làm gì với lũ vịt?」
Meiko hỏi.
Tôi đáp lại ngay lập tức.
「Ăn thôi.」
「「「「Biết ngay mà.」 」 」 」
Eri lẩm bẩm "Tớ thật sự cảm thấy tiếc cho chúng."
Không có nghĩa là cô ấy nói "Không ăn chúng."
Cô ấy biết thế giới này không có như thế.
「Mọi người không phản đối gì với vai trò của mình chứ?」
Mọi người gật đầu.
「Tốt, vậy thì làm việc nào!」
Bọn tôi rời khỏi nơi ẩn náu dưới tiết trời quang đãng và sáng sủa.
◇
「Ahn~ Ahn~ Ahn~ Đó~」
Một giọng nói dâm dục vang vọng khắp hang Asakura.
Đó là giọng của Amane.
Cô trần truồng, dang rộng hai chân ra, nằm trên nền đá lạnh.
「Chơi trần đúng là rất tuyệt vời.」
Tôi đang nằm trên người Amane.
Còn dương vật của tôi thì ở 'bên trong' của cô ấy.
Bây giờ bọn tôi đang nghỉ ngơi một chút, vì còn nhiều thời gian để bắt vịt mà.
Tôi di chuyển hông lên xuống hết lần này đến lần khác.
Cây gậy dài 20cm đáng tự hào của tôi đang không ngừng nghiền nát tử cung của Amane.
「Tớ cũng muốn 'vui vẻ' hơn nữa, nhưng sắp đến lúc xuất tinh rồi.」
Amane dùng tay bịt tai lại.
Rồi, cô làm rối bời mái tóc của mình.
「Aaah, đúng! Chỗ đó!!」
Amane thè lưỡi ra như một con cún.
Tôi ngậm lấy lưỡi cô và liếm.
「Tớ bắn vào bên trong đây.」
Tôi vừa nói vừa đưa hông mạnh hơn.
Amane ngây ngất gật đầu.
「「Haa, haa, haa...」 」
Hai người bọn tôi đều thở gấp, tôi sắp xuất tinh rồi.
Âm hộ của Amane thắt lại ngay lúc đó.
Cô ấy đồng thời đưa tay chân ra bám chặt lấy tôi.Tôi có thể cảm nhận được rằng, cho đến khi tôi xuất tinh thì cô ấy sẽ không buông ra đâu.
「Uuuu!!!」
Tôi đã 'ra' rồi.
Một đống tinh dịch đi vào sâu bên trong âm hộ của Amane.
Sức lực trong cơ thể tôi, cơn mệt mỏi đang tích tụ, và tất cả ham muốn giấu kín đều được giải phóng.
「Tớ vẫn chưa thấy đủ.」
Tôi trao cho Amane đang đầm đìa mồ hôi một nụ hôn, rồi bú vú của cô ấy.
Tôi rút dương vật của mình ra trong khi bú đầu ti đã cương cứng của cô.
Nó đã hoàn toàn cương lên trước đó, nhưng giờ chỉ còn lại một phần ba kích thước trước kia.
「Phew...」
Bọn tôi nằm yên một chút sau khi xuất tinh.
Rồi, cơn buồn ngủ rũ rượi đang tấn công tôi.
Vào lúc đó, tất cả dục vọng trong tôi đã biến mất.
Tôi bật chế độ hiền nhân.
「Bọn mình không thể ngủ bây giờ được, vẫn còn phải đi bắt vịt mà.」
Tôi đứng dậy và mặc quần áo vào.
Thật tồi tệ, tôi thậm chí còn không nói về việc chăn gối với cô ấy.
May mắn thay Amane cũng đồng ý với tôi.
「Cậu nói đúng.」
Amane nói và theo sau tôi.
Bọn tôi mặc lại số quần áo mà chị em Asakura đã làm, giờ đang nằm vương vãi trên đất.
Amane mang quần lót, váy, áo sơ mi và áo choàng Kanto vào.
Còn tôi thì, cũng như Amane nhưng chỉ thay váy thành quần.
「Tuyệt vời thật đấy, Shinomiya Hokage.」
「Tương tự như vậy.」
「Vậy thì, tớ sẽ chỉ chỗ đám vịt cho cậu.」
「Được rồi.」
Tôi di chuyển ánh mắt của mình, và nói "Nhưng trước tiên…"
Tôi chuyển ánh mắt từ khuôn mặt xuống đùi của Amane.
「Amane, chân của cậu.」
「Chân? Oh.」
Cô ấy đã nhận ra.
「Tớ đã cho cậu thấy sự bất cẩn của mình rồi.」
Tinh dịch của tôi đang chảy xuống đùi của Amane.
Hầu hết chúng đều nằm trong âm đạo của Amane, nhưng có một số đã chảy ra ngoài.
Amane dùng tay vét đi và liếm hết chúng.
「Đi thôi.」
「Ừm.」
Nghỉ ngơi xong rồi, nên đi bắt vịt nào.