Sau khi lấy số đo xong. Tôi đi một vòng và quan sát xung quanh.
Đầu tiên, tôi đi về phía bắc của cái hang, nơi chị em Asakura tỉnh dậy.
Lần này, tôi có mang theo một số công cụ.
Một con dao sinh tồn treo ở hông. Rồi, một cái bật lửa trong túi.
Một chai nước và một cái gùi làm bằng tre mang ở sau lưng.
Bên trong cái gùi, là cây xẻng được tôi làm bằng đá và gậy gỗ.
Tôi đang tập trung nhìn dưới mặt đất.
Tốc độ rất quan trong. Nhưng tôi cần đề phòng, nên không thể bỏ qua một điều nào cả.
Tôi có thể biết được bọn động vật đã làm gì thông qua cỏ và những cành cây mà chúng làm gãy.
Nó cũng cho tôi biết kích thước sơ bộ của chúng
Như là một con hổ, thỏ, hoặc là con người.
「Nhóm Sumeragi có lẽ đã hành động rồi.」
Không có dấu chân nào mới ngoài của chị em Asakura khi họ tỉnh dậy và đi về phía cái hang.
Chỉ là dấu vết cũ nên tôi không cần bận tâm về cái này.
Reito và nhóm của cậu ta đến chỗ bọn tôi vì quả bom khói mà tôi dùng.
Nghĩa là, tôi chỉ có thể tìm thấy dấu chân của chị em Asakura, không có thứ gì khác cả.
Cũng không có nhiều dấu chân động vật cho lắm.
Chỉ có một số loại nhỏ và của vài con thỏ.
Kể cả đó là thỏ, tôi cũng không thể chắc là chúng sống quanh đây được.
Nếu chúng sống ở gần đây, thì chắc hẳn phải có nhiều dấu chân hơn.
Tôi nghĩ bọn nó đang chạy thoát khỏi một con vật khác.
「Hoàn toàn trùng khớp với lời của Meiko nói.」
Trên đường đến hang của bọn tôi, cô ấy cũng không nhìn thấy nhiều động vật cho lắm.
Có thể Meiko đã thấy một vài con thỏ và một số loài động vật nhỏ, nhưng chỉ có thế thôi.
Những dấu vết còn lưu lại trên mặt đất đã minh chứng cho lời nó của cô.
「Tụi thỏ có vẻ như chạy về hướng đông.」
Như đã nói, đã có thứ gì đó xảy ra ở phía tây.
Khi chị em nhà Asakura đến cái hang, thì cũng đã có thứ gì đó đã di chuyển lại đây.
「Chờ đã, đây là...」
Tôi tìm thấy một ít quần áo đang làm dở trên đường vào một cái hang.
Có vẻ như họ đang cố gắng tạo ra một bộ từ cây gai dầu mà họ thu được.
Nhưng hình như họ bị anh em nhà Sumeragi làm gián đoạn, rồi họ cũng quên chúng luôn.
Thật lãng phí nếu vất chúng ở đấy, nên tôi sẽ mang về vậy.
Tôi bỏ chúng vào cái gùi tre rồi rời khỏi cái hang.
Theo vết dấu chân thỏ, tôi đi về phía tây tính từ cái hang của chị em Asakura.
Dấu chân động vật xuất hiện ngày càng nhiều.
Hầu hết là của bọn thỏ, nhưng cũng có của một số động vật lớn hơn.
「Cái này là của heo rừng.」
Tôi liếm mép.
Thịt heo rừng ỏ Nhật ăn không được ngon.
Thịt chúng có mùi, so với lợn nuôi và các loại gia súc khác thì chúng dai hơn nhiều.
Tuy nhiên, ngay tại thế giới này, thịt lợn rừng là cả một bữa thịnh soạn rồi.
Lượng thịt thiếu hụt đến mức khiến tôi muốn ăn cả một con rừng.
「Hmm, giờ tôi hiểu rồi.」
Phía tây của cái hang chị em Asakura ở và hướng bắc-tây bắc của nơi bọn tôi.
Tụi thỏ và lợn rừng đang sinh sống tại nơi đó.
Tôi cuối cùng đã thấy được vài loại động vật mà mình nhắc tới.
「Tôi muốn có cả lợn rừng lẫn cả thỏ.」
Vậy nên, tôi sẽ đi làm bẫy.
Đầu tiên, là bẫy dành cho lũ lợn rừng.
Chỉ là một cái bẫy đơn giản để bắt heo rừng.
Tôi đào một cái hố với cái xẻng trong tay, và đặt chông ở dưới phần đáy.
Sau đó, tôi vuốt nhọn chông, đủ để đâm thủng bất cứ thứ gì rơi vào hố.
Sau khi đặt chông xong, tôi che cái lỗ lại và ngụy trang cho nó.
Rồi, tôi đặt một ít thức ăn mà lũ heo rừng thích lên, và cái bẫy đã được hoàn thành.
「Nếu có thể, tôi muốn làm thêm bẫy nữa để tăng hiệu quả.」
Làm thì đơn giản đấy, nhưng mà nó tốn thời gian quá.
Nếu làm thêm cái này, tôi sẽ không có thời gian để làm bẫy thỏ và một số việc khác nữa.
Nên, giờ tôi sẽ đi làm bẫy thỏ.
Có hai loại bẫy thỏ.
Đầu tiên là loại bẫy thòng lọng.
Nếu có dây, thì làm một cái sẽ dễ thôi. Nhưng hiện tại thì tôi không có.
Cái còn lại là bẫy sập.
Là một cái bẫy đơn giản, sử dụng sức nặng của đá và vài cái cành cây.
Đầu tiên, chuẩn bị ba cái cành cây. Đặt hai cái thành hình chữ thập.
Cái cành nằm ngang nên để thấp một chút để bọn thỏ có thể đụng vào.
Sau đó, bỏ cành thứ ba từ cành ngang lên tới đầu cành dọc.
Nhìn từ xa nó sẽ trông như số '4' vậy. [note38466]
Rồi, đặt một vật nặng lên theo phương chéo.
Bây giờ, chỉ càn con thỏ đụng vào cành cây. Nhánh cây sẽ bật ra, và rồi vật nặng sẽ rơi xuống.
Vậy nên con thỏ sẽ bị kẹt dưới hòn đá.
Nếu có đủ vật liệu, thì rất dễ để làm ra một cái bẫy sập như vậy.
May thay, ở đây có một đống đá nặng nên tôi đã làm rất nhiều.
「Quay về trước khi trời tối nào.」
Tôi khảo sát một chút trước khi trở lại.
Lần này, tôi đi chuyển từ cái hang của chị em Asakura đến phía đông.
Tôi định hái một ít nấm trên đường đi, nhưng không có thời gian để làm việc đó.
Phía đông có rất nhiều dấu vết của động vật-Hmm? Đó là...
Tôi nhìn thấy một nhóm người mang đồng phục trường học trước mặt mình.
Một nhóm chỉ toàn là con trai, trong đó có cả Sumeragi Byakuya.
「Bọn họ đang tới để tấn công tụi mình ư?」
Độ cảnh giác được nâng cao, nhưng có vẻ tôi đã sai.
「Họ đang chiến đấu với thử gì đó?」
Byakuya trông có vẻ sẽ không di chuyển khỏi chỗ đó.
Hầu hết họ đều có giáo gỗ được vuốt nhọn, và đang chọc vào thứ gì đó.
「Thứ đó là gì vậy nhỉ?」
Tôi quyết định tiến lại gần, dù biết chuyện đó nguy hiểm cỡ nào.
Tôi nấp vào một bụi cây và tiến lại gần, chắc rằng họ không thể thấy mình.
Tôi đã hiểu chuyện gì đang xảy ra rồi.
「Ồ, thật ư?」
Đó là một con hổ.
Họ đang chiến đâu với một con hổ.
Có lẽ đó là con hổ mà bọn tôi đã đuổi khỏi hang động.
Byakuya và nhóm của hắn bao vây con hổ, nên nó không di chuyển được.
Tuy nhiên, nhóm của Byakuya không thể kết thúc cuộc chiến được.
「Này! Nhanh đâm nó đi!」
Byakuya ra lệnh một cách hách dịch.
Đám người đi theo hắn ta đang quan sát, trông có vẻ kinh hãi.
Nhưng những người nhận lệnh đánh con hổ còn kinh sợ hơn.
「Hiểu rồi.」
Có vẻ như nhóm vỉa Byakuya có một hệ thống phân cấp.
Byakuya và những người theo chân hắn ta là cấp trên, còn những người còn lại là đám lâu la.
Đám lâu là đang gặp nguy hiểm vì đang phải chiến đấu với con hổ.
「B-Byakuya-kun! Thịt hổ không ngon đâu. Hay là bọn mình dừng lại đi!」
Một trong số những người đang chĩa giáo vào con hổ nói.
Tôi nhớ mặt của cậu ấy, học cùng khóa nhưng tôi lại không nhớ tên.
Vì bọn tôi không học cùng lớp.
Là một otaku nên cậu ta thuộc tầng lớp thấp nhất trong đám đó.
「Ngưng phàn nàn và tiếp tục đâm nó đi.」
Byakuya đá vào lưng của cậu ta.
「Uwaaaaa!」
Cậu trai otaku nhảy khỏi vòng người và lao về phía con hổ.
Con hổ đối diện với cậu ta.
「Guoooo!」
Con hổ gầm lớn và đánh ngã cậu ta.
Sau đó, nó gầm lên khi đang ở trên người cậu ta.
Cậu otaku chọc cây giáo trong tay vào miệng con hổ.
Cậu ấy đâm nó một cách luống cuống, nhưng cũng không tệ chút nào.
「Đến lúc rồi! Nhanh lên và giết nó.」
Byakuya ra lệnh.
Với việc đó, vòng người thiếu quyết đoán bắt đầu di chuyển.
Tất cả đều giương giáo lên với đôi mắt đẫm lệ.
「Guooo!」
Con hổ bị đâm chết ngay tức khắc.
「Đúng vậy, con người là sinh vật đứng trên đỉnh thế giới này!」
Byakuya hét to chiến thắng của mình.
Chỉ có những người đi theo cậu to reo hò.
Những người còn lại ngã xuống ngay tại chỗ, thở hồng hộc.
「Chuyện này diễn ra sớm hơn tôi mong đợi.」
Byakuya đã đánh bại được một con hổ nên cậu ta không có lí do gì để sợ bãi bọn tôi cả.
Thời điểm này cuối cùng cũng tới.
「Mình cần phải nhanh chóng hơn nữa.」
Tôi rút khỏi nơi này và quay trở lại hang động.