「Lâu lắm rồi chúng ta mới làm việc cùng nhau nhỉ?」
「Đúng vậy. Chắc cũng được khoảng một tháng rồi.」
「Có thể còn lâu hơn nữa. Rốt cuộc thì Hokage-kun có bao giờ mời tớ đâu.」
「Không phải là tớ cố ý làm thế. Ý tớ là, hôm nay cậu gọi tớ là "Hokage-kun" ư?」
「Chỉ khi tớ cảm thấy thích thôi.」
Shiori và tôi cùng nhau làm việc vào buổi sáng.
Không như những người khác, cô ấy là người duy nhất không có việc gì để làm.
Thế nên, tôi nhờ Shiori giúp mình.
Tôi mang một cái giỏ tre, còn Shiori thì cầm theo cái xô đất nung.
Đây là thói quen hàng ngày.
Kiểm tra trang trại, cánh đồng và mấy cái bẫy ở trên sông.
Bọn tôi đặt hai loại bẫy ở trên sông.
「Đây tuy là cái bẫy đầu tiên mà bọn tớ đặt, nhưng nó vẫn hoạt động rất tốt.」
Chúng tôi bắt đầu với chỗ bẫy tôm.
Đó là một cái hộp gỗ trông giống chai nhựa, nhưng phần miệng thì hướng vào trong.
Tôi đã làm nó bằng gỗ, nhưng ở Nhật thì họ thường dùng chai nhựa.
Một cái bẫy đơn giải để dụ cho đám tôm vào đường cụt.
Bọn tôi đã đặt vài cái bẫy tôm tại đây.
「Hôm nay cũng ổn đấy.」
Sau khi lấy cái hộp lên và kiểm tra, tôi thấy một vài con tôm càng xanh.
Lần này còn có một con cua bị mắc câu nữa.
「Đây, Hokage-kun.」
Shiori múc nước ở sông cho vào xô.
Cô ấy lanh lẹ đấy.
「Oh, cảm ơn.」
Tôi cho mấy con tôm vào cái xô.
Rồi đặt cái hộp lại xuống sông.
Nhưng tôi đổi ý, rồi ném cái hộp vào giỏ tre.
「Sao vậy?」
「Trời lạnh rồi, nên tớ nghĩ đã đến lúc thu bẫy.」
Độ lạnh của còn đảo vẫn thấp hơn so với Nhật.
Ngay bây giờ, dù đã là tháng 11, nhưng chỉ với hai, ba lớp áo thoáng khí thì bọn tôi vẫn ổn.
Tuy nhiên, nhiệt độ đang dần hạ thấp rồi.
Bọn tôi đã có đủ thực phẩm dự trữ.
Tôm cũng không bảo quản được lâu nữa.
Vậy nên, bọn tôi sẽ lại đặt bẫy khi mùa đông qua đi.
「Chúng ta không thể nguyên bẫy ở đó hả?」
Shiori tiếp tục hỏi.
「Ngay cả bây giờ, vài ngày cậu mới kiểm tra bẫy một lần, đúng chứ?」
「Ừm.」
「Tớ nghĩ sẽ không có vấn đề gì dù chúng ta để nguyên bẫy ở đó. Nếu để đó một tuần hoặc lâu hơn, ta sẽ bắt được nhiều hơn, đúng chứ? Nếu chỉ một tuần một lần thì chẳng phải sẽ ít việc hơn sao?」
「Không may thay, việc đó là không thể.」
「Tại sao?」
「Hầu hết chúng nếu bị bắt sẽ chết sau một tuần. Vì vấn đề vệ sinh nên không thể ăn mấy con đã chết được, chúng hết tươi sống rồi. Chúng ta vẫn thường nhặt những con đã chết ra mà.」
「Oh, cậu nói đúng.」
「Để mặc mấy cái bẫy cũng như giết chúng mà không có mục đích. Vậy nên, nếu không dùng nữa thì nên cất thôi. Tại sao phải cần tự tạo rắc rối làm giảm nguồn cung cấp thức ăn bằng cách không rút lại mấy cái bẫy chứ?」
Shiori gật đầu.
Cô ấy có vẻ bị thuyết phục bởi lời giải thích của tôi.
「Hơn nữa, sắp đến lúc nó hỏng rồi. Tớ chỉ nghĩ bây giờ là thời điểm thích hợp.」
Trong cái hộp toàn chất nhầy.
Nếu đây là ở Nhật Bản, thì cũng đủ để phụ nữ thấy ghê tởm rồi.
Cái hộ đã đổi màu, mất đi vẻ nhân tạo, nhìn nó khá tự nhiên.
Sau khi thu hồi, tôi sẽ tiêu hủy chúng.
「Đây là cái cuối cùng.」
Vừa tám chuyện, vừa hoàn thành việc thu hồi bẫy tôm.
Kết quả thật tuyệt, trong xô có cả đống tôm.
Thật tuyệt khi con sống rất trong lành.
「Nên đi lấy cái bẫy cá luôn nhỉ?」
「Eri? Futagawa-san ấy hả? [note48461]
Shiori pha trò.
Đây không phải lần đầu, nên tôi biết nó là trò đùa.
Thế nên tôi mỉm cười với cô ấy.
「Bẫy cơ. Không phải là Eri của chúng ta.」
Dù biết, nhưng tôi vẫn trả lời đàng hoàng.
Shiori bật cười.
Trong lúc đó thì bọn tôi đã tới gần chỗ cái bẫy.
Đây là một trong những cái bẫy mà bọn tôi đã đặt ở trên sông.
「Làm thế nào để cậu có thể vô hiệu hóa mấy cái này. Không giống như mấy cái hộp khi nãy, nó có vẻ rắc rối lắm.」
Hừm, đó là nguyên một cái mê cung được đặt dưới sông.
Cái bẫy được làm dựa theo thói quen di chuyển của con cá khi va phải cái gì đó.
Và tất nhiên là, nó lớn hơn rất nhiều so với mấy cái hộp bẫy tôm.
Không thể lấy nó ra khỏi sông như bẫy tôm được.
Tôi cũng không tính làm thế.
Vậy nên tôi mới nói là vô hiệu hóa.
「Dễ lắm, chỉ cần làm như thế này thôi.」
Lối vào của cái bẫy là một cái lưới thẳng.
Tôi di chuyển và xoay nó sang một bên để chặn lối vào.
「Bây giờ thì bọn cá sẽ không đi vào bẫy nữa.」
「Oh!」
Shiori ngạc nhiên.
Hẳn là cô ấy nghĩ vô hiệu hóa nó rất đơn giản.
「Tiện thật.」
「Cái bẫy này thì là như vậy đấy. Lúc đặt thì rất rắc rối, nhưng làm xong rồi thì những việc còn lại rất dễ dàng. Nếu muốn đặt lại bẫy thì chỉ cần đặt lưới lại thôi.」
「Ừm. Vậy thì thu thập mấy con cá bị mắc bẫy thôi.」
「Ể, Futagawa Eri…」
「Không phải.」
Shiori phủ nhận nó ngay trước khi tôi kết thúc câu.
Cô ấy có vẻ thích trò đùa này nên lại bật cười.
「Có gì đáng cười cơ chứ?」
Dù vậy, tôi cũng bị cuốn theo và cười.