Isekai Yurutto Survival Seikatsu ~Gakkou no Minna to Isekai no Mujintou ni Ten-i Shita Kedo Ore Dake Rakushou Desu~

chương 112: bắt đầu ngày thứ 130 tại dị giới

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chỉ mới hôm qua, họ mới biết được tin về cô gái đã tự sát, bầu không khí trở nên u tối.

Ngày hôm sau, bọn tôi lại trở về với công việc thường ngày.

Lý do chính cho điều đó là không ai quen biết với cô gái đã chết.

Ngoài Hinako là học sinh năm nhất, những người còn lại gồm năm ba chúng tôi và những học sinh năm hai cũng như bọn tôi.

Không ai trong chúng tôi học cùng lớp cũng như là quen biết với cô ấy.

Vậy nên, đối với chúng tôi, cái chết của cô gái về cơ bản vấn đề của người khác.

Nó gần giống như là xem cái chết của người lạ ở trên bản tin TV.

Tại thời điểm đó thì sẽ cảm thấy u buồn, nhưng rồi sẽ khá lên thôi.

Nhưng nó vẫn còn gây tác động lâu dài lên Mana.

Tuy nhiên, bọn tôi cũng không thể làm điều gì được.

Chỉ có thể trông cậy vào thời gian thôi.

Trái ngược với Mana, tôi đã hoàn toàn bình thường trở lại.

Nó đã ảnh hưởng đến tôi vào cái ngày tìm thấy xác chết, nhưng giờ thì hết rồi.

Do tôi vô cảm? Hay là tàn nhẫn?

Tôi cũng không, nhưng dù sao thì tôi cũng đã vượt qua được chuyện này.

Một ngày thứ Bảy nắng đẹp đã đến.

Đã là ngày thứ 130 tại dị giới. Ngày 23 tháng 11.

Đã ba ngày kể từ khi phát hiện ra việc cô gái tự sát.

Hôm nay là ngày nghỉ, nhưng mọi người đều thức dậy như giờ giấc ngày thường.

Eri chuẩn bị bữa sáng với sự giúp đỡ của Tanaka và Kageyama.

Sofia và Amane đang tám chuyện cùng Meiko và Hinako.

Mana, Arisa, Shiori và Muscle thì đang đánh bài.

Yoshiokada thì đang làm việc với bảng thiết kế, chăm chú tập trung vào cuốn sách điện tử của mình.

Tôi thì đang suy nghĩ kế hoạch trong ngày và tương lai.

Tôi ngồi giữa mọi người, đặt ngón tay lên cằm.

「Hokage.」

Sau đó, Karin bắt chuyện với tôi.

「Sao thế?」

Tôi hỏi, nhưng ngay lập tức hiểu ra.

Biểu cảm của cô ấy khá là xuất sắc.

「Vậy, không phải là hôm nay…」

「Ừm, xin lỗi nó đến hơi sớm.」

「Hiểu rồi, không còn cách nào khác được.」

Ý Karin là sinh con, và nó ở đây là kỳ kinh nguyệt.

「Một biểu cảm tiếc nuối hiếm thấy.」

Karin ngồi cạnh tôi.

「Trông tớ có giống như thế không?」

「Có đấy, Hokage. Nó thường biểu lộ trên khuôn mặt của cậu.」

「Haha, tớ nghĩ mình đang làm một khuôn mặt không cảm xúc.」

「Nếu cậu định chơi xì tố thì sẽ thua ngay tại lượt thứ hai đấy.」

「Vậy là tớ có thể vượt qua được lượt đầu nhỉ.」

「Đó là do đối thủ của cậu suy nghĩ quá nhiều và tự hủy.」

「Vui tính đấy.」

Cuộc trò chuyện chuyển hướng từ khuôn mặt của tôi sang bài bạc.

Sau vài lời nói vu vơ, Karin quay trở lại chủ đề chính.

「Cậu đã không làm điều đó với ai kể từ sự việc đó sao?」

「À, ừm.」

Cô ấy đang nói về việc tôi phát hiện ra cô gái tự sát.

Tóm lại thì, trong ba ngày qua tôi chưa động chạm vào ai cả.

Tất nhiên, không chỉ là tình dục, mà còn là những chuyện khác nữa.

「Vậy thì, chắc hẳn nó đang được tích lũy.」

「Chuẩn.」

Đúng, hôm nay tôi khá là hứng tình.

Tôi đã mong là sẽ được giải tỏa vào hôm thứ Bảy cùng với Karin.

Suy nghĩ như trên làm tôi hứng cả đêm qua.

Sáng nay cũng thế, và dương vật tôi vẫn còn cương đây.

「Vậy, tớ nên dùng tay hay là miệng?」

Karin tựa đầu vào vai tôi.

「Ả kia! Không tán tỉnh công khai! Chết đi!」

Arisa la ó ở bên cạnh.

Karin cười và xin lỗi, sau đó nhích ra khỏi người tôi một chút.

「Đồ gây rối! Karin khát tình!」

「Hôm nay là thứ Bảy, không thể tránh được 」

Chúng tôi bị cấm tán tỉnh khi còn trong tầm mắt của mọi người.

Đó không phải là quy tắc, nhưng kiểu luật bất thành văn ấy.

「Vậy, cậu định làm gì?」

Karin hỏi lại.

Tôi lắc đầu và nói「Tớ sẽ chịu đựng.」

「Hãy nghỉ ngơi khi cậu đang trong kỳ kinh nguyệt.」

Karin trông thất vọng ra mặt.

Dù vậy, cô ấy không thể tấn công thêm nên đã đồng ý.

「Mọi người, ăn sáng thôi!」

Trong khi chờ đợi thì đã đến lúc ăn sáng rồi.

Giọng của Eri tập trung tất cả thành viên trong nhóm.

「Hokage-kun, làm ơn.」

「Chắc chắn rồi.」

Tôi nhóm lửa ngay ở trước mặt mình.

Nhóm lửa từ gỗ vụn.

Ngọn lửa nhỏ dần trở nên lớn hơn và sưởi ấm cho mọi người.

Trong khi đó, Tanaka và Kageyama đang dọn thức ăn.

Bữa sáng hôm nay là cá nướng là trứng ốp lết.

「「「「Cảm ơn vì bữa ăn!」」」」

Việc chuẩn bị kết thúc và buổi sáng của chúng tôi bắt đầu.

Đây là thói quen thường ngày.

Sau đó thì, chắc không có gì thay đổi trong hoạt động thường nhật của bọn tôi đâu… có lẽ là vậy.

Truyện Chữ Hay