Chương 24: Bánh mì Bóng Ma
Dịch: Ichijou
Biên tập: MeoRung
—
“Allen, Elena. Tới giờ nghỉ rồi mấy đứa, lại đây nào~”
“Vâng~”
Bọn trẻ đang chạy nhảy khắp nơi và thu lượm hoa quả với thảo dược rồi chạy đến đưa cho tôi sau khi dùng Giặt Rửa để làm sạch chúng.
“Nên chuẩn bị gì cho bữa ăn nhẹ nhỉ?”
Tôi được ngài Wald yêu cầu cho đám nhỏ ăn nhẹ sau khi di chuyển được một khoảng thời gian dài.
Allen và Elena tuy có khả năng hoạt động nhiều như một người trưởng thành, nhưng sức ăn của hai đứa lại chưa tới một nửa. Điều đó khiến cơ thể chúng thiếu chất dinh dưỡng, nên việc cho thêm những bữa ăn nhẹ trong ngày rất hợp lý.
“Kem đi!”
Hai đứa nhỏ muốn được ăn Bánh mì kem sữa.
“Của hai đứa đây. Nhớ để ý coi chừng vấp ngã nha~”
“Vâng~”
Thấy chiếc bánh mà hai đứa nhỏ đang thưởng thức cách thích thú, Wald-sama lại bất thình lình la lên.
“Này~ Đó có phải Bánh mì Bóng ma từ cửa hàng Bông Lúa Vàng không?”
“Nó là cái gì cơ?”
Bánh mì bóng ma? Bánh mì kem?
“Loại bánh bán với số lượng ít ỏi, khoảng 20 cái mỗi ngày và không có ngày bán cố định. Do đó nó được gọi là Bánh mì bóng ma!”
À, có vẻ như lão Road đã bắt đầu kinh doanh Bánh mì Kem Sữa rồi.
***
Trở lại khoảng thời gian sau khi đến được thị trấn Shirin vài ngày.
“Có ai ở nhà không ạ?”
“Có đây~”
Lúc hoàng hôn, tôi đến cửa hàng Bông Lúa Vàng.
Hàng hoá đã được dọn đi do tới giờ đóng cửa.
Tôi vào trong cửa hàng và đứng trước quầy thu ngân, một người phụ nữ từ trong cửa hàng bước ra.
“Tôi xin lỗi. Cửa hàng chúng tôi đã tới giờ đóng cửa rồi!”
Người phụ nữ nói với vẻ mặt tiếc nuối.
“Tôi có thể đặt bánh ở đây được không?”
Trước tiên tôi cần biết một vài thứ.
“Anh cần số lượng lớn của loại bánh nào đó à?
“Không phải, có một loại bánh mà tôi muốn nhờ cửa hàng làm giúp tôi”
Loại bánh được sản xuất ở Aetherdia là loại cơ bản. Kích cỡ thường sẽ tuỳ theo các cửa hàng, nhưng hình dáng là đều là hình tròn.
Bánh mì tròn – bánh mì loại nhỏ thường dùng làm đồ ăn kèm.
Nếu bánh mì Pullman không bán, thì có lẽ những loại khác có ở Nhật như Kashi hay Chouri có lẽ sẽ không xuất hiện ở đây.
Những những loại bánh mì ở đây cũng rất đa dạng.
Bánh mì ngũ cốc – được làm từ bột trộn với lòng trắng trứng và các loại hạt.
Bánh mì trắng và bánh mì đen – làm từ bột gạo trắng hoặc gạo đen.
Bản thân bánh mì trắng đã rất ngon, nhưng không phát triển tiềm năng của nó lại là điều lãng phí.
Vì nghĩ thế nên lúc này tôi mới tới cửa hàng Bông Lúa Vàng.
“Anh muốn làm bánh ư? Loại khác với những thứ đang được bán ấy hả?”
“Vâng, đúng thế”
“Ờmm, cha tôi là người đảm nhiệm việc làm bánh, nên anh hãy chờ chút để tôi đi gọi ông ấy.”
“Được thôi”
Cô gái vừa tiếp tôi là con của người chủ cửa hàng này.
Cô ấy quay lại bếp để gọi ông ấy.
“Có phải cậu là người muốn làm bánh không?
Một bác lớn tuổi với thân hình cơ bắp mang phong thái một người chủ cửa hàng bước từ trong bếp ra.
“Vậy loại bánh mà cậu muốn làm là gì?”
“Là loại này đây.”
Tôi lấy ra bánh kem và bánh mứt đã chuẩn bị từ trước.
“Cái này là mứt? Phải nó không?”
“Cái này là Bánh mì Kem Sữa. Kem được đặt vào bên trong trước khi nướng.”
“Bỏ vào trong ư?”
“Chuyện đó không thể à?”
“Không phải không thể, mà là trước đây tôi chưa từng nghĩ đến nó.”
“Đã thế thì...”
Ngày hôm sau, tôi lại đến cửa hàng Bông Lúa Vàng vào lúc chiều và hướng dẫn cách làm cho ông chủ cửa hàng Road.
Chọn lấy một phần bột bánh mì trắng phù hợp mà bác Road đã chuẩn bị từ trước.
Đầu tiên, tôi chỉ bác ấy cách để bọc mứt và kem trứng bằng bột bánh mì để tạo nên chiếc bánh có thẩm mĩ. Đúng như tôi dự đoán về khả năng làm việc của một thợ làm bánh lành nghề, bác ấy làm quen với việc này cực kì nhanh chóng.
Dù đã sử dụng hết phần Kem sữa và mứt chuẩn bị trước, nhưng số bột bánh còn lại khá nhiều.
Bác ấy bảo sẽ làm những loại bánh bình thường nhưng tôi lại nảy ra ý tưởng cho loại bánh khác và thuyết phục bác ấy cho tôi được thử.
Sau khi bị ấn tượng bởi bánh kem và bánh mứt thì bác ấy chấp thuận cho tôi làm thử.
Ý tưởng của tôi là làm ra Bánh mì Nho khô với những trái nho khô mà tôi có.
Bước đầu tiên tôi lấy nho khô từ trong Kho Chứa, rửa sơ qua bằng nước ấm rồi ngâm trong rượu Rum. Đợi một lúc, sau đó lấy ra và trộn chúng với phần bột rồi tạo hình trước khi đem đi nướng.
Cõ lẽ thứ này sẽ không đụng hàng do tôi chưa thấy chỗ nào bán loại bánh này.
Loại bánh tiếp theo tôi định làm cũng là loại mà tôi khá thích chính là Bánh mì cuộn Quế (Cinnamon rolls).
Tôi đã mua được một vài cây quế lúc đang đi mua sắm ở chợ. Còn đường thì tôi được Syl tặng trong kho đồ.
Đầu tiên tôi nghiền quế thành bột và trộn với đường để tạo nên hỗn hợp đường quế.
Sau đó trải bột bánh thành hình chữ nhật rồi quét bơ tan chảy đã chuẩn bị lên đó trước khi rắc hỗn hợp bột đường quế. Tiếp đến là cuốn lại thành một hình trụ và cắt thành khúc dài khoảng 3cm. Sau khi nướng bánh xong thì rắc một ít đường lên bánh là hoàn thành.
Sau khi chuẩn bị hết các loại bánh, bác Road bỏ chúng vào lò nướng.
Đợi một lúc thì cuối cùng chúng tôi cũng được thưởng thức.
“Được đấy chứ!”
Bác Road bình luận về hương vị trong khi thưởng thức.
“Ngon quá đi~”
Allen và Elena sung sướng thốt lên khi đang thưởng thức những loại bánh mà bọn nhỏ trông ngóng từ lúc chuẩn bị. Tuy chỉ có vài cái mỗi loại do đang trong giai đoạn thử nghiệm công thức, nhưng thế cũng đã đủ để tụi nhỏ no nê.
Ây da~, liệu ăn nhiều thế thì bọn nhỏ còn ăn được bữa tối nữa không nhỉ?
Thưởng thức xong thì bọn tôi bàn lại về thành phần công thức cũng như quyền được sử dụng công thức từ tôi.
Tất nhiên là tôi đồng ý, bởi nói gì đi chăng nữa đây cũng chẳng phải công thức của tôi. Tiện hơn là nếu nó được bày bán, tôi sẽ mua chúng và tiết kiệm được thời gian chuẩn bị.
Về phần nguyên liệu, tôi có góp ý với bác Road về loại Kem trong bánh. Do nó rất dễ hỏng nên tôi phải giải thích cặn kẽ cách làm và bảo quản chúng.
Sau hôm đó, bác Road đã thử nghiệm vài lần để khắc phục những thiếu sót trước khi bày bán.
***
Quay về hiện tại
Tin đồn rằng những loại bánh mì từ cửa hàng Bông Lúa Vàng như bánh mì nho khô, bánh mì mứt và bánh quế là hàng thượng hạng của thị trấn Shirin được lan truyền khắp nơi.
Những tiệm bánh lân cận cũng bắt đầu bán những loại đó, nhưng chắc chắn không thể tạo được một thành phẩm cùng chất lượng. Tuy nhiên, một vài tiệm có thợ bánh chuyên nghiệp lại có thể gần như bắt kịp được thành phẩm của tiệm Bông Lúa Vàng.
Dù vậy, Bánh mì Kem Sữa của tiệm Bông Lúa Vàng vẫn là hàng độc quyền và họ từ chối công bố thành phần công thức của loại bánh này.
Cũng từ đó mà văn hóa “Bánh mì, nhân vật chính trong bữa ăn” được hình thành.
Tôi cũng chẳng biết bằng cách nào mà Bánh mì Kem Sữa lại được gọi là Bánh mì Bóng Ma. Nó từ đâu ra nhỉ.
“Cơ mà, loại bánh này hết chỉ sau vài phút được bày bán, cậu rất may mắn khi mua được nó đấy Takumi.”
“Đâu có, đây là những cái được làm riêng cho tôi.”
“Gì cơ? Có á? Tôi tưởng họ không nhận đặt riêng loại bánh đó?”
Duy chỉ có tôi là ngoại lệ cho việc này thôi.
Nghĩ lại thì, sao Ngài Wald đây lại có nhiều kinh nghiệm về thứ này thế? Chẳng lẽ ngài ấy chưa được thưởng thức nó sao?
Những vị Hiệp Sĩ bao gồm cả Wald-sama cũng đang tỏ rõ sự ghen tị với tôi... Những Mạo Hiểm Giả của tổ đội 『Hơi Thở Của Rồng』dù không xuất thân từ thị trấn Shirin cũng bắt đầu có hứng thú với loại bánh này.
“Này mấy nhóc, có thể chia sẻ cho bọn ta với được không”
“Không đâu~”
Mấy ngài làm ơn đừng lấy đồ ăn của trẻ con được không!!
Thật là~ Những cái Bánh mì Kem Sữa quý giá của tôi... Đành vậy! Dù gì cũng đủ để chia cho mọi người.
“Chỉ lần này thôi đó~”
“Thật sao!?Được!”
Mọi người bắt đầu tự tập lại, còn tôi thì lấy bánh ra và chuẩn bị phân phát.
Tuy thế nhưng bọn tôi vẫn phải cảnh giác bởi nơi đây là Rừng 『Gaya』, một nơi khá nguy hiểm.
“Ôi trời~ Nó thật tuyệt!”
Bất kì ai thưởng thức Bánh mì Kem Sữa đều thốt lên những lời cảm thán. Tôi không ngờ là lại có nhiều người thích đồ ngọt đến thế.
Mứt là đồ ngọt duy nhất mang tính bình dân ở thế giới này.
Tuy cũng có bánh quy làm đồ ngọt, nhưng giá cả của chúng quá cao so với mức thu nhập của thường dân.
Mật ong và Sirô Tinh Bột tuy khá rẻ những lại chỉ được dùng như đồ ăn kèm thay vì món chính hoặc làm nhân món ăn.
Liệu tôi có thể tìm thấy món ngọt nào khác cho Allen và Elena không?
Cõ lẽ không có sự lựa chọn nào khác ngoài tự làm nó.