Part 1
“──Bực mình quá, bực mình quá đi.”
Người đứng đầu phía Tây của vương quốc Haurelia, nơi tọa lạc ở phía đối diện lãnh thổ Cornelius, hầu tước Selvi Andrei đã thốt ra những lời lẽ như vậy.
Gia tộc của hầu tước Selvi đã phải hứng chịu mất mát rất lớn từ cuộc chiến khi trước để lại.
Đối mặt với Ignis và Maggot──hai con người được người đời mệnh danh là quái thú, hắn ta đã bị dập cho tơi tả dù đã chuẩn bị một lực lượng lớn gấp 4 lần lực lượng bên phía Cornelius. Không những phải hứng chịu mất mát rất lớn, hắn ta còn đánh mất luôn tiếng tăm của mình trong vương quốc.
Nhưng, lần này Selvi đã chuẩn bị rồi, hắn sẵn sàng hi sinh cả bản thân mình để hoàn thành việc trả thù. Hắn luôn luôn đề phòng với những hành động của lãnh thổ Cornelius.
“Thằng ngu Ignis đó, bình thường hắn chỉ giỏi mỗi việc cầm binh đánh trận thôi mà, tại sao bây giờ hắn lại có khả năng cai quản như thế?”
Andre truy vấn Dorun(ドルン), người đàn ông này là người bạn tri kỉ của Dorun trong rất nhiều năm.
“Không đâu, không đời nào mà cái tên Ignis đó lại có thể góp tay vào sự phát triển của lãnh thổ Cornelius. Mọi thứ đều bắt đầu khi một công ty nhỏ có nên là Savaran nổi lên.”
“Ta không thể dụ dỗ công ty đó làm việc cho lãnh thổ của mình được à?”
“Chúng ta không thể chiếm được nguồn thu của công ty đó đâu. Chuyện đó thật sự rất khó thưa ngài……..”
Mặt hàng chính của công ty Savaran hiện tại chính là đường.
Họ đã nổi lên nhờ việc tạo ra đường mà không phải từ cách tinh chế mía. Hơn thế nữa, nó có một hương vị rất khác biệt. Cho đến hiện tại, phương pháp sáng chế ra loại đường này vẫn chưa được một ai biết đến, trừ công ty của họ.
Họ cũng khám phá ra được một loại khoai tây đang được trồng ở lãnh thổ Cornelius có thể được sử dụng để làm nguyên liệu thô cho loại đường này, nhưng loại khoai tây đó là gì và nó được tinh chế bằng cách nào thì vẫn còn là một câu hỏi bí ẩn.
Ngoài ra còn có “Bộ sưu tập Gothe”, đó là các tác phẩm nghệ thuật được làm từ vàng đang trở nên rất nổi tiếng ở vương quốc Haurelia dạo gần đây.
Những tác phẩm bằng vàng xa hoa đó không chỉ có giới quý tộc thượng lưu mới chi trả được, bất kì ai cũng có thể mua được các tác phẩm lộng lẫy đó với giá dưới 10 đồng vàng. Bởi thế, người ta sẽ luôn khao khát có được những thứ như vậy.
Nhưng thật không may là chỉ có khoảng 10 sản phẩm được bán ra mỗi tháng, chính vì vậy người mua được những tác phẩm này có thể bán lại với giá gấp năm, thậm chí gấp mười lần giá gốc.
Hơn thế nữa, họ còn phong phanh nghe được một vài thứ gia vị mới mang tên “mayonnaise” đang rất thịnh hành dạo gần đây.
Nếu như lãnh thổ Cornelius cứ tiếp tục phát triển với tốc độ như vậy, thì ngay cả trong tình hình lúc bấy giờ, một đối thủ đã mạnh trong việc chiến đấu giờ đây sẽ còn mạnh hơn nữa trong mảng tài chính.
Nếu tình hình như vậy xảy ra, lãnh thổ của họ sẽ trở thành nơi bị nhiều thế lực thù địch nhắm đến.
“Nếu lãnh thổ Cornelius cứ tiếp tục vươn xa như vậy, e rằng việc đạt được khao khát lớn nhất của đất nước chúng ta sẽ rất khó khăn…..cái tên tướng chết tiệt đó ngán đường thật chứ!”
.
Lúc đầu, gia tộc Cornelius là một gia tộc của quân nhân, bọn họ đã trở nên nổi tiếng trên toàn thế giới với chiến công mà họ đạt được trên chiến trường.
Họ đã sản sinh ra những thế hệ quân nhân xuất sắc và tiếp tục vươn tầm lên thế giới từ cấp bậc nam tước, cho đến khi họ được giao phó cho lãnh thổ Cornelius với cấp bậc bá tước, và đó chính là nơi có vai trò nền tảng của biên giới quốc gia.
Không chỉ nằm trên con đường ngắn nhất dẫn từ lãnh thổ của hầu tước Selvi đến thủ đô của vương quốc Mauricia, Cornelius còn có nguyên một cơ sở sản xuất ngũ cốc ở phía sau lãnh thổ, cho nên muốn đi qua đó thì nhất định phải thông qua lãnh thổ Cornelius. Nếu như đội quân của Haurelia mà vượt qua được lãnh thổ này, thì cho đến khi đến thủ đô sẽ không cần phòng thủ quá chặt chẽ nữa. Và đó chính là lí do khiến cho lãnh thổ Cornelius trở thành nơi bị các thế lực thù địch nhắm đến rất nhiều.
Hãy nhìn vào mặt địa chính trị, có một ngọn núi mang tên Morgan(モルガン) nằm ở phía Bắc của lãnh thổ Haurelia và con sông Toledo(トレド)
nằm ở phía Nam. Chúng đều là những chướng ngại vật khổng lồ ngán chân vương quốc Haurelia trong việc mở rộng lãnh thổ của mình.
Chính vì vậy, không có gì đáng ngạc nhiên khi mọi ánh nhìn đều đổ dồn vào lãnh thổ Cornelius.
Nhưng mặt tài chính của gia tộc Cornelius lại rất thiếu thốn. Số lượng binh sĩ mà họ có thể huy động được là rất ít ỏi, ngay cả trong những gia tộc của các quý tộc thượng lưu của vương quốc Mauricia.
Trong kế hoạch xâm lược vương quốc Mauricia ban đầu, rào cản lớn nhất của vương quốc Haurelia là làm thế nào để chinh phục được lãnh thổ Cornelius trước khi quân tiếp viện của kẻ thù đến. Nhưng nếu thế cờ đó của họ bị lật ngược, sẽ dẫn đến việc toàn bộ chiến thuật của vương quốc Haurelia bị lung lay.
.
“Vào lúc này chúng ta không thể nào kén cá chọn canh được nữa. Chúng ta phải nắm được mưu kế đằng sau sự phát triển của bên phía kẻ thù bằng bất cứ giá nào. Dựa vào tình hình lúc này, ta sẽ không ngại để các người sử dụng biện pháp mạnh.”
“Tuân lệnh”
Dorun cung kính cuối đầu xuống và chấp hành mệnh lệnh.
Sự phát triển của lãnh hổ Cornelius đã vượt quá sức tưởng tượng của họ.
Chắc chắn là có một cái gì đó không bình thường ở đây (người ngoài hành tin chẳng hạn), mà từ trước đến nay họ chưa bao giờ được báo cáo lại. Nếu không biết được chúng là thứ gì, thì việc triển khai kế hoạch đối phó là bất khả thi.
“…….Không còn cách nào khác, chúng ta phải vén lên bức màn bí mật đằng sau sự phát triển đó.”
Dorun đã đưa ra quyết định của mình, hắn sẽ thực hiện một cuộc do thám bất hợp pháp vào bên trong lãnh thổ Cornelius.
Ngay cả khi phải đối diện với những rủi ro chính trị vì hành động đó đi chăng nữa, gia tộc Selvi cũng sẽ không đứng yên để dõi theo sự phát triển của gia tộc Cornelius mà không làm gì cả.
Part 2
Vài ngày trước, một nữ lính đánh thuê lạ mặt đã đến thăm lãnh thổ Cornelius.
Cô trông giống như một người phụ nữ lực điền với mái tóc đỏ, đôi mắt vàng và chiều cao vượt qua 180cm. Cô ấy to con đến nổi khiến cho những người xung quanh cảm thấy khiếp sợ, nhưng nếu chịu khó nhìn kỹ hơn một chút, mọi người có thể nhận ra rằng cô ấy là một người phụ nữ xinh đẹp.
Khi được hỏi đến, cô bảo rằng cô là đồng đội đã từng chiến đấu với Maggot, người hiện tại là vợ của bá tước.
“À, ta muốn nhờ ngươi gửi lời nhắn của ta cho chị đại Maggot”
“Cẩn thận với cái miệng của nhà ngươi đấy. Ngươi đang vô lễ với bá tước phu nhân!”
“Chị đại sẽ không để tâm đến mấy lời này của ta đâu.”
Thật không may là Maggot đã đi tuần tra ở biên giới rồi. Người đứng gác cổng ở đây là một chư hầu đã phục vụ cho gia tộc Cornelius qua nhiều thế hệ, ông không đồng ý với cách cư xử quá niềm nở như thế đối với Maggot, đó không phải là cách cư xử mà một người bình thường nên có đối với một quý tộc.
Mặc dù Maggot có không để tâm đến cách hành xử đó đi chăng nữa, thì nữ lính đánh thuê này cũng đã vượt qua ranh giới của một vị khách, người đến thăm dinh thự của bá tước.
“Phu nhân sẽ về đây vào ngày kia. Hãy đến đây và hỏi lại ta vào hôm đó!”
“Aa, ta hiểu rồi. Vậy nhờ ngươi chuyển lời tới chị đại rằng Zirco của Rondel(ロンデル) đã đến thăm nhé.”
Sau đó, cô gái lính đánh thuê này đi về phía thành phố với tâm thế thoải mái y như khi cô đến.
.
“…..Chắc mình cũng hơi hấp tấp quá rồi.”
Zirco sau đó đã đến một quán trọ có tiếng tên là “Fire Colt Pavilion” ở thành trấn để nhâm nhi vài cốc bia.
Bia vẫn còn hơi âm ấm, nhưng hương vị mà lúa mì lên men là không thể nhầm lẫn vào đâu được, nó từ từ chảy xuống cuốn họng, mang lại một cảm giác độc đáo.
“Puhaaa!”
Sau khi uống xong vài cốc bia, cô đưa tay lên quẹt miệng với một tâm trạng rất sảng khoái.
Cách uống bia nồng nhiệt ấy của Zirco khiến cho chủ quán trọ không tiếc lời khen ngợi.
“Tửu lượng của quý khách đây cũng tốt quá đấy chứ.”
“Tôi sẽ bỏ luôn cái công việc lính đánh thuê này nếu tôi say xỉn chỉ với từng ấy bia.”
“Hee……quý khách đây, là lính đánh thuê à?”
“Ờ phải, bây giờ tôi chỉ là một tên lính đánh thất nghiệp và không có thu nhập ….whoops, cơ mà, trông tôi vậy thôi chứ tôi có nhiều khoản tiết kiệm lắm đấy nhé.”
.
Không chỉ một mình Zirco, rất nhiều lính đánh thuê bị mất việc sau khi cuộc chiến giữa vương quốc Haurelia và Mauricia kết thúc.
Ngay cả sau khi chiến tranh kết thúc, vẫn có vài công việc liên quan đến các cuộc giao tranh ở biên giới và chăm sóc một vài người lính đã chuyển sang làm công việc cướp bóc ở khu vực xung quanh. Dù vậy, đã gần chục năm trôi qua, những chiến trường ở đây cũng ngày càng ít đi.
Công tước Trystovy(トリストヴィー) hiện đang ở phía nam của lục địa, nơi đang có một cuộc nội chiến diễn ra. Cũng có thông tin cho rằng, ở phía bắc, mối quan hệ của Đế quốc Nordland(ノルトランド) và vương quốc Garlake(ガルトレイク) đang trên đà chuyển biến ngày càng xấu. Nhưng đối với người đã quen với khí hậu ôn hòa và sản vật trong lục địa như cô đây, sẽ không bao giờ hứng thú với mấy việc như này trừ khi cô nhận được số tiền lương hậu hĩnh.
Cũng có thể nói rằng, cô làm việc cũng chỉ vì muốn kiếm miếng ăn. Trong số những người đồng đội của cô, cũng có một người từ lính đánh thuê trở thành tướng cướp, nhưng Zirco không hề có ý định đi ngược lại con đường chính nghĩa của mình.
Vậy, phải làm thế nào bây giờ….? Chính vì câu hỏi đó, nên cô đã tìm kiếm câu trả lời từ Maggot, người đã từng ở cùng một đội ngũ lính đánh thuê với cô để nhờ Maggot giới thiệu cho cô một vài công việc.
Dù việc làm này có hơi trơ trẽn, nhưng linh tính đã mách bảo Zirco rằng sẽ có điều gì đó thú vị sắp xảy ra trong lãnh thổ Cornelius.
(Nếu như là chị đại, thì có lẽ chị ấy cũng sẽ cảm nhận được thứ mà mình đang nghĩ……)
Mặc dù không có một chút căn cứ nào cho bản năng cảm nhận này của cô ấy. Hơn nữa Zirco vẫn đủ tỉnh táo để hiểu rằng, những loại linh tính mách bảo kiểu này không bao giờ đúng 100%.
Rốt cuộc thì con người thường hiểu nhầm mong muốn của họ và quy nó thành một loại linh cảm nào đó.
(Có lẽ sẽ tốt hơn nếu mình không gặp chị đại ở đây…..)
Người phụ nữ từng là một tay lính đánh thuê khét tiếng ấy, người từng là thần tượng của Zirco trong quá khứ, Maggot Ngân Quang. Cô không dám tưởng tượng chị đại của mình sẽ “xuống cấp” như thế nào khi trở thành vợ của một bá tước.
Zirco biết rằng trong số những người đồng đội của mình, sẽ có một vài người nghĩ rằng chuyện Maggot đi cưới xin như thế là một sự phản bội.
Thậm chí cho đến bây giờ, những kĩ năng thần thánh của Maggot vẫn hiện lên một cách sống động trong tâm trí của Zirco, mọi người nghĩ rằng Maggot đã trở thành một tia sáng bạc thực thụ.
Kĩ năng cầm thương của cô ấy đã được tôi luyện đến một tốc độ mà chỉ có thánh thần mới sở hữu được.
Cô chính là kẻ đã chinh phục được chiến trường khốc liệt, người đã giết chết 10 tên địch chỉ trong một cái nháy mắt.
Đúng vậy, vào những năm tháng ấy, cô chính xác là một kẻ chinh phục.
Zirco không hề muốn chứng kiến cảnh thần tượng của mình trở thành một kẻ quý tộc. Và đó chính là những cảm xúc thật tâm từ tận đáy lòng của cô.
Có lẽ lí do mà 10 năm nay cô không bao giờ đến gặp Maggot nữa là do cảm giác né tránh đó cứ in sâu trong tiềm thức.
Cái tên “Ngân Quang” cứ thế mà được truyền miệng giữa các lính đánh thuê như một thứ truyền thuyết nào đó.
Mỗi khi nhìn thấy mái tóc bạc đó lướt qua như một tia sáng, kẻ thù xung quanh ngay lập tức sẽ bị hạ gục. Đó cũng chính là nguồn gốc của cái tên “Ngân Quang”.
Zirco vẫn tiếp tục chiến đấu trên chiến trường dù Maggot đã bỏ nghề rồi, nhưng ngay cả vậy, cô vẫn không nghĩ mình có thể thắng nổi chị đại trong tình trạng như thế này. Cũng chính vì Maggot đang ở trong một lãnh địa mà người bình thường không thể đặt chân tới được.
Tia chớp màu bạc ấy lao nhanh qua chiến trường như một cơn sấm rền vang cả trời đất.
Và đương nhiên, sắc đẹp của Maggot là một cực phẩm mà không có ai trong hoàng tộc và quý tộc có thể sánh bằng, nhưng cô cũng không cho phép bất kì người đàn ông nào có thể tiếp cận được vẻ đẹp đó. Cũng chính vì thế, Zirco và những nữ lính đánh thuê khác rất thần tượng cô.
Cũng rất có thể, ngay cả khi Maggot chọn con đường làm đại minh tinh thay vì làm cô vợ của một bá tước, các vị khán giả trên khắp lục địa này cũng sẽ đổ xô đến rạp vì cô.
.
“──Trước đó thì tên của tôi là Marguerite(マルグリット). Nhưng tôi đã sớm bỏ đi cái tên ấy từ rất lâu rồi.”
Nếu Zirco nhớ không lầm, khi cuộc chiến đang căng thẳng ấy lên đến đỉnh điểm, Maggot đã từng lẩm bẩm như thế khi đang uống rượu ở trại.
Zirco chỉ là một nữ lính đánh thuê xem Maggot như một thần tượng, cho nên cô sẽ không vượt qua giới hạn của mình để hỏi lí do vì sao Maggot lại bỏ đi cái tên ấy. Nhưng Zirco cũng là người chứa đựng một vết thương sâu thẳm trong tiềm thức, nên cô hiểu rằng Maggot đang muốn từ bỏ cuộc sống của chính mình trong quá khứ.
(Không ổn rồi, mình không thể nghĩ đến gì khác ngoài chị đại khi mình ở đây.)
Nhưng ngay cả khi nghĩ như vậy, Zirco cũng không có cách nào rời đi được. Bởi vì thật lòng mà nói, cô đã bị hấp dẫn bởi con người đó.
Giọng nói của một cậu trai trẻ đã kéo Zirco trở về hiện thực khi cô đang trầm tư suy nghĩ những điều ngu ngốc đó.
.
“Cô gì ơi, cô có phải là lính đánh thuê không?”
Cậu bé vừa đặt ra câu hỏi đó cho Zirco trông chỉ như một đứa trẻ 10 tuổi.
Cậu sở hữu một mái tóc bạc lộng lẫy và đôi mắt xanh tinh anh tựa như biển cả. Chắc chắn một điều rằng, cậu bé này khi trưởng thành sẽ còn điển trai hơn nữa.
Nhưng, bản năng được rèn dũa trên chiến trường bao nhiêu năm qua đã mách bảo cho Zirco biết rằng cậu bé này không phải người có thể nhìn vào vẻ ngoài mà đánh giá được.
“Cậu nhóc……cậu từ đâu chui ra đây?”
“Rất vui được gặp cô, tôi tên Baldr Cornelius. Tôi cũng là con trai của lãnh chúa ở lãnh thổ này.”
“Đùa nhau à? Cậu là con trai của chị đại ư!?”
Quả thật, mái tóc bạc lộng lẫy của cậu trai trẻ này đã được thừa hưởng từ mẹ.
Hay nói đúng hơn, nếu cậu bé này thực sự là con trai của Maggot, thì Zirco sẽ có thể hiểu được tác phong kì lạ ấy của cậu.
Cái cách mà cậu phân bổ trọng lượng cơ thể sẽ giúp cậu có thể di chuyển dễ dàng trong một trận đấu. Và hơn thế nữa, vầng hào quang của sự thống trị đang tỏa ra xung quanh cậu có ẩn chứa sát khí trong đó, thứ này chỉ có thể tỏa ra từ một người đã quen thuộc với các cuộc chiến.
Nếu như là một cậu nhóc quý tộc thì khi tỏa ra vầng hào quang ấy sẽ là một điều khá dị thường, nhưng nếu là con trai của Maggot thì……
“Tôi khá là bất ngờ đấy…..vậy hóa ra chị đại đã vẫn không thay đổi gì cả huh.”
“Cô biết mẹ của tôi ư?”
“Chà, chúng tôi đã từng chiến đấu cùng nhau trên chiến trường trong một khoảng thời gian khá dài đấy.”
Tuy nhiên, càng chú ý quan sát thì cô càng nhận thấy cậu nhóc này thực sự rất kì lạ.
Baldr không chỉ được đào tạo một cách bài bản, Zirco còn cảm nhận được cậu đã từng giết người.
Nhưng dù có như vậy, cậu cũng không phải là một kẻ phiêu bạt giang hồ giống như mẹ. Cậu là một quý tộc được trời đất ban tặng trí thông minh như một đặc ân.
Và một cách tình cờ nào đó, cậu bé này cũng đã được sinh ra và trở thành một “giống loài” đáng sợ.
“Có phải cô đến đây để gặp mẹ của tôi không?”
“Đúng vậy, cơ mà chị đại đang không có ở nhà, thật là xui xẻo mà.”
“Vậy có ổn không nếu tôi hỏi cô cần gì từ mẹ tôi?”
“Nhóc à, một quý tộc như cậu thì không cần phải nói chuyện khách sáo với tôi như vậy đâu.”
“Aa, có thể là vì tôi đã được nhiều giáo viên dạy dỗ khắc khe từ khi còn rất nhỏ, cho nên cách tôi nói chuyện sẽ trở nên lịch sự hơn khi gặp một người nào đó lớn tuổi hơn mình.”
Baldr gãi đầu trong sự lúng túng.
Nhiều học viên võ thuật sẽ rất chú trọng và cầu kỳ về cách cư xử, vì thế điều đó đã trở thành thói quen của Baldr từ lúc nào mà cậu không hề hay biết.
Nếu là con trai của một quý tộc thì thói quen đó không hề đáng để được khen ngợi, Baldr cũng ý thức được chuyện này. Nhưng tất nhiên là mẹ cậu sẽ chả để ý đến mấy thứ đó đâu.
“Có lẽ đó cũng là do cậu đã được thừa hưởng dòng máu của chị đại…..cơ mà, tôi nghĩ chuyện này cậu đã nghe rồi nhưng, không còn nhiều lính đánh thuê làm việc trong đất nước này nữa đâu. Nhưng, linh tính đã mách bảo tôi rằng có một thứ gì đó ở đây.”
Zirco không thể không để ý đến ánh mắt của Baldr đang nheo lại khi nghe cô nói như vậy.
Điệu bộ này của cậu ta trông rất giống Maggot khi cô ấy phân tích con mồi của mình.
(Khốn thật! Tên nhóc này đúng thật là con trai của chị đại rồi!)
Zirco nghĩ rằng mình có thể bị Baldr “làm thịt” bất cứ lúc nào, nhưng cô cố gắng thả lỏng các cơ của mình ra.
Cô cũng hiểu rằng nếu như ở trong một trận đấu nghiêm túc, Baldr sẽ là một đối thủ đáng gờm mà bản thân không được mất cảnh giác.
Đôi mắt ấy──đôi mắt ấy như thể chúng có thể nhìn thấu được sang một thế giới khác, nó sẽ không để tâm đến việc bản thân mình và kẻ địch còn sống hay đã chết.
Cô không thể ngờ rằng mình lại nhìn thấy được một đôi mắt đã từng trải qua biết bao chiến trường khốc liệt ở tại một nơi như thế này.
(Không thể đùa được! Thằng nhóc này là một cái xác không hồn. Nó có thể vứt bỏ mạng sống của mình bất cứ lúc nào trên chiến trường như rơm như rác. Khỉ thật, chị cả! Chị nuôi con kiểu gì thế!?)
Có vẻ như cô sẽ bị nuốt chửng bởi sức ép của Baldr. Zirco cố gắng dồn hết sức lực của mình để đẩy lùi sức ép đó đi.
“Hmm, tiên đoán của Zirco-san đã chính xác rồi đấy. Thực sự thì, lãnh thổ Cornelius lúc này đang ở trong một tình cảnh khó khăn”
Zirco không biết rằng câu nói của mình đã tác động như thế nào đến Baldr, nhưng cậu ấy đã bắt đầu nói chuyện hờ hững hơn. Không còn nghi ngờ gì nữa, cậu bé này chính là người sẽ khơi mào chiến tranh trong tương lai.
Zirco cảm thấy sâu thẳm trong trái tim mình có một nỗi sợ vô hình nào đó.
Ngay cả khi cô đã chiến đấu với kẻ thù rất mạnh trên chiến trường, cô cũng chưa bao giờ cảm nhận được sự sợ hãi tột cùng này.
Chính vì không biết chuyện gì sẽ diễn ra, Zirco mới bắt đầu sinh ra nỗi sợ. Hơn nữa, cô là người quá quen thuộc với hành vi bất nhân của Maggot nên nỗi sợ ấy của cô thậm chí còn trở nên tệ hơn.
“Thực ra thì, tôi đang tìm kiếm một người có thể làm vệ sĩ cho mình. Zirco-san, tại sao cô không làm vệ sĩ cho tôi một thời gian ở đây để xem xem bản năng của cô có đúng hay không? Tôi cũng cam đoan rằng chuyện này sẽ không gây bất lợi cho cô.”
Vừa nãy cô định nhờ Maggot giới thiệu cho mình một công việc, thì bây giờ, cô đã nhận được lời mời công việc từ con trai của chị đại.
Cô đã cảm thấy biết ơn với lời đề nghị đó, nhưng sự tự tôn của cô sẽ bị đả thương nếu cô lập tức chấp nhận lời đề nghị của Baldr.
Zirco cười toe toét và cô trừng mắt nhìn lại Baldr.
“Tôi là Zirco the Gale. Đừng nghĩ rằng cậu có thể trả công cho tôi bằng tôi một cái giá rẻ bèo nhé.”
Lính đánh thuê sẽ chỉ là một tên vô công rỗi nghề nếu không có công việc liên quan đến chiến tranh. Lời đề nghị của Baldr lúc này cũng giống như một phát súng để khơi mào cho một cuộc chiến mới.
Zirco đã bị thu hút bởi lời đề nghị đó, cô sẵn sàng chấp nhận bất kì mức giá nào để nhận việc. Nhưng, lính đánh thuê suy cho cùng cũng có phẩm giá của riêng mình. Và nếu như chiến tranh thật sự diễn ra sớm, Zirco cũng đã có cho mình một khoản tiền tiết kiệm để trụ được đến khi ấy.
Zirco cũng không có ý định sẽ cho thằng nhóc hỉ mũi chưa sạch này rút tiền tiêu vặt ra và thuê cô về làm vệ sĩ.
“Cô nghĩ sao với mức lương 3 đồng vàng mỗi tháng?”
“Cậu không biết tôi đáng giá đến thế nào đâu….ít nhất tôi cũng phải được trả 5 đồng vàng mỗi tháng.”
“Được thôi, vậy chúng ta đã thoả thuận xong về mức lương 5 đồng vàng mỗi tháng. Hãy giới thiệu cho tôi thêm vài người nữa nhé.”
“…….Này này, cậu nghiêm túc đấy à?”
Baldr đã ngay lập tức đồng ý với câu nói vô ý của Zirco.
Rất khó nhưng cũng phải đề cập đến vấn đề này, tất cả các lính đánh thuê từng chiến đấu trên những chiến trường của Cornelius đều biết họ đang gặp trở ngại về tình hình tài chính.
Nếu Zirco được thuê như một lính đánh thuê, thì con số 5 đồng vàng là một mức giá hợp lí. Nhưng nếu cô chỉ làm việc cho Baldr như một vệ sĩ trong khoảng thời gian ngắn, thì 3 đồng vàng đã là một mức giá khá đắt, 2 đồng rưỡi mới chính là mức giá hợp lí.
(Đầu óc của thằng nhóc này có vấn đề không nhỉ?)
Nếu một người là thiên tài trong việc dẫn dắt quân đội, họ thường sẽ không có kiến thức về kinh tế. Chính vì thiếu kiến thức về kinh tế nên đồng minh của họ đôi lúc cũng bị cản trở.
Zirco bắt đầu trở nên nghi ngờ Baldr, cô nghĩ cậu chỉ mới là một vị thiếu gia còn non nớt về kinh nghiệm, cậu chưa thể nắm rõ được tình hình tài chính của lãnh thổ mình dù có khả năng chỉ huy quân đội giỏi đến đâu.
“Không thành vấn đề. Tôi có thể lấy tiền tiết kiệm của mình để trả cho cô nhiều hơn thế. À còn nữa, hãy giúp tôi chiêu mộ thêm khoảng 5 người nữa nhé, nếu có thể, mỗi người sẽ được trả 3 đồng vàng. Tôi sẽ không ngại trả cho họ 5 đồng vàng nếu họ thực sự có khả năng……cơ mà, tôi muốn Zirco-san làm chỉ huy trưởng cho họ.”
“Này, cậu đang tính để tôi làm cái gì thế…..?”
Đây chắc chắn không phải là công việc vệ sĩ bình thường như kiểu bảo vệ một cậu bé khỏi những tên tướng cướp.
Dựa vào tình hình lúc này, Zirco chắc mẩm rằng mình đang bị đưa cho một nhiệm vụ khó nhằn, vượt ngoài khả năng của một tên lính đánh thuê.
Hơn nữa, nếu như cô tập hợp được thêm 5 người lính đánh thuê khác, số tiền sẽ lên đến 20 đồng vàng mỗi tháng. Đó không phải là con số mà một người thừa kế của gia tộc có thể chi trả được khi chỉ dựa vào khoản tiền tiết kiệm của mình.
“Dạo gần đây tôi quan sát được có nhiều con mắt khả nghi đang lén nhìn trộm. Còn nữa, tôi lo là chúng sẽ cử một số những tên côn đồ đến đây sớm thôi.”
“Tiền của cậu cũng từ mấy thông tin tuyệt mật đó mà ra đúng không?”
“Tôi giữ khá nhiều bí mật, thế nên tôi không thể nói cho cô biết rằng tiền của tôi từ đâu mà ra. Nhưng, tôi sẽ có thể kiếm tiền dễ hơn nếu những bí mật này được giữ kín.”
(Aa, thằng nhóc này là một kiểu người hoàn toàn khác với chị đại. Nhưng nó cũng không khác một con quái vật là mấy.)
Một mẫu người điển hình đang hiện hữu trước mắt Zirco.
Dù bề ngoài, họ trông có vẻ tốt bụng, hào phóng, nhã nhặn; nhưng bên trong họ lại là một kiểu người hoàn toàn khác với tất cả mọi người.
Baldr có thể là một người đồng đội, một cấp trên đáng tin cậy, nhưng dù thế nào đi nữa, cậu vẫn khác khi so sánh với một người bình thường như Zirco.
Zirco hiểu rõ điều đó, bởi vì cô cũng đã từng gặp qua một số người khác thường như vậy trên chiến trường.
Cùng lúc đó, một cảm giác hưng phấn cháy bỏng đang chạy quanh thân thể của Zirco, đó là thứ cảm giác mà cô chưa từng cảm nhận được trước đây.
(Thú vị! Thú vị đấy!)
Phần lớn những lính đánh thuê đều là những con người sống theo chủ nghĩa hiện thực. Họ không hề có lý tưởng hay ước mơ hão huyền khi bước chân vào chiến trường, nhưng họ cũng có những suy nghĩ rất lãng mạn, đó là những thứ mà họ có thể chiến đấu, có thể theo đuổi nó mà không phải vì tiền bạc.
Ngay cả khi mạng sống này của họ là vô giá trị, rồi một ngày nào đó họ cũng phải ngã xuống như những con chó nằm chết bên vệ đường, họ cũng muốn có một lý do xứng đáng để bản thân liều mạng vì nó.
Vì những người đồng đội, vì những vị cấp trên mà họ tôn trọng, vì nơi chôn nhau cắt rốn, dù có hàng trăm lý do gì đi nữa, họ cũng đã chọn chiến trường là nơi chiến đấu vì những gì mà họ đặt con tim vào đấy.
Một thứ gì đó thú vị cũng có thể trở thành một lí do chính đáng.
“Cậu chủ, mong rằng cậu sẽ cho tôi thấy được điều gì đó thú vị và một khoảng thời gian tuyệt vời.”
Cách nói chuyện của Zirco vẫn không hề thay đổi, nhưng cái cách mà cô ấy gọi Baldr từ “cậu nhóc” thành “cậu chủ” đã cho thấy được lòng thành kính của cô ấy theo cách riêng của mình.
(Không ngờ có ngày mình lại được thuê bởi con trai của Maggot ── bởi thế, ta sẽ không hề biết được chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo, đó chính là lí do vì sao cuộc sống này lại thú vị đến vậy!)
.
Part 3
“Aah! Ngài Baldr!”
“Chúng tôi đang đợi ngài đấy ạ!”
Margo Và Tyros nhanh chóng chạy lại Baldr và những người đến để kiểm tra cánh đồng củ cải đường khi vừa nhìn thấy bóng dáng của họ.
Như mọi khi, chúng vẫn hành xử như thể những chú cún đang vui mừng chạy quanh chủ nhân của mình.
“Cái người phụ nữ to con đằng kia là ai vậy ạ?”
“Từ giờ trở đi, cô ấy sẽ bảo vệ nông trang này của chúng ta, cô ấy là một người lính mạnh mẽ đấy.”
“Dù cô ấy là phụ nữ nhưng cô ấy vẫn mạnh mẽ thế ư. Vậy thì cô ấy rất giống phu nhân Maggot rồi!”
Margo nhìn Zirco với một đôi mắt đầy sự tôn trọng.
Có vẻ như Zirco không quen với ánh nhìn của Margo, cô lúng túng cọ mũi và kéo kéo tay áo của Baldr.
“Này, cậu chủ à! Cậu thực sự muốn để tôi bảo kê cho cái đám nhóc này sao?”
“À, vài phút nữa thôi cô sẽ hiểu lí do tại sao.”
Baldr nhìn Zirco như thể cậu đang chơi đùa với một con thú nhỏ.
Trừ việc chiến đấu ra thì cô chưa từng có kinh nghiệm với bất cứ thứ gì. Cho nên, lần này cô không hề hay biết mình đã đụng phải một thứ không nên đụng vào.
.
“Việc ngụy trang vẫn ổn cả chứ?”
“Vâng. Phía bên ngoài nông trang đã được trồng thêm cỏ ba lá. Bên trong thì được trồng thêm củ cải và khoai tây xen lẫn giữa các loại cây trồng khác. Nhờ vậy, chúng sẽ rất khó để phát hiện ra loại cây nào đang được trồng ở đây.”
“Bên ngoài có ai gây rối không?”
“Hiện tại thì không. Chỉ có một số du khách đến để thu thập thông tin về người nghệ nhân mạ vàng hoặc trang trại đường, nhưng nhìn sao đi nữa nơi này cũng chỉ giống một khu vui chơi cho trẻ nhỏ.”
“Nhớ phải gọi ta ngay lập tức nếu có chuyện gì đó vượt ngoài khả năng của ngươi.”
Tyros đáng tin cậy hơn Baldr nghĩ. Bây giờ cậu đang làm tốt vai trò của mình như người thủ lĩnh của đám trẻ.
Đôi lúc cậu có thể đoán được suy nghĩ của Baldr. Cậu thực sự là một tài năng hiếm có mà Baldr nên nghĩ đến việc thu nạp thành một cận thần bên mình trong tương lai.
.
Số lượng củ cải đường mà họ trồng không thể bao phủ hết cánh đồng được, cho nên họ đã trồng thêm một số loại cây khác như khoai tây để tiện cho việc ngụy trang, hơn nữa, họ cũng muốn để cho vùng đất màu mỡ này được nghỉ ngơi một chút.
Đồng thời, Baldr cũng bắt đầu quan tâm đến việc chăn nuôi. Chính vì số lượng khá hiếm trong lãnh thổ Cornelius nên bò và dê là những con vật thu hút được sự quan tâm của lũ trẻ.
.
Nếu chỉ nhìn ở bề nổi, thì nông trang này chỉ giống như một sân chơi và là nơi thực hành trồng trọt cho lũ trẻ.
Và tất nhiên, gia đình của lũ trẻ này cũng hiểu rằng nông trang này không chỉ đơn thuần là một cái sân chơi, nhưng khi nhìn vào số tiền lương mà lũ trẻ nhận được từ Baldr, họ quyết định hành động như thể không có chuyện gì xảy ra.
Dân số trong lãnh thổ Cornelius không nhiều như ở thị trấn, chưa kể đến những khu vực nông thôn lân cận. Phần lớn người dân ở đây đều chưa bao giờ tiếp xúc với những vị khách lữ hành.
Nói cách khác, Cornelius chính là nơi đã thành lập một đội quân thường trực với số lượng khá lớn. Đội quân này có nhiệm vụ tuần tra trong thành phố vào thời bình, khi mà chiến tranh còn chưa xảy đến.
Chính vì đến từ khu vực địa phương nên hầu hết những người lính đã quen thuộc với người dân nơi đó.
Cũng chính vì thế, trật tự an sinh xã hội nơi công cộng trong lãnh thổ Cornelius rất tốt. Nếu như có một ai đó gây rối, thì khả năng cao chỉ có thể là người ngoài. Chính vì vậy, những người lính cũng sẽ đề cao cảnh giác hơn với những người mà họ không quen biết.
Sẽ rất khó khăn để những tên gián điệp trà trộn vào lãnh thổ khi có một đội quân canh giữ nghiêm ngặt như vậy.
Khu vực Satsuma vào cuối thời đại Edo cũng là một nơi rất khó xâm phạm nhờ vào vị trí địa lí của mình, nhưng muốn trà trộn vào lãnh thổ Cornelius cũng khó chẳng thua gì Satsuma.
Hơn nữa, Baldr và Selina đã cố gắng để giới hạn các luồng thông tin không cho chúng truyền ra ngoài, thêm vào đó là xen lẫn những luồng thông tin giả vào đấy. Chính vì vậy, nơi vốn không chỉ thu hút được sự chú ý của các công ty ở thủ đô hoàng gia mà còn thu hút được các nước khác trên thế giới - Cornelius, cho đến nay vẫn còn là một thứ gì đó bí ẩn.
.
“Ngài Baldr ơi, nhìn này! Ngài khoai tây đã lớn lắm rồi!”
“Khi nào chúng ta mới được ăn nó nhỉ?”
“Khi chúng đủ lớn, ta sẽ đưa chúng cho các em cùng với cả phần tiền lương nữa, vì thế hãy chăm sóc chúng thật kĩ nhé.”
“Hoorayyyyy!”
Lũ trẻ chạy nhảy xung quanh vì vui sướng. Baldr nhìn về phía bọn chúng một cách trìu mến khi đang dẫn Zirco đến một túp lều vững chải được dựng ở một góc của trang trại.
Túp lều này khá tồi tàn, chỉ có duy nhất một cái bàn và vài cái ghế trong đó. Zirco vừa khịt mũi vừa nặng nề đặt mông xuống.
Đôi mắt cô tràn ngập sự tức giận và tỏ vẻ không hài lòng. Họ đã nói với Baldr rằng tùy vào tình hình mà cô ấy sẽ xử lí, rất có thể cô sẽ không buông tha cho Baldr nếu cậu làm cô thất vọng.
“Cô trông không được thoải mái cho lắm nhỉ.”
“Tôi đã rất trông đợi vào cậu, nhưng rồi thì sao? Công việc của tôi chỉ là canh giữ sân chơi cho mấy đứa oắt con đó ư! Đừng có bảo với tôi đây chính xác là một cái sân chơi cho thiếu nhi nhé!”
“Tất nhiên nơi này không giống như vẻ bề ngoài của nó. Thực tế mà nói, đây chính là nơi để sản xuất đường.”
“Cái………cậu đang nói cái quái gì thế……?”
Tâm trí của Zirco trở nên rối rắm, cô đang nghĩ cách để giải thích cho mình hiểu những gì tên nhóc này vừa nói ra.
Đường là một gia vị tạo ngọt được tinh chế từ cây mía trồng ở phía Nam. Nó không thể nào sản xuất ở vương quốc Mauricia được.
Từ những gì mà Zirco quan sát được lúc nãy, không có mảnh đất nào trên cái nông trang này là có trồng mía cả. Nên là, rất có thể có một thứ gì đó khác được làm nguyên liệu cho việc sản xuất đường ở đây.
“Hiện tại, không chỉ có đất nước này mà cả lục địa đang cắm đầu cắm cổ để tìm ra cách tinh chế đường mới. Rất nhiều người đang cố gắng nghiên cứu ra một phương pháp khác để sản xuất đường, và đa phần trong số họ đều là những tên thương nhân xảo trá.”
Baldr và Selina đã rất nỗ lực trong nửa năm trời để giữ cho thông tin này không lan truyền ra ngoài.
Ngoài sản phẩm là đường ra, họ còn bán những sản phẩm như mayonnaise và trò chơi Othello để che mắt mọi người.
Nhưng có một thứ mà họ không thể nào che giấu được.
Lãnh thổ Cornelius vốn không có địa điểm du lịch nào đáng để chú ý, nhưng số lượng khách du lịch đến đây đã tăng lên gấp đôi so với mức trung bình của năm. Tình cảnh ấy như một thứ gì đó nguy hiểm có thể phanh phui sự thật.
Trong tình cảnh ấy, các thương nhân đã làm ra những phi vụ đàm phán hoặc trở thành người trung gian để có thể thu về những thông tin béo bở. Nhưng, có một nhóm người không tốn thì giờ để làm những chuyện như vậy.
“Dù có nỗ lực tìm kiếm đến mức nào đi nữa, họ cũng sẽ không nắm được mấu chốt của vấn đề. Và nếu như một người không mong muốn gia tộc Cornelius phát triển, thì họ sẽ làm gì vào những lúc như thế?”
Nếu có thể biết được phương pháp sản xuất đường của họ, thì sẽ có rất nhiều cách để đối phó. Nhưng khi sự thật chìm vào bức màn của bóng tối, thì nó còn đáng sợ hơn là một tình huống đã được biết trước.
Và nó rất đúng trong tình cảnh này, khi có một lực lượng luôn luôn chạm trán với Cornelius ngay từ lúc đầu.
“Đừng nói là bên phía Haurelia đang chuẩn bị hành động nhé?”
“Tôi nghĩ là gia tộc Selvi không thể kiên nhẫn được lâu nữa đâu.”
(Chết tiệt……mình không chỉ tính toán sai nước đi này, mà mình còn đang rơi vào thế bất lợi.)
“Cậu đang yêu cầu tôi giải quyết mấy con quái thú ở vương quốc Haurelia đúng không?”
“Tôi nghĩ là số quân của chúng không chạm đến mốc hơn một tá đâu, nhưng…Bọn chúng sẽ đến đây nhanh thôi. Hầu tước Selvi là kẻ chọn xông pha ra chiến đấu thay vì rút lui như con rùa đút đầu. Tôi nghĩ Zirco-san phải biết rành hơn tôi mới phải chứ.”
“À thì, đó cũng là lí do mà bọn lính đánh thuê chúng tôi gọi gã đó là “Selvi Lợn Rừng”
.
Trong những cuộc chiến trước, vốn là một người ghét chiến tranh kéo dài, hầu tước Selvi đã trở nên nổi tiếng vì chủ động cho lực lượng của mình tiến công trước thay vì vào thế bị động phòng thủ.
Cũng chính vì thế mà những tổn thất từ các cuộc chiến tranh trong lãnh thổ Cornelius, nơi có khu vực địa lí rất thuận lợi cho việc phòng thủ, là rất cao.
Quân đội của Cornelius đã trở nên kiệt quệ vì phải chiến đấu hết ngày này qua ngày nọ, họ gần như đã không chịu nổi nữa rồi, nhưng cuối cùng, thứ phá vỡ sự ngang sức giữa hai đối địch này không phải quân viện trợ của hầu tước Selvi, mà chính là Maggot Ngân Quang.
Quân đội của hầu tước Selvi đã thất bại rất nặng nề, khi họ suýt chút nữa là phá hủy được tuyến phòng thủ của quân địch. Chính vì vậy, họ buộc phải rút lui và chạy trốn, kèm theo đó là sự mất mát lực lượng rất lớn, đến nổi việc đếm số lượng người tử nạn cũng khiến họ cảm thấy mệt mỏi.
Sự rút lui của đội quân bên phía Selvi cũng chính là động lực to lớn cho việc xác lập hòa bình giữa hai nước.
“Nếu cố gắng điều tra mà vẫn không thu về được thông tin gì béo bở, thì chắc chắn họ sẽ chọn cách sử dụng vũ lực. Rất có thể họ sẽ cử một nhóm người đến đây để cải trang thành những tên cướp và bắt cóc──chính tại nơi này.”
Zirco cảm nhận được luồng sát khí rõ mồn một đang phát ra từ lời nói của Baldr, và cô nhận ra rằng những suy đoán của mình là sự thật.
“Có vẻ như tôi phải gọi những đồng đội cũ của mình đến đây rồi……nhân tiện thì, cậu chủ, liệu tôi có thể thêm cả cậu vào lực lượng chiến đấu của chúng ta chứ?”
“Không thành vấn đề. Tôi sẽ không nhân từ với những kẻ dám lấy đi lợi ích của mình, ngay cả đó có là nhà vua đi nữa.”
.
Tuy nhiên thì, trong tình huống này thường sẽ có một người luôn không màn đến giá trị của chính mình.
Nhưng có vẻ Baldr đã tính toán sai rồi, mục đích lớn nhất của hầu tước Selvi không phải là vạch trần bí mật của việc sản xuất đường, mà là biết được ai là người đứng đằng sau sự phát triển của lãnh thổ Cornelius.
Nếu để cho hầu tước Selvi biết được Baldr đã một thân một mình gánh trên vai sự phát triển của cả lãnh thổ, thì mạng sống của cậu sẽ ở trong tình thế nguy hiểm.
.