Isekai Nonbiri Nouka

chương 92: trù bị lễ hội

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương 92: Trù bị lễ hội

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Việc xây dựng làng mới tiến hành suôn sẻ.

Một việc mà không diễn ra tốt đẹp mấy là ủy ban tổ chức lễ hội.

“Lúc này đây, việc tốt nhất để làm là bắt chước lễ hội mà mọi người đều biết.”

“Nếu chúng ta pha trộn điều kì lạ, em không nghĩ sẽ có ai vui đâu.”

Ủy ban trù bị lễ hội, sau một màn đấu khẩu cam go, dẫn đến một kết luận cuối cùng.

Chúng tôi viết xuống tên mỗi lễ hội mà chúng tôi biết và bỏ vào một cái hộp. Rút thăm quyết định tất cả.

Đáng lẽ tôi nên nghĩ ra vụ này sớm hơn chứ.

Chúng tôi phí mất quá nhiều thời gian.

“Đại hội thi đấu võ thuật?”

Đó là những gì ghi trên tờ giấy mà tôi đã rút ra.

Vậy lễ hội sẽ là một hội thi đấu võ thuật hả?

Ai viết cái này vậy?

À không, tại sao của nợ này thậm chí lại ở đây?

Tôi có thể rút cái khác không?

Dù tôi thực sự muốn làm vậy, nhưng giấy mà chún g tôi dùng trong phần rút thăm này thật sự mắc tiền lắm.

Chúng tôi cũng đồng ý đây là một kì chơi ngắn hạn và không ai được phàn nàn dù kết quả có ra sao.

Và thế là, lễ hội được quyết định.

Đó là Đại hội thi đấu võ thuật.

~cạn~

Tôi cảm thấy bầu không khí của làng lập tức thay đổi sau khi thông báo cho dân làng về đại hội võ thuật.

À không, có lẽ nó thực sự đã đổi khác.

Số người thực hành võ kĩ bên ngoài đã tăng lên.

Đồng thời, lượng thời gian Loo, Tier và Flora phải dùng phép chữa trị cũng tăng lên theo.

Frau cùng mấy cô gái công chức tụ tập mỗi sớm để chạy bộ thể lực.

Một số người thằn lằn vô rừng và đang phụ giúp săn bắn.

Tôi cảm thấy tốc độ bay của những thiên thần nhanh hơn thường lệ 20%.

Những ông lùn đổ nước vào thùng đựng rượu và bắt đầu tập nâng tạ.

Tuyệt.

Thế này vẫn ở mức chấp nhận được.

Nhưng…

“Tôi sẽ đi tập luyện ở nhà ba mẹ một chút.”

Nghe Hakuren nói thế, não tôi đứng hình.

Cô sẽ tham gia sao?

Tôi không có dũng khí để nghe cô ấy trả lời vì vậy tôi ép buộc cô ấy làm trọng tài.

Tuy cô ấy bất mãn, nhưng tôi thuyết phục cổ rằng tôi lạ nước lạ cái với đại hội võ thuật vì vậy tôi cần ai đó tài giỏi mạnh khỏe để làm trọng tài.

Vấn đề kế tiếp là…

“Em đi tập một chút ở nhà ba mẹ nhé.”

Rasuti nói y chang như Hakuren.

Tôi đoán chắc họ muốn tham dự.

Tôi đã để Hakuren làm trọng tài.

Đối với Rasuti thì…

Tôi không biết nghĩ gì khác.

…!

Có hai trọng tài là chuyện chẳng đặng đừng.

“Em cũng muốn đánh cơ.”

Đừng mà.

Tôi phải nghĩ ra gì đó.

Chất xám ta đâu, gào lên coi.

………………..!

“Rasuti, em đã từng đấu với Hakuren chưa?”

“Dĩ nhiên có rồi, nhưng em chưa bao giờ thắng cả.”

“Anh cũng đoán định là thế. Có phải hai người đánh nhau những trận đó trong hình dạng rồng đúng không em?”

“Anh nói đúng đấy.”

“Em đã từng bao giờ đấu với nhau trong hình người chưa?”

“Chưa ạ.”

“Vậy à? Thế thì, anh muốn em đấu với cô Hakuren trong một trận làm mẫu. Cô không thấy phiền chứ, Hakuren?”

“Trận làm mẫu là gì?”

“Đúng vậy, một trận đấu làm mẫu. Vì nó là một đại hội thi đấu võ thuật, chuyện là bình thường để cho chủ nhà cho người xem thấy thi đấu là thế nào.”

Tôi nịnh đầm họ bằng từ “chủ nhà”.

“C-chủ nhà à… Tôi thấy không sao, nhưng Rasuti-chan chắc không thích.”

“Chủ nhà ạ… Em không ngại đâu. Chỉ cần Hakuren-oneesama là đối thủ, em sẽ chấp nhận.”

Cả hai người, cảm ơn thánh thần phù hộ.

“Tốt lắm. Vậy thì, anh xin nhờ cả Rasuti và Hakuren trình diễn một trận làm mẫu thật hay. À, vì hai người làm trọng tài, anh muốn tham khảo cả hai về luật lệ. Ah, hai người, xin làm trọng tài nghen.”

“Được rồi.”

“Em hiểu mà.”

Tốt rồi.

Vừa làm một tư thế thắng lợi trong đầu, tôi vừa đắm mình trong cảm giác thành tựu của một người thường thường có được sau khi giải quyết được một thử thách cực khó khăn.

Giờ thì…

“Tôi thách cô đấy. Lâu rồi cô chưa được nếm mùi sức mạnh của tôi phải không.”

“Fufufu, tôi đang tự hỏi có phải cánh tay của cô giờ thối rữa rồi không mà sao nó nhìn cụt ngủn hơn lần cuối cô dùng nó vậy?”

Loo và Tier đã có trận khẩu chiến bằng mồm.

Tôi không ngại các bà mẹ đang hưng phấn bởi vì không khí lễ hội nhưng tôi muốn mẹ sấp nhỏ dừng lại a. Alfred với Tiselle còn ở trên tay các mẹ kìa.

Tôi chắc chắn làm rằng sẽ không có trận chiến nào trước khi tới hội thi đấu.

~cạn~

Hội thi đấu võ thuật sẽ chia làm ba bảng, bảng thường dân, bảng chiến binh và bảng hiệp sĩ.

Bảng thường dân mở cho hết thảy mọi người.

Những ai có chức nghiệp không đá động gì tới chiến đấu giống như Frau, mấy cô gái công chức và mấy cô nàng thú nhân sẽ tham gia ở đây.

Bảng chiến binh là dành cho chiến binh.

Những ai có thể săn trong rừng có thể tham dự khu vực này.

Các thí sinh chủ yếu là những high elf, oni, người thằn lằn, người lùn cùng những elf núi.

Bảng hiệp sĩ dành cho những chiến binh cao cấp.

Chỉ có những ai được trưởng làng công nhận đủ tư cách mới có thể tham dự.

Thí sinh gồm có Loo, Tier, Gran Maria, Kuudel, Corone, High Elf Ria, Oni Ann, Người thằn lằn Daga, Ác ma Bulga, và Ác ma Stifano .

Tôi không biết hai ác ma tộc này mạnh mẽ cỡ nào nhưng tại vì họ là gia nhân của rồng, họ chắc chắn không yếu. Nó trở thành một khu vực mà chỉ có ai được tôi khuyến nghị mới được tham gia.

Có hai cá nhân khác sẽ dự thi bảng hiệp sĩ.

Bọn kuro tổ chức sơ một giải vòng loại và người thắng là Uno.

Nhiều con cái đã mang thai nên cánh đực rựa là phe duy nhất tham dự.

Vậy là, thế có nghĩa Uno là con đực mạnh nhất hả?

Kuro thua rồi sao? Hoặc là nó không tham dự?

Cá nhân khác được tuyển lựa là trong bọn nhện. Ấy là một chú nhện lớn khoảng nửa tấm thảm tatami.

Dù đã trở nên lớn, song dường như nó là một trong số thành viên nhện đã từng tham gia chinh phục mê cung của Lamia.

Nó không có tên và điều ấy sẽ gây phiền phức suốt thời gian lễ hội.

“Sự tròn trịa của mày sánh được với Zabuton (đệm ngồi) đó…từ nay mày là Makura nhé.” (dịch: Makura là gối kê đầu.)

Tôi không có khiếu đặt tên cho lắm.

Trông nó vui thích nên tôi đoán chắc là ổn cả.

~cạn~

Trọng tài là Hakuren và Rasuti.

Flora không tham dự. Em ấy có lẽ không muốn nổi bật.

“Em không thích à?”

“Chớ anh không nghĩ phải có ít nhất một người phụ trách việc chữa trị à?”

“…ơ-ờ há.”

“Anh đừng lo, em sẽ có cơ hội khác. Với lại, không phải trưởng làng cũng không tham gia à?”

“Mọi người sẽ phát sốt nếu mà anh tham dự.”

“Ahaha, chắc chắn rồi.”

Như một trưởng làng, tôi sẽ làm hết sức để điều hành tốt hội thi võ thuật.

~cạn~

Mọi người thật hăng hái.

Hiện tôi đang cào cánh rừng ở phía nam của khu dân sinh.

Tôi sẽ làm chỗ đó thành địa điểm tổ chức giải đấu.

Mới đầu, tôi nhủ bụng xây dựng nó trong khu dân cư nhưng tôi có một chút sợ với tinh thần của mọi người vì vậy tôi phải xây dựng nó ở đây.

Vòng đấu là 20m vuông.

Nó cũng cao trên mặt đất 50cm. Tôi căn chỉnh bề mặt sân đấu để nó không quá cứng hay quá mềm bằng cách nện búa và cuốc.

Tôi muốn ngăn bị thương càng nhiều càng tốt.

Nghĩ về xác xuất các thí sinh bị ném ra khỏi vòng, tôi làm mềm đất quanh sàn đấu tới cực hạn.

Tôi dành một mặt cho các thí sinh và tất cả ba mặt khác làm ghế khán giả.

Tôi tính sắp xếp chỗ ngồi kiểu loại nhà hát thính phòng để mà họ có thể ngồi trực tiếp lên đất nhưng nó sẽ làm khó cho những ai ở đằng xa xem được diễn biến xảy ra.

Thêm nữa, bởi vì lễ hội được dự kiến làm nguyên ngày, thức ăn cũng sẽ được phục vụ.

Tôi nghĩ khán giả cần thiết phải có một cái ghế để ăn dễ dàng.

Tuy kế hoạch là vậy, nhưng mất quá nhiều thời gian lẫn công sức để làm một cái ghế đơn trục nên tôi đành bỏ ngang.

Tôi đốn hạ một cái cây to, bổ nó lại theo chiều dọc và làm phẳng mặt trên để thành một băng ghế dài.

Một cái cây đường kính lớn hơn sẽ được thực hiện tương tự để làm thành băng ghế bậc thang.

Dĩ nhiên, tôi tạo khoảng trống cho lối đi.

Yup, giờ đây là địa điểm tổ chức.

Sau đó, ở một chỗ xa hơn tí là khu vực nấu ăn.

Tôi có phải xây thêm một khu ăn uống luôn không?

Mou~

Tha thứ cho tôi vì đã lười nhác để làm bàn và ghế là những khoanh gỗ tròn.

À phải, còn cần có toilet nữa.

Tôi sẽ làm bể nước nhiều hơn thường lệ.

Tôi cũng không quên việc bỏ slime vào đó.

Tôi đoán địa điểm tổ chức thế là coi như hoàn thành.

Giờ, hãy để lễ hội bắt đầu.

~cạn~

Bất ngờ nha.

Doraim, bà xã của Doraim, Dors, và Raimeiren tới để xem.

Họ nhìn giống như những bậc phụ huynh chờ mong con gái mình thể hiện.

Bezeel và Yuri cũng tới xem và cùng đi với họ có một chú trung niên ikemen lạ mặt.

Tôi tự hỏi có phải họ tới để cổ vũ cho Frau và mấy cô công chức không.

Ông của Loo, cụ tổ-san, cũng đang ngồi ở một ghế khán giả trước khi có người nhận ra.

Dors, cụ tổ-san và chú ikemen trung niên đang chuyện trò một cách hòa ái.

Bộ họ quen biết nhau à?

Nhưng mà, nhìn vào họ, ông chú trung niên không rõ nhất định là hạng yếu.

6 lamia từ mê cung phía nam cũng tới tham gia.

Tôi chấp nhận và để họ tham dự bảng chiến binh và hiệp sĩ.

Từ làng Howling, sau khi bàn bạc với Doraim, Gulf và ba người khác tới dự thi.

Tôi nghe nói họ phát hoảng lúc lần đầu họ thấy rồng (Rasuti) nhưng dường như giờ họ đã quen rồi ta.

…Maa, dĩ nhiên họ sẽ quen rồi chứ lị, họ luôn luôn thấy rồng mang nông sản từ đây mà.

Chúng tôi chấp nhận họ bởi vì tất cả họ đều ước ghi tên vào bảng chiến binh.

Tôi không ra lệnh gì về việc giữ bí mật đại hội thi võ thuật nên có lẽ nó lọt ra bên ngoài mất rồi.

Tôi có nên bưng bít nó thành chuyện tuyệt mật không?

Không không, một lễ hội sinh động mới là một lễ hội hay ra trò.

Dù có những điều ngoài dự kiến, song hãy để đại hội bắt đầu nào!

Truyện Chữ Hay