Isekai Nonbiri Nouka

chương 68: rắc rối rồng

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương 68: Rắc rối Rồng

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Rồng gác cổng Doraim.

“Rồng gác cổng à?”

“Ấy tại vì ông ấy lập tổ trên một ngọn núi giữa rừng chết và rừng sắt.”

Frau trả lời thắc mắc của tôi.

Mặc dù Loo, Tier, Ria, Ann và Rasuti đều hiểu biết đấy, nhưng Frau là người thường được tôi hỏi những thuật ngữ về kiến thức tổng quát.

“Do ông ấy ngăn cản quái vật từ rừng chết lấn xuống phương nam, ông ấy được gọi là rồng gác cổng đã từ lâu rồi.”

“Hễ, có người gác cổng nào khác ngoài ông chú ấy ra không?”

Đầu tôi tự động vẽ ra hình tượng những người gác cổng khác là chimera hoặc titan.

“Không có, chỉ phương nam mới có một thôi. Những hướng khác không thể dùng để đi ra hay đi vào chốn này được tại đồi núi quá cheo leo. Nói chung, người ta chỉ xem phương nam là ngõ vào duy nhất của khu rừng này hà.”

“Có chuyện như thế à?”

“Có chứ anh. Nội cái chuyện có người dám tiến vô rừng này đã là hy hữu lắm đấy.”

Tôi rõ rồi. Dường như chỗ này còn khó khăn hơn tôi tưởng.

Nhân tiện, hình như có thể đi tới đây từ mặt đông nơi là vị trí của làng Howling nhưng mà chẳng có ai ghi nhận chỗ đó là một lối vào cả.

Bởi vì lết tới làng Howling được thì tự bản thân việc ấy đã là một thách thức đáng kể.

Ờ, núi non ai mà chẳng ngại leo.

~cạn~

Như mọi khi, rắc rối đột nhiên nảy sinh.

Đó là một con rồng tập kích.

Sau khi bay trên đầu làng, nó lơ lửng trên rừng trong khi khiêu khích bọn tôi.

Tôi định bụng nó sẽ thương lượng trước nhưng bỗng nhiên nó đốt lửa khu rừng.

Được rồi, mày là kẻ địch.

Các em thiên thần bị đánh văng bằng vỏn vẹn một đòn.

Đừng có làm vậy mà, tôi không muốn phải ra tay.

Nếu Rasuti ở đây, nhỏ có thể lo liệu việc này nhưng nhỏ đã về thăm nhà mất rồi.

Con rồng khá to lớn và nhìn vào màu sắc của nó, tôi biết rằng nó không quan hệ với Doraim, vợ của ông chú hay là Rasuti. Bởi vì vậy, tôi ném Nông cụ Vạn năng hình cây giáo vào nó.

Nó né được kìa.

Không như vợ Doraim, nó biết được nó cần né đòn tấn công của tôi.

Nó cười trong khi nhìn chúng tôi.

Tôi ném giáo lần thứ hai.

Nó lại tránh được.

Tôi nheo mắt và ném lần thứ ba.

Nếu không trúng, tôi sẽ ném đi ném lại cho tới khi trúng mới thôi.

Tôi không bị mệt khi ném Nông cụ Vạn năng.

Cộng thêm, Nông cụ Vạn năng sẽ trở lại tay tôi theo ý tôi.

Tôi không bao giờ hết đạn (giáo).

Trước khi nó trở thành cuộc đấu thể lực, tôi muốn thử gì đó.

Tôi ném giáo lần lại và trước khi con rồng né tránh, tôi gọi nó về.

Sau đó tôi ném lại.

Một trò nghi binh đơn giản.

Con rồng có nhận ra không?

Tôi thấy có chút không yên nhưng nó diễn ra tốt đẹp.

Cây giáo ném đâm thủng cánh con rồng.

Làm được rồi.

Bởi vì vui mừng mà tôi cảm thấy, tôi quên mất gọi cây giáo trở lại. Cây giáo đi tới ngọn núi đằng sau con rồng và một đám mây bụi lớn bốc lên ở đằng đó.

Úi chà.

Khi tôi gọi cây giáo trở về, tôi không còn thấy con rồng ở đâu.

Xem ra nó rơi xuống rừng và nấp ở đó luôn.

Tôi sẽ không để nó chạy.

Gran Maria, Kuudel và Corone đã bị thương lúc nãy vì vậy tôi để Loo mang tôi bay tới đó.

Do chúng tôi đang bay ở một độ cao kha khá, tôi giờ có thể thấy chỗ con rồng rơi.

Nó hoàn toàn bại lộ à.

Tôi ném giáo.

Con rồng có thể tránh được nhưng tại ở đó có cây cối mọc trở ngại tầm nhìn, cây giáo tôi ném khâu cánh chưa tổn hại của nó vào mặt đất.

Tôi phải kết thúc nó bây giờ. Tôi gọi giáo trở lại lập tức.

Tôi ném cây giáo nhắm vào thân hình to xác của nó.

Và trúng đích.

Tôi chắc chắn mình ném trúng nhưng hình như cây giáo chỉ sượt qua khi nó đang co rút lại.

Cây giáo đâm vào đất trong khi phá vỡ cây cối trên đường đi.

Tôi bị ảo giác hả?

À không, tôi ghi nhận sự việc đang xảy ra.

Nó giống hệt hiện tượng xảy ra mỗi lần Doraim và Rasuti hóa thành người.

“Đầu hàng, tui đầu hàng. Xin lỗi. Làm ơn tha thứ cho tui.”

Và tôi nghe tiếng một phụ nữ kêu la.

~cạn~

“Ehehe, xin lỗi nha.”

Đang ngồi seiza ở ngõ vào làng, người phụ nữ nhẹ nhàng xin lỗi. Cô ấy là con rồng vừa rồi.

Hakuren.

Cô ấy là một phụ nữ ngực to mà dường như có tính cách vui vẻ.

Tôi bất ngờ khi cô ấy được giới thiệu là oneesan (chị) của Doraim.

Cạnh bên Hakuren là Doraim, vợ Doraim, Rasuti, và bảy người tôi không biết (dựa trên chuyện xảy ra họ có lẽ là rồng luôn) mà cũng đang seiza tập thể.

“Cho phép em giới thiệu…bắt đầu từ bên phải là ông nội em, bà nội em, chị hai của cha em, chồng của cô hai em, con gái của họ, em gái của cha em và cuối là em trai của cha em.”

Rasuti giới thiệu 7 người tôi không biết trong khi hạ thấp đầu cô bé.

Một ông bác bảnh bao, một bác gái đằm thắm, một phụ nữ với ánh mắt dứt khoát, một ông chú nhìn cơ bắp giống như một viên tướng nọ, một thiếu nữ có sừng và đuôi như Rasuti, một chị gái có mái tóc quăn lộng lẫy và một anh ikemen (đẹp trai) trẻ tuổi.

Tôi nghe được tên họ nhưng tôi không thể nhớ vì mấy cái tên thuộc dạng dễ lẫn lộn.

Tôi sẽ để họ nói lại chặp sau.

“Nói vậy là…Đây là cha và mẹ, chị thứ hai và chồng chị ấy, cháu gái, em gái và em trai của chú Doraim hả. Thế có nghĩa Hakuren là chị cả của chú ấy à?”

“Đúng vậy đó anh.”

Tất cả họ đều seiza. Họ đến đây nhanh chóng sau khi khu rừng cháy do Hakuren gây ra được dập tắt.

Tôi hiểu là họ không có ý gây hấn.

“Vậy, đã xảy ra chuyện gì thế?”

Sau khi nghe tôi hỏi, tất cả bọn họ đều ngoảnh mặt sang bên.

Ngay cả cô gái trông nhỏ tuổi hơn Rasuti.

Cô ấy là rồng nên nhìn vậy thôi chứ thực tế có lẽ cô ấy còn lớn tuổi hơn tôi.

Bởi do không ai muốn nói, tôi quyết định chọn người mà tôi nghĩ có thể nói thay cho họ.

“Cô Doraim, cô có thể giải thích không ạ?”

Ngó xem Doraim, ông chú nhất định không dám nói xấu bà chị.

Tôi đã biết loại em trai này từ thế giới trước của mình, họ là kiểu người không dám trả treo với chị của họ. (Quan điểm nhìn đối tượng của tôi)

Người phụ nữ được giới thiệu là chị kế cũng y như vậy.

Chị cả là Hakuren.

Em gái thứ hai không là dạng nghe lời chị lớn thì cũng là dạng đối nghịch với chị của mình. (Quan điểm nhìn đối tượng của tôi)

Nhưng mà, nếu cô ấy thuộc dạng đối nghịch, cô ấy hẳn đã nói toạc móng heo ra rồi.

Cô ấy không nói nên có nghĩa cô ấy thuộc dạng nghe lời.

Đối với chồng của cô em, ổng cơ bắp lực lưỡng là thế nhưng tôi có cảm giác ổng đang cố gắng hết sức biến mình thành không khí từ nãy tới giờ.

Tôi loại trừ ổng khỏi danh sách ứng viên bằng sự thương cảm sâu sắc.

Tôi không thể mang con gái của họ vào chuyện này.

Em gái của Doraim có lẽ là con gái út của gia đình.

Con gái út là chuyên môn dễ sống aka được cưng. (Quan điểm nhìn đối tượng của tôi)

Họ sẽ không làm bất cứ chuyện gì được xem xét là đối nghịch với các chị lớn hơn.

Tuy cô ấy chắc nói được nếu mà tôi thúc dục, nhưng tôi còn chưa biết tính cách cô ấy ra sao nên tôi không thể làm chuyện nguy hiểm như vậy được.

Ngôi làng nhất quyết sẽ thiệt hại nếu mà chị em rồng cãi lộn với nhau.

Đối với em trai của chú Doraim… cậu ấy là một anh chàng đẹp mã nhưng bốc mùi của một đứa em trai không dám cãi lại chị mình y như Doraim.

Tôi không thể chọn rồi.

Không có đứa em trai nào dám chống đối lại chị mình. (Quan điểm nhìn đối tượng của tôi)

Với điều đó, người duy nhất còn lại là cha mẹ của Doraim, vợ Doraim và Rasuti.

Tuy nhưng, hễ cha mẹ có ý định nói về con gái của họ, thì họ hẳn đã nói xong rồi.

Thêm nữa, có xác suất cao là họ sẽ bao che cho con gái của họ.

Đánh giá hai người còn lại, vợ của Doraim chắc thấy dễ nói chuyện hơn so với Rasuti.

Vợ Doraim là em dâu của Hakuren…nhìn vào thái độ của vợ Doraim, cô ấy dường như thấy không có vấn đề với nó.

Cô ấy là mẫu người có thể nói vài lời về chị chồng của mình.

“Vậy tôi sẽ giải thích tình huống dẫn tới sự cố này…”

Tôi phục mình quá. Vợ Doraim bắt đầu giải thích chuyện đã xảy ra.

Tất cả bắt nguồn từ chuyến về nhà của Rasuti.

Tôi ngỡ rằng cô ấy chỉ trở về tổ nhà của Doraim nhưng ai dè cô ấy đi thẳng tới nhà ông bà nội ở dãy núi phía bắc.

Tất cả thành viên gia đình đang tề tụ ở nơi đó để nghe báo cáo tình hình.

~cạn~

Gác chủ đề này lại một lúc. Hãy nói về hoạt động đánh đêm gần đây của tôi.

Loo đã hạ sinh và Tier có bầu khiến cho khao khát của dân làng muốn có thai càng thêm bốc lửa.

Cảm ơn điều đó mà tôi chẳng thể có đêm nào được ngủ một mình.

Nếu tôi nói muốn ở chăn đơn gối chiếc thì đúng là nói chuyện vô nghĩa.

Kể cả khi tôi càu nhàu, số lượng ứng thí vẫn tiếp tục tăng tiến.

Trước khi hay biết gì thì họ đã lẻn lên giường của tôi mất rồi.

Đầu hàng cũng không được nốt.

Nhận ra cũng đã muộn, tôi đã làm chuyện đó với tất cả high elf (42), tất cả oni (10), Gran Maria, Kuudel, Corone và thậm chí Flora cũng dính chùm.

Tiện thể nói, nếu tính các em gái thú nhân, tôi chỉ làm việc đó với Senna.

Những em gái thú nhân khác cố gắng lắm nhưng tôi cự tuyệt tại vì họ hãy còn nhỏ.

Ở đây có những cậu nhóc thú nhân khỏe mạnh nữa nên họ không cần vội vã làm chi mà cứ nhẫn nại chờ đợi.

Qua những lúc như vậy, con tim tôi lại thấy được dễ chịu khi nói chuyện với mấy ông lùn và người thằn lằn…

Rasuti và Frau làm hết sức của họ.

Họ kiềm chế dữ lắm nhưng…tất cả đều bị giật trôi theo dòng thác lũ…

Họ bị cuốn đi bởi bầu không khí ấy.

Mấy người khác cũng toa rập với nhau để kéo họ vào với tôi.

Thành trì cuối cùng của tôi là những gia nhân của Rasuti, Bulga và Stiffano.

Chờ ở đó đã.

Họ đôi khi nhìn tôi bằng những ánh mắt quái dị nhưng các cô làm ơn cố hết sức lên.

Nói chuyện ngoài lề thế là đã xong.

~cạn~

“Nói cách khác, cô tập kích ngôi làng này tại vì cháu gái của cô có ý trung nhân sớm hơn cô hả.”

“Cậu sai lầm rồi đó. Tôi chỉ thử kiểm tra cho chắc sức mạnh đối tượng của cháu tôi thôi.”

Hakuren phùng mang trợn má và kháng nghị.

Cái loại lý do cực kì vô giá trị đó là gì thế?

Rồi, tôi nhận ra tại sao cô ấy nói vậy và người khác không ai nói gì.

Dĩ nhiên là vậy thôi, làm sao họ có thể nói con gái của họ ghen ăn tức ở với đứa cháu nội hoặc là chị của họ ghen tỵ với cháu gái của chị ấy được?

“Thôi thì…nếu cô không gây chuyện nữa thì hãy quên phứt vụ này cho xong đi.”

“Vậy cũng được hả?”

“Ờ, ngồi seiza hoài chắc khổ dữ lắm. Tôi sẽ chuẩn bị ghế và thức ăn cho mọi người.

Tất cả người thân của Rasuti đều là rồng.

Huống chi xét cảm tình với Rasuti, tôi không thể để họ cứ vậy mà đi về nhà.

“Hoan hô! Rượu ở đây ngon hết xảy phải không?”

Hakuren là người đầu tiên đứng bật dậy và cố đi tới làng ngay lập tức nhưng tôi chụp mặt cô ấy.

“Eh?”

Hakuren, cô chưa được.

“Cánh của cô ra sao rồi?”

“Eh, à, vâng. Tôi không thể bay được trong ít lâu…ano, sao anh đang bóp mặt tôi vậy?”

“Đừng bận tâm. Khi cô chơi cho đã rồi, cô phải dọn dẹp đồ chơi.”

“A-ái, úi đ-đau đau…”

Cô phải đi làm gì đó với cánh rừng mà cô đã đốt trước cái đã.

Tôi có thể thu xếp nó bằng Nông cụ Vạn năng nhưng con tim tôi không chấp nhận được việc Hakuren tham gia bữa tiệc cho tới khi cô làm xong việc đó.

“Cố hết sức mà thu dọn nó đi.”

Mãi cho tới ba hôm sau, Hakuren mới có thể tham gia bữa tiệc.

=========================================================

*Hakuren

Truyện Chữ Hay