----------------Góc nhìn của Arakawa-Kouki-----------------
"Arakawa, cậu có muốn kiểm tra về độ can đảm không?"
Trong khi dọn dẹp những cái cốc bị thổi bay bởi tiếng gầm của Kon (con rồng ấy), Aikawa đột nhiên hỏi bất thình lình. Khi tôi nhìn Aikawa với cái nhìn châm chọc "Ah, cậu thực sự không cảm thấy mệt sau những việc vừa rồi sao?", Cô vội vã phủ nhận nó.
"Cậu, cậu sai rồi! Tớ không tin vào ma quỷ. Tớ chỉ muốn làm sáng tỏ 7 điều bí ẩn của học viện này thôi.
Những bí ẩn có mặt khắp mọi nơi ...... và tại sao tôi lại phải tham gia vào sự kiện này trong khi tôi chỉ mới ghi danh vào học viện. Hiện vẫn là tháng 6 ! Sự kiện này thường được tiến hành vào những mùa nóng của tháng 8 và vào mùa hè ,và nó là một sự kiện mà bạn có thể phấn khởi trong khi tham gia, ngay cả khi bạn nhầm ngày, và đây cũng không phải là vấn đề nghiêm trọng mà bạn cần phải giải quyết.
"Tớ nghĩ rằng đó là một ý kiến hay"(Alice)
Bằng cách nào đó Alice, người vẫn thường hay phản đối nhiều ý kiến nhất trong nhóm, lại đồng ý với điều đó, tôi liếc nhìn Shingo nhưng cậu chỉ lắc đầu bỏ cuộc. Họ giống như một dòng suối chảy về cùng một hướng và tạo thành một dòng sông lớn chảy chung với nhau ...... Gần đây tôi cảm thấy như mình đang bị lẻ loi và thật lòng tôi muốn từ chối bởi nó khá là rắc rối, nhưng Alice lai đồng ý tham gia và cố năng nỉ tôi "Chỉ lần này thôi"
"Không được sao? Kouki "(alice)
Cô ấy nhìn tôi với một ánh mắt cầu xin, điều này sẽ khiến tôi tổn thọ mất, nó thật sự không công bằng chút nào cả, nếu cô ấy làm điều này thì dĩ nhiên sẽ không có cách nào tôi có thể từ chối nó, kết thúc tôi chỉ có thể đồng ý mà không có sức chống cự nào như thường lệ.(Trans : Anh hùng không qua nổi ải mỹ nhân :V)
(*TB*: loli ko có tính là mỹ nhân nhé, ae vote cho team BB nào)
"Vậy Aikawa-san, còn những điều bí ẩn thì sao?"
Ở một mức nào đó cơ sở của những điều bí ẩn sẽ đêu được thêu dệt cho đến khi câu chuyện ban đầu trở nên hoành tráng hơn, bạn có thể sẽ nghe thấy một số lời đồn của người khác về nó nếu bạn muốn nghe nội dung của vấn đề này ...... Tôi đã hỏi Aikawa-san về những hiện tượng bí ẩn. Aikawa-san dường như sợ hãi, cô ấy bắt đầu nói với giọng nhỏ hơn bình thường:
" Đầu tiên là câu chuyện về những bông hoa anh đào không bao giờ héo. 1 trong những cây hoa anh đào trong sân trường có những cánh hoa không bao giờ rụng và tiếp tục nở ngay cả khi những cây anh đào khác khác mà "chắc chắn với đa số" những bông hoa sẽ khô héo, rụng và rơi tứ tán khắp nơi. Thứ hai là tầng hầm của tòa nhà nghiên cứu y khoa. Mỗi đêm ở đó, người ta có thể nghe thấy tiếng la hét.Thứ ba là quái vật ở nhà kho, vào môt đêm nào đó tại kho thiết bị của câu lạc bộ thể thao của trường có người đã thấy một bóng người mỏng manh.” (Aikawa-san)
Fumu, cho đến nay những bí ẩn này không có bất cứ thông tin nào đi liền với chúng cả. Sau đó tôi hỏi Aikawa-san một số điều thắc mắc về điều này, vì nhân được câu trả lời thỏa đáng nên tôi kêu cô ấy tiếp tục câu chuyện của mình.
"Điều thứ tư là một bóng người nhảy múa. hình ảnh của một người nhảy múa xuất hiện trên tầng 3 của tòa nhà nghiên cứu thuốc khi tất cả mọi người đã ra về. Điều thứ năm là người canh giữ tháp đồng hồ. Vào thời điểm chuông ngân lên sau 21 giờ, bất cứ ai còn ở trong tháp đồng hồ, họ sẽ nhận lấy [sự giận giữ] của người giữ đồng hồ.
Thứ sáu là về sự việc đột ngột biến mất tại cổng chính. Chuyện đó xảy ra vào ban đêm, đây là câu chuyện của một học sinh, người mà đột nhiên biến mất sau khi đi qua cổng chính để về nhà. Và điều Thứ bảy ... .. "(Aikawa-san)
Tôi nhấn mạnh để cô ấy để tiếp tục nói
"Nhanh lên và tiếp tục đi" nhưng Aikawa lại im lặng khi nhắc đến bí ẩn thứ bảy, tuy nhiên sau đó Aikawa nhìn qua tất cả các thành viên trong nhóm và tiếp tục nói,
"Tớ không biết."
Mọi người đều quỵ xuống ngay khi nghe những lời đó, Kon tức giận và có thể nhìn thấy sự tức giận ấy thông qua việc cậu cắn ở chân Aikawa. Tôi không biết liệu điều thứ sáu có thể được gọi là một bí ẩn hay không! Tôi than phiền với cô ấy
"Bởi vì chúng ta không biết điều thứ bảy, không phải tự bản thân nó đã kì lạ rồi sao."
Bạn thường sẽ cảm thấy thất vọng trong tình huống này.
Vâng bất cứ điều gì, kể từ khi tôi biết sự thật về nội dung của những tin đồn, tôi sẽ giải thích cho từng cái cho mọi người.
"Tớ không thể đáp lại sự mong đợi của các cậu, đây là tất cả những gì tớ có thể làm cho mọi người hiểu? Hãy đi đến nơi đã xảy ra những việc đó để tớ có giải thích nó. "
Mọi người đều muốn biết sự thật sau khi tôi nói điều đó. Nó khá là rắc rối, nhưng nó không thể được giúp đỡ bởi ai khác, trong thời gian chờ đợi đó là ... .. bên cạnh đó tốt hơn là nên đem theo thiết bị đó. Trong khi tôi đang tính toán việc mang theo các thiết bị, Aikawa-san đã đi đến cạnh Shingo và nói thầm vào tai cậu.
"Shin, em cảm thấy sợ lắm, chúng ta hãy nắm tay nhau đi."(Aikawa)
"Fuhi !?"
Rốt cuộc, thì ra bọn họ chỉ đơn giản là muốn tán tỉnh lẫn nhau! Chết tiệt! Tôi cảm thấy ghen tị với họ !! Tôi sẽ không nói nó ra nhưng tôi sẽ nhìn chằm chằm vào Shingo bằng ánh mắt hình viên đạn. Alice đang cười, không lẽ cô ấy nhận ra ư? "Chúng ta hãy cùng tham gia nhé" sau đó cô ấy nói với tôi, như dự kiến, Alice lúc này thật sự rất Kawaiiiii.. "Cũng vì lý do thời gian, đó là lý do tại sao mà chúng ta nên đến tòa nhà nghiên cứu y khoa đầu tiên, nơi mà bí ẩn thứ 2 xảy ra."
Tôi đã có một cảm giác vui vẻ sau khi nói vậy, mọi người đều theo tôi mà không hề cảm thấy chút sợ hãi nào. Như dự đoán một số người cảm thấy lạnh sống lưng khi Shingo tự nhiên nói "tầng hầm có một phòng chứa xác chết", không có nhầm lẫn đâu.
"Aikawa-san, mặc dù tớ có nghe nó một thời gian trước đây, nhưng đúng là về cơ bản không có các giáo viên đi ra vào thường xuyên nơi bọn mình đang đi đến đúng không?"
"Yup, việc quản lý nó đã được để lại cho các học viên."
Chuyện này đã được quyết định ... ..Ngay Bây giờ Tôi đã đến lối vào, tôi nghĩ về những tiếng la hét mà chúng tôi có thể nghe . Với
tim đang đập thình nghịch, tôi cảm thấy hơi phấn khích và nói với Shingo hãy mở cánh cửa, nhưng dường như Shingo sợ hãi và lưỡng lự, tôi thì thầm: "Cậu không muốn thể hiện cho mọi người thấy những mặt tốt của cậu?".Liệu
cậu có làm được không"
Fuhi! Nó mở ra rồi. "
Trong khi nói vậy, cậu ta dứt khoát mở cửa.
Cái đầu tiên đập vào mắt là một bàn mạt chược.
Tôi tưởng tượng một tư thế chiến thắng trong đầu, tôi định giải thích nó kể từ khi Shingo, người mở cửa, và Alice, người đứng bên cạnh cậu ta, đã có một khuôn mặt ngáo hết chỗ nói.*poker face*
"Giáo viên và học viên không đến [Trường trung học đặc biệt] này, nên hằng đêm có vài người thường tập trung lại để chơi mạt chược. Hơn nữa mọi người không đến đây vì những lời đồn đại các cuộc nói chuyện bí ẩn của [bóng ma] ở đây, mà tôi nghĩ rằng nguồn gốc của những tiếng la hét phát ra sẽ là từ những kẻ thua cuôc trong ván bạc."
Trong cơn sốc, Alice nói "Cái gì thế này?" Khi cô ấy nghe lời giải thích của tôi. Tin đồn là vấn đề, họ thừa nhận sự thật với tôi bằng cách cười khổ. Bây giờ tiếp theo ... hiện tại là đang là mấy giờ nhỉ ? Nơi mà chúng ta sẽ đi tiếp sẽ phải dời lại do thời gian. Trong khi suy nghĩ vì vậy tôi định nhìn vào thiết bị cá nhân để xem giờ, Shingo đã đoán ra trước khi tôi kịp xem
"Hiện đang là 16:30"
Cậu ấy nói cho tôi. Như mong đợi cậu ta là một người bạn tốt! Tôi nhìn Aikawa-san với sự tôn trọng,
"Shin, như thường lệ cậu đang đeo đồng hồ ở tay đối diện."(Kouki)
Tôi nói với cậu ấy rằng tôi thấy một điều gì đó không bình thường. Vâng, theo Shingo, cậu ta thường thay đổi vị trí đeo đồng hồ của mình tùy thuộc vào tâm trạng của cậu ấy vào ngày đó. Nhưng kể từ lúc đó là 16:00 ... .. thôi ,chúng ta hãy đi đến bí ẩn kế tiếp.
Chúng tôi đến sân thượng tầng ba gần cuối của học viện mà là một phần của phòng tập thể dục trong đó câu lạc bộ thể thao sử dụng. Tôi có cảm giác rằng từ đây chúng ta có thể nhìn thấy phần sau của nhà kho, tôi nhìn thấy cửa sổ mở ra một chút chậm trong khi tôi đang nhìn vào cái ống nhòm mà tôi mang theo.
“ Quả là như mong đợi"
Trong khi tôi tràn ngập cảm xúc vui mừng, Aikawa lấy ống nhòm của tôi và nhìn vào nhà kho, cô ấy ngẩng cao lên.
"Điều đó, đây không phải là hút thuốc lá sao !?"
Có phải vậy không ...như Akiwa-san đang nói, các học sinh trung học đang "hút thuốc" và phì phèo thở ra :v. Tôi không hiểu họ cảm thấy thế nào nhưng mới ở độ tuổi đó mà họ làm như thế và có một chút thay đổi, điều đó không thể được giúp đỡ vì
nó là xấu. Tôi tự hỏi mình có cần để ý từ khi có nguy cơ hỏa hoạn xảy ra nếu như họ lỡ mắc một sai lầm [nhỏ ] nào ấy? Aikawa-san đã gửi một email đến thiết bị cá nhân của giáo viên để khuyên ngăn cho các học viên ấy.
Tôi nhìn họ trong khi một giáo viên chạy như bay về phía nhà kho, họ chắc chắn sẽ bị khiển trách nghiêm khắc
" Một chuyện bất ngờ như vậy khá nguy hiểm và trên hết nó lại không vi phạm pháp luật."
Aikawa vẫn cảm thấy khó chịu, và trong khi tôi đang nhìn Shingo đang cố gắng xoa dịu cô, tôi bắt đầu dẫn mọi người đến nơi kế tiếp.
Chúng tôi đến địa điểm tiếp theo của viện hàn lâm thuộc viện nghiên cứu thực vật ... có lẽ hoa anh đào ở đó thuộc thẩm quyền của họ.
"Aah, anh đào nở trên sân? Đó là một loại hoa anh đào đặc biệt mà có thể tiếp tục nở trong một thời gian rất dài. Bởi vì chúng khiếm khuyết nên chúng phân tán tất cả hoa của chúng vào một đêm đặc biệt và điều đó cần được cải thiện..
Alice hỏi nam sinh nghiên cứu tại đó và được anh ta trả lời một cách dễ dàng. Khi những bí ẩn xung quanh bảy kỳ quan đang dần dần được làm sáng tỏ, tôi cảm thấy tinh thần của mọi người đang dần đi xuống. Thẳng thắn mà nói, mọi thứ đều có thể dự đoán được hay đúng hơn là tôi muốn về nhà! Mặc dù tập phim về những động vật yêu thích của tôi sẽ được phát vào hôm nay lúc 18 giờ (18:00), tôi muốn về nhà ngay lập tức và xem nó. Mou không phải là tốt nếu chúng tôi nên dừng lại tại đây? Tôi muốn nghe suy nghĩ của họ.
"Liệu chúng ta vẫn tiếp tục? Những bí ẩn khác có thể cũng sẽ có kết quả như này. "
"Tôi muốn biết tất cả mọi thứ!" "Kon! Kon! "
Không chỉ Aikawa-san, mà còn có "Kon" đưa ra ý kiến nên tiếp tục.(*TB*: wtf con rồng nói đc à)
Shingo và Alice với "Cậu có thể?" Muốn tiếp tục trong khi đang dở dang 'hah' với một tiếng thở dài, chúng tôi di chuyển đến nơi tiếp theo. Nếu tôi chắc chắn rằng tòa nhà nghiên cứu y học có thể được nhìn từ tầng hai của nơi này, mọi người bắt đầu nhìn vào tòa nhà nghiên cứu y học khi Kon đột nhiên nhận ra điều gì đó và kêu lên.
"Hình như đó có người đang nhảy ,phải không? "
Alice nhận thấy có một bóng người trong căn phòng cuối của tòa nhà nghiên cứu y khoa.
Tôi tìm thấy căn phòng đó, như dự kiến, nó buồn chán và tẻ nhạt. Trong trường hợp này, đó là một cảnh tượng mà tôi có thể nhìn thấy trong tòa nhà nghiên cứu.
"Cái đó là cửa thông gió. Alice luôn làm nó lúc còn trong phòng thí nghiệm trước khi ra về đúng không? Nó đang được mở để quạt mùi hương, có vẻ như Alice thấy như có bóng người nhảy múa nhưng nó khác biệt do những chuyển động của làn gió tạo thành.
"Nếu không có ai nữa" vì lý do đó, họ làm nó trong thời gian đó vì không có ai khác nhìn thấy họ
"Tớ tự hỏi làm những hành động đó khi nhìn từ bên ngoài có vẻ lạ ..."
Tôi nghe Alice thì thầm gì đó với vẻ chán nản, tôi không ngần ngại di chuyển đến điểm bí ẩn thứ năm là tháp đồng hồ.
"Uhm, đúng lúc đó là 18:50 (6:50 pm) vì vậy ..."
Khi tôi nói vậy, Shino nhìn tôi vói ánh mắt kì lạ như muốn hỏi tôi.
"Kouki,
đây là vấn đề vể thời gian vì chưa đến 21:00 (9:00 pm)" (Shingo)
Tôi mỉm cười và không trả lời vội câu hỏi đó, sau khi mang theo chai thủy tinh, chúng tôi đến tháp đồng hồ.
Tại đây tôi quay lại nhìn mặt mọi người và giải thích,
"Chuông đồng hồ thường sẽ tắt sau 3 phút, cậu có thể sử dung tai của cậu tốt hơn. Kon chờ khoảnh khắc đó và bước vào túi ta rồi cuộn tròn thành một quả bóng nhỏ đi."
Tôi kêu tất cả mọi người áp ly vào tai họ, Kon vội vã chui vào túi của tôi và cuộn tròn lại thành một quả bóng. Vào thời điểm đó tiếng chuông reo với một âm thanh lớn, nó rất lớn ! Lúc đầu, tôi nghĩ về việc đi vào bên trong nhưng áp ly vào tai là câu trả lời chính xác sau tất cả ... Một khi chuông dừng lại, tôi mở cửa tháp đồng hồ và đưa cho họ cái cốc mà tôi đặt bên trong.
"Kon !?"
Tôi hiểu rằng Kon đã rất kinh ngạc, anh chàng này như vừa mới được sinh ra, sự hiểu biết lý do đằng sau việc "thủy tinh bị nứt" là không thể hiểu được. Có vẻ như những người khác không hiểu về hiện tượng này lắm ,
vì vậy tôi bỏ một khoảng thời gian ngắn để giải thích nó.
"Đó hiện tượng giao động âm thanh, đó chính
là (hình dạng) thật sự của “người giữ tháp đồng hồ giận dữ” trong lời đồn. Hãy nhớ lại một chút, trước đây khi ở trong phòng nghiên cứu , vào lúc mà Kon gầm lên, không phải tiếng gầm đó đã
làm vỡ tất cả ly thủy tinh? Việc này cũng giống với điều đó. Tớ nghĩ rằng con người sẽ khụy xuống vì giao động âm thanh nếu họ trực tiếp nghe tiếng chuông ở khoảng cách gần,
[ bom] âm thanh cũng có cùng nguyên tắc như vậy. "
Khi tôi nói với họ, họ gật đầu đồng ý. Yosh,chỉ còn lại là bí ẩn ở cổng chính để kết thúc việc này! Tôi có thể đi về nhà sau khi chuyện này kết thúc ... Tôi bước đến cổng chính với từng bước nhẹ nhàng vì tôi sắp được giải thoát khỏi những cái rắc rối này rồi
Một khi chúng tôi đã đến cổng chính, tôi chọn một chỗ và yêu cầu mọi người ở lại đó và báo cho tôi. Tôi nghĩ rằng tại chỗ đó có lẽ ổn nhưng tôi không có sự tự tin về chuyện đó chút nào cả, nếu nó không thành công thì tôi sẽ phải chờ đợi thêm một chiếc xe khác đến nữa. Trong khi tôi đang nghĩ về chuyện đó, một chiếc xe đến từ trong trường học đi ra! Fumu, chiếc xe này, chọn đúng thời điểm ghê, nó đến từ phía kia đường. Tôi cất giọng nói lên để kêu tất cả mọi người chờ đợi để có thể thấy nó.
"Bởi vì nó sẽ chỉ xảy ra trong chốc lát, nên hãy xem thật kĩ đấy!"
Và rồi, đèn pha xe lần lượt chồng lên nhau xung quanh tôi .... Nó đã thành công? Họ kêu lên "cậu ấy đã biến mất!" Trong khi tôi nhìn, mọi người có vẻ cảm giác không thoải mái lắm, dường như nó đã thành công. Một khoảng thời gian sau khi chiếc xe đó đi qua, Shingo chạy đến nơi chiếc xe đó vừa đi ngang qua tôi và từ từ tiến lại gần.
"Fuhi! Đó là cái gì vậy? Chuyện gì đã xảy ra? "
"Đó là hiện tượng ngụy trang quang học,
hay còn được gọi là hiện tượng tàng hình. Có những lúc cậu không thể nhìn thấy hình ảnh giữa mắt cậu và đèn pha của xe ô tô, đây là một trong những hiện tượng nguy hiểm nhất và nó hoàn toàn có thể gây ra tai nạn giao thông. Nếu tớ có thể quay lại phía trước cổng chính ngay lúc này thì tớ hoàn toàn có thể nhìn thấy được, thực ra cũng có thể lại có một sự hiểu lầm rằng tớ biến mất cũng nên. "
Trong khi tôi tự hào giải thích nó đến một mức độ nào đó, họ gật đầu ngưỡng mộ. Cuối cùng nó đã giải quyết được tất cả các tin đồn, các câu chuyện đã trở nên sáng tỏ. Ngay khi chỉ một chút bí ẩn sẽ xảy ra, nó sẽ lan truyền ngay lập tức, tôi hiểu rằng nó khá thú vị nhưng tôi muốn nghỉ . Ngay lúc đó, một chiếc xe đến từ bên trong học viện đã dừng lại trước mặt tôi, hạ xuống cửa sổ để nói chuyện với tôi.
"Ara? Không phải là Arakawa sao ?. Em đang làm gì ở đây,
sao em không đi về bằng ô tô ?( Viện trưởng)
Tôi nghe thấy giọng của Viện trưởng học viện sau khi thấy gương mặt của cô qua cửa sổ, bây giờ tôi thật sự muốn phàn nàn nhưng tôi chỉ có thể cười khổ trong khi giải thích.
"Vậy sao, bây giờ đã trễ rồi, các em
nên về nhà đi. Alford-san, Aikawa-san và Saito-san còn ở đây à? Vâng nếu đó không phải trường hợp gấp thì các em nên đi về nhà đi vì đã đến giờ ăn tối. "( Viện trưởng)
Viện trưởng đã để lại những lời đó khi chúng tôi gặp cô ấy, sau cùng tất chúng tôi cũng đã về nhà của mình.
Khi trở về nhà, tôi đã ăn tối tại nhà riêng của mình. Tôi bỏ qua mẹ nói rằng "Kou-chan, chúng ta hãy ăn", sau đó tôi mở mail mà tôi nhận được.
「Kouki, tớ xin lỗi! Trong lúc tớ đi về nhà, tớ đã suy nghĩ rằng chúng ta thật sự đã làm rõ tất cả bảy bí ẩn của ngôi trường. (Shingo)
Một điều như vậy đã được viết trên mail mà tôi nhận được của Shingo. Cậu ta đang nói về vấn để gì vậy? Cậu ta ở lại cùng với mọi người đến cuối cùng, tôi đã trả lời ngay lập tức nhưng vẫn phải cảm thấy cạn lời khi tôi đọc mail gửi lại ...
「Cậu đang nói cái gì vậy? Tớ vừa trở về nhà nhưng quay trở lại ngay lập tức kể từ khi tớ thấy bàn mạc chược, tớ đã cùng với Emi-chan và Alice-chan về nhà cùng nhau sau khi làm rõ mọi việc sự thật nằm đằng sau hoa anh đào? Bọn tớ đã lo lắng cho cậu từ khi cậu tự mình đi đến tòa nhà nghiên cứu y khoa, nó Không đúng tí nào cả?? "
Vậy hôm nay [Người] nào đã đi cùng tôi???
----------------Góc nhìn của Yamamoto Kaori-------------
Tôi đã mỉm cười trong khi lái xe. Có vẻ như Arakawa cũng có tính cách một đứa trẻ ở một khía cạnh nào đó, tôi không bao giờ nghĩ rằng cậu nhóc đó sẽ phải đối mặt thẳng thắn khi làm rõ Bảy bí ẩn. Có vẻ cậu ta đã hiểu lầm điều gì đó, chính xác là bí ẩn thứ bảy.
Đó là câu chuyện mà tôi nghe được từ các sinh viên khi tôi mới nhận chức, hình như đó là "Rumor pa the imitating mirrow". Thí nghiệm là về một người sẽ đứng trước gương và đi tới những
Chỗ người ấy đã tới trước đó, thí nghiệm sẽ lừa dối mọi người bằng cách bắt chước lại người ấy. Đầu kì diệu và gâu bấy ngờ vói nhiều đứa trẻ lúc đó.
"Ngay cả như vậy"
Không có từ nào phát ra từ miệng tôi.
"Dù vậy, liệu có phải chỉ có 1 mình Arakawa-kun ở cái cổng không nếu vậy thì những người khác đâu?"(Kaori)
Trong trường hợp đó, có lẽ mọi người đã trốn đi vì ngạc nhiên khi tôi đến không? Trong khi suy nghĩ về những điều đó, tôi tiếp tục lái xe về nhà.
Chắc chắn trong truyện có vài lỗi sai nếu mọi người thấy thì có thể cmt để bọn mình biết và sửa lại.Chap sau có thể mai hoặc lác nữa đăng luôn tại đang còn chỉnh sửa vài chỗ lại :v