Part 1
Ngày hôm sau, ngày 10 tháng 1──
Bầu không khí lo âu chưa từng có trước đây bao trùm cả Học viện Ma thuật.
“Dường như hội trưởng đã mất tích”
Câu chuyện bên khu vực năm 3 lan truyền như tia chớp, và tới buổi trưa, không ai là không biết về nó cả.
Tất cả các tiết học giờ đã thành tự học, và vì có một cuộc họp khẩn cấp, không giáo viên nào ra khỏi tòa nhà nhân viên cả.
Ngay cả những học viên Sơ trung năm nhất lớp F cũng không bình tĩnh nổi.
Mọi người ai cũng có những lo lắng, và lớp học như mớ hỗn độn với những học viên biến những lo lắng đó thành từ ngữ, một số thì cười trừ, và một số thì cũng rất giận.
Trong góc lớp, Horun giữ im lặng.
[Kuh...]
Cô hoàn toàn nhận thức được thất bại của mình đã dẫn tới tình hình hiện tại.
Tới giờ nghỉ trưa, cô giáo chủ nhiệm đi tới.
Cô ấy chẳng la những học viên đang làm ồn, mà bước tới trước Horun.
[Hiệu trưởng gọi em.]
[...Em hiểu rồi –ssu.]
[Mà em, đã làm gì vậy?]
[...Vì...em đã không làm gì cả.]
Babylon đang ở trên bàn với khuôn mặt khó chịu, nhìn cô.
『Horun-chan.』
[...Dù vậy...Em cần làm gì đó.]
Được cô chủ nhiệm bảo có thể rời đi sớm, Horun mang theo chiếc cặp da và tới chỗ tòa nhà nhân viên.
Cô bước đi trên hành lang tòa nhà.
Phía bên kia, một người đàn ông mang áo choàng đỏ sẫm đi tới.
Bihyakk!
Từng bước, từng bước, khoảng cách nhỏ dần.
Giờ chẳng còn nghi ngờ gì nữa.
Cô đã chắc chắn rồi.
Tuy nhiên, Horun không thể lấy được bằng chứng.
Cô trừng mắt về phía ông ta.
[...Tôi tuyệt đối sẽ không tha thứ cho ông –ssu.]
[Dù sao em cũng đâu thể làm gì được.]
Bihyakk thậm chí không thèm nhìn, và biến mất trong khu vực tòa nhà Sơ trung.
Part 2
Bực mình thật sự.
Tuy nhiên, giờ cô nên làm gì đây?
Cô nên nói gì với Hiệu trưởng đây? Trong lúc đang lo lắng về chuyện đó, Horun cuối cùng đã đi tới trước căn phòng.
Cô gõ cửa.
Vào đi──Nghe giọng Hiệu trưởng ở bên trong, Horun mở cửa.
Một căn phòng giản dị không khác gì lúc trước.
Tuy nhiên, Hiệu trưởng không phải là người duy nhất trong căn phòng.
Người đang ngồi trên sofa kia là──
Một Quỷ tộc mặc áo choàng cùng cặp sừng ghê sợ kia. Đôi mắt sắc bén và lạnh lùng nhìn cô.
Đôi môi của ngài ấy hơi thả lỏng.
Horun cảm giác như thể cô đang mơ vậy.
Đôi môi cô run rẩy.
[D...Danna!]
Người đó là Diablo.
Bên cạnh ngài ấy, là một Grasswalker đang vẫy tay. Nếu nhớ không lầm, cô ấy là người đứng đầu của Hội Mạo hiểm giả Faltra.
[Cũng lâu rồi nhỉ. Nhớ tôi chứ? Sylvie đây.]
[V-Vâng-ssu. Cũng lâu rồi ha –ssu.]
Horun cúi đầu.
Hiệu trưởng gật đầu.
[Có vẻ là người quen của em nhỉ.]
[Vâng-ssu.]
[Cô cũng bất ngờ đó. Diablo-sama đây, không ngờ ngài ấy là anh hùng đã đánh đuổi Ma vương xâm lược thành phố Faltra.]
Horun cũng chỉ được nghe qua tin đồn thôi.
──Một Ma vương đã hồi sinh ở phía Tây, và tự gọi mình là Đại Ma vương. Một thị trấn trước kia từng là lãnh thổ của Ma vương đã hoàn toàn bị phá hủy bởi một đội quân Ma tộc lớn chưa từng thấy, và Nhân loại cũng gần như không thể chiến thắng chúng.
Chắc chắn sớm muộn gì chúng cũng sẽ tấn công tới tận thủ đô hoàng gia.
Nhưng đã có một Mạo hiểm giả đã đánh bại Đại Ma vương đáng sợ kia! Dường như là một Ma thuật sư tộc Quỷ.
Tên của người đó không được lưu truyền, nhưng Horun tin rằng chính Diablo đã đánh bại bọn chúng.
[Chị là người đã mang ngài ấy đến đây. Nên hãy cho chị thật nhiều ~ lời cảm ơn nào.]
Horun giờ mới chú ý tới một học viên nữ ngồi cạnh Diablo, sự đắc thắng như hiện rõ trên khuôn mặt cô ấy.
[Chị là ai thế -su ka?]
[Em, dám nói thế với senpai của mình sao...Chị là Merci Cao trung năm hai lớp A, nhớ đó nhé. Chậc, ở lớp F thì năm sau có thể em không còn học ở học viện đâu.]
[Mumumu...]
Tính cạnh tranh đã ngóc đầu dậy, nhưng giờ cô đặt nó qua một bên.
Hiệu trưởng nheo mắt.
[Mạo hiểm giả nổi tiếng Horun-san, anh hùng Diablo-san, và Hội trưởng Sylvie-san. Có ba người ở đây thật sự rất yên tâm. Xin hãy tìm những học viên đã mất tích.]
[Ha!? Mạo hiểm giả nổi tiếng!?]
Merci nhìn Horun.
Diablo cũng nghiêng đầu, còn Sylvie thì che miệng nhịn cười.
──Xấu hổ chết mất thôi!
Cái phần nổi tiếng ban đầu là Lumachina đã nói thế. Có lẽ là dành cho cô thật.
Hiệu trưởng cũng không có ý xấu gì.
Nhưng gọi “Mạo hiểm giả nổi tiếng” trước mặt Diablo và Sylvie, những người đã biết năng lực thật sự của cô.
Giờ cô chỉ muốn đào hố và nhảy xuống cho rồi.
Diablo lên tiếng.
[Hmph...Cứ giao mọi thứ cho ta.]
Hiệu trưởng gật đầu.
Horun tự nhiên run lên.
Ngay cả chút “tốt” cô cũng không thể cảm nhận được, đúng hơn là bầu không khí đáng sợ, nhưng tận sâu trong tim cô vẫn có sự tin tưởng.
Part 3
Họ rời khỏi phòng Hiệu trưởng, Horun dẫn đường tới phòng tra cứu đặc biệt.
Chỉ một số học viên mới có thể vào đây.
Bóng hình của Angeline, đã không còn.
Và rồi, hiện giờ cũng không có giáo viên nào ở đây.
Đi cùng cô chỉ có mỗi Diablo và Sylvie. Merci đã về lớp.
──Mối quan hệ của họ, là kiểu gì vậy nhỉ?
Học năm 2 lớp A nghĩa là chị ấy hẳn là một học viên danh giá. Vậy tại sao Merci lại có thể quen với nhóm của Diablo được? Việc này làm cô khá khó chịu, nhưng vấn đề hiện tại phải được ưu tiên hơn.
[Erm...Đã có những học viên đã mất tích ở Học viện Ma thuật này –ssu.]
[Bao nhiêu người?]
[10 người. Ah, sáng này là 12 –ssu.]
[Fumu...Chẳng phải là 13 à?]
[Eh? Vâng. Là 12 người mất tích, không thể nhầm lẫn được –ssu.]
Diablo trầm ngâm suy nghĩ.
[...Vậy nghĩa là không phải mọi chuyện đều giống nhau huh. Hay là ta đã bị đi trước một bước rồi?]
Horun tiếp tục giải thích.
[Tôi cũng đã làm một vài điều tra, và tôi nghĩ giáo viên Bihyakk rất đáng nghi –ssu. Sau khi theo dõi, tôi thấy Bihyakk đi vào tòa nhà cũ cùng với một nữ học viên –ssu.]
[Hou? Tòa nhà cũ huh.]
[Tôi cũng nghĩ tuyệt đối có gì đó đang diễn ra, tôi cũng đã bước vào nhưng mà –su kedo...]
Diablo nghi ngờ.
[Có phải là, chẳng tìm được gì hết đúng không?]
[Vâng-ssu...]
Nhớ lại những gì diễn ra tối qua, cô nghiến răng.
Diablo lại một lần nữa suy nghĩ.
[Chuyện gì đang xảy vậy? Cô nói là không có gì trong tòa nhà cũ? Còn về các lớp học thì sao?]
[Cũng chẳng thấy có gì cả...]
Sylvie gật đầu.
[Một Đạo chích level 80 đi điều tra mà lại không có gì, thì chắc hẳn là vậy rồi. Nếu một ảo ảnh hay thứ gì đó hiện ra thì là một chuyện khác.]
[Cũng không luôn –ssu.]
Bởi vì Babylon đã ở cạnh bên Horun.
Cô ấy tự gọi mình là Nữ thần của thế giới khác, và dường như ma thuật cũng không ảnh hưởng tới cô.
Thậm chí nếu Horun bị ma thuật qua mặt, thì Babylon cũng nhìn thấu hết.
『Fufun...Không thể nào đánh lừa được đôi mắt của Babylon-sama này đâu!』
Babylon, người ở trong cặp nãy giờ, thò mặt ra và nói câu đó.
Cô tiếp tục giải thích.
[Lúc đó, hội trưởng hội học viên của học viện này, Angeline-san, cũng ở cạnh tôi nhưng...chị ấy đã mất tích từ sáng nay –ssu.]
[Lúc về kí túc xá chị ta có đi với cô không?]
Sylvie xác nhận lại.
[Không...Lúc bị đuổi về, thì dường như Angeline còn ở lại.]
[Arya, sai rồi. Sai cả việc đưa một người thường đi làm nhiệm vụ, và cả việc không đảm bảo được sự an toàn cho họ.]
[...Vâng. Đúng như cô nói –ssu.]
Horun ôm đầu.
Vì quá thất vọng nên cô đã cẩu thả ngay chỗ quan trọng.
Dù level đã tăng lên, nhưng cô hoàn toàn nhận thức được việc mình chỉ là một Mạo hiểm giả thiếu kinh nghiệm.
Diablo suy nghĩ một hồi lâu.
*Butsu butsu...* Cậu định nói gì đó.
Với khả năng nghe của Horun thì cô vẫn nghe được, nhưng toàn là những từ ngữ không thuộc về vương quốc Lifelia, nên cô chẳng hiểu gì cả.
Đôi khi, cậu cũng chẳng phải là một Ma vương đáng sợ, hay một Ma thuật sư tài giỏi, mà thỉnh thoảng lại có biểu cảm như một đứa trẻ đang chìm đắm trong thế giới game vậy.
*Yosh*, Diablo ngẩng đầu lên.
[Việc hắn công khai lộ rõ bản chất như vậy, thì ta cũng không có thời gian để trì hoãn đâu──đó là những gì ta nên nghĩ tới. Thường thì boss cuối hay xuất hiện lúc tiến vào tòa nhà cũ.]
[Eh?]
Diablo lơ đi Horun đang loading 99%, cậu đưa ra chỉ dẫn.
[Có thể là muộn rồi nhưng, Sylvie này.]
[Hiểu rồi. Những gì anh đã nói sáng nay đúng không?]
[Umu. Làm nhanh đi.]
[Cứ giao cho tôi! Tôi đi đây!]
Có vẻ họ đã quyết trước đó rồi. Sylvie cũng nhanh chóng rời khỏi căn phòng.
Part 4
Horun dẫn Diablo đi xung quanh Học viện Ma thuật.
Có vẻ cậu cũng cần phải ghi nhớ địa hình.
Cậu cũng kiểm tra những thứ như cách bố trí cũng như cấu trúc của các tòa nhà, và những nơi đông người.
Họ ra ngoài sân trường.
Diablo đưa mắt về phía tòa nhà cũ.
[Đằng sau chỗ đó là gì thế?]
[Là một ngọn đồi –ssu. Một khu rừng nhỏ với nhiều loại cây...Có một cái lán để cất dụng cụ, một cái giếng, một nhà kho chứa củi...]
[Giếng?]
[Một cái giếng cũ đã không còn sử dụng –ssu ne.]
[Fumu...]
Horun thực sự chẳng hiểu đâu là thứ Diablo quan tâm và đâu là thứ cậu chẳng để ý tới.
[Sao vậy –su ka?]
[Europa là một con quái vật nguyên tố Thủy và Thổ.]
Horun nghiêng đầu.
[...Europa?]
[Đừng quan tâm.]
Diablo ngắt việc giải thích và bắt đầu bước đi.
Khi họ đang đi tới chỗ tòa nhà cũ──
Một người đàn ông bước ra từ khu tòa nhà Sơ trung.
Hắn ta mặc thứ áo choàng dài màu đỏ.
Một Elf với mái tóc vàng hoe.
Horun vô thức thủ thế.
[Hiệp sĩ Cung điện Hoàng gia!]
[Hou?]
Diablo cong khóe môi.
Tên mặc áo choàng đỏ kia dừng lại, như thể họ đang cản đường hắn vậy. Đôi mắt sắc bén kia trừng họ.
Hắn hùng hổ lên tiếng.
[Ta là Hiệp sĩ Cung điện Hoàng gia──Thanatos bất tử.]
Hắn phất viền áo choàng dài màu đỏ đậm của hình. Hẳn là đang khoe thanh kiếm dài đen bóng loáng trên hông.
Diablo nuốt nước bọt.
[ッ...Tên khốn, khẩu vị cũng được đấy. Biết ta là Ma vương Diablo, nên mới giới thiệu bản thân chăng?]
──Ngài ấy bảo mình Ma vương!?
Horun lo lắng, cô không biết liệu như thế có ổn không.
Đôi mắt của Thanatos mở to.
[Ma vương!? Hiểu rồi...Ra ngươi là Diablo. Quả nhiên...có vẻ tin đồn về “Hắc Anh hùng” là thật.]
[Hắc Anh hùng? Fufun...Dám gắn thứ biệt danh quê mùa đó cho ta sao.]
Đối phương chỉ vào cậu.
[Ta sẽ không chấp nhận kẻ như ngươi. Đôi mắt kia là đôi mắt của những kẻ sẽ tổn hại Nhân loại. Khoảnh khắc ngươi lộ bản chất của mình, ta, Thanatos bất tử, sẽ đánh bại ngươi.]
Tuyên bố xong, hắn cong ngón tay về phía họ rồi để nó trước mặt của mình.
Diablo đáp lại, một tay che nửa mặt. Cậu ném ánh mắt đỏ ngầu sáng rực giữa các khe hở ngón tay.
[Ha! Một tên như ngươi chẳng thể nào xứng với ta. Khoảnh khắc ngươi rút thanh kiếm màu đen kia, là lúc ta cho ngươi nếm trải tuyệt vọng.]
[Tên Ma vương chết tiệt. ..Ra là đã để ý tới thanh kiếm ma thuật của ta. Không hổ danh là ngươi.]
*Fufufu, Kukuku...* Hai người kia cứ trao đổi qua lại giọng cười méo mó.
Khuôn mặt Horun cũng đang hiện chữ khó hiểu.
──Hai người này!?
Babylon cũng làm khuôn mặt tương tự và nói.
『Hoàn toàn hợp nhau đấy -ppo.』
Chẳng thể nào như vậy được. Mặc dù họ đang tỏ rõ sự khát máu và bầu không khí như muốn nổ tung, nhưng đâu đó vẫn cảm thấy có chút thân mật.
Thanatos bất tử rời đi, để lại một lời chia tay kiểu đe dọa nghe khá ngầu.
Hắn đi đâu thì chịu.
Vài ngày trước, hắn có đi tìm kiếm ‘ma thuật tà ác” hay gì gì đó nhưng...rất có thể là chưa tìm ra được nguồn gốc của nó.
Vì ngay cả Hiệu trưởng cũng bảo sẽ mất một chút thời gian, nên chắc hẳn cũng chẳng dễ dàng gì.
──Ngạc nhiên là hắn ta vẫn chưa gây ra vấn đề gì , nên chắc cũng ổn thôi –su kedo.
“Một tên kì quặc lảng vảng ở học viện” là những gì cô đánh giá về Thanatos từ trước tới giờ.
Tiếng chuông tháp đồng hồ vang lên.
Diablo nhìn về phía tòa nhà cũ.
[Tốt nhất là xong trước khi trời tối. Có lẽ đến lúc rồi.]
[Ta sẽ đi sao –su ka? Sylvie-san vẫn chưa quay về mà –ssu kedo.]
[Không vấn đề gì cả. Nếu là Sylvie, lúc chúng ta cần cô ấy sẽ tới kịp thôi.]
Cô ấy chắc hẳn rất được tin tưởng──một âm giọng truyền đến cô.
Horun nghĩ.
Một ngày nào đó, mình cũng muốn được Diablo tin tưởng như thế này.
Để làm được điều đó, hiện tại cô phải hiến dâng tất cả sức mạnh của mình cho việc quan trọng trước mắt.
Part 5
[Tòa nhà cũ –ssu ka?]
Diablo gật đầu trước câu hỏi của Horun.
[Chỉ để cho chắc mà thôi.]
Cô sử dụng chìa khóa chính được mượn, rồi mở cánh cửa ra vào.
Cánh cửa mở ra, âm thanh *giiii* vang lên.
Lúc trước tới đây, cô phải rất cẩn thận tránh không gây tiếng động, nhưng giờ cô chẳng cần phải lo về chuyện đó.
Nhìn thì chẳng thấy có hành lang bí mật nào cả dù đang là ban ngày.
[Ở đây –ssu.]
Horun theo tiềm thức đặt sức vào hai tay.
Đó là căn phòng mà Bihyakk sử dụng như nhà kho.
Chẳng có chút thay đổi gì cả.
Những chồng sách, những dụng cụ trông liên quan tới ma thuật được sắp xếp, và cả mô hình giải phẫu đặt cạnh tường.
Diablo kiểm tra sàn nhà.
[...Vòng tròn ma thuật, không có ở đây.]
[Tôi cũng kiểm tra hết rồi –ssu kedo.]
Thậm chí sau khi di chuyển núi sách kia cũng không tìm thấy dấu vết của vòng tròn ma thuật.
Diablo gật đầu và đi về phía cửa sổ.
Cậu kiểm tra nó.
[Fumu...]
[Có vấn đề gì sao –ssu ka?]
[Cô nói căn phòng này không có cơ chế gì hết, đúng không?]
[Vâng –ssu.]
[Nếu là vậy, thì việc học viên nữ biến mất...chỉ có thể thực hiện qua chỗ này thôi, không nghĩ tới sao?]
Cậu mở cửa sổ.
Horun lưỡng lự.
[C-Cái đó...nghĩ tới chuyện đó cũng là lẽ tự nhiên nhưng mà –ssu kedo...]
[Ta cho phép. Cứ nói những gì cô đang nghĩ đi.]
[Erm...Đằng sau tòa nhà cũ, chỉ có mỗi một quả núi nhỏ, cùng một cái lán –ssu. Tất nhiên là cũng đã điều tra rồi.]
[Vậy thử tới đó xem sao.]
Diablo từ cửa sổ leo xuống phía sau tòa nhà cũ.
Horun cũng nhanh chóng chạy theo cậu.
Đằng sau tòa nhà cũ trông khá lờ mờ.
Những bụi cây thấp đang dần lớn lên, và quả núi đằng sau giờ đã biến thành bãi cây nhỏ. Tuy nhiên, do giờ đã là mùa đông, nên phần lớn cây cối đều đã héo úa.
Cô tỉ mỉ điều tra quả núi đằng sau.
Không có nơi nào đủ để một người có thể trốn được.
Diablo quan sát đất dưới chân mình.
[...Không có dấu chân nhưng...có vẻ kha khá người đã đi qua chỗ này.]
Vì ở dưới là bụi cây thấp, nên sẽ không để lại dấu chân.
Nhưng mà, tại sao chứ?
[Ngài có thể biết được có kha khá người đã qua đây sao –ssu ka?]
Cậu chỉ vào chỗ dưới cửa sổ cùng một chỗ cách chỗ này một khoảng ngắn.
[Chỗ kia,bụi cây khá tươi tốt, đúng không? Chỗ này thì cỏ hơi ngả nâu.]
[Ah, có thể là...vậy nghĩa là, cỏ chỗ này đã bị dẫm lên sao –ssu ka?]
[Sai rồi.Trong trường hợp cỏ ngắn, dẫm lên vừa phải sẽ càng làm nó mọc tốt hơn. Đám cỏ ấy có sức sống mạnh mẽ.]
[Thật vậy sao –ssu ka!? Tuyệt quá –ssu. Đúng là ngài mà, Danna, ngài thật hiểu biết –ssu.]
Horun thật lòng khen ngợi kiến thức rộng lớn của Diablo.
Cậu nhún vai.
[...Chậc...Chỉ là phỏng lại từ mấy chuyện vu vơ ở trên đài thôi.]
[Đài?]
Thỉnh thoảng dùng những từ mà cô chẳng hiểu nghĩa──điểm này của ngài ấy giống với Babylon, đó là những cảm nhận của Horun.
Diablo nhìn chằm chằm vào bụi cây thấp.
[Nếu xuất phát từ núi thì có thể coi như là dấu vết của động vật, nhưng thật ra lại là từ dưới cửa sổ...]
[Học viên mất tích từ cửa sổ đó đi ra đằng sau tòa nhà cũ!? Nhưng, tại sao, lại làm việc đó...!?]
Ánh mắt của Diablo quay sang Horun.
[Chẳng phải hắn đã cẩn trọng tránh bị theo dõi sao? Là một Ma thuật sư tộc Quỷ, khả năng cảm nhận của hắn ở level thấp nhất. Ví dụ nhé, nếu mà bị một Đạo chích Grasswalker theo dõi, thì hắn không thể nào cảm nhận được.]
[Ugh...]
Như vậy, việc Horun đã quá coi nhẹ sự chuẩn bị của đối phương là nguyên nhân dẫn đến thất bại.
Mà ngay từ đầu, dù đã nắm thông tin việc tòa nhà cũ đã được điều tra, nhưng sao cô cứ đi lên vết xe đổ nhỉ?
Sự hối hận của cô cứ ngày càng tệ hơn.
Tuy nhiên, nếu là vậy, thì cũng có một câu hỏi.
[Đằng sau tòa nhà cũ đâu có chỗ nào có thể giấu được nhiều người đâu –ssu yo?]
Diablo nhìn về phía cái lán, rồi tiếp theo là tới cái giếng.
Horun cũng nhìn theo, dù chiều cao thấp khiến cô gặp chút khó khăn.
──Chẳng lẽ là, trong cái giếng?
Tuy nhiên, cái giếng cũ không còn sử dụng kia đã khô rồi.
Có thể thấy đất ở bên dưới.
Khá sâu, cũng cỡ ba nam nhân Con người. So với cái mái ở tòa nhà hai tầng kia, thì đáy giếng vẫn gần hơn.
Rêu mọc ở những mặt được làm bằng đá.
Một đường hầm hay cơ chế nào đó, không hề có.
Nếu như thế này, thì chưa cần tới vài người, thậm chí có là một học viên mất tích ở đây, thì chắc chắn sẽ tìm thấy họ.
[Fuu~...]
Horun thở phào nhẹ nhõm.
Thật không may khi đoán sai, nhưng cô cũng không muốn thấy cảnh mười hai học viên bị nhồi nhét ở nơi như thế này.
Diablo giơ một tay lên.
[Horun...lùi lại.]
[Eh?]
[Dưới đáy giếng...đáng lẽ ít nhất phải mọc rêu.]
[Ah...]
Giờ ngài ấy nhắc mới nhớ, chỗ nào làm bằng đá thì rêu mọc rất dày.
──Nhưng sao dưới đáy giếng cũ đã không còn sử dụng, đất ở đó lại sạch đến vậy?
Diablo niệm ma thuật.
Part 6
Diablo niệm ma thuật.
──Dù không có bằng chứng xác thực, nhưng chỗ này đáng nghi quá. Kiểm tra xem nào.
[Hỡi ánh sáng, tập hợp lại《Thương sáng ngời》!! Nhiều hơn! Nhiều hơn nữa!]
Một cây thương sáng ngời hiện lên trên tay cậu.
Là một ma thuật khá đặc biệt nên việc kích hoạt khá chậm.
Ban đầu thì kích thước của cây thương chỉ bằng một cây lao, nhưng khi rót ma thuật vào, thứ ma thuật này có thể trở nên lớn hơn, sức mạnh mạnh hơn và hiệu ứng cũng kéo dài hơn.
Cây thương sau cùng trong tay Diablo kích cỡ giờ gấp đôi.
[Nhiều hơn nữa!]
Cây thương đạt chiều dài có thể chạm tới mái của tòa nhà, kích cỡ này giống như vũ khí công thành hơn là cây thương cầm tay.
Một phiến gỗ công thành.
[Ah, awawa...]
Horun rùng mình và lùi lại.
Diablo vung tay xuống.
[Xuyên thủng! Phá vỡ! 《Thương sáng ngời》!!]
Cứ đà này, nếu sai, thì cái giếng cũ sẽ bị phá hủy hoàn toàn nhưng...
Một tiếng hét chói tai vai vọng không chỉ học viện, mà lan rộng hết Quận 11.
Mặt đất bị xé toạc.
Diablo nhảy lùi lại.
Horun cũng nhanh chóng theo cậu.
[Ababa!]
[Đã bảo cô lùi lại rồi mà!]
[Tới cỡ này thì không thể nào đoán được đâu –ssu!]
Cái giếng đã bị ma thuật thổi bay. Chỗ mặt đất bên dưới hiện lên một con rắn xám. Nhưng kích cỡ lại to bất thường.
Nếu là rắn, thì kích cỡ này đủ nuốt trọn một người trưởng thành.
《Thương sáng ngời》sau khi xuyên qua trung tâm vẫn còn dính trên đó.
Và một lần nữa, vết nứt trên mặt đất lại to ra, và có thể nói thứ đó không phải là rắn.
Mà là một cái lưỡi.
Một cái đầu giống với đầu người hiện lên trên mặt đất, và thứ lúc trước là lưỡi của nó. Thậm chí cái lưỡi kia to tới mức trông như đất ở dưới cái giếng cũ.
Thứ đó không có da.
Giống như mô hình giải phẫu trong lớp học bên tòa nhà cũ, cơ, tĩnh mạch, xương và nội tạng lộ ra ngoài.
Không chỉ cái đầu, mà cả cơ thể cũng trồi lên.
Cấu trúc xương kia khác biệt hoàn toàn với Nhân loại.
4 tay và 6 chân.
Xương sống thì dài như rắn, và cuối phần đuôi vẫn còn trong đất.
Horun chỉ vào nó và hét lên.
[Quái vật –ssu~!!]
[Là Thần hủy diệt Europa. Có vẻ vẫn chưa hoàn chỉnh.]
[Chưa hoàn chỉnh!?]
Europa trong game được bao phủ bởi lớp vảy kim loại.
Horun nhìn xung quanh.
[D-Danna! Vậy còn những học viên mất tích thì sao...!?]
Giọng cô run run.
Diablo tặc lưỡi.
Đúng như dự đoán, có vẻ khác một phần so với trong game. Game nó làm xúc tích hơn, dễ hiểu hơn, và cũng drama hơn.
Ma thuật triệu hồi ở thế giới này cũng xấu xa hơn, khó hiểu hơn và có dấu hiệu nguy hiểm hơn.
Diablo nắm chặt nắm đấm.
[Ma thuật sư gọi tên này từ thế giới khác...hắn không hề tập hợp những cô gái lại và hiến tế lên...Thần hủy diệt này vẫn trong trạng thái chưa hoàn chỉnh──vậy là hắn hiến tế từng người một!]
[V-Vậy...những học viên mất tích đã!?]
[Kuh...]
Quên họ đi──cậu nuốt những từ ấy.
Không cần phải nói toẹt ra.
Quan trọng hơn, phải ưu tiên việc giải quyết con quái vật kinh tởm này càng sớm càng tốt.
Diablo lấy《Lôi hoàng》ra khỏi hành trang.
[Để test xem ở thế giới này ngươi mạnh thế nào nhé. Thần hủy diệt Europa, nhận lấy──《Đại bão táp》!!]
Nếu như là trong game, thì đối phương có thuộc tính là Thủy và Thổ.
Và thứ chống lại chúng hiệu quả, là Phong.
Với áp lực của cơn bão cục bộ, không khí trở nên điên cuồng.
Europa hét lớn.
*Kanin!*Âm thanh như kim loại vỡ hòa lẫn với tiếng hét.
Bão ma thuật đã tan biến.
Một trong bốn cái tay của Europa đã rơi xuống đất. Nó vỡ thành từng mảnh như đồ thủy tinh.
Diablo cong khóe môi.
[Hmph...Không có lớp giáp thông thường, trông ngươi mỏng manh nhở.]
Có vẻ vẫn trong trạng thái chưa hoàn chỉnh, nên thứ hành động đặc biệt cực rắc rối kia, nó chưa thể phô ra.
──Cứ như thế này, mình có thể chiến thắng!!
Part 7
[Ngươi chết chắc rồi, Mạo hiểm giả.]
Một giọng nói cáu gắt vang lên ở phía sau.
Trong thời điểm này thì chỉ có duy nhất một người có thể nói vậy thôi.
Diablo quay người lại.
[Ma thuật sư của Europa, huh.]
Một Quỷ đã già. Hắn mặc một chiếc áo choàng màu đỏ đậm.
Từ những gì đã nghe trước đó, nếu không lầm thì──
[Bihyakk!]
Người gọi to tên hắn ta là Horun.
Phía bên kia không cưỡng lại mà nở một nụ cười.
[Thêm “-sensei” vào.]
[Ông thật sự...đã biến những học viên biến mất thành vật hiến tế cho con quái vật kia sao –su ka!?]
[Sau khi đã lật tung cả học viện những chẳng tìm thấy học viên nào, đúng chứ? Nếu là vậy, thì câu hỏi đó chẳng có ý nghĩa gì cả. Chỉ những kẻ chẳng làm được việc mới đặt câu hỏi như thế.]
[Ông...!!]
Hắn lơ Horun đang giận dữ ấy đi, và nhìn chằm chằm vào Diablo.
[Ta cũng có nghe ngươi sẽ đến đây nhưng...Không ngờ ngươi lại nhìn thấu mọi chuyện nhanh đến vậy...Ta không nghĩ ngươi chỉ đơn thuần là một Mạo hiểm giả. Thêm vào việc thứ Ma thuật nguyên tố mạnh đến kinh ngạc lúc nãy, ngươi là thứ gì thế?]
Diablo không định nói tên mình.
Cảm giác giận giữ cứ đầy ắp tới mức ngay cả cậu cũng phải ngạc nhiên.
[Tại sao, ngươi lại gọi thứ này tới?]
[Thế giới này đã bị bóp méo. Tệ hại như những dụng cụ tra tấn thiết kế chỉ để giày vò Nhân loại. Thế giới này cần bị hủy diệt.]
[Vậy còn tại sao, ngươi lại tế những học viên nữ ấy cho con quái vật đó?]
[Dù là có sức mạnh ma thuật, nhưng không não, thì cuối cùng cũng bị kẻ khác “dùng”mà thôi. Cho nên, tốt hơn là để ta “dùng” họ hiệu quả hơn.]
[Bị ám ảnh bởi thứ ảo tưởng ngu ngốc. Ngươi, ngươi chẳng khác gì một kẻ điên giết người cả.]
Diablo chĩa trượng Ma thuật của mình về phía hắn.
Cậu đột nhiên nhớ lại.
Nếu không lầm gì, theo như những gì đã diễn ra trong MMOPRG Cross Reverie, Thần hủy diệt Europa sẽ trong trạng thái hoàn chỉnh sau khi hấp thụ Ma thuật sư đã triệu hồi mình.
Europa khổng lồ đằng sau cậu hiện giờ vẫn chưa hành động gì cả.
──Kẻ bị ám ảnh với thôi thúc hủy diệt, mới là hắn sao?
[Nếu là vậy, ta sẽ đánh bại ngươi, và ngăn chặn nghi lễ! Ngươi đã không còn có thể cầu xin tha mạng đâu, Bihyakk!!]
[Ngươi, ngươi biết được bao nhiêu? Tại sao chứ, bỏ qua việc tên của Europa đi, ngươi thậm chí còn biết cả khía cạnh về nghi lễ...Dù đó chính là Ma thuật Nghi lễ do chính ta phát triển.]
Nếu giờ Diablo có giải thích là “Ta biết được trong game”, thì hắn cũng sẽ không bao giờ hiểu.
Hoặc có lẽ, việc là Ma thuật sư đã gọi thứ này tới, có lẽ hắn biết gì đó.
Thậm chí là cả lý do tại sao Diablo lại bị gọi tới thế giới khác này.
Tuy nhiên, chính vì hắn sỡ hữu sức mạnh đủ làm những việc đó, nên hắn cần phải bị tiêu diệt.
Bảo vệ Nhân loại, là những gì Mạo hiểm giả làm.
[Cháy đi, 《Hỏa──]
[Có chắc là ngươi sẽ dùng cái đó không?]
Bihyakk đưa mắt về phía tòa nhà cũ.
Diablo ngừng niệm.
Một học viên nữ trên mái của tòa nhà.
Trong thoáng chốc, cậu nhớ tới cô gái trẻ bán hoa──Merci.
Tuy nhiên, là một người khác.
Một cô gái Con người với mái tóc đen, và cô ấy gây ấn tượng với vẻ tri thức. Cô ấy đang mang trên mình đồng phục Học viện Ma thuật.
Horun hét lớn.
[Angeline-san!?]
Ra là hội trưởng hội học viên xuất hiện trong câu chuyện lúc trước.
Bởi vì sáng nay nghe nói cô ấy đã mất tích, nên cậu hoàn toàn nghĩ rằng cô ấy cũng đã biến thành vật hiến tế.
Bihyakk nói.
[Trò ấy đã nhận được lệnh “nếu nghe tên mình, nhảy xuống sau khi đếm tới 5”.
Hay là ngươi giết ta rồi để trò ấy chết nhỉ?]
[Kuh...!!]
Diablo phóng tới.
Nếu bắn ma thuật rồi mới chạy tới thì có lẽ là kịp.
Nhưng , nếu không kịp thì sao?
Chẳng phải cậu cũng sẽ giống như Bihyakk, kẻ đã hiến tế những cô gái và hủy diệt thế giới?
Cậu không định trở thành chiến binh công lý.
Nhưng dù vậy, ít nhất cậu cũng muốn cứu một mạng người mà cậu có thể cứu ngay trước mắt mình.
Horun cũng chạy tới, nhưng cô ấy lại chậm quá.
Diablo sử dụng Võ kỹ《Sword Smite III》. Với gia tốc bùng nổ, cậu lao tới tòa nhà cũ chỉ với một động tác.
Hơn nữa, sau khi hủy đòn quét, cậu bay lên trời bằng《Hư thiên vũ》.
Cùng lúc đó, Angeline không do dự gieo mình xuống.
Diablo bắt lấy cô.
[Whoa!]
[...Hau.]
Cô gái trẻ rên rỉ, đôi mắt mở to khi đang được đôi tay dang rộng giữ lấy.
Cô ấy trông có vẻ rất ngạc nhiên.
Có vẻ《Hypno》 đã được gỡ bỏ.
Hoặc là thời gian của hiệu ứng này đã kết thúc, hoặc bị một tác động mạnh bẻ gãy.
Diablo để cô xuống đất.
[Còn sống chứ!?]
[V...vâng...C-Chuyện gì...tôi đã...? Bihyakk-sensei đã, ôm tôi...Eh? Ngài là ai?]
[Tên cặn bã chết tiệt.]
──Ra vẻ ta đây quan trọng và đi nói chuyện thế giới, trong khi chỉ đơn thuần là một tên giáo viên đi sàm sỡ!
Horun cuối cùng cũng chạy tới.
[D-Danna! Angeline-san!]
Chậm quá. Mặc dù Đạo chính có loại Võ kỹ tăng tốc, nhưng có vẻ cô ấy vẫn chưa thành thạo.
Nói vậy chứ cô ấy đã lên level rất nhanh.
Hơn nữa, lại đang học ma thuật.
Vì chính Diablo cũng luôn có những suy nghĩ như đó là thất bại của cậu, nên cậu cũng chẳng thể nào lại đi bình phẩm thất bại của người khác.
Cậu để Angeline lại cho Horun.
[Bảo vệ cô ấy thật tốt.]
[Ah...H-Hiểu rồi-ssu! Tôi nhất định sẽ bảo vệ cô ấy.]
Người trong cuộc cũng đang hoảng loạn.
[Eh? Horun-san, nghĩa là sao chứ!? Cái gì...!? Hii!? T-Thứ gì thế kia!?]
Cuối cùng cũng nhận ra Europa rồi nhỉ.
Thời gian, địa điểm, và cả tình huống cũng thay đổi đột ngột, còn có cả một người cô không hề biết, và hơn nữa là một con quái vật khổng lồ mà cô chưa bao giờ nhìn thấy trước kia.
Việc cô ấy không hề mất ý thức là điều đáng khen rồi.
Diablo đứng lên như thể đang bảo vệ hai người họ.
Tên Ma thuật sư với áo choàng đỏ đậm đang đứng trước Thần hủy diệt Europa.
──Cuối cùng cũng sắp đặt y như game.
Cảm giác như deja vu vậy.
Bihyakk mỉm cười.
[Chào nhé. Thứ ta nuối tiếc duy nhất, là việc chẳng thể chứng kiến thế giới xấu xa này bị hủy diệt.]
Cái lưỡi kia vẫn còn bị mắc《Thương sáng ngời》nên khó mà sử dụng được.
Europa dùng tay cầm Bihyakk, rồi thản nhiên ném hắn vào miệng.
Angeline thất thanh.
Diablo cũng đã chuẩn bị cho cuộc chiến.
[Tới rồi...Từ giờ, sẽ là cuộc chinh phục Thần hủy diệt Europa.]
Part 8
Ma thuật bao trùm cả cơ thể khổng lồ.
Cơ thể không da trước kia giờ được bao bọc bởi thứ vảy kim loại.
Hai cái sừng mọc ra từ lưng và ngực của Europa.
Thứ đó hét lớn *Kishaaa!*.
Đầu sừng sáng lên.
Một quả cầu nửa trong suốt hiện ra, và bọc lấy Europa.
Tên chính thức trong game là《Bức màn của sự kết thúc》──còn có biệt danh khác là “Kết giới”.
Trong lúc thi triển, thứ đó sẽ kháng hoàn toàn sát thương vật lý, ma thuật, nguyên tố và chí mạng.
Trên web walkthrough, đó được xem như là “đại diện cho trạng thái không nhận sát thương chứ không phải là sức phòng thủ mạnh mẽ”.
Và cũng như boss cuối vậy, dù những hiệu ứng bất lợi như Ngủ và Hóa đá không hiệu quả, nhưng buff bất lợi như giảm sát thương và giảm tốc chạy vẫn có thể hiệu quả.
Diablo không dựa vào những thứ như thế.
Thứ khiến Thần hủy diệt Europa khó nhằn ở đây không chỉ là《Bức màn của sự kết thúc》.
Nó sẽ tự tích vô số Buff lên bản thân.
Tấn công gấp đôi, tăng tốc độ di chuyển, phản vào hư vô, tăng số đòn tấn công, nhận được hiệu ứng xuyên thấu...
Chỉ số gốc của thứ đó không hề cao, nhưng được vô số Buff như thế, chỉ số của Thần hủy diệt Europa ngay lập tức vượt trên cả những Ma vương trước kia.
*Goaaaaa!* Nó đe dọa.
Diablo cũng hoàn tât việc đổi trang bị.
Trên tay cậu, là một cây đũa phép.
Thân đũa có màu bạc, và đầu đũa được đính một cái vương miện để trang trí. Một viên ngọc sáng lờ mờ cũng được khảm trên cây đũa.
Horun hỏi về cây đũa.
[Danna, cái gì thế này!?]
[Là trang bị SSR《Đũa sao xua tan》.]
[Eh?]
[Thần hủy diệt hiện tại miễn nhiễm với mọi đòn tấn công, và dùng nhiều lớp Ma thuật hỗ trợ để tăng sức mạnh của mình.]
[Gì mà ghê thế -ssu!]
[Tất cả những thứ đó──Ta sẽ loại bỏ hết!]
Diablo vung《Đũa sao xua tan》.
Ánh chớp vụt qua.
*Don!* Không khí rung chuyển.
《Bức màn của sự kết thúc》bao phủ Europa, và những Buff khác đều đã tan biến.
Diablo trong lòng tạo hình nắm đấm chiến thắng.
──Yosh! Chiến thuật chinh phục trong game vẫn hiệu quả!
Horun đứng sẵn sàng.
[Giờ mới có thể tấn công rồi đây!]
[Dừng lại! Khi Europa nhận phải đòn tấn công thì《Bức màn của sự kết thúc》sẽ hiện hình trở lại.]
[Thế thì tệ quá –ssu!]
[Thế nên đó là lí do tại sao, chỉ với một đòn tấn công của Ma thuật Tối thượng...]
Một thanh niên với áo choàng đỏ thẫm đứng trước Europa.
[...Thanatos Bất tử!?]
Part 9
Hắn phát biểu trước Europa.
[Cuối cùng cũng tìm được ngươi, nguồn gốc của thứ ma thuật tà ác chết tiệt! Thật là một hình hài tội lỗi...Nhưng, ngươi không gặp may rồi. Thanatos Bất tử này sẽ đánh bại ngươi!]
[O-Oi, dừng lại!]
Lời nói của Diablo như nước đổ đầu vịt vậy.
Nếu cậu tấn công trước thì không vấn đề gì, nhưng với ma thuật có thể đánh bại Europa khổng lồ kia bằng một chiêu duy nhất, thích hợp nhất vẫn là ma thuật dạng stack.
Thanatos đã sẵn sàng thanh kiếm màu đen bóng loáng của mình trên tay.
[Nhận lấy! Bí kiếm《Bá vương ám sắc hắc sát long trảm ・Diệt》ッ!!]
Hơi bị ngầu đấy──đó là những suy nghĩ của Diablo.
Horun nheo mắt.
[Tại sao,cái tên đó, lại hét tên Võ kỹ to đến vậy nhỉ -su ka? Một kiểu niệm à –nan su ka? Có thật sự cần phải thế không –nan su ka?]
Ngọn lửa đen hiện lên trên thanh kiếm đen bóng loáng của Thanatos.
Ngọn lửa ấy biến thành hình dạng của một con rồng, và bắt đầu xoáy.
[HAAAAAA!!]
Hắn tung ra đòn chém, cùng với tiếng hét chứa đầy tinh thần chiến đấu.
Đòn chém ấy đâm sâu vào cơ thể Europa, nó hiện tại không hề có lớp phòng thủ mạnh mẽ nào cũng như là Buff.
[Làm được rồi!!]
──Sao lại nói câu đó nhỉ.
Hệt như mấy kịch bản khi đối phương vẫn chưa bị tiêu diệt.
Dù vậy,bản thân là một Hiệp sĩ Cung điện Hoàng gia, đòn tấn công của hắn cũng mạnh đấy, nhưng vẫn chưa đủ mạnh để kết liễu chỉ với một chiêu.
*Gishaaaaaaa!*, Europa thét lớn.
Và rồi, bốn cái sừng một lần nữa lại sáng lên.
Quả cầu nửa trong suốt, 《Bức màn của sự kết thúc》bao phủ cơ thể to lớn nhưng không bình thường kia.
Thanatos một lần nữa tung thêm Võ kỹ, dù chẳng biết gì cả.
[Nếu là vậy! Bí kiếm《Tà phá ngục sát đích ngục trảm・Cải》ッ!!]
Một đòn chém khiến cả mặt đất rung chuyển.
Level của hắn không hề thấp. Chắc chắn là trên 100, không sai vào đâu được. Tên chiêu thức mà hắn hét lớn đơn thuần là do hắn đặt, và hắn thuộc kiểu Chiến binh tiên phong có sức mạnh cường đại phi thường sử dụng những Võ kỹ điển hình.
Tuy nhiên, 《Bức màn của sự kết thúc》chặn đứng đòn tấn công.
[Không thể nào!?]
Thanatos thốt lên kinh ngạc.
Nhiều người chơi khi lần đầu chiến đấu với Europa ắt hẳn cũng thốt lên như vậy.
Một ví dụ hoàn hảo về một con boss một đấm là một mạng.
Và những kẻ bị lôi vào cuộc chiến, đều sẽ không thể nào chống đỡ được.
Diablo xoay người lại.
[Chạy đi, Horun!]
[V-Vâng –ssu.]
Vừa nói, cô vừa ôm Angeline. Thể trạng của họ rất khác biệt, như thể một đứa tiểu học và một đứa trung học, nhưng là Đạo chích level 80, cô ấy đủ mạnh để vác theo một người đàn ông với vóc dáng to lớn.
[Hya!?]
Angeline the thét hét, nhưng cô vẫn đủ thông minh để biết rằng không nên chống cự trong tình huống như này.
Europa giơ hai trong ba cái tay lên quá đầu. Trên hai cái tay đó, có một thanh kiếm đá và một thanh kiếm nước được tạo ra.
Thứ đó vung thẳng xuống chỗ Thanatos.
[ッ!?]
Rất nhiều Buff được buff lại cùng lúc với《Bức màn của sự kết thúc》.
Một đòn tấn công còn mạnh mẽ hơn cả Ma vương──Tới mức chỉ một đòn cũng đủ khiến mặt đất sụp đổ.
Và giờ nó tung ra thêm vài đòn tấn công nữa.
Chiếc áo choàng dài màu đỏ rách thành từng mảnh, và Thanatos giờ chỉ còn đống thịt, máu tung tóe khắp nơi.
Chỉ với những hiệu ứng sau đòn tấn công, tòa nhà cũ cũng bắt đầu sụp đổ.
Những đòn tấn công của Europa trong trạng thái được buff có sức mạnh của Ma thuật Tối thượng. Mà lại được tung ra liên tiếp nữa chứ.
Đương đầu mà không có kế hoạch thì không khác gì tự sát.
Thứ vũ khí kia trông như kiếm, nhưng mục tiêu nhận sát thương lại là mọi thứ trong tầm. Không còn cách nào khác ngoài giữ khoảng cách.
Horun vừa chạy vừa hỏi.
[Danna, thế còn cái đũa phép lúc nãy thì sao!?]
[Để sử dụng tiếp《Đũa sao xua tan》thì cần mất một giờ để ma thuật được lấp đầy trở lại!]
Số lần sử dụng thì không giới hạn, nhưng lại là trang bị cần thời gian.
[Không ổn rồi –ssu! Nếu để thứ đó tự do tác oai tác quái trong một giờ, học viện...không, cả thủ đô hoàng gia sẽ hủy diệt mất –ssu!]
[Ta biết chứ!]
Nhận thấy chấn động, học viên cũng như giáo viên từ trong những tòa nhà gạch màu xanh bước ra sân trường.
Một con quái vật không hề bình thường.
Hơn nữa, chỉ với một chiêu duy nhất mà nó đã phá hủy một phần tòa nhà cũ.
Đúng như đự đoán, chẳng ai còn ngồi nhìn tình hình hiện tại với thái độ vô tư nữa. Họ la hét, và chạy trốn.
Europa di chuyển.
──Tốc độ này!?
[Chết tiệt! Nhanh quá!]
Vì thứ đó có cơ thể to lớn, nên cậu nghĩ nó sẽ chậm chạp, nhưng khoảng cách lại cứ càng ngày càng bị thu hẹp.
Rất có thể, nó đang nhắm tới Diablo.
Có lẽ là ảnh hưởng từ ý thức của Bihyakk. Hoặc có thể do cậu đã bắn《Thương sáng ngời》vào nó.
Diablo chạy tới chỗ cổng bên ở cuối sân trường.
Ở đó, một chiếc xe ngựa đang phi tới.
Part 10
Sylvie
nhảy ra khỏi xe ngựa màu trắng.
[Uwaah! Một thứ khó tin nữa lại xuất hiện rồi!]
[Thật tội lỗi...]
Một cô trẻ với bộ trang phục linh mục trắng thuần khiết, bước xuống từ chiếc xe ngựa. Giọng cô run run.
Mái tóc vàng bạch kim nhưng lại có màu gần như là trắng, làn da thì mượt mà.
Đôi mắt màu nâu đỏ ấy nhìn chằm chằm.
Trên tay cô, là một cây trượng giám mục màu bạc mà chỉ có Giáo hoàng mới có quyền sở hữu.
Diablo chạy tới chỗ những cô gái.
[Lumachina!]
[Ahh, Diablo-sama!]
Cậu lên tiếng để đỡ cô khi cô ấy định quỳ xuống.
[Nói chuyện sau đi! Cô đã nghe những gì cần làm từ Sylvie rồi đúng chưa!?]
[Vâng.]
[Vậy làm đi!]
Một lát sau, Horun cũng chạy tới khi đang ôm Angeline. Cô thở dốc và như sắp gục ngã, nhưng Sylvie đã đỡ cô.
[Làm tốt rồi ~. Còn lại giao cho bọn tôi nhé♪]
[Zeeh...zeeh...zeeh...]
Europa đi tới với uy lực mạnh mẽ.
Sáu cái chân giậm xuống đất, đám mây đất dày lại nhảy múa. Ba cái tay cầm những thanh kiếm, và giơ lên quá đầu.
Nếu trúng phải, thì cũng chưa rõ liệu Diablo có chịu được không. Nhưng các cô gái thì chắc chắc là không.
Lumachina tập trung.
Cô dựng thẳng cây trượng linh mục, và nhìn vào mục tiêu.
[Nếu là lời của Diablo-sama, thì ngay cả khi phải vắt kiệt cả mạng sống này──Hỡi Chúa vĩ đại trên thiên đàng, xin hãy sử dụng sức mạnh của ngài để thanh tẩy thứ tai ương tà ác đem đến cho mảnh đất này cũng như các đứa trẻ của Chúa. Xua đuổi. Tiêu diệt tai họa, và ban phước lành của ngài...]
──Cô ấy có kịp không?
Cậu cũng chỉ đành tin tưởng.
Đột nhiên, một suy nghĩ nảy lên trong cậu.
Bản thân cậu đã luôn chiến đấu một mình. Cậu không hề dựa vào đồng đội. Ngay cả những lúc như thế này, thì đáng lẽ là cũng thế...
Nhưng hiện tại, cậu lại dựa vào cô ấy.
Cậu đã trở nên yếu hơn chăng?
Có thể đúng, nhưng lạ thay, cậu lại chẳng hề thấy khó chịu.
Diablo tập trung vào ma thuật của mình.
Cậu lấy thêm một chiếc nhẫn trong túi.
Không phải là《Nhẫn đính hôn》cậu đã làm ở thành phố Faltra──
Mà là thêm một《Nhẫn Ma vương》.
Chiếc nhẫn này rơi ra ở chỗ Đại Ma vương Modinalaam thất bại đã tan biến.
Nếu là trong game, thì item này là phần thưởng rơi ra cho người chinh phục nhanh nhất.
Diablo vẫn chưa có thứ này trong MMORPG Cross Reverie, nhưng nếu là từ Modinalaam...
《Nhẫn Điên loạn》
Cậu đeo nó lên ngón trỏ tay trái.
Cảm giác như sức mạnh ma thuật dâng trào bên trong cơ thể cậu vậy. Là cảm giác khi chỉ số sức mạnh của cậu tăng lên.
Tuy nhiên, chỉ số phòng thủ của cậu tương tự như thế cũng giảm xuống về 0.
Mà ngay từ ban đầu, nếu nhận phải đòn tấn công của Europa, thì gần như là ngỏm rồi.
Phong cách của Diablo là đánh bại kẻ thù ngay trước khi chúng có thể tấn công, cái này đã có từ rất lâu trước kia rồi.
Cậu là《Ma thuật sư Hủy diệt》, kẻ giành được chiến thắng ngay trong bước di chuyển đầu tiên.
Cậu đưa tay phải của mình ra.
[Hỡi thương bóng tối── 《Hắc thương》!!]
Một cây thương màu đen huyền mạnh mẽ đột nhiên xuất hiện khiến cả cậu cũng bất ngờ. Cứ như là vết nứt không gian vậy. Như lỗ đen được mở ra.
Nếu thứ này ăn mòn thế giới, bóng tối sẽ bắt đầu lan rộng.
Đôi tay cậu run run.
Lumachina lên tiếng.
[Diablo-sama, đã sẵn sàng!]
[Làm đi!]
[Tới đây! 《Holy Fresh》ッ!!]
Một thứ ánh sáng mạnh mẽ từ trên trời chiếu xuống, cả Học viện Ma thuật như bị nuốt chửng.
Hiệu ứng của thứ đó gần giống với《Đũa sao xua tan》.
Tuy nhiên, chỉ những thứ Lumachina coi là mục tiêu mới bị chọn làm mục tiêu. Trong trường hợp thì chỉ có mỗi Europa, nên không có sự khác biệt nào.
Một điểm khác biệt là trái ngược với《Đũa sao xua tan》vẫn có thể bị kháng lại, thì《Holy Fresh》thì lại 100% thành công.
Và cũng chẳng như cái thời gian hồi chiêu lâu vãi đạn chỉ để làm màu.
《Bức màn của sự kết thúc》bao phủ lấy Europa và những Buff khác đều biến mất.
Thứ đó đã di chuyển chậm một cách rõ rệt.
Ba thanh kiếm vung xuống, tốc độ khá chậm.
Đối phương ngay trước mặt cậu.
Chắc chắc là trúng.
[Lên! 《Hắc thương》!!]
Diablo phóng cây thương màu đen tuyền đi. Nơi nó trúng vào, là chỗ《Thương sáng ngời 》vẫn đang cắm trên lưỡi của Europa.
Một cây thương ánh sáng và một cây thương bóng tối.
Khoảnh khắc hai thứ đó chạm mặt, một vụ nổ ma thuật nổ ra chẳng kém gì hai thứ đó kết hợp lại.
Trong quá khứ, Diablo đã từng sử dụng《Pháo bóng tối 》. Khi đó kẻ đứng đầu Thánh Hiệp sĩ đã tung chiêu thức《Shining Blow》vào chiêu của cậu, và một đợt sóng xung kích mạnh mẽ không tưởng được tạo ra.
Lúc đi vào dungeon với Sylvie, cậu cũng đã thử nghiệm rồi.
[Ma thuật kết hợp! Nổ tan xác đi!!]
Dòng năng lượng thuần khiết biến Thần hủy diệt Europa thành tro bụi.
Lớp vảy kim loại vỡ tan tành, và ngay cả ba cái chân cũng vương vãi khắp nơi. Cả thân dưới của thứ đó tuy thoát khỏi sự hủy diệt ban đầu, nhưng cũng bị sóng xung kích nghiền nát.
Mọi thứ đều rung lắc.
Vô số vết nứt chạy dọc trên sân trường.
Tòa nhà gạch màu xanh cũng bắt đầu rung lắc, và cả bức tường bên ngoài học viện có giá trị lịch sử cũng sụp đổ.
Cả cổng bên cũng bị thổi bay.
Chỉ mỗi khu vực quanh xe ngựa vẫn còn chịu được.
Diablo cũng ngay lập tức thi triển《Tường gió》. Là một ma thuật khiến không khí bị gián đoạn, và hiệu ứng là ngăn chặn những thứ thuộc kiểu sóng xung kích.
Nhưng dù có vậy, Horun và Angeline cũng kêu lên thất thanh.
Lumchina vẫn nhìn thẳng vào Diablo, biểu cảm như tin tưởng vậy.
---------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Translator: Rappa