Cậu ta chỉ là một sự thất bại của tạo hóa.
Mari đang nhớ lại về cậu trai Almis mà cô vừa gặp vài tiếng trước.
Nếu ta kết luận rằng một lữ nhân là một người chuyển sinh, vậy thì cậu ta là cái loại đó à?
Mà, không phải việc chiếm đoạt thân xác của kẻ khác là bất khả thi.
Mà, không phải chuyện chiếm đoạt cơ thể một người là bất khả thi. Nếu ta bất cẩn ăn phải cỏ tách hồn hoặc cố tình ăn nó, thì linh hồn sẽ bị tách ra khỏi cơ thể. Ta sẽ chết nhưng cơ thể thì vẫn còn sống trong một lúc nữa. Trong những tình huống đó, nếu có một linh hồn khác ở gần, thì nó sẽ nhập vào cơ thể đang chết đó như thể bị kẹt lại vậy.
Đó gần như là do xúi quẩy..... hoặc là do đám tinh linh láu cá đó.
Nói thì là thế, chứ hệ thống quản lí đất cước của cậu nhóc đó cũng khá là ổn.
Ngành nông nghiệp được mở rộng, và sản lượng muối được sản xuất ra được tăng lên rất nhiều. Hơn nữa, là họ có giấy...
Họ đã hoàn toàn lo liệu mọi việc đâu vào đấy để trở thành một cường quốc. Mặc dù việc sau đó là cậu ta đá đít hết cái phe đối địch lớn mạnh.
Trong lúc nó vẫn còn thời hạn, một kế hoạch cần phải....
"Nee, mẹ ơi. Mẹ, mẹ có nghe được con không?"
"Ừa, xin lỗi, Ta nghe con mà, Elly"
Mari vuốt ve sinh vật màu đen mà cô đang cưỡi.
Sinh vật màu đen này tên là Elly, một phi long, vừa rống lên vui vẻ.
Mari đang bay trên không.
Vì loài phi long có thể bay sánh ngang với máy bay phản lực, họ đã tới vương quốc Rozel - đúng theo nghĩa đen là trong chớp mắt.
Bởi vì loài phi long cấp cao có thể tự do thao túng hệ gió và lửa, Mari hoàn toàn không cảm thấy được sức cản của gió.
Mặc dù việc con người cưỡi trên loài phi long là chưa từng có tiền lệ vì cái lòng tự trọng cao ngất ngưỡng của loài rồng, Elly thì là một ngoại lệ.
Bằng cách nào đó, kể cả sau khi đã trưởng thành, Elly vẫn chưa bỏ được sữa mẹ. Ừ thì, đối với Mari, thế này tiện lợi hơn cơ.
"Sao thế?" Không có gì cả. Chỉ là mẹ đã trầm ngâm mà thôi"
Elly lo lắng hỏi thăm.
Tiện thể thì, Elly không thể nói tiếng người. Ống thanh quản của loài rồng khác với loài người.
Dù sao thì, chúng dễ dàng tạo ra được âm thanh bằng rung động của gió và bầu không khí xung quanh mà.
"Thưa Bệ hạ. Thần ở đây để xin phép được triển khai Chiến Thuật số 1 Nghi Lễ Ma Thuật"
Mari ngay lập tức tuyên bố ngay sau khi về tới Vương cung.
"Ngắm vào Vưng quốc Rosyth à? Theo ta thấy thì chúng không có vẻ gì là nguy hại cả...."
Đối với một quốc gia nhỏ bé, thì Kế hoạch Số là gây ra nạn đói là đã đủ rồi.
Đối với Kế hoạch số 1, hơn một nửa phía nam của nam bán đảo Aldernia sẽ chìm trong nạn đói.
Dùng nó lên một vương quốc đơn lẻ như là Vương quốc Rosyth thì sẽ là quá mức và sẽ rất tốn kém.
Ngay từ ban đầu, chúng chỉ vừa dùng nó lên 3 quốc gia ở phía nam mà thôi. Chúng không có dư dả nguyên liệu cho nghi lễ ma thuật quy mô lớn.
"Tôi từ chối, quốc gia đó là một mối họa. Chúng đang đẩy mạnh tuyển thêm những người Cretian vào hàng ngũ của mình đồng nghĩa với việc chúng đang nhắm tới việc hiện đại hóa. Còn hơn cả thế, chúng đã thành công trong việc tập trung hóa quyền lực trong cuộc chiến gần đây của chúng rồi. Không còn nghi ngờ gì nữa rằng không sớm thì muộn chúng cũng sẽ đem quân thách thức bên ta. Khi thời điểm đó tới, chúng sẽ là một thứ vật cản khó chịu cản mũi quốc gia dấu yêu của ta. Chúng ta nên ngay lập tức nhổ sạch đám mầm mống gây họa trước khi chúng lớn lên"
Trong khi kế hoạch Số 1 sẽ tốn kém rất nhiều, nó vẫn chưa tới mức của một chiến dịch vĩ mô.
Ta có thể xem nó như là..... một cách rẻ rúng mà đổi lại là có thể tiêu diệt một quốc gia đơn lẻ từ bên trong.
"Dù sao thì, số 2 cũng sẽ ổn thôi mà, phải không? Cái quốc gia đó đâu đâu có to lớn gì mà, phải không?"
"Không, không. Những cái mà ta sẽ gây nguyền là những quốc gia kề cận Vương quốc Rosyth cơ.
Mari cười đến tận mang tai.
Katsu, katsu, katsu (TN: tiếng bước chân)
Giày của Mari vang lên những âm thanh lớn mỗi khi cô bước lên cầu thang.
Tiếng gào khóc của sự đau đớn tột cùng, tiếng thét giận dữ có thể nghe thấy ở đây đó.
Mari càng đi xuống sâu, cái mùi hôi thối khủng khiếp càng tấn công cô.
Ở vùng ngoại ô của Thủ đô Lydia của Vương quốc Rozel.
Bên trong nhà tù là nơi mà những tên tù nhân hung bạo bị giam giữ, biệt danh của nó là "Độc dược"
Mari tới nhà tù này trong khi mang theo 10 binh sĩ cường tráng theo cô.
Cô ta chỉ có một mục đích - là để tập trung lại những nguyên liệu cần thiết cho nghi lễ
"Hmm... Số 6, 8, 12, 15, 23, 31. Cẩn thận lôi chúng ra từng tên một đấy. Chúng khá là nguy hiểm nên cẩn thận đi"
"Tuân lệnh"
Những người lính bước tới buồng giam của tên số 6 đầu tiên. Đó là một cái buồng gian rất lớn mà vẫn sẽ còn nhiều khoảng trống kể cả khi ta giam giữ 30 người tại đây.
Cái buồng dơ bẩn nhớp nháp với nhiều khúc xương người và đống xác đang phân rã nằm ở quanh.
Nó thật sự rất kinh tởm.
Bên trong là một gã với đôi mắt vằn máu, đang ngồi một mình.
"Đồ phù thủy!! Xuống địa ngục đi!! Tao sẽ giết mày!!!"
"Ahaha, ngươi vẫn năng động như ngày nào nhỉ. Được đấy, đó là một dấu hiệu tốt. Thứ cần thiết nhất để hiến tế chính sự năng động"
Mari rút một nhánh cây ra từ túi áo.
Đó là nhành cây với bông hoa màu oải hương.
Dù sao thì, ta có thể ngay lập tức nhận ra từ bề ngoài rằng đây không phải là hoa oải hương.
"Cỏ ác ma. Sắp đến lúc tâm trí sụp đổ rồi nên nó sẽ có tác dụng lên ngươi nhỉ, phải không?"
Mari giơ cái lọ thuốc liều mạnh lên và cho tên đàn ông đó nhìn thấy.
"Câm mồm lại!! Tao sẽ không bao giờ cúi đầu trước cái loại người như mày!!" người đàn ông nói trong khi mắt hắn vẫn gắn chặt vào cỏ ác ma.
Ma túy có thể chia làm 2 loại - dùng làm thuốc giảm đau và dùng làm chất kích thích.
Cỏ ác ma thuộc nhóm chất kích thích.
Thứ cỏ này sẽ kích thích mạnh mẽ linh hồn của một người. Nó có thể khuếch đại cảm xúc giận dữ và thù hận.
Điều kiện tiên quyết của nghi thức ma thuật là cảm xúc. Cảm xúc càng mạnh mẽ, thì càng dễ điều khiển ma thuật.
Như nói tới việc dựng kết giới, những cảm xúc cần thiết là tình yêu, sự tốt bụng, và ý nghĩ muốn bảo vệ mọi người.
Đối với việc nguyền rủa, thì sẽ là những cảm xúc tiêu cực như dố kỵ và ghen ăn tức ở.
Ma thuật Kodoku là một ví dụ điển hình. (TN: Kodoku là một dạng hắc thuật điều khiển sinh vật sống)
Những con bọ có độc sẽ đi giết lẫn nhau, thu thập ác cảm. Cái đó sẽ được dùng làm chất trung gian cho ma thuật.
Sau cùng thì đám sâu bọ vẫn có thể thu thập và xử lí dễ dàng mà.
Trên hết, dùng những vật trung gian khác ngoài bọ như là chó và khỉ, kể cả con người, cũng chẳng thành vấn để. Không, đúng hơn là, cảm xúc của một sinh vật có trí thông minh càng cao thì càng tốt. Bằng cách đó, những cảm xúc cũng dồi dào hơn.
Hắc thuật Kodoku từ con người.
Tất cả những phù thủy đều đã nghe qua tên kĩ thuật này ít nhất một lần.
Dù sao thì, có cả đống vấn đề phiền phức trong hắc thuật Kodoku từ con người.
Đầu tiên, có vài sự phản kháng nhỏ trong việc dùng đám thuộc hạ cùng loài.
Để bắt đầu thì cần phải tốn rất nhiều.
Vào lúc mà họ quyết định ăn thịt lẫn nhau, thì họ gần như sẽ trở nên điên loạn. Sự phẫn nộ và thù hận sẽ bị méo mó và ta sẽ không thể nào thu được kết quả mong muốn.
Hơn nữa, không có phù thủy nào có ý định làm cái chuyện điên khùng đó cả.
Lời nguyền, giống như gà vậy, sẽ trở về với con đầu đàn / ác nhân, ác báo.
Một nghi lễ mạnh quá mức sẽ phá hủy cơ thể con người. Rất nhiều phù thủy không tham gia vào vì sợ sẽ bị hứng phải tác dụng ngược.
Dù sao đi nữa, thì Mari đã cho thấy rằng điều đó là khả thi - theo phương pháp hiệu quả hơn bằng cách dùng ma túy và một ý chí được khuếch đại sự thù hận và phẫn nộ.
Theo cách đó, người phụ nữ đó cũng đã bị phá hủy.
Cô ta đã mất đi toàn bộ những quan điểm đạo đức của một Nhật Bản hiện đại hơn 500 năm trước rồi.
Lí do của sự thối nát bên trong cô là... 'Phụ nữ' ' Thánh ân của tuổi trẻ bất diệt' 'người dân tộc Equestiran lạc hậu' và 'Nô lệ tình dục'
Ta có thể dễ dàng hiểu được từ 4 cái từ khóa trên.
"Fufu, lộng lẫy thật, thế này thật lộng lẫy vì ngươi là người năng động. Trước khi bị giết, ta chắc chắn sẽ cho ngươi được hít rất nhiều thứ này đấy. Cố mà sống sót trong vòng 3 ngày đi nhé, được chứ? Mặc dù có thể là sẽ khó khăn đến mức ngươi chỉ muốn chết cho xong, liệu mà sống cho ta đấy, được chứ?"
Mari cười gan góc.
"Umm-, mục tiêu ngày hôm nay của chúng ta là gì ạ? Người muốn giảm sức mạnh quốc gia của Vương quốc Rosyth mà, phải không? Vậy thì, chúng ta có nên đặt một lời nguyền lên chúng không? Nếu là thế, thì lượng vật hiến tế là quá ít ỏi. Chỉ với thế này, chúng ta sẽ bị gậy ông đập lưng ông bởi một cái kết giới yếu ớt và ta chẳng thể gây được nhiều tổn thất mà, người biết chứ?"
Annabella, một phù thủy, hỏi Mari.
Mặc dù cô chỉ là một thiếu nữ ở độ tuổi 15, cô nhận được sự chỉ dẫn trực tiếp từ Mari.
Cô ấy đã tỏa sáng dưới danh vị là một thư kí trong tương lai.
"Không sao đâu. Chúng ta không cần phải gây ra được tổn thất. Mục đích của chúng ta là làm cho Vương quốc Rosyth là đám phải chịu trách nhiệm cho việc nguyền rủa những quốc gia lân cận. Điều đó sau cùng vẫn rất tiện lợi cho một phù thủy xuất sắc ở đó mà.
Annabella im lặng sau khi hiểu được ý đồ của Mari.
Cô đã hiểu được mục đích được đặt ra của họ. Tất cả những gì còn lại là cống hiến tất cả cho nghi lễ ma thuật.
"■■■■■!!!"
Ánh nhìn của Annabella chĩa về hướng nơi các vật tế đang la hét.
Tất cả chúng đều bị bịt miệng và đóng đinh lên cột.
Sẽ không sao cả vì những lời nguyền sẽ chỉ phát ra từ mấy cái mồm đó nếu cái đồ bịt miệng bị rơi ra.
Chúng đều khá là ồn ào, nên chúng đã bị ép phải ngậm mồm lại rồi.
"......."
"Ahahaha, lương tâm của con đang cắn rứt đấy à?"
"Ừ thì.... theo một nghĩa nào đó. Dù sao thì, chúng gieo nhân nào thì gặt quả đó thôi"
Annabella thẳng thừng nói trong khi nhìn vào đám tù nhân bị đóng đinh.
"Ba tên đó đã cường hiếp và giết những trinh nữ cùng với những đứa bé trai đấy
Mấy tên này đã bắt cóc, giết hại, và châm lửa đốt nhà và cùng với gia đình 8 người. Chúng đã giết thêm 6 người khác vì lửa lan phải 6 căn nhà gần đó.
Mấy tên này là những kẻ phản bội đã bí mật cấu kết với những quốc gia khác.
Mấy tên này đã thực hiện việc nô lệ hóa bất hợp pháp, bắt cóc hơn trăm người, và bán chúng cho đám người Cretian"
"Fufu, vậy khá là nhiều tội đấy nhỉ? Nhờ vào đám này, mà ta đã có thể thu về được nhiều nguyên liệu tươi từng cái một đấy"
Để có thể thu về được nguyên liệu sống, họ cũng đã tăng cường trật tự an ninh công cộng.
Đó là một mũi tên trúng hai con nhạn.
"Mấy tên này dù sao cũng đã được định đoạt sẵn là phải chết rồi mà. Mà, đây cũng chỉ là một hình phạt bình thường thôi"
"Ừm thì, không còn con đường nào khác dù cho ta có để cho chúng sống cả. Mặc dù cũng còn những cách khác như bắt lao động khổ sai hoặc là bị chuộc về hoặc là bị bán dưới tư cách là những tù binh chiến tranh"
Mari ra lệnh tháo mấy cái đồ bịt miệng đám tù nhân ra.
Vì chúng chẳng còn tí sức lực nào để mà nguyền rủa nữa, chúng được cho nghỉ ngơi chút và có thể thở dễ dàng hơn để chúng còn giữ được cái mạng thêm ít phút.
"Như mong đợi, đóng đinh là hình thức hiến tế tốt nhất rồi nhỉ? Nhiều đứa bọn chúng sẽ bị bất tỉnh nếu chúng bị thiêu cháy đến chết. Theo cách này, kể cả khi chúng có bất tỉnh đi nữa thì ta có thể đánh đập cho đến khi chúng tỉnh dậy là được"
"Nỗi sợ hãi sẽ vượt qua cả sự giận dữ nếu chúng bị thiêu cháy mà, mặc dù cách đó thì là biện pháp cứng rắn hơn cơ"
"Người biết nhiều thật đấy. Người rút ra được điều đó từ những kinh nghiệm của chính mình đấy à?"
Mari mỉm cười trước câu nói đùa của Annabella......... dù sao thì, ta có thể thấy rằng sâu bên trong ánh mắt của cô ta chẳng có cười đâu.
"Mà, con có thể nói thế cũng được"
Mari quay lưng lại với Annabella và đám tù nhân và bắt đầu bước đi xa khỏi chỗ đó. Cô ta sáu đó để lại một câu:
"Được rồi, ta sẽ đi chợp mắt một chút. Báo cho ta biết khi mà chúng chết đấy. Ta sẽ thực hiện bước cuối cùng, nhé. Sau cùng chúng ta phải chịu rất nhiều trách nhiệm - cho việc nguyền rủa ở mức độ này"
"Sau khi rời khỏi nơi đó, Mari thì thầm ở nơi mà không ai có thể nghe thấy:
"Cái chết mà ngươi biết chắc chắn sẽ tới là cái số phận đã được định đoạt mà ít nhiều gì cũng khó có thể chạy trốn khỏi nó. Quả là một chuỗi may mắn mà"