"Mọi chuyện diễn ra như Merlin-dono đoán nhỉ. Mọi chuyện lại tiến triển theo hướng thuận lợi như này"
Vua Rozel vô thức thì thầm.
Merlin trả lời.
"Tất cả là nhờ vào đám rồng đó cả. Nhờ chúng, mà tôi đã có thể nắm bắt được tình hình".
Cô ấy vuốt ve con rồng nhỏ trên vai cô ấy.
Bằng cách dùng con rồng nhỏ này ở vận tốc hơn 500 km/h, thì việc xác định tình hình chiến trường còn dễ như ăn cháo.
Họ đã biết từ hôm qua là quân đội Vương quốc De Morgal nằm ở phía bắc biên giới của họ đã rời khỏi đó để tiếp viện cho lực lượng bị quân đội Rosyth đánh bại.
Merlin, người mà đã phát hiện ra ngay lập tức, đề xuất với vua Rozel huy động binh lực.
Bởi vì việc này, họ đã có thể thu về được một phần lớn đất đai.
"Quân đội De Morgal mà đi xâm lược Vương quốc Rosyth đã nhận lấy tổn thất to lớn mà không có dấu hiệu phục hồi. Chúng đã trở nên kiệt sức và vô dụng. Kể cả việc giữ vững vùng biên giới của mình thôi là đã quá sức của chúng rồi. Chúng không còn đủ sức mạnh để lấy lại vùng lãnh địa phía bắc hay là phía nam nữa rồi"
Điều đó có nghĩa là một trong 3 vương quốc lớn nhất ở bắc bán đảo Adernia về cơ bản đã bị tiêu diệt rồi.
"Vậy thì ta có nên tấn công Vương quốc De Morgal trong tình trạng này không?"
"Không, chúng ta nên chờ đợi. Chỉ huy của quân đội xâm lược phía nam là Đệ Nhất Hoàng Tử Kế Vị Carlo. Dù sao thì, hắn đã thua trận. Gần như chắc chắn là, sự kế vị của hắn đã bị đoạt lại. Sự bất hòa quốc tế chắc chắn cũng xuất hiện vào. Chúng ta nên chiếm lấy thời cơ đó.
Dù sao thì, sự bất hòa vẫn chưa được thể hiện ra. Cứ xem như sự tuyệt vọng sẽ biến thành sự dũng cảm ngu ngốc đi. Hãy tập trung để tao ra một 'quốc gia giàu, quân đội mạnh' trong khi thâu tóm lãnh thổ của Vương quốc Fardam......... Bên cạnh đó, sự hợp nhất với Gallia vẫn chưa hoàn thành mà, phải không?"
Vương quốc Rozel chỉ kiểm soát phần phía nam của Gallis. Có 32 thị tộc ở Gallia, 20 trong số đó đã chịu sự phụ thuộc vào Vương quốc Rozel. 11 thị tộc còn lại vẫn chưa đồng thuận.
Về cơ bản là, họ tính sẽ chinh phục toàn bộ Bán đảo Adernia sau khi họ đã chinh phục Gallia.
"Thế à? Như mong đợi từ Quý cô Merlin. Quốc gia của tôi càng ngày càng nợ cô thêm mà thôi nhỉ"
"Fufu, tôi là người đỡ đầu và là người nuôi nấng Bệ Hạ, Đệ Nhất Hoàng Đế. Đối với tôi thì, quốc gia này.......... tương tự con cháu của tôi vậy đó, ngài biết đấy."
Merlin nở một nụ cười không phù hợp với cô.
Mặc dù ta không thể thấy gì khác ngoài hình dáng của một thiếu nữ khoảng 17 hoặc 18, ta phải nói rằng cái biếu cảm đó giống như là của một mụ phù thủy đã sống hàng trăm năm rồi đấy.
"Bây giờ thì, Thưa Bệ Hạ, đã đến lúc tôi phải đi rồi. Tôi vẫn còn những thí nghiệm chưa thực hiện xong.
Merlin bước đi trong tà áo phập phùng.
Những viên chức và những người đàn ông chào cô với ánh nhìn kính sợ và khâm phục.
Nhà của Merlin trông cực kì nhỏ nếu nhìn từ bên ngoài.
Dù sao thì, sâu dưới nó là một căn cứ khổng lồ.
Ở đó, những loại thuốc có những hoa văn kì lạ khắc bên trên chúng được để đầy trên kệ, công dụng của chúng thì, chẳng biết.
Merlin ngồi lên ghế sofa.
"Nee, ta thắc mắc rằng, nhóc ở đó hả?"
---Yeah, ta đây---
Một giọng nói trẻ con đáp lại Merlin.
Hơn nữa, cái giọng này chỉ có Merlin nghe thấy mà thôi. Chắc chắn là, ta còn có thể nói rằng nếu ai đó thấy Merlin như thế này, cô sẽ bị xem như là đang nói chuyện với quỷ dữ.
"Ta đã nghĩ tới điều này từ lâu rồi. Ta muốn thấy hình dáng của mấy nhóc lắm đấy"
---Không đời nào. Xẩu hổ lắm. Chỉ với việc để cho cô nghe thấy giọng của chúng tôi là đã xấu hổ lắm luôn rồi đấy, cô biết không----
Cái giọng trêu trọc trả lời lại.
---- Tiện thể thì, tiến trình của thí nghiệm của tới đâu rồi?---
"Ừ, nó đã hoàn thành được 90% rồi"
---Dù sao thì nó vẫn là thành quả của 500 năm nhọc công mà nhỉ, phải chứ? Cũng nhờ vào Thánh Ân là tôi đã cho cô đấy nhỉ----
"Ừa, cái 'Thánh Ân của Tuổi Trẻ Bất Diệt' này phải không?"
Khi cô nói thế, Merlin cắt đứt ngón tay của chính mình và chìa nó ra.
Trong khi máu vẫn tuông ra, nó ngay lập tức ngừng lại, và một ngón tay mới mọc ra từ chỗ vết cắt.
"Còn hơn cả tuổi trẻ bất diệt, sự tái tạo ngay lập tức của cơ thể thì đúng hơn nhỉ, đúng không? Những tế bào tái tạo lại ngay lập tức ngay khi nó chết đi. Nói cách khác, chỉ có cách là chết ngay tức khắc mà thôi. Nó vẫn không phải là bất diệt....."
Merlin thì thầm thế trong khi thở dài.
Tất cả đều ổn khi cô có thể sống một cuộc sống dài dằng dẵng, nhưng nếu cô bị giết, thì sẽ là kết thúc.
Hơn nữa, cô ấy đã trải qua một quãng thời gian đau khổ chỉ vì cái thánh ân này.
Bởi vì cô đã sống được lâu rồi, cái nỗi sợ chết của cô còn mãnh liệt hơn cả người thường nữa.
Đó chắc chắn ít nhiều gì cũng là một kết thúc ít có phản đối hơn nếu cô chết sớm hơn.
---Không còn lựa chọn nào khác mà, phải không? Mặc dù bọn tôi có thể tạo ra cả trăm cái từ một cái, chúng tôi không thể tạo ra một cái từ hư vô được. Chúng tôi cũng không thể biến trăm cái thành vô cực được----
Tất cả mọi sinh vật sống đều bị bó buộc trong vòng tròn của sự sống và cái chết.
Hai thứ đó là không thể tách rời.
Một sinh vật sống thì cũng phải chết một ngày nào đó thôi.
Sự bất tử là một tồn tại mâu thuẫn tồn tại trên thế giới như là một lá bài mà chỉ có 1 mặt thôi.
Nói thẳng thừng thì, đó là bất khả thi, nếu không nói tới những điều cấm kỵ.
"Ừ thì, nghiên cứu của ta là về sự bất tử nhưng mà..... nó lại thuộc về yêu thuật. Nó sẽ bẻ cong quy luật của thế giới này và viết lại nó. đây sẽ là một sự tạo phản chống lại các vị thần - người sáng tạo nên ma thuật này"
---Tôi không thể đợi được nữa. Mặc dù cô có thành công hay không. Tôi muốn chứng kiến nó sớm. Ma thuật này, tôi tò mò là nó sẽ như thế nào đây? Nó sẽ là bình minh cho một thiên đường mà không ai phải nằm xuống? Hay là.......----
Nó là bình minh của cái thế giới chết tiệt mà không ai phải mất mát cơ à?
Hay là, chính bản thân thế giới sẽ rơi vào sự hủy diệt.
"Ta không muốn chết đâu, giống như tên Etzel đấy đấy. Ta sẽ vẫn sống kể cả khi ta phải quỳ lạy để có thể được sống"
Merlin mỉm cười.
---Giờ nhắc mới nhớ, đám đó lại đang cố cản đường bọn này nữa rồi. Lần này, chúng có vẻ là đã bỏ ra rất nhiều công sức. Cẩn thận đấy nhé----
"Đây là lần thứ 10 ta nghe thấy điều đó rồi đấy. Đám lắt nhắt đó hầu như còn chẳng có cửa chọi lại với tên Vua Rozel mà ta đang thao túng nữa. Ai có thể làm thế thế? Có khi nào là Đế vương Persis à? Tên già lẩm khẩm đó còn chả tới được đây nữa"
---Đó là một người chuyển sinh. Dù sao thì, cơ thể là của thế giới này. Chỉ có linh hồn là của thế giới khác. Đấy là do có ai đó can thiệp vào à? Hay chỉ là vô tình thôi? Mà, điều đó chả có dính dáng gì cả. Tên hắn là.....---
---Almis, phải không nhỉ?---
"Ôi, thật đấy à? ..... Nghe có vẻ rất thú vị đấy, phải không?"
Merlin tự tay pha trà và uống nó.
Đó là trà xanh được tìm thấy ở vùng đất tận cùng phía đông.
Nó không ngon lành gì nếu so với trà từ quê nhà của Merlin nhưng cô thích chọn nó hơn là rượu.
----Quả là một đám vô vị, phải không nhỉ? Khi mà lại đi sợ hãi những điều bất khả thi có thể xảy ra. Mặc dù sự vô danh tính là điều thú vị nhất---
"Khá là giống với đám tiên các người khi tận hưởng sự thú vị của việc giết chóc đấy"
---Thế à? Ừ thì, khác biệt với mấy tên kia sẽ tốt hơn. Mà, tôi chĩ sẽ ngồi hóng hớt thôi.....---
---Kurosaki Mari---
Giọng nói biến mất.
Merlin--- Mari đặt tách trả trống rỗng lên bàn và duỗi người ra.
"Almis hử..... Trong lúc này, mình đoán là mình sẽ gặp tận mặt cậu ta thôi nhỉ"