“Chúng ta làm được rồi! Cuối cùng thì chúng ta cũng đã hạ được nó!”
“Mọi người ra ngoài đi! Chúng ta đã thắng rồi.!”
Nghe thấy những từ đó, mọi người trong tàu tràn đầy hạnh phúc và bắt đầu tìm đường quay trở lại boong tàu.
“Hooray! Chúng ta sống rồi.”
“Chúng ta vẫn còn sống.’’
“Gửi lời cảm ơn tới người kiếm sĩ bí ẩn kia cùng với những những kĩ năng kì diệu của anh ấy, kèm theo với đó là những ma pháp sư và cung thủ nữa, xin cảm ơn.”
Giữa những lời hò reo, chúc mừng, tôi liền rút đi trong lặng lẽ. Nếu cứ như thế này thì tôi sẽ được cho là người đã góp phần quan trọng trong việc triệt hạ con Sea Dragon này mất. Bởi hầu hết những khách trên tàu này hầu hết là quý tộc với quan chức cấp cao của Guild mà.
Điều tôi cần làm bây giờ là không thu hút quá nhiều sự chú ý. Có nhiều quá thì cũng chỉ làm gánh nặng của tôi trong việc đổi Class tại thủ đô thôi.
Nói đến mới nhớ, tôi cũng không nghe thấy ai đó nói về việc đi đổi Class tại nhà thờ của thủ đô hoàng gia cả. Có lẽ việc đổi Class tại nhà thờ là việc mà họ không bao giờ cũng nên.
Nhưng việc đổi Class tại nhà thờ của thủ đô hoàng gia là điều hoàn toàn có thể chỉ khi mà bạn biết cách mà thôi. Kế hoạch của tôi là lẻn vào trong đó vào buổi tối và làm cho xong cái nghi thức này. Đúng vậy, đó chính là kế hoạch của tôi…
“Hóa ra là cậu trốn ở đây à.”
Myna tìm ra tôi rồi. Khi mà nghĩ đến việc mọi thủy thủ đoàn điều là cấp dưới của cô ấy, thì chắc việc đi tìm tôi cũng không khó lắm.
“Đúng vậy. Tôi không muốn được cho là người đứng đầu trận đánh đó con Sea Dragon đó đâu. Vì một lí do riêng, tôi không muốn thu hút sự chú ý của người khác nhiều nhất có thể.”
“Thế thì tôi không thể thưởng cho cậu được rồi. Tôi không thể lấy tiền từ công ti mà không có lí do đàng hoàng được.”
“Tôi không màng đến phần thưởng đâu. Con tàu lúc đó cũng đang gặp nguy mà. Tôi làm vậy chỉ để cứu lấy mạng mình mà thôi.”
Đằng nào đi chăng nữa thì tôi cũng đã có 20 triệu gils trong tài khoản chỉ từ một lần pha chế đơn giản rồi. Nó nhiều đến mức mà tôi cũng thấy tội khi mà nhận thêm mất.
“Anh đã cứu tất cả chúng tôi, không chỉ riêng bản thân mình đâu. Nhưng nếu như mà anh không muốn thu hút sự chú ý của người khác, thì tôi không thể làm gì nhiều cho anh được rồi. Vậy cứ cho là tôi nợ anh một lần đi. Thế nên nếu như mà cậu cần gì, cứ đến văn phòng của tôi. Dù cho cậu có đòi 100 triệu gils tiền tiêu vặt thì tôi cũng sẽ đáp ứng.”
Hmm… Cuối cùng thì tôi cũng đã nhận được một đặc ăn của đại gia này rồi.
“Tôi phải nói rằng là cậu khỏe thật đấy. Trước thì tôi không nghĩ vậy đâu bởi vũ khí của cậu nhìn rởm quá mà.”
“Rởm ư ? Cô có biết rằng thứ này ngốn của tôi đến 150,000 gils không?!”
“Phải, từ cái mức giá đó, đó chính là một thứ mà mạo hiểm giả hạng E sẽ sở hữu. Mạo hiểm giả hạng cao thì sẽ không dùng nó đâu.”
“Tôi dùng nó bởi vì tôi là hạng F mà.”
“Không đời nào!”
“Đó là sự thật mà.” Tôi nói vậy, giơ thẻ Guild của mình cho cô ấy xem.
Myna nhìn vào nó một lúc và chết lặng luôn.
“Có vẻ như guild chỗ cậu không biết cách đánh giá người khác nhỉ. Tôi có người quen ở trong guild đấy. Họ sẽ giúp để cậu còn có một bài đánh giá lại rank nhanh nhất có thể. Trong số những người quan sát trận đấu vừa rồi thì một số là quan chức cấp cao đó nên cậu chắc sẽ được nâng lên đến hạng B đấy.”
“Xin đừng làm vậy. Nó sẽ không giúp gì cho tôi đâu bởi tôi vẫn còn thiếu kinh nghiệm lắm.”
“Thiếu kinh nghiệm ư? Nhìn cậu thì trông không giống thế một chút nào. Được thôi, nếu cậu không muốn thì tôi sẽ không ép. Chắc là cậu có lí do riêng của mình.”
Qua trận đấu vừa rồi thì tôi cũng đã xác nhận lại một số điều. Skill và chỉ số của mọi người trong thế giới này thì cũng không khác gì trong BBO mấy. Sự khác biệt duy nhất ở đây là họ chẳng có sự động não về việc chiến đấu thế nào sao cho hợp lí.
Như lúc nãy, nếu như chỉ có việc bắn liên tục vào đối phương, từ từ cấu rỉa HP của nó đi, thì đến cả họ cũng có thể chiến đấu được. Dẫu cho còn có những cách thức khác đơn giản hơn nhiều, nhưng mà nó vẫn đơn giản hơn nhiều so với việc đánh cận chiến và tận dụng những cú chí mạng và suy nghĩ chiến thuật.
Trong thế giới này, nó không quan trọng việc bạn có bao nhiêu kinh nghiệm đâu, vẫn có những thứ mà bạn không thể làm được nếu như mà không có chỉ số. Lấy trận đấu vừa rồi ra làm ví dụ. Kể cả con Sea Dragon đó có đứng yên không đi chăng nữa thì mười tiêng đồng hồ cũng không đủ để cho tôi có thể hạ được nó. Đó là lí do tại sao mà tôi không thể chấp nhận trở thành một mạo hiểm giả cấp cao khi vẫn còn là một kẻ học việc được.
“Mà nhân tiện thì trường phái kiếm kĩ mà cậu vừa dùng là gì đấy? Nó khác biệt hoàn toàn so với những cái mà tôi từng nhìn trước đó. Mọi động tác đều rất hoàn hảo, không có một chút dư thừa.”
“…Nó là tôi tự nghĩ ra đấy.”
Trong BBO, có một số trường phái chiến đấu giúp tăng hiệu quả rõ rệt. Khác với MMOs, VRMMOs cung cấp cho bạn nhiều sự tự do di chuyển hơn nên mọi người chơi sẽ có cách chiến đấu riêng của mình. Một đống người chơi hạng cao còn tập trung lại với mục đích là tạo ra một trường phái riêng biệt và đó là cái mà tôi vừa mới sử dụng. Nhưng đương nhiên là còn có những hạn chế, những động tác hoàn hảo sẽ khác biệt với từng người với cả tôi cũng cho thêm những động tác riêng của mình vào nên tôi nghĩ đó là một trường phái riêng của tôi. Mà trường phái đó cũng có tồn tại trong thế giới này đâu.
“Cách đánh của riêng cậu? Thật là phi thường. Tôi chắc chắn là sau này cậu sẽ được biết đến như một kiếm sĩ cấp cao trong vương quốc này đấy. Thật may mắn là tôi đã làm quên được với cậu.”
“Tôi nghi ngờ đó. Chắc phải chờ xem là tương lai chứa đựng những gì thôi.”
“Đúng là như vậy.”
Khi mà cuộc trò chuyện của chúng tôi vẫn tiếp tục, thủ đô hoàng gia dần hiện lên tầm mắt. Màn đêm đang dần buông xuống, nhưng tôi vẫn thấy được nhờ vô số ánh đèn. Đó chính là thủ đô hoàng gia. Rồi đúng một tòa nhà thu hút sự chú ý của tôi.
“Nhà thờ!”
Nó được tọa lạc ở vùng ngoại ô thị trấn. Vị thần của chức nghiệp, Jias, được khắc lên tường của nhà thờ.
Nó trông có vẻ đã bị phá hủy, chẳng có ánh sáng gì cả, chỉ được chiếu sáng từ những khu vực lân cận. Nó cứ làm tôi băn khoăn, nhưng cái quan trọng là vị thần của chức nghiệp, Jias, có xuất hiện trong nhà thờ. Với điều này thì tôi có thể đổi Class được rồi.
“Tôi tự hỏi tạo sao cậu lại bỗng nhiên hét lên thế. Cậu thấy vui mừng khi thấy một nhà thờ à? Cậu khá là sùng đạo đấy, mặc cho vẻ ngoài của cậu.”
“Có lẽ là vậy.”
“Tôi cũng có chút quen biết với nhà thờ đấy nên nếu như mà có nơi nào cậu muốn vào thì cứ nói với tôi để xem tôi có thể làm được gì.”
Một lời đề nghị hấp dẫn đó… Lẻn và trong nhà thờ sẽ không dễ dàng đâu. Nếu như tôi có thể vào bên trong một cách chính thống thì sẽ là tốt nhất.
“Tôi sẽ chấp nhận lời đề nghị của cô vậy. Thế thì làm sao để cho tôi có thể vào trong đó?”
Tôi liền chỉ về phía nhà thờ của Jias. Còn Myna trông có vẻ khó hiểu.
“Đó không phải là nhà thờ của thủ đô hoàng gia. Nó chỉ là một cái nhà thờ cũ đã bị bỏ hoang cả vài thập kỉ rồi. Giờ nó đơn thuần chỉ là một đống đổ nát. Nhà thờ thật thì ở đằng kia kìa.”
Cô ấy liền chỉ về phía một công trình kiến trúc xa hoa và đồ sộ nằm ngay giữa thủ đô. Nhưng mà nó lại không mang ấn của Jias. Tôi không nghĩ là tôi có thể đổi Class của mình nếu như làm trong đó đâu.
“Tôi liệu có thể vào phế tích kia nếu như không có sự cho phép không?”
“Tôi cứ tưởng là cậu là người theo đạo cơ, nhưng giờ tôi nghĩ cậu chỉ thích khảo cổ thôi. Sẽ chẳng có ai phàn nàn gì nếu như cậu vào trong đó đâu. Lũ cướp có thể sống trong đó đấy, nhưng tôi nghĩ chúng chẳng trên cơ được cậu đâu. Nên sẽ ổn thôi. Trường hợp xấu nhất là lũ cướp sẽ dùng nơi đó là hang ổ của mình.
Tôi hiểu. Myna rất là quen thuộc với thủ đô nên nếu như cô ấy nói vậy thì tôi sẽ có thể vào được đó. So với việc đi qua hệ thống an ninh của nhà thờ thì lẻn qua đám cướp sẽ dễ dàng hơn.
“Cảm ơn vì chỗ thông tin đó nhé. Tôi sẽ lẻn vào an toàn mà không để cho lũ cướp biết.”
“Tôi không biết tại sao cậu lại muốn vào chỗ phế tích ấy, nhưng nếu cậu cần thì tôi có thể cung cấp cho cậu một đoàn hộ tống.”
“Tôi sẽ bỏ qua vậy.”
“Tôi nghĩ là họ sẽ chỉ vướng tay cậu thôi. Tôi cho rằng đối với cậu thì người hộ tống mạnh nhất chắc cũng sẽ yếu hơn nhiều.”
Tôi chỉ nói như vậy để không một ai nhìn thấy tôi khi đang đổi Class. Cô ấy đưa cho tôi quá nhiều sự tín nghiệm chỉ bởi vì tôi đã góp phần trong việc hạ gục con Sea Dragon. Nhưng giờ tôi sẽ để chúng sang một bên. Mọi hiểu nhầm sẽ được giải tỏa sau khi mà tôi đổi Class.
Tôi thấy được rằng trong tương lai Myna và tôi sẽ còn gặp lại nhau rất nhiều. Khi mà cuộc trò chuyện giữa hai người vẫn tiếp diễn, con tàu đang tiến về gần hơn tớ thủ đô hoàng gia