Chương Extra:
Thứ ‘ác quỷ’ đó vốn đã bắt đầu trước khi Erio và Alicia nhận được Phước lành.
Vô số những con kiến đang bò ngoằn ngoèo dưới lòng đất. Tại đó xuất hiện một bóng hình trong suốt đang lửng lơ.
Nó cứ như một bóng ma vậy. Cơ thể của nó giật bắn lên rồi ung dung tiến về một cái bóng lớn. Thế rồi cuối cùng, với khóe môi đang dần nhếch lên, nó cuối cùng cũng tìm ra được giống loài có triển vọng.
──Con có tài năng đấy. Thế nhưng cứ đà này thì phải mất hàng chục năm mới có thể đạt được tới đẳng cấp của bọn ta mất.
──Ta sẽ ban cho con sức mạnh và
kiến thức, cũng như trí khôn đặc biệt nữa.
──Cô bé ngoan. Có vẻ như ta sẽ không cần phải dành ra quá nhiều năng lượng cũng như không cần đến cái nơi này thường xuyên rồi, con có thể tự mình lớn lên như vậy.
──Dù con sẽ ngay lập tức quên đi ta nhưng, hãy lớn nhanh và cố hết sức rút cạn đất nước này nhé?
Bóng hình đó nói với con quái vật lúc này đã được biến đổi bởi nguồn sức mạnh khủng khiếp.
Nó rời đi với nụ cười hiểm ác và lặng lẽ biến mất khỏi cái hang.
.
.
.
.
Chương 35:
Khi tôi tới cánh cổng phía Bắc, rất nhiều các mạo hiểm giả và kị sĩ của thành phố đã tập trung ở đó.
Khi thông báo vang lên thì tôi và Alicia đang ở phía ngược lại, thế nên chúng tôi đã tới muộn.
Tôi nhận thấy gương mặt thân quen trong đám đông.
Đó chính là chủ bang hội, người đang ra lệnh cho mọi người bằng giọng nói cộc cằn.
Đó chính là cha của Sonya, Goudo-san.
Goudo-san nhận thấy chúng tôi ngay sau khi ông ấy đưa ra chỉ thị.
“Eriol-kun! Tuyệt, vậy ra hai đứa vẫn còn ở thành phố! Thật an tâm khi có hai đứa ở đây!”
“Dạo này bọn cháu ở lại thành phố vì vài vấn đề…quan trọng hơn là, có thật là một đội quân… đang tiến tới không ?!”
“Ừm, cháu có thể tự mình quan sát.”
Goudo-san nói vậy và chỉ tay về phía bắc thành phố.
Khi tôi chen lấn qua đám đông và nhìn về phía đó, một khung cảnh khó tin đang hiện ra trước mắt.
Đó chính là một đàn Kiến bọc giáp bao phủ hoàn toàn khu vực.
Hơn thế nữa, đó không chỉ đơn giản là một đàn vô tổ chức.
Chúng gồm những con Kiến bọc giáp loại thường (tương đương cấp 40)
Những con Trung đội đang chỉ huy đám cấp dưới quanh chúng (tương đương cấp 80)
Những con Kiến pháo đài chuyên về phòng thủ (tương đương cấp 90) cùng Kiến đại bác với khả năng tấn công từ xa bằng acid (tương đương cấp 90) và Kiến pháp sư có thể sử dụng ma pháp hệ đất (cấp 85)
Còn lại cuối cùng là con đại tướng đang chỉ huy toàn bộ đội quân (tương đương cấp 120)
Thành phố pháo đài này được xây dựng trên một con đồi nhỏ. Từ đây tôi có thể thấy rõ được lực lượng của chúng lúc này đang cách thành
phố khoảng một cây số.
Lũ kiến đều được phân công nhiệm vụ của riêng mình và đang xếp thành đội hình như một đội quân thực sự.
Chúng không hề có dấu hiệu gì là lao tới đây một cách liều lĩnh cả.
Chúng đang chăm chú quan sát thành phố này mà không hề phá vỡ đội hình. Tôi có thể cảm thấy chắc chắn đang có một thế lực nào đó đứng sau và điều khiển bọn chúng.
“Chúng thực sự là loại quân đội rồi…! Nhưng tại sao lại bất thình lình vậy chứ..!?”
Loại quân đội chỉ có thể được tạo nên khi tổ của chúng phát triển quá lớn. Dấu hiệu của việc đó lẽ ra phải được nhận thấy từ trước nếu như chúng sinh sôi từ khoảng cách gần với nơi sinh sống như vậy. Việc một đội quân tấn công chúng tôi như này đúng là bất khả thi.
Một thành phố bị tấn công bởi loại quân đội như vậy có lẽ còn hiếm gặp hơn cả bùng phát hầm ngục nữa.
“Bọn ta không hề biết nguyên nhân của chuyện này. Điều chắc chắn duy nhất lúc này chính là thành phố sẽ bị nuốt trọn nếu như chúng ta không làm gì với bọn chúng”
Goudo-san nói với vẻ mặt dữ tợn.
Tôi có thể cảm nhận được tình hình hiện tại khẩn cấp tới nhường nào thông qua nét mặt của ông ấy.
Lực lượng chúng tôi tập trung được tại cổng bắc lúc này chỉ khoảng 200 kị sĩ và 200 mạo hiểm giả.
Nếu như tính cả những người tới muộn như Alicia và tôi, chúng ta chắc chắn sẽ có thể đẩy lui quân địch.
Đây đều là những người đáp lại lời hiệu triệu chiến đấu với đàn Kiến bọc giáp, thế nên tất cả bọn họ hẳn đều hơn cấp 40.
Tôi nghĩ rằng chúng ta sẽ có thể chiến đấu cân sức với chúng nếu chỉ dựa trên điều đó.
Thế nhưng vấn đề rắc rối nhất chính ra con cầm đầu.
Nghe nói Kiến bọc giáp có thể giao tiếp với nhau thông qua kĩ năng ‘Thần Giao Cách Cảm’.
Đặc biệt là thủ lĩnh tối cao đang ở vị trí trung tâm của bọn chúng. Tôi từng đọc từ một cuốn sách rằng nó có trí tuệ cao và có thể điều phối một cách tổng quát.
Trái ngược với phe chúng tôi bao gồm các nhà mạo hiểm giả được tập hợp vội vã.
Tất nhiên việc phối hợp với nhau giữa các tổ đội là chuyên môn của mạo hiểm giả, thế nhưng khó có thể khẳng định rằng họ đã quen với việc thực hiện chiến thuật trong ‘chiến tranh’.
Thế rồi đột nhiên. Một giọng nói sáng suốt và điềm tĩnh vang lên từ phía tôi.
“Thật đang tiếc khi các mạo hiểm giả chủ lực của chúng ta đều đang ở nơi khác để điều tra về sự xuất hiện khác thường của quái vật. Dù chúng ta có bang chủ, Eriol-kun, và cả tôi ở đây nữa, chuyện này vẫn sẽ rất khó khăn. Chúng ta cũng thiếu hụt thông tin về loại quân đội này, chắc chắn sẽ chuẩn bị phải trả giá đắt để đánh bại được chúng.”
Đó chính là chiến binh Herclean Lv80, Rainy Emerald-san
Vẻ mặt lúc này của cô ấy là của một mạo hiểm giả đã trải qua vô số chiến địa.
Cùng với hai cây dùi lớn mang bên mình, Rainy-san trông thực sự rất đáng tin cậy.
…Nhưng, umm, tại sao cô ấy lại đang sờ mông tôi? Umm, Rainy-san?
Rainy-san!? Alicia đang nhìn chúng ta với ánh mắt thích thú đấy nên xin hãy dừng lại đi!
“Cô đang làm cái quái gì vậy Rainy!”
*GON!* nắm đấm của Goudo-san vung vào đầu của Rainy-san. Cô ấy hét lên “Tại sao ông lại tấn công đồng minh của mình trước khi trận chiến quyết định vận mệnh thành phố nãy diễn ra chứ!?”
Goudo-san lờ đi và nói,
“Tình hình lúc này rất nghiệt ngã. Thế nhưng may mắn thay lũ kiến đó vẫn đang quan sát xem chúng ta sẽ hành động ra sao. Chúng ta sẽ tận dụng khoảng thời gian này để củng cố, thống nhất chuỗi mệnh lệnh hết sức có thể. Nếu như chúng ta có thể chọn ra một kế hoạch đơn giản có thể đột phá qua một điểm duy nhất mà không cần phải phối hợp phức tạp thì, cơ hội chiến thắng sẽ…”
Đủ lớn. Trước khi Goudo-san kịp nói xong.
“…!? Erio...có thứ gì đó…bên dưới…!”
Cô ấy hẳn là đang sử dụng kĩ năng phát hiện diện rộng.
Trước khi tôi kịp nhận ra thì vẻ mặt Alicia đã trở nên căng thẳng và cô ấy lên tiếng nhỉ. Ngay lúc đó.
*BOGO! BOGOBOGOBOGO*
Mặt đất bỗng dưng rưng sạt lở ── từ đó những con Kiến bọc giáp trồi lên.
~~~GIIIIIIIIIIIH!~~~
“C-cái gì!?”
Các mạo hiểm giả và kị sĩ đang chuẩn bị chiến đấu ở tiền tuyến hét lên vì hoàn toàn mất cảnh giác.
“C-cái gì!? Bọn chúng…!?”
“Đừng có bảo là, bọn chúng tấn công từ bên dưới bằng phép thuật đào hầm của con Pháp sư ư…!?”
Goudo-san và Rainy-san hét lên và bắt đầu di chuyển.
Họ nghiền nát lũ kiến xung quanh mượt mà để có thể nhanh chóng giúp mọi người bình tĩnh trở lại.
Thế nhưng, chúng liên tục xuất hiện trong một khu vực lớn. Việc tiêu diệt chúng nhanh chóng là bất khả thi.
Thế rồi kẻ địch bắt đầu tiến công trong khoảnh khắc ngắn ngủi đó để tạo lợi thế.
~~~~GICHIGIGICHIGIGICHIGIGICHIGI!~~~~
Mặt đất rung chuyển.
Toàn bộ đội quân Kiến bọc giáp tập hợp trên cánh đồng bắt đầu di chuyển cùng lúc để gia tăng sự hỗn loạn. Con Kiến pháo đài chuyên phòng thủ bước lên tuyến đầu để tạo thành một lớp chắn cứng cáp.
“Không ổn rồi! Đội ma pháp! Ngăn chúng tiến bước lại! Dù chỉ một chút thôi cũng được!”
Goudo-san thét lên chỉ thị. Giọng nói của ông ấy làm rung chuyển bầu không khí.
Và rồi ma thuật công phá mang nguyên tố lửa được cùng lúc bắn ra.
Thế nhưng –“DOBYUUUUUUUUUU!*
Ma thuật đó biến mất giữa chừng.
Lũ kiến phun axit với lực bắn khủng khiếp và bắn hạ tất cả pháp thuật bên phía chúng tôi.
Một vài đòn tấn công đã đánh trúng nhưng, chỉ ngần đó thì chẳng khác nào một giọt nước đổ vào cái xô cả.
Sự tiến công của lũ kiến không hề dừng lại.
“Chết tiệt!”
Tới cả một người không có chút kinh nghiệm trên chiến trường như tôi cũng hiểu được.
Khả năng phối hợp của phe chúng tôi vốn đã lung lay rồi, và nếu như lũ kiến lao về phía chúng tôi giữa cơn hỗn loạn như này thì chúng tôi sẽ không thể chiến đấu được. Trường hợp tệ nhất là mọi người sẽ bị tiêu diệt.
Cơ thể tôi ngay lập tức tự mình di chuyển.
“Cháu sẽ cố cản trở việc phối hợp của bọn chúng ! Goudo-san và những người khác hãy tập hợp lại mọi người hết sức có thể!”
“Cái gì cơ!? Đừng có đi Erio-kun! Kể cả nếu như em tự mình lao vào đó ── khoan đã, eh?”
Giọng nói của Rainy-san gọi tôi lại ngay lập tức yếu đi.
Lý do là bởi cơ thể tôi đang phóng qua cánh đồng với tốc độ khủng khiếp.
“…!? Tới giờ mình vẫn không để ý bởi tốc độ bản thân vốn đã bắt kịp được với Alicia nhưng, đây là tốc độ nhanh nhất hiện tại!? Nếu là với sức mạnh thể chất này…!”
Tôi thu hẹp khoảng cách với lũ kiến trong nháy mắt và rút thứ từ vùng kín của mình ra.
Thế nhưng nó không mang hình dạng của một thanh kiếm.
Bằng sức mạnh được tăng cấp của ‘Biến đổi thuộc tính Dương vật’, tôi chỉ biến đổi thuộc tính bề mặt thành kim loại cứng nhất adamantite còn phía bên trong là một khối thép nặng.
Đó là một cây gậy kim loại được tạo ra dựa trên cây dùi của Rainy-san.
.
Gậy dương vật.
.
Tôi đưa vũ khí qua đầu và rồi,
“Hãy bị thổi tung điiiiii!!!”
Tôi thổi bay những con Kiến bọc giáp ở tiền tuyến trong một nhát.
*BAGGYYYYAAAAAAANN!*
~~~~GIIIIIIIIIIIIH!?~~~~
Chúng là loại lớn nhất và cứng như khối sắt.
Cơ thể chúng bay như đạn về phía sau và đốn hạ lũ kiến trên đường—khiến đội hình của kẻ địch tan vỡ thành mớ hỗn độn từ bên trong.