In no jitsury okusha ni naritakute!

chap 164: sức mạnh của diabolos

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trans+Edit: Neet-kiêm-Hikkomori

◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇

Lượng ma lực ấy nhuộm tím cả cơn bão tuyết.

“Kuh… Lượng mana khủng khiếp thật…!!”

Maximilian nhăn mặt trước vụ nổ kinh khủng kia.

Giữa tâm bão tuyết, một người đàn ông từ từ đáp xuống mặt đất. Anh ta vận trên mình một chiếc áo khoác dài đen như mực.

Đội một chiếc mũ trùm rộng và đeo mặt nạ che khuất mặt. Anh là…

“Tên ta là Shadow… Kẻ ẩn mình trong màn đêm sâu thẳm, kẻ săn lùng trong đêm dài u tối…”

Một giọng nói trầm thấp như từ vực thẳm vang lên.

“Ngươi là... Shadow…”

Ảnh Viên được xem là mối đe doạ khó lường đối với Hội. Một tổ chức ngầm dám đứng lên chống lại Hội Kín.

Chính họ đã phơi bày sự tồn tại của Hội Kín với toàn thế giới này, tuyệt đối không thể xem thường được.

Ngay cả khả năng chiến đấu của Ảnh Viên cũng ngang cơ với Hội. Thủ lĩnh của họ, những người được biết đến với danh hiệu Thất Ảnh, nghe đồn rằng mỗi một người trong số họ đều có sức mạnh ngang bằng với một kỵ sĩ trong Hội Bàn Tròn.

Trong cái tổ chức thần bí này, người bí ẩn nhất vẫn là người đàn ông mang tên Shadow.

Những người trong Hội Kín đều thất bại khi đối mặt hắn. Cho đến nay, mới chỉ có hai địa điểm ghi dấu sự xuất hiện của hắn, một là Thử Thách của Nữ Thần và hai là Lễ hội Chiến Thần.

Sức mạnh của hắn được cho là… Không thể đánh bại.

Maximilian đột nhiên nhớ đến những gì Doem, kẻ đầu tiên chứng kiến thứ sức mạnh ấy của Shadow từng nói: “Không thể tin nổi là thứ đó có thể là con người được. Hắn ta mạnh như Diabolos ấy… Thảo nào hắn nhận ra sự tồn tại của chúng ta…” Doem đã luyên thuyên những lời ấy cả buổi trời trong cơn say mèm.

Maximilian khi đó không coi những lời luyên thuyên ấy của Doem là sự thật.

Thế nhưng vào lúc này, sau khi được tận mắt chứng kiến thứ sức mạnh ma thuật khủng khiếp kia, Maximilian đã phần nào hiểu được nỗi sợ của đồng đội gã.

“Mana của ngươi, thật thú vị… nó vượt xa lượng mana mà một người bình thường có. Hơn nữa lại rất đặc, hơn bất cứ thứ mana nào ta từng thấy.”

Maximilian bình tĩnh, chăm chú quan sát lượng mana đang toả ra từ người Shadow, trông hệt như một trận bão tuyết đang bao phủ lấy hắn vậy.

“Chà, hệt như lời đồn vậy, thật sự rất ấn tượng… Rất vinh hạnh được gặp ngươi, Shadow…”

Maximilian mỉm cười.

Shadow vẫn đứng đó, cả người anh được bao bọc trong một lớp mana màu tím.

“Chào mừng đến vương quốc Oriana này. Ta không biết mục đích của ngươi khi đến đây là gì, nhưng để ta cho ngươi biết, ngươi tới số rồi. Ta là Maximilian, hay còn được biết đến với biệt danh “Máu Lạnh". Ta chuyên đi xử lý những kẻ chuyên đi khoe khoang cái lượng mana khủng khiếp của mình như ngươi đấy… Và vì vậy, ta sẽ mổ sẻ cơ thể ngươi để nghiên cứu thật kĩ lý do tại sao lượng mana ngươi có lại dày đặc tới thế!”

Dứt lời và chỉ trong chớp mắt, Maximilina biến mất.

Tuyết dưới chân hắn văng lên cao, đồng thời một cái bóng mờ xuất hiện ngay sau lưng Shadow.

“Cẩn thận sau lưng đấy, thằng ngu.”

Maximilina chém thẳng xuống tấm lưng không chút phòng vệ nào của Shadow.

Hắn chắc chắn đòn này của mình đã trúng đích.

“… Cái quái?”

Shadow vẫn bình tĩnh đứng đó.

Rồi hệt như đòn tấn công ban nãy chỉ là ảo giác, người đàn ông mặc áo khoác đen ấy xoay người lại nhìn thằng vào mặt Maximilian.

“Ồ, ngươi vừa làm gì à…?”

“...Chậc, mấy cục mana di động lúc nào cũng chậm chạp như thế nhỉ.”

Maximilian tặc lưỡi bực bội rồi nhảy ra sau nhằm kéo dài khoảng cách với Shadow.

“Cái áo khoác đó hẳn phải là một vật phẩm tạo tác, tốt đến mức có thể chặn được cả kiếm của ta. Nó sẽ sớm bị phá hủy thôi…”

Maximilian lại biến mất một lần nữa.

“Ở đây này.”

Hắn tiếp cận Shadow từ phía sau.

… Nhưng trước đó.

“Nhầm hướng rồi.”

Trước khi Shadow xoay người lại, Maximilian đã xuất hiện dưới chân anh.

“… Một kẻ yếu đuối.”

Maximilian tấn công từ mọi hướng, thậm chí là cả ở trên không, hắn liên tục tấn công không ngơi nghỉ một giây nào.

Shadow còn chẳng thể đánh trả lại bởi anh đang bị tấn công từ bốn phương tám hướng.

Rồi cuối cùng…

“Ngươi xong đời rồi.”

Một đòn tất sát cực mạnh đánh bay Shadow thẳng xuống đất.

Shadow lăn lộn nhiều vòng trên tuyết trước khi đâm sầm vào bức tường của trại giam.

“Mọi món đồ đều có giới hạn chịu đựng của nó. Giờ thì cái áo khoác quý giá của ngươi tiêu tùng rồi.”

Maximilian chuyển tầm mắt của hắn từ Shadow sang một thứ gì đó ở bên cạnh.

“Cuối cùng cũng chịu xuất hiện rồi sao… CÚ.”

Không biết từ lúc nào, một người phụ nữ đã đứng ngay bên cạnh nơi Shadow nằm xuống, một người phụ nữ khoác trên mình bộ quần áo đen tuyền bó sát toàn thân, CÚ.

◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇

TN: Bậnnnnnnn

Truyện Chữ Hay